Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 697-699

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 697: Cao thủ mới xuất hiện
Edit: Dũng | Beta: Mei
Hỏa Diễm Bạo Đạn.
Một kỹ năng cấp thấp của pháp sư nguyên tố, đương nhiên Tưởng Du sẽ không để tâm lắm, dễ dàng tránh sang bên cạnh, đồng thời cũng điều khiển Du Phong Điện đánh trả. Kết quả là pháp sư tên Phân Yên Cảnh đã từ trên cột đá nhảy xuống.
Nhảy xuống cũng phải đánh!
Tưởng Du lập tức thao tác niệm phép, đang định chỉ về phía Phân Yên Cảnh thì nghe ầm một tiếng, trong tầm mắt hiện lên một cột lửa phóng lên cao. Kỹ năng của pháp sư nguyên tố: Liệt Diệm Chấn Động. Pháp thuật này không nhằm công kích Du Phong Điện, Tưởng Du không cần tránh né, nhưng chiêu Liệt Diệm Chấn Động này lại che mất mục tiêu tấn công của gã. Cột lửa mọc lên vừa vặn che khuất Phân Yên Cảnh, ngay cả một góc áo cũng không lộ ra. Con trỏ vốn đã được Tưởng Du di chuyển nhất thời không biết trỏ vào đâu. Thế nhưng chỗ Phân Yên Cảnh rơi xuống thì chắc chắn không thể thay đổi, bằng vào kinh nghiệm của mình, Tưởng Du liền suy đoán điểm rơi, đồng thời niệm chú pháp thuật đánh tới.
Kỹ năng của pháp sư nguyên tố: Sấm Giật Chớp Xuyên.
Một luồng sét từ đầu pháp trượng của Du Phong Điện phóng ra, lập lòe lách tách, tuy không đi đường thẳng lại thoáng chốc xuyên thủng cột lửa của Liệt Diệm Chấn Động, đánh vào cột đá phía sau.
Trượt rồi.
Vừa nghĩ thế, Tưởng Du đột nhiên cảm thấy góc nhìn có gì đó bất thường. Xung quanh Du Phong Điện chợt tích điện như vừa bị sấm giật chớp xuyên, mặt đất dưới chân như trở nên đậm màu, hơn nữa còn mờ mờ như bị ngăn cách bởi một lớp hơi nước.
Đệch.
Bằng kinh nghiệm phong phú, Tưởng Du liền biết chuyện gì đang xảy ra, gã vội vã thao tác Dịch Chuyển Tức Thời, ngờ đâu…
Pháp thuật vô hiệu!
Tất cả icon kỹ năng của Du Phong Điện đã biến thành màu xám, thanh HP và MP của nhân vật cũng hiện lên một ký hiệu khác thường.
Kỹ năng hệ hắc ám của pháp sư nguyên tố: Phong Ấn Ma Pháp.
Giúp cắt ngang quá trình niệm chú của tất cả phép thuật, khiến nhân vật không thể thi triển bất cứ pháp thuật gì trong vòng 4 giây.
Nghe 4 giây thì có vẻ ngắn, nhưng Tưởng Du biết chỉ cần 1 giây thôi là đủ ăn hành.
Sấm sét và biển lửa nhanh chóng vây quanh Du Phong Điện.
Đại chiêu của pháp sư nguyên tố: Thiên Lôi Địa Hỏa. Tưởng Du vốn nhìn ra dấu hiệu bùng nổ của kỹ năng này, nhưng gã lại không thể né tránh vì đối phương đã chuẩn bị trước. Người ta dùng Phong Ấn Ma Pháp để chặn tất cả phép thuật của gã, muốn chạy thoát bằng xe hai cẳng là điều không tưởng được.
Pháp thuật hai hệ quang hỏa cùng ập xuống. Nhìn xuyên qua khung cảnh sáng lòa, Tưởng Du có thể thấy cột lửa của Liệt Diệm Chấn Động đã tan biến, Phân Yên Cảnh vẫn đứng vững trên đất, pháp trượng trong tay chỉ chuẩn xác vào bản thân đang ngập chìm trong Thiên Lôi Địa Hỏa.
Đó là một cao thủ! Siêu cao thủ!
Chút khả năng đánh giá này, Tưởng Du đương nhiên phải có, huống hồ đây còn là nghề mà gã quen thuộc nhất. Trong thời gian ngắn ngủi, tên nọ có thể vừa nhảy từ trên cao xuống, vừa thi triển chính xác hai kỹ năng Phong Ấn Ma Pháp và Thiên Lôi Địa Hỏa…
Không, phải là ba kỹ năng năng mới đúng, còn chiêu Liệt Diệm Chấn Động kia nữa.
Việc làm phép khi đang nhảy không có gì là lạ, chỉ cần thêm trạng thái Chuyển Động Làm Phép thì niệm kiểu gì cũng như nhau. Điều đáng quan ngại là tốc độ làm phép, chỉ vài giây ngắn ngủi nhảy từ trên cao xuống, dù có là hai hay ba kỹ năng thì Tưởng Du cũng chắc nịch một điều: Nếu là mình thì sẽ không làm nổi.
Có thể làm được điều mà gã còn khuya mới làm nổi, tên cao thủ đấy phải cao siêu thế nào chứ?
Trong đầu Tưởng Du chỉ có một đáp án: Tuyển thủ chuyên nghiệp.
Là hội trưởng của một công hội câu lạc bộ, gã biết tuyển thủ chuyên nghiệp sẽ chạy vào trong game trong kỳ nghỉ hè, chủ động hỗ trợ công hội hoặc để giết thời gian. Mà người đã tới, hoạt động săn BOSS cớ gì không tham gia chứ?
Một tuyển thủ của chiến đội Hô Khiếu ?
Tuyển thủ sử dụng pháp sư nguyên tố của Hô Khiếu?
Trong nháy mắt, một cái tên đã hiện lên rõ ràng: Triệu Vũ Triết.
Tuyển thủ mới xuất sắc nhất mùa thứ 8, tuyển thủ của chiến đội Hô Khiếu, người sử dụng nhân vật Thiều Quang Hoán, chẳng phải là một pháp sư nguyên tố sao?
Thân là người chơi pháp sư nguyên tố, Tưởng Du luôn quan tâm đến các tuyển thủ cùng nghề bất kể có thuộc Bá Đồ hay không. Đó là lý do gã có thể đoán được thân phận của đối phương trong nháy mắt.
Trong lòng Tưởng Du chợt nặng trĩu, gã không ngờ bên Hô Khiếu Sơn Trang lại có tuyển thủ chuyên nghiệp. Mà theo lẽ thường, tuyển thủ vừa tới sẽ được cung cấp một tài khoản ngay, còn được đắp thêm trang bị tốt nhất, mặc đồ cam cũng là chuyện hiển nhiên.
Thiên Lôi Địa Hỏa khiến Tưởng Du không thể tránh thoát, đối phương cũng không hề nương tay, quất hết chiêu này đến chiêu khác. Chờ đến lúc Thiên Lôi Địa Hỏa tan biến, Du Phong Điện cũng sắp hấp hối. Tưởng Du vừa mới điều khiển Du Phong Điện xông pha đối phó Yên Vũ Lâu xong, phe kia biết thân phận gã nên cũng đã tận tình “chăm sóc”, sinh mệnh vốn không còn bao, giờ lại được tuyển thủ chuyên nghiệp “chăm” thêm đợt nữa.
Chạy!
Ngay khi Thiên Lôi Địa Hỏa biến mất, điều Tưởng Du phải làm chính là chạy. Gã vội vàng dùng Dịch Chuyển Tức Thời, định bụng lẩn vào đám người chuồn mất. Ai ngờ kỹ năng còn chưa hoàn thành, nhân vật mới chỉ xoay người, một tia sét đã từ phía sau đánh xuyên trym Du Phong Điện.
“Đậu moá!” Tưởng Du điên lên chửi thề, thanh máu của Du Phong Điện tụt vèo về 0 rồi ngã xuống, gã bị giết bởi Sấm Giật Chớp Xuyên, đó chính là kỹ năng mà Tưởng Du đã phản kích đối phương lúc ban đầu.
“Hừ…” Du Phong Điện ngã xuống, Phân Yên Cảnh cũng chẳng thèm liếc mắt, chỉ hừ một tiếng rồi tấn công chỗ khác.
Tưởng Du đoán không hề sai, người điều khiển Phân Yên Cảnh chính là thành viên mới của chiến đội Hô Khiếu, đồng thời cũng là tuyển thủ mới xuất sắc nhất mùa thứ 8 – Triệu Vũ Triết.
Mùa giải thứ 8, việc lựa chọn tuyển thủ mới xuất sắc nhất không dễ như mùa 7. Ở mùa 7, tuyển thủ mới xuất sắc nhất Tôn Tường đã đạt tới cấp độ đại thần, các tuyển thủ mới đồng lứa khi đó đều phải cúi đầu. Thậm chí ở hạng mục MVP trong vòng đấu thường quy năm đấy, Tôn Tường cũng hoàn toàn có năng lực để cạnh tranh. Nhưng danh hiệu này không chỉ xem xét khía cạnh cá nhân, nó còn tính cả thành tích chiến đội nữa. Chiến đội Việt Vân của Tôn Tường khi đó quả thực rất yếu, ngay cả vòng tứ kết cũng không bước vào nổi thì làm sao đủ thành tích để đưa Tôn Tường trở thành MVP được. Còn với danh hiệu tuyển thủ mới xuất sắc nhất thì tất nhiên ai cũng bỏ phiếu cho Tôn Tường.
Tại mùa thứ 8 này, Triệu Vũ Triết đã vượt qua hai đối thủ cạnh tranh để giành được danh hiệu tuyển thủ mới xuất sắc nhất với điểm số khá sít sao. Sít sao thì sít sao, Triệu Vũ Triết cũng không thèm quan tâm, đối với hắn, danh hiệu này chứng minh hắn chính là tuyển thủ mới xuất sắc nhất một mùa giải. Triệu Vũ Triết đã rất kích động khi giành được nó, cũng vì vậy mà hắn tràn đầy tự tin vào bản thân. Hắn cho rằng địa vị trong chiến đội của mình sẽ được đề cao, mà tình hình của chiến đội Hô Khiếu hiện nay lại càng khiến hắn đầy hy vọng.
Đội trưởng Lâm Kính Ngôn – vốn là át chủ bài của chiến đội – phong độ đã trượt dốc theo tuổi tác từ lâu, tại vòng đấu Ngôi Sao Cuối Tuần lại bị Đường Hạo “lấy hạ khắc thượng” đánh bại thê thảm, uy tín cá nhân bị giảm không ít, ngay cả uy tín trong chiến đội nhà mình cũng ngày càng thấp. Đối với vị đội trưởng này,  hắn cũng chỉ làm bộ kính trọng chứ trong lòng thì chưa bao giờ kính phục.
Trong đội cũng còn một ngôi sao khác là Phương Duệ, trình độ đương nhiên không thấp, nhân vật Quỷ Mê Thần Nghi cũng được khen là đạo tặc số một trong Vinh Quang. Nhưng Phương Duệ lại là nhân vật đại biểu cho lối chơi hèn hạ, phong cách ngoài hèn hạ thì chẳng còn gì khác. Đấu pháp hèn hạ này cũng khá mâu thuẫn, kẻ yêu thích nhiều mà người ghét cũng lắm. Nếu đưa một tuyển thủ như vậy thành át chủ bài, chiến đội thu hút được fan mới cũng sẽ đánh mất không ít fan cũ.
Cách này để một chiến đội mới ra mắt dùng thì tốt, nhưng chiến đội Hô Khiếu đã là một chiến đội thành danh, nếu phát triển theo hướng đó sẽ rất mạo hiểm.Bởi vậy, Phương Duệ chắc chắn sẽ không được nâng lên thành át chủ bài của chiến đội với phong cách cá nhân ấy.
Vậy ai sẽ là chủ lực, là át chủ bài của chiến đội đây?
Tuyển thủ mới xuất sắc nhất có lẽ chính là một lựa chọn hợp lý với họ.
Từ sau khi nhận danh hiệu tuyển thủ mới xuất sắc nhất, Triệu Vũ Triết không ngừng ảo tưởng. Hắn thậm chí còn ảo tưởng chiến đội sẽ vì hắn mà mua  pháp sư nguyên tố đứng đầu Phong Thành Yên Vũ, hơn nữa còn thấy giả thuyết này rất dễ xảy ra. Hiện nay, bên ngoài đang kháo nhau rằng, chiến đội Bách Hoa dự định đàm phán với Hô Khiếu để thu mua nhân vật lưu manh hàng đầu Đường Tam Đả cho Đường Hạo. Nếu có chuyện đó, thì chẳng có lý gì chiến đội của hắn lại không dùng số tiền ấy mua Phong Thành Yên Vũ về cho hắn.
Triệu Vũ Triết vốn đang phấn khởi, lại bị các suy nghĩ ảo tưởng đó chi phối nên càng trở nên kích động tột độ. Hắn có khát khao mãnh liệt với tương lai của mình, vì vậy liền bỏ qua ngày nghỉ, chạy tới trò chơi, dốc sức làm việc vì chiến đội. Hắn đã tự coi mình như chủ lực, mỗi khi nghỉ thi đấu lại chạy tới trò chơi cống hiến.
Ngoài trừ ảo tưởng về việc mua Phong Thành Yên Vũ có hơi quá, những giả thuyết khác của Triệu Vũ Triết cũng có cơ sở lắm. Lâm Kính Ngôn thì đã có tuổi, Phương Duệ thì phong cách không thích hợp, trong chiến đội lại có người đạt danh hiệu tuyển thủ mới xuất sắc nhất, giờ không bồi dưỡng người này thành át chủ bài thì phải bồi dưỡng ai? Suy nghĩ này hoàn toàn hợp lý. Cũng không phải chỉ mình Triệu Vũ Triết, nhiều người đã nghĩ như vậy.
Chẳng hạn như hội trưởng công hội Mã Đạp Tây Phong, gã cũng cho là thế. Nên khi Triệu Vũ Triết vào game hỗ trợ, gã nâng hắn ta như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Cũng vì thế, Triệu Vũ Triết ăn sung mặc sướng ngay từ đầu, hùng hổ xách nhân vật và trang bị Mã Đạp Tây Phong đưa giúp chiến đội cướp BOSS.
Ngay trận đầu đã gặp Mưu Đồ Bá Đạo.
Lúc Mã Đạp Tây Phong giới thiệu về thực lực của đoàn tinh anh bên Mưu Đồ Bá Đạo, Triệu Vũ Triết chẳng thèm bỏ vào tai. Có gì đáng nghe? Chỉ là trình độ người chơi, cứ cho là tinh anh thì lợi hại thế nào? Đánh rắn phải đánh giập đầu, cứ làm gỏi thằng đầu sỏ của đối phương, xem bọn chúng còn làm gì được nữa.
Sở dĩ Phân Yên Cảnh của Triệu Vũ Triết đứng trên cao là vì hắn muốn tìm rồi trực tiếp tiêu diệt kẻ cầm đầu phe kia, đập tan sĩ khí của đối thủ.
Và rõ ràng hắn đã thành công, Tưởng Du vừa chạm trán liền bị hắn xử đẹp. Lúc này Triệu Vũ Triết càng thêm tự mãn, chút chuyện nhỏ trong trò chơi này làm sao có thể làm khó được anh – Tuyển thủ mới xuất sắc nhất, chủ lực tương lai của chiến đội Hô Khiếu.
Chương 698: Đến trận
Edit: Na | Beta: Kha
Mưu Đồ Bá Đạo trở nên rối loạn sau khi hội trưởng bị giết, chỉ huy vắng mặt tạm thời, sĩ khí tất sẽ bị giảm mạnh. Cao thủ bậc nào mà có thể giải quyết đội trưởng bọn họ trong tíc tắc thế kia chứ?
Được Triệu Vũ Triết dẫn dắt, Hô Khiếu Sơn Trang  đã áp đảo được Mưu Đồ Bá Đạo. Bên Yên Vũ Lâu thấy tình hình thay đổi cũng vội thêm dầu vào lửa, báo xong thù rồi tính tiếp.
Lúc này, hội trưởng Mã Đạp Tây Phong của Hô Khiếu Sơn Trang  đột nhiên phi bước nhỏ tới bên cạnh Phân Yên Cảnh của Triệu Vũ Triết: “Phát hiện người của Tứ Hội.”
“Tứ Hội?” Triệu Vũ Triết thắc mắc. Tứ Hội là tên các công hội đặt cho tổ chức đồng minh của bọn Diệp Tu, Triệu Vũ Triết đương nhiên chưa hề nghe nói tới.
“Nghĩa Trảm, Việt Vân, Hạ Vũ, Chiêu Hoa.” Mã Đạp Tây Phong giải thích.
“Tụi nó có gì ghê gớm đâu?” Triệu Vũ Triết khó hiểu. Sự mạnh mẽ của công hội có liên quan mật thiết tới chiến đội hậu thuẫn sau nó. Bốn công hội trên, Nghĩa Trảm mới vào Liên minh mùa giải trước, ba hội còn lại thì khá yếu, có cần phải hoảng sợ như thế không?
“Chúng đã liên thủ.” Mã Đạp Tây Phong nói.
“Liên thủ thì sao?” Triệu Vũ Triết khinh khỉnh, gã đại diện cho chiến đội Hô Khiếu trong game quả là một thằng ăn hại, mình cũng hay chạm mặt gã trong CLB, may mà không thân thiết nhiều.
“Liên thủ thì không hề gì, nhưng trong đám đấy có một kẻ ghê gớm.” Mã Đạp Tây Phong nói.
“Ai?”
“Diệp Thu.” Mã Đạp Tây Phong trầm giọng.
“Diệp Thu?” Triệu Vũ Triết ngẩn ra, “Diệp Thu điều khiển Nhất Diệp Chi Thu ấy à?”
“Đúng vậy, hắn đang chơi lại con mới tên Quân Mạc Tiếu, không nghề, tán nhân.” Mã Đạp Tây Phong vội cập nhật thông tin về Diệp Thu. Nhưng gã tin Triệu Vũ Triết đã biết trước, xì-căng-đan hot nhất năm nay mà, mà nom tân binh xuất sắc nhất nhà mình đây chẳng có vẻ gì là kiểu người an tĩnh không màng thế sự.
“Haha.” Triệu Vũ Triết cười: “Giờ có tôi đây, có gì phải sợ?”
“Ơ…” Mã Đạp Tây Phong chợt im lặng. Gã hiểu sự kiêu ngạo của Triệu Vũ Triết. Người ta không coi trọng thế lực đứng đầu game như Mưu Đồ Bá Đạo. Song tính ra, hắn ta có tư cách khinh, bởi lẽ tuyển thủ chuyên nghiệp luôn trên cơ những người chơi thường. Nhưng đây chính là Diệp Thu đấy! Là bách khoa toàn thư của Vinh Quang, đoạt quán quân ba năm, vô số giải cá nhân, cầm bừa thứ gì ra cũng đủ đập chết “tuyển thủ mới xuất sắc nhất”.
“Tuyển thủ mới xuất sắc nhất” là giải gì? Đó chỉ là giải do người mới bình chọn, đâu phải tân binh xuất sắc nào cũng như Tôn Tường đánh thẳng tới chức MVP. Cái tên tân binh xuất sắc nhất Triệu Vũ Triết này, Mã Đạp Tây Phong cũng rõ, nhưng theo gã nghĩ, hắn ta không nên tự kiêu như vậy!
“Diệp Thu đâu? Được thỉnh giáo tiền bối trong game quả là chuyện hiếm, không biết sau khi giải nghệ hơn nửa năm, trình độ của anh ta đã thành thế nào rồi.” Triệu Vũ Triết kích động bảo. Giờ phút này, hắn không thể không nhớ tới câu “lấy hạ khắc thượng” của Đường Hạo, quá tuyệt quá đã mắt. Dẫu người bại khi ấy là đội trưởng Hô Khiếu phe họ, nhưng nói thật, Triệu Vũ Triết ước ao vô vàn, hắn cũng mong mình sẽ có ngày trở nên bảnh tỏn như thế.
Khi thi đấu, gã đã thử tìm một cơ hội, ngờ đâu vào game nghe mình có thể đối phó với tiền bối đại thần, Triệu Vũ Triết lập tức hăng máu.
Trông vẻ vênh váo của cậu trai trẻ người non dạ, Mã Đạp Tây Phong hết lời để nói. Gã ở công hội Hô Khiếu đã lâu, tính ra xem như là tiền bối của Triệu Vũ Triết. Nhưng đó chẳng là gì, tuyển thủ chuyên nghiệp tại câu lạc bộ tuy không có thực quyền đáng nói, song họ đều được xem là ông trời con được mọi người tung hô. Lúc này Mã Đạp Tây Phong không ưa bộ dáng tự tin tràn trề của hắn lắm, lẽ nào mình buộc phải ra lệnh chỉ huy thằng nhãi mới xong?
Mã Đạp Tây Phong nghĩ mình không nên tự làm mất mặt, tay này nghe đâu còn chẳng coi lời của đội trưởng ra kí lô gì.
“Đã thấy người của chúng tiếp cận, nhưng vẫn không thấy nhân vật của Diệp Thu.” Mã Đạp Tây Phong thành thực báo cáo tình hình.
“Quân Mạc Tiếu phải không? Tôi đứng đây chờ nó.” Triệu Vũ Triết ngạo nghễ nói.
Đứng đây chờ… Nó biết mày là thằng beep nào đâu? Mã Đạp Tây Phong chửi thầm, miệng lại bảo: “Vất vả rồi.” Sau đó tiếp tục chỉ huy đoàn đội.
Triệu Vũ Triết này vẫn còn vài điểm dễ ưa, ví dụ như không đòi quyền chỉ huy của gã, chỉ điều khiển nhân vật nhảy xổ vào đánh. Đương nhiên, không thể trừ khả năng hắn muốn khoe mẽ.
Bọn Diệp Tu rốt cuộc tới được đấu trường Đa Lạp Khắc. Vì mọi người đều chạy hết tốc lực, cộng thêm trình độ thao tác không đồng đều nên lúc đến đội hình không đẹp lắm, nhưng cũng còn chấp nhận được. Mặc dầu là các công hội vừa và nhỏ thuộc công hội của câu lạc bộ, nhưng thực lực đội tinh anh này cũng không tồi. bọn Diệp Tu xài toàn clone, trang bị cũng góp đại, nên dẫn đầu không quá xa.
Diện tích đấu trường Dolak khá lớn, đường kính gồm 40 tọa độ, tức là 400 ô di chuyển, hơn nữa bên trong còn có các tầng nấc. Giữa đấu trường không phải là bãi đất trống bằng phẳng như các sân vận động hiện đại, nó bao gồm nhiều bãi sân nhỏ ngăn nhau, trông từa tựa như một khu phố. NPC và quái khu này thường là oan hồn của võ sĩ giác đấu chết trên đấu trường thời Viễn cổ, trong đó, BOSS hoang dã Võ Sĩ Giác Đấu Vitellius chính là kẻ mạnh nhất.
Nói trắng ra, đây là căn cứ của sinh vật bất tử. Thế giới quan của Vinh Quang không giới hạn thời đại lịch sử. Nơi đây có ma pháp, kiếm khách, xạ thủ cầm súng. Chủ thành thì vừa có tòa thành cổ mang đậm nét lịch sử và bể dâu, lại vừa có những khu đô thị hiện đại hóa. Nghe đâu ở kì cập nhật tiếp theo của Vinh Quang, ngoài việc nâng cấp độ tạo kỹ năng mới trang bị mới, người ta còn sẽ ra hệ thống thú cưỡi mới nhất.
Thế giới bản đồ rộng thênh thang là thế, nhưng game thủ nào cũng lên án tại sao không có phương tiện di chuyển nào nhanh hơn đi bộ. Rốt cuộc thì Vinh Quang cũng chịu ra hệ thống này rồi.
Thú cưỡi là cách xưng hô quen thuộc của người chơi, nhưng thông báo bên phía nhà phát hành lại không dùng cách xưng hô này, họ thay vào đó dùng thuật ngữ “phương tiện thay cho đi bộ”. Theo thông tin nội bộ, phương tiện thay cho đi bộ còn gồm có cả ô tô, tính ra thì từ “thú cưỡi” cũng chẳng thể bao hàm hết toàn bộ.
Đấu trường Dolak không được tính là điểm đến cuối cùng của bọn Diệp Tu, họ còn phải đi tìm chiến trường săn BOSS. Rất nhanh, họ đến được nơi cần tìm. Trong lúc đó, hai nhà Yên Vũ Lâu và Hô Khiếu Sơn Trang  đã kéo được không ít viện binh tới, Mưu Đồ Bá Đạo vì sự khinh khi ban đầu của mình mà phải trả giá đắt, chịu thế hạ phong. Võ Sĩ Giác Đấu Vitellius lúc này đã về tay Hô Khiếu Sơn Trang .
Mã Đạp Tây Phong tuy không ưa hắn nhưng cũng không thể không thừa nhận rằng, tân binh xuất sắc tuyệt không phải thứ bất tài. Triệu Vũ Triết không chỉ huy đoàn đội, chỉ góp sức lực cá nhân thôi mà đã giúp Hô Khiếu Sơn Trang  chiếm được ưu thế. Hắn gây khó khăn cho phe địch, giúp phe mình thuận lợi tấn công mục tiêu, ánh mắt cũng khá chuẩn, phán đoán rõ ràng. Ngay cả tinh anh công hội cũng không cản nổi bước tiến công của hắn.
Yên Vũ Lâu lúc đầu hợp tác với Hô Khiếu Sơn Trang  để đối phó với Mưu Đồ Bá Đạo, mãi tới khi thấy Hô Khiếu Sơn Trang  lao ra đoạt BOSS xong, họ mới phát hiện mình hình như đánh lộn đối tượng. Lúc này Hô Khiếu Sơn Trang  đã hầu như chiếm gần hết ưu thế, còn mình thì vẫn đang đánh Mưu Đồ Bá Đạo, đây chẳng phải là đánh thuê miễn phí cho Hô Khiếu Sơn Trang  sao.
Yên Vũ Lâu vội vàng trở mặt, họ ngay từ đầu đã bị Mưu Đồ Bá Đạo vật cho tơi tả, sau đó mù mờ không nắm rõ tình hình, giờ đây bắt đầu nhắm vào Hô Khiếu Sơn Trang …
Ai nấy tới đây là để cướp BOSS, nhưng biểu hiện của Yên Vũ Lâu tới tận giờ lại giống như đi phá rối. Họ dường như chẳng màng tới việc cướp BOSS, cứ chăm chăm khuấy đảo nơi này.
“Đang làm cái gì vậy?” Bọn Diệp Tu tới sau đứng ngoài quan sát cục diện, đưa ra nhận xét về Yên Vũ Lâu.
“BOSS về tay Hô Khiếu Sơn Trang  rồi!” Bốn công hội cũng để ý thấy BOSS không thuộc về Mưu Đồ Bá Đạo liền cảm thấy rất bất ngờ.
Ngoài ra còn có người của ba công hội khác, chỉ là nhân số ít hơn. Tuy cũng là tinh anh của hội lớn, nhưng độ hoành tráng của mấy công hội trước mắt vẫn khiến họ phải e dè, đành náu sẵn một con clone bình bình, chờ phe mình tới đông hơn mới tính tiếp.
Ba nhà đánh nhau tưng bừng, chẳng ai phân tâm chủ động bắt chuyện với bọn Diệp Tu dù họ đã tới rất gần hiện trường. Diệp Tu vẫn đang quan sát, bốn hội trưởng đứng kế bên thì gấp gáp nhảy tưng tưng, sợ không kịp rồi mất luôn con BOSS.
“Được rồi, chúng ta bắt đầu thôi.” Diệp Tu cuối cùng lên tiếng, bốn hội trưởng vội giương tai lắng nghe.
Nghe xong cách bố trí, Việt Tử Khuynh, Bạch Khê Cảnh Lưu và Vũ Tận Tri lập tức dẫn người công hội mình đi. Còn bọn Diệp Tu thì gia nhập vào đội của Trảm Lâu Lan, chuẩn bị làm chủ lực tấn công.
“Xông lên!” Với đội tự tay mình chỉ huy, Diệp Tu không nhiều lời, xông lên trước rồi bày trận sau.
“Xông lên!”
Trảm Lâu Lan hô, xông lên đầu tiên. Theo đuôi hắn là Quy Khứ Lai Hề, Tiền Phương Cách Hải, Dạ Tịch, Thiên Diệp Ly Nhược, cả bọn cùng thuộc một chiến đội, cứ có cơ hội chiến đấu họ lại dùng chúng để luyện phối hợp với nhau.
Thật sự không có ai đề phòng họ sao? Đương nhiên là không. Hô Khiếu Sơn Trang  đang nắm ưu thế lớn nhất chính là kẻ sợ có kỳ đà xuất hiện ngay lúc này nhất. Mã Đạp Tây Phong phái người đi trinh sát đã phát hiện bọn này đã tới đây từ lâu. Chúng rốt cuộc ra quân rồi, Mã Đạp Tây Phong lẫn Triệu Vũ Triết bắt đầu lưu ý.
“Hình như… Quân Mạc Tiếu chưa tới…” Mã Đạp Tây Phong quan sát kĩ đối thủ, nhưng gã không thấy cái tên gây khiếp đảm những đầu sỏ công hội.
“Chưa tới?” Triệu Vũ Triết thất vọng.
“Thằng Nghĩa Trảm bên kia, là Trảm Lâu Lan sẽ tham gia giải đấu chuyên nghiệp mùa sau.” Mã Đạp Tây Phong đột nhiên chỉ vào kẻ đang xông tới.
“Thế hả? Vậy để tôi cho chúng một bài học!” Triệu Vũ Triết thản nhiên đáp, Phân Yên Cảnh của hắn theo đó bước tới nghênh đón.

Chương 699: Tí nữa sống lại
Edit: Khỉ | Beta: Kha
Dù Triệu Vũ Triết có giọng điệu bố đời mẹ thiên hạ đến đâu, Mã Đạp Tây Phong cũng không dám cho tên này xông lên một mình chống mafia. Gã vội vã gọi thêm cứu viện.
Triệu Vũ Triết không nói gì, nhưng trong lòng hắn thầm hiểu rõ, cũng không định ngăn cản Mã Đạp Tây Phong. Nếu hắn xông lên lấy một địch trăm thật thì kiêu ngạo quá rồi.
Hai bên chống mắt nhìn nhau, chẳng thèm lời qua tiếng lại câu nào. Trảm Lâu Lan nhảy lên mở đầu bằng một chiêu Địa Liệt Trảm.
Đứng trước những người chơi thường, Trảm Lâu Lan vẫn cảm thấy mình rất giỏi giang. Gã biết kĩ thuật của mình đã trên cơ đám tinh anh của công hội. Nhưng lần này gã đã lầm. Trảm Lâu Lan không ngờ rằng kẻ đứng trước mặt chính là tân binh xuất sắc nhất mùa giải thứ tám.
Ầm
Một cột lửa phụt lên cao. Phân Yên Cảnh của Triệu Vũ Triết phẩy tay phóng ra một chiêu Liệt Diệm Chấn Động. Lần này thì chẳng cần phải giấu diếm bản thân nữa, Triệu Vũ Triết thẳng thừng đập phủ đầu cái tên Trảm Lâu Lan trông vô cùng chảnh tró kia.
Cột lửa nhanh chóng nuốt gọn Trảm Lâu Lan. Tuy nhiên, xét riêng về kỹ năng, Liệt Diệm Chấn Động không mạnh bằng Địa Liệt Trảm. Thế nên Trảm Lâu Lan chỉ bị đứng hình một chút, rớt tí máu, rồi lại lập tức xông xáo ngay.
“Bố khinh!” Trảm Lâu Lan mắng. Mình vung đao đẹp đẽ oai hùng thế kia lại bị người ta dùng lửa liếm sạch từ đầu đến chân, mất mặt không để đâu cho hết. Gã nhìn quanh, vừa bổ Địa Liệt Trảm vừa tìm xem thằng cha pháp sư nguyên tố nào đang chơi mình.
Đao chém xuống đất.
Mặt đất quanh lưỡi  đao nứt toác ra như mai rùa. Cuối cùng Trảm Lâu Lan cũng nhìn thấy tên pháp sư nguyên tố kia, bởi vì hắn ta đã tự mình chạy đến trước mặt gã.
Sau khi nhảy lên né được sóng địa chấn của Địa Liệt Trảm, Phân Yên Ảnh đã rơi xuống ngay trước mặt Trảm Lâu Lan vừa dừng tay, trên người hắn còn quấn quanh một vòng chớp điện, kỹ năng của pháp sư nguyên tố:  Vòng Sáng Sấm Sét. Trảm Lâu Lan vừa kết thúc đòn đánh đã bị giật cho run lẩy bẩy.
Vòng Sáng Sấm Sét mới vừa dừng lại, cơ thể Trảm Lâu Lan đã bị nâng lên không. Kỹ năng lơ lửng có thời gian ra chiêu lâu nhất, phạm vi lại lớn nhất – Lực Nguyên Tố đã lặng lẽ xuất hiện lúc  Trảm Lâu Lan không hề hay biết.
Ầm!
Ánh lửa chớp nổ phủ đầy màn hình của Trảm Lâu Lan. Phân Yên Cảnh lại bồi thêm cho gã một phát Hỏa Diễm Bộc Đạn. Chưa kịp đợi Trảm Lâu Lan rơi xuống, Phân Yên Cảnh lại vẫy ra một cái bóng lơ lửng màu đen. Đây chính là kỹ năng hệ hắc ám của pháp sư nguyên tố: Phi Ảnh Bóng Đêm. Bóng đen chạm vào Trảm Lâu Lan như đang kéo gã, khiến Trảm Lâu Lan đang cạp đất chợt bắn ngược lại. Đến khi hạ cánh lần nữa, Trảm Lâu Lan chợt nghe thấy tiếng răng rắc ngay bên dưới, chiêu Băng Sương Tuyết Cầu đã ập đến. Trảm Lâu Lan đang ở phía trên nó, màn hình cũng vì vậy mà ngập tràn bông tuyết.
Vòng Sáng Sấm Sét, Lực Nguyên Tố, Hỏa Diễm Bộc Đạn, Phi Ảnh Bóng Đêm, Băng Sương Tuyết Cầu…
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Trảm Lâu Lan đã ăn trọn một bộ liên kích. Lúc này, làm sao gã dám ôm suy nghĩ coi thường người chơi tinh anh nữa chứ. Gã biết mình đụng trúng hàng khủng rồi!
Phân Yên Cảnh?
Trảm Lâu Lan chơi game đã lâu, gã biết rõ cao thủ của các công hội lớn, kể cả những cao thủ lang thang ở ẩn. Nhưng gã chưa từng thấy cái tên lạ hoắc này.
Còn đang lơ mơ, nhân vật đã sắp chạm đất. Trảm Lâu Lan hoàn hồn, vội thao tác Chịu Thân. Ngờ đâu chỉ thấy tuyết rơi lả tả quanh nhân vật, tên kia đã ngâm xong Bão Tuyết đợi sẵn.
Trảm Lâu Lan không luống cuống, xoay người ngồi chồi hổm, sau đó tấn công luôn. Trong trường hợp bị áp chế, những đòn đánh có thể phá vỡ cục diện thông thường đều là mấy kỹ năng sơ cấp, dùng nhanh hồi cũng nhanh. Trảm Lâu Lan tung chiêu Vỡ Núi Kích, người đang ngồi xổm cũng bật thẳng dậy nương theo chiêu thức bay khỏi phạm vi của Bão Tuyết, chém thẳng tới Phân Yên Cảnh.
Ai ngờ gã bổ trúng một cái bóng mờ, chỉ trong thoáng chốc, Phân Yên Cảnh đã dùng Dịch Chuyển Tức Thời bay vút về sau. Tiếp đó, Trảm Lâu Lan thấy mình rơi vào vòng vây phe đối phương, hàng loạt kỹ năng đang ồ ạt tấn công gã. Dường như Trảm Lâu Lan còn nghe thấy tên kia đang cười khẽ, điệu cười chứa đầy ý nhạo báng.
Trảm Lâu Lan nổi giận.
Thân bị hãm giữa muôn trùng vây đúng là không ổn tẹo nào, nhưng gã biết, gã không đến đây một mình. Đội ngũ phía sau không chỉ có mục sư Thiên Diệp Ly Nhược, còn có cả clone mục sư của đại thần Diệp Thu: Ngộ Đạo Quân. Tuy rằng trang bị không tốt, nhưng Trảm Lâu Lan dám cam đoan kĩ thuật của đại thần đủ để cân hết chênh lệch trang bị. Có đại thần làm mục sư, mình chết được chắc?
Trảm Lâu Lan không cho rằng điều này có thể xảy ra. Gã cũng cười khinh khỉnh, hai tay cầm đao, xoay người đứng dậy, dùng chiêu Trảm Lốc Xoáy liều mạng cùng đám người vây quanh.
Mũi kiếm xoẹt một vòng trong không khí tạo thành một cơn lốc xoáy. Trảm Lâu Lan bổ thanh trọng kiếm xuống, thế mà thật sự hất văng vài người. Gã phát hiện máu mình tăng lên tụt xuống liên tục, gã biết mục sư ở phía sau đang cố gắng giữ máu cho mình. Niềm tin bất tử lại dâng cao vùn vụt. Trảm Lốc Xoáy kết thúc, gã nhắm thẳng Phân Yên Cảnh, định quất một quả Đâm Sầm kết liễu, cho hắn ta một phát nhớ đời.
“Từ từ!”
Thiên Diệp Ly Nhược thấy thế vội hét to, nhưng mọi chuyện đã quá muộn. Trảm Lâu Lan xông như vũ bão vào giữa trận địa địch. Đám người chơi Hô Khiếu nhanh chóng tập hợp lại, nuốt chửng gã vào trong.
Thập tự giá luôn tỏa hào quang của Thiên Diệp Ly Nhược dần nhạt màu, Trảm Lâu Lan đã ra khỏi phạm vi phục hồi của cô. Vội nhìn sang đại thần đang đứng cạnh,  cô thấy cánh tay cầm thập tự giá của Ngộ Đạo Quân cũng đã buông xuống.
“Làm sao bây giờ” Thiên Diệp Ly Nhược hỏi đại thần.
“À, tí nữa sống lại sau.” Diệp Tu đáp tỉnh queo.
Thiên Diệp Ly Nhược gửi một emo vãi mồ hôi, cô không ngờ Trảm Lâu Lan lại bị bỏ rơi nhanh như vậy. Ánh mắt cô vẫn dõi theo trận chiến một lúc lâu, còn đại thần lại chỉ huy mọi người tấn công từ chỗ khác. Võ Sĩ Giác Đấu Vitellius  xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Làn da xám nắng, đôi mắt trống rỗng, tay phải cầm dao găm, tay trái giơ lên một tấm khiên bằng xương, nó đang quần chiến với đám người Hô Khiếu Sơn Trang.
Diệp Tu dẫn đội đột kích sang làm đám người Hô Khiếu Sơn Trang há hốc mồm, lắp bắp sợ hãi. Hội trưởng tự mình dẫn người, còn có cả Triệu Vũ Triết cùng đến đấy chặn đường, sao đám này lại đột phá vòng vây tới đây nhanh thế chứ?
“Tấn công tên kỵ sĩ kia.” Diệp Tu vừa dứt lời, trên người kỵ sĩ đang chống đỡ trực diện với Võ Sĩ Giác Đấu Vitellius liền bùng lên một ngọn lửa trắng. Kỹ năng mục sư: Ngọn Lửa Thần Thánh.
Thường thì, chiêu Ngọn Lửa Thần Thánh này không khiến người ta căm ghét vì sát thương, mà là vì 3 giây khóa kỹ năng của nó. Ngọn Lửa Thần Thánh do Diệp Tu đánh ra xảo quyệt cực kì. Kỵ sĩ khó lắm mới chờ được thời cơ dùng Phản Công Bão Táp để gank BOSS, nào ngờ khiên chắn mới sáng được một nửa, ngọn lửa trắng kia đã phủ lên người hắn. Thao tác của Phản Công Bão Táp hoàn thành rồi, khiên chắn cũng đã dựng xong, lúc này kỵ sĩ mới phát hiện: Đờ mờ không phóng chiêu được, toàn bộ kỹ năng đều xám xịt cả rồi.
Bị câm rồi.
Trạng thái không sử dụng được kỹ năng gọi là câm. Khi rơi vào trạng thái này, người chơi thường sẽ bị câm.
Kỹ năng của kỵ sĩ không phóng ra nổi, Võ Sĩ Giác Đấu Vitellius vẫn tiếp tục tấn công, anh chàng kỵ sĩ chả làm được gì ngoài việc bị chém bay ra ngoài. Lần này, Ngọn Lửa Thần Thánh của Diệp Tu không những phá ngang kỹ năng của đối phương, mà còn trở thành tín hiệu chỉ huy người chơi Nghĩa Trảm Thiên Hạ dồn damage xả hết mọi kỹ năng.
Dù MT có là người được dân trị liệu bảo vệ đặc biệt, thì cũng chả ai lường trước được tình huống vừa rồi để đề phòng. Cả đám xáp lá cà, lại thêm BOSS dí sát, MT thì bị câm, chỉ dựa vào mục sư hồi máu thì sống bằng niềm tin? Chỉ trong chớp mắt, kỵ sĩ đã nằm đo đất.
“Tank phụ.”
Người chơi Hô Khiếu Sơn Trang lo lắng ầm ĩ cả lên, MT nằm xuống là ai nấy tự hiểu, nếu tank phụ không gánh thù hận thay thì coi như tèo cả đám.
Nhưng thằng tank phụ đâu?
Tank phụ cũng phải quỳ.
Không biết từ khi nào, một tên lưu manh và pháp sư chiến đấu không có tên công hội chợt xuất hiện, đảo qua đảo lại tank phụ trong một nồi hành.
Làm được tank đều là những người chịu đòn dai, nhưng vấn đề bây giờ không phải là hắn có chết hay không , mà là anh em Hô Khiếu đang đợi hắn về gánh thù hận BOSS kia kìa. Sau khi tên này bị người ta đập cho lăn lông lốc, ai cũng tự hiểu với nhau: Thôi xác định.
“Tank 3…” Vị chỉ huy bất khuất hô lên một tiếng, nhưng tank 3 làm sao chuẩn bị kịp. Cũng như tất cả những người chơi còn lại, hắn không ngờ cả MT lẫn tank phụ đều đo đất. Chờ đến khi hắn hoàn hồn định dùng Khiêu Khích thì cũng đã muộn. BOSS Võ Sĩ Giác Đấu Vitellius phía sau MT đã xoay người sử dụng Hồ Quang Thiểm.
Kỹ năng sơ cấp của thích khách được BOSS sử dụng lại phát ra ánh sáng rực rỡ đến thế. Dao găm tạo thành vòng lửa như xé rách chân trời, nhanh, mạnh không ai địch nổi. Vòng lửa hiện lên, ba người chơi gần nhất phun máu bỏ mình, ba đồng chí khác cũng tụt máu thấy đáy, xoay đầu chạy không hề do dự.
BOSS hoang dã cấp 70, NPC mạnh nhất trong Vinh Quang, nháy mắt giết mấy người chơi chẳng phải là việc nhỏ như con thỏ sao?
Giờ thì Khiêu Khích của tank 3 cũng ném đến nơi rồi, nhưng sát thương hắn nhận được từ nó cũng quá nhiều. Ngoài Võ Sĩ Giác Đấu Vitellius đang hăng hái tặng hắn một đao, còn cả hội Nghĩa Trảm Thiên Hạ cũng đang bâu lại đây. Đến tận lúc rụng ra đất, tank 3 vẫn còn hoang mang: Mình không tính sai chứ? Rõ ràng mình dùng Khiêu Khích một mục tiêu chứ có phải Gầm Rú cả tập thể đâu, sao cả lũ Nghĩa Trảm Thiên Hạ đều tập trung đánh mình chứ?
“Tank 4.” Đúng lúc này, hai giọng nói đồng thời vang lên.
“Móa!” Chỉ huy đánh BOSS của Hô Khiếu Sơn Trang lập tức văng tục. Hắn đang chạy qua hỗ trợ tank 4, kết quả là cả đám bên kia lại nghe theo chỉ huy xử đẹp tank 4 trong tíc tắc.
“Ngăn chúng lại!” Chỉ huy nọ rốt cuộc nhận ra, trước khi giết sạch bọn quấy rối này, bọn họ đừng mong giữ được BOSS.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#night