Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ấp tập viết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bài review của Ấp đăng trên Facebook Ấp tập viết ngày 1/10/2022

Thứ bảy máu chảy về tim :> Sàn rì viu lên lửa căm bách với cô bạn Đại Bông ạ :>>>>

Tựa truyện: 101 Cách Viết Thư Tình Tán Lớp Trưởng

Giới thiệu:

Mình tính cắt trích đoạn hài, mà truyện bạn không có cái nào hài riêng rẽ, hài riêng lẻ :))))) Các tình tiết hài mắt xích tốt đến nỗi cái sau gối cái trước. Thôi thì mình sẽ bỏ cắt trích. Giới thiệu là chuyện hài lắm nhé :))))

Cảm quan:

Cho đến giờ "101 cách viết thư tình tán lớp trưởng" có lẽ là bộ truyện hài tình cảm hợp gu mình nhất trong những tác phẩm cùng thể loại đã gửi tới Ấp :)))). Chemistry bùng nổ của đôi chính, đôi phụ cùng các tình tiết hài hước lựa chọn khai thác thật sự khiến mình bất ngờ cười té ghế :)))))). Điểm sáng của Đại Bông còn nằm ở giọng văn không gồng gánh, lẫn tư duy hài hước chân thật phù hợp với một tác phẩm văn học mạng. Có lẽ cũng lâu rồi mình mới có cảm giác thoải mái và vui vẻ khi đọc bộ truyện nào như thế. Rất rcm cho bạn nào muốn một thứ bảy xả vai, tìm đến sự tấu hề của tác giả Đại Bông nha :>>>> Nếu để hình dung thì mình nghĩ độ hài của Đại Bông phải tương đương chị Chou Chặt Chém hoặc "Mình là Pương Pương" đó các bồ :))))))

Nếu so về tính giải trí, Đại Bông đã làm tốt trong tầm khả năng, 81 chương truyện đem tới một cốt truyện hài hước, học đường, vui vẻ. Tuy thế, nếu đi theo con đường mà tác giả mong muốn thì có lẽ vẫn còn nhiều điều mà Đại Bông có thể phát triển, học hỏi từ tư tưởng truyện, xây dựng cốt truyện, nội tâm nhân vật,... Với những khả năng bạn bé đang có, mình tin chắc tác giả sẽ còn có có thể tiến xa hơn trong thời gian tới nè. Đặt cái dép ủng hộ người đẹp hay tự ti nghe :>>>>

*

hế lu bồ ~ :>>>>>>>> Chắc là sốc lắm :))))) nếu nay mà tui gửi luôn là bồ sẽ té ngửa, chốt đơn cuối tháng t7 mà giờ tui đã gọi hồn bồ rồi :)))))) đọc cuốn quá nên quẩy một lèo đó :>> trúng cái gu của tui nứa :> Hỏi người thế thôi chứ vẫn để người là đơn cuối đơn tháng 6 :)))))) nên là viết luôn. Nay là ngày 20, để coi tui kiên nhẫn được bao lâu rồi gửi bồ cái rv :))))))))))

*

Hừm, vô chiện chính he. Nói sao nhỉ? Tớ có lục lại các truyện teenfic đời đầu nòng cốt của tớ, cũng có xem lại một số cuốn ngôn tình hài ngày xưa, tớ áp tiêu chuẩn vào thì tớ thấy truyện cậu như vậy là ổn. Có thể nói là đạt full skill của tag hài mạng (những cuốn mà xuất bản rồi nhé) luôn :))))) Cái cậu muốn là làm sao để lên ray nội dung - cảnh kiếc trước khi viết, có vẻ như vừa viết vừa nghĩ hơi áp lực với cậu, bí ý tưởng chi đó, tớ cũng không rõ lắm, và cậu muốn để ý khu tình tiết. Viết để xả xì trét thì tớ nghĩ mãi cũng không ra nên chọn ray nào cho cậu, vì với tớ viết hay hay viết dở mà người viết (mục đích giải tỏa cho mình) cảm thấy phê rồi thì oke rồi ấy. Nó là một cách để giải tỏa thui ấy. Tui để ý thấy bồ cũng rất muốn nâng cao chất lượng văn viết hơn, cơ mà nếu với tag hài mạng thì thế đã full vạch rồi ý, tui nghĩ bồ giống chị Chow chặt chém với kiểu Pương Pương ấy :)))))) Thì giờ muốn nâng cao, muốn phải xâu chuỗi, bùng nổ hơn (cái này là bùng nổ ở plot, tui thấy plot của bồ khá hẻo :)))), còn bồ rất có tài trong bùng nổ chem nv), thì cái tiêu chuẩn cũng sẽ là tiêu chuẩn khác, và với tiêu chuẩn khác này, tui nghĩ bồ cũng sẽ phải bỏ công sức hơn cho bộ truyện. Mà tui không biết bồ có muốn phá vỡ kiểu viết chơi, viết giải tỏa hay không. Hay vẫn như hiện giờ, thế nên ở ý nào, tui bảo ray nó khác đi, thì tui sẽ nói với bồ trước nhé. Dù cố gắng, cơ mà nếu tui nói gì làm bồ buồn thì bồ ới tui, tui đem cái miệng vạ làng về ạ ~

*

Trước thì nói về ưu. Tớ vừa đọc mà vừa phải lướt thêm cmt vì cuốn :))))) Nhớ tớ kể chị viết "Nhật ký mẹ bầu thời thất nghiệp" không :)))) Giọng hài y chang luôn :)))))) Cái hài của cậu tớ nghĩ tớ thích vì nó xuất phát từ tính chân thật tự nhiên, và tính thông minh bẻ lái rất khéo. Có lẽ vì khi đọc lại (trò đùa nào chơi 2 lần chả nhàm :)))) ) thì cậu không còn cảm thấy hay nữa, chứ người đọc, vẫn đang nghĩ va phải bộ sến thì lại vô bộ hài. Nữa là nó hài từ mở đầu nên có lẽ về sau kỳ vọng người ta lớn hơn, bồ cũng sẽ cảm thấy sợ là không có gì hài hước níu lại. Nhưng mà thực ra cái níu tớ nó lại là tính chân thật và tự nhiên ở bồ. Tính chân thật này xuất hiện từ việc các nhân vật "không gồng lên để làm ai" và rất thành thật với sự tự ti, các suy nghĩ vô thức của bản thân, sự khó chịu trong tình huống (lúc yêu đương chẳng hạn hoặc đọc kinh Bát Nhã :))) ). Vì bồ không ép là yêu thì phải mặn, phải ngọt, mà cho nó "nhạt". Vì bị đặt ở tình huống dưới, và có chút "bẻ lái" :)))) Nên truyện hài mà duyên dáng :))))) Điều mà tớ thích nữa, đấy là dù tự ti, nhưng mà truyện mà :))))) nhân vật vẫn dám làm điều mình muốn làm :))))) Điều đấy nó lại càng tăng hào cảm dũng cảm đáng yêu cho nhân vật, vừa khiến tớ phê pha, "cuộc sống thật màu hường :> thật tuyệt vời :> Thật đáng sống :>" Mà bình thường teenfic hay kiểu nv chính giỏi toàn diện nè, rồi tự tin xuất phát từ giỏi, cơ mà nhân vật bồ kể cả không quá giỏi tới mức IQ 300/300, vẫn có thể tự tin :))))) Đáng yêu :)))))) Thì tui thấy bồ thành thật lắm, cái thành thật này khiến tui thấy thoải mái khi đọc truyện bồ.

*

Kế nữa là bồ không có thông điệp sáo rỗng. Viết truyện dễ sa đà chuyện này lắm, thì bồ không có. Thông điệp ra từ tình huống, dù không rõ ràng, và hơi cliche :))))))) nhưng mà tựu chung đọc thấy thoải mái, tự nhiên. Tui nghĩ chắc bồ không để tâm tới thông điệp, vì nó :)))) khá là :))))) ye, các tiến trình truyện, sự kiện dẫn mối quan hệ thì quen, thể hiện các thông điệp quen thuộc khác, tuy nhiên, điểm nhấn là chemistry và xd nv siêu tốt, diễn tả nv cũng tốt, nên các vấn đề về kết cấu, dẫn dắt có hơi ứ ừ tí nhưng mà vẫn cuốn. Nhân vật như tim truyện, bồ có cái tim truyện :)))) muốn lôi người đọc đi đâu :)))) là quyền của bồ :)))))

*

Ngoài ra thì tui thấy bồ viết ngoại truyện còn tốt hơn chính truyện ấy, các lát cắt nhỏ hội thoại, đời sống thường nhật cũng hay hơn rất nhiều so với việc tạo kịch tính, miêu tả biểu cảm, cảm giác bồ thấy thoải mái nữa ấy. Thì tui có thể gợi ý cho bồ một kiểu truyện mà không cần kết cấu nội dung, loại truyện kiểu này như nhiều ngoại truyện tập hợp vô ấy, chỉ viết những lát cảnh ngắn, đời thường, hài hước ít tiến triển cốt truyện, xây dựng chủ yếu là những cảnh đắt, xâu chuỗi thành tiến trình xung đột ẩn bên dưới (ví như qua cái nhìn của Trâm biết là nv nam chính đang bối rối). Người ta gọi nó là slice of life (bồ có thể bấm thử coi định nghĩa). Những truyện dạng này có thể kể đến "All in love" của Cố Tây Tước, "Anh không thích thế giới này anh chỉ thích em" có F-kun. Hoặc bồ có thể tạt qua "Chuyện nhà" của Si trên page Màu Nâu Đỏ Cháy Xém, cũng là theo hướng dạng này. Còn nếu mà bồ thích kiểu viết truyện hài nhưng mà vẫn có ý đồ, có cốt, có chỗ buồn chỗ vui, cảm động như kiểu Everything Everywhere All At Once (dịch thô là "Tất cả mọi thứ tất cả mọi nơi ở cùng một chỗ" "Vạn sự tùy duyên" :))) phim hay lắm :)))) tui thích lắm :))) ) thì cái này bồ đã có khả năng hài hước, còn tính kiên trì để xây nền móng và xâu tình tiết, để tất cả tình tiết chìm nổi nó kích thích, mang tính "lừa" hơn thì có lẽ tui nghĩ là cần thêm kỹ năng xây.

*

Nói về nhược. Thực ra, nói là nhược thôi, chứ cái nhược này nó tính theo vấn đề cá nhân, về tiêu chuẩn ray khác hài mạng á bồ. Vấn đề về từ ngữ chắc bồ cũng biết, "cmnr" hoặc "đóe" làm hài hước, cơ mà lên dòng chính thống thì sẽ bị mắng ngay. Tất nhiên, sửa thì mất chất. Văn phong, các đoạn tả từ ngôi ba, chuyển sang ngôi ba nói chuyện với người đọc - tức là có tính đối thoại ở nhân vật. Với tớ nếu mà hài hước thì không có vấn đề gì hết, tớ okela với chiện đó. Còn khắt khe hơn thì cái này lại hơi... gì... Tớ có đọc cmt, tớ nghĩ là cậu viết đoạn này cũng đã bắt đầu dẩy cùng độc giả rồi :)))))) Cốt vừa tác giả, vừa độc giả tạo thành xây nên :)))))

*

Hừm, sao nhỉ, nếu tớ đặt cậu theo EEAAO (cái phim trên tớ bảo ý), thì tính hài đã đảm bảo, nhưng mà bảo hài thế muốn nói muốn truyền đạt với tui điều gì thì không có. Tui nghĩ là cái hố hài bồ có thể cạn nếu như không có người đọc cổ vũ. Nói thế nào nhỉ, ý là bồ muốn viết để làm gì, và chắc chắn sẽ theo dòng đó, để thể hiện một chuyện gì, kể cả có người này nói, người kia xỉa, thì tui không thấy. Nếu ví thì bồ như Phương Nam của Saigon Tếu hồi đầu, còn cái tui muốn nói là kiểu hài của Uy Lê luôn gắng nói thêm một ý tưởng, quan niệm nào đó thông qua hài độc thoại. Cơ mà có khi chả cần thế, vì bồ hài duyên hài hước cũng khó cạn lắm, lại có người đọc nhiều, nên tui không nghĩ là nó cạn sớm đâu. Mà có cạn thì bồ cũng nhảy hướng khác :)))))) Trông bồ cũng vui mà :)))))

*

Như tui nói là thông điệp truyện xây từ khao khát nhân vật. Thì phần khao khát bên Đăng bồ làm tốt, mà bên Diệp thì hơi cấn - tui cứ tạm coi là vượt qua mặc cảm cá nhân, tình yêu đem tự tin cho người ta. Thì ở đây, Diệp tui nghĩ là kiểu nhân vật khá điển hình. Tính tự ti của nhân vật dễ gây đồng cảm, chem tốt, cơ mà nếu mà đặt riêng ra thì tớ chưa có cảm giác là giải quyết được sự tự ti này. Ý là sao nhỉ? Kiểu nhân vật bộc phát ra đối diện tỏ tình Đăng, cơ mà bị đẩy khá là ... dễ ấy... Ừa :)))) Tui không hiểu sao :))))))) Nó cứ dễ dễ sao á :))))))) Mà tính tự ti thì dễ đồng cảm, nhưng mà hiểu nó từ Diệp thì không. Một gia đình thoải mái, con út, được chiều, học ổn áp, thế thì nguyên nhân tự ti xuất phát từ đâu nhỉ? Nếu như Đăng đã từng bị phủ định và gặp cảnh bất công mất mát khiến luôn tìm cách kiểm soát mọi thứ, thì Diệp tớ chưa hình dung được lắm. Tớ có thể tự bồi vào, ừ thì ai chả tự ti, ai chả không biết mình như thế nào trước mặt người ngoài, tự ti là đúng rồi, hoặc cái gì cũng bình bình, thấy mình không nổi bật (cơ mà Diệp nổi bật mà :D). Cơ mà sự khai thác này nó khá là... không thể hiện trong truyện. Thế nên để cảm giác Diệp đã vượt qua sự tự ti, mất mặt gì đó, để tỏ tình thì không cảm thấy. Khi nói với Đăng thì thằng bé nói cũng không thể tính là từ chối (cả 2 lần). Con bé nó cũng nắm chắc một phần rồi mới tỏ tình ấy. Trong truyện thì tính con bé cũng chưa có tính nào là tính xấu hẳn hoi cả. Một tính xấu gọi là hẳn hoi ý :))))))) Kiểu như nhu nhược này, nóng tính, xấu tính, đặt đâu ngồi đó hay gì, thì con bé tính rất tốt, trẩu tre nhưng cũng chưa làm gì tới mức hại ai cả. Đấy, thế nên bảo truyện có một cái cốt, theo cái dòng để mở từng lớp tính cách nv, giải quyết những khúc mắc, từ tốt - xấu thành tốt - tốt thì không có. Tất cả chỉ là "làm thế nào để tiến triển chuyện tình này tự nhiên nhỉ?" Nên bồ cũng đặt các tình tiết tình huống hợp lý, nma nếu chỉ là "chuyện tình nảy nở phát sinh" thì kết sẽ thành kết hụt. Không có bài học nào rút ra để kết lại truyện, đọng lại cho người đọc. Truyện cứ diễn ra mãi cũng được, đến khi biến cố, nv lớn lên, hết biến cố thì mới may ra. Chắc thế nên khi hai đứa nó đồng ý với nhau thì cậu cảm thấy thiếu, nma cũng k viết gì thêm được nữa. Những đoạn sau viết hài, cơ mà cũng chỉ là đắp bồi chứ không đi lên hàng chính truyện được. Bồ có thể thử đặt là "chuyện tình này giúp gì cho Diệp, chuyển hóa bé nó thế nào?". Phía Đăng đã làm được thế, nma nv chính là Diệp thì nên có theo á. Cái này thì có thể tạt coi phim hàn là "Mùa hè yêu dấu của chúng ta", đáng yêu xỉu. Ngoài thế ra thì plot bồ khá hẻo và nghèo nàn, tui gần như kiếm được các kiểu tình tiết như thế ở nhiều truyện, điều hay là bồ thành thật, và kiếm cách khai thác hợp ý độc giả ó. Cả nhân vật cũng hơi quen :)))) Tui nói thiệt là cái hay của bồ nằm ở chuyện bồ thành thật, bồ cho ảo ma nhưng giải thích hợp lý, lại có cái duyên ngầm, nên cốt truyện rõ từ đầu phim, cơ mà tui vẫn muốn đọc xem nhân vật nó làm thành cái trò hề gì :)))))))))) Các phân đoạn cảm động làm không tới để cùng thấy buồn với nhân vật. Như đoạn Đăng, hay đoạn Diệp suy nghĩ trăn trở về tình cảm, gia đình (cơ bản là vì Diệp đầu gỗ quá, nv này lên tính cách viết nặng phần hài, chứ không khó ở mặt nội tâm, nên khi cho con bé biến cố bồ lắm không ra - có thể đọc thử "Ngươi không vào địa ngục thì ai vào" hoặc bồ coi cái bộ anime mà có con bé đeo mặt nạ mèo mà tui quên tên rồi :)))) )... Nói chung cũng tùy, nếu mà chọn thuần hài thì chẳng cần thiết điều này.

Thực ra hài giải trí chẳng có gì là không hay. Bồ biết ông gì chê bà viết Kiêu hãnh và định kiến chứ :)))) Truyện bà cũng mô típ bỏ xừ trai giàu gái nghèo giỏi, điêu toa các thứ nma vẫn đáng yêu thây :))))))) Cũng lồng thêm các yếu tố về nữ quyền. À nếu bồ đọc được đam thì có thể tạt thử đọc "Mặc mạch" nói về 2 bạn này yêu nhau nhưng lồng ghép thêm như việc bạo lực học đường (k nặng đâu, tươi sáng lắm), về người khuyết tật, rồi tinh thần thanh xuân vườn trường các thứ... Tui nghĩ bồ có thể xem thử xem. Khoảng giữa truyện thì truyện mới nảy sinh vấn đề cá nhân của Đăng - Diệp, cơ mà giải quyết vẫn nông, chủ yếu tập trung vào mảng hài, mảng chính kịch, thêm chút bi thì chưa có. Bồ xem xét he, thì thấy bản thân thích gì thì theo đó thui. Thích thì xây cốt tạo tiểu thuyết, k thích thì chơi slice of life, cả hai đều đỉnh cả. Slice of life thì thề là hợp bồ kinh :))))))))) tui cũng thấy bồ viết ngoại truyện hay :))))))) Mà thể này bên mình tui ít thấy ai khai thác lắm, nay bắt được quặng vàng hiếm :)))))

*

Miêu tả thì vài đoạn hơi cợt xíu, tính chất truyện thế, nên tui cũng không nặng nề gì. Nói chung cũng là do bồ lựa. Cũng chỉ nhấn nhấn vô nội dung - tình tiết thế thôi. Bồ thành thật nên tình tiết cũng thành thật hợp lý, dù ý thiết lập thì hơi ảo ma (gđ Đăng - gđ Diệp), cơ mà làm rất tốt vấn đề giải thích, nên ukie lắm. Không sượng chi. Ò, thế thui, hết gòi, tui nói thế thui.

Tui thấy viết đáng yêu trên ray văn học mạng nah bồ ẳng ẳng mèo meo meo :)))))))) Onichan :))))))) ụt ịt ụt ịt :))))))) Lúc đọc đến đoạn Bát Nhã Kinh tui cười lắm. Được cái có mấy đoạn đúng là nó đãi bôi rớt miếng cơ mà bù lại :)))))) đến 80% là miếng hợp tui :))))))) cười ẻ :)))) Nếu là bộ truyện hài tui sẽ k ngại bỏ giỏ :))))))) ò, chuyện là dị thôi, nếu bồ k ngại thì có thể nhắn thêm cho tui heng. Vì tui cũng không biết bồ muốn thế nào ó, với skill thế này thì bồ đã rất oke rồi đó nah ~~~~

______

Đại Bông: Ấp là người đầu tiên viết review cho mình dài đến thế! Trời ơi hai ngàn bảy trăm từ!! Mình thực sự bị ấn tượng về cái cách mà con người này đi review truyện quá 🤣 Ấp là một gười review siêu có tâm, khác với hầu hết các trang chuyên review truyện đọc hời hợt hay là khen bừa (như những gì mình khách quan nghía qua), nên mình cũng rất muốn được Ấp review. Nhưng mà vấp ở chỗ là... tự bản thân mình thấy truyện của mình nhảm, nên rất là tự ti để gửi tới một nơi mà người ta review bằng hết tâm huyết như thế. Sau vài lần đắn đo cuối cùng mình mới gửi, lúc truyện chưa hoàn thành, và mình rất bất ngờ khi nhận được phản hồi tích cực như vậy. Sau các cuộc nói chuyện với Ấp thì mình dần bắt đầu suy nghĩ về khả năng của mình, và từng cố gắng viết thêm các truyện khác để khai mở tiềm năng của mình như Ấp nhận xét. Nhưng mà... à ờm tiếc là khả năng của mình thực sự có hạn nên mình đã down mood khá nhiều lần (tui làm bà thất vọng rồi Ấp ơi huhu). Cứ viết cố thì lại thành gồng, mà ưu điểm của mình thì lại là do văn phong tự nhiên không gồng cơ, chẳng biết phải làm sao. Nhưng mà thôi cứ cố gắng dần vậy haha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top