Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

05. loài kiêu hãnh

/Park Sooyoung/


....

tôi hôn Kolwaski- gã con trai độc nhất của vị thống đốc người Nga Rivaille quyền lực cùng bà phu nhân đầy kiêu sa luôn diện trên người những bộ váy đầm diêm dúa. Kolwaski có một cái lưỡi rất dài, nó đảo quanh vòm họng tôi như một con rắn đang lần mò trong hang động tối om. tôi nương theo nhịp hôn của gã, cái vị nhớp nháp của nước bọt trộn lẫn với những tiếng rên rỉ gào lên nơi cuống họng bất giác làm tôi buồn nôn.

nhưng tôi phải chịu đựng thôi. bởi tôi đang chờ. chờ đợi con mồi của tôi thức tỉnh. và chờ cho đến giây phút tâm trí của chúng chỉ chứa mỗi bóng hình tôi mà thôi.
Kolwaski là con mồi của tôi.

chắc rồi. và tôi cá là gã sẽ sớm phục tùng tôi nhanh thôi. bởi những gã đàn ông đốn mạt trên thế giới này, không ai là không tự nguyện làm một con chó trung thành của Park Sooyoung sau nụ hôn của ả cả. trừ phi họ không phải là con người. còn không, thì họ đơn giản cũng chỉ là một đám mọi rợ quỳ rạp xuống đất và ao ước liếm láp từng đầu ngón chân của tôi mà thôi.

chỉ cần tôi bảo họ lăn vòng dưới đất và sủa như một con cún trung thành, thì sẽ chẳng ai dám cãi lời.

hay thậm chí, nếu có yêu cầu họ giao nộp trái tim cho tôi, thì họ cũng sẽ trở thành những con rối ngu muội, tự nguyện cắm dao vào giữa lồng ngực, moi móc trái tim nóng hổi đang phập phồng đập, dâng lên trước mặt tôi với nguyện ý cuồng si không lối thoát.

và tất nhiên, để có thể được họ phục tùng vô điều kiện, thì điều cần thiết đó chính là một nụ hôn.

tôi cảm thấy mình thật là vĩ đại và kiêu hãnh biết nhường nào, khi mà giờ đây, tôi là người phụ nữ đầu tiên có thể khiến cho gã quý tộc người Nga chết dẫm mang tên Kolwaski ấy tự động quỳ rạp dưới sàn nhà, đôi môi thô ráp, cộc kệch in lên đầu ngón chân tôi những nụ hôn ấm nóng.

các cô tiểu thư khuê các dù cho có mơ cả đời cũng chả bao giờ được động đến một sợi lông tơ của Kolwaski, ấy vậy mà tôi- chỉ cần một nụ hôn chưa đầy một phút- thì đã có thể thuần hóa gã thành một con chó trung thành của riêng mình.

còn đâu là Kolwaski ngạo nghễ, còn đâu là Kolwaski với ánh mắt xanh màu trời nghiêm nghị và cao ngạo, khi mà giờ đây, gã lại hèn mọn quỳ dưới chân một ả đàn bà chỉ mới quen biết hơn một ngày, cổ họng khều khào những lời yêu nghe thật sướt mướt và sến sẩm.

anh yêu em, Sooyoung.”

“yêu em? yêu như thế nào?”

“yêu đến mức có thể làm bất cứ điều gì em muốn, Sooyoung thân yêu ạ.” gã hôn mu bàn tay tôi, rồi bắt đầu lặp lại câu nói ấy một cách u muội.

“thế-... ngay cả khi em muốn cơ thể anh?” tôi lặng lẽ cười, trước ánh đèn phòng sáng rực và nụ hôn của gã.

Kolwaski mỉm cười, gật đầu mà không cần nghĩ suy. và chẳng cần thể hiện, thì tôi cũng thừa biết rằng gã ham muốn tôi đến nhường nào.

con mồi thân yêu của tôi,
cuối cùng cũng đã mắc bẫy.

thế thì, em muốn trước mặt em có một cái bàn dài, có nến, có hoa tử đinh hương, một bộ dao nĩa và...” tôi ngưng lại, nhìn bộ dạng chẳng khác gì một chú chó ngoan ngoãn của Kolwaski mà không nhịn được cười. “và em muốn, những tấc thịt trên cơ thể anh đều nằm sâu trong dạ dày mình.”

ngay sau đó, tôi đã được dẫn đến nhà ăn.

một cái bàn dài, có hoa, có nến và một bộ dao nĩa... tất cả những gì tôi dặn dò, Kolwaski đều chuẩn bị không thiếu sót dù chỉ một thứ.

Kolwaski bây giờ trần như nhộng.

gã đứng trước mặt tôi, thân hình vạm vỡ, cao lớn như những con bò tót đầy sinh lực nơi đấu trường. làn da gã rám nắng, với những sợi gân và mạch máu chạy zíc zắc từ cánh tay lên đến tận yết hầu. và nhìn chung thì, gã ngon lành hơn những gì tôi hằng tưởng.

anh sẽ là của em chứ?” tôi mở lời bằng cái giọng lơ lớ như những ả tiểu thư luôn gò mình trong những bộ corset chật ních, cũng vì thế mà một phần trong tôi lại cảm thấy kinh tởm chính bản thân mình.

tất nhiên rồi, em yêu.” gã đáp, bằng giọng mẹ đẻ cao vút và tràn đầy phấn khởi, chẳng hề nao núng dù cái chết đang cận kề.

tôi đưa gã một con dao. nhọn và sắc lẽm. tựa như ánh mắt của tôi bây giờ đây đang bấu víu nơi thớ thịt của gã như một con dã thú đang chờ lấy thời cơ đớp mồi. nhưng điều diệu kì ở đây, đó là có những con mồi lại tự nguyện nộp mạng cho kẻ đi săn một cách vô điều kiện.

“anh tự xẻ thịt của mình đi. em sẽ hạnh phúc lắm nếu như anh làm vậy.”

điệu cười nham nhở đến ngoác tận mang tai của tôi cũng chẳng khiến gã nao núng. Kolwaski tựa như một con rối bị giật dây bởi sự ngu muội của chính mình, trong tâm trí gã giờ đây dường như chỉ có mỗi tôi, tôi và tôi mà thôi. gã cầm con dao sáng bóng trên tay, cười trong niềm hạnh phúc dại điên mỗi khi lia từng đường quanh mớ thịt đùi rắn chắc.

không có tiếng kêu la, hay những tràng rên rỉ đau đớn. trong căn phòng ăn sang trọng, ánh đèn chùm treo lơ lửng trên đỉnh đầu hắt lên một màu đỏ thẫm khi Kolwaski lê lết từng bước để đặt thịt của mình vào dĩa ăn trên bàn. mảng thịt đỏ tươi, săn chắc và không có mỡ, trông ngon mắt đến lạ lùng.

có lẽ, tôi phải thầm cảm ơn ông Rivaille, khi mà thứ tinh trùng yếu ớt của lão lại có thể tạo ra một sinh vật ngon lành đến nhường này.

Kolwaski không cần tôi nhắc nhở, cứ vậy mà cắt từng mảng thịt trên cơ thể cho đến khi những dĩa thịt nằm chồng chất trên mặt bàn, và dạ dày của tôi thì chẳng thể nào chứa nổi bất cứ thứ gì nữa. mãi cho đến khi tay chân rũ rượi, máu loang lổ khắp nền nhà lát cẩm thạch bóng loáng thì Kolwaski mới ngừng cắt thịt của chính mình.

Kolwaski không đứng vững nữa, ngã lăn trên sàn rồi giãy đành đạch như một con cá đang mắc cạn. khắp cơ thể gã là những thớ thịt bị cắt xẻo tứ tung, máu cứ được dịp tuôn ra như thác đổ, cho đến khi gã hoàn toàn tắt thở với nụ cười mãn nguyện vừa vặn in trên môi.

tôi chùi mép, cái bụng căng cứng khiến việc đứng dậy của tôi có chút khó khăn. nhưng thật lòng mà nói thì tôi rất biết ơn Kolwaski, bởi nhờ gã, mà tôi mới có được bữa ăn ngon lành như ngày hôm nay.

đã mười một giờ hai mươi hai phút. khuya.

có lẽ giờ đây, người bố đáng kính của Kolwaski- ông Rivaille- hiện đang nằm trên chiếc giường rộng lớn, vừa thủ dâm vừa thì thào tên tôi đấy thôi.

mà dù có nhìn thấy xác của cậu con trai độc tôn nằm la liệt trong phòng ăn hiện giờ, thì có lẽ lão cũng chẳng bận tâm đâu. bởi lẽ giờ đây, trong tâm trí của ngài thống đốc uy quyền nọ chỉ bao trọn lấy hình bóng của tôi mà thôi.

“có phải không ngài Rivaille? ngài sẽ chẳng phiền khi em giết con trai của ngài chứ?”

“tất nhiên là không rồi, Sooyoung đáng kính của ta.”

chỉ cần một nụ hôn, tôi có thể chiếm lĩnh cả thế giới.

....

nói ra thì hơi muộn, nhưng năm chap đầu chỉ là phần giới thiệu nhân vật trước khi đi vào mạch truyện chính.

và việc viết lowercase như này có khiến các cậu cảm thấy khó đọc không? nếu có thì hãy góp ý nhé, tớ sẽ chỉnh sửa lại.

à, tớ cũng rất cần cmt nhận xét của các cậu đóoo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top