Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

XAM and their baby boy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

XAM: Xiyi - Aiden - Mikhail

Warning: non-couple, Mikhail lớn hơn Aiden và Xiyi 8 tuổi, hội gà trống nuôi con, Xiyi trong fic này tóc dài, Mikhail đã ra ngoài làm việc kiếm tiền còn Xiyi và Aiden vẫn đang tuổi ăn tuổi học, ăn nói thô tục cần cân nhắc kỹ trước khi xem

Đây chỉ là phần mở đầu.

***

Mùa đông tại Moscow lúc nào cũng thật lạnh lẽo với những đợt gió đông cứ thổi ào ào qua những con đường vắng, Mikhail vừa đi trên đường vừa cầm theo một túi nhựa đựng toàn những chai vodka rỗng, gã thở dài một hơi, bản thân cũng chỉ vừa mới tan làm và đóng cửa tiệm cách đây mười hai phút hơn.

Mikhail lừ đừ, làm quần quật từ sáng đến tối khiến gã lúc nào cũng trong trạng thái không được tràn đầy năng lượng, da mặt thiếu điều muốn chảy xệ xuống như một ông cụ tám mươi tuổi suốt ngày nhăn nhó khó chịu với cả thế giới. Không hẳn là Mikhail không bao giờ có thời gian để nghỉ ngơi vì phải làm việc cả tuần cả tháng không có lấy một khung giờ trống trải mà không cần phải làm gì, ít nhất thì trước đây gã từng có.

Ấy là khi mà hai thằng ranh Hui Xiyi và Aiden D. Adams không lái trực thăng bay đến nhà gã ăn chực rồi làm náo loạn cả Moscow.

Còn bây giờ thì sao? Thôi bớt xàm đi, ai mà chẳng biết bây giờ Mikhail đang phải gồng gánh để nuôi thêm hai cục nợ kia chứ? Bởi vì cả Xiyi và Aiden đều vẫn là sinh viên, chúng nó học lý thuyết thì giỏi mà đi làm thực hành thực tế thì lại chả biết cái gì, một người không học đại học như Mikhail đã đánh giá rất nhiều về hai thằng này. Cuối cùng thì nói đi nói lại, Mikhail vẫn là đứa có khả năng kiếm ra tiền nhiều nhất theo cách truyền thống trong ba thằng.

- Ôi, hết tiền rồi. . .

Mikhail than thở, bóp tiền của gã trống trơn, chẳng có gì ngoài mấy cái ticket đại bàng America của thằng Aiden và vài thứ dây buộc tóc thằng Xiyi để nhờ vào.

Càng nghĩ về chuyện tiền bạc, Mikhail càng lắc đầu ngao ngán. Khi đi qua chiếc thùng rác tại công viên gần nhà mình, Mikhail tiện tay ném túi nhựa trên tay văng xa cả vài mét, "đùng" một phát, trật lất.

Tiếng của những chai vodka rỗng kêu lên khiến Mikhail tỉnh táo được vài phút, là một người công dân tốt giúp ích cho đời thì gã tiến lại gần để xách túi nhựa đang nằm bẹp dí trên đường lên rồi ném lại vào trong thùng rác. Xong xuôi thì gã phủi tay quay lưng rời đi, ai ngờ đâu người tính không bằng người khác tính, một tiếng khóc the thé phát ra từ thùng rác khiến Mikhail phải dừng bước.

Gã quay sang nhìn chằm chằm vào thùng rác, đừng bảo là bản thân gã sắp bị biến thành nhân vật quần chúng trong mấy câu chuyện truyền thuyết đô thị nha? Mikhail chôn chân ở đó một hồi lâu, cho đến khi tiếng khóc ấy bắt đầu nhỏ dần thì gã mới nuốt nước bọt bước lại gần xem xét.

Sau khi bới móc thùng rác như một thằng ăn mày đang tìm đồ ăn thì cuối cùng Mikhail cũng tìm được một thứ mà khiến cả bản thân gã cũng phải đớ một lúc lâu.

Một em bé. . .gã bới được một em bé từ thùng rác.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top