Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[RenHeng] [H] Xâm nhập

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Danheng nhận ra trật tự vài món đồ trong nhà mình thay đổi. Cộng thêm báo chí đang đưa tin về một kẻ sát nhân liên hoàn đi kèm với những vụ quấy rối nam sinh. Và đêm đó, Blade đã lẻn vào nhà Danheng.

*Biến thái u ám Blade x Nam sinh đại học Danheng

*Warning: Đoạn đầu r4pe + bạo dâm, cực sếch cực cháy, đoạn cuối máu me bê bết, huyết nhục hỗn độn, đầu rơi máu chảy đúng nghĩa đen. (Tui sẽ đặt 1 dòng cảnh báo trước đoạn này cho ai thần kinh yếu tránh.)

*Tác giả: 30cm8nana

*Link fic gốc (fic dài 4589 chữ): https://archiveofourown.org/works/47754049?view_adult=true

========

"Danheng, cậu đang nhìn cái gì đấy?"

Cầm một ly kem sundae ngọt ngào trong tay, March chợt nhận ra một trong những người bạn đồng hành của cô đã tụt lại ở cuối hàng.

Danheng đang ngơ ngẩn nhìn gì đó trong một con hẻm, mặc cho cây kem trong tay tan chảy từ lúc nào. Từng giọt kem đỏ sẫm trượt qua những kẽ ngón tay, rồi nối liền thành một hàng nhỏ dọc xuống.

"Hả?" Danheng quay đầu lại, "Không có gì... Chỉ là, các cậu có cảm thấy gì đó kỳ lạ không?" Hai chị em Stelle và Caelus đang cãi nhau chí chóe ở đầu hàng thấy vậy cũng chạy lại lắc đầu tỏ vẻ không biết. Riêng Caelus đã nhanh chóng lôi một tờ giấy ăn trong túi ra đưa cho Danheng, tỏ ý để cậu bạn lau tay trước.

Sau khi lau đi lớp kem trên tay, Danheng mới thấy lác đác vài vết hằn lờ mờ bên dưới, không biết đã xuất hiện từ lúc nào. Cậu dán mắt lại gần, chợt nhận ra đó là một đường đứt đoạn kỳ lạ vòng quanh gốc ngón áp út của cậu.

Stelle ngạc nhiên kêu lên: "Hóa ra Rồng Xanh Nhỏ còn có tật gặm ngón tay à?"

"Gì cơ?"

"Dấu răng này," Stelle chỉ vào vòng tròn, "Chỉ có người cắn mới như thế này thôi."

.

Sau đó, cả lũ lại ai về nhà nấy. Danheng bước vào tiền sảnh, đèn trong nhà vẫn chưa bật lên. Chưa đi được vài bước, cậu đã suýt chút nữa ngã chổng vó vì vấp phải thứ gì đó mà khi nhìn xuống, cậu chỉ thấy một chiếc giày lẻ loi đứng chắn lù lù ở ngay ở giữa lối vào. Thật lạ lùng, vì cậu vốn vẫn luôn xếp giày ngay ngắn trên giá.

Chẳng lẽ lúc ra khỏi nhà vội quá nên mới vô tình đá rơi xuống sao? Danheng lại vòng ra ngoài cửa kiểm tra, cũng không thấy dấu hiệu nào cho thấy ổ khóa đã bị người ngoài cạy mở.

Cậu cất túi đồ mới mua lên tủ rồi chậm rãi bước vào trong nhà. Trong phòng khách, mọi thứ vẫn như cũ, không có gì khác thường. Phòng bếp nhà cậu được thiết kế theo dạng mở, Danheng khẽ nghiêng đầu nhìn sang. Nhác thấy không có dấu vết gì lạ trên bàn bếp, cậu dứt khoát cầm lấy ​​con dao bên cạnh thớt lên.

Bước vào thư phòng, cậu thấy tách cà phê vẫn đang nằm yên trên bàn, bên cạnh là cuốn sách đang đọc dở "The moral animal". Sách đang mở đến trang 31, được đánh dấu bằng một chiếc kẹp sách hình lá phong. Phía trên là cánh cửa sổ đang đóng chặt, mà sau tấm rèm cửa cũng không thấy bóng người hay dấu chân thấp thoáng nào, nhìn chung đều không có gì khác biệt.

Bước vào phòng tắm, cậu mở rèm ra và cũng không thấy ai, mọi đồ vật khi trước ở đâu thì giờ vẫn ở nguyên đó. Cửa sổ đóng kín, trong bồn tắm cũng không có thứ gì lạ.

Trong phòng ngủ, gầm giường không một bóng người, chăn nệm vẫn y như lúc rời đi. Quần áo cậu vắt tạm trên ghế nghỉ khi trước cũng không nhúc nhích một ly, thậm chí là mấy món đồ cậu nhét bừa trong đó cũng không thất thoát cái nào, và đồ đạc đặt trên bàn vẫn nằm nguyên ở vị trí cậu thường thuận tay lấy nhất.

Gió thổi vào làm tấm rèm cửa bay lên phần phật, trông như một chú chim bồ câu trắng vỗ cánh đem một lá thư từ phương xa tới, trong khi rõ ràng, trước khi rời đi, cậu đã không mở cửa sổ.

Danheng bước đến bên cửa sổ, dưới tường bất chợt xuất hiện một vũng nước đọng, có lẽ là do cơn mưa đầu giờ chiều, và ắt hẳn là kẻ đột nhập đã lẻn vào đây vào thời điểm này. Cậu dùng dao vén một góc rèm lên, chỉ thấy một đóa hoa rách nát nằm trong góc.

Đây là "lá thư" thứ ba cậu nhận được từ kẻ nặc danh trong tháng này.

Sau khi dọn dẹp qua đống bừa bộn, Danheng quay lại phòng bếp, mở tủ lạnh lục lọi một lúc rồi lấy ra một cây kem khác. Cậu trải cuốn sổ ghi chép lên bàn trà rồi gạch bỏ dòng chữ ghi "Thám tử tư" trên đó, trước đó cậu cũng đã liệt kê ra một hàng dài các phỏng đoán, ví dụ như: trộm nhà, băng đảng cướp giật, kẻ cuồng bám đuôi, hay thành viên của tổ chức tà đạo...

Nhưng tất cả đều đã bị Danheng gạch bỏ. Trong khi thứ kì lạ đó vẫn đang lặng lẽ xâm nhập vào cuộc sống của cậu từng chút một, và cũng chỉ có cậu mới có thể cảm nhận được sự tồn tại của nó giữa bao nhiêu người.

.

"Chắc chắn là tại March rồi. Nếu không phải do cậu ta giả thần giả quỷ kể cho cả lũ nghe về kẻ sát nhân liên hoàn mấy hôm trước thì Rồng Xanh Nhỏ đã chẳng phải sợ bóng sợ gió như thế này." Caelus vừa nhồm nhoàm nhai khoai tây chiên, vừa bô bô cái miệng trách móc. Bên kia bàn, March lớn tiếng phản bác, "Tôi cũng đâu có nói phét! Làm ơn đi, vụ này bây giờ đang nổi rần rần ra đó. Không tin mấy cậu mở điện thoại ra mà xem, lướt bừa một app nào cũng sẽ thấy ngay cái tin đó hết."

Stelle chọn bừa một app giải trí ra xem, quả đúng như lời March nói, ngay ở trang chủ đã hiện ra thông tin về vụ này.

"Kẻ sát nhân mang danh tính bí ẩn... Thủ đoạn tinh vi, động cơ không rõ ràng. Các nạn nhân nhìn chung đều là những chàng trai trẻ tuổi và gần như không có mối liên hệ gì với nhau. Thời gian xảy ra các vụ án đều rơi vào tầm từ 2 đến 3 giờ sáng... Vậy nên xin mọi người hãy hết sức hạn chế các hoạt động đi lại vào ban đêm... Ầy, hai thanh niên trong nhóm mình ra đường phải hết sức cảnh giác đấy nhé."

Caelus ôm cánh tay, làm bộ run rẩy đáp lại: "Tôi là trạch nam toàn thời gian mà, lo gì chứ, đáng lo là Danheng này. Gần đây cậu mới nhận thêm job làm ca đêm đúng không, đi về cẩn thận đấy. Chỗ nào có đèn đường sáng hẵng đi vào, nếu thấy gì lạ thì phải chạy ngay đến cửa hàng tiện lợi gần nhất mà núp nghe không."

Danheng gật đầu, đoạn vẫn chăm chú khoét vài muỗng khoai tây nghiền cho lên miệng ăn.

.

Vào một đêm của năm ngày sau đó, Danheng tan ca ở cửa hàng tiện lợi và trở về nhà. Đoạn rẽ qua khúc ngoặt, cậu nhìn thấy một người nằm dưới ánh đèn đường, tóc dài buông xuống, trông như là nam giới. Vì khuôn mặt bị úp xuống nên cậu không thể nhìn thấy rõ biểu cảm của hắn.

"Anh gì ơi?" Danheng lấy bảng tên của mình chọc vào vai đối phương. "Anh không sao chứ? Có cần tôi gọi xe cứu thương không?" Sau khi bị chọc thêm vài lần nữa, người kia cuối cùng cũng chịu cựa quậy. Hắn đột ngột đứng dậy, thân hình cao lớn hiên ngang rẽ đôi ánh đèn đường, đồng thời tạo thành cái bóng bao trọn cơ thể của Danheng bên trong. Ở trong khu vực bị ngược sáng, Danheng chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt đỏ rực khiến người ta không quá thoải mái đang dán lên người mình.

"Anh này?" Danheng cũng đứng thẳng dậy, lùi lại vài bước mới nhìn lại hắn.

Không còn bị ánh sáng hắt ngược, cậu có thể thấy rõ ràng dung mạo của người đàn ông kia. Ánh đèn cam hắt lên làm dịu đi những đường nét trên gương mặt hắn khiến chúng trông thật đẹp đẽ. Mắt hắn thoáng cụp xuống, lông mi phủ một tầng bụi bặm, trông hiền hòa đến mức Danheng còn tưởng rằng cái nhìn chằm chằm khi nãy chỉ là ảo giác.

"Nếu anh không cần giúp gì thì tôi xin phép đi trước đây." Danheng đổi vị trí đeo ba lô lên trước ngực, vừa đối mặt với người đàn ông, vừa đi lùi về phía đầu đường rồi co giò chạy biến. Sau khi cậu đi được vài bước, người đàn ông kia cũng bắt đầu bám theo, thẳng thừng và đầy quỷ dị. Cậu đi, hắn cũng đi, cậu dừng, hắn cũng sẽ không tiến lên nửa bước, chuẩn xác hệt như một cỗ máy.

Sau vài lần thăm dò, Danheng lên tiếng cảnh cáo hắn: "Đừng bám theo tôi nữa, tôi nói cho anh biết, đồn cảnh sát cách đây không còn xa đâu." Người đàn ông chẳng hề nao núng mà tiếp tục bước theo, chậm rãi mà dứt khoát, từng chút lại gần.

"Đưa tôi về với em."

"Hả?"

Ánh mắt họ lại lần nữa chạm nhau, nhưng lần này, đôi mắt đỏ như máu ấy lại không mang theo lửa giận, cũng không toát ra sự lạnh lùng, mà chỉ còn lại một mảng trống rỗng, từ xa lại gần, trông như một quả cầu pha lê trôi nổi vô định. Danheng ôm chặt cặp sách trong ngực, cảnh giác nhìn chằm chằm hắn.

Lúc này, sau lưng Danheng đã là đường cái. Cậu dừng chân rồi lạnh lùng buông một câu: "Nếu anh muốn tìm một chỗ trú chân tạm thời thì xin mời đến Mcdonald, KFC hoặc mấy cửa hàng tiện lợi, họ luôn mở cửa 24/7. Hoặc đồn cảnh sát cũng có thể cho anh một chốn dung thân tạm thời trước khi giúp anh tìm được về với người thân. Chứ nhà tôi nhỏ lắm, không tiện cho anh và cũng không an toàn."

Người đàn ông lẳng lặng đứng trước mặt cậu.

"Tôi biết", hắn nói, "Sách của em còn đang đọc dở, đúng chứ?" Ngay khi hắn vừa dứt lời, một vật nhọn cũng theo đó cọ lên eo Danheng, như muốn ghim sâu vào trong, khiến cậu đứng hình tại chỗ.

"Cho dù em không đồng ý thì tôi vẫn tìm được cách để đi vào... Không muốn cân nhắc lại lần nữa sao?"

Âm thanh trầm khàn truyền vào trong tai Danheng, vừa sâu vừa nặng nề, gióng lên từng hồi trống báo hiệu sự hiện diện của ác ma. Danheng bị buộc phải lùi lại một bước, lại gần con đường cái sau lưng. Người đàn ông thấy vậy bèn mạnh mẽ ôm cậu trở về, chiếc balo trước ngực Danheng giờ đây đã chẳng phát huy được tác dụng gì cho cam, vì có lẽ trong mắt người ngoài lúc này, họ trông giống như một đôi tình nhân đang chọc ghẹo nhau hơn là một tình cảnh khó nói gì khác.

Danheng khẽ liếm môi, suy ngẫm một lúc mới lên tiếng: "Vậy mời anh theo tôi về."

Điện thoại của cậu đã bị hắn tịch thu ngay từ giây phút hai người nối đuôi nhau trở về. Hắn vẫn một đường nắm lấy eo cậu, mà tay còn lại nắm chặt con dao. Sau khi bước vào nhà, Danheng đã bị người đàn ông đẩy ngã xuống đất, sau đó là tiếng khoá cửa lạch cạch vang lên. Cậu hốt hoảng bò dậy, chuẩn bị chạy vào bếp tìm con dao phòng thân. Cậu chạy đến đâu, tiếng bước chân kia lại thong thả bám theo đến đấy, cho đến khi cậu nhận ra, trên thớt đã không còn một con dao nào.

Danheng quay ngoắt đầu lại, nhìn thấy kẻ bám đuôi đã ở sát sau lưng. Hắn kề dao lên cổ cậu, dí sát vào hầu kết.

"Dao này ngọt lắm, chỉ cần một nhát là cái đầu em sẽ đi tong." Danheng nghe vậy bèn giơ hai tay lên, chậm rãi ngửa về sau. Tư thế này giúp cậu tránh được lưỡi dao, nhưng đồng thời lại khiến cậu ngả vào hõm vai của người đàn ông nọ. "Bắt đầu từ đâu đây nhỉ... Xem nào, tự cởi quần áo ra rồi bước vào phòng tắm, mau."

Con dao sau lưng vẫn đang thể hiện sự uy hiếp trắng trợn, khiến Danheng chỉ có thể ngoan ngoãn làm theo sự sai bảo của kẻ lạ mặt, trần truồng bước vào trong bồn tắm và quỳ sẵn xuống. Người đàn ông gỡ vòi sen xuống, động tác thuần thục khiến Danheng muốn ói ra khi nghĩ đến việc hắn đã dùng qua phòng tắm nhà cậu, thậm chí không chỉ một lần.

Nước lạnh rả rích tưới xuống, khiến con tim Danheng co rút từng hồi. Mặc cho cậu hít thở một cách nặng nhọc, người đàn ông lại càng ra sức bóp chặt cổ cậu, đè lên vách tường lạnh buốt. Thoắt cái, gã lại chuyển hướng, nhấn đầu cậu xuống bồn tắm đã đầy ự nước bên dưới. Cảm nhận oxy dần dần trút hết ra khỏi cơ thể, cùng với buồng phổi muốn nổ tung vì thiếu khí, Danheng bắt đầu điên cuồng giãy giụa, mãi cho đến khi sắp sửa chạm đến cửa tử, gã đàn ông mới từ bi trả lại sự sống cho cậu.

Cậu như một món đồ chơi trong tay hắn, mặc cho hắn giải phóng những ác ý hết sức nguyên thủy, như thể hắn chỉ đang nghĩ tới cái gì liền làm cái nấy, không chút đắn đo thiệt hơn. Danheng ngẩng lên nhìn hắn qua mái tóc ướt nhẹp xoã xượi của mình, chỉ thấy trong đôi đồng tử màu đỏ rực của hắn như có ánh lửa nhảy lên tí tách, như đang nói rằng chủ nhân của nó đang rất vui sướng.

Nếu đến giờ phút này mà đối phương vẫn chưa muốn kết liễu mình thì chỉ có thể là...

"Làm nó cứng lên."

Lưỡi dao của hắn chỉ vào giữa hai chân của Danheng, ánh sáng bạc sắc lạnh cận kề từng giây từng phút khiến cậu có cảm giác rằng hắn sẽ cắt phăng món "đồ chơi" của cậu đi nếu nó thực sự "đứng lên".

Cậu biết mình không thể đòi hỏi một kẻ đầu óc bệnh hoạn sẽ nghĩ ra được thứ gì bình thường. Đôi bên cứ vậy mà mắt đối mắt vài giây, cho đến khi Danheng thực sự vươn tay xuống phía dưới của mình.

Cậu không có chút mặn mà nào với phương diện giường chiếu, vậy nên kỹ năng thủ dâm nghiễm nhiên cũng chỉ dừng lại ở con số 0, xoa tới xoa lui một hồi vẫn không thể khơi dậy sự hứng khởi cho cây gậy thịt nhỏ xinh bên dưới. Sau suốt 5 phút nỗ lực không có kết quả, Danheng đã định lấy lý do sinh lý yếu để được buông tha, nào ngờ đối phương lại mở miệng trước một bước: "Cách này không được thì cách khác, chổng mông lên, tự mình chọc mở lỗ hậu ra."

Không để Danheng chần chừ lâu, tên biến thái đã dùng dao vạch một đường lên đùi cậu, không quá sâu, nhưng kết hợp với vòi sen đang phun nước xối xả vào vết thương, Danheng vẫn cảm thấy nhức nhối đến nhăn mày lại. Cậu kìm chế phản ứng của mình, cố hết sức để không chọc giận hắn.

Hắn muốn hiếp cậu sao? Danheng bóp một đống sữa tắm ra, gượng gạo nhét vào hậu huyệt của mình. Người đàn ông thấy vậy bèn điều chỉnh vòi sen sang chế độ phun tia nước nhỏ với lực nước mạnh, sau đó dí thẳng vào hậu đình của Danheng. Mông cậu ưỡn lên đầy nhục nhã, cơ thể vốn đang vặn vẹo nghiêng ngả chỉ còn cách lấy vách tường làm điểm tựa, cố gắng kìm nén những cảm xúc hỗn loạn của mình.

Cách Danheng thủ dâm không khác gì giải quyết công việc, dứt khoát vạch mở huyệt động, sau đó lại dứt khoát đục thẳng vào trong, chèn ép vách thịt non tơ. Dù chỉ cảm thấy đau và trướng suốt cả quá trình, nhưng tay cậu vẫn không phút nào ngơi nghỉ hành động trượt ra trượt vào thật nhanh, như để không cọ trúng điểm nứng. Dương vật nhỏ xinh cũng không phản chủ mà tiếp tục duy trì trạng thái ủ rũ giữa hai chân, khiến người đứng sau cũng thấy rõ mồn một.

Sữa tắm không ngừng được đưa vào trong cơ thể, khiến Danheng nhiều lần có cảm giác rằng lỗ huyệt của mình đang tự chảy ra nước. Vùng cấm bí ẩn ngày càng nóng bỏng và ướt át, hai ngón tay nhiệt tình khuấy đảo bên trong tạo thành tiếng bọt nước vang lên xì xụp. Danheng không ý thức được tình hình sau lưng, mãi cho đến khi một cây gậy thịt to lớn khác hiện ra và tát lên cái mông đĩ thoã của cậu.

Tiếng tát vang lên tanh tách, khiến mông cậu run lên như bươm bướm vỗ cánh. Chỉ trong vài giây, ngay chỗ bị tát đã mau chóng nổi lên một mảng ửng đỏ. Da Danheng quá trắng, đủ để lưu lại bất cứ một dấu vết gì một cách rõ ràng. Hiển nhiên, tên biến thái đã phát nghiện với trò chơi mới này. Hắn vừa giáng từng cú tát giòn tan xuống mông Danheng, vừa nhào nặn thịt mông mềm mại trong tay đến khi biến thành đủ kiểu hình dạng dâm đãng.

Chơi đùa chán chê, kẻ biến thái mới bóp sữa tắm ra, khiến hương chanh tươi mát lan toả khắp căn phòng. Hắn thoa đều sữa tắm lên con c** khủng bố rồi dùng một tay nắm lấy eo Danheng, thô bạo cắm thẳng vào trong động thịt trống vắng của cậu. Cảm giác đau như bị xé rách khiến Danheng thầm chửi thề một câu. Cậu cố thả lỏng cơ thể, chào đón con quái vật to lớn kia tiến vào thăm thú.

Không được cho thời gian để thích ứng, Danheng gần như bị kẻ xâm phạm đóng đinh trên tường. Hai chân hắn chen vào giữa hai chân cậu, cố định cậu trên cao rồi ra sức húc thẳng lên. Hai tay cậu cũng bị đè lên tường khoá chặt. Nhìn bề ngoài, tên biến thái này cái gì cũng to hơn cậu một vòng. Hắn bày ra một tư thế kìm kẹp tuyệt đối, cày cấy trong cậu như một loài dã thú man rợ. Cậu không thể giãy thoát, chỉ có thể cảm nhận đầu b*** to béo thúc đến nơi sâu nhất trong cơ thể. Danheng ưỡn người ra sau, dồn dập thở dốc.

Tiếng da thịt cuồng nhiệt va chạm vang dội trong không gian phòng tắm, kéo theo đó là bầu không khí càng ngày càng ướt át nóng bỏng. Danheng phải liên tục thừa nhận sự xâm lược tàn bạo của kẻ địch mà không thể phản kháng, khi mà điểm tựa duy nhất của cậu lúc này chỉ còn lại cây thiết bổng đang dập ra dập vào như vũ bão dưới mông mình. Đầu khấc cứng cỏi của hắn chọc ngoáy loạn xạ trong huyệt thịt của cậu. Chẳng mấy chốc đã tìm ra tuyến tiền liệt, hắn tập trung toàn lực kích thích khiến Danheng phải nảy eo lên một cái, rồi lại bị nhấn trở về tiếp tục chịu đựng sự xâm phạm không biết mỏi mệt của người kia. Cảm giác ngứa ngáy râm ran từ nơi tiếp xúc giữa hai cơ thể truyền đi mọi tế bào trên cơ thể cậu. Không ngờ chỉ một lần sơ sảy để lộ điểm yếu trước kẻ địch, bức tường phòng thủ kiên cố mà cậu dày công xây nên đã nhanh chóng đổ rạp, để lộ ra khuyết điểm chí mạng.

Mãi cho đến khi nghe thấy tiếng cười ngả ngớn của kẻ xâm phạm, cậu mới nhận ra mình đã bắn tinh.

"Đĩ dâm", hắn thốt lên, ngắn gọn mà sắc bén. Âm sắc trầm bổng của hắn đi qua màng nhĩ, kích thích Danheng co rút vách tràng chật hẹp. "Bị chửi mà cũng nứng được? Vậy để anh boa thêm cho đĩ nhỏ nhé." Danheng trợn ngược mắt, cảm nhận cây gậy thịt trong bụng lại lớn thêm một vòng, nghiền ép lên lớp thịt mềm trên thành ruột, ép cho sữa tắm ở tận đáy cũng phải bắn phùn phụt ra ngoài.

Kẻ cưỡng bức dùng bên tay rảnh rỗi hướng xuống bụng dưới của Danheng, dùng dây buộc rèm phòng tắm bịt chặt lỗ bắn tinh của cậu. Danheng khó chịu vặn vẹo, lại bị hắn giáng một tràng những cái tát vang dội xuống mông. Sự kích thích từ ngoại lực khiến mông thịt đau đớn co rút, mút chặt lấy cây thiết trụ đang đẩy đưa trong vách tràng. Cậu không thể ngăn chặn sự xâm nhập của hắn dù chỉ một giây, cho đến khi khẩu đại bác của hắn phóng từng luồng tinh dịch nhớp nháp vào trong cơ thể cậu, như thể cậu chỉ là một món đồ chơi tình dục rẻ tiền, chỉ biết nằm im mua vui cho hắn.

Từng luồng khoái cảm bị nghẹn trứ trong cơ thể mà không được giải phóng gần như đã ép Danheng đến bờ vực bùng nổ. Cậu chỉ còn biết bất lực lắc đầu nguầy nguậy, hai tay đan vào nhau bấu víu lên vách tường trơn trượt, môi bật ra từng tiếng ưm a vô nghĩa, hoàn toàn không có cơ hội phản công. Tên biến thái đè lên người cậu, ép cậu chặt cứng lên bờ tường, khiến cho dương vật đã cương cứng hoàn toàn của Danheng ma sát với lớp gạch men nhấp nhô hoa văn, khiến khu vực tiếp xúc đó nổi lên rõ ràng vệt nước nhớp nháp pha với tinh dịch bóng nhẫy.

Thoáng thấy bên tai vang lên một giọng nữ, Danheng giật mình quay sang nhìn, chỉ thấy điện thoại của cậu đang phát một video, mà kẻ cưỡng bức cậu cũng đang khoái chí điều chỉnh thanh tiến độ trên màn hình.

Không đặt mật khẩu là một thói quen xấu, không xóa quảng cáo rác cũng vậy.

Có ai đó trong một nhóm chat cậu tham gia đã cố tình gửi một video khiêu dâm vào trong nhóm và tag tất cả mọi người vào. Trong video là một cô gái trẻ bị một đám đàn ông cao to lực lưỡng vây quanh, gương mặt kiều diễm mê muội của cô phát ra từng tiếng rên rỉ dâm đãng. Danheng đã cố để phớt lờ, nhưng từng âm tiết ngân nga của nữ diễn viên trong phim vẫn ngày một rõ ràng nhờ hiệu ứng tiếng vọng trong phòng tắm. Danheng chôn đầu vào giữa hai khuỷu tay, bày tỏ sống chết không muốn nghe.

"Bắt chước con ả"

Kẻ đột nhập thúc từng cú dồn dập vào huyệt thịt mềm mại, khiến cho thông đạo chật hẹp ướt át phun ra từng đợt bọt trắng. Danheng bối rối cúi đầu, cố tỏ ra không hiểu đối phương đang nói gì.

"Mở mồm ra"

Cảm nhận tốc độ đâm rút dưới cơ thể đột ngột gia tốc, Danheng buột miệng bật ra một tiếng kêu dâm. Cậu dần lấy lại ý thức, cố gắng tập trung lắng nghe âm thanh phát ra từ trong video, cho đến khi nghe ra những từ ngữ hết sức hạ lưu và tục tĩu. Cậu khó chịu cau mày, nhưng lại chỉ có thể đổi lấy một tràng đụ địt khủng khiếp hơn.

Lúc này, cây b*** khủng của đối phương còn mang xúc cảm dạt dào hơn cả biểu cảm trên mặt của chủ nhân nó. Giữa những tràng ma sát và đẩy đưa không ngừng nghỉ, Danheng thậm chí còn có suy nghĩ rằng lục phủ ngũ tạng của cậu đã bị đâm đến lộn tùng phèo lên hết cả. Cậu chợt muốn nôn, cảm giác chua loét đến từ dạ dày khiến cậu muốn bài tiết ra qua đường cổ họng.

"Ưm... Thích quá... Sướng quá.... A... Ha... A...." Từng tiếng kêu dâm ngây ngô và máy móc của cậu chồng lên tiếng gọi giường của nữ diễn viên phim người lớn. "Muốn nữa... Ưm... Hưm... AAAA... Bị địt... Quá sâu... A... A....." Đầu lưỡi đỏ hỏn của Danheng gần như hoàn toàn mất đi sợi dây liên kết với lý trí, mềm oặt phun ra ngoài khoé môi. Cậu gian nan bắt chước lời thoại trong video, phát ra những âm tiết không rõ ràng.

"Thích quá... Thích... Ưm... Thích... C** bự... Của anh trai... AAAAA..."

Tên đầu sỏ cưỡng gian nắm lấy gáy Danheng rồi bắn tinh phùn phụt, trong khi hắn chẳng có vẻ gì sẽ cởi trói cho lỗ tinh của cậu. Dù lỗ phóng tinh vẫn bị bịt kín nhưng vì trước đó đã đạt cực khoái quá nhiều lần nên tràng đạo nhạy cảm của cậu vẫn tiếp tục thít chặt, cuồng nhiệt mút mát con c** xấu xí bên trong không cho rời đi.

Cậu không biết đó là nơi nào, chỉ biết là vẫn còn một nơi trên cơ thể có thể khiến cậu đạt được cực khoái ngoài cách xuất tinh qua dương vật. Dư vị khoái cảm dội lại hết đợt này đến đợt khác, khiến cậu sung sướng thét lên chói tai trong lòng hắn, mặc cho nước mắt phủ kín làn mi rồi nặng trĩu rơi xuống.

Nếu trong tình cảnh này, cậu còn phải đón nhận thêm một cuộc xâm lăng nữa, thì e rằng hậu quả sẽ không thể tưởng tượng. Danheng run rẩy khoé môi, cố gắng ra một tín hiệu kháng cự yếu ớt. Nhưng tên biến thái hiển nhiên đã bỏ mặc lời cầu cứu mà tiếp tục lật người cậu lại, ôm vào trong lòng, ngay giây sau lại đâm thẳng cây hung khí đã hồi phục sức chiến đấu vào trong lỗ dâm nhạy cảm, thậm chí còn điểm đến nơi sâu nhất. Danheng ưỡn ngực vì không chịu nổi khoái cảm tột độ, cậu bấu loạn trên hai khuỷu tay của gã đàn ông hòng tìm kiếm điểm dựa, một bên lại không thể ngăn được những tiếng thét yếu ớt và khản đặc phát ra. Tiếp tục bị xỏ xuyên thêm vài chục cái, Danheng chẳng thể ngăn được những tiếng nức nở đứt đoạn cùng từng đợt ngâm nga gấp gáp thoát ra.

Hai tay gã đàn ông không biết đã vòng qua eo Danheng từ lúc nào, cậu cũng thuận đà ghé đầu lên vai hắn. Cho dù hạ thể vẫn đang mang lại từng luồng khoái cảm mụ mị đầu óc, nhưng hai mắt cậu lại sáng đến lạ thường. Chiếc vòi sen bị bỏ quên trong bồn tắm vẫn không ngừng bơm nước từ đó đến giờ, đưa một con dao nổi lên mặt nước. Danheng thử vươn tay ra, kết quả lại thực sự chạm được đến nó.

Sau đó, cậu giơ cao con dao trong tay lên rồi xuyên một nhát dứt khoát qua cổ của gã đàn ông nọ.

(Đoạn sau đây mô tả sẽ hơi gớm, cân nhắc trước khi đọc tiếp)

Lưỡi dao đâm xuyên qua da thịt của con người, thẳng từ đầu này qua đầu khác. Máu tươi từ động mạch cổ phun ra như suối, đọng lại thành một vũng máu nhầy nhụa trên nền đất. Sau đó, Danheng rút dao ra, rồi lại đâm mạnh xuống, hết lần này đến lần khác, đến khi cả bồn tắm đều tràn ngập trong một màu máu đỏ gớm ghiếc. Vách tường trắng tinh bị máu đỏ vấy lên, tạo thành hình lưới ngang dọc đan xen. Cần cổ mềm oặt của kẻ biến thái lúc này đã không còn chống đỡ được hộp sọ nữa, nên cái đầu chính là thứ đầu tiên tách lìa khỏi cơ thể hắn, rơi tõm vào trong bồn tắm, sau đó là đến phần thân người cũng ngã quỵ xuống, cho đến khi bị làn nước đỏ tươi bên dưới nuốt chửng.

Danheng cầm dao đứng thẳng dậy giữa bồn tắm ngập ngụa máu.

Cậu đưa tay vào trong làn nước để tìm vòi sen, nhận ra trên vòi phun còn dính một chút thịt sống. Cậu bật lại vòi sen, phun thứ dơ bẩn đó trở lại bồn tắm. Sau khi xác định không còn dị vật gì, Danheng mới điều chỉnh lại nhiệt độ của vòi sen rồi xối sạch những vết máu dính dớp trên cơ thể.

Ấy vậy mà giữa sự im lặng chết chóc, có một chuỗi bọt khí đột ngột thi nhau hiện lên.

Danheng chưa bao giờ cảm thấy trái tim mình bình thản hơn lúc này, cậu dõi theo động tĩnh trong bồn tắm. Trông nó như một chiếc tử cung khổng lồ mà quái dị, đang ấp ủ một bào thai, hay nói đúng hơn là một cơn ác mộng chuẩn bị tỉnh giấc. Mạch đập của con quái vật vang lên thình thịch bên tai cậu, báo hiệu một lời nguyền sắp sửa phá vỏ ra đời mà không ai có thể ngăn cản.

Người đàn ông chống người đứng dậy từ trong nước, lại lần nữa đưa mắt nhìn cậu. Sức sống căng tràn và huyết dịch nóng hổi của hắn đã thay cho câu trả lời, chúng dập dìu theo sóng nước, vỗ về từng nhịp vào bắp chân Danheng.

Vào giờ khắc này, đây mới tính là lần đầu tiên họ thực sự gặp nhau.

"Ta tìm được em rồi." Đôi mắt đỏ rực nóng bỏng như dung nham của hắn nhìn chằm chằm cậu.

Danheng xoay mũi dao chĩa thẳng vào người hắn, nhưng đáng ngạc nhiên là biểu cảm của hai người họ đang giống hệt nhau. Cậu mở lời trước: "Thì ra người nấp trong ngõ hôm đó là anh." Người đàn ông mỉm cười, đáp: "Đúng vậy, tôi luôn có mặt trong mọi vở kịch của em."

"Đám người đó đều không có giá trị." Người đàn ông đi xuyên qua bể máu rồi nghiêng người về phía Danheng, khuấy đảo từng đợt sóng nhấp nhô đỏ ối liếm láp trên da thịt cậu. Nghĩ đến con dao sắc bén trên tay cậu giống như một bó hoa được chuẩn bị bí mật dành riêng cho hắn là hắn lại không kìm nổi lòng vui sướng mà nhận lấy ngay. Tên ác ma dụi má mình vào mũi dao, lập tức vạch ra một vệt máu đỏ.

"Vậy nên, hãy giết ta đi."

=========

*Lần đầu phải dùng não trong truyện cao H á mấy bà :'))) Rồi cái kết như nào ai hiểu giải thích tui với chứ tui vẫn đang ngơ ngác trong cơn nwngs bị dập tắt giữa chừng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top