Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5 Rascal hay Rascal 5 tuổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Park Jaehyuk đang vui vẻ stream chơi game thì nhận được tiếng donate

Nếu phải chọn giữa 5 Rascal và Rascal 5 tuổi thì cậu chọn cái nào?

" Ồ cảm ơn bạn"

Thao tác tay của hắn vẫn thoan thoắt nhưng trong não đang suy nghĩ câu trả lời

"Hừm...nếu là mình, mình sẽ chọn Kwanghee hyung 5 tuổi"

Hắn vừa nhìn màn hình game vừa đưa mắt nhìn kênh chat đang nhảy loạn xạ hỏi lí

"Các bạn biết đó...haiz..nếu mà chọn 5 Rascal chắc mình sẽ phát điên mất. Bùng nổ visual à. Nhưng mà 1 Rascal đã cằn nhằn làm mình nhức đầu rồi. Nếu 5 Rascal chắc mình đăng xuất quá"

"Còn Rascal 5 tuổi chắc dễ thương lắm. Mình có xem lỏm được một tấm ảnh, dễ thương cực kì. Chắc chắn sẽ không cằn nhằn và ngoan ngoãn hơn rồi"

Park "Ruler" Jaehyuk giải thích nhiệt tình, giải thích bằng cả tâm huyết

Chọn 5 Rascal là có 5 cây ATM luôn ấy

"Cần gì chứ, mình giàu mà"

Tui quay video lại rồi chút tui sẽ mách Rascal

"Ây da...tàn ác vậy nè..."

Điện thoại bắt đầu run lên. Là tin nhắn của người yêu hắn!

-"Park Jaehyuk chê anh cọc cằn nhỉ? Tối nay ở đó ngủ đi ha. Đừng có mà vác mặt về"

-"Ơ..anh ơi. Em đùa, tha em đi"

-"Không"

Tất tần tật cảm xúc vui buồn gì đều đã thể hiện trước cả trăm người đang xem stream. Nhanh chóng kết thúc ván game rồi sủi mẹ stream luôn

Nhanh chóng về nhà nhưng nhà đã đóng cửa, kêu hay nhắn tin gọi điện kiểu gì cũng không được. Đành lên kí túc ngủ một hôm

Anh đã cố gắng dậy sớm để về nhà rồi. Nhưng chẳng hiểu sao lại có chuyện. Bước vào nhà đã thấy thằng oắt con Bae "Sponge" Youngjun

"Đến đây làm gì"

"Kì diệu lắm đấy, bây giờ ta có Rascal 5 tuổi rồi đấy. Em qua lấy lại đồ xong rồi còn lại anh tự lo liệu. Tạm biệt"

Nói rồi bỏ đi để lại hắn một bầu trời hoang mang rồi mới tỉnh ngộ mà chạy vào phòng

"AAA! Chây húc! Chây húc!"

Em bé Kim "Rascal" Kwanghee vừa thấy hắn liền vui vẻ cười tươi mà dang hai bàn tay nhỏ xinh

"Kwanghee hyung...? Thật sao?"

Hắn khó hiểu mà ngồi xuống nhìn kĩ. Chạm thử tay nhỏ mềm mềm rồi lại nhéo má Kwanghee khiến hai má nhỏ đỏ lên. Bé không chịu được mà nhăn mặt, lấy tay nhỏ đánh vào mặt hắn tay còn lại thì nắm tóc

"Ghét! Ghét Chây húc! Xùy xùy chây húc cúc i"

"Sao nãy còn vui vẻ lắm mà? Mà đến phát âm tên người yêu mình mà còn sai"

Hắn xoa thái dương bất lực rồi cũng gỡ tay đang nắm tóc hắn ra. Bế anh vào lòng mặc kệ anh đánh, giờ đánh khác gì gãi ngứa

"Thằng nhõi kia cho anh ăn gì chưa?"

"Kwanghee ăn rồi"

"Đọc tên mình thì chuẩn đến tên người yêu thì kì lắm"

"Hong được nói như vậy"

Kwanghee dùng hai tay nhỏ che miệng Jaehyuk lại, đơn giản nghĩ rằng làm vậy hắn sẽ câm mỏ lại

Trẻ con vẫn là trẻ con, hắn liếm luôn tay bé luôn. Kwanghee sợ hãi mà rụt tay nhỏ lại nhìn với ánh mắt sợ hãi. Tay dính nước bọt của hắn, bé lấy tay chùi vào áo hắn một cách nhăn nhó. Đã già còn mất nết

"Kwanghee mún đi chơi!"

"Không! Em còn chưa ăn gì nữa đó"

"Hong chịu âuuu"

Hắn cố giữ người nhỏ hơn đang giãy giụa trong lòng mình. Bây giờ mà dẫn đi chơi khác gì tự mình đi vào cửa địa ngục. Nhỡ có ai nhận ra có khi người ta nghĩ là con hắn mất. Với lại từ hôm qua tới giờ, hắn chưa bỏ bụng được cái gì nên giờ bụng biểu tình rồi

Hắn đặt em xuống ghế còn bản thân thì xuống bếp. Bé con sao mà chịu yên phận ngồi ở đó. Kwanghee đứng dậy có chút khó khăn trong việc giữ thăng bằng nhưng không sao cả. Từng bước từng bước, tay nhỏ quơ quơ loạng xạ

Rầm!!

Hắn đang ngồi ăn mì nghe tiếng động lớn phát ra cũng lập tức buông đũa nuốt vội rồi chạy đến xem tình hình. Bé Kim Kwanghee không cẩn thận ngã mất rồi lại còn kéo vài đồ linh tinh xuống nữa. Mặt bé mếu máo

"Hức...oeee..hức...đau..oee"

Kim Kwanghee khóc rồi, em bé đau, đến dỗ em bé Kim Kwanghee nhanh đi!

"Nín, nín nào Kwanghee yêu của em. Không sao hết có em ở đây. Ngoan nín nào"

Park Jaehyuk nhẹ nhàng bế Kim Kwanghee lên mà vuốt lưng nhẹ. Sơ xuất quá đi mất. Để bé ngồi rồi bản thân dọn dẹp. Dọn dẹp xong thì hắn định chơi vài ván game nên quyết định để bé ngồi trong lòng

"Hôm nay em cho anh chọn tướng luôn đó"

"Con đó! Con đó!"

Kim Kwanghee háo hức, ngón tay nhỏ chỉ vào con tướng K'satne kia. Này là Rascal chứ Kwanghee nỗi gì

Qua trận kế tiếp, hắn vẫn chiều bé con Rascal này

"Con Le...con Le!"

Tay nhỏ chỉ vào con Lee sin khiến hắn cảm thấy buồn cười chết mất. Kim Kwanghee mà biết được bản thân lúc nhỏ thế này chắc quê chết đi được

Hắn theo lời em mà pick ngay con Lee sin đi top

Ngay cái khoảnh khắc đá sóng âm hụt. Cái top mạnh nhất là cái top bốn người. Con Lee sin gục ngã. Ngay lúc đó hắn nhìn xuống mặt bé con. Mặt Kwanghee nhăn nhó chỉ vào màn hình

"Dở...Chây húc...dở..dở"

Rascal khoanh tay phồng má tỏ vẻ khó chịu chịu. Hắn cũng chỉ biết cười trừ

Sau vài trận game miệt mài, bé đã ngủ từ lúc nào rồi. Đành không chơi game nữa, bế Kwanghee vào phòng rồi bản thân kiếm gì đó chút trưa cho mình và bé ăn nữa chứ. Hắn hết cách gọi Youngjun hỏi

"Anh cho Kwanghee hyung ăn như bình thường cũng được. Cũng 5 tuổi rồi mà. Nhưng ăn gì dễ tiêu thôi"

Trưa trật, Kim Kwanghee giật mình tỉnh giấc. Dụi dụi mắt nhìn ngó xung quanh

"Chây húc...đâu òi..."

Bé xuống giường một cách chật vật rồi từng bước ra khỏi nhà kiếm Jaehyuk

"Kwanghee hyung!"

Nghe giọng hắn, em lạch bạch chạy lại. Trên tay hắn cầm hộp cháo vừa mới mua. Cho bé ngồi ăn ngay ngắn rồi đút từng muỗng mặc dù cho Kwanghee tự ăn cũng được nhưng hắn lười dọn dẹp lắm. Bản thân thì vừa ăn vừa đút Kwanghee

Mệt chết hắn rồi, hắn đã thầm nghĩ nếu mà anh chở thành hình dáng ban đầu. Hắn sẽ chơi anh đến sáng coi như đền bù tổn thất tinh thần

Ăn rồi chơi chút đến chiều tối. Kim Kwanghee không muốn đi tắm! Thôi chịu để anh trở về hình dáng cũ rồi hắn tắm dùm anh luôn

"Ừm...Jaehyuk"

Tối tỉnh dậy, đầu anh đau như búa bổ ấy vậy mà lại không có một tấm vải che thân. Kinh ngạc nhanh chóng đạp con chó golden kia rồi bản thân quấn chăn chừa mỗi đầu

"Kwanghee hyung..!? Sao anh đạp em? Anh không nhớ gì sao? Em bé"

"Này! Đừng có gọi kiểu đấy"

Anh cố gắng nhớ lại nhưng lại chẳng nhớ nỗi

"Anh đã thành em bé đó~ bây giờ anh phải bền bù cho em!"

Park Jaehyuk vui vẻ lại gần Kim Kwanghee đang hoang mang sợ hãi

"Không! Đừng có lại gần anh!"

"Muộn rồi em bé à~"

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top