Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

02; (H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này là oneshort H nhen các nàng iu dấu🥺✨

_Đọc vui vẻ nhó_

em lớn rồi, em hôn anh được chưa?
Sao lại không.

[...]

Hôm nay đức duy có buổi hẹn với team bray, thật ra em cũng lười đi lắm em không muốn xa quang anh dù chỉ 10 phút nên bày đủ trò để trốn không đi

Nhưng anh bảo mà biết em giả bệnh để ở nhà tò tí te với quang anh, anh ấy sẽ xé xác em luôn quá không quên tặng cho em nhỏ vài bài dizz

Thấy đức duy lọt thỏm trong lòng mình vừa soạn tin lại xóa khiến anh nheo mày cười tủm tỉm xoa mái đầu đỏ thơm ngát mùi dâu tây ngọt lịm thoang thoảng ngay cánh mũi anh, vài sợi tóc mỏng chọt chọt vào chóp mũi anh khiến anh cúi xuống hít hà mùi hương của em người yêu

Cảm nhận bàn tay lớn của anh bao bọc lấy tóc mình, em vui vẻ ngước đầu nhìn anh trên môi đã nở một nụ cười thật xinh, nụ cười đã khiến trái tim quang anh thổn thức

"nay em có hẹn với team"

"ừ vậy duy đi đi"

"em hong muốn xa anh đâu"

"anh cho duy đi mà, lâu lâu mới có tiệc với nhóm"

"còn quang anh thì sao?"

"anh ở nhà soạn lại bài thi đợi duy về với anh"

"vậy em đi sớm rồi về với quang anh nha"

"về sớm với anh hay về sớm xem phim xúc xích siêu anh hùng"

"về với quang anh cùng xem phim"

Thấy em hớn hở phì cười trong lòng mình, tim anh lại đập mạnh hơn bao giờ, đức duy nhẹ nhàng dựa vào cơ ngực trái săn chắc của anh, em khẽ nhắm mắt thả lỏng cơ thể cười nói với anh

"nằm như này, em nghe rõ tiếng tim quang anh đang đập nè"

"nó đập như nào"

"em không cần biết, em chỉ cần biết tim anh đập mạnh vì hoàng đức duy này là đủ rồi "

"chỉ có duy mới làm tim anh loạn nhịp"

Tay anh vòng qua eo em siết chặt ôm trọn đức duy vào lòng, em hôn nhẹ lên lòng ngực nơi cất giữ trái tim ấm nóng của người em yêu

Trái tim của anh chỉ lưu giữ hình bóng em, cả đôi mắt cũng thu trọn nụ cười em, tâm trí vì em mà đầy dữ liệu ghi nhớ

Tầm 5 giờ chiều em đã sửa soạn để đi gặp mọi người, em ăn mặc đơn giản với áo thun trắng mà quang anh tặng cùng quần short đỏ

Trước khi đi em hôn lên má anh cái chốc, rồi vui vẻ vẫy tay tạm biệt anh

"duy đi vui nhé"

"hong có quang anh nên buồn lắm cơ"

"lo chơi đi ông tướng rồi về với anh"

"dạ"

"nếu có uống rượu thì uống ít thôi, nghe lời anh"

"vâng duy nhớ rồi"

Đức duy cứ nghĩ sẽ hẹn đi ăn ở nhà hàng sang trọng nhưng không người thầy yêu dấu của em hẹn cả nhóm ra bar uống rượu rồi trò chuyện

Em thề rằng em không thích uống thức uống có cồn vì tửu lượng em kém vãi ra, với quang anh của em không thích em mang bộ dạng say khướt làm trò đâu, anh sẽ phạt em mất

Vì là một con người nghịch ngợm nên em đã bày ra 1001 cách giả vờ uống hay từ chối khéo, thấy sao bản thân vừa đẹp trai còn thông minh nữa kiểu này quang anh lời to khi quen em mà

Tự nghĩ em tự cười khúc khích ưỡn ngực tự hào thì bị ngọc chương bên cạnh đẩy ly rượu cho em bắt đức duy chung vui

Em nhanh nhẹn cầm lấy ly rượu cụng với team, rồi giả vờ nhấp môi nhưng không uống đang lén lún tính đỗ xuống sàn nhà

Thì thanh bảo nhìn thấu chiêu trò này bắt lấy tay học trò nốc rượu vào miệng em khiến em ngơ ngác nhìn thanh bảo

"không cần cảm ơn anh"

'em có mượn anh đâu huhu'

"nay ai mà không uống nhiệt tình anh sẽ nhốt vào phòng thu 1 tuần"

"rõ!!!"

Cmn gì vậy, đây là muốn bức chết em à. nghe thầy nói thế không lẽ không nghe theo nhưng mà xét kỹ ra nếu bị nhốt vào phòng thu em sẽ có ít thời gian bên quang anh hơn nên đành ngậm ngùi gượng gạo hòa mình vào những ly rượu với men say đê mê này

Thanh bảo bị nhiễm tính của thế anh rồi hic cứu đức duy với

Em không nhớ mình đã uống bao nhiêu nhưng hình như nhiều hơn kỉ lục để đời của em rồi, say mèm nằm bệt ra bàn lãi nhãi mè nheo gọi tên quang anh

"hức...quang anh...duy nhớ quang anh"

"quang anh hả?gọi nó đưa thằng duy về đi nó say lảm nhảm khùng điên đau cả đầu"

"để tao gọi quang anh, còn thầy bảo tính sao?"

"tao gọi cho thầy andree rồi khỏi lo"

Em nghe mọi người nhắc tới quang anh thì bật dậy lải nhải mấy câu vô nghĩa với mọi người

"ực...kêu quang anh ra đây...hic uống với tao nhanh"

"tự kêu đi ai gảnh cha nụi"

Ngọc chương ra cửa quán bar cho yên tĩnh gọi điện cho quang anh

"alo quang anh!thằng duy say cái hóa điên rồi"

"địa chỉ"

"ở quán bar 69 đường 419"

Bíp bíp

Nghe tới đây thôi anh lật đật chạy ra cửa mặc vội áo khoác vào phóng xe đến rước em, anh lo lắng chạy vào trong

Bên trong nồng nặc mùi rượu bia thuốc lá khiến anh muốn nôn ra, âm nhạc thì xập xình đến đau đầu anh nhíu mày kiếm em thì thấy em đang vui vẻ đùa giỡn với đức trí còn dựa vào vai hoàng tử long biên nữa chứ

Cau có bước nhanh lại phía đức duy, dùng lực kéo mạnh em đứng dậy khiến em bất ngờ không giữ thăng bằng được ngã vào lòng ngực nóng ran của anh

Giương đôi mắt long lanh cùng nụ cười nghỗ nghịch với anh nhưng anh lại đanh mặt nhìn em to tiếng

"đi về "

"ơ...ức quang anh sao nạt em?anh hết thương bé rồi hả"

"..."

"đi về nhà là đi về nhà, về tới nhà quang anh coi chừng tui đó ức"

Để em yên vị trên yên xe cho em dựa vào lưng mình, anh phóng xe nhanh hết cỡ còn em thì tận hưởng mùi hương nam tính từ tấm lưng vững chắc luôn che chở em

Trên xe em đâu ngồi yên đâu, em luyên thuyên đủ thứ còn anh chỉ im lặng lắng nghe em, nếu như thế thì đã không có chuyện để kể đằng này em còn nói dõng dạc rằng

"quang anh á...chỉ nằm dưới thân đức duy này thôi..."

"duy nói gì nói lại nghe coi"

"ức...quang anh nằm dưới đức duy nghĩ sao mà đòi làm top"

"..."

"đức duy mới là anh top soái ca vạm vỡ ức"

Bột tôm chetme bày đặt không à duy ơi. câu nói tưởng chừng như vô hại lại thành công chọc điên quang anh, mặt anh đen lại hầm hầm phóng xe nhanh hơn

Về tới nhà, anh không nói gì đi một mạch vào nhà bỏ lại đức duy loạng choạng theo sau, em tức giận than vãn

"nè quang anh hức...dìu em vào với anh ơi"

...

"quang anh ơi hức..."

Em theo sau anh bước vào trong nhà thấy anh ngồi trên sofa quay lại nhìn em, em dặm chân đùng đùng hờn dỗi định gào lên với anh thì quang anh nhanh hơn lên tiếng trước

"hoàng đức duy bước lại đây"

"không, mắc gì em phải..."

"TAO BẢO EM QUA ĐÂY"

"hức...quang anh..."

Bỗng nhiên anh quát lớn khiến đức duy giựt mình run rẩy, em rưng rưng sợ hãi bước chậm rãi lại phía hắn một cách rút rè

Quang anh ngước lên nhìn gương mặt đã đỏ bừng vì say, và đôi môi hồng hào đang mím chặt lại vì sợ, anh không tính mắng em nhưng chiều duy miết duy hư rồi, phải dạy lại

Anh to tiếng ra lệnh cho em, ánh mắt lạnh lẽo nhìn từ đầu đến chân em khiến em lạnh sống lưng

"cởi đồ ra"

"hức...duy xin lỗi...hức đừng mà"

"anh không nói lại"

"hức anh ơi,anh..em xin lỗi mà"

Em nức nở cầu xin anh, chuyến này đích em chắc đỏ hỏn hơn cà chua luôn quá. mắt được một tầng nước bao phủ khẽ nhìn anh, mắt anh đanh lại khiến em vội vàng cởi quần áo ra vứt sang một bên, tay em run ướt đẫm mồ hôi

Cơ thể bị phanh trần trước mặt quang anh khiến đức duy ngại ngùng, mặt em đỏ bừng lên quay sang hướng khác

Không một mãnh vải che thân khiến luồng khí lạnh va chạm với cơ thể khiến em rợn người

Anh không nói gì bỏ đi, khiến em ngơ ngác nhìn theo bóng lưng anh, đức duy muốn chạy lại ôm anh từ phía sau mà xin lỗi bảo anh rằng em sợ, bảo rằng em không muốn anh buồn

Chỉ là ánh mắt lạnh lẽo ấy khiến em ám ảnh nên đành ngậm ngùi quan sát anh, quang anh đi xuống lầu trong tay là cây thước gỗ nó khiến em nuốt nước bọt ừng ực trong cuốn họng, cây thước là kẻ thù gây sát thương với em

Anh tiến lại em lại lùi một bước, anh thản nhiên ngồi lên ghế sofa kéo mạnh tay em lại phía mình, em theo quán tính té xuống nằm úp lên đùi anh

Em hoảng loạn vì ngại ngùng quay lại nhìn người to hơn, gò má đã phiếm hồng mếu máo cầu xin đứt quãng với anh

"hức...em chừa rồi...em xin lỗi hic"

"dẹp ngay trò khóc lóc với anh đi"

"em...em hic quang anh phạt duy xong...hức phải thương duy lại nghe chưa"

"ừ...hư thì phải phạt, anh không nhẹ tay đâu"

"vâng hic"

Đặt cây thước lên mông em, vỗ nhẹ lấy đà vài cái dọa nạt em, phía kia em nhắm chặt mắt lại vì sợ anh vung tay đánh cái bốp rõ to vào mông em khiến nó nảy lên

Bốp

"ah...hic đau quá quang anh"

"hửm?xưng hô của baby?"

Bốp

"hức daddy baby sai rồi...ah hic"

"baby sai gì?"

Mỗi câu mỗi chữ từ miệng nhỏ em phát ra hắn liền vung mạnh tay đánh không thương tiếc, mông em giờ đỏ ửng lên rơm rớm máu

Bốp bốp

"baby không nghe lời daddy...ah uống quá chén"

Bốp

"Ah hức...baby dựa vào vai người khác"

Bốp

"baby không nên thân thiết với...ai ngoài daddy ah"

Bốp

"hức...baby xin lỗi"

Bốp bốp bốp

"baby kể thiếu rồi"

"hức...baby thật sự hong nhớ ah"

Em lờ đờ nửa tỉnh nửa mơ vì men say ráng moi móc dữ liệu ký ức từ não bộ nhưng thật sự em chẳng thể nhớ ra

Nước mắt ngấn lệ nhìn anh nhưng quang anh của em đen mặt lại đánh mạnh vào mông đau rát kia khiến đức duy đau đớn siết chặt tay đến đỏ lè

"baby không kể được thì để daddy nói"

"baby dám nói daddy nằm dưới thân baby?"

"baby là anh top vạm vỡ?"

Từng lời nói là những cái đánh mạnh bạo anh ban tặng cho em, em không khóc nữa vì em sai thật mà bị trừng phạt như này quang anh sẽ không giận em

Nên đành nằm im cho anh đánh, thấy em không dám phát ra tiếng khóc hay cầu xin nữa khiến anh sót lắm nhưng đã sai thì em phải được dạy lại

Khi đánh xong, quang anh để cây thước sang một bên đỡ em ngồi vào lòng để em quay lại phía mình mặt đối mặt cho em mệt mỏi dựa vào hõm cổ anh mà nức nở

Tay anh xoa xoa cặp đào đã chín đỏ, định đứng dậy lấy thuốc bôi cho em nhưng bị em choàng tay qua cổ, em nở nụ cười rạng ngời với anh

"quang anh vì ghen nên mới đánh em đúng không?"

"hả...không...không phải"

Bị nói trúng tim đen anh liền bóp lấy cánh đào căng mọng nhào nặn khiến em giựt nãy người bám vào vai anh

"anh sợ mất duy, duy dễ thương thế này sẽ có người cướp duy khỏi anh mất"

"duy chỉ đi theo quang anh thôi, em là bảo vật quý giá chỉ mình quang anh sở hữu"

"anh thương duy nên mới phạt em, đừng giận anh nhé"

Em gật đầu cười vui vẻ với anh, rồi đức duy bất động quan sát anh, em ghé sát mặt vào mặt anh khiến quang anh thắc mắc nhìn lại em

!!!cảnh báo 🔞 tục!!!

Không thích blick back đừng nói lời cay đắng

Bỗng nhiên đức duy lao lại cấu xé đôi môi người yêu mà mút mát, anh cũng chiều em luồng chiếc lưỡi tinh ranh dây dưa với chiếc lưỡi nhỏ của em mang cả hai vào cuộc chơi ướt át

Tay không rảnh rỗi mò mẫm hai hạt đậu đỏ xoa nắn, lâu lâu lại nhéo chúng khiến em nhíu mày vì khó chịu

Tách môi nhau ra tạo thành sợi chỉ bạc kích thích, anh hỏi em

"muốn làm à?"

"em...em lớn rồi!Đủ tuổi rồi mình làm đi quang anh"

"sẽ đau lắm"

"em không quan tâm, em muốn em thuộc về quang anh mãi mãi, em cũng không muốn người khác cướp anh đi"

"thế duy muốn là của riêng anh?"

"dạ em muốn hoàng đức duy là người của nguyễn quang anh"

"được"

Nghe em nói thế anh mạnh bạo cởi hết y phục ra quăng lung tung xuống nền gạch, kéo gáy em sát lại cắn mút hõm cổ trắng trẻo, mọi nơi anh đi qua đều để lại dấu hickey hồng hào ám muội, lâu lâu trêu em lại cắn mạnh vào bên vai khiến em rên ra tiếng

"ưm hah..."

Hai đầu vú đỏ hoe cương cứng nhô ra do bị kích thích phập phồng thu hút ánh nhìn của quang anh.Nó mời gọi anh ra sức liếm láp chơi đùa nó đến rỉ máu, miệng không ngừng cắn đầu vú sưng tấy, tay kia không rảnh rỗi mà ra sức xoa bóp nhào nặn bên ngực còn lại

Đức duy không kiềm chế được mà ngửa đầu rên lớn khiến dục vọng trong đáy mắt quang anh bừng sáng hơn

Tay lần mò xuống huyệt động miết nhẹ bên ngoài do nhạy cảm mà chảy dịch nhày ra anh nhanh nhẹn cho hai ngón tay vào trong một cách trơn tru, xoa nắn vách thịt mềm ẩm nới lỏng cho em

"hah ưm...lạ quá ah"

Khi đã cho bốn ngón yên vị bên trong đức duy anh mới rút tay ra, khiến miệng nhỏ hấu ăn có chút hụt hẫng ngấn lệ nhìn vào mắt anh

"ưm hức sao...sao quang anh ưm...dừng lại ah"

"vừa dạo đầu thôi, giờ daddy sẽ đưa baby lên đỉnh với món chính"

Anh vạch ra con quái vật đã cứng sau lớp quần boxer, khiến em đổ mồ hôi ướt cả trán khi thấy kích thước của nó

Wtf, gì mà to vậy kiểu này rách mất toang cái mông thân yêu của đức duy rồi

Giờ chạy cũng không được mà giở giọng nũng nịu cũng không xong, có chạy đằng trời cũng bị quang anh thông nát thôi

Thấy em nhỏ run rẩy nhìn chằm chằm con hàng của mình, anh liền hiểu ý phì cười với em hôn nhẹ lên trán em trấn an dù gì cũng là lần đầu của đức duy, phải nhẹ nhàng với cục cưng

"không sao duy đừng sợ, một chút sẽ hết đau"

"nhìn to vãi ra không đau cái đầu quang anh dm"

"lại hỗn rồi, thế dừng lại đi"

Thấy thế anh giả vờ chọc em chứ đang sung mà kêu dừng chắc anh chết luôn quá, kiểu bạn đang bùng cháy với mộng ước cháy bỏng mà bị người khác tạt xô nước đá dập tắt tia hy vọng hỏi xem có bức bối không cơ chứ

Nghe anh nói vậy khiến em níu anh lại, ai bảo là em không muốn làm người ta là sợ đau thôi chứ miệng nhỏ đang ngứa ngáy vì thiếu vắng

"em...em đang nhắm chuẩn chỗ để...ưm"

"ồ duy chủ động nhún nhỉ"

"anh im lặng để em xem n....ahhhhh"

Không để em nói hết câu, quang anh mạnh bạo vịnh vào eo em kéo em ngồi xuống một phát lút cán đâm sau vào thành ruột khiến em la toáng lên

Vách tường vì bị đột nhập với kích cỡ to bự này liền siết chặt lấy con hàng của anh, anh nhíu mày vuốt dọc lưng em còn đức duy thều thào thở dốc dựa vào cơ ngực đang nóng bừng vì dục vọng của quang anh

"thả lỏng ra duy, anh đây"

"đau quá...ah hức...cmn anh lừa em"

Em đập mạnh vào lưng anh cảnh cáo nhưng anh chỉ im lặng yêu chiều xoa dịu em, lần đầu của duy phải khiến em khắc ghi trong tâm trí suốt đời

"duy thả lỏng ra một chút sẽ hết đau, ngoan anh thương"

"ah...ưm"

Được anh người yêu vỗ về khiến em yên tâm hơn phần nào ngoan ngoãn bấu chặt vai anh mà từ từ thả lỏng, quang anh liền nở một nụ cười thỏa mãn

Ôm trọn eo em mà nhấp hông đưa đẩy cự vật vào sâu bên trong, vách thịt ẩm ướt bị ma sát mạnh mẽ không ngừng tiết ra dâm dịch cho con quái vật điên cuồng ra vào tàn phá mọi ngóc ngách

"ah hức...ưm nhanh...nhanh lên ah"

"chiều baby tất"

Cự vật to tướng được vách thịt ấm nóng bao bọc đưa cả hai mơn man trong lửa tình dâm dục, quang anh thở dốc ra tiếng còn đức duy chỉ biết há miệng rên rỉ

Không còn cảm giác đau đớn nữa, cơn sung sướng ập tới đánh úp toàn bộ lí trí còn sót lại của đức duy khiến em vô thức nhấp nhô theo từng động tác của hắn, hòa mình vào cuộc chơi sung mãn này

"ưm ah...daddy cho em"

"baby nói gì hợp lý đi"

"ah hức...baby là của riêng daddy...ah ưm...cho baby hah...xin daddy ah"

"baby ngoan, daddy cho em hết"

H tới đây thôi (。-'ω'-)❤

.

Sau khi xong xuôi, em ngất lịm trong lòng anh không hiểu sao trên môi nhỏ đang cười nhẹ tủm tỉm, đáng yêu chết quang anh rồi không lẽ đè em ra làm thêm chục hiệp nữa

Nhưng anh thương đức duy lắm nhiêu đây đủ làm em đau đến không xuống giường vài hôm rồi nên nhẹ nhàng bế em lên vào nhà tắm ân cần vệ sinh cho em chu đáo

Thay đồ chỉnh chu cho em rồi dọn dẹp bãi chiến trường một cách tươm tất mới yên tâm bế em vào phòng ngủ, nhìn em bé tóc đỏ ngoan ngoãn chìm vào giấc mọng khiến quang anh bất giác hôn lên chóp mũi em, vì yêu vì cưng chiều cả

Hoàng đức duy thật đẹp em là một tuyệt tác dưới mác sỡ hữu của nguyễn quang anh.

"không phải vì đẹp nên yêu mà vì yêu nên mới thấy đẹp"

Lấy điện thoại ra nhắn với thầy thế anh của mình chuyển lời tới anh thanh bảo xin cho bé yêu nghỉ họp team vào ngày mai

Rhyder ↬ andreerighthand__

Rhyder:
Thầy andree ơi

andreerighthand__:
Tao đây
Chuyện gì

Rhyder:
Thầy nói với anh bảo mai cho đức duy nghỉ một bữa dùm em với
Nay hơi mạnh nên....


andreerighthand__:
Ít ra học trò andree này phải như thế
Sung sức trên sân khấu
Mạnh bạo trên giường


Rhyder:
Cảm ơn thầy
Rhyder em không làm thầy bâus thất vọng 💪
Money team nói không với nhẹ nhàng


andreerighthand__:
Em không cần lo
Thầy bảo vừa bị thầy chơi xong
Đang nằm trong lòng ngủ ngon lành đây mai cũng xin vắng mặt


Rhyder:
Uầy thầy ghê thế
Em sẽ học hỏi

andreerighthand__:
Em cần trao dồi thêm
Lẽ thường tình thôi
(ง ͡ʘ ͜ʖ ͡ʘ)ง

Rhyder:
Đã rõ

[...]

Đang nhắn tin thì anh cảm nhận có gì đó níu tay áo mình, quang anh quay sang đức duy thấy em đang dụi mắt giở giọng mơ ngủ lèo nhèo anh

"quang anh ôm em"

"nghe em"

Dẹp điện thoại lên bàn xoay người về phía em ôm trọn cơ thể nhỏ vào lòng, em mãn nguyện rút vào người anh hít hà mùi hương nhẹ nhàng yêu thích

Quang anh luôn là chỗ dựa vững chắc là nơi bao bọc em bằng cả con tim.

Quang anh hôn lên mái đầu đỏ bồng bềnh rồi thủ thỉ với đức duy

"yêu em, đức duy mỗi mình em"

"duy cũng yêu quang anh hì hì"

Buổi tối êm đềm, bầu trời đen u tối được điểm thêm những vì sao lung linh tỏa sáng trong căn phòng nhỏ có hai hình bóng ôm trọn nhau thật ấm áp

Màn đêm của sự cô đơn nhưng là là màn đêm của sự dịu dàng bên nhau san sẻ hơi ấm cho người yêu.

End.

.

Trình viết H của mình còn non lắm mong mọi người thông cảm có gì sai sót mọi người góp ý nhẹ nhàng với mình để mình khắc phục tốt hơn nkaaaa iuiu💋💋💋

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top