Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 694-696

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 694: Tin chuyển nhượng đầu tiên của mùa hè
Edit: Tam | Beta: Kha
Mặc dù quyết định được công bố sau khi trận chung kết khép lại, nhưng knock-out là chuyện xác định từ trước. Mọi người xôn xao đã lâu, nhất là khi một trong hai đội bị loại năm nay lại có chiến đội Gia Thế – chiến đội vương triều một thuở. Chứ bình thường, có ai quan tâm đến mấy đội xấu số này, chỉ mình fan hâm mộ của họ tự ai điếu với nhau thôi.
Vừa công bố xong, Gia Thế cũng không chịu yên mà lập tức phát ngôn gây sốc. Trong thời khắc mọi người đều tập trung vào nhà vô địch mới, Gia Thế tranh thủ đi tiếp thêm niềm tin cho fan hâm mộ nhà mình.
Ông chủ Đào Hiên của chiến đội Gia Thế đích thân nhận phỏng vấn, nói rõ tuy Gia Thế bị loại, nhưng đây vẫn chưa phải kết thúc. Nhất là khi quan sát Luân Hồi trong trận chung kết năm nay, hắn có thể khẳng định phương hướng phát triển của Gia Thế hiện nay là hoàn toàn chính xác. Đây là thời đại của ngôi sao, mà trong đội của hắn quả đúng có một ngôi sao sáng như Chu Trạch Khải.
“Ý ông là Tôn Tường phải không?” Phóng viên tất nhiên đoán được. Kỹ thuật của Tôn Tường có thể xếp vào hàng đại thần, hơn nữa ngoại hình cũng rất khá. Hắn có đủ điều kiện để trở thành một Chu Trạch Khải thứ hai, mà quan trọng nhất, là không kiệm lời như Chu Trạch Khải, chỉ cần biết cách lăng-xê, giá trị hoàn toàn vượt xa Chu Trạch Khải. Ai nấy đều nghe ra giọng Đào Hiên đầy tự tin và nắm chắc.
Gia Thế có Tô Mộc Tranh, không hề xa lạ với việc khai thác giá trị thương mại của tuyển thủ. Từ thái độ của Đào Hiên có thể thấy, dù Tô Mộc Tranh rất xuất sắc, nhưng trong mắt hắn vẫn không bằng Chu Trạch Khải.
Cái này thì không ai phủ nhận. Trong giới thi đấu thể thao điện tử, thứ được chú trọng nhất vẫn là thắng thua. Mỹ nữ thì sao, đâu ai xem thi đấu để ngắm gái đẹp đâu chứ. Thao tác hoa mỹ cực đỉnh trên trận đấu của Chu Trạch Khải mới là thứ kích thích người xem sôi sục. Ngoại hình chỉ là thứ yếu. Tô Mộc Tranh được hâm mộ như vậy, phải kể đến thực lực không tệ của cô, nếu đánh đấm như mèo cào, đẹp tới đâu cũng vô dụng. Đây không phải nơi dựa vào ngoại hình để tồn tại. Lăng-xê tốt thế nào, vào trận cũng sẽ bại lộ, muốn giấu cũng không giấu được.
Biểu hiện trên trận là chính, nhưng không thể bỏ qua nội dung thể hiện. Giống như trong bóng đá, người đá tiên phong luôn dễ hấp dẫn ánh mắt khán giả hơn hậu vệ. Nội dung thể hiện, phong cách so tài, hiệu quả thi đấu, cũng quyết định một phần độ nổi tiếng của tuyển thủ. Cho nên Chu Trạch Khải với khả năng chiến đấu hoàn hảo mới có đông đảo fan hâm mộ như vậy.
Trong mắt Đào Hiên, về phương diện này Tô Mộc Tranh không cách nào sánh nổi, thi đấu không nổi bật, độ phủ sóng bình bình, không rụng fan đã may lắm rồi. Tôn Tường mới là người có khả năng so sánh với Chu Trạch Khải. Tuổi trẻ, dù có chút xốc nổi, nhưng cộng được điểm ngoại hình, thế nào cũng đầy tiềm lực. Mà thành tựu của Chu Trạch Khải hôm nay rành rành trước mặt, như liều thuốc trợ tim bơm đầy can đảm giúp Đào Hiên dám chủ động đối mặt với truyền thông, thẳng thắn nói ra tất cả.
Hắn khen ngợi thành quả của Luân Hồi là do thích chiến đội này ư? Tất nhiên không phải, lý do chính vì Luân Hồi chính là chiến đội kiểu mẫu mà hắn luôn hướng tới. Khen ngợi Luân Hồi, quan trọng nhất là để chỉ cho fan Gia Thế thấy: mùa giải này dù bị loại, nhưng chúng tôi đang phát triển một cách đúng đắn, nhìn đi, quán quân Luân Hồi năm nay, chính là hình ảnh của Gia Thế trong tương lai. Họ có Chu Trạch Khải, chúng tôi cũng có Tôn Tường!
“Nhưng xem mùa đấu năm nay, có vẻ phối hợp của Tôn Tường với Gia Thế vẫn chưa ổn lắm?” Phóng viên tất nhiên không mù quáng nghe một phía, đặt câu hỏi vẫn nhạy bén ranh ma như thường.
Trước vấn đề có phần lúng túng này, Đào Hiên vẫn tỏ ra điềm tĩnh. Hắn thừa nhận sự phối hợp của Tôn Tường và Gia Thế có chút vấn đề, nếu không chiến đội cũng không knock-out. Nhưng rồi lại nhấn mạnh Gia Thế cần phải hướng tới tương lai, hào quang trong quá khứ đã qua rồi, chiến đội cần phải bước sang trang mới. Còn vần đề giải quyết chuyện phối hợp, Đào Hiên thẳng tay ném luôn một quả bom hạng nặng: đội trưởng chiến đội Lôi Đình, bậc thầy chiến thuật Tiêu Thời Khâm, vào mùa giải năm sau sẽ chuyển nhượng đến Gia Thế.
“Về chiến thuật Vinh Quang của Tiêu Thời Khâm, chắc không cần tôi phải đánh giá nữa. Tôi tin chắc rằng khi anh ta gia nhập Gia Thế, nhất định sẽ sáng tạo ra một hệ thống chiến thuật hoàn mỹ phù hợp cho tất cả đội viên của chiến đội.” Đào Hiên tỏ ra cực kỳ tự tin.
Đây tuyệt đối là một quả bom nguyên tử.
Dù khi Lôi Đình bị loại khỏi vòng tứ kết, Tiêu Thời Khâm đã đề cập đến chuyện rời đội, rồi sau đó cũng có nhiều phỏng đoán liên hệ với Gia Thế, phân tích nghe cũng hợp lý mạch lạc. Nhưng tất cả chỉ là đoán mò, Gia Thế chỉ là một khả năng trong vô vàn khả năng. Mặc dù nói nghe hợp lý, nhưng mùa này Gia Thế đã bị loại, đây mới là mấu chốt, một chiến đội đến nông nỗi phải đánh thi đấu khiêu chiến, sẽ hấp dẫn được một tuyển thủ hạng sao như Tiêu Thời Khâm sao?
Nhưng bây giờ Gia Thế chính miệng thừa nhận. Chuyển nhượng mùa hè của Liên minh Chuyên nghiệp Vinh Quang bắt đầu từ ngày 1 tháng 7, kết thúc ngày 31 tháng 8. Hiện tại chỉ mới vào tháng 6, nhưng mùa giải năm nay đã chấm dứt, Tiêu Thời Khâm cũng phong phanh từ trước, Đào Hiên bây giờ xác nhận lần nữa, dù có chút không hợp quy định, nhưng không ai để ý nhiều.
Đào Hiên cũng là vì sốt ruột, năm sau chiến đội không tham gia thi đấu chính thức, nhất định là sẽ rụng không ít fan hâm mộ, hắn phải dùng hết mọi thủ đoạn để kéo chân fan ở lại, tuyên bố chuyển nhượng vào lúc này đúng là một quyết định sáng suốt.
Ai cũng biết Tiêu Thời Khâm đến Gia Thế không phải để đánh thi đấu khiêu chiến, hắn là đang suy tính cho tương lai, hy sinh một mùa giải, rồi sau đó sẽ cùng Gia Thế quay về Liên minh, đánh thẳng tới chức quán quân. Cả Tiêu Thời Khâm cũng đặt niềm tin vào Gia Thế, mọi người có phải cũng nên kiên nhẫn một chút không? Đây chính là điều mà Đào Hiên muốn âm thầm nhắn nhủ.
Tin chuyển nhượng đầu tiên của mùa hè – vốn là tâm điểm chú ý chủ yếu của người chơi trong lúc Liên minh tạm dừng hoạt động – cứ vậy mà công khai ra ngoài.
Chung kết chấm dứt, hai chiến đội thi đấu cuối cùng cũng tuyên bố nghỉ hè. Nói vậy nhưng chỉ một số ít người rỗi rãi, còn ông chủ câu lạc bộ, quản lý, hậu cần, đội trưởng này nọ, mang tiếng nghỉ nhưng vẫn không thảnh thơi phút nào.
Để chuẩn bị cho mùa giải mới, tất cả các đội đều tích cực hoạt động, dù là chuyển nhượng tuyển thủ, hay chuyển nhượng nhân vật, nâng cấp trang bị nhân vật – vốn là vấn đề đặt nặng hàng đầu, đều phải tích cực giải quyết. Thậm chí có một số tuyển thủ chăm chỉ, nghỉ ngơi vài ngày rồi lại tiếp tục cày Vinh Quang. Dù không thi đấu, nhưng cũng vào game góp một tay giúp công hội nhà mình cướp BOSS hoang dã.
Mấy chuyện này Diệp Tu đương nhiên hiểu rõ. Nhưng đây hoàn toàn là do tuyển thủ tự nguyện, câu lạc bộ không có bắt buộc. Ba chiến đội phe đồng minh Việt Vân, Chiêu Hoa, Hạ Vũ không tham gia vòng tứ kết, được nghỉ hè sớm hơn người ta, nhưng giờ cũng chưa thấy tên nào onl game, làm Diệp Tu vô cùng tiếc nuối. Việc nghỉ hè vào game thật ra đa phần là thói quen của tuyển thủ lâu năm, khi Liên minh mới thành lập, tuyển thủ chuyên nghiệp không chỉ phụ trách thi đấu, đôi khi còn phải kiêm luôn việc vào game cướp BOSS giành vật liệu.
Những tuyển thủ về sau gia nhập Liên minh chỉ cần chuyên tâm huấn luyện, thi đấu các loại, chuyện trong game đã có bộ phận công hội của câu lạc bộ chuyên môn phụ trách. Từ đó trở đi, số tuyển thủ tập theo thói quen của tiền bối ngày trước càng lúc càng khan hiếm. Như ba chiến đội bọn Việt Vân, nghỉ gần một tháng vẫn không thấy mặt mũi, Diệp Tu cảm thấy thôi khỏi hi vọng gì nữa.
Một tuần mới bắt đầu, dưới sự trấn an của hai công hội Lam Khê Các và Luân Hồi, fan của hai nhà rốt cuộc dần bình tĩnh lại, trả lại sự bình yên cho game. Việc cướp BOSS lại trở thành ưu tiên số một, mà sau đợt này, tất cả công hội có thêm một đối thủ mới: liên minh công hội nhỏ của đại thần Diệp Thu.
Tuần trước mọi người bận rộn đánh nhau nên tạm gác chuyện này, bây giờ phải nghiêm túc đối mặt. Chủ lực các công hội lớn ít nhiều đều bị bối rối, dù sao thế lực mới này cũng không phải dạng vừa.
Rạng sáng thứ hai, BOSS hoang dã ở Thần Chi Lĩnh Vực xuất hiện ba con mới, tuy phe liên minh công hội nhỏ cũng xuất hiện tranh cướp, nhưng biểu hiện thường thường nên chẳng vớ được con nào. Người có hiểu biết đều tự hiểu vì không có đại thần Diệp Thu online, bốn công hội tự phối hợp chiến đấu, nên trình độ mới sút hẳn đi thế này.
Sáng thứ hai, khi Diệp Tu online, bốn hội trưởng bọn Trảm Lâu Lan cũng hăng hái điểm danh đầy đủ. Dù nhân vật công hội có thể hoạt động 24/24, nhưng với phe đồng minh, điều quan trọng nhất không phải nhân vật, mà là bản thân Diệp Tu. Diệp Tu không onl, cả đám chỉ có thể chắp tay cầu nguyện BOSS không reset hoặc chỉ lác đác vài con. Hôm qua những ba BOSS xuất hiện, bốn bên cũng thử tự lực cánh sinh, nhưng chưa sinh được tẹo nào đã tử. Tất cả các công hội lớn đều cho họ vào list đối tượng nguy hiểm cần đề phòng. Hơn nữa còn là đề phòng tập thể, cứ như bốn công hội là một nhà vậy.
Này không thể bỏ qua công kéo thù hận của Diệp Tu. Khi biết hắn đứng sau màn, các công hội lớn lập tức nối vòng tay lớn ôm nhau thắm thiết, cứ như phản xạ có điều kiện vậy. Còn lập cả một cái group chat chụm lại bàn đối sách.
Bây giờ, khi group thảo luận xuất hiện câu “Tới rồi!”, chính là báo hiệu yêu quái họ Diệp xuất hiện.
Thêm một câu “Coi chừng!”, cả đám liền hợp thể.
Tối qua bốn công hội liên hợp với nhau mà chẳng cướp được thứ gì. Hiện tại bốn hội trưởng đã sửa lịch online theo Diệp Tu, buổi sáng vừa lên nghe báo cáo xong, cảm thán: “Quả nhiên đại thần rất quan trọng, không có đại thần mình chỉ là cỏ rác!”
Mà không ý thức được vì có đại thần gia nhập, nên mới kéo thù hận dữ dội đến thế, cả độ khó của BOSS từ cấp S cũng trực tiếp vọt lên thành SSS.

Chương 695: Bốn vị đại biểu
Edit: Hwan | Beta: Tiếu
Đám bốn người Trảm Lâu Lan đã đến đủ, nhưng Quân Mạc Tiếu vẫn chưa thấy hiện hồn trên khung bạn tốt. Nếu đã là đồng minh, đương nhiên là hẹn cùng lúc rồi nhưng hiện tại bốn người đều đã đủ mặt mà đại thần vẫn còn chưa online, nhất thời làm cho cả đám vô cùng lo lắng.
“Sao đại thần còn chưa onl?” Bốn người đều lo lắng. Nghe thủ hạ báo cáo lại tình hình ba trận chiến tối qua, bốn người đều rõ ràng sự tồn tại của đại thần tuyệt không thể thiếu, không có đại thần, bọn họ không thể làm đách gì được.
Bỗng cả bốn đều lần lượt nhận được lời mời kết bạn, từ cùng một người tên Ngộ Đạo Quân, nhìn mục lý do: Quân Mạc Tiếu.
“Hả?” Bốn tên ngờ vực, xúm xít nhấn đồng ý.
“Tui đây.” Ngộ Đạo Quân sau khi được thêm bạn tốt lập tức pm.
“Đại thần?” Bốn người đều nghi hoặc.
“Đúng đó.”
“Sao lại đổi sang clone vậy?” Cả bốn đều khó hiểu.
“Như nhau cả thôi.” Diệp Tu thong dong đáp. Dùng clone đương nhiên là có lý do rồi, Diệp Tu phỏng chừng khi cướp BOSS thật sự, nếu các công hội lớn thấy Quân Mạc Tiếu chễm chệ phía trước chỉ e là sẽ bất chấp mà dùng toàn lực đánh chết hắn trước. Thế thì mần ăn gì nữa, mọi người đi cướp BOSS, tự dưng chọc cho người ta giết mình trước thì ô hô, cho nên Diệp Tu mới quyết định đổi clone.
Bọn họ cũng không thiếu clone, Ngụy Sâm và Trần Quả đều mua cả đống. Vì vậy Trần Quả bực bội nghĩ, muốn lập công hội thì cần éo gì phải chạy vạy nhờ vả người khác, gom nguyên đống clone trong tay lại không phải đủ quân rồi ư?
Và thế là công hội Hưng Hân đã oanh liệt ra đời sau khi gom hết đống clone kia. Chỉ có điều đúng là một công hội tịch mịch, ngoại trừ Trục Yên Hà của Trần Quả và pháp sư chiến đấu Lâm Sơn Thủy đã cùng rời khỏi Gia Thế khi ấy ra, thì không còn ai sáng đèn, bởi tất cả đều là clone, nguyên đống thẻ game đang nằm xếp lớp trong ngăn kéo, không chút hơi người.
Đám Quân Mạc Tiếu, Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn còn chưa rời khỏi Nghĩa Trảm Thiên Hạ được năm ngày, đám bạn bè Trần Quả dụ qua cũng vậy.
Nay thì đỡ rồi, trên kênh công hội rốt cuộc cũng sáng lên cái tên thứ 3. Ngộ Đạo Quân, là acc mục sư trong đám clone. Trang bị nguyên bản trên người nhân vật này thì rách nát khỏi nói. Tuy rằng mấy ngày nay ba người đi sớm về tối nhặt mót thu hoạch không ít, nhưng Diệp Tu quá lười để chọn, bèn tìm Trần Quả lấy tiền sắm nguyên cây. Vậy là xong!
Sau đó liền gởi lời mời kết bạn cho bốn người kia, sau khi add iếc xong xuôi thì tập hợp đợi lệnh cày BOSS thôi.
Fan của hai nhà Luân Hồi và Lam Khê Các sau khi được câu lạc bộ cố gắng khuyên giải, rốt cuộc cũng không còn náo loạn gì lớn. Tuy ngẫu nhiên vẫn xảy ra chuyện đánh đấm, nhưng đương nhiên loại xung đột nhỏ này không đủ hình thành thị trường nhặt mót. Nên lúc này ba người bọn Diệp Tu cực kỳ rảnh rỗi không có gì làm. Diệp Tu đăng nhập Ngộ Đạo Quân đi dạo quanh, còn Đường Nhu và Bánh Bao thì đang huấn luyện.
Đúng vậy, là huấn luyện. Hiện giờ hai người đã không chỉ đơn giản là chơi game một cách vui đùa nữa. Diệp Tu đang chỉnh sửa và hoàn thiện phần mềm huấn luyện chuyên nghiệp.
Chiến đội chuyên nghiệp thật ra đều có các cách huấn luyện riêng, nhưng tất nhiên chương trình huấn luyện eSport thì phải dựa vào những phần mềm mô phỏng. Diệp Tu không biết tạo mấy phần mềm này, nhưng lại hiểu rõ về nguyên tắc và mức độ. Vì thế liền chọn phương pháp nguyên thủy nhất, sử dụng luôn cảnh trong Vinh Quang để thiết kế các phương pháp luyện tập. Tuy làm vậy không hiệu quả và tập trung chuyên môn bằng các phần mềm máy tính, nhưng giờ không còn cách nào tốt hơn.
Đường Nhu và Bánh Bao hiện đang cần phương thức huấn luyện chuyên nghiệp kiên trì bền bỉ đấy để rèn luyện và nâng cao kỹ thuật, hình thành phản xạ có điều kiện. Nếu chỉ áp dụng nó một hai ngày thì không có tác dụng, phải kiên trì như rèn luyện thân thể mới được. Hơn nữa, loại huấn luyện lặp đi lặp lại này càng lâu sẽ càng chán, nhưng nếu muốn chân chính trở thành cao thủ chuyên nghiệp thì không thể không trả giá bằng mồ hôi nước mắt được. Nếu như vẫn ôm tâm tình vui đùa giải trí thì cùng lắm chỉ có thể trở thành cao thủ trong game thôi.
Còn cao thủ chuyên nghiệp, thì phải chuyên nghiệp trước rồi mới tính đến chuyện cao thủ sau, muốn trở thành cao thủ thì trước đó phải có một thái độ chuyên nghiệp đã. Mà huấn luyện một cách kiên trì bền bỉ chính là một trong những thái độ của cao thủ chuyên nghiệp. Kiểu huấn luyện như vậy cũng sẽ là kiếp sống của một tuyển thủ chuyên nghiệp. Những người mới dựa vào huấn luyện để rèn luyện và nâng cao, các tay lão làng thì nhờ vào đó để duy trì, điều chỉnh. Vậy Diệp Tu thoạt nhìn hình như không hề rèn luyện chuyên nghiệp? Thật ra với trình độ của mình, hắn đã nắm rất vững các nguyên tắc trong đó. Chỉ cần luôn có sự tự giác, lúc bình thường dù đánh quái, PK hay thậm chí lúc di chuyển, hắn đều có thể sử dụng để rèn luyện, không cần phần mềm đồ gì hết. Với hắn thì không chỗ nào không phải là huấn luyện cả, thuận tay áng chừng là được.
Hiện tại Đường Nhu và Bánh Bao còn thấy mới mẻ, vẫn đang tích cực huấn luyện. Nhưng hôm nay, hai người còn chưa huấn luyện được bao lâu, hội trưởng Vũ Tận Tri của công hội Hạ Vũ đã nhắn tin bảo bên mình phát hiện BOSS vừa reset.
Là BOSS hoang dã cấp 70, Võ Sĩ Giác Đấu Vitellius của đấu trường Dolak.
BOSS này xét theo nghề chiến đấu thì chính là thích khách hệ Ám Dạ, nhưng lại cầm thuẫn như một kỵ sĩ. Kiêm nghề luôn là đặc điểm của đám BOSS, người chơi cũng đã quen, không xoắn xuýt lâu rồi. Mỗi khi đối mặt với BOSS hoang dã, thì bản thân BOSS thế nào chưa bao giờ là điểm chính, làm sao để trổ hết tài năng giết BOSS giữa một đống công hội mới là điều quan trọng.
“Nhanh nào?”
Tối hôm qua vì vắng đại thần đã lỡ đến 3 BOSS. Hiện giờ có đại thần đây rồi, bốn hội trưởng cũng tự mình tọa trấn, đây mới chính là toàn lực của họ. Hơn nữa, đây còn là tuần đầu tiên bọn họ chính thức cạnh tranh với các đoàn săn BOSS của các công hội lớn, kể từ khi bọn họ điên cuồng chiếm lợi tới nay.
BOSS hoang dã cấp 70, các công hội lớn tất nhiên cũng sẽ dốc hết sức. Thành bại lúc này mới thật sự kiểm chứng được sự hợp tác của họ có giá trị hay không.
“Xuất phát.”
Diệp Tu vừa thông báo cho Đường Nhu và Bánh Bao, vừa điều khiển mục sư Ngộ Đạo Quân di chuyển. Đường Nhu và Bánh Bao liền lập tức đổi clone. Nhân vật Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn của họ tuy không nổi danh như Quân Mạc Tiếu, nhưng các công hội lớn đều biết hai người này là đồng đảng của đại thần Diệp Thu, lên chiến trường phỏng chừng cũng không tốt lắm. Diệp Tu cảm thấy nên khiêm tốn một chút thì hơn. Bộ không thấy sau khi ba người đổi clone thì ẩn luôn tên công hội Hưng Hân trên đầu à? Tuy công hội này chỉ vừa thành lập ở Thần Chi Lĩnh Vực, nhưng chắc chắn đã có tin tức từ khu 10 truyền tới, các công hội lớn cũng biết đây là thế lực nhà ai rồi.
Hiện giờ, đại biểu cho Hưng Hân xuất chiến không chỉ có ba người họ, còn một người thứ tư.
Tay Nhỏ Lạnh Giá.
Hắn cũng đã rời khỏi Mưu Đồ Bá Đạo, coi như chính thức chuyển sang Hưng Hân. Nhưng nhân vật của cậu ta cũng giống Quân Mạc Tiếu, rời công hội chưa đến năm ngày nên không thể gia nhập công hội mới.
Đều là thành viên chiến đội, Diệp Tu đương nhiên không giấu diếm tình hình công hội hiện tại. Cướp BOSS hoang dã cũng sẽ là mục tiêu cạnh tranh của bọn họ ở trong game. Nghe nói Hưng Hân muốn xuất chiến, Tay Nhỏ Lạnh Giá dù chưa vào công hội cũng vội vàng chạy đến.
Đấu trường Dolak ở phụ cận thành Mallow, muốn tới đó chắc chắn phải đi qua cổng dịch chuyển của thành Mallow. Hai bên liền hẹn nhau ở đây, khi Tay Nhỏ Lạnh Giá chạy tới, thấy không ít acc treo tên công hội lớn trên đầu, trang bị cũng toàn hàng khủng, không ngừng dịch chuyển đến đây sau đó đều chạy về cùng một phía.
Tay Nhỏ Lạnh Giá vừa thấy liền biết đại chiến sắp xảy ra. Cậu chuyển tầm nhìn, tìm người cùng chiến đội. Lập tức chợt có người gọi:
“Tay Nhỏ, bên này.”
Tay Nhỏ Lạnh Giá lại đảo góc nhìn một vòng, cậu nghe giọng nhưng không thấy người đâu. Sau đó, cậu nhận được lời mời nhập đội, người mời là Ngộ Đạo Quân.
“Hả?”
Tay Nhỏ Lạnh Giá lại chuyển góc nhìn thêm một vòng, rốt cuộc cũng thấy được ba nhân vật ở chân tường cạnh cổng dịch chuyển. Trong đó, Ngộ Đạo Quân là mục sư, một người là pháp sư chiến đấu, kẻ còn lại là lưu manh. Ba người đứng cùng một chỗ, nhìn rùng rợn không tả nổi. Đổi lại trước đây, nếu có người bảo Tay Nhỏ Lạnh Giá rằng ba người với trang bị thế kia chuẩn bị đi cướp BOSS hoang dã, Tay Nhỏ Lạnh Giá sẽ cười chết nó.
Sau khi vào đội, Tay Nhỏ Lạnh Giá thấy một tin trên kênh đội ngũ khiến cậu không còn nghi ngờ gì nữa:
“Bọn tui nè.”
Tay Nhỏ Lạnh Giá đi qua chỗ ba người, không đợi cậu hỏi Diệp Tu đã chủ động giải thích:
“Tên tuổi nổi tiếng quá dễ thấy, phải khiêm tốn.”
“……………”
“Ok, xuất phát thôi.” Diệp Tu nói.
“Bốn người chúng ta hả?” Tay Nhỏ Lạnh Giá hỏi.
“Quân đồng minh ở phía sau.” Diệp Tu trả lời.
“Không phải cũng chỉ có bốn người chúng ta?” Tay Nhỏ Lạnh Giá hiển nhiên không coi quân đồng minh là người một nhà.
“Cậu có ý kiến gì?” Diệp Tu hỏi.
“Không phải… hơi ít hả?” Tay Nhỏ Lạnh Giá vuốt mồ hôi, hơi ít? Có mà quá ít ấy? Phụ cận thành Mallow đều là khu luyện cấp 70, nên BOSS hoang dã chắc chắn cũng 70. Tay Nhỏ Lạnh Giá tuy chưa từng tham gia chiến đấu với đám cấp trên, nhưng xuất thân từ một công hội lớn, cậu ta chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy đó. BOSS hoang dã 70 tất nhiên phải do đoàn đội tinh anh mạnh nhất công hội xuất thủ, vậy mà bọn họ chỉ có bốn người?
“Này là nhiều đấy, trước khi có cậu thì bọn tui chỉ có ba người thôi kìa.” Diệp Tu nói.
“………….” Tay Nhỏ Lạnh Giá hoàn toàn câm nín, không lẽ đây chính là khí chất của chiến đội chuyên nghiệp?
Vừa đi Diệp Tu vừa liên lạc với bốn hội trưởng, sau khi trao đổi tọa độ điểm hẹn thì nhanh chóng chạm mặt. Khác với các công hội lớn như Lam Khê Các, Trung Thảo Đường, Mưu Đồ Bá Đạo, tuy bọn Trảm Lâu Lan, Việt Tử Khuynh, Bạch Khê Lưu Cảnh và Vũ Tận Tri chỉ là hội trưởng của các công hội nhỏ, nhưng cũng đủ để đa số quần chúng ngưỡng mộ rồi.
Bốn hội trưởng đều dẫn người đến. Bởi vì coi trọng, cho nên đều dẫn theo những nhân vật mạnh nhất của công hội, chỉ nhìn trang bị thôi cũng thấy được. So sánh với trang bị cùi bắp rách nát của bốn người Hưng Hân… Đây mà là năm nhà đồng minh ư? Tay Nhỏ Lạnh Giá hơi hoảng hốt. Cậu đương nhiên biết rõ, đám người này chịu liên minh với họ chắc chắn không phải vì thực lực công hội, mà là vì đại thần. Nhưng lúc này mọi người đứng cạnh nhau, nhìn ngang dọc thế nào cũng thấy nhà mình yếu thế hơn. Thế mà ba vị nhà mình vẫn nhởn nhơ kia kìa.
Chứ sao… Nhân số của họ giờ là nhiều đấy.
Lúc trước chỉ có ba người thôi.
oOo
Chương 696: Đặc điểm của công hội
Edit: Mì | Beta: Kha
“Bên kia thế nào rồi?” Ngộ Đạo Quân của Diệp Tu chạm mặt bốn người cũng không dừng bước, vừa tiếp tục chạy về phía đấu trường Dorak vừa hỏi. Bốn nhân vật tầm cỡ đủ để người ta hâm mộ của hội Trảm Lâu Lan đang rất tự giác đứng quanh Ngộ Đạo Quân, vây hắn vào giữa. Rồi sau đó hội trưởng Vũ Tận Tri của công hội Hạ Vũ, bên phát hiện BOSS trước, nói sơ qua tình hình.
“Tình hình rất gay go, trước chúng ta đã có ba nhà tìm thấy con BOSS này, thêm việc theo dõi ở cổng dịch chuyển thì còn ba nhà nữa đang phái người đến.” Vũ Tận Tri nói.
“Sáu nhà? Vậy cũng được, không nhiều lắm.” Diệp Tu nói.
Số công hội câu lạc bộ có sức cạnh tranh BOSS hoang dã luôn tầm trên dưới mười nhà, chỉ có sáu nhà tham dự là ít rồi.
“Sáu nhà chỉ là tạm thời.” Vũ Tận Tri nhắc nhở.
“Ừ, tui biết, cố để ý dọc đường. Ba nhà đến trước còn chưa ra tay sao?” Diệp Tu nói.
“Hiện giờ thì chưa, còn chưa tập hợp đủ đoàn.” Vũ Tận Tri nói.
“Là ba nhà nào đến trước?” Diệp Tu hỏi.
“Mưu Đồ Bá Đạo, Yên Vũ Lâu, Hô Khiếu Sơn Trang.” Vũ Tận Tri nói.
“So sánh thực lực của ba nhà này cụ thể thế nào?” Diệp Tu hỏi. Hiểu biết về tình hình trong game của hắn không tính là nhiều, hắn cũng chỉ biết mấy thứ hay được lưu truyền như kiểu ba nhà Lam Vũ, Vi Thảo và Bá Đồ khá mạnh, được vinh danh là ba công hội lớn. Diệp Tu tin chắc người của các công hội đang cạnh tranh biết rõ về chênh lệch thực lực cụ thể giữa các công hội nhiều hơn hắn.
Quả nhiên Vũ Tận Tri có thể trả lời hắn vấn đề này rành mạch: “Mưu Đồ Bá Đạo có vẻ  mạnh hơn, hơn nữa nếu so sức chiến đấu về PK đoàn đội, ưu thế của Mưu Đồ Bá Đạo càng nổi bật. Còn so Yên Vũ Lâu và Hô Khiếu Sơn Trang, Hô Khiếu hẳn là nhỉnh hơn xíu.”
“Cách phối hợp đoàn tinh anh của ba nhà thì sao?” Diệp Tu hỏi.
“Chuyện này thì…” Vũ Tận Tri ậm ờ, Việt Tử Khuynh và Bạch Khê Lưu Cảnh cũng mắt to trừng mắt nhỏ. Tình báo về cách phối hợp của đoàn tinh anh muốn tìm cũng không khó, chỉ là mấy công hội vừa và nhỏ như họ chưa từng đối đầu trực diện với mấy công hội kia bao giờ. Bọn họ giết BOSS hoang dã còn bị kêu là “săn trộm”, nếu có thể đối đầu trực tiếp thì đã gọi là cướp rồi.
Tình báo về tinh anh của công hội không phải bọn họ không kiếm được, mà là không quá chú trọng mặt này. Ba người đều không đáp được, thành ra Trảm Lâu Lan lại thoát khỏi thế lép vế. Dự tính ban đầu khi gã lập chiến đội quả thực chẳng biết trời cao đất dày là gì, cứ thế mà nhằm thẳng quán quân, các công hội lớn bị gã to gan coi thành kẻ thù giả tưởng, còn chuẩn bị đâu ra đấy.
“Đại thần chờ chút tui gửi cho ông.” Trảm Lâu Lan vừa nói vừa lên QQ pm Diệp Tu, thoáng chốc đã gửi tài liệu sang, Diệp Tu nhận được nhìn qua, là thông tin về đoàn tinh anh của tất cả công hội câu lạc bộ, không chỉ là nghề nghiệp, còn có cả họ tên nhân vật.
“Tạm thời là thế.” Trảm Lâu Lan nói, không chắc 100% cũng là suy xét đến việc thành viên của đoàn đội không phải luôn cố định.
“Ừ, để tui xem nào.” Diệp Tu vừa tiếp tục để Ngộ Đạo Quân chạy nhanh, vừa nhìn lướt văn bản Trảm Lâu Lan gửi. Trảm Lâu Lan thu thập thông tin khá có tâm, nhiều đoàn tinh anh còn bị gã dòm ra trang bị. Có điều theo Diệp Tu thấy, trong một trận chiến đoàn đội quy mô lớn, tình báo moi đến cả chi tiết nhỏ như vậy là hơi thừa thãi, biết được cách phối hợp nghề nghiệp của đối phương là đủ rồi.
“Bây giờ trong ba nhà thì bên nào có nhân số đến nơi nhiều hơn?” Diệp Tu hỏi.
“Mưu Đồ Bá Đạo.” Vũ Tận Tri nói.
“Mưu Đồ Bá Đạo chắc sẽ tranh giết trước, chúng ta phải nhanh lên.” Diệp Tu phán đoán.
Không ai nghi ngờ, bốn hội trưởng lập tức bắt đầu thúc giục mọi người tăng tốc độ lên nhanh nhất. Chạy nhanh phải tiêu hao sức bền, không có nhân vật nào có thể chạy nhanh suốt một thời gian dài, cần phối hợp việc dùng thuốc hồi sức bền và thay đổi cách di chuyển để điều khiển tiết tấu. Vì thế khoảng cách giữa các nhân vật dần dần hình thành. Bọn Diệp Tu đương nhiên là chạy trước nhất. Diệp Tu chuyển góc nhìn, phát hiện Tay Nhỏ Lạnh Giá hóa ra cũng đuổi kịp.
“Không tệ à nha.” Diệp Tu tán thưởng.
“Trong tài liệu anh đưa có ghi, tôi nghĩ mình sẽ dùng đến nó nhanh thôi, nên trước giờ vẫn luôn luyện tập.” Tay Nhỏ Lạnh Giá đáp bâng quơ.
Sở trường của Tay Nhỏ Lạnh Giá là quan sát và phán đoán tình hình, thao tác thì lại hoàn toàn không đáng nhắc tới. Chẳng qua nhờ tiếp xúc với trò chơi khá lâu, nên thao tác vẫn khá hơn người mới chơi như Muội Quang. Nên Diệp Tu cũng gửi Tay Nhỏ Lạnh Giá bản kế hoạch huấn luyện từng đưa cho Muội Quang trước đây. Thao tác của hai người còn chưa đủ tiêu chuẩn, con đường phải đi còn dài hơn cả Đường Nhu và Bánh Bao, khởi đầu của huấn luyện cũng khác.
Phương án huấn luyện Diệp Tu cho Tay Nhỏ Lạnh Giá có vẻ cơ bản, nhưng đồng thời cũng khá toàn diện. Như cách điều khiển tiết tấu và nâng cao hiệu quả việc sử dụng sức bền khi di chuyển là nội dung rất cơ bản, là một phần trong gói huấn luyện Diệp Tu cho cậu ta. Song Tay Nhỏ Lạnh Giá lại coi nó như trọng điểm luyện tập đầu tiên trong khi Diệp Tu chưa gợi ý gì, điều này cũng thể hiện sự tinh tế và sáng suốt của cậu ta. Hiển nhiên, cậu cho rằng việc đảm bảo tốc độ di chuyển trước sẽ giúp mình và những người trong đoàn ở cạnh nhau, sau đó mới tính tiếp đến chuyện phối hợp và những thứ khác. Cậu là một mục sư, chơi đánh lẻ tách khỏi đoàn đội thì chẳng khác gì vô dụng.
Mà hiện tại, Diệp Tu không biết cậu tăng cường luyện tập thế nào, cũng không biết cậu mất bao lâu mới nắm vững, tóm lại cậu hoàn toàn có thể đuổi kịp tốc độ di chuyển của bọn Diệp Tu, có thể hòa làm một với họ.
“Chuẩn, làm một mục sư, tính cơ động là cực kì quan trọng. Duy trì tính cơ động, phạm vi cậu khống chế sẽ càng lớn. Mục sư linh hoạt thì đoàn đội mới hoạt động linh hoạt được. Một mục sư đạt chuẩn sẽ không cần đội viên bỏ công tìm hắn, hắn sẽ luôn xuất hiện ở nơi nên xuất hiện nhất.” Diệp Tu thuận tiện dạy bảo một hồi.
“Bá Đồ ra tay rồi.” Vũ Tận Tri chợt nói.
Gã cũng nằm trong tốp dẫn đầu, dù sao gã cũng là một hội trưởng, hơn nữa trên thực tế, người chơi Thần Chi Lĩnh Vực đều để ý mấy thứ cơ bản này, chỉ có trình độ nắm giữ là khác biệt thôi.
“Quả nhiên.” Diệp Tu không ngạc nhiên, “Hai nhà kia có hành động gì?”
“Xông vào đánh luôn.” Vũ Tận Tri nói.
“Ba nhà hỗn chiến?” Diệp Tu hỏi.
“Thoạt nhìn là vậy.” Vũ Tận Tri cũng không ở hiện trường, chỉ nhận tin ở hiện trường gửi đến.
“Tranh thủ thời gian.” Diệp Tu cũng không nói gì khác, bây giờ còn chưa có mặt ở đó, nói gì cũng bằng không.
Đấu trường Dorak, xung quanh Võ Sĩ Giác Đấu Vitellius, công hội ba nhà đã đang đánh nhau ầm ầm.
Mưu Đồ Bá Đạo ra tay trước, người của họ đến nhanh nhất, vì thế cũng chiếm nhiều nhất, hơn nữa với thực lực nhỉnh hơn, họ vốn không coi Yên Vũ Lâu và Hô Khiếu Sơn Trang ra gì. Hội trưởng Tưởng Du vừa ra lệnh, đoàn tinh anh liền xáp lá cà, bắt đầu tranh giết ngay và luôn. Mưu Đồ Bá Đạo không để ý hai nhà có ra tay hay không. Đám kia vừa có biến thì đã bị bọn họ úp sọt ngay. Với Mưu Đồ Bá Đạo, vừa giết BOSS vừa đỡ hai nhà này chỉ là chuyện nhỏ.
Mưu Đồ Bá Đạo quả thật có thực lực làm thế. Cái danh ba công hội lớn không phải phong cho có, từ số lượng người chơi, dự trữ của kho hàng công hội, vật liệu hiếm được tích luỹ hay sức chiến đấu của đoàn tinh anh, họ đều đứng hàng top. Bởi mấy thứ này vốn bổ trợ và chuyển động qua lại lẫn nhau. Đoàn tinh anh không có sức chiến đấu mạnh mẽ sao có thể cướp được nhiều vật liệu hiếm như vậy? Không có số lượng người chơi khổng lồ cũng không tích trữ nổi kho hàng khổng lồ như thế.
Tưởng Du phát hiệu lệnh xong, pháp sư nguyên tố Du Phong Điện của gã cũng xông vào đoàn chiến, tự mình ra tay cổ vũ sĩ khí. Pháp thuật ném ra liên tiếp, chuyên nhắm vào nguyên tố pháp sư bên Yên Vũ Lâu.
Nhân vật át chủ bài của chiến đội Yên Vũ chính là pháp sư nguyên tố, chịu ảnh hưởng này, người chơi pháp sư nguyên tố của công hội họ chiếm khá đông, trong đoàn tinh anh, pháp sư nguyên tố là công kích chủ lực rất quan trọng.
Nghề nghiệp kiểu pháo chiến như pháp sư, nếu tập trung tấn công sẽ gây sát thương vô cùng đáng sợ. Tưởng Du chính là pháp sư nguyên tố, biết rõ điều này nhưng gã không hề lùi bước, trái lại tự mình dẫn đầu các nghề công kích tầm xa đấu với đoàn pháp sư tinh anh của Yên Vũ.
Pháp sư nguyên tố của Yên Vũ Lâu xuất sắc nhất, nhưng mục sư của Mưu Đồ Bá Đạo lại mạnh nhất.
Hiện tượng người chơi phân bố theo sự ảnh hưởng của tuyển thủ và nhân vật ngôi sao thuộc chiến đội đã trở thành đặc điểm của các công hội lớn, thể hiện rõ rệt ở các đoàn tinh anh.
Có chi viện mạnh mẽ từ nhóm mục sư trình độ cao, Tưởng Du không hề sợ đọ phép với các pháp sư nguyên tố hùng mạnh của Yên Vũ Lâu, mà chiến thuật này của gã cũng cực kỳ đúng đắn, sau khi song phương giằng co,Yên Vũ Lâu dần đuối sức trước. Các nhà quyền pháp bên Mưu Đồ Bá Đạo sắc bén không cản nổi cứ như Hàn Văn Thanh mà họ sùng bái, giờ khắc này đều ảo tưởng mình chính là Quyền Hoàng, nhanh chóng phá tan đội hình của Yên Vũ, đám pháp sư nguyên tố chỉ chờ bị làm thịt ngay khi họ lại gần.
Yên Vũ Lâu không chiếm được lợi thế, chỉ huy bèn gấp rút kêu mọi người lùi về sau tránh sóng gió. Hội trưởng Yên Vũ Tỏa Lâu còn chưa đến nơi nữa.
Đánh lùi Yên Vũ Lâu nhanh chóng, Tưởng Du rất sảng khoái. Gã xoay góc nhìn chuẩn bị dạy dỗ tiếp đám Hô Khiếu Sơn Trang, thì ngờ đâu gã nhìn thấy một pháp sư nguyên tố đang đứng trên đỉnh cột đá trong đấu trường, mặc một bộ pháp bào màu xanh đen. Tưởng Du nhận được đó là pháp bào Thanh Vân, trang bị cam cấp 70. Người được mặc trang bị cam cấp 70 hiếm khi là dân đen lắm.
Nhưng người này… Công hội Hô Khiếu Sơn Trang, tên nhân vật là Phân Yên Cảnh.
Dù Hô Khiếu Sơn Trang không nằm trong ba công hội lớn, nhưng đó cũng là một nhà có sức cạnh tranh, có thể tạo dựng quan hệ. Trong công hội có cao thủ nổi danh nào, Tưởng Du đều nhận ra, thế mà gã lại không hề có ấn tượng với tên này. Nhìn tên này đứng tít trên cao, bộ dạng vênh váo tự đắc, Tưởng Du chợt tức giận không rõ lý do. Là hội trưởng Mưu Đồ Bá Đạo, Tưởng Du đã là một thằng đàn ông thành công đứng trên đỉnh trò chơi, bộ mày tưởng mặc một món đồ cam cấp 70, leo lên chỗ cao đứng là có thể hù được anh mày sao?
Không, tuyệt đối không thể.
Tưởng Du đang chuẩn bị hạ lệnh đánh tên khốn huênh hoang kia rơi xuống, thì tên pháp sư kia lại tranh ra tay trước, nhấc tay giơ pháp trượng, đánh một quả cầu lửa về phía nhân vật Du Phong Điện của Tưởng Du đang đứng bên dưới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#night