Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương I: Lục địa Vinh Diệu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đế chế Thiên Đàng là một trong năm đế chế lớn nhất lục địa, với vùng lãnh thổ rộng lớn kéo dài từ bờ biển Lila tới hết dãy núi hùng vĩ nhất lục địa là Unulima, chiếm gần như hầu hết khu vực phía Đông của lục địa này. Chỉ trong thời gian hậu Tân Thế Giới đế chế Thiên Đàng từ chỗ không ai xem trọng phát triển thần tốc bắt kịp những ông lớn của lục địa này về mọi mặt.

Lãnh thổ rộng lớn là thế nhưng đây là đế chế được xem là hung bạo và hiếu chiến nhất cả Vinh Quang. Trước nay chỉ cần ở những nơi đất đai không ai để tâm tới mà một nhóm người đến khai phá cùng xây dựng một tân vương quốc thì không bao lâu sau đế chế này sẽ đến và sang bằng nó.

Lục địa Vinh Quang rộng lớn vẫn có những vùng đất cần được khai hoang, về việc này mỗi năm số lượng các tù nhân từ các vương quốc khác trục xuất đi sẽ góp phần quan trọng cho việc khai hoang.

Những tù nhân này, nếu không tìm được quốc gia tiếp nhận thì họ sẽ trở thành kẻ khai hoang miễn phí hoặc ít nhất cũng sẽ được đế chế này thu nhận làm quân binh xem như tốt thí trên chiến trường.

Cứ thế đế chế Thiên Đàng trở thành đế chế có nhiều cuộc chinh phạt thành công nhất của cả lục địa này. Thế lực của Đế chế cứ thể mở rộng, trở thành mối đe dọa với không chỉ với các quốc gia nhỏ và vừa mà cả cả đế chế cường thịnh cũng phải đề phòng.

----

Phía Tây lục địa nơi được cấu thành chủ yếu hoang mạc Frotaria bạt ngàn chưa ai đi qua hết và hệ thống những dãy núi đá Kiort cheo leo nhất lục địa. Hệ thống núi này bao vây thành hình cánh cung tựa như một tòa thành vững chãi được thần thánh ban tặng bảo vệ khu vực nhỏ nhoi ngoài rìa sa mạc- nơi mà sinh vật có thể tồn tại được mà người ta gọi nó là đồng cỏ Hyrdes. Khô cằn, khắc nhiệt là điều mà cả lục địa nhìn về nơi này nhưng ở một nơi như thế này lại là nơi một đế chế hùng mạnh có lịch sử lâu đời nhất nhì lục địa này tọa trấn.

Bá Đồ!

Tên gọi này đã trở thành nỗi ám ảnh cho không biết bao thế nhiêu người kể từ lúc sơ khai lập địa. Đế chế Bá Đồ được cấu thành bởi nhiều bộ tộc, những tộc này lại là nơi sản sinh ra những chiến binh kiêu hùng nhất.

Dân số Bá Đồ tuy ít ỏi nhưng nổi tiếng là những chiến binh thiện chiến nhất, nhờ vào lực lượng này mà Bá Đồ liên tục mở rộng đất đai vào sâu trung tâm- nơi mà điều kiện khí hậu ít khắc nghiệt hơn. Suốt từng ấy năm qua đế chế Bá Đồ vẫn không thay đổi dù bàn cờ của các nước liên tục thay đổi qua các năm. Dù vật đổi sao dời như thế nào nơi đây vẫn là một Đế Chế mà không ai có thể xem thường được.

"Bá Đồ trước sau như một, khí phách hiên ngang, bá khí ngất trời"

----

Nằm ở phía Nam lục địa được tiếng nhạc du dương dẫn con người ta băng qua những lớp dây leo dày đặc bên ngoài khu rừng rậm rạp nhất lục địa này đến vùng đất phồn thịnh ẩn sâu trong nó. Trước tầm mắt là những ngôi nhà gỗ vô cùng tinh xảo được xây trên những thân cây khổng lồ tán rộng che phủ mặt đất, thân thẳng cao tưởng chừng chống cả trời đất. Đi men theo những con đường uống lượn sẽ đứng trước lâu đài của đế chế Vi Thảo. Lâu đài nguy nga này nằm giữa những tán cây Helen khổng lồ. Quả của loài cây Helen được biết đến với khả năng hóa giải tất cả các loại độc chất trên lụa địa, trăm năm mới nở một lần nên vô cùng quý hiếm.Trên khắp lục địa Vinh Diệu rộng lớn chỉ có nơi này là loài cây này sinh sôi nảy nở nên cũng vô cùng tự nhiên Vi Thảo trở thành vùng đất mà người ta gọi là vùng đất dành cho các dược sư.

Nhưng hài hước là kẻ đứng đầu Vi Thảo không phải là một dược sư mà là một phù thủy mà còn là phù thủy đứng đầu lục địa. Vị phù thủy này không chỉ có khả năng sử dụng ma lực biến ảo khôn lường mà còn có một tầm nhìn khác người, chính đầu óc chiến lược ít người bì kịp này đã giúp y đưa Vi Thảo phát triển một cách thần tốc về mọi mặt trở thành một trong các Đế chế hùng mạnh nhất bấy giờ. Nhưng khác với nhiều Đế chế đương thời Vi Thảo quanh năm náu mình trong khu rừng thiêng này, trước nay không mang ý chí chinh phạt ai cũng chả có kẻ ngốc nào mơ đụng vào nên vô cùng yên bình.

"Gió thổi nhẹ qua,cỏ non nảy mầm tạo thành sự sống."

----

Men theo bờ biển phía Nam nhìn ra đại dương bao la sẽ bắt gặp một quốc đảo đằng xa tít tầm mắt. Nơi đó chính là Lam Vũ- đế chế có một vị trí đặc biệt nhất cả lục địa: dưới lòng biển. Chính xác mà nói, cả Đế chế Lam Vũ nằm trên một vùng đất thấp hơn mặt biển hơn 50 mét, toàn bộ vùng đất này như một thủy tinh nước khổng lồ với một màn chắn ma thuật khổng lồ ngày ngày được gia công bảo vệ nơi này trước biển cả và cả kẻ thù. Bao quanh vương quốc này còn là hàng trăm hàng ngàn các xoáy nước khổng lồ có thể hút mọi thuyền bè hay có khi còn là là những linh vật bay trên bầu trời nếu chúng xui xẻo lạc vào. Những xoáy nước liên tục xuất hiện xê dịch vị trí với nhau biến thành một hàng phòng thủ vững chãi bảo vệ Lam Vũ khỏi những cuộc xâm lăng của ngoại bang.

Thậm chí khi những xoáy nước đó được hóa giải được đi thì cũng chỉ cần một đại ma pháp được kích hoạt ở trung tâm quốc đảo này để ngăn chặn việc nơi này bị xâm lược. Ma pháp đó sẽ đưa cả vùng đất này hòa toàn chìm hoàn toàn xuống biển, biến mất khỏi toàn bộ tai mắt của kẻ thù. Lý do nơi này có một vị trí tọa lạc không giống bất kỳ nơi nào như vậy là vì hầu hết những người dân của Lam Vũ đều có nguồn gốc là các người cá. Trải qua quá trình khai phá lục địa bọn họ dần thích nghi với thế giới mới và dùng ma thuật để có được đôi chân đi trên mặt đất như nhiều tộc khác nhưng điều đó không có nghĩ là họ mất đi khả năng nguyên thủy của mình. Người ở Lam Vũ chỉ cần muốn là có thể hóa thành người cá vùng vẫy dưới nước, nên chuyện vương quốc của họ nổi trên mặt nước hay chìm vào lòng biển cũng không phải là cái gì quá quan trọng.

"Mưa hè lướt qua, gội rửa vạn vật."

----

Trong khi đó nơi cực Bắc quanh năm được băng đá che phủ lại là nơi đế chế Luân Hồi- một đế chế nổi lên còn sau cả Thiên Đàng nhưng cũng như Thiên Đàng, Luân Hồi chớp mắt đã trở thành một đại cường quốc về mọi mặt.

Một đế chế luôn được bao phủ bởi những lớp tuyết dày như Luân Hồi trước đây ít người có thể tin rằng một đất nước như vậy có thể hóa thành một thế lực chỉ nhờ vào các hoạt động thương nghiệp đến các nước lân cận. Đúng vậy Luân Hồi chỉ nhờ vào việc xuất khẩu đá quý được khai thác từ hệ thống mỏ đào Edsit và các mặt hàng mỹ nghệ cũng như tơ lụa thượng hạng mà chả mấy chốc lên như diều gặp gió. Nằm ở cực Bắc nhưng lại có một mặt giáp biển, nhờ biết xây dựng phát triển cảng hàng hải Ople này mà hoạt động trên biển của Luân Hồi phát triển mạnh có thể sánh vai với cả đế chế được xem là cường quốc về hàng hải đương thời là Lam Vũ. Trên bộ Luân Hồi may mắn lại là cửa ngõ thông ra biển của những đất nước phía sâu trong lục địa, nhờ điều kiện này Luân Hồi trở thành nơi trung chuyển hàng hóa, nắm được mạch máu lưu thông thương nghiệp của cả khu vực phía Bắc lục địa.

"Ngàn năm luân hồi, chiến thắng song hành."

----

So với năm đại cường quốc đứng đầu bấy giờ Luân Hồi có thể xem là đất nước trẻ nhất mới vừa gia nhập, vị trí này từ trước đến nay vốn dĩ thuộc về một đế chế khác. Đế chế đó là Gia Thế.

Thuở đầu nơi này chỉ có Gia Thế - Hoàng Phong- Bá Đồ là ba nước có sức ảnh hưởng nhất lục địa này chỉ là thời thế đổi thay, những người kế vị không được như tiền nhân nên cuối cùng chỉ có Bá Đồ là tới bây giờ trụ vững trong hàng ngũ này. Trong khi đó sau thời gian dài bị chèn ép hàng loạt các Đế chế khác bắt đầu cải cách về mọi mặt ổn định kinh tế quốc phòng từng bước từng bước xóa bỏ đi ranh giới giữa các đế chế lớn và nhỏ.

----

Lục địa Vinh Quang vì sự cân bằng này mà dần vào quỹ đạo nhất định. Cho đến khi...đến khi tân vương quốc Hưng Hân xuất hiện vào năm 2024 theo lịch của lục địa Vinh Quang .

Mấy trăm năm qua việc những tân vương quốc được hình thành không phải là chuyện hiếm ở nơi đây, thậm chí có người xem nó như trò tiêu khiển đốt thời gian vậy. Vì những vương quốc này nếu không có một thế lực đủ mạnh sẽ rất mau bị biến khỏi bản đồ lục địa dưới gót giày, họng súng, lưỡi gương của Đế Chế Thiên Đàng.

Một vương quốc nhỏ bé hình thành ngay hướng mà đế chế Thiên Đàng đang mở rộng xâm lăng chả khác gì một con chuột nhỏi nhoi trước con đại bàng uy mãnh khổng lồ. Người ta cười khẩy cho số phận vương quốc nhỏ nhoi này, người ta lấy làm thương hại nó, người ta xem việc vương quốc này bị tiêu diệt như tất yếu và việc đó sẽ đến rất nhanh mà thôi.

Nhưng thế sự trên đời không ai ngờ được, người ta không ngờ hay đánh giá đúng sức mạnh của Hưng Hân cả. Năm lần bảy lược đế chế Thiên Đàng tiến công Hưng Hân đều bị đánh bậc ra. Dù có thay quân đổi tướng mấy lần thì thứ đế chế ấy nhận được chỉ là thất bại thêm ê chề, thiệt hại thì ngày càng thêm nặng nề.

Vì điều lấy làm hổ thẹn này mà Thiên Đàng đã phải ký hiệp ước đình chiến lâu dài với Hưng Hân .50 năm trôi qua, Hưng Hân cứ thế phát triển ngày một mạnh mẽ tựa như một con rồng khổng lồ ngủ sâu trong vách đá nay đã tỉnh dậy làm vương một cõi. Các tiểu vương quốc bên cạnh từ đó vì muốn chống lại sự bành trướng của Đế chế Thiên Đàng mà liên tiếp sáp nhập trở thành các nước con trong cả một liên minh do Hưng Hân là người đứng đầu. Các vị vua của các nước đó cũng đồng lòng trở thành người phó tá trung thành Đế vương của Hưng Hân cùng phát triển các vương quốc. Trong vòng thời gian ngắn, Hưng Hân liên tục trình làng các nhân tài hiếm có, đồng thời không ít các nhân vật vốn có thanh danh trước đó cũng được chiêu mộ về.

Cứ thế chỉ trong 50 năm, Hưng Hân không chỉ trở thành thứ ngán đường đế chế Thiên Đàng mà còn vươn lên trở thành một thế lực hùng mạnh trong cả lục địa Vinh Diệu được người người tôn sùng, ngưỡng mộ cùng căm ghét.

50 so với tuổi thọ của người dân của lục địa Vinh Diệu thật sự rất nhỏ bé vì vốn dĩ tuổi thọ trung bình của họ phải lên tới hàng ngàn nhưng 50 năm này là 50 năm khiến cho sự bành trướng của cả một thế lực hùng mạnh bị khựng lại hoàn toàn. Đây là nỗi nhục, nỗi đau cùng căm thù của toàn bộ Đế chế Thiên đàng với Hưng Hân.

Lịch sử sau 50 năm lần nữa lại sang trang mới.

"Hưng Hân hướng vinh, vương giả trở lại."

--------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top