Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 551-553

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 551: Chứng minh thực lực!
Edit: Dũng | Beta: Kha
Đồng đội như cái củ cải, Trần Quả ngồi hóng bên cạnh mà sắp hộc máu. Xem thái độ của hội kia đối với Diệp Tu, Trần Quả thực sự chờ mong trò vui, chẳng hạn như Diệp Tu cố tình chiếm thù hận, ngay sau đó liền OT, Đậu Vừa Rang có muốn kéo lại cũng không được, Trần Quả tin chắc rằng Diệp Tu thừa sức làm việc này.
Ngờ đâu suốt một đường chém giết, Trần Quả ngày càng mất niềm tin, chẳng cần nói đâu xa, tên kia còn không thèm động tay vào bàn phím kìa. Tay trái chống cằm, tay phải cầm chuột trỏ trỏ, bấm bấm vài cái, tai nghe treo trên cổ như cái loa phát ra âm thanh một cách đều đặn.
Di chuyển, công kích, dùng kỹ năng…
 
“Lẽ nào tên này chuẩn bị dùng thao tác kiểu tay mơ này mà gây OT sao?”
Trần Quả vô cùng tin cậy thực lực của đại thần, ôm nghi vấn này kiên trì xem tiếp, chỉ là chém giết quái một hồi cũng không hề xuất hiện OT. Trần Quả từ từ nghĩ kỹ, Đậu Vừa Rang làm MT không tồi, loại quái này giết cũng khá nhanh, có lẽ không đủ thời gian giành thù hận gây OT. Còn nếu vượt lên trước MT tranh quái, thế thì quá lộ liễu, quá ngờ nghệch, sớm muộn cũng bị sút khỏi đội.
Bởi vậy Trần Quả nghĩ, có khi Diệp Tu chờ gặp BOSS mới thể hiện uy lực, khó khăn lắm mới đợi được BOSS đầu, đang chuẩn bị tinh thần nghênh tiếp cao trào, kết quả chỉ nghe thấy một câu:
“Tui đang chăm chỉ nhởn nhơ mà.”
Lúc nói ra câu này, Diệp Tu vẫn nghiêng người ngoẹo cổ, đầu như sắp rớt xuống, vừa cầm chuột bấm vừa thờ ơ bảo.
“Tên này làm gì vậy chứ.” Tân Lộ cũng bực mình, tuy người bảo hắn nhởn nhơ là cô, nhưng không ngờ hắn lại thực sự chăm chỉ nhởn nhơ như vậy. Thần Chi Lĩnh Vực không có tay mơ, đừng nói là Tân Lộ hay tám người khác, chỉ cần xem qua bảng xếp hạng sát thương, không cần nhìn tên, chỉ nhìn số liệu thôi cũng thấy rõ rằng tên Trai Ngầu Cầu Bại này đang ăn ké.
Vị trí thứ chín có điểm sát thương chỉ bằng một phần ba của người xếp thứ 8.
Mặc dù trang bị của Trai Ngầu Cầu Bại cùi mía, thế nhưng tám người cùng đội, trừ mục sư Tân Lộ và Đậu Vừa Rang ra, thì đều là người mới lên Thần Chi Lĩnh Vực cả, trang bị của họ cùng đẳng cấp với Trai Ngầu Cầu Bại. Kể cả khi trang bị của Trai Ngầu Cầu Bại theo hướng MT thì cũng không đến mức công kích chỉ bằng 1/3 người thường như vậy.
Thành viên đang rảnh tay nhìn hết sang bên này, còn Đậu Vừa Rang vừa nghe câu kia lại cảm thấy buồn cười: “Ồ, còn muốn quậy à? Bộ tưởng mình mày nhởn nhơ thì bọn tao sẽ khốn đốn chắc? Đúng là ếch ngồi đáy giếng. Để tao nói mày biết, với thái độ của mày mà rớt trang bị kỵ sĩ, tao thà cho vào nhà kho công hội còn có ích hơn cho mày.”
“Đậu Vừa Rang!” Tân Lộ khẽ quát, rõ ràng cảm thấy lời của Đậu Vừa Rang có hơi quá đáng. “Em thấy cậu ấy không có ý gây rối đâu, nếu muốn liên lụy cả đội thì thiếu gì cách, chỉ cần chạy bậy vài bước, kéo thêm vài con quái là được. Đằng này cậu ấy chưa từng có bất kỳ hành động phá hoại nào, em là chỉ huy nên biết rõ cậu ấy…” Tân Lộ nói đến đây thì bỗng khựng lại, cô định nói hắn chấp hành lệnh chỉ huy rất tốt, không hề có chút sai lầm, nhưng sắp nói ra lại đột nhiên sực nhớ: mình có chỉ huy tên này sao?
Hồi đầu bởi vì tên thằng chả dị quá nên chốt thành “ông”, trên thực tế cô cũng không gọi được mấy lần, trừ màn chỉ huy làm quen hoàn cảnh lộn xộn ban đầu, về sau Tân Lộ thấy mình không hề chỉ đạo gì hắn. Không có chỉ đạo, chứng tỏ hắn không cần chỉ đạo, mà Tân Lộ còn bận chỉ huy, sửa lỗi cho người khác, giờ ngẫm lại cô mới chợt phát hiện ra.
Câu nói nửa chừng của Tân Lộ lại khiến Đậu Vừa Rang hiểu lầm, hắn cho rằng Tân Lộ trong lúc chỉ huy cũng phát hiện Trai Ngầu Cầu Bại có ý đồ bất chính. Thế nhưng ngẫm lại, thân là một MT ưu tú, gã chắc chắn cảm giác được ai có ý định gây rối, song lần này lại không thấy gì bất thường. Nghĩ vậy, Đậu Vừa Rang lập tức mở miệng: “Không phải quá rõ rồi ư? Nếu có một cơ hội tiềm tàng phía trước, em cho rằng nó sẽ không gây chuyện sao?”
“Không đâu.” Tân Lộ kiên quyết khẳng định, thoáng suy nghĩ vừa qua đã khiến cô lờ mờ phát hiện điều gì đó.
Nghe lời khẳng định của Tân Lộ, Đậu Vừa Rang cũng giật mình. Tân Lộ có thể nhờ gã làm MT chứng tỏ quan hệ giữa hai người rất tốt. Đậu Vừa Rang vừa không muốn tranh cãi với Tân Lộ vừa tức tối với kẻ có cái tên phách lối kia, nên bảo: “Thôi, không cãi nữa. Em cũng bảo nó đừng có chơi nhây nữa, muốn trang bị thì phải thể hiện bản lĩnh đi.” Đậu Vừa Rang muốn Tân Lộ chuyển lời khuyến cáo, nhưng lại cố ý khinh thường nói rõ to, còn nhấn mạnh hai từ “chơi nhây” và “bản lĩnh” để châm chọc.
“Ông chú ý đánh đi, đừng nhởn nhơ vậy nữa.” Tân Lộ đành nói với Diệp Tu. Lời của Đậu Vừa Rang còn có ý rằng, trang bị được phân phối đều trong đội phó bản của công hội, nếu rơi trang bị phải thông qua xét duyệt, kẻ nhởn nhơ như Diệp Tu đương nhiên miễn bàn.
“Được rồi.”
Đối phương nói rất nhiều, Diệp Tu chỉ bâng quơ đáp trả hai từ, chẳng qua tư thế của hắn không còn giống ngủ gục trên phím nữa. Hắn ngồi thẳng người, tay trái đang chống cằm chuyển về bàn phím, tay phải cầm chuột cũng khẽ điều chỉnh.
Trần Quả hóng hớt bên cạnh đều nghe thấy cả, đang ngóng trông Diệp Tu nóng lên cho đám kia một trận OT liên hoàn, ai dè chỉ thấy tên này bâng quơ đáp hai chữ, khiến Trần Quả cảm thấy bất lực hệt lần “nhởn nhơ chăm chỉ” trước. Trần Quả khó chịu mắng: “Chú mày vô dụng vãi!”
“Hở?” Diệp Tu ngoảnh đầu nhìn sang.
“Nó nói móc mà chú mày còn nhịn được à, bộ chú mày chơi nhây thật à? Phải thể hiện, phải bùng nổ, phải lấy OT làm mục tiêu chứ!” Trần Quả chỉ muốn xem viễn cảnh kinh khủng khi cái đám khinh bỉ Diệp Tu cuối cùng nhìn thấy cái tên xoàng xĩnh này lại có thể giành được thù hận, tạo ra OT.
“Lãng nhách, đổi lại là chị, có đội ngũ tình nguyện cho chị ăn ké, lẽ nào chị còn muốn chăm chỉ đánh ư?” Diệp Tu hỏi ngược.
“Thì tất nhiên phải chăm chỉ đánh chứ, chẳng phải làm vậy mới chứng minh được thực lực của mình ư?”
“Chứng minh thực lực của mình?” Diệp Tu lẩm bẩm, moi móc trong túi một hồi, cuối cùng không biết móc đâu ra một tờ giấy nhàu nhĩ ném cho Trần Quả.
“Làm cái gì đó?” Trần Quả tưởng Diệp Tu lấy giấy lộn ném mình.
“Thực lực đó!” Ý Diệp Tu bảo Trần Quả mở tờ giấy nát đó ra.
Trần Quả cầm lấy mở ra, đập vào mắt mấy chữ:”Liên minh Chuyên nghiệp Vinh Quang mùa thứ ba. Tuyển thủ giá trị nhất: Diệp Thu.”
Cái tờ giấy nát này không ngờ lại là giấy chứng nhận có giá trị nhất của Liên minh Chuyên nghiệp, tuyển thủ nào có được nó nhất định sẽ đóng khung trang trọng, sau đó để cùng với cúp MVP ở nơi dễ nhìn thấy nhất, thế mà bây giờ, số phận của nó lại bị Diệp Tu vo tròn ném cho Trần Quả như ném tờ giấy lộn.
“Sao chú mày đáng ghét dữ vậy.” Trần Quả tức giận định ném tờ giấy lộn đó vào đầu Diệp Tu, nhưng giơ lên rồi lại không nỡ.
Có điều, cô rốt cuộc hiểu được ẩn ý của Diệp Tu, tờ giấy nát này đủ để chứng minh thực lực của Diệp Tu, hoặc thực lực của Diệp Tu đều được mọi người công nhận rồi, còn cần chứng minh cái beep. Hắn quả thực không có ý định chứng minh thực lực của mình trong phó bản, hắn thích người ta bảo hắn là kẻ chơi nhây, cứ giả dại mà được ăn, được nói, được gói mang về, vừa có kinh nghiệm, lại có trang bị.
Chỉ là hiện tại người ta không cho nữa, Diệp Tu cũng đành phải nghiêm túc, ít nhất thì tư thế cũng tỏ ra nghiêm túc hơn. Nhưng Trần Quả biết đừng mong hắn nghiêm túc thật, bởi nếu Diệp Tu thực sự phải đánh nghiêm chỉnh, chỉ e rằng đội ngũ này sẽ không chịu nổi, trừ khi để Diệp Tu làm MT.
“Tất cả sẵn sàng chưa? Chuẩn bị xong thì tui dụ quái đây.” Đậu Vừa Rang hỏi trong đội, sau khi nghe mọi người trả lời liền cất bước xông về phía BOSS. Nhưng gần như cùng lúc, một bóng dáng cũng vọt tới cạnh gã, Đậu Vừa Rang xoay góc nhìn ngó thử, đích thị là cái tên gian tặc Trai Ngầu Cầu Bại!
“Mày định làm cái chó gì?” Đậu Vừa Rang tức giận cho rằng tên này còn muốn âm thầm gây rối. Trần Quả bên cạnh bắt đầu hưng phấn, Diệp Tu muốn làm MT sao? Há há, cho tụi bây biết sự lợi hại của đại thần, gì mà Đậu Vừa Rang, mau tránh qua bên hóng mát đi, nghe cái tên MT đã thấy xui xẻo rồi, MT mà tên Đậu Vừa Rang, muốn bị rang hết cả lũ hả?
“Đánh quái đó!” Diệp Tu vẫn bâng quơ bảo.
“DPS phải chờ MT dụ quái trước, thế cũng không hiểu à?” Đậu Vừa Rang vẫn bực tức, những người khác cũng giận dữ, người chơi nào chả biết đây là điều tối kị, nhất là khi đối mặt với BOSS, phải để MT đánh trước một lúc, ổn định thù hận rồi những người khác mới ra tay.
“Ủa, tui có xông trước ông sao?” Diệp Tu thắc mắc hỏi.
Đậu Vừa Rang lập tức nhìn lại, chỉ thấy BOSS thứ nhất của Vực Thẳm Cốt Long – Kẻ Thủ Hộ Khải Uy đang giơ một chiếc búa lớn chạy về phía gã.
Vì Đậu Vừa Rang bước vào phạm vi thù hận của BOSS trước, nên thù hận vẫn trên người gã, giờ chỉ cần Trai Ngầu Cầu Bại tùy tiện ra một chiêu thì thù hận sẽ lập tức thay đổi. Nghĩ vậy, Đậu Vừa Rang vội xuất chiêu nghênh đón. Ai ngờ Trai Ngầu Cầu Bại cũng gần như đồng thời tấn công Kẻ Thủ Hộ Khải Uy.
“Kick nó ra khỏi đội!” Đậu Vừa Rang vội vã gọi Tân Lộ. Tân Lộ cũng nghi ngờ hành động của Trai Ngầu Cầu Bại, mở sẵn bảng tổ đội, nào ngờ lại nghe thấy tên kia bó tay bảo: “Gào cái gì, thù hận không phải vẫn trên người ông sao?”
Chương 552: Tấn công khống chế thù hận
   Edit: Mì | Beta: Tiếu
Thù hận của BOSS?
Nói thật với tư cách là một MT, Đậu Vừa Rang đã hoàn toàn quên béng chuyện đó. Bởi vì chính gã cũng sinh ra thù hận, lại còn vô cùng ổn định trên người Trai Ngầu Cầu Bại.
Lúc đột nhiên nghe một câu như thế, gã bỗng hoàn hồn, để ý mới phát hiện thù hận của BOSS Kẻ Thủ Hộ Khải Uy đích xác vẫn còn trên người gã, cặp búa lớn đang khua trên tay nó không vì công kích của Trai Ngầu Cầu Bại mà chuyển dời, vẫn không chút nghiêng lệch, bổ thẳng xuống Đậu Vừa Rang.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn! Ngay trong nháy mắt hoàn hồn lại, Đậu Vừa Rang lập tức giơ tấm khiên tròn trong tay lên. Đây chắc chắn là động tác mà MT nào cũng hay dùng và thành thạo nhất. Búa của Kẻ Thủ Hộ Khải Uy đánh xuống, đập cái ầm lên tấm khiên tròn của gã.
Chiêu vừa rồi hiển nhiên cũng không đến nỗi trời rung đất chuyển gì, trang bị trên người Đậu Vừa Rang thừa sức càn quét phó bản này, tấm khiên giơ lên rồi hạ xuống không một chút sứt mẻ. Đồng thời, tay còn lại của gã huơ kiếm kỵ sĩ, chém lên người Kẻ Thủ Hộ Khải Uy. Gần như cùng lúc, Đậu Vừa Rang nhìn thấy Trai Ngầu Cầu Bại cũng đưa khiên lên đập vào gáy BOSS.
Thuẫn Kích!
Đây là một kỹ năng có thể gây choáng váng, nhưng dù là BOSS gì thì cũng sẽ sở hữu vài phương diện có kháng tính rất cao, không thể bị người chơi dễ dàng khống chế một cách tùy ý được, nếu không thì độ khó quá thấp rồi? Kẻ Thủ hộ Khải Uy là BOSS thủ hộ rồng, có khả năng miễn dịch hoàn toàn với mọi trạng thái do ma pháp tạo ra. Nhưng lại không chịu được loại công kích vật lý như Thuẫn Kích. BOSS ăn một đòn, mắt liền nổ đom đóm, rõ ràng là đã lâm vào tình trạng choáng váng.
Nhưng dù BOSS có làm sao thì cũng chỉ rất nhanh. Đậu Vừa Rang là MT, cũng là người trực tiếp đối mặt BOSS, cho nên hiểu rất rõ các loại thuộc tính, kỹ năng, năng lực chống cự của BOSS. Hơn nữa, gã còn quen thuộc với nghề kỵ sĩ, lập tức phán đoán được với thuộc tính của Trai Ngầu Cầu Bại, thì chiêu Thuẫn Kích này gây ra choáng váng nhiều lắm cũng chỉ được một giây.
Thế nhưng trong lúc hợp tác đoàn đội, một giây trống đã đủ để xảy ra rất nhiều chuyện.
Lúc này, Đậu Vừa Rang đã lập tức được lợi từ một giây này.
Khi trước gã vì tập trung thù hận lên Trai Ngầu Cầu Bại mà thất thần, sau khi hoàn thành hai động tác giơ khiên đỡ và đánh trả quen thuộc nhất, trong một lúc lại chần chờ không biết nên thao tác gì tiếp.
Cho nên một giây này đã vừa vặn bù lại thời gian chần chờ đó của Đậu Vừa Rang. Nếu không có một giây này, gã chắc chắn sẽ lập tức lọt vào màn phản công của Kẻ Thủ Hộ Khải Uy.
Đây chỉ là BOSS nhỏ thứ nhất của phó bản, trang bị Đậu Vừa Rang lại đủ cân cả phó bản, nên cho dù có trúng lần phản kích này, kỳ thật cũng không phải chuyện gì đáng lo. Nhưng nếu như đây là phó bản đoàn đội có độ khó cao thì sao? Nếu đây là BOSS bự chỉ cần một đòn cũng đủ tạo sơ hở thì sao? Thì một giây này, sẽ trở nên vô cùng quan trọng.
Một giây lúc này tuy không đáng gì, nhưng chí ít đây là một kiểu thể hiện ý thức.
Chẳng qua chỉ một giây trôi qua tức thì, Đậu Vừa Rang thoáng chần chờ đã lấy lại tinh thần ngay, thành thạo tấn công kéo thù hận, mà tác dụng của một giây kia, gã hoàn toàn không phát hiện ra. Thậm chí còn tức giận vì chiêu Thuẫn Kích này của Trai Ngầu Cầu Bại, lý do y chang lúc trước: Ông đây còn chưa thành lập thù hận ổn định, thằng này lại tranh tấn công, muốn chết sao?
Điên hơn, thằng này rõ ràng vẫn không biết tiết chế, tiếp tục tranh tấn công với Đậu Vừa Rang, hai người cùng kèm cặp Kẻ Thủ Hộ Khải Uy.
Những người khác đều chưa làm gì, quy tắc bình thường của đoàn đội là phải đợi MT hô đánh, đội tấn công mới có thể bắt đầu, lúc này chỉ có Tân Lộ buff chút máu cho Đậu Vừa Rang mà thôi. Mà cũng không dám buff nhiều, dù sao trị liệu cũng sẽ sinh ra thù hận, thêm máu quá cũng sẽ cướp thù hận từ trong tay MT.
Trai Ngầu Cầu Bại. . .
Tân Lộ vốn đã mở bảng tổ đội, bấm chọn cái tên này, suýt thì đã kick ra.
Nhưng lúc nghe được hắn nói: “Thù hận không phải vẫn đang trên người ông ư?”, cô lại thoáng chần chờ một chút.
Thù hận nếu như không bị kéo bậy, vậy tất nhiên không cần phải đá ra, đối với người mới vừa vào công hội, Tân Lộ cảm thấy chỉ cần dạy hắn quy củ là được, không cần phải quá hà khắc.
Chỉ mới do dự chút thôi, hai người bên kia đã quất Kẻ Thủ hộ Khải Uy tới mấy hiệp.
Tất cả mọi người, kể cả Đậu Vừa Rang đều trợn mắt há mồm.
Gã lại cuống quýt hét lên những hai lần: “Kick nó ra khỏi đội”, nhưng Tân Lộ bên kia không hề nhúc nhích, cuối cùng chỉ đáp lại một câu: “Thù hận rất ổn mà”.
Đậu Vừa Rang rất muốn gào lên: “Lúc nào cũng có thể bị thằng này đoạt mất”, nhưng cuối cùng vẫn nhịn lại. Lời này từ một MT, nhất là MT chính của công hội, một MT có trang bị mạnh hơn hẳn đối phương, thật sự quá mất mặt.
Cùng là MT, trang bị mình xịn hơn, thù hận vẫn đang trên người mình, lại phập phồng lo sợ bị cái tên T nửa mùa này cướp đi thù hận?
Đậu Vừa Rang đột nhiên có chút hối hận, cảm giác mình đã quá thất thố. Mấy câu “kick hắn ra khỏi đội” kia, tuy chủ yếu là vì bực cái tên Trai Ngầu Cầu Bại này vô tổ chức vô kỷ luật, nhưng người khác nghe thấy, có lẽ sẽ hiểu lầm thành mình sợ hắn đoạt loạn thù hận? Nhìn câu trả lời của Tân Lộ kìa, chẳng phải cũng đôi chút có ý đó sao?
Ý mình vốn không phải thế mà.
Trong lòng Đậu Vừa Rang hò hét như thể đang tự nói với mình. Còn chuyện trong mấy câu “kích nó ra khỏi đội” của gã, có ẩn giấu lo lắng bị đối phương cướp thù hận hay không, gã thật sự không muốn nghĩ tới.
“Muốn cướp thù hận trong tay tao? Mày cứ nằm mơ đi!” Cuối cùng, Đậu Vừa Rang lớn tiếng tuyên bố với Trai Ngầu Cầu Bại.
“Ông anh, tui chỉ đang tấn công thôi, tui sẽ khống chế thù hận tốt mà.” Kết quả, gã nghe thấy Trai Ngầu Cầu Bại trả lời như thế.
Tấn công?
Khống chế thù hận?
Mắt thấy tai nghe mấy chữ này, khiến tất cả mọi người đều  kinh sợ.
Quả thực, nếu một người tấn công mà có thể hoàn toàn khống chế được thù hận, thì có trực tiếp đánh cùng MT cũng không vấn đề gì. Chỉ cần hắn tự tin tuyệt đối sẽ không gây ra OT mà thôi.
Chẳng lẽ thằng T nửa mùa này lại có khả năng khống chế thù hận?
Trong Vinh Quang, tấn công, trị liệu, thương tổn phải chịu vân.. vân.. đều có thể thiết lập chế độ thống kê. Nhưng thù hận lại không có, phải hoàn toàn dựa vào ý thức và kinh nghiệm của chính người chơi để nắm bắt. Cho nên lúc này, mọi người cũng không rõ lắm trình độ khống chế thù hận của tên Trai Ngầu Cầu Bại này đến mức độ nào. Chỉ là nhìn từng chiêu của hắn đều theo sát thế công của Đậu Vừa Rang, ai cũng hãi hùng khiếp vía. Cảm thấy dù bất kỳ chiêu nào của thằng này mà tạo ra OT, bọn họ cũng không ngạc nhiên.
“Trai Ngầu Cầu Bại, ông chờ chút rồi hãy tấn công tiếp!” Tân Lộ rốt cục vẫn phải lên tiếng, lần đầu tiên gọi thẳng cái tên dễ khiến người ta toát mồ hôi này.
“Không cần.” Người trả lời cô lại là Đậu Vừa Rang. Đậu Vừa Rang giờ đã vô cùng hăng tiết, đối với một MT chính, đẳng cấp hoàn toàn áp chế, lại bị người ta cướp thù hận chính là một nỗi ô nhục. Dù chỉ lộ ra sự lo lắng thôi cũng đã đủ mất mặt rồi. Nên giờ, Đậu Vừa Rang quyết tâm biểu diễn kỹ thuật MT mạnh mẽ của mình.
“Đúng đó, không cần, tui sẽ khống chế tốt, không cướp thù hận của ổng đâu.” Diệp Tu cũng trả lời.
“Mày có giỏi thì cướp thử xem.” Đậu Vừa Rang khinh thường nói, thao tác càng nhanh hơn. Nếu như lúc trước còn có chút xem thường loại phó bản này, giờ lại cực kỳ chăm chú.
“Cướp ngay, cướp luôn, cướp đê.” Trần Quả ở cạnh không nhịn nổi mà giật dây Diệp Tu, cô muốn thấy cảnh này quá rồi.
“Trẻ con.” Diệp Tu khinh bỉ liếc Trần Quả, không hề hành động theo cảm tính, tiếp tục làm một kẻ tấn công khống chế tốt thù hận.
Nhưng một chốc sau, Diệp Tu chần chờ hỏi: “Những người khác vẫn chưa lên được hả? Thù hận của ông phải thành lập bao lâu mới ổn?”
Đậu Vừa Rang nghe xong tức váng đầu, chuyên tâm quá đến chuyện này cũng quên. MT không nói, đội tấn công sao dám lên. Nãy giờ gã im thin thít, kết quả lại bị thằng này hoài nghi trình độ thành lập thù hận của mình.
“Tao quên mất.” Đậu Vừa Rang vội vàng giải thích. Đây là lời nói thật, nhưng lại nghe không mấy thuyết phục. Tân Lộ nghe xong cũng không đợi Đậu Vừa Rang gọi, liền lấy thân phận chỉ huy ra lệnh: “Mọi người lên đi.”
Khung cảnh lập tức trở nên vô cùng rực rỡ.
Kẻ Thủ Hộ Khải Uy chẳng qua là con BOSS nhỏ, chỉ có năng lực công thủ 1 vs 1 mạnh mẽ, không hề có kỹ năng quần công sát thương rộng gì. Cho nên đội tấn công có lên đồng loạt, chỉ cần thù hận không loạn, tất cả đều rất an toàn.
Đậu Vừa Rang nào dám chủ quan? Gã chỉ sợ thù hận sẽ chạy sang thằng Trai Ngầu Cầu Bại kia, nên vốn là một cái phó bản gã không thèm để vào mắt, giờ đánh còn chuyên tâm hơn phó bản đoàn chiến trăm người.
Dưới sự quần ẩu của mọi người, thanh máu của Kẻ Thủ Hộ Khải Uy hạ xuống nhanh chóng, rất nhanh đã ngã xuống.
Trang bị rơi ra, đội trưởng Tân Lộ lên nhặt, là búa Hộ Long.
Đây là vũ khí thuộc hệ Thánh Ngôn, thủ hộ sứ giả, thầy trừ tà hay kỵ sĩ DPS đều có thể dùng vũ khí là búa lớn. Mười người trong đội lúc này, có ba người hệ Thánh Ngôn. Đậu Vừa Rang và Trai Ngầu Cầu Bại của Diệp Tu là kỵ sĩ, thêm Tân Lộ là Mục sư.
Mục sư tuy cũng có thể dùng búa lớn nhưng nghề pháp thuật vốn ưu tiên trí lực, hiển nhiên sẽ không dùng vũ khí lấy công kích vật lý làm chủ cùng hệ này. Mà bộ trang bị của Đậu Vừa Rang đã thừa sức cân cả phó bản, nên cũng không coi búa Hộ Long ra gì. Nhất thời, Trai Ngầu Cầu Bại của Diệp Tu dường như trở thành lựa chọn duy nhất.
Nhưng đoàn đội của công hội còn có rất nhiều lựa chọn khác, ví dụ như lấy tư cách đoàn đội góp trang bị vào kho hàng công hội, rồi lấy điểm cống hiến phân phát cho mọi người; hoặc đem bán lấy tiền, sau đó cùng nhau chia đều…
Nhưng với một đội ngũ đánh để lấy trang bị, như bình thường thì Tân Lộ đã phân búa Hộ Long cho Trai Ngầu Cầu Bại rồi, mọi người cũng sẽ không dị nghị gì. Nhưng giờ tên này đang khá gây tranh cãi, đánh đấm nửa vời nhưng lại là người đầu tiên nhận được trang bị, có thể khiến người khác không phục hay không?
Tân Lộ vẫn đang do dự, những người khác hỏi rớt cái gì, cô đưa Búa Hộ Long cho mọi người xem, thấy không phải nghề của mình, tất nhiên nhiều người thất vọng. Kết quả, tên Trai Ngầu Cầu Bại kia đã cười ha ha: “A ha, để tui dùng nha, cám ơn mọi người.”
“Mày không biết xấu hổ à?” Đậu Vừa Rang quả nhiên cùng suy nghĩ với Tân Lộ, chỉ khác là gã nói toạc ra không chút nể nang.
“Hả? Ông cũng muốn à? Nếu ông cần thì đương nhiên cho ông, ưu tiên MT mà.” Diệp Tu nói.
“Đệt, tao cần thứ này làm quái gì?” Đậu Vừa Rang phát điên.
Chương 553: Tranh nhau công kích
Edit: Tam | Beta: Kha
Phải biết Đậu Vừa Rang cả ngó cũng đách thèm ngó tới món trang bị nào trong Vực Thẳm Cốt Long, mà tên Trai Ngầu Cầu Bại này lại cho rằng mình giành với hắn, khiến Đậu Vừa Rang không khỏi cảm thấy bản thân bị sỉ nhục.
“Sao vậy? Ông không cần hả? Ông không lấy vậy có ai lấy không?” Diệp Tu hỏi.
Tân Lộ đắng lòng hết sức! Rốt cuộc thằng này thật sự không hiểu hay đang giả ngu đây! Không tiện làm ầm ĩ, cô bèn lén PM Trai Ngầu Cầu Bại: “Nói ông cứ nhởn nhơ được rồi! Rớt trang bị đưa ông trước, nhưng ông cứ vậy sao tui đưa được hả?”
“Ớ. Không sao, xài tạm thôi mà, ra khỏi phó bản tui trả lại cho. Tui là MT, cần đồ DPS làm gì? Nhưng giờ tui đang đóng vai khách mời DPS mà?” Diệp Tu đáp.
Tân Lộ hoàn toàn không ngờ Diệp Tu sẽ trả lời như vậy, không khỏi giật mình. Trang bị đưa cho ai đều có thông báo hệ thống trên kênh đội ngũ, nên chia thế nào cũng cần trình bày đôi ba câu, Tân Lộ nói với mọi người chuyện trang bị để Trai Ngầu Cầu Bại dùng tạm, sau đó cũng lập tức chuyển búa Hộ Long qua chỗ hắn.
Ầm!
Sau khi nhận được búa Hộ Long, Diệp Tu lập tức gỡ trang bị kiếm và khiên kỵ sĩ xuống. Búa Hộ Long là vũ khí trang bị cả hai tay, nên không cách nào cầm khiên theo được.
Hình dạng của búa Hộ Long không quá độc lạ, nhưng tạo hình to lớn, hai bên xẻ hai rãnh máu vô cùng nổi bật, Trai Ngầu Cầu Bại cầm lên thoạt nhìn đúngchuẩn trai ngầu. Khi đám game thủ giương mắt hâm mộ nhìn hắn, Đậu Vừa Rang chỉ liếc một cái, sau đó khinh bỉ tiếp tục giết quái mở đường.
Trận chiến trong phó bản tiếp tục. Trai Ngầu Cầu Bại có búa Hộ Long trong tay, không nhởn nhơ la cà nữa, hăng hái xung phong lên tiền tuyến giết địch.
Tân Lộ support đằng sau lia góc nhìn sang người Trai Ngầu Cầu Bại, phát hiện người này phối hợp nhịp nhàng với đội ngũ, không cần cô chỉ huy thêm gì. Mà lúc mở danh sách thống kê thành tích DPS ra, Tân Lộ không khỏi sợ hãi.
Trai Ngầu Cầu Bại vẫn nằm hàng thứ chín, hạng hai từ dưới đếm lên, nhưng damage lại vùn vụt leo thang. Ban nãy vốn chỉ bằng 1/3 tên đứng hạng tám, bây giờ đã chừng khoảng 2/3. Mà lúc này mới chỉ xong BOSS một và ba đợt quái nhỏ thôi.
Ba đợt quái nhỏ, dù Trai Ngầu Cầu Bại đổi vũ khí, nhưng damage không cao đến thế được, như vậy mấu chốt vẫn là lúc đánh chết BOSS thứ nhất. HP của BOSS đủ so với cả mấy đợt quái gộp lại.
Nhưng lúc ấy trang bị của Trai Ngầu Cầu Bại vẫn là hàng phế liệu, không thể sánh bằng những người khác, vậy mà vẫn đuổi kịp người ta. Thủ pháp! Nhất định là do thủ pháp của hắn, kỹ thuật của tên này không thể coi thường!
Từ khi Tân Lộ phát hiện điều này, cô bắt đầu chú ý đến Trai Ngầu Cầu Bại. Tay khua búa Hộ Long xông pha trận địa, Trai Ngầu Cầu Bại bỗng dưng trở thành tiêu điểm của cả đoàn. Lại mở bảng thống kê, số liệu của Trai Ngầu Cầu Bại nhích lên không ngừng, chẳng còn chênh lệch bao nhiêu với tên đứng trước nữa.
Mà khi đuổi kịp hạng tám, những đứa phía trên đã hoàn toàn nằm trong tầm ngắm. Trình độ bảy vị DPS tính ra đều sàn sàn nhau. Dù số liệu có cao có thấp, nhưng chênh lệch đa phần không nhiều, so ra chẳng hơn kém bao nhiêu. Mà đang giữ vị trí thứ nhất hiện tại đúng là MT Đậu Vừa Rang. Vì chênh lệch trang bị, cộng thêm khả năng công kích mạnh mẽ của MT. DPS dù kéo thù hận tích cực, nhưng chỉ mỗi skill giật qua giật lại cũng khó lòng ôm hết thù hận được.
“Người này không đơn giản!”
Tân Lộ kết luận, lúc này không chỉ cô, còn có những người chơi buồn tay thỉnh thoảng mở danh sách thống kê ra nhìn, đều thấy được sự trỗi dậy của thằng cha đi điểm danh đủ mặt nọ. Dù rằng chả được đưa vũ khí rớt trong Vực Thẳm Cốt Long, về mặt trang bị nhỉnh hơn bọn hắn một chút. Nhưng trang bị của mọi người đều là cấp 70, không có chuyện lệch pha quá nhiều, trình đánh đấm của cha Trai Ngầu Cầu Bại nọ tất nhiên không vì một món vũ khí mà bỗng thành siêu nhân được.
Đám DPS bỗng chốc trở nên kích động. Địch thủ của dân PVE đúng là quái hệ thống, nhưng không thể bỏ qua một điều rằng đây cũng là một chiến trường cạnh tranh thú vị giữa người chơi với nhau. Chẳng qua hơn thua trong PVE kín đáo hơn so với PVP. Theo cách nói của Vinh Quang, thi đấu PVP là đánh võ, còn PVE là đấu văn.
Lúc này đám người chơi trong đội bắt đầu so tài văn học, ai cũng không muốn tụt xuống phía sau. Tinh thần hăng hái khiến sức chiến đấu tăng gấp mấy lần, tốc độ cà bản tăng nhanh rõ rệt. Chớp mắt đã đánh tới BOSS thứ hai của Vực Thẳm Cốt Long.
Sau khi nghỉ tay hồi máu xong, Đậu Vừa Rang tiến lên lùa quái, không ngờ đồng chí Trai Ngầu Cầu Bại cũng lon ton chạy theo. Đậu Vừa Rang hết cách, cả đoạn đường vừa rồi đã chứng minh Trai Ngầu Cầu Bại không có ý quấy phá, cả trong trận đánh BOSS đầu tiên hắn cũng thể hiện mình có thể giữ ổn thù hận, không cản trở đến MT.
Đậu Vừa Rang đen mặt không hé một lời làm chuyện của mình. Nhưng thỉnh thoảng cũng ngó nhìn đấu pháp của Trai Ngầu Cầu Bại, hắn nhận ra dường như Trai Ngầu Cầu Bại lúc này có chút khác so với trận đánh BOSS ban nãy.
Bảy vị DPS khác cũng sốt ruột vô cùng. Trước khi tới BOSS, Trai Ngầu Cầu Bại đã san bằng 1/3 damage còn thiếu, dù vẫn nằm hạng chín, nhưng chẳng kém ai bao nhiêu nữa. Bây giờ đánh BOSS, người ta đã lao lên công kích, cả đám vẫn đứng trơ mắt nhìn, thêm một lát, không lẽ phải chịu phận lót bảng cả đám?
Mà MT còn chưa lên tiếng, sao cả bọn dám nhúc nhích. Trai Ngầu Cầu Bại có bản lĩnh đồng hành cùng MT mà không sợ OT, nhưng họ thì không. Có khả năng vì thằng cha này vốn là MT, chơi kỵ sĩ lâu năm nên luyện thành skill giữ thù hận ổn định, dù người chơi bình thường cũng biết khống chế thù hận, nhưng ít ai thành thạo được như hắn.
Bảy người nhìn nhìn, hồi lâu cũng không nghe Đậu Vừa Rang nói gì, trong lòng không khỏi khinh gã MT này. Cả buổi rồi cũng chưa kéo thù hận xong, bộ mới học chơi game hả?
Trời đất làm chứng, Đậu Vừa Rang mới lên có năm giây thôi. Nhưng bảy người bên dưới thấy Trai Ngầu Cầu Bại đập skill tới tấp, mới có cảm giác một giây bằng cả năm trời là vậy.
Cuối cùng khi nghe được Đậu Vừa Rang hô “Lên!”, bảy thanh niên héo úa vì chờ đợi lập tức xông pha. Có người chạy gấp quá còn tông phải người Đậu Vừa Rang, tuy cùng đội không phải chịu sát thương, nhưng chen qua chen lại như vậy, có khả năng đẩy nhau lệch khỏi vị trí định sẵn.
Đậu Vừa Rang bị đẩy nghiêng sang bên, kết quả làm tấm khiên trên tay chệch đi, ăn một kiếm của BOSS số hai ngay hông.
“Mấy ông làm CLGT?” Đậu Vừa Rang tức giận quát to.
Dân đen làm sao dám cãi MT, vội nói “Xin lỗi” một tiếng xong lùi lại hai bước, sau đó tiếp tục hăng hái ùa vào hội đồng BOSS. Không đánh đảm bảo rớt hạng lập tức, sao mà chịu nổi.
Cả đám DPS hăng như hít cần, đánh cho khắp người BOSS đầy bóng thoại báo trừ HP. Thêm MT vững tay chèo, xơi BOSS như xơi cơm, rất nhanh, BOSS hai đã nằm đo đất, nhưng bấy giờ không ai thèm ngó coi rớt gì, mà đều kéo danh sách thống kê thành tích DPS xem trước.
Đù móa! Xong một BOSS thôi mà Trai Ngầu Cầu Bại đã cho bảy DPS khác hít khói. Hơn nữa so với thành tích gần gần nhau của bảy người, Trai Ngầu Cầu Bại chễm chệ chỗ NO.2 đã chạy trước cả khúc. Mà khoảng cách giữa hắn và Đậu Vừa Rang trang bị toàn hàng xịn ở vị trí thứ nhất càng lúc càng rút ngắn.
“Mạnh khiếp!”
Đến đây, không ai dám không phục nữa. Ban đầu người ta đi theo ké exp, giờ chẳng ké tí nào, đánh đấm lại không phải dạng vừa. Lại cầm thêm vũ khí hạng nặng, ai mà theo cho nổi!
Lúc này, Tân Lộ nhặt trang bị, bày lên kênh đội ngũ, tức khắc có người rú lên!
Kiếm Nộ Long!
Trọng kiếm cấp 70, vũ khí của cuồng kiếm sĩ và kiếm khách. Trong đội đúng lúc có một cuồng kiếm sĩ và một kiếm khách. Nhưng mà kiếm khách này dùng kiếm quang, bao nhiêu điểm kỹ năng đều cộng hết cả, tất nhiên sẽ không xài trọng kiếm, tiếc nuối mà lướt qua. Cuồng kiếm sĩ gào rú điên dại, rốt cuộc ôm được kiếm Nộ Long về nhà dưới ánh mắt hình viên đạn của mọi người.
Cuồng kiếm sĩ này đang xếp hạng thứ tư trong bảng DPS, sau khi đổi vũ khí, phấn khởi như được tái sinh, cho rằng mình đã đủ khả năng xung phong, lại quên mất Trai Ngầu Cầu Bại vốn chênh lệch 2/3 damage chỉ đi hết hai BOSS với mấy lượt quái nhỏ đã san bằng tỉ số, còn ngoạn mục vượt lên trước, hiển nhiên chẳng phải chỉ do đổi vũ khí mà thành.
Nhưng dù sao đi nữa, vốn là một đám DPS ngang nhau, một tên bỗng được thêm ưu thế trang bị, chênh lệch chẳng mấy chốc xuất hiện.
Sau mấy đợt quái nữa, cuồng kiếm sĩ này đã leo lên hạng ba, hơn nữa dường như còn nuôi âm mưu giật hạng hai với Trai Ngầu Cầu Bại phía trên.
Đám DPS khác bắt đầu ỉu xìu, mà lúc này, một người chơi nhặt đồ bỗng sung sướng kêu to, “Đội trưởng, qua đây coi nè!”
“Gì vậy?” Tân Lộ nghe gọi liền bước qua, trông thấy bên cạnh thi thể em quái là một món vũ khí lấp lánh, chọn nhặt lên xem, không khỏi sửng sốt. Vũ khí lam! Không ngờ quái nhỏ cũng rớt được đồ chữ lam.
Dựa theo tỉ lệ rớt đồ, tiểu quái cũng có khả năng nhả hàng tốt. Nhưng tỷ lệ này vô cùng thấp, nếu không thì cần mịa gì BOSS nữa? Nhưng bây giờ bỗng dưng giá trị may mắn của cả đội bùng cháy, cả quái cũng lụm ra đồ chữ lam. Vì cũng là trang bị rớt từ quái của phó bản Vực Thẳm Cốt Long, nên chất lượng khỏi cần bàn.
Thanh dao găm này được chuyển cho một người chơi thích khách, vì vậy lại có đứa chạy thành tích. Thêm mấy đợt quái, damage hai người chơi đổi vũ khí giết được lệch hẳn một đoạn so với những người khác. Nhưng đồng thời họ cũng phát hiện, chênh lệch của họ với Trai Ngầu Cầu Bại cũng lớn dần, thằng cha kia rõ ràng đang đuổi theo Đậu Vừa Rang hạng nhất. Nhưng trang bị của Đậu Vừa Rang xịn hơn cả đám không biết bao nhiêu lần mà! Những mấy món đồ tím, dữ dội như vậy, cũng sẽ bị thông nát sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#night