Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 574-577

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 574: Hai chọi hai
Edit: Tam | Beta: Kha
Thành Mông Thổ là thành chủ gần nhất có thể dịch chuyển đến Lăng Mộ Trên Không. Nơi này ồn ào náo nhiệt không thua bất kỳ thành chủ cấp 70 nào. Tuy bản đồ ở Thần Chi Lĩnh Vực cực lớn, vẫn chứa không nổi đám người chơi chen chúc tụ tập, khiến mỗi thành chủ chẳng khác chi một thành phố đông đúc phồn hoa. Nếu không phải trong game không cần không gian sinh hoạt, khéo đã bùng nổ dân số từ lâu không chừng.
Diệp Tu đứng giữa phố phường mà tấm tắc không thôi. May đang onl clone, nếu hắn đem Quân Mạc Tiếu vứt vào chốn nhộn nhịp này, chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra. Thế lực công hội của các câu lạc bộ phức tạp, mới đi mấy bước đã thấy bao nhiêu là đứa đội danh hiệu công hội chạy ngang, nếu Quân Mạc Tiếu xuất hiện, biết đâu lại bị rượt chạy khắp đường lớn ngõ nhỏ như lúc trước? Thần Chi Lĩnh Vực không có khu an toàn là một việc hết sức phiền phức, muốn treo acc đứng đường đi WC một chút cũng không yên.
Nhưng cái khó ló cái khôn. Ngoài đăng xuất, ở Thần Chi Lĩnh Vực thực sự không còn chốn an toàn ư? Tất nhiên không. Mà nói ra cũng mỉa mai, chỗ treo acc an toàn nhất Thần Chi Lĩnh Vực, cũng là khu PVP rầm rộ nhất toàn game: Đấu trường.
Đấu trường tuy được mô phỏng thành bối cảnh game, lại không tính là bối cảnh game thật, chính xác thì nó chỉ là một cái giao diện. Người chơi vào đấu trường tuyệt đối an toàn, bởi không ai có thể giơ vũ khí bật PK với một ID trên danh sách. Nếu có chuyện cần AFK, cho nhân vật vào đấu trường treo máy là một lựa chọn sáng suốt. Nhưng điều này không thể áp dụng với game thủ đang đánh ở bản đồ hoang dã. Đấu trường dù là màn hình giao diện, nhưng chỉ khi chạy đến đúng vị trí trong thành mới có thể vào. Đi WC tí xíu mà phải chạy xa như vậy, thà out tạm một lúc còn hơn.
Hai đoàn lớn Cừu Vui Vẻ và Sói của Mưu Đồ Bá Đạo bấy giờ tề tựu hơn 200 mống trong đấu trường, tất nhiên chẳng phải vì giữ an toàn gì. Cả hai vốn thuộc cùng một công hội, theo lý phải yêu thương đoàn kết, nên việc bật PK giựt đồ giữa đường có chút không hay, còn ra đấu trường giao lưu tình cảm, thăm hỏi tổ tiên nhau một chút lại chả ai cấm.
Sói Đầu Tỏi lúc này nhất định căm hận Trai Ngầu Cầu Bại ngút trời. Vừa đến đấu trường, lập tức tạo phòng kéo đoàn vào, sau đó PM địa chỉ cho Cừu Vui Vẻ.
Mà trong quãng đường vừa đi vừa nghĩ về trận chiến sắp tới, Sói Đầu Tỏi dần lấy lại bình tĩnh, tỉnh táo phân tích tình hình.
Là một game thủ lão làng với chiến tích hơn năm chục nghìn trận, trình độ PK của Sói Đầu Tỏi tất nhiên không tầm thường. Lời Trai Ngầu Cầu Bại dù nghe rất ngứa đòn, nhưng khi hắn cẩn thận nghĩ lại, không khỏi cảm thấy kinh hãi.
Bởi vì Trai Ngầu Cầu Bại chuẩn xác vạch ra vấn đề hắn lo nghĩ lâu nay.
Tỷ lệ thắng của Sói Đầu Tỏi đạt đến 75% từ lâu. Nhưng sau đó dù hắn đánh bao nhiêu trận, tỷ lệ 75% này cũng chỉ dao động tại chỗ, không nhích lên được bao nhiêu.
Một số đối thủ hắn thắng không nổi, đánh tới đánh lui vẫn hoàn không nổi.
Mà một số kẻ từng bại dưới tay hắn, sau một thời gian gặp lại bỗng vượt qua hắn, tỷ lệ thắng cũng càng lúc càng cao, rốt cuộc khi gặp lại đã trở thành một đối thủ khó nhằn.
Lời của Trai Ngầu Cầu Bại tuy như giễu cợt. Nhưng Sói Đầu Tỏi nhìn lại mình, lời giễu cợt này, chẳng phải là trực tiếp xát muối lên vết thương hắn sao? Thằng này lại không tự biết nữa. . .
Càng nghĩ càng cảm thấy người nọ không đơn giản, lòng tự tin dạt dào của Sói Đầu Tỏi dần xẹp xuống.
Một lúc sau, Cừu Vui Vẻ dẫn đoàn trăm người của mình đến. Cứ tưởng Sói Đầu Tỏi luôn tỏ ra nguy hiểm đã vũ trang đầy đủ leo lên đài ồn ào đòi chiến, ai ngờ khi nhìn tới, vẫn chưa thấy tên của Sói Đầu Tỏi trong danh sách chiến đấu.
“Tên này âm mưu gì đây?” Cừu Vui Vẻ ca bài hoang mang suốt đường đi! Lúc này thấy vậy, dựa vào hiểu biết sâu sắc của gã với Sói Đầu Tỏi, lập tức suy ra tình huống không bình thường.
“Tụi bây tới rồi.” Đang nghĩ, Sói Đầu Tỏi đã gửi tin vào kênh.
“Vậy thì bắt đầu đi!” Sói Đầu Tỏi nói, sau đó danh sách chiến đấu hiển thị tên ứng chiến, nhưng không phải một, mà là hai người!
Sói Đầu Tỏi, Sói Bật Vuốt.
“Ông. . . chơi bẩn!” Cừu Vui Vẻ lập tức kêu lên.
Sói Bật Vuốt. ID này Cừu Vui Vẻ vừa nhìn đã nhận ra, là mục sư top đầu trong đoàn Sói, trình độ ngang ngửa hắn. Ban nãy Trai Ngầu Cầu Bại đùa hỏi bên kia cần mang mục sư không, Sói Đầu Tỏi suy diễn thuyết âm mưu cười cợt một phen, kết quả bây giờ vào trận lại thực sự xách theo mục sư?
“Yên tâm, tất nhiên tụi tao không định 2 VS 1, thắng cũng chẳng anh hùng, đéo ý nghĩa. Tao quyết định để tụi mày thêm một đứa, đấu hai chọi hai.” Sói Đầu Tỏi nói.
“Hai chọi hai?” Cừu Vui Vẻ giật mình.
“Không cần, mình tui được rồi.” Trai Ngầu Cầu Bại nói, sau đó vào sân, “Bắt đầu đi!”
“Nè ông. . .” Người kia véo cái đã bấm chuột tham gia, Cừu Vui Vẻ muốn cản cũng cản không kịp. Một chọi một Cừu Vui Vẻ còn không mấy tin tưởng, huống chi bây giờ một chọi hai? Tình hình cấp bách, sợ bên kia nhấn bắt đầu luôn, Cừu Vui Vẻ không kịp hội ý, liền nhấp chuột xông lên.
“Ông vào chi đó?” Ai ngờ Trai Ngầu Cầu Bại còn cằn nhằn.
Cừu Vui Vẻ ức chế, chưa từng thấy người không biết tốt xấu như vậy.
“OK, hai chọi hai đủ công bằng, dù thắng thua thế nào, mọi người cũng không ý kiến đúng không?” Sói Đầu Tỏi nói.
“Ài, tất nhiên.” Trai Ngầu Cầu Bại nghe xong còn xuýt xoa tiếc nuối.
Cừu Vui Vẻ thấp thỏm trong lòng, luôn có cảm giác Sói Đầu Tỏi nuôi âm mưu đen tối, nhất thời lại không nghĩ ra. Tên Trai Ngầu Cầu Bại này cũng thật là, chẳng nói chẳng rằng một mình xông lên. Dù hai người kia đánh thắng hắn cũng đâu vẻ vang, nhưng hẳn Sói Đầu Tỏi cũng nghĩ tới chuyện này, bây giờ lại làm vậy, phỏng là có ý đồ chăng?
Cừu Vui Vẻ cảm thấy không nên đồng ý tụi kia, để tụi nó bể kế hoạch, nên tới lúc Trai Ngầu Cầu Bại lao ra mới vội vàng theo ứng chiến.
“Được lắm, bắt đầu đi!” Sói Đầu Tỏi vừa dứt lời lập tức chọn bắt đầu trận đấu.
Bản đồ được chọn là map võ đài người chơi thường dùng nhất, bốn phía không có vật che lấp. Vì là trận 2-2, dựa vào nhân số mà bản đồ tự động phóng to hơn so với bình thường, trận 1-1 có bản đồ nhỏ hơn thế này nhiều.
“Thằng này muốn làm gì đây?” Cừu Vui Vẻ vẫn đang suy nghĩ, map đã load xong, Sói Đầu Tỏi lập tức xông lên phủ đầu, bật Xung Kích lao về phía gã.
Hai chọi hai, còn cùng là tổ hợp kỵ sĩ – mục sư, mục sư chắc chắn phải là đứa cho nằm đầu tiên. Sói Đầu Tỏi vào trận không chào hỏi câu nào đã giết tới, muốn chiếm tiên cơ, kết quả lại nghe sau lưng truyền đến tiếng mắng: “Đệch!”
“CLGT?” Sói Đầu Tỏi đang đánh tới không thể quay đầu lại, nhưng nhìn lướt màn hình, phát hiện hai tên kia vào trận vốn phải đứng chung chỗ, sao bấy giờ chỉ còn mình Cừu Vui Vẻ?
Không lẽ nào. . . Gã nọ Xung Kích tới Sói Bật Vuốt nhanh hơn mình!!
Sói Đầu Tỏi nghĩ tới đây, người vừa lúc vọt tới trước mặt Cừu Vui Vẻ. Cừu Vui Vẻ cũng không tập trung, không thao tác né tránh, bị Sói Đầu Tỏi đâm trúng, trực tiếp bay ra ngoài.
Sói Đầu Tỏi vội quay đầu lại, quả đúng như dự đoán, Trai Ngầu Cầu Bại vừa vào trận đã Xung Kích đi giết mục sư. Hơn nữa động tác còn nhanh hơn hắn. Hắn chỉ húc ngã Cừu Vui Vẻ, mà Sói Bật Vuốt bên kia đã bị chém nằm rồi. . .
Làm sao có thể?
Sói Đầu Tỏi dù sao cũng là kẻ kinh nghiệm phong phú, vừa suy nghĩ, vừa chú ý vị trí hiện tại của Trai Ngầu Cầu Bại và Sói Bật Vuốt.
Khoảng cách này không phải là khoảng cách mà Xung Kích có thể đạt tới! Sói Đầu Tỏi hiểu rõ trang bị kỵ sĩ, biết rằng trang bị trên người Trai Ngầu Cầu Bại không có món nào cộng khoảng cách cho Xung Kích. Kỹ năng như cũ, nhưng vị trí đứng hiện tại của Trai Ngầu Cầu Bại, lại thêm một đoạn ngắn so với quãng đường Xung Kích đi được. Cộng với ban nãy nhìn thấy Sói Bật Vuốt bị hắn chém nằm, trong đầu hắn có một ý nghĩ lướt qua: Không lẽ là Xung Kích, sau đó Anh Dũng Bật Nhảy một đoạn?
Anh Dũng Bật Nhảy. . . Nhưng chỉ nhích đoạn rất ngắn như vậy, cần tốc độ nhanh chừng nào!
Ánh mắt Sói Đầu Tỏi tinh tường, lại là nghề nghiệp quen thuộc bấy lâu, chỉ từ chi tiết nhỏ liền đoán được trình độ sâu cạn, lập tức nhìn ra sự không tầm thường của người này.
Quả nhiên không đơn giản!
Vì thao tác này, Sói Đầu Tỏi hoàn toàn không thể tiếp tục coi thường Trai Ngầu Cầu Bại. Tuy bấy giờ Cừu Vui Vẻ nằm trong tay hắn, nhưng Trai Ngầu Cầu Bại nhìn cũng không thèm nhìn một cái, tiếp tục đuổi theo Sói Bật Vuốt chém lấy chém để. Sói Đầu Tỏi xoay người, tức tốc chạy qua cứu viện. Cừu Vui Vẻ bị bỏ rơi khóc không thành tiếng! Hắn là mục sư đó, sao không có chút cảm giác được nâng niu che chở nào hết vậy? Trai Ngầu Cầu Bại vừa mở màn đã chạy mất, thấy đồng đội mình bị đánh cũng không thèm quay đầu, quả nhiên sự tồn tại của mình là dư thừa sao?
Nhưng Cừu Vui Vẻ hiểu thắng bại quan trọng hơn, nên tự buff một cái kéo máu mình lên, sau đó tập trung tinh thần tìm đường hỗ trợ Trai Ngầu Cầu Bại.
Sói Đầu Tỏi chạy về cứu nguy, vừa chạy vừa ném Khiêu Khích, ý định buộc Trai Ngầu Cầu Bại buông tha mục sư Sói Bật Vuốt.
Quanh người Trai Ngầu Cầu Bại bỗng dưng xuất hiện một vầng hào quang, đúng là kỹ năng Tinh Thần Kỵ Sĩ.
Sói Đầu Tỏi giật mình khó hiểu. Nếu không muốn trúng Khiêu Khích, bật trạng thái Lặng Yên Như Nước là được. Trạng thái này có thể miễn dịch được tất tần tật các loại debuff Khiêu Khích, Sợ Hãi, Hoảng Loạn. Mà Tinh Thần Kỵ Sĩ đâu thể làm được.
Sói Đầu Tỏi nghĩ thế, chỉ thấy Trai Ngầu Cầu Bại trúng Khiêu Khích xoay người, tầm nhìn cố định trên người hắn, hai chân cũng nhanh lẹ phóng tới. Người chơi trúng Khiêu Khích tuy không thể thay đổi phương hướng, nhưng các thao tác khác vẫn không bị cản trở. Nên dùng Khiêu Khích, không hẳn có thể ngăn cản Trai Ngầu Cầu Bại công kích mục sư Sói Bật Vuốt, Sói Đầu Tỏi thu hút thù hận vẫn phải đối mặt trực diện với kẻ địch, hơn nữa vì có Khiêu Khích giúp đối phương cố định mục tiêu, lúc tiến công lại không cần tốn sức căn chỉnh tầm nhìn. Dù trong một số trường hợp, người chơi trúng Khiêu Khích chưa nghĩ ra cách ứng phó, thuận tay đánh tới cũng không phải là lựa chọn quá tệ.
Chương 575: Phối hợp thô thiển.
Edit: Mei | Beta: Song Long
Phỏng theo kinh nghiệm, Sói Đầu Tỏi đoán Trai Ngầu Cầu Bại một là bật “Lặng Yên Như Nước” giải trừ trạng trái bị khiêu khích, hai là thuận thế tấn công mình luôn. Tuy hành động bật Tinh Thần Kỵ Sĩ của Trai Ngầu Cầu Bại làm hắn cảm thấy khó hiểu, nhưng vừa nhác thấy góc nhìn của Trai Ngầu Cầu Bại chuyển sang, Sói Đầu Tỏi đã vào tư thế sẵn sàng ứng chiến.
Ngăn Trai Ngầu Cầu Bại tấn công mục sư Sói Bật Vuốt mới là mục đích ban đầu của Sói Đầu  Tỏi, nay thấy mục đích sắp đạt được, đã đến lúc thực hiện bước tiếp theo rồi.
Nào ngờ Trai Ngầu Cầu Bại chuyển mắt, đồng thời cũng tiến một bước, ầm, mục sư Sói Bật Vuốt đột nhiên bay dọc theo hướng Trai Ngầu Cầu Bại lao tới. Gần như không cho Sói Đầu Tỏi thời gian kịp suy nghĩ, Trai Ngầu Cầu Bại chợt tăng tốc, băng băng lướt đến.
Là Xung Kích!
Khi nhìn thấy kỹ năng này, Sói Đầu Tỏi mới biết rõ tác dụng của chiêu Tinh Thần Kỵ Sĩ kia.
Ngoại trừ nâng cao kỹ năng của kỵ sĩ, Tinh Thần Kỵ Sĩ còn có tác dụng reset lại thời gian CD của tất cả kỹ năng trừ chính nó.
Nói cách khác, sau màn tấn công Sói Bật Vuốt lúc mở đầu, các kỹ năng Xung Kích và Anh Dũng Bật Nhảy còn đang reset, nhưng ngay khi vừa bật Tinh Thần Kỵ Sĩ, thời gian CD cũng kết thúc.
Mà lúc này, Trai Ngầu Cầu Bại sử dụng Anh Dũng Xung Kích lao tới. Chịu ảnh hưởng của Khiêu Khích, hắn chỉ có thể bám chặt vào Sói Đầu Tỏi, phạm vi tấn công của Xung Kích bấy giờ lại được mở rộng, Sói Bật Vuốt đứng cạnh dính chưởng, ngay cả Khiêu Khích cũng không ngăn cản được.
Mới nãy, chiêu Khiêu Khích vừa xuất hiện, nhân vật bị buộc chuyển hướng di chuyển, hắn ta đã bật Tinh Thần Kỵ Sĩ ngay lập tức, nắm giữ được góc đứng giữa mình và Sói Đầu Tỏi xong, hắn lại dùng Xung Kích, còn thuận tiện lôi Sói Bật Vuốt theo.
Tất cả những chuyện diễn ra thoáng chốc ấy, Sói Đầu Tỏi nghĩ thôi đã thấy đau đầu, thế mà Trai Ngầu Cầu Bại lại thật sự làm được?
Tốc độ của Anh Dũng Xung Kích càng ngày càng nhanh, dù mang theo Sói Bật Vuốt cũng không hề thuyên giảm. Sói Đầu Tỏi đột nhiên phát hiện mình không tránh kịp nữa, bèn nâng khiên nhắm chừng thế đánh của đối phương để phòng thủ, tìm cơ hội phản công.
Nào ngờ Xung Kích đã tới trước mặt, nhưng không xảy ra cuộc va chạm mạnh như tưởng tượng của Sói Đầu Tỏi. Kiếm kỵ sĩ của Trai Ngầu Cầu Bại rõ ràng đang bổ xuống đỉnh đầu, mà Trai Ngầu Cầu Bại lại bay phía trên tấm khiên của hắn.
Anh Dũng Bật Nhảy!
Cũng là một kỹ năng còn đang CD được Tinh Thần Kỵ Sĩ reset.
Hủy bỏ Xung Kích, đổi thành Anh Dũng Bật Nhảy, nhảy vèo qua tấm khiên.
Nắm chắc thời cơ, khống chế việc bật nhảy, tất cả đều chuẩn từng centimet. Sói Đầu Tỏi nhìn thấy rõ, lại không thể phản kháng được, thao tác của hắn không theo kịp tốc độ biến hoá.
Kiếm kỵ sĩ bổ xuống!
Anh Dũng Bật Nhảy Vì Công Lý, một đòn này, người bị thương không chỉ có mình Sói Đầu Tỏi, còn có Sói Bật Vuốt bị Xung Kích kéo tới nữa.
Trong khi Khiêu Khích của Sói Đầu Tỏi chỉ còn vài giây là kết thúc, bản thân hắn lại bị Trai Ngầu Cầu Bại đang chịu khống chế từ chính chiêu ấy cho ăn hành, ngay cả Sói Bật Vuốt cũng tránh không được số khổ. Đây còn là kỹ năng được nâng cấp bởi Tinh Thần Kỵ Sĩ, tổn thương càng cao hơn. . . . . .
Nhưng dù sao Sói Đầu Tỏi cũng có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, không dễ dàng hoảng sợ trước chuyện vặt vãnh này.
Tuy không thể tránh thoát một nhát của Anh Dũng Bật Nhảy, nhưng hắn lập tức thực hiện thao tác Chịu Thân, lại còn lăn theo góc kì lạ nhất có thể hòng thoát khỏi cục diện bị động này. Nào ngờ chưa kịp đứng lên, Trai Ngầu Cầu Bại đã dùng Thuẫn Kích nện khiên lên đầu hắn.
Lăn theo kiểu quái gở nào cũng vô dụng, Trai Ngầu Cầu Bại đã nắm thóp hắn cả rồi.
Bởi vì Trai Ngầu Cầu Bại vẫn đang trong trạng thái Khiêu Khích! Nhờ hệ thống định hướng, Sói Đầu Tỏi có xài cân đẩu vân cũng không trốn được.
Nghĩ vậy, Sói Đầu Tỏi muốn khóc cmnl, càng phát rầu vì skill Khiêu Khích mà mình đã dùng trước đó. Nhưng hiện tại hắn chỉ có thể đứng đực mặt ở đây, chịu debuff choáng váng của Thuẫn Kích.
Đúng lúc này, hiệu quả của Khiêu Khích cũng kết thúc, Trai Ngầu Cầu Bại phớt lờ Sói Đầu Tỏi đang bị choáng váng, quay đầu tiếp tục tìm đánh Sói Bật Vuốt.
Kỹ năng nghiêng xéo ập xuống. Tinh Thần Kỵ Sĩ của Trai Ngầu Cầu Bại không hề lãng phí, thế công ào ạt trong từng giây, tất cả kỹ năng được tăng mạnh đều đập hết vào Sói Bật Vuốt. Trái lại, Sói Bật Vuốt thì muốn đập tỉnh Sói Đầu Tỏi còn đang choáng váng, nhưng lúc này hắn còn chẳng thể tìm được đường sống cho bản thân. . .
Khán giả đều ngơ ngác.
Trận đấu hai chọi hai, nhưng ngoại trừ vài giây đầu, cục diện bây giờ lại trở thành một chọt hai.
Cừu Vui Vẻ đã bị lãng quên rồi.
Gã rất muốn xông lên giúp đỡ, nhưng không biết phải bắt đầu từ đâu. Cách tấn công và chiêu trò của Trai Ngầu Cầu Bại làm cho gã không biết nên phối hợp thế nào. Trong khi gã còn đang tự hỏi mình nên dùng chiêu gì lúc này, thì không đợi gã tung chiêu mình đang suy ngẫm, “lúc này” đã thành quá khứ rồi.
Chẳng những đối thủ không thể thích ứng cách đánh của Trai Ngầu Cầu Bại, mà ngay cả đồng bọn cũng không thể bắt kịp tốc độ ấy.
Thật ra, đây vốn là cục diện mà Sói Đầu Tỏi mong chờ.
Vì sao hắn lại đột nhiên muốn đấu hai – hai? Chính là xuất phát từ nguyên nhân này.
Hắn hơi e ngại thực lực của Trai Ngầu Cầu Bại, không dám chơi một chọi một. Vậy nên hắn đã chọn hai chọi hai. Hai chọi hai trông có vẻ công bằng, nhưng Trai Ngầu Cầu Bại là thành viên mới trong đoàn của Cừu Vui Vẻ, có bắt cặp với ai thì cũng khó bề phối hợp ăn ý được. Còn hắn thì sao? Hắn và Sói Bật Vuốt là một cặp đôi ăn ý có tiếng. Một bên là tổ hợp 1 cộng 1 lớn hơn 2, một bên lại vì không quen hỗ trợ mà 1 cộng 1 nhỏ hơn 2, thế chẳng phải phần thắng sẽ rất cao sao?
Sự thật đúng y như kế hoạch của Sói Đầu Tỏi, Trai Ngầu Cầu Bại và Cừu Vui Vẻ không định phối hợp gì. Nhưng hắn lại không ngờ, một mình Trai Ngầu Cầu Bại đủ để ngăn cản tổ hợp ăn ý của họ.
Bảo Sói Đầu Tỏi mang theo mục sư, lấy một chọi hai . . . Đấy có phải câu nói đùa không?
Sói Đầu Tỏi thoát khỏi trạng thái choáng váng chợt ôm suy nghĩ như vậy. Trai Ngầu Cầu Bại còn đang quần quật tấn công Sói Bật Vuốt, cứ như quên luôn thời gian hiệu quả gây choáng của Thuẫn Kích là bao lâu.
Cừu Vui Vẻ còn đang đứng đực mặt đằng kia, nhưng hiện tại chạy sang đấy giết gã, khẳng định không nhanh bằng Trai Ngầu Cầu Bại, người chết đầu tiên sẽ là Sói Bật Vuốt, cục diện lại trở về hai đánh một.
Sói Đầu Tỏi đành phải chạy sang tấn công Trai Ngầu Cầu Bại, cứu Sói Bật Vuốt khỏi cảnh dầu sôi lửa bỏng.
Nhanh chóng bật Tinh Thần Kỵ Sĩ, Sói Đầu Tỏi chuẩn bị một màn tấn công vũ bão, nhát đầu tiên của hắn lập tức chém trúng Trai Ngầu Cầu Bại, chém xong ngay cả hắn cũng ngây cmn người.
Hình như dễ quá thì phải?
Đối mặt với cao thủ, nhát này của Sói Đầu Tỏi chỉ là bước mở màn, khi hắn còn đang suy nghĩ đối phương sẽ phòng bị thế nào, mình sẽ hủy kỹ năng, không chế, chơi liên kích, rồi cứu Sói Bật Vuốt ra sao. Trai Ngầu Cầu Bại lại như chẳng hề hay biết, ăn hết những nhát chém mở màn liên tục ấy, phớt lờ khả năng gây thương tổn của chúng.
Chẳng lẽ thằng chả không hề có ý thức phòng thủ nào? ? ?
Sói Đầu Tỏi bỗng cảm thấy mình phát hiện được một chuyện tốt. Đây là thói quen PVE thông thường của người chơi, thời điểm người chơi vừa được tự do bay nhảy vừa chiếm thế chủ động, nếu không tự xử BOSS được thì sẽ lập team chơi xáp lá cà. Còn PVP? Solo chính là solo, chỉ có thể dựa vào công thủ của bản thân để quyết định thắng thua.
Sói Đầu Tỏi cảm thấy đắc ý, bèn bồi thêm cú nữa.
Quả nhiên, Trai Ngầu Cầu Bại vẫn không thèm để ý, thoải mái ăn đòn.
“Ha ha ha ha, hóa ra là vậy!” Sói Đầu Tỏi vô cùng vui mừng, tung liền tù tì từng kỹ năng.
Tình cảnh kì quái này khiến mọi người không thể hiểu nỗi, chợt họ nghe thấy Trai Ngầu Cầu Bại hô to: “Ông định đứng đấy đến khi nào? Thêm máu cho tui đi chứ?”
“Hả? À!” Cừu Vui Vẻ đã chết đứng, coi bản thân như khán giả, quên phắn mất mình cũng là người trong cuộc.
Ánh sáng trắng thần thánh gột rửa cả người Trai Ngầu Cầu Bại, thanh máu bị Sói Đầu Tỏi làm tụt cũng nhanh chóng hồi phục.
Sói Đầu Tỏi lại giật mình.
Đây cũng là một đấu pháp PVE điển hình, đấu pháp đứng trụ đơn giản và thô thiển nhất. Kỵ sĩ liều mạng đỡ quái, máu rơi bao nhiêu cũng được mục sư kéo lên.
Nhưng đấu pháp này lại xuất hiện trong trận PK hai chọi hai của họ. Chiêu hồi phục của Cừu Vui Vẻ làm những đòn tấn công của Sói Đầu Tỏi đều trở nên vô dụng.
Tình huống gì đây? Sói Đầu Tỏi từng trải qua biết bao nhiêu trận PK, vậy mà giờ lại trở nên điêu đứng, hắn vội vàng xem xét tình thế trước mắt.
Sói Bật Vuốt bị tấn công liên tục, mục đích của mình là cứu Sói Bật Vuốt, nhưng Trai Ngầu Cầu Bại lại không đoái hoài tới mình, trong khi đó thương tổn mà bản thân tạo thành lại bị Cừu Vui Vẻ buff bù về. Suy ra, Sói Bật Vuốt sẽ ngã xuống, rồi mình sẽ trở thành đối tượng bị vùi dập tiếp theo?
Đù má!
Hóa ra là kiểu phối hợp thô thiển không có gì sâu xa này!
Nhưng vì sao bản thân lại không kiếm được cách giải quyết?
Phải cắt ngang Trai Ngầu Cầu Bại! Thương tổn không quan trọng, quan trọng là phải gián đoạn tấn công giải thoát cho Sói Bật Vuốt.
Sói Đầu Tỏi xem xét xong, bèn vươn Thuẫn Kích, định bụng đánh choáng Trai Ngầu Cầu Bại.
Ai ngờ Trai Ngầu Cầu Bại nãy giờ không hề quan tâm hắn, vừa thấy kỹ năng này lại đột nhiên xoay người. Cơ thể chuyển động, tay trái cũng nhấc lên.
Ầm!
Hai chiếc khiên va chạm nhau, khiên của Sói Đầu Tỏi đánh trúng khiên của Trai Ngầu Cầu Bại.
Thương tổn vẫn có, nhưng hiệu quả gây choáng sẽ không xuất hiện sau khi bị khiên chặn.
Roẹt!
Trong khi chắn đòn của Sói Đầu Tỏi, Trai Ngầu Cầu Bại vẫn đâm trúng phốc Sói Bật Vuốt.
“Vãi!” Sói Đầu Tỏi chửi bậy, lại dùng một kỹ năng có thể cắt ngang công kích.
oOo
Chương 576: PK theo kiểu đứng trụ
Edit: Mei | Beta: Zencest
Lộp cộp lộp cộp lộp cộp! !
Âm thanh cứ lặp lại như thế, nhưng tùy người nghe mà có cảm nhận khác nhau.
Đoàn Cừu Vui Vẻ chỉ cảm thấy sướng rơn người; đoàn Sói lại bị những âm thanh ấy dọng cho nát tim.
Sói Đầu Tỏi tấn công thêm lần nữa, mưu đồ gây thương tổn,Trai Ngầu Cầu Bại lại không thèm để ý. Nhưng khi định gián đoạn tấn công, Trai Ngầu Cầu Bại sẽ lập tức vươn khiên ngăn cản.
Sói Đầu Tỏi vật vã từ nãy đến giờ, lại đều trở thành công cốc. Có Cừu Vui Vẻ ở cạnh thêm máu, những đòn công kích của hắn chẳng là gì cả. Mà đồng đội của hắn thì sao? Sói Bật Vuốt đang hấp hối kia kìa.
Đây. . .  Lẽ nào chính là thực lực chân chính của một MT cao cấp?
Đám khán giả chợt nghĩ như thế.
Đây đúng là một trận PK, nhưng cách khống chế cục diện hiện tại của Trai Ngầu Cầu Bại thực sự quá giống PVE, một MT cao cấp nên dùng khiên thành thạo như vậy. Mà bây giờ họ lại chứng kiến một tình huống tương tự: tất cả đòn tấn công của Sói Đầu Tỏi đều bị Trai Ngầu Cầu Bại cầm khiên chắn lại. Mọi người đều cho rằng, bản lĩnh ấy hẳn được tôi luyện nên nhờ quá trình đỡ quái vô số lần.
Vốn nên là một trận PVP tràn ngập biến cố, vậy mà trở thành một trận PVE đứng trụ, mà hai kẻ còn sống sờ sờ Sói Đầu Tỏi và Sói Bật Vuốt lại hoàn toàn bó tay bó chân.
Trong hai người, một người đã dùng hết cách, nhưng không cách nào có hiệu quả; còn một người thì nghĩ cho lắm, nhưng từ đầu trận tới giờ có làm được gì chưa?
Chưa, chưa hề. Chuyện duy nhất mà Sói Bật Vuốt làm từ đầu trận tới giờ là ăn hành.
Chắc sẽ không kết thúc thế này đâu nhỉ?
Nhìn thấy thanh máu của Sói Bật Vuốt đang thấp dần đều, Sói Đầu Tỏi khó lòng tin được. Hắn chưa từng nghĩ rằng trận PK sẽ kết thúc như vậy. Thủ đoạn của tên Trai Ngầu Cầu Bại được luyện nên chỉ nhờ PVE đỡ quái ư? Chưa chắc! PVE có thể luyện nên thao tác kỹ thuật, nhưng ý thức thì không. Muốn dùng khiên phòng ngự, trước đó cũng phải đoán được ý đồ tấn công của đối phương ra sao.
Việc Trai Ngầu Cầu Bại chưa từng đoán sai lần nào đủ để chứng minh kinh nghiệm PK của hắn vô cùng phong phú.
Vấn đề là, thằng chả chỉ đấu hơn 2000 trận ở đấu trường thôi! Một phần trong đó còn do bạn đánh giùm, sao có thể tích luỹ được kinh nghiệm gì?
Lẽ nào kinh nghiệm của hắn được tích tụ từ đánh dã chiến sao?
Đánh dã chiến chắc chắn diễn ra quyết liệt hơn đấu trường nhiều.
Trong trường hợp không đánh cược, đấu trường chỉ là một trận chiến phân thắng bại. Còn trong dã chiến, bất kể đấu kiểu nào cũng như đang đánh cược. Người thua sẽ rớt kinh nghiệm và trang bị, suy ra, đánh dã chiến yêu cầu tố chất tâm lý mạnh hơn ở đấu trường. Trong đấu trường, đánh quá nhiều, chuyện thắng thua sẽ trở nên vô vị. Còn đánh dã chiến, ta mãi sẽ giữ nguyên cảm giác trước những áp lực như thế. Do đó, nhiều người chơi không có hứng thú với việc PK quy củ ở đấu trường, họ chỉ thích đi săn ở những bản đồ hoang dã.
Lẽ nào tên này cũng là một cao thủ như vậy?
Sói Đầu Tỏi hơi hoang mang.
Trái ngược với đấu trường, dã chiến thường phải đối mặt với nhiều tình huống phức tạp, lại hiếm khi xảy ra tình trạng công bằng, nay thế mạnh mai thế yếu. Nói chung, người chơi theo con đường dã chiến thường giỏi xử lý các tình huống rối rắm bất lợi hơn những người đến từ đấu trường. So với dân dã chiến, dân đấu trường trông hệt như “hoa trong lồng kính”.
Sau khi đoán Trai Ngầu Cầu Bại là cao thủ đánh dã chiến, Sói Đầu Tỏi vốn tự thấy kỹ thuật kém hơn đối phương lại càng khiếp sợ, tấn công không còn hổ báo như trước.
Bên cạnh, Cừu Vui Vẻ chẳng hiểu mô tê gì, trận PK thành ra như vậy, chính gã cũng thấy kỳ lạ. Tuy gã không dày dặn kinh nghiệm PVP như Sói Đầu Tỏi, nhưng thân là một tay lão làng, gã cũng biết Trai Ngầu Cầu Bại đã tạo nên tình cảnh này. Rốt cuộc là do bản lĩnh PVE của hắn thâm hậu, hay là do hắn cũng thật sự có tài trong PVP? Cừu Vui Vẻ không rõ, nhưng trận đấu hiện tại quả thực chẳng khác gì cách đứng trụ đánh quái cũ rích.
Sói Đầu Tỏi hoảng đến nỗi quên mất chịu thua, hắn vẫn đờ đẫn đứng gõ Trai Ngầu Cầu Bại, cách đánh này lại trùng với phương thức đứng trụ đánh quái kia. Trong tiếng gõ giáp lộp cộp lộp cộp, sự nhàm chán của trận PK được đẩy lên đỉnh điểm.
Đấu pháp đứng trụ đơn giản nhất, đồng thời cũng khô khan nhất, hơn nữa tình huống hiện tại không thể nào xảy ra sự cố gì nữa. Tất cả mọi người còn đang chờ, chờ Sói Bật Vuốt ngã xuống thì trận đấu cũng đặt dấu chấm hết được rồi.
Mọi người không phải đợi lâu, Sói Bật Vuốt vẫn ôm nhiệm vụ ăn hành từ đầu trận tới giờ rốt cuộc hy sinh. Mà lúc này đây, Sói Đầu Tỏi cũng tuyệt cmn vọng, hắn ngừng tấn công, trực tiếp chịu thua rời khỏi trận đấu.
Xung quanh yên phăng phắc.
Một trận PK, ngoại trừ màn dây dưa tốc độ cao lúc đầu làm sôi sục lòng người, ai cũng không ngờ nó sẽ kết thúc như thế.
Đơn giản, nhạt nhẽo, không hề có cao trào.
Phần mở màn khiến người ta thở gấp, phần kết thúc lại khiến ta nghẹn họng, cứ thế mà ôm cục tức, quả là một trận đấu không đúng chuẩn. Cả hai phe thắng thua chỉ có chung một cảm giác: chưa đủ sướng.
“Đội trưởng! Để em thử xem! ! !”
Có người trong đoàn Sói cảm thấy trận này thua quá kỳ lạ, thua quá uất ức, bèn chủ động ra trận nhằm trút hờn giận trong lòng.
Sói Đầu Tỏi thì sao? Có lẽ chỉ có người trong cuộc như hắn mới biết rõ cảm giác bất lực khi rơi vào hoàn cảnh ấy. Biết rõ tình huống thế nào, biết rõ phải làm gì để thay đổi, hơn nữa hắn cũng đã làm. . . Vậy mà không thể thay đổi được. Chẳng thà lúc đó mình quay sang tấn công Cừu Vui Vẻ, tuy thua cuộc là chuyện đương nhiên, nhưng ít ra sẽ không ôm cục tức đến nội thương như vậy đâu nhỉ?
Với người chơi tình nguyện ra trận, Sói Đầu Tỏi không biết nên nói gì, hắn hiểu tâm trạng của mọi người, nếu đứng ngoài quan sát trận đấu, hắn nhất định cũng sẽ bước ra thay đổi tình thế. Bởi vì từ góc độ bàng quan, họ sẽ nghĩ ra vô số cách để cắt đứt thế công của Trai Ngầu Cầu Bại, thế nhưng, chỉ khi tự mình lên sân mới có thể biết được tất cả những suy nghĩ ấy đều là phù du. Sói Đầu Tỏi chưa từng thử ư? Ai ngờ tấn công kiểu gì cũng bị đối phương giơ khiên cản lại.
“Không cần đâu.” Sói Đầu Tỏi thở dài, “Vô dụng thôi.”
“Đội trưởng, nghề của nó với anh giống nhau, nó quá quen với đấu pháp của kỵ sĩ, đổi người thì chắc chắn sẽ khác!” Ai đó nói.
Nghe thế, Sói Đầu Tỏi bỗng giật mình.
Phải há! Cứ tự hỏi sao thằng chả nhìn thấu được mánh khóe của mình, mà quên phắn sự thật hai đứa chơi cùng nghề. Cả hai quá hiểu lẫn nhau, nên trận đấu cùng nghề này mới có thể dễ dánh và buồn tẻ, gây nhàm cho người xem đến vậy. Tuy trận đấu biến thành kiểu đứng trụ quái có hơi quá đáng, cơ mà… Chắc hẳn là vì cùng nghề! Đột nhiên Sói Đầu Tỏi cảm thấy nguyên nhân này có lý hết sức.
“Để em!” Thành viên trong đoàn Sói rất kỷ luật, đội trưởng chưa lên tiếng thì không tuỳ tiện khiêu chiến.
Bên Cừu Vui Vẻ lại yên tĩnh bất ngờ. Tuy là phe thắng, nhưng chiến thắng ấy lại không hề đặc sắc, không hề khí thế, cứ như giết chết một em quái trông cửa phó bản mà cả lũ lại gào lên đĩnh vãi, chẳng hợp tẹo nào.
Dù sao đoàn của Cừu Vui Vẻ và đoàn Sói cùng thuộc Mưu Đồ Bá Đạo, cuộc cạnh tranh của họ rất nhẹ nhàng. Họ không phải đối thủ thật sự, không chỉ cần kết quả cuối cùng, mà còn muốn lợi ích cuối cùng nữa. Họ cần quá trình, mà hiện tại, một quá trình vô cùng bình thường không làm hài lòng họ, không đủ sức gây mất mặt. Nên dù là phe thắng, họ cũng không cảm thấy chuyện chạy sang mỉa mai đoàn Sói là chuyện đáng làm.
“Trai Ngầu Cầu Bại, dám đấu với tao một trận không?”
Đúng lúc này, bên đoàn Sói rốt cuộc cũng có kẻ khiêu chiến.
Trong bàn thắng này, đoàn Cừu Vui Vẻ không thấy vui vẻ mấy, nhưng đoàn Sói lại buồn bực quá nhiều, họ muốn nhanh chóng trút hết bực dọc.
“Hửm? Xem xong trận vừa rồi mà ông còn muốn đấu với tui hả?” Trai Ngầu Cầu Bại đáp.
“Xàm lông.”
“Tui nghĩ không cần đâu?” Câu trả lời của Trai Ngầu Cầu Bại nằm ngoài dự đoán của mọi người, đám Cừu Vui Vẻ còn tưởng tên này không thèm hỏi ý cả đoàn đã tự ý ra trận ngay.
“Thắng rồi định chạy hả?” Đối phương bắt đầu móc xỉa kéo thù hận.
“Có phải cảm thấy trận đấu vừa rồi quá tầm thường vô vị, thắng không vẻ vang?” Trai Ngầu Cầu Bại hỏi.
“Đúng! Nếu là tao. . .”
“Nếu là ông thì cũng thế thôi.” Trai Ngầu Cầu Bại nói.
“Nhào dô! Cho tao xem thử thế nào!” Đối phương đã vào trận, một bậc thầy pháo súng dẫn theo mục sư tiến vào đấu trường.
“Một lần cuối thôi đó!” Trai Ngầu Cầu Bại dứt lời, bèn tiến vào trận, sau đó lại bảo với đám Cừu Vui Vẻ: “Mục sư nào cũng được.”
“Để tui!” Cừu Vui Vẻ tự mình ra trận.
“Sẵn sàng chưa?” Đối phương lạnh lùng hỏi.
“Bắt đầu đi!”
Trận đấu bắt đầu, bậc thầy pháo súng nọ lập tức tấn công, nâng pháo bắn ngay. Ai ngờ Trai Ngầu Cầu Bại tránh khỏi, trực tiếp sử dụng Tinh Thần Kỵ Sĩ. Đây là luật của đấu trường, đấu trận mới, kỹ năng sẽ được reset lại hết.
Tinh Thần Kỵ Sĩ vừa mở đã dùng ngay Xung Kích. Bậc thầy pháo súng đã chuẩn bị trước, nhảy lên định Phi Pháo né tránh, nào ngờ Trai Ngầu Cầu Bại lại vạch Xung Kích thành một vòng cung, dùng một độ cong khó thể tin được gián đoạn gã ngay từ nửa vòng cung. Anh Dũng Xung Kích không ngừng chống bậc thầy pháo súng lên, vòng cung tiếp tục lướt ngang, mục sư không ngờ hắn có thể xoay về phía mình, né tránh không kịp, dính nốt!
Tiếp theo lại dùng Anh Dũng Bật Nhảy, hai người đồng thời bị nện xuống, rồi trở tay dùng Thuẫn Kích, bậc thầy pháo súng bị choáng váng, hắn bèn quay đầu trút hết kỹ năng lên người mục sư.
“Á… Lại là kéo quái ư?” Cảnh tượng quen thuộc này làm mọi người bàn tán xôn xao.
Chương 577: Tái hiện chiến thắng
Edit: Dưa | Beta:  Kha
Bậc thầy pháo súng dự định chiếm thế chủ động ngay khi lên đài, ai ngờ vừa ra được một chiêu, tình cảnh trận trước đã tái hiện, mà còn thảm hơn Sói Đầu Tỏi trước đó: gã vừa ra trận đã gặp phải tình cảnh như vậy, ít nhất Sói Đầu Tỏi còn có thể tấn công Cừu Vui Vẻ, quăng cho Trai Ngầu Cầu Bại một cái Khiêu Khích.
Tuy người chơi không phải NPC, mục sư bị kéo vào cuộc coi như bị khống chế hoàn toàn, nhưng bậc thầy pháo súng bị choáng váng thì sớm muộn gì cũng tỉnh. Người chơi thuộc đoàn Sói còn đang suy nghĩ cách thoát khỏi tình cảnh này, bậc thầy pháo súng đang choáng váng đã cấp tốc chuẩn bị chiến thuật của mình.
Vừa hết chóng mặt, bậc thầy pháo súng lập tức dùng Phi Pháo tránh đi, Trai Ngầu Cầu Bại quả nhiên không thèm quan tâm đến gã. Người chơi bậc thầy pháo súng đứng cách xa xa, vác pháo lên vai, ánh sáng xanh tụ lại nơi họng pháo, một quả Pháo Huyền Từ bắn ra.
Trong Vinh Quang có rất nhiều kỹ năng có hiệu quả đặc biệt. Khiên chắn có thể cản trở phần lớn hiệu quả công kích của kỹ năng, nhưng không phải toàn bộ. Ví dụ như hiệu quả hút lấy và kéo dời mục tiêu của Pháo Huyền Từ, là tác dụng mà khiên chắn hoàn toàn không ngăn cản được. Bậc thầy pháo súng hiểu rõ điểm này, vừa lên liền dùng đòn sát thủ vô hiệu hóa khiên chắn, để coi Trai Ngầu Cầu Bại đối phó thế nào.
Ai ngờ Trai Ngầu Cầu Bại cứ như không biết điều này, hắn vẫn thờ ơ mặc Pháo Huyền Từ bay tới, thấy sắp tiến vào phạm vi hấp thụ mới đột nhiên vung kiếm, chém ngang một cái đánh mục sư lui lại. Một kích này rõ ràng đã khống chế thao tác, mục sư không bị hất ra cự ly xa nhất. Mà ngay vào lúc mục sư trượt lùi, Trai Ngầu Cầu Bại vốn đứng yên cũng đột nhiên bay song song với mục sư.
Tình cảnh kì dị trông như hai hồn ma lả lướt, nhưng mọi người thoáng giật mình lại nhanh chóng sáng tỏ, Trai Ngầu Cầu Bại đã tiến vào phạm vi hấp thụ của Pháo Huyền Từ, đang bị hút theo. Thấy Pháo Huyền Từ sắp dính lên người mình, khiên chắn của Trai Ngầu Cầu Bại đột nhiên vung lên, không phải chặn đường, mà là va chạm. Không sử dụng kỹ năng của khiên chắn, va chạm sẽ không tạo hiệu quả đặc biệt gì, chỉ gây ra chút thương tổn mà thôi, nhưng lúc này lại thành công kích nổ Pháo Huyền Từ.
Với khoảng cách như vậy, Pháo Huyền Từ nổ tung đương nhiên sẽ làm tổn thương Trai Ngầu Cầu Bại, nhưng có khiên chắn phía trước, sóng địa chấn không đẩy hắn đi được. Còn tổn thương… Chẳng  phải Cừu Vui Vẻ đã cầm thánh giá lên bắt đầu đọc phép rồi đấy sao?
Mục sư vẫn nằm trong tầm tấn công của Trai Ngầu Cầu Bại, mà ảnh hưởng Pháo Huyền Từ tạo nên lại bị Trai Ngầu Cầu Bại dùng thao tác hóa giải. Mặc dù có tổn thương, nhưng trong trận chiến trước với Sói Đầu Tỏi, Trai Ngầu Cầu Bại không phải cũng để mặc bản thân bị thương, rồi chống đỡ nhờ Cừu Vui Vẻ ư?
Kế hoạch bị phá khiến bậc thầy pháo súng hoang mang, nhưng hiển nhiên gã không phải chỉ có mỗi chiêu này. Hàng loạt thủ đoạn lần lượt được sử dụng như vờn quanh, dùng máy móc oanh tạc, ném bom, Vệ Tinh Xạ Tuyến… Trận đấu lần này không làm khán giả buồn tẻ nữa, ai cũng tò mò Trai Ngầu Cầu Bại sẽ ngăn cản thế công vũ bão ấy như thế nào.
Trai Ngầu Cầu Bại đỡ được từng công kích bằng lắm trò, hoặc trốn tránh, hoặc nhờ khiên chắn, chịu tổn thương hoặc không bị thương, di chuyển liên tục hoặc đứng yên hóa giải. Điều duy nhất không thay đổi, chính là mục sư vẫn bị hắn chém không ngừng.
“Thế đéo nào!!” Bậc thầy pháo súng đã giở sạch những thủ đoạn mình có thể nghĩ ra, tình hình lại không hề thay đổi, chỉ khác với ván trước là từ cận chiến bó chân biến thành đánh xa bó tay.
Bậc thầy pháo súng hết cách, tiếp tục tấn công cũng chỉ lặp lại những gì đã dùng trước đấy. Có lẽ Trai Ngầu Cầu Bại cũng không thể đánh mãi mà không lộ sơ hở, tuy nhiên, ngẫu nhiên phá được tình thế một lần thì sẽ giải quyết được nguồn căn vấn đề sao? Mục sư được cứu có thể buff cho mình tí máu, nhưng e rằng sẽ bị Trai Ngầu Cầu Bại quấn lấy ngay thôi. Nếu mục sư có thể thoát được, thì ngay từ đầu đã chẳng có chuyện thế này.
Bậc thầy pháo súng biết mình không thể trở thành đấng cứu thế cho cả đoàn lần này, gã bước theo chân đội trưởng Sói Đầu Tỏi, tái phạm hành động bẽ mặt vĩ đại trước đấy.
Mục sư sắp sửa hy sinh rồi, bậc thầy pháo súng không còn nhàn nhã nữa, gã bắt đầu quay sang đuổi đánh Cừu Vui Vẻ. Cừu Vui Vẻ đáng thương chạy trốn khắp nơi, Trai Ngầu Cầu Bại không định cứu đồng bọn, tay bậc thầy pháo súng còn muốn liều mạng đập chết mục sư lấy lại thể diện.
Nhưng gã đã ra tay trễ, tuy trang bị của Trai Ngầu Cầu Bại cùi bắp, sát thương kém cỏi, song không đồng nghĩa với việc gã bắt đầu ngay bây giờ là có thể bắt kịp. Hơn nữa mục sư của đoàn Sói ngoan ngoãn hơn Cừu Vui Vẻ nhiều, đúng kiểu cứ đứng đấy mặc người giải quyết.
Gã ta cam tâm tình nguyện à? Tất nhiên không phải, gã đã bị công kích của Trai Ngầu Cầu Bại khống chế thành như vậy.
Đồng thời, Sói Đầu Tỏi bất chợt nhận ra điều này!
Tất cả mọi người đều chú ý dõi xem Trai Ngầu Cầu Bại hóa giải mọi chiêu trò cắt đứt thế công của hắn như thế nào, nhưng không ai để mắt đến chuỗi công kích của Trai Ngầu Cầu Bại đã khống chế ép đối thủ phải phục tùng ra sao.
Dẫu đối thủ là mục sư không có nhiều kỹ năng chiến đấu, nhưng muốn đập một người sống sờ sờ như đập một cọc gỗ, thì có là mục sư cũng không dễ dàng gì.
“Đây… Cũng là kỹ thuật luyện thành khi chơi PVE sao?” Vốn quen thuộc nghề kỵ sĩ, Sói Đầu Tỏi để ý đến kĩ thuật của Trai Ngầu Cầu Bại. Chỉ tiếc mục sư đoàn Sói đã ngừng giãy giụa, khiến Sói Đầu Tỏi không thể quan sát được Trai Ngầu Cầu Bại đã khống chế thế nào. Ngẫm lại, đa số vẫn ấn tượng cái cách hắn hóa giải công kích của bậc thầy pháo súng hơn.
Đến lúc mục sư ngã xuống, Sói Đầu Tỏi lại cảm thấy tiếc nuối vì không chiếm được nhiều thông tin. Mục sư vừa gục, Trai Ngầu Cầu Bại lập tức đổi hướng, dùng Xung Kích nhắm thẳng qua. Bậc thầy pháo súng vẫn còn ý thức giữ khoảng cách, nhưng còn chưa chạy được mấy bước đã bị Trai Ngầu Cầu Bại chặn lại.
“Ồ? Đây cũng là cơ hội quan sát tốt!” Nghĩ thế, Sói Đầu Tỏi nhanh chóng ngóng trông liệu Trai Ngầu Cầu Bại có thể đánh bậc thầy pháo súng như đánh bao cát không. Đồng thời, Sói Đầu Tỏi cũng hơi hối hận, vừa rồi lúc Sói Bật Vuốt ngã xuống, gã không nên ngay lập tức nhận thua, tự mình đánh với Trai Ngầu Cầu Bại thêm một chút, khẳng định có thể hiểu rõ thực lực của thằng chả hơn bây giờ.
Ai dè bậc thầy pháo súng từng tái hiện y chang trận trước của Sói Đầu Tỏi, trong giờ phút cuối cũng hành động hệt như thế. Vừa thấy mục sư ngã xuống, đối phương lấy hai chọi một, gã cũng dứt khoát nhận thua thoát ra, Sói Đầu Tỏi phiền muộn trong lòng, nhưng không tiện nói gì, dù sao mình chính là vết xe đổ.
Trận đấu kiểu này, thắng một trận thì thấy gượng gạo, chả vui chả buồn. Nhưng giờ vừa thắng thêm trận, vừa tái hiện thành công trận trước, làm đối thủ bó tay như cũ, thế đã thể hiện được bản lĩnh lắm rồi. Trận đấu vừa kết thúc, đoàn Cừu Vui Vẻ spam đầy emo hoan hô, vỗ tay, chúc mừng vân vân. Không ít người còn hét to: “Bọn sói chúng mày đã chịu phục chưa?”
Trận đấu đầy uất chế thế này sao có thể khiến người ta chịu phục chứ? Nhưng bây giờ mạnh miệng thì được ích gì, để đám kia bồi cho câu “Thế thì thêm trận nữa” rồi đập họ chết dí à.
Người chơi của đoàn Sói ủ rũ, Sói Đầu Tỏi không thể làm gì khác, đành nói một câu “Đi!”, cả đám im bặt chán chường rút đi.
“Ông ngầu quá!” Thấy đoàn Sói chạy mất, Cừu Vui Vẻ rốt cuộc cũng thả lỏng, trong lòng sướng không thôi.
Vượt mặt đối thủ cạnh tranh trước giờ trong phó bản không nói, phương diện PK gần đây yếu thế hơn cũng được hãnh diện một trận. Tuy ưu thế sớm nở chóng tàn này chỉ dựa vào sự hiện diện của Trai Ngầu Cầu Bại, nhưng ít nhất ngày hôm nay cũng trở thành một ngày đáng để kỷ niệm.
“Ha ha, nói rồi mà, PK mới là thế mạnh của tui.” Trai Ngầu Cầu Bại nói.
“Đúng, đúng.” Mọi người liên tục gật đầu.
“Nếu không còn chuyện gì nữa, vậy hôm nay đến đây thôi há?” Trai Ngầu Cầu Bại nói, chuẩn bị lách đi.
Cừu Vui Vẻ thở dài nói: “Ông anh trình độ cao như vậy, tham gia công hội rồi có thể nhanh chóng tiến vào đoàn tinh anh, lúc đó đừng quên cái đoàn nho nhỏ này của bọn tui đấy!”
“Không đâu.” Trai Ngầu Cầu Bại cười nói.
Người chơi trong đoàn Cừu Vui Vẻ nháo nhào thêm bạn Trai Ngầu Cầu Bại, cuối cùng lưu luyến mà chia tay. Phó bản trăm người kể ra khá tốn thời gian. Diệp Tu gần đây không thức đêm chơi game, hôm nay lại phải vật vã đến nửa đêm. Trần Quả và Đường Nhu đã đi ngủ từ sớm, dù rất tò mò với mục đích trà trộn vào Mưu Đồ Bá Đạo của Diệp Tu, nhưng thấy vẫn đang trong phó bản, Trần Quả cũng chẳng còn hứng xem. Trình độ của cô không cao siêu gì, nhưng xưa kia cũng từng lăn lộn với đám nòng cốt của Gia Vương Triều, tiến độ phá bản khủng hơn đoàn của Cừu Vui Vẻ nhiều. Trình đám này không đủ để lọt vào mắt xanh của Trần Quả.
Sau khi tạm biệt người chơi đoàn đội Cừu Vui Vẻ, Diệp Tu liền thoát game nghỉ ngơi, còn thành viên của đoàn Cừu Vui Vẻ hiển nhiên chuẩn bị cày suốt đêm. Mọi người vẫn chưa tản đi, chủ đề trò chuyện đều tập trung vào vị kỵ sĩ cao thủ kia, mà chủ yếu là xoay quanh chuyện hắn ta lợi hại nhường nào.
“Tui cũng không biết nữa, dù sao tui cảm thấy mình có vắt chân lên cổ cũng đuổi không kịp.” Khi được hỏi, Bảy Lá Một Hoa – kỵ sĩ cao thủ MT trong lòng cả đoàn bèn trả lời.
“Tui từng chơi cùng đoàn chủ lực của công hội một lần, tui thấy kĩ thuật của hắn không kém kỵ sĩ Phi Dương đứng đầu phân hội của chúng ta.” Cừu Vui Vẻ nói.
“Đó là MT của đoàn tinh anh đấy! Lợi hại đến thế cơ à!” Có người thán phục. Phi Dương được xưng là kỵ sĩ số một của phân hội 4, một nhân vật phi thường trong đám người chơi thuộc công hội.
“Có lẽ còn mạnh hơn chút.” Cừu Vui Vẻ nói.
“Hả? Sao lại nói thế?” Bảy Lá Một Hoa hỏi.
“Mục sư là người có thể thấy rõ thực lực của MT nhất. Tụi tui vẫn luôn lo sợ khi thêm máu cho Trai Ngầu Cầu Bại, nguyên nhân chủ yếu là vì ngay từ đầu đã không chịu tin tưởng hắn. Xét tổng thể cả quá trình, hắn chưa từng gây ra bất cứ sai lầm nào cần mục sư bù đắp, bọn tui chỉ cần làm tốt việc cơ bản nhất là được.” Cừu Vui Vẻ nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#night