Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

iii- bản hòa tấu tử thần.

the eggs of the black goat đã trở lại sau bốn tháng, mong là các cậu chưa quên nó.

...

ả quản giáo Casper và đồng bọn vừa lôi xềnh xệch một con nhóc ra ngoài, chỉ mới cách đây vài phút thôi, trong lúc Yerim vẫn còn đang bận kì cọ những vệt máu khô bám dính trên làn da xanh xao của mình. em nghe thấy những tiếng giày giẫm mạnh dưới nền đất, tiếng la thé của con "ma mới" tội nghiệp, và cả giọng cười của những ả đàn bà lúc nào cũng bốc lên cái mùi tanh tưởi như cái xác chết để lâu ngày.

Yerim chần chừ một lúc, rồi lại quay đi.

em nghĩ cô bé kia sẽ ổn thôi. nếu như nó chịu ngoan ngoãn đáp ứng theo nhu cầu bệnh hoạn của con ả Casper đó. ở cái trại giáo dưỡng này, Casper là chúa tể. và với cái thói thích cưỡng hiếp các cô gái mới đến, thì điều duy nhất có thể sống sót trong trại chỉ là phục tùng ả.

tiếng la hét bắt đầu nhỏ dần, rồi được thay thế bằng tiếng nấc nghẹn kèm theo những âm thanh khô khốc khi bàn tay to sần của Casper giáng những cái tát đau điếng xuống gò má cô gái nọ.

Yerim nghe thấy âm thanh của những mảnh vải bị xé vụn. chúng làm em hoang mang. vì âm thanh ấy trông như tiếng lúc tâm hồn non nớt của em bị xé toang bởi những chiếc cọ vẽ đủ kích cỡ cùng những ngón tay dính đầy màu của bố mẹ. hình ảnh nụ cười của họ, những cái vuốt ve ghê tởm, drap giường có vết máu loang lổ và những bộ váy đầm yêu thích bị xé toang của chạy dọc nơi bán não, vô thức làm bờ vai gầy gò nhẵn bóng run lên từng hồi.

em bấu chặt lấy vạt áo, rồi đứng dậy trong vô thức.

có vẻ như Casper vừa làm nhục con bé vừa chuyển đến, khi mà Yerim vừa đến thì đã thấy chúng nó đang phì phèo rít từng hơi thuốc, trong lúc con bé kia đang nằm co ro dưới nền đất, khó khăn hớp từng ngụm khí vào buồng phổi. la hét và khóc quá nhiều làm con bé sắp chết ngạt.

Yerim chẳng nói gì, chỉ giương đôi nhãn cầu rỗng toác nhìn bọn chúng, dạ dày em nhộn nhạo từng cơn khi bắt gặp lấy những ánh mắt ghê tởm đang dán chặt vào bầu ngực và đũng quần mình.

"mày là ma mới đúng không? hình như tao chưa từng nếm thử mùi vị của mày lần nào cả." Casper đứng dậy, cái lưỡi nhầy nhụa lè ra ngoài làm nước bọt dây ra hai bên mép, và dường như ả sẽ có ý định tiến đến liếm láp khuôn mặt non trẻ của Yerim nếu như em không nhanh chóng quay mặt đi.

"nói tao nghe, mày tên gì thế bé cưng?" Casper thở hắt, dường như sự cự tuyệt của Yerim càng khiến ả thêm hưng phấn.

"Yerim. Kim Yerim."

"trông mày ngon lành đấy."

Yerim định nói gì đó, nói đúng hơn là em đã có ý định rút con dao găm vắt trong túi để xẻ đôi lưỡi của ả khốn trước mặt, nhưng rồi em cũng kịp giấu vội nơi tay áo khi nhận ra chưa đến lúc để hành động.

"đêm nay, tao sẽ làm cho mày rên rỉ đến khản cả cổ họng."

Yerim có nghe thấy lời cảnh báo ấy, em nhận ra, nhưng không để ý. em nhìn con bé đang nằm co ro một góc dưới nền nhà, quần áo bị xé tứ tung, bên bắp đùi chi chít những vết bầm mà em nghĩ là chúng đã có từ rất lâu. em chẳng buồn đỡ cô bé, chỉ quan sát quá trình nó ngưng khóc cho đến lúc bình tĩnh đứng dậy; sau đó, em quay lưng đi mất.

Yerim vội giấu con dao trong tay áo, miệng lầm bầm từng cái tên mà em đã dành khá nhiều thời gian để học thuộc.

đêm nay, em sẽ nhuộm đỏ cả trại giáo dưỡng.

...

Yerim có những con búp bê.

chúng được làm từ bùn đất, cùng một ít vải từ chiếc váy vẫn còn nhá nhem máu, và một ít dây chun mà em xin được từ bà lao công.

em xếp chúng cạnh đầu giường, nơi mà em có thể vuốt ve, ôm ấp trước khi đưa tiễn linh hồn chúng về cõi vĩnh hằng. vẫn chưa đến lúc để dùng, nhưng Yerim biết rằng đêm nay, những tiếng la hét sẽ biến thành một bản hòa tấu của tử thần.

Yerim nghe thấy tiếng chìa khóa tra vào ổ cắm, tiếng kim loại kêu leng keng làm em cố giữ nhịp thở đều đặn nơi buồng giam chật hẹp. em ngồi dậy, vuốt lấy mái tóc đã dài quá vai, hấp thụ những luồng nguy hiểm đang dồn dập quây quanh em bằng một cái nhíu mày thật khẽ.

không phải chứ? tại sao lại là lúc này?
em cắn môi, thầm nghĩ. và rồi Yerim bất giác chửi thề một tiếng khi cánh cửa phòng mở toang và thân hình đồ sộ của ả quản giáo Casper xuất hiện trước mắt.

Yerim vẫn chưa chuẩn bị gì cả,

và dường như ả Casper đã phá tan mọi kế hoạch mà em đã ấp ủ từ lâu.

"chào em, bé cưng."

Casper cười hàm hố, vẫn là sự ghê tởm luôn đi kèm với mỗi câu nói, và khi ánh mắt chạm lấy thân hình nhỏ thó của Yerim, dường như ả muốn lao đến để xé xác em không chừng. ả muốn thưởng thức em, muốn liếm láp từng tấc thịt trắng ngần, muốn dư vị mồ hôi hòa quyện nơi đầu môi, muốn em phải khóc nấc lên khi âm hộ cảm thấy quá trướng vì ngón tay thô sần của ả.

ả muốn Yerim.
ả muốn con bé có gương mặt lạnh như tiền ấy phải rên rỉ cầu xin ả.

Casper tiến lại, sau lưng là đám đầy tớ trung thành mà Yerim đã nhìn thấy lúc sáng. em cảm nhận được cổ tay mình tê cứng khi bị bàn tay Casper nắm chặt, và dường như tỉ lệ trốn thoát của em cũng lui về một con số không tròn trĩnh.

Casper bắt đầu khoái chí, lượng adrenaline phóng thích trong cơ thể đột ngột tăng cao, bản năng chiếm hữu đã biến tư duy của ả thành một con thú hoang dại. Casper bắt đầu sờ mó bầu ngực Yerim, chúng không to như ả nghĩ, nhưng vẫn khiến âm hộ ả trơn ướt mỗi khi nghĩ đến việc cưỡng dâm con bé này. rồi ả liếm láp khắp cơ thể em như những gì ả từng mong muốn, bắt đầu là cổ rồi chuyển đến những vùng da thịt đỏ hây hây mà chỉ khi cởi áo mới có thể ngắm nhìn.

Casper nhận ra, chưa bao giờ ả sung sướng đến thế.

Yerim thở dốc, gò má đỏ ửng. quả nhiên em chưa từng nghĩ đến việc kế hoạch của mình sẽ bị phá tan tành vì sai thời điểm, cũng chưa từng nghĩ đến việc mình sẽ bị một ả đàn bà lớn tuổi cưỡng hiếp trong chính phòng giam của mình. em vẫn còn quá trẻ dại để nghĩ đến những việc cao siêu, và dường như mọi đứa trẻ trạc tuổi em cũng đều như thế.

nhưng dù vậy, Kim Yerim vẫn là một đứa trẻ khác biệt.

quả là Yerim vẫn chưa chuẩn bị gì và vẫn hơi bất ngờ vì bị "đánh úp",
nhưng trong từ điển sống của Kim Yerim chưa bao giờ có sự chuẩn bị.

em thường làm theo bản năng. mà
đó lại là bản năng của một đứa trẻ vừa chui lên từ lỗ hổng của địa ngục.

Yerim đột nhiên cười lớn thay vì khóc thét, đôi đồng tử đen láy co lại sau những tiếng nắc nẻ nơi cổ họng.

"để tôi đố chị một câu nhé?" Yerim cong môi, kiểu cười quái dị của em khiến Casper chần chừ đôi chút. "một con lợn bị mất mũi sẽ trông như thế nào?"

vừa dứt câu, cũng chẳng bận tâm câu trả lời của Casper là gì, Yerim nhấc người về phía trước, miệng há mở và hành động tiếp theo của em chính là dùng răng cắn đứt mũi của ả khốn trước mặt.

"hết giờ." em lại mỉm cười, phun miếng thịt tồn dư trong miệng ra ngoài, trong khi bờ môi vẫn còn nhơm nhớp máu tanh. "câu trả lời là chúng sẽ giống như chị bây giờ vậy."

Casper ngã lăn xuống đất, ôm lấy khuôn mặt đang chảy máu không ngừng, tiếng la thé nơi cổ họng lúc trầm lúc bổng, bất chợt làm Yerim nhớ lại những tiếng đàn du dương mà mẹ hay chơi mỗi tối. ả không nói nên lời, hít từng ngụm khí trong đau đớn, mãi cho đến khi nhận thức được mọi chuyện qua đôi mắt đẫm nước, ả gào lên,

"chúng mày... giết con điếm ấy cho tao!"

Yerim nhìn thấy ba kẻ mặc cảnh phục trước mặt, trông chúng có vẻ nhỏ bé khi đứng cùng Casper, nhưng lúc này đây, trong mắt Yerim thì chúng chả khác gì người khổng lồ. em cười khẩy, tự an ủi bản thân là sẽ ổn thôi.

một kẻ lao đến nhanh như chớp, và lực vung đùi của cô ta mạnh đến nổi có thể sút vỡ cằm em nếu như không tránh né kịp. một lũ lợn- Yerim gắt lên. cố né tránh những cú đấm, rồi chờ đợi thời cơ đến, em vung chân, đôi giày ống sút thẳng vào hàm cô ả nọ khiến cô ta va vào vách tường đối diện.

Yerim lắc cổ tay, một lưỡi dao xuất hiện, và những gì tồn đọng lại sau đó là hình ảnh cổ họng của kẻ thứ hai há toác, máu phun ra như vòi nước trong bể tắm, rồi kết lại thành những vũng đọng dưới nền nhà, vài giọt bắn thẳng vào mặt em.

Yerim giẫm lên lưng của cái xác vừa bị giết để tiến đến chỗ của con ả mà em vừa mới đá văng vào tường. nhận ra cô ta vẫn còn thoi thóp thở, Yerim cong môi, dùng chút sức lực nơi cổ tay để bẻ gãy cổ của người đàn bà trước mặt. trước khi chết, không có một tiếng kêu than phát ra từ miệng cô ả, chỉ có đôi mặt trợn tròn khiếp sợ khi phát giác được việc bản thân bị giết quá bất ngờ.

vẫn còn một tên khác. y run rẩy đứng trước cửa, cố ngăn không cho những tiếng hét tuôn ra khỏi mồm. y nhận ra đũng quần mình đã ướt sũng nước tiểu vì quá lo sợ, và dường như chỉ muốn khóc thét lên khi con quỷ nhỏ trước mắt đang nhìn chăm chăm vào mình.

mặt nó nhá nhem máu.
và dường như, nó chẳng phải là con người nữa rồi.

y nghĩ đến việc tháo chạy. và dường như đó vẫn là quyết định sai lầm khi y nhận ra con quỷ nhỏ ấy đang chạy theo sau lưng mình.

Yerim cười ranh ma, em lấy đà bật người về phía trước, cơ thể nhỏ thó di chuyển nhanh như cắt, dễ dàng bắt kịp kẻ đang điên cuồng tháo chạy. cánh tay gầy nhỏ quấn chặt lấy cổ tên kia, chồm lên lưng y. em cười lớn, ghé sát lưỡi dao vào mồm kẻ nọ.

tiếng la thất thanh của y dường như khiến Yerim cảm thấy bản thân như một nhạc công vừa đạt được thành tựu. em nghe thấy tiếng những chiếc răng vỡ lạo xạo, tựa như tiếng mưa rơi giữa trời thu mà em vẫn thường hay ngắm, và chúng dường như càng khiến bản hòa tấu của riêng em thêm da diết hẳn. Yerim rút dao ra, kết thúc bằng một vết cắt ở cổ họng. tiếng la hét biến thành tiếng sặc sụa, máu tuôn ra như cái máng xối, kèm theo đó là những tràng hớp khí òng ọc khi thân hình tên nọ ngã xuống đất.

máu tràn ra khắp nền nhà, nhuộm đỏ khuôn mặt xinh xắn. và dường như chỉ còn mỗi tiếng cười của em là vang động nơi dãy hành lang.


Yerim trở về buồng giam sau khi đã giải quyết xong ba tên cận vệ của Casper. trông em giờ đây chẳng khác gì một con chuột cống chui lên từ địa ngục. cả người em nhuộm đỏ bởi máu, và đôi mắt long lên sòng sọc kia dường như chỉ còn là một vật vô tri.

Casper vẫn nằm yên đó, bên vũng máu mà chính cơ thể ả đã tiết ra. và với khuôn mặt bị mất đi một mảng thịt ở mũi trông chả khác gì Voldemort kia, cũng phải khiến Yerim cảm thấy tự hào về hành động của mình.

"mày là cái thứ gì thế?" Casper hét lên, dường như ả vẫn còn sức. những gì mà ả muốn làm bây giờ là xé xác con quỷ trước mặt, sẽ cắn nát mũi, sẽ bẻ gãy cổ, sẽ dùng dao rạch toang cổ họng nó như những gì mà nó từng làm với thuộc hạ của mình. Casper lồm cồm bò dậy, gân xanh nổi khắp mặt, và khoảnh khắc cuối cùng mà ả nhìn thấy được sau khi điên cuồng lao đến chính là cảnh Yerim ôm lấy một con búp bê dị hợm trong tay, và xé phăng đi chân của nó.

Casper nghe thấy thứ gì đó như tiếng thác chảy. và trước mắt ả, mọi thứ đều mờ dần.

...

Yerim miết nhẹ lưỡi dao lên lớp vải của con búp bê trong tay, mỗi khi cánh tay em di chuyển, sẽ có những tiếng thét kinh hoàng được tuôn ra.

"nói tôi nghe, cái lưỡi nào vừa mới liếm láp thân thể tôi thế?"

không có một câu trả lời nào ngoài tiếng thét, và dù cho Casper có biết câu trả lời thì vẫn chẳng thể nào thốt ra, bởi lưỡi của ả đã bị Yerim xẻ đôi trước đó.

"Casper thật hư, như thế sẽ bị bố mẹ phạt đó." Yerim cười, những vệt máu trên mặt em dường như đã khô lại, chúng tróc vẩy và bốc lên cái mùi tanh hôi mà Yerim đã quen với việc ngửi chúng.

em vung vẩy dao, kết thúc bằng một nhát đâm vào cổ của con búp bê trong tay, và điều đó cũng làm cho cổ họng Casper rách toang dù chẳng bị tác động bởi thứ gì.

chẳng còn tiếng thét, và bản giao tấu mà em soạn ra cũng miễn cưỡng kết thúc tại đây.

Yerim ôm lấy những con búp bê, không quên cầm vội lá thư mà dì đã gửi đến hồi tuần trước, một mạch bước ra khỏi lối thoát hiểm.

chờ một tí thôi, rồi em sẽ đoàn tụ với các chị.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top