Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15: Tại dị giới, ta muốn đi tính sổ rồi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 15: Tại dị giới, ta muốn đi tính sổ rồi!

Đứng trơ trọi trên đỉnh núi cao gió rít, tôi trống trải đưa mắt nhìn bên bầu trời đầy sao sáng của thế giới này, để mặc cho những cơn gió lạnh buốt luồn lách qua bộ đồ phong phanh và mềm mại.

Cái lạnh ấy, là cái lạnh của cô đơn sao? Là cái lạnh của kẻ đứng trên đỉnh cao sức mạnh sao? Ngay cả một vị thần cũng bị tôi đánh cho bỏ chạy, chỉ để lại băng tuyết và sự tàn phá kinh hoàng từ trận chiến. 

Và giờ chỉ còn tôi, kẻ mang theo sức mạnh tuyệt đối, cũng là kẻ mang theo sự cô đơn tuyệt đối.

" Thôi, nghỉ mẹ đi! Giả ngầu cái *beep* gì nữa. Rốt cuộc vẫn để thằng khốn nạn Lam thần chạy mất. Cắn trộm bố mày mà không xin lỗi được câu nào, TÔNG MÔN LŨ THẦN!!!!! "

Tôi ngửa mặt lên trời và hét thật lớn cho bõ tức.... dù sao đó là tất cả những gì tôi có thể làm hiện tại mà. Dù trong lòng vẫn còn chút bực bội khi để tên Lam thần chạy mất, cơ mà không phải là vô nghĩa. Ít nhất tôi đã xác nhận được rằng bản thân không hề ngán THẦN của thế giới này.

Chà, cứ coi nó như chút an ủi đi. Tôi còn muốn chơi đùa.... khụ khụ, trò chuyện nhiều hơn với tên Lam thần, cơ mà bỏ đi, đời còn dài, sau này còn cơ hội. Đến lúc đó thì.... Ke Ke Ke!!!

Cơ mà, dù sao nó cũng là vấn đề tương lai. Giờ có lẽ tôi nên học hỏi thêm một chút ma pháp, tập luyện thêm chút kỹ năng, để mà lần tới gặp lại thì... aihihi... mầy hơm thoát được đâu con zai! To be continued!

" M-Ma vương bệ hạ. "

Bất chợt, tôi nghe thấy một chất giọng nữ tính từ đằng xa xa vọng lại. Tôi nhìn về phía nguồn gốc âm thanh, căng đôi mắt ra tập trung quan sát. Đó là một cô gái sở hữu mái tóc màu nâu đỏ ngắn ngang vai, khuôn mặt thon dài dù không thể coi là 'tuyệt mỹ' nhưng đã đáp ứng đủ yêu cầu của từ 'đẹp'. Thân hình mảnh mai của cô gái mặc lên một bộ đồ nam nhìn khá đắt tiền, trên lưng lại sở hữu một đôi cánh đen tuyền dang rộng cứ như một đọa lạc thiên sứ.

Dù tôi không quen cô gái này, nhưng đôi cánh kia nhìn quen quá. Không chỉ đôi cánh, ma lực cũng khá tương đồng, cô gái này khiến tôi nhớ đến thanh niên Hắc quang ma dực Faster. Nếu nhìn kĩ khuôn mặt, cả hai cũng giống nhau phết đó chứ. Đây là chị gái hay em gái hắn à?

Tiến đến với tốc độ thật nhanh, cô gái dừng lại trước mặt tôi, đảo mắt khắp người tôi và sốt sắng lên hỏi. 

" Ma vương bệ hạ, c-cuối cùng cũng tìm được ngài rồi. Ngài, ngài không có việc gì chứ? Không bị thương ở đâu chứ? "

" À, không có gì đâu. Tôi vẫn bình thường mà, có bị thương chỗ nào đâu. " 

Nói là không bị thương thì hơi chém, tôi ít nhất cũng đã có một vết xước ở trên mặt vì tên Lam thần chết tiệt đánh lén. Cơ mà, nó đã liền lại gần như ngay lập tức nên không thể tính là bị thương được. Hừm hừm!! 

" N-Ngài không sao thì tốt rồi. Đột nhiên xảy ra chấn động kinh hoàng xảy ra ở biên giới, tôi tức tốc bay đến, không nghĩ là ngài sẽ ở đây. Nhưng mà.... ngài đã làm gì ở nơi này vậy? "

Cô gái đó nhìn xuống khu vực bị tàn phá khủng khiếp do trận chiến và hỏi. Trên mặt đất vẫn còn những khối băng khổng lồ đang tỏa ra dòng hơi lạnh buốt, và cả những cái hố to đùng thay thế cho đồi núi trập trùng nữa...... Địa hình thay đổi thế này đúng là toang thật.

Nói thế nào đây? Giải thích thế nào nhỉ? Trốn đi chơi và gây ra hậu quả thế này, tôi cảm thấy cuộc sống bế tắc rồi. Thôi, tốt nhất lúc này nên khai báo sự thật nhỉ? 

Với tâm niệm hơi sợ sệt, tôi gãi đầu, cười cười miễn cưỡng giải thích. 

" Ahaha~ Thật xin lỗi, tôi vừa mới đánh một trận với tên Lam thần. Cơ mà sơ sẩy quá nên để hắn chạy mất rồi. "

"C-C-C-Cái gì!? Lam thần!? Ý ngài là ngài vừa, vừa chiến đấu với Lam thần? "

" Yeah, hắn... chính là tên Lam thần đó. Hắn là tên đã tạo ra đống đổ nát này chứ không phải tôi đâu nha. Cơ mà tôi sơ sẩy quá nên để hắn nhân cơ hội chạy mất rồi... hừm. hừm.!! "

A~ Lương tâm của tôi nó đang gầm lên giận dữ. Tôi vừa mới đổ hết mọi tội lỗi lên đầu tên Lam thần kia. Không, cũng không hẳn, nếu tên Lam thần đó chịu nói chuyện yên lành mà không ám toán tôi thì mọi chuyện đã đâu đến mức này. 

Là do hắn, không nghi ngờ dì hết, là do tên Lam thần nhá! Lương tâm, mày câm mồm đi! tất cả là do tên Lam thần chứ không phải do ta. Nói chung thì, chính là như thế đó. 

" N-Ngài không sao là tốt rồi. Giờ hãy cùng tôi về nào, mọi người đều đang loạn cả lên từ khi ngài rời đi. "

" Rồi rồi, tôi về, tôi về. "

Miễn cưỡng gật đầu, tôi bay theo cô gái lạ hoắc này về nơi ở của mình với một tốc độ rất cao. Điều bất ngờ là cô gái này lại theo kịp được tốc độ bình thường của tôi, điều mà Faster - người có tốc độ nhanh nhất lục đại ma tướng - cũng không thể làm được.

Nếu xét về mặt ma lực, cô gái này cũng hoàn toàn vượt trội hơn so với Faster. Hừm, chắc hẳn cô ấy là con bài bí mật của ma tộc ha. Đến cả thằng ma vương như tôi cũng không biết gì về cô ấy cơ mà. Nhắc mới nhớ, đến cả tên cô gái này là gì tôi còn chưa biết luôn. Có nên mở mồm hỏi không ta?

Bay chẳng mấy chốc, tôi đã nhìn thấy đằng xa xa là Grain và năm trong số lục đại ma tướng đang vội vàng bay tới. Có lẽ họ cảm nhận được chấn động nên lập tức phi hành tới, nhưng do tốc độ không nhanh bằng cô gái này nên bị bỏ lại phía sau. 

Tôi nhận ra họ, họ cũng nhận ra tôi. Tôi đáp xuống mặt đất, họ lập tức cũng đáp xuống theo. Đến gần hơn, tôi có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt vừa mừng vừa lo của sáu người này. 

" Yo... " 

" Chúa tể....!! "

" Ma vương bệ hạ... Ngài không sao chứ? "

" M-Ma vương bệ hạ... thật mừng vì ngài vẫn ổn! "

" Ma vương bệ hạ... "

" Ma vương bệ hạ... "

" Ma vương bệ hạ.... "

Tôi chỉ kịp 'Yo' một câu thôi, và liền ngay lập tức hàng tấn câu hỏi dồn thẳng vào mặt tôi. Nè nè, tôi dễ tính thật đấy nhưng đừng có làm tôi bực nha.

" Dừng! Stop! Đừng có thi nhau hét thẳng vào mặt tôi như vậy. " 

" V-vạn lần thứ tội, ma vương bệ hạ. Chúng tôi đã đi quá giới hạn cho phép. "

Nhận ra cái khó chịu trong giọng nói của tôi, Grain và mấy người khác giật lập tức run lên, cúi gập người xuống xin lỗi rối rít trong sợ hãi. Nè, tôi có ăn thịt mấy ông đâu, làm gì sợ tôi đến vậy? 

" Không sao, không sao, cứ đứng hẳn hoi lại đi. "

"" Đội ơn ma vương bệ hạ tha tội. ""

Sáu người đồng thanh hô lên rồi mới thẳng người trở lại, nhưng ánh mắt nhìn về phía tôi vẫn còn chút gì đó lo sợ. Mấy cái ông này, đúng là thiệt tình, gì đâu mà nhát như cáy. Tôi mà không lên tiếng, chắc họ chẳng dám đứng dậy luôn quá.

Sau khi cúi đầu hành lễ lại một lượt, Grain chỉ tay về phía cô gái đằng sau tôi. 

" Faster, làm tốt lắm. Giờ đến đây và báo cáo đi. "

" Vâng. " 

Nghe lệnh của Grain, cô gái đằng sau tôi lập tức bước lên. Thì ra tên cô ấy là Faster..... Faster à!? Hình như có gì đó sai sai. 

" Faster? "

" Vâng, ngài muốn tôi làm gì sao ạ? "

Nghe thấy nhắc đến tên của mình, cô gái đó quay mặt lại phía tôi ngạc nhiên hỏi. Còn não bộ của tôi thì vẫn đang cố gắng xử lý thông tin hỗn loạn trong đầu. Faster... Faster! Trên đời này tên giống nhau cũng không thiếu đâu nhỉ? Nhưng sao càng nhìn càng thấy cô gái này giống tên Faster bựa bựa kia thế chứ!

" Ờ thì.... đến giờ tôi vẫn chưa biết cô là ai đấy. Tự giới thiệu chút đi. "

" Tự giới thiệu? Tôi là một trong lục đại ma tướng, Hắc quang ma dực Faster mà. Ngài không nhận ra sao? "

" Nhận ra cái *beep* được ý! Faster mà tôi biết là một thằng đực rựa chứ ếu phải một đứa con gái vừa xinh vừa lạ thế này đâu. "

Tôi hét lên thật lớn với sự bất ngờ và ngỡ ngàng của mình. F-F-Faster thật hả? Đùa nhau à, không phải chỉ hơi sai sai đâu, mà nó sai vờ lờ. Dù có lờ mờ đoán được đôi chút, cơ mà vẫn thấy hơi shock. 

" Cơ mà, làm thế quái nào ngươi hóa gái được hay vậy Faster? "

" Chuyện này... thì.... "

" Ma vương bệ hạ, ngài cũng biết sau khi tiến vào trạng thái 'thức tỉnh' cơ thể sẽ biến đổi phải không. Tùy từng người mà sự biến đổi sẽ nhiều ít khác nhau. Và Faster sau khi 'thức tỉnh' thì sẽ trở thành thế này đây. " 

Tên Faster gãi đầu, bối rối nói được vài câu lắp bắp thì cô nàng Artist bên cạnh đã lên tiếng giải thích. Sự biến đổi sau khi 'thức tỉnh' à? Tôi cũng đã chứng kiến việc bé Ember hóa thành một cô gái trưởng thành nhờ 'thức tỉnh' rồi nên mọi chuyện cũng dễ hiểu... Cơ mà...

" Thì ra cái thằng bị hóa gái sau khi 'thức tỉnh' mà mọi người kể chính là tên Faster này. "

" N-Ngài làm ơn đừng nhắc đến nó nữa. "

Faster đưa bàn tay lên che mặt lại, hắn dường như cảm thấy vô cùng xấu hổ khi nhắc đến việc này. Cơ mà, cử chỉ của hắn sao lại nữ tính thế? 

" Nếu không phải bất đắc dĩ, tôi cũng không bao giờ muốn xuất hiện trong hình dạng này đâu. Nhưng do lúc đó quá vội vã, tôi buộc phải 'thức tỉnh' để sử dụng toàn tốc lực phi hành đến chỗ ngài. " - Faster kể lể mấy thứ chẳng liên quan.

" Nếu không thích thì sao ngươi vẫn giữ hình dạng này nãy giờ làm gì? Đã nghiện lại còn ngại cơ à!? "

" Tại vì trạng thái 'thức tỉnh' của tôi có hơi đặc biệt, ma lực khá bất ổn. Thế nên phải đợi khoảng 1 ngày, cho đến khi ma lực ổn định mới biến trở lại được. " 

Faster giải thích với giọng chua chát. Nghe vậy, tôi chỉ vỗ vỗ vào bờ vai nhỏ nhắn của hắn ta lúc này tỏ vẻ an ủi. Cơ mà hóa gái như thế cũng có nhiều thứ hay ho phết đó chứ, ví dụ như...

" Thôi, vui lên, không phải giờ ngươi có thể vào phòng tắm nữ một cách quang minh chính đại rồi sao? Hehehe!! "

" Nhưng khi ở hình dạng này tôi hoàn toàn không có chút hứng thú nào với phụ nữ hết. "

À, ờ, cái này thì tại hạ tuyên bố bất lực. Vấn đề này nói chung là hơi bị nan giải, cơ mà cũng chẳng liên quan đến tôi lắm nên bỏ đi. Tôi chỉ quan tâm đến nguyên lý hoạt động của chức năng hóa gái trong truyền thuyết này thôi.

Kiểu quái nào nhỉ? 

Trong khi tôi đang dùng đôi mắt của mình nhìn vào cách nào ma lực đang di chuyển trong người Faster, hắn kể lại những gì mình nhìn thấy cho Grain và năm người còn lại trong Lục đại ma tướng nghe. 

Nghe đến việc tôi giao lưu chút võ thuật với Lam thần, sắc mặt của mấy người kia lập tức biến sắc. Grain cũng giật nảy người, mí mắt già nua giật lên mấy hồi. Lão ấy ngay lập tức quay mặt về phía tôi, cúi người xuống trịnh trọng nói. 

" Về việc chiến đấu với Lam thần, ngài có thể thuật lại chi tiết được không ạ. " 

" Kể lại? "

" Vâng, mọi thông tin dù nhỏ nhất về kẻ địch cũng có thể là chìa khóa của chiến thắng. Đặc biệt là thông tin về một vị thần phe địch, tôi chắc chắn không thể bỏ qua, mong chúa tể thành toàn. " 

" Ô, được thôi. "

Lời của Grain nói rất hợp lý. Cũng vì thế tôi bắt đầu kể lại theo cách của mình.... Thì khả năng diễn tả, tường thuật của tôi không lắm hay nói trắng ra là vô cùng tệ hại. Tôi cứ diễn tả theo cách hiểu của mình, truyền tải diễn biến và nhận xét của mình về trận chiến. 

Nghe tôi kể, người tập trung nhất bất ngờ thay lại là bé Ember. Cô bé ghi lại tất cả những gì tôi nói vào một quyển sổ hết sức cẩn thận. Mất tầm vài phút, tôi đã kể lại sự việc từ đầu trận chiến cho đến lúc để tên Lam thần chạy mất. 

" Mọi chuyện là như vậy. Đáng tiếc vẫn để tên tóc xanh đó chạy mất tiêu. " 

" Ngài không cần tự trách. Dù sao đối phương cũng là thần, có rất nhiều phương thức để tẩu thoát. " 

" Đừng nói như vậy, tôi tự hiểu được đó là do sự thiếu sót của bản thân. An ủi như vậy chỉ là trốn tránh sự thật mà thôi, không dám đối mặt với sự thật thì làm sao mà tiến bộ được chứ. Ông an ủi như vậy thành ra hại tôi đó biết không. "

" Đội ơn ma vương chỉ điểm, thần sẽ khắc ghi khẩu dụ của người thật sâu trong lòng. "

" Dẹp dẹp dẹp, nếu có thể thì dẹp ngay cái cách nói chuyện đó đi. Phiền muốn chết, cứ nói chuyện một cách bình thường thoải mái không được sao? "

Nghe mấy lời đầy tính lễ nghi của Grain lại khiến tôi phát bực. Suốt ngày nghe mấy lời này, tôi thật sự muốn phát ngán rồi. Không biết đã nhắc nhở bao nhiêu lần, vậy mà họ vẫn không chịu sửa... 

" Nói chuyện bình thường thoải mái? Tuyệt không thể được, đó là một hành động thiếu tôn trọng trước sự uy nghiêm của người. "

" Rồi rồi, tôi nghe câu này mòn tai rồi. Giờ ở đây cũng chẳng có tác dụng gì, về nhà nấu bữa cơm hoàn chỉnh ăn đã. "

Nói rồi, tôi mặc kệ mấy người đằng sau mà bay vút đi về địa chỉ thường trú của mình ở thế giới này. Cũng đã 1,2 hôm rồi chưa có bữa cơm nào hoàn chỉnh, về nấu một bữa thịnh soạn để đãi một vài người bạn mới được... Hehehe!!

.

.

.

Xèo xèo.....

Vặn lửa hết cỡ nào...

Thêm 1 lít xì dầu này...

Nêm tiếp 6 lọ mắm tôm nà...

Ui, chưa đủ, dốc nốt vài chai nước mắm tạo mùi....

Hình như vẫn thiếu, phải đổ thêm túi muối chục cân nữa. 

" Ok, mùi có vẻ thơm ngon đấy. Ăn vào không thấy vị mặn đâu, mà chỉ thấy vị chát thôi. " 

Nhìn vào chỗ 'đồ ăn' ngon lành đang dần chuyển thành màu đen và bốc khói khét lẹt, tôi tấm tắc gật đầu với thành quả của mình. Thành công, có vẻ thành công cực kì mĩ mãn. 

Sau khi về đến 'nhà' của mình tại thế giới này, tôi chạy ngay vào bếp. Tất nhiên điều đầu tiên tôi làm là nấu chút gì đó để thưởng thức. Sau khi no nê, tôi mới tiếp tục bắt tay vào làm 'món ăn' tuyệt vời trước mặt đây.

Nó được làm từ 49 loại kì độc gây tiêu chảy trong thiên hạ. Cộng với vô số gia vị được tôi nguyền rủa như đã liệt kê như trên, nó sẽ là một món quà tuyệt vời để tặng cho mấy người trong gia tộc Wever. 

Yeah, Gia tộc Wever!! Mấy kẻ ngông cuồng đã bắt nạt tôi ở trong chương 9, anh đã ghi thù rồi thì làm sao mà bỏ qua được cơ chứ. Hồi đó không muốn gây động tĩnh lớn nên tạm tha cho cháu nó, cơ mà lúc này thì còn kiêng nể bố con thằng nào nữa! A-Hahahahaha!!!

" Ô, đây rồi, về rồi. " 

Đang lúc lo nghĩ vì không biết gia tộc Wever ở chỗ mô tê nào thì tôi cảm nhận được những nguồn ma lực khá lớn ở cách đây không xa. Không gì khác chính là Grain cùng Lục đại ma tướng. Tốc độ của họ khá chậm, nên sau khi tôi về đến đây và làm được khối việc rồi họ mới đuổi kịp. 

Trong khi hoàn thành 'món ăn' mà mình dày công chế biến. Grain cũng đã chủ động tìm đến tôi y như dự đoán. Có lẽ thấy tôi đang bận bịu nấu nướng nên lão ta không tiện bước vào mà chỉ đứng bên ngoài. 

" Không cần đứng ngoài đâu, ông cứ vào đi. Tôi vừa hay cũng có việc cần nhờ đây. "

Lời nói của tôi vừa truyền ra, Grain ngay lập tức bước vào, không quên cúi người hành lễ một cái rồi mới trịnh trọng nói. 

" Tạ ơn chúa tể, ngài có việc gì cần phân phó? "

" Không có gì, chỉ muốn biết gia tộc Wever ở chỗ nào thôi. Hehehe!! "

Mang theo một điệu cười tà ác, tôi lẳng lặng nói. Mà dường như Grain cũng cảm nhận được ác ý phảng phát từ bên trong câu nói của tôi. Lão ta cau mày lại, vẻ mặt có chút gì đó bất ổn, nghiêm trọng dò hỏi.

" Chúa tể, ngài.... muốn tìm gia tộc Wever làm gì ạ? "

" Không có gì đâu, chỉ đến tính sổ chút thôi. " 

" T-Tính sổ? Aizz, nếu gia tộc Wever đã đắc tội chúa tể, tất nhiên không thể bỏ qua. Nhưng chỉ mong ngài đừng trừng phạt quá nặng, gia tộc Wever là một trong những trụ cột của ma tộc từ rất lâu rồi, căn cơ rất vững chắc. Nếu gia tộc Wever bị hủy đi, không chỉ là tổn thất lớn mà còn gây nhiễu loạn khó tưởng cho ma tộc. "

Nghe Grain cẩn thận khuyên giải, tôi đúng là muốn bật cười khi biết lý do cho cái vẻ mặt của lão ta. Cơ mà lão ta nghĩ tôi là người thế nào chứ? Dù tùy tiện chút chút nhưng tôi cũng đâu phải hơi tý là giết người diệt tộc. Tôi đi chuyến này chỉ là để chỉnh đốn lại lối sống của gia tộc quyền quý này bằng một số phương pháp vật lý cơ bản thôi, không có ai phải bỏ mạng đâu.

Nghĩ đến một vài trường hợp có thể xảy ra, tôi cười nhạt nhìn về phía Grain.

" Haha, lão đa sầu đa cảm quá đấy. Tôi tự biết chừng mực mà, không có gì nghiêm trọng đâu. " 

" Vậy, xin để hạ thần đích thần dẫn đường cho ngài đến gia tộc Wever. " 

" Được, cơ mà đợi tý. "

Nghe thấy lời ấy của Grain, tôi nào không rõ ý đồ của lão ta chứ. Ngoài miệng muốn tận trung tận lực, đích thân dẫn tôi đi. Tuy nhiên thực tế lại là để giám sát, tùy thời ngăn cản tôi làm điều gì quá đáng. 

Thế đấy, cơ mà Grain ở đó cũng chẳng ảnh hưởng gì đến việc tôi sẽ làm hết. Vì vậy tôi gật đầu, nhưng vẫn chưa thể đi ngay được. Vì đống 'đồ ăn' kia còn chưa xong xuôi. Dù công đoạn 'phù phép' đã hoàn thành, cơ mà cần phải bày trí thật đẹp mắt đã.

Thế là tốn thêm vài phút chuẩn bị, tôi và Grain cùng nhau bay vút lên không trung, hướng về lâu đài của gia tộc Wever. 

Vi vu hơn 10 phút dạo chơi với ánh trăng hiền hòa trên tấm thảm trời sao êm ái, cuối cùng tôi và Grain dừng lại giữa không trung lộng gió. Cách thủ đô của ma tộc không xa chính là lâu đài của gia tộc Wever. 

Nói là lâu đài thì cũng hơi sai sai, vì nơi đây giống như một thị trấn nhỏ nằm tách biệt với thành phố lớn hơn. Trung tâm là một lâu đài nguy nga lộng lẫy, xung quanh là vô số những kiến trúc nhỏ hơn nhưng cũng vô cùng tinh tế. Bao bọc lấy tất cả là một bức tường thật cao và vững chắc. 

Nơi đây có đầy đủ những thứ như sân luyện tập, lò luyện khí, hệ thống nước cho đến khu nhà ở, khu trồng trọt, khu chăn nuôi, khu chợ được kết nối với nhau thông qua những con đường lát gạch sạch sẽ cứ như một thành phố nhỏ đích thực.

Xung quanh thì lại là hồ nước, núi đồi, cây cối xanh tốt tạo nên một khung cảnh đến là nên thơ. Nếu là buổi sáng, trông cảnh quan có vẻ sẽ đẹp hơn. Thế nhưng bây giờ là đêm tối, không thể quan sát quá rõ ràng được. 

" Đây là....?? "

" Cả khu vực này đều là gia tộc Wever thưa chúa tể. Do tồn tại từ rất lâu, thế nên con cháu của gia tộc nhiều không đếm xuể. Lâu đài trung tâm là nơi ở của tộc nhân dòng chính trong gia tộc. Còn khu vực bên ngoài là của hạ nhân, những người dòng thứ và một số người ngoài được nạp vào gia tộc, về cơ bản thì chẳng khác gì dân thường dù mang họ Wever. "

Nghe Grain giải thích, tôi có thể sơ sơ hiểu được hệ thống phân cấp trong gia tộc Wever này. Điều này lại càng khiến tôi quan ngại về phân biệt giai cấp ở nơi đây. Cơ mà, tại sao tôi phải quan tâm đến việc này chứ. Hôm nay tôi đến đây để gây rối.... khụ khụ, à nhầm, đòi nợ mà. 

Được rồi, gia tộc Wever à, ta đến 'thăm' rồi đây!!

------------------------<< 3974 từ >>------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top