Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thiết lập 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiết lập mười ba: Tù nhân và nhà ngục (4)

_______________________________

【Thiết lập 7: Bạn ghét lẩn trốn. (00:00:21)】

Nhân lúc thiết lập 7 còn chưa kích hoạt, Đan Tử Ngụy hấp hối giãy giụa vừa trốn vừa chạy thêm được nửa phút, nhưng khoảng cách đến căn tin vẫn còn hơn phân nửa.

Mắt thấy sắp bị chụp lên thiết lập “ghét trốn”, Đan Tử Ngụy nhìn một giám ngục đi tuần cách đó không xa, vô cùng rối rắm triệu hồi kính tượng.

Hai thanh niên tóc trắng xếp hàng ngồi xổm trong bóng tối, Đan Tử Ngụy nhìn bộ dạng bé nhỏ vô cùng lanh lợi của kính tượng, thanh niên tóc trắng im lặng ngồi xổm bên cạnh hắn, xoay đầu nhìn hắn, vẻ mặt “cứ tự nhiên muốn làm gì cũng được”.

Sự ngoan hiền của mắt đen, sự điên cuồng của mắt đỏ —— Đây chính là người không biến thái, nhưng biến thái lên thì không phải là người mà người ta thường nói đó sao.

Nghĩ đến chuyện lần nào cũng là mình khiến cho kính tượng cuồng hóa, kế tiếp lại sắp bắt kính tượng đi làm mồi nhử, lương tâm Đan Tử Ngụy bị cắn rứt, nhưng hắn không thể không làm như vậy, vì đó là chuyện duy nhất hắn có thể làm hiện giờ.

“Dẫn giám ngục rời đi!”

Kính tượng nghe lời ra khỏi chỗ tối, chủ động chạy về phía giám ngục. Thấy đã thu hút giám ngục chú ý, kính tượng nhanh chóng chạy ngược hướng Đan Tử Ngụy. Sau khi giám ngục đuổi theo kính tượng rời đi, Đan Tử Ngụy ôm một tâm trạng oanh oanh liệt liệt, bước chân nặng nề đi khỏi chỗ tối.

Gió hiu hiu sông Dịch lạnh ghê, tráng sĩ một đi không trở về.

Lúc này, Đan Tử Ngụy quang minh chính đại đi chính giữa hành lang, tự đeo lên nhạc nền bi tình.

““Thiết Lập Hệ Thống” thì khỏi nói đi, nhưng chẳng lẽ ngay cả “Thiết Lập Cá Nhân” cũng không thể hủy bỏ được sao? Đây chẳng phải là mặc trang bị vào thì không thể cởi ra sao!”

Đan Tử Ngụy chăm chú vào ô “Thiết Lập Cá Nhân”, vì tù phục liên quan đến giá trị tà ác và giá trị chính nghĩa, Đan Tử Ngụy muốn cởi áo tù nhân —— như thế không chừng lập trường của giám ngục đối với hắn sẽ không còn là “Đối địch” nữa, nhưng hắn nhìn một lượt, lại không phát hiện bất cứ nút hủy bỏ “Thiết Lập Cá Nhân” nào.

Đan Tử Ngụy muốn hỏi hộp đồ chơi của mình, nhưng nhóc Gaia đang ngủ say, không thể trả lời hắn.

“Đợi gặp được Long Đế Vô Song rồi hỏi đi, anh ta tương đối có kinh nghiệm. Host cũng không giống lính mới, nhưng cảm thấy không dễ tới gần…”

Đan Tử Ngụy vừa đi vừa nghĩ, hắn đi xuống cầu thang, ngay lúc quẹo vào, lập tức mặt đối mặt với một giám ngục đang đánh tù nhân.

【Giám ngục

Thuộc tính: ♦3

Loại hình: Knight

MP: 290/300

SP: ♠ (100%), ♥ (100%), ♣ (100%), ♦ (100%)

Lập trường: Đối địch

Giải thích: Ăn, ngủ, đánh tù nhân.】

“……”

Nhìn xong lời giải thích nhí nhảnh đáng yêu kia, Đan Tử Ngụy xoay người bỏ chạy, giám ngục vứt tù nhân hấp hối trong tay xuống, đuổi theo như chó săn thấy được con mồi.

“Kính kính kính tượng ——”

Vì quá khẩn trương, lúc triệu hồi kính tượng, Đan Tử Ngụy cũng có chút nói lắp.

“Chia ra chạy!”

Kính tượng tân sinh vâng lệnh chạy qua phía bên kia, giám ngục không chút do dự, rượt theo Đan Tử Ngụy như đeo đuổi tình yêu đích thực.

Tại… tại sao cứ nhất định phải cắn lấy ngộ! Chú giám ngục coi, ở đây nhiều tù nhân như vậy, chung quy sẽ có một người thích hợp với chú hơn ngộ!

Giám ngục cười tà mị: Không.

Đan Tử Ngụy lệ bay theo gió chạy quẹo một vòng, đụng đầu kính tượng, hạ một mệnh lệnh cùng đường.

“Ngăn cản giám ngục!”

Kính tượng lướt qua Đan Tử Ngụy, chạy đi đón giám ngục. Đan Tử Ngụy chỉ nghe bình bịch vài tiếng rồi không còn động tĩnh gì nữa, hắn không thể tin được quay đầu lại —— đệch, kính tượng bị xử lẹ tới vậy sao?

Trong tầm nhìn chao đảo, có hai người một trước một sau đang truy đuổi hắn: đằng sau là giám ngục theo đuổi tình yêu đích thực, đằng trước là kính tượng toàn thân điên cuồng con mắt đỏ lòm!

Cứu mạng ——!!

Đan Tử Ngụy quả thật muốn hộc máu, kính tượng mi lần này phát điên sao không đi xử người khác, hủy hoại tâm trí rốt cuộc là quyết định trạng thái cuồng hóa như thế nào?

“Hô… Hô…”

Ba người trong cuộc truy đuổi xuyên thế kỷ này, kính tượng hết MP trước nhất knock out, còn lại Đan Tử Ngụy và giám ngục tiếp tục đây truy kia đuổi. Đan Tử Ngụy đã dùng tốc độ nhanh nhất để chạy, nhưng giám ngục không bị rớt lại, vẫn cắn chặt lấy hắn. Nhìn MP mất hơn phân nửa của mình, Đan Tử Ngụy bắt đầu lo lắng, giám ngục có gần 300 MP hoàn toàn có thể đuổi chết hắn, hơn nữa chạy loạn như vậy rất dễ gặp phải giám ngục khác.

Hắn phải tìm một phương pháp làm giám ngục dừng lại, xà bông hình như có thể dùng để ném, nhưng hắn không biết đây có bị liệt vào trong phạm vi “động thủ” hay không! SP bích của hắn chỉ còn một nửa, một khi bị phán là “động thủ”, hắn liền toi đời!

Đan Tử Ngụy hì hục nguyền rủa tổ viết game: Nếu không phải “Quân tử động khẩu bất động thủ” chết tiệt kia, hắn sớm đã ——

Quân tử… Động khẩu… Bất động thủ?

Đan Tử Ngụy bỗng nhiên vô cùng sáng dạ, hắn dừng bước, rút ra “♣5 Mánh khóe gạt người” trong không gian hộp đồ chơi, quyết đoán sử dụng.

【Thiết lập bảy: Bạn thông thạo mánh khóe gạt người, sở trường dùng lời nói và chớp mắt để ám thị người khác tin lời nói dối của bạn.】

Đan Tử Ngụy xoay người hướng về phía giám ngục đuổi tới, hắn chớp mắt, hô lớn. “Đừng đuổi theo! Tôi là bạn của Siren!”

Siren chính là thánh nhọ bị lừa tình trong sách trắng kia, nghe nói là một giám ngục rất được hoan nghênh.

Nghe Đan Tử Ngụy nói, giám ngục quả thật không đuổi theo nữa, vì gã bắt đầu đánh Đan Tử Ngụy.

“Hiss ——”

Đan Tử Ngụy hít một hơi xoa chỗ bị dùi cui quất trúng, cảm giác đau trăm phần trăm thật sự không phải xạo, nhưng như vậy đối với con bệnh PGAD nào đó mà nói lại là rất tốt, tình dục chưa kịp dâng lên đã bị đau đớn tạt nguội.

“Chờ một chút, không biết Siren sao, cũng là giám ngục như chú đó!”

Đối với lời Đan Tử Ngụy nói, giám ngục ngoảnh mặt làm ngơ, trung thành tuân theo “Ăn ngủ đánh tù nhân”. Đan Tử Ngụy bị đánh đến mức gào khóc, làm hắn có chút an ủi chính là, công kích của giám ngục cũng không cao như trong tưởng tượng, kính tượng vừa rồi hủy hoại tâm trí nhanh như vậy hoàn toàn là vì nó động thủ làm trái thiết lập.

Nhưng giám ngục công kích không cao đến thế nào thì cũng là một con quái tinh anh, còn tiếp tục ẩu đả đơn phương như vậy, SP rô của Đan Tử Ngụy tức khắc sẽ hoàn toàn bị ô nhiễm, hết cách rồi, Đan Tử Ngụy chỉ có thể tìm kẽ hở lúc giám ngục tấn công rồi thoát ra, sau đó tiếp tục phi nước đại chạy trốn bạt mạng,

Tại sao không có tác dụng? Đan Tử Ngụy vừa chạy vừa kiểm tra phần giải thích của kỹ năng “Mánh khóe gạt người”, vừa rồi MP của hắn rớt, nói rõ hắn quả thật có sử dụng “Mánh khóe gạt người”, nhưng giám ngục lại hoàn toàn như mấy con quái nhỏ không có tư duy trong game online bình thường, chỉ biết chiến đấu chứ không biết trao đổi với hắn.

… Chờ một chút, ở trạm hướng dẫn người mới trước kia, hệ thống hình như từng nói người chơi chỉ có thể tiến hành trao đổi với quân cờ lập trường “Trung lập” và “Thân thiện”.

Hắn bây giờ biết đi đâu tìm quân cờ trung lập hay thân thiện! Siren hẳn là thân thiện với hắn, nhưng giám ngục đó hình như đang ở căn tin xa vời.

Trong mắt Đan Tử Ngụy hiện lên một mảnh trắng đen, hắn kinh ngạc thả chậm bước chân.

—— Thật ra có rất nhiều mà?

Từ sau khi mặc tù phục vào, các tù nhân không còn xông tới tấn công bị hắn coi như phông nền, mà hiện tại họ còn không phải mục tiêu tốt nhất hay sao.

Đan Tử Ngụy hạ quyết tâm, tức khắc chặn lấy một tù nhân đang muốn đi qua bên mình, tù nhân bị ngáng đường trợn tròn hai mắt.

“Muốn chết hả!”

Tù nhân bộ dạng “từ bơ thành bực”, nhưng Đan Tử Ngụy chính là muốn nói chuyện với gã, hắn chớp mắt, rống một hơi không hề ngắt quãng.

“Tôi biết đường bí mật chạy khỏi nhà ngục nhưng bây giờ tôi bị giám ngục làm phiền anh giúp tôi xử lý giám ngục rồi tôi dẫn anh cùng vượt ngục!”

Trong nháy mắt, tù nhân “từ bơ thành khoái”.

“Thật sự sao! Tao nghe lời mày!”

Gã xắn tay áo lên, háo hức xông về phía giám ngục đuổi theo.

—— Sau đó bị dần tơi bời hoa lá.

Đan Tử Ngụy thấy tình thế không ổn, lập tức rập khuôn bỏ bùa lú một tù nhân khác. Hai tù nhân lên với giám ngục, cách biệt cấp bậc được nhân số miễn cưỡng bù lại một chút, Đan Tử Ngụy ngồi bên cạnh xem, không phải hắn không muốn bắt thêm vài tù nhân lên nữa, mà là MP của hắn đã thấy đáy, tiếp tục dùng kỹ năng thì không khác gì tự sát.

Sau khi Đan Tử Ngụy hồi phục lừa bịp tù nhân thứ ba, trận chiến này không còn kịch tính nữa. Đan Tử Ngụy nhặt quân mã lên từ thi thể giám ngục, ngó hai tù nhân ở sau lưng một cái —— một trong ba người đã hy sinh anh dũng trong trận chiến vừa rồi.

Nói từ một ý nghĩa nào đó, hắn hình như có thêm hai thằng đàn em có thể sai bảo.

“Còn chờ gì nữa, mau dẫn bọn tao vượt ngục!”

… Được rồi, thật ra là đàn anh.

Hai tù nhân hiên ngang uy vũ đi đằng trước mở đường, Đan Tử Ngụy nhỏ yếu như gà theo sau, trên đường lại lừa thêm hai tù nhân nữa vào đoàn —— đây là cực hạn của mánh khóe gạt người, mánh khóe gạt người là tính theo đầu người, mỗi lần sử dụng thành công với một người, tiêu hao đều sẽ nhân đôi, lần đầu tiên là 10 MP, lần thứ hai là 20 MP, lần thứ ba là 40 MP, lần thứ tư là 80 MP, nếu muốn sử dụng lần thứ năm, mức MP của hắn phải cao trên 120, hoặc giết chết một người đã lừa bịp trước đó.

Có bốn gã bảo tiêu bên người, Đan Tử Ngụy cả một đường có thể nói là gặp thần giết thần, gặp phật giết phật. Duy nhất có chút tiếc nuối chính là tù nhân bị lừa cũng không nghe hắn chỉ huy, chỉ biết bị động tấn công những giám ngục nào xông tới, nhưng con bệnh PGAD nào đó đã rất thỏa mãn, đây và chạy trốn thảm hại trước đó hoàn toàn là hai đầu cực trái dấu.

Đan Tử Ngụy yên lặng ôm lương tâm mình: Tiêu rồi, hắn hình như hơi yêu cái nghề “Tội phạm lừa đảo” này rồi.

Cứ tiếp tục vui vẻ một đường giết đến điểm cuối như vậy đi~

Hệ thống: Ha ha

Đan Tử Ngụy nhìn căn tin đối diện và bốn gã giám ngục đi tới ngay mặt, thần kinh đã bị hệ thống đày đọa đến mức tê liệt lại một lần nữa bị hung hăng đâm đau nhói.

Các giám ngục tỏ vẻ: Chơi NP cái gì, 1vs1 mới là vương đạo.

Đan Tử Ngụy “mệt quá không yêu nữa” nhìn tù nhân và giám ngục đang sống mái với nhau, hắn thậm chí không thể bỏ chạy, chỉ cần hắn có dấu hiệu rời khỏi, các tù nhân lập tức đình công, bộ dạng “Mày dám bỏ tao tao liều mạng không vượt ngục được thì cũng phải giết chết mày”.

Hiện tại Đan Tử Ngụy cảm thấy như đang làm một bài toán vô cùng phức tạp, hắn không thể nhúng tay, cũng không thể chỉ huy tù nhân, chỉ có thể tranh thủ từng giây để hồi phục MP, canh chuẩn thời điểm đám tù nhân này toi mạng thì lập tức lừa ngay một đám mới —— coi tới cùng là các giám ngục toi trước hay MP hắn hết trước.

Đan Tử Ngụy trăm triệu lần không ngờ đến, kết quả không phải giám ngục toi hết, cũng không phải MP hắn hao hết, mà là tù nhân mọc hoang tuyệt chủng hết rồi.

“Hây ——”

Tù nhân cuối cùng ôm giám ngục chết chùm, lúc này trên sân khấu còn lại hai giám ngục, dù đều trong tình trạng máu tàn, nhưng Đan Tử Ngụy hoàn toàn không thể bổ cho một nhát, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ thong dong chắn lấy đường dẫn đến căn tin, dường như định loại trừ ô nhiễm rồi mới tìm hắn tính sổ.

“AHH!”

Bỗng dưng, một giám ngục trong đó hét lên, ngã thẳng xuống đất, lộ ra thanh niên tóc đen phía sau.

“Host!”

Bất ngờ đến một cách đột ngột và mãnh liệt như thế, Đan Tử Ngụy nhịn không được kêu lên tên đối phương. Thanh niên tóc đen liếc hắn, vô cùng linh hoạt rút lại vũ khí từ trên người giám ngục, rồi xoay người chém cổ một giám ngục khác.

Hai giám ngục đều bị đánh vào trạng thái hủy hoại tâm trí, ngay lúc bọn họ phát điên xông về phía Host, Host vung tay vẩy ra một nắm bột phấn.

Sau đó Đan Tử Ngụy liền trông thấy hai giám ngục kia lảo đảo ngã xuống như say rượu rồi bất động.

Đan Tử Ngụy nghẹn họng nhìn trân trân. “Đó là… Cái gì?”

Host trầm lặng thu hồi vũ khí, vũ khí của y vô cùng kỳ lạ, hình dạng là một cái chữ thập, bốn thanh bốn bên có thể tùy ý kéo dài hoặc rút ngắn, kéo rút qua lại giữa trường thương, trường kiếm và đoản kiếm. Y đi tới, mở bàn tay ra đưa về phía Đan Tử Ngụy, ý bảo Đan Tử Ngụy nhìn.

Thanh niên tóc đen đeo găng tay đen, trên lòng bàn tay có bột phấn màu xám lớn chừng ngón cái. Đan Tử Ngụy nhắm một mắt lại, sử dụng điều tra.

【Phấn tử vong

Thuộc tính: ♦5

Loại hình: Đạo cụ ném

Hiệu quả: Làm quân cờ đã hủy hoại tâm trí đột tử trong phạm vi 2.

Giải thích: Phấn này dùng tro cốt tội phạm tử hình xay thành.】

“Tìm được trong phòng chế tác.” Host bổ sung một câu.

“Tôi ——” Đan Tử Ngụy vừa định nói hắn cũng tìm được đồ ở thư viện, nhưng nhớ tới thiết lập “Tội phạm lừa đảo” quỷ tha ma bắt kia, miễn cưỡng sửa miệng. “Chúng ta đến căn tin thôi!”

Host lại không động đậy. Mắt của thanh niên tóc đen luôn bị tóc che khuất một phần, nhưng lúc y nhìn chằm chằm một ai đó, sẽ làm cho người ta cảm thấy rất lợi hại. Đan Tử Ngụy bị hai con mắt màu vàng kia nhìn đến mức không thể nhúc nhích, chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới của mình đều bị nhìn thấu —— chờ một chút, màu vàng?

Mắt Host không phải màu đen sao!

Dường như để chứng thực trí nhớ của Đan Tử Ngụy, màu vàng trong mắt Host dần dần rút đi, biến trở về màu đen.

“SP cơ của cậu chỉ còn 1%.” Y nói.

“Ấy, xảy ra một chút bất ngờ…”

Phải nói là sự cố, Đan Tử Ngụy đánh ra một cái ha ha, xem ra ánh mắt màu vàng kia hẳn là hiệu quả khi sử dụng một kỹ năng nào đó cùng loại với điều tra.

Host không truy hỏi tiếp, dường như chỉ trình bày sự thật SP cơ của Đan Tử Ngụy quá ít. Y lấy hai lá bài thiết lập ra, đưa về phía Đan Tử Ngụy.

【♥A Ái luyến

Loại hình: Quan hệ chủ động

Hiệu quả: Lúc bạn bày tỏ tình yêu với đối tượng, hồi phục 10% SP cơ.

Giải thích: Tôi thích cậu, rất thích rất thích cậu.】

【♥A Ái luyến

Loại hình: Quan hệ bị động

Hiệu quả: Lúc bạn được đối tượng bày tỏ tình yêu, hồi phục 10% SP cơ.

Giải thích: Cậu thích tôi, không thích tôi, thích tôi, không thích tôi… Thích tôi?】

“Chọn một.” Host nói.

“…….”

Đan Tử Ngụy đờ đẫn nhìn hai lá bài thiết lập quan hệ kia, đầu óc có chút chậm tiêu.

“Là… Tôi và anh mỗi người sử dụng sao?”

Host gật đầu. “SP cơ của cậu chỉ còn 1%.” Y lặp lại một lần nữa, lại thêm một câu. “Dễ chết.”

… Vô cùng cảm ơn đã quan tâm, nhưng người trẻ này, thật sự không nhận thấy đây có nghĩa là gì sao?

“Đây chỉ là một trò chơi.”

Mắt Host rất đen, đen đến độ Đan Tử Ngụy căn bản không nhìn thấy cái bóng của mình trong đó, giọng nói y rất trầm, trầm giống như muốn kéo người ta rơi vào vực sâu không nhìn thấy đáy.

“Cậu để ý?”

… Đúng vậy, chỉ là một trò chơi thôi, không có gì mà chơi không nổi.

Đan Tử Ngụy hạ quyết tâm rút lấy “♥A Ái luyến (bị động )”, sắc đen trong mắt thanh niên tóc đen hơi lóe lên, thoáng qua một chút tiếc nuối.

【Thiết lập tám: Bạn được Host ái mộ.】

Lúc bị những đốm sáng màu lam vây bọc, Đan Tử Ngụy thấy Host cũng dùng một lá bài thiết lập quan hệ khác.

Trong ánh lam như đom đóm, Host khép hờ mắt nhìn đăm đăm Đan Tử Ngụy thấp hơn mình một chút, những điểm sáng phủ một lớp lam quang lên mắt đen sâu không thấy đáy của y, khiến người ta có một ảo giác dịu dàng.

“Tôi thích cậu.”

Tim Đan Tử Ngụy nhảy lên một cái, dù hiểu được đó là ý tốt của đối phương, nhưng hắn vẫn ngượng ngùng đến phát loạn. Để che giấu sự mắc cỡ của mình, Đan Tử Ngụy có chút lắp bắp nói cảm ơn. “Cảm… cảm ơn, chúng ta vẫn mau chóng đến căn tin thôi!”

Nói xong, Đan Tử Ngụy liền nhấc chân đi về phía trước, mang chút cảm giác chạy trối chết.

“Cậu được thích, không vui?”

Đan Tử Ngụy sững sờ, lời Host nói như một cây búa nhẹ, vô ý gõ trúng chỗ hắn từng để ý nhất.

Được thích… Không vui?

Vui.

Sao có thể không vui cho được.

Hắn từng vô cùng khát khao được thích, nằm mơ cũng muốn có một người sẽ không ghét bỏ hắn, đơn thuần thích hắn, bầu bạn cùng hắn.

Cho đến một ngày, “giấc mộng trở thành sự thật”, hắn mới phát hiện đó là một tình cảm còn nặng hơn mình tưởng tượng rất nhiều.

—— Nếu tất cả mọi người trên thế giới này đều không còn nữa, cậu có phải sẽ thích tôi không?

“Này —— các cậu sao đều đứng ở cửa căn tin?”

Lời hô to của Long Đế Vô Song cắt ngang suy nghĩ của Đan Tử Ngụy, hắn quay đầu nhìn qua bên phải, phát hiện Long Đế Vô Song và Mễ Lạp Ái đang đi tới phía họ.

Nhìn thấy ánh mắt hắn, Mễ Lạp Ái run run, rút mình sau lưng Long Đế Vô Song.

…… Sao cứ cảm thấy hắn đã định là phải đơn côi suốt đời.

Long Đế Vô Song nhìn Đan Tử Ngụy, lại nhìn Host, cuối cùng chạy đến bên cạnh Đan Tử Ngụy.

“Các cậu sao không vào căn tin?” Long Đế Vô Song chợt khẩn trương lên. “Trong đó không phải có boss chứ?”

“Ấy, không phải… Chúng tôi chỉ vừa mới tới.”

“Vậy cùng nhau vào thôi!” Long Đế Vô Song thúc giục mọi người vào căn tin. “Thời gian sắp tới rồi.”

Nhìn thiết lập 6 quả thật còn khoảng 2 phút nữa thì kích hoạt, Đan Tử Ngụy đi trước nhất, tiên phong đẩy cửa sắt căn tin ra.

“Rầm rầm ——”

Đan Tử Ngụy không ngờ cửa sắt thoạt nhìn nặng và dày trên thực tế lại vô cùng nhẹ, bởi vậy hắn dùng sức quá mức, cửa sắt nện mạnh lên tường rồi văng trở lại. Đan Tử Ngụy luống cuống tay chân giữ cửa sắt lại, lúc này mới có thời gian nhìn vào bên trong căn tin.

Giữa băng ghế dài và bàn ăn vuông xếp thành một dãy, cái Đan Tử Ngụy nhìn thấy đầu tiên chính là vị giám ngục ngồi đối diện với cửa. Y mặc cảnh phục đen, da trắng bóc như trân châu thượng hạng, căn bản không giống một giám ngục chấp hành giám sát bạo lực, mà là một quý công tử địa vị cao ở ẩn. Lúc này, giám ngục kia bắt chéo đôi chân thon dài, đang cầm một quyển “Rusalochka” đọc, tóc thật dài buông xuống ở sau người, lam đến mức phát đen. (Rusalochka: tên tiếng Nga của “Nàng tiên cá”)

Đan Tử Ngụy bị shock, dù giám ngục kia tóc dài lại rất xinh đẹp, nhưng vẫn không thể che giấu sự thật y là đàn ông.

Đây không phải Siren, đây không phải Siren, đây không phải Siren —— đây nếu đúng là Siren, (thiết lập của) mình chính là gay đệch cmnr!

Nghe thấy tiếng mở cửa, giám ngục kia nhìn qua. Sau khi trông thấy Đan Tử Ngụy, y hơi kéo mũ cảnh sát xuống, lộ ra một nụ cười xinh đẹp có chút ma mị.

“Em đã đến rồi.”

Tác giả có chuyện muốn nói: Có thật nhiều gái hỏi tiểu công là ai WwW. Thật ra rất rõ ràng, tựa truyện tiết lộ tất cả kịch tình =v=.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top