Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


có những người dù thân thuộc đến mấy cũng không cho ta cảm xúc gì, mặt khác có người dù chỉ mới gặp nhau lần đầu nhưng khiến ta nhận ra, đấy là duyên mệnh.

son siwoo vẫn còn nhớ, em gặp park jaehyuk dưới ánh chiều tà. người con trai đứng dựa vào góc tường ấy, dưới ánh nắng ngã vàng của hoàng hôn. mọi đường nét ngũ quan được phủ lên một lớp vàng ươm sáng chói. giây phút ấy, siwoo có cảm giác, dường như park jaehyuk còn toả sáng hơn cả ánh mặt trời phía xa, như một vị hoàng tử ung dung giữa đời. từ đó len lỏi gieo vào trái tim em hạt giống của tình yêu, sự say mê mà mười tám năm nay siwoo chưa từng trải qua trong đời.

son siwoo yêu thầm park jaehyuk kể từ khoảnh khắc ấy.

cái ngày mà siwoo lấy hết dũng khí đi tỏ tình park jaehyuk ấy, nghĩ lại vẫn thâý xấu hổ.

siwoo hay bị đám con trai trong trường bắt nạt lắm, tại tụi nó thấy em hay im im, lại nhẫn nhịn tốt nên hay đem em ra làm bao cát. sau khi bị bọn chúng chắn đường giã cho một trận, siwoo cố gắng lết cái thây rách nát đến thảm thương, dùng hết tất cả sự dũng cảm tích được trong đời mà hẹn park jaehyuk ra sau trường.

nhìn em một lượt từ trên xuống dưới, áo đồng phục trắng đã loang lổ đầy bùn đất và máu. đầu tóc đã rối tung hết cả lên, trong sợi tóc còn xen kẽ đất, đá trông không khác gì tổ quạ. đương mặt trắng nõn thường ngày đã sưng phù lên trông vô cùng buồn cười. chưa kịp để em nói gì hắn đã nhanh nhảu phán xét.

"trông cậu bẩn chết đi được."

siwoo vẫn còn nhớ mà, trông vẻ mặt park jaehyuk lúc đấy chỉ có khinh bỉ thôi, em muốn tiến lên một bước thì hắn đã nhanh chân lùi lại một bước. đối với hắn, siwoo không khác gì giẻ rách ngàn năm trồi lên. em chỉ biết cười ngượng ngùng thôi, trông bẩn thật mà...

nhưng mà có hơi hơi tủi.

"j-jaehyuk, tớ...tớ thích cậu!"

son siwoo thề, sáu chữ đó cứ như sáu quả tạ đè trên vai em vậy đó, ngay khi thổ lộ được tâm tư, siwoo có cảm giác bản thân thật sự không còn nuối tiếc gì nữa.

một khoảng im lặng kéo dài sau đó, từ đầu đến cuối siwoo không hề ngẩng đầu lên, mặt em dán chặt vào đôi giày đã ố vàng của mình, miệng nhẹ nhàng nở một nụ cười bi ai. không sao, jaehyuk có từ chối cũng là chuyện trong dự tính của em.

jaehyuk không cần thiết đáp lại tình cảm của tớ đâu, chỉ cần tớ thích jaehyuk là đủ rồi...

mgay lúc siwoo nghĩ mọi thứ đã đi tong rồi thì một giọng nói trầm ấm phát ra.

"ngẩng đầu lên."

siwoo không tự chủ được mà run lên một cái, tim đập liên hồi như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực. em dè dặt ngước mặt lên, đối diện với ánh mắt của hắn.

"lúc nãy cậu nói gì? nói lại xem."

"t-tớ thích cậu...", siwoo tay nắm chặt góc áo, áo đã nhăn lại nhăn thêm.

"được, tôi đồng ý."

"hả!?"

son siwoo ngẩn người, chữ "hả" thiếu điều muốn lên quãng tám. jaehyuk thật sự đồng ý lời tỏ tình của em ư? tay siwoo run rẩy, mắt đỏ ứng không biết vì vui sướng hay cảm động. cơ mà chắc là cả hai đi.

niềm vui sướng dâng lên khiến son siwoo quên đi hết thảy, siwoo lập tức lao đến ôm chầm lấy park jaehyuk, bất chấp hắn có mắng chửi như thế nào đi chăng nữa. miệng em cười đến không khép lại được, thật sự tốt quá rồi, em là người yêu của jaehyuk rồi, em được phép yêu jaehyuk rồi. haha.

trùng hợp thay, son siwoo gặp park jaehyuk vào một buổi hoàng hôn, là người yêu của park jaehyuk cũng vào một buổi hoàng hôn.

nhưng mà em ơi, mặt trời sắp lặn rồi, cuộc đời em sẽ có được soi sáng mãi sao?

cũng từ ngày hôm đó, park jaehyuk liền có một cái đuôi nhỏ phía sau.

không biết là do ai phát hiện ra, cũng ngay sau hôm đó, tin tức son siwoo lớp C crush trùm trường park jaehyuk nhanh chóng được lan khắp trường. ai ai cũng cười nhạo bảo em ngu ngốc, đi thích một người mà chẳng bao giờ có thể chạm tới. những lời nói độc địa không ngừng chỉa thẳng vào siwon, nhưng em đâu quan tâm. chẳng phải jaehyuk đã đồng ý làm người yêu em rồi đó sao? siwoo chỉ cần như thôi là đủ, những đả kích kia em quen rồi.

tiếc là jaehyuk không cho em tiết lộ việc hai người quen nhau, mà siwoo nghe lời hắn tất nên không giấu nhẹm đi. có chút buồn nhưng không sao. siwoo cũng sợ nói ra mọi người lại kì thị hoàng tử của em lại khổ nữa.

làm gì em cũng được, xin đừng làm đau người em yêu.

"này, về lớp đi.", park jaehyuk  có chút bực bội nhìn cái đuôi đang lẽo đẽo sau lưng mình đến tận lớp. rõ ràng phòng học của em nằm ở đầu dãy đằng ở đằng kia.

"hì hì, tớ muốn ngắm jaehyuk một lúc nữa.", siwoo nở nụ cười tươi rói, muốn tiến đến khoác tay hắn.

"đừng có đụng tôi.", park jaehyuk giật mình trước hành động thân mật của siwoo. nhanh chóng gạt mạnh tay em ra khỏi người hắn.

nụ cười trên mặt siwoo nhanh chóng cứng đờ, em có thể nghe tiếng cười nhạo của mọi người xung quanh. siwoo cúi đầu xuống, vẻ ũ rũ như con cún nhỏ hiện rõ.

mà park jaehyuk thấy em như thế liền nhanh chóng chữa cháy. cất giọng nhỏ nhẹ dỗ dành chỉ đủ cho siwoo nghe.

"tôi xin lỗi nhưng thân mật quá sẽ bị mọi người phát hiện đấy. ngoan, về lớp đi, ra về gặp tôi sau trường, nhé?"

nghe thấy lời dỗ ngon ngọt của hắn, siwoo liền trở nên phấn chấn trở lại, nụ cười đáng yêu khi nãy lại giương trên môi. siwoo ngoan ngoãn gật gật, nói chuyện ngọt ngào nhất có thể.

"tớ xin lỗi jaehyuk ạ, do tớ hưng phấn quá độ. tớ về lớp theo lời jaehyuk liền đây. bye bye!"

siwoo nói xong liền quay người vui vẻ đi về lớp, đi được một đoạn còn ngoái nhìn nhìn hắn, nhưng tiếc là hắn đã vào lớp mất tiêu. ngắm jaehyuk chưa bao giờ là đủ đối với em cả, son siwoo nguyện nhắm nhìn yêu thương của mình cả đời. nghĩ đến việc tan học sẽ được gặp riêng jaehyuk, nụ cười trên môi lại càng ngày lan rộng hơn nữa, đến nổi có thể nở ra hoa cũng không chừng. siwoo mang tâm trạng vui vẻ quay về lớp, tinh thần chống trọi với sự trêu chọc của bạn bè lại càng cao hơn một bậc.

chịu đựng năm tiết học cuối cùng cũng kết thúc, đeo cặp trên vai, siwoo như tàu siêu tốc lập tức chạy thẳng ra sau trường. vhỉ cần tưởng tượng đến việc được ở cạnh jaehyuk, siwoo lại càng ước mình đến nhanh một chút để ở cạnh hắn lâu hơn. hôm nay em định mời hắn đi ăn kem, ở quán yêu thích của siwoo. nó thật ra cũng chỉ là loại kem bình dân thôi, so với mấy món thượng hạng mà jaehyuk từng ăn thì chẳng là gì. nhưng em đã từng nghe người ta nói, chẳng phải những thứ thứ đơn giản trong cuộc sống sẽ khiến tình yêu ngày càng sâu sắc hơn sao? nhìn vài tờ liền lẻ tẻ trong tay mình, siwoo quyết tâm kéo park jaehyuk đi ăn kem cho bằng được. siwoo sẽ chọn kem dâu cho mình, còn socola cho park jaehyuk, em biết jaehyuk thích vị socola lắm. sở thích của hắn, siwoo đã sớm thuộc lòng trong đầu rồi.

tỉnh lại đi em à, cuộc đời em không bừng sáng như truyện cổ tích đâu em ơi...

bụp!

bốp!

"haha thằng này oắt này thích jaehyuk cơ đấy."

"mày nghĩ mày là ai vậy thằng bệnh hoạn?"

"đánh cho nó chừa đi bây, haha."

đau quá...

"ê trong tay nó có tiền kìa, lấy đi!"

đừng...

"á à còn cứng đầu không chịu đưa nữa hả?", tên to con đạp mạnh lên tay siwoo, vết giày đầy bùn đất nhanh chóng in hằn lên đôi tay gầy guộc của em, để lại vết bầm tím đến ghê người.

đừng, tôi muốn đi chơi với jaehyuk...

"đánh vậy đủ rồi, nó chết bây giờ. đi về thôi."

nói rồi đám người nhanh chóng bỏ đi, để lại siwoo hết sức lực nằm nhoài trên bãi đất. jọc sinh lần lượt cười đùa bước ra về, đàn chim xếp thành hàng bay về tổ, gió nhẹ nhàng đung đưa chơi đùa với tán lá, ánh nắng hoàng hôn vô tình phủ lên người em một lớp vàng óng. tất cả mọi thứ đều diễn ra một cách bình thường, duy chỉ có siwoo nằm đấy, trơ trọi chịu cơn đau kinh hoàng từ khắp cơ thể.

em nhìn đi, đến ngọn cỏ dại còn có cuộc sống yên bình hơn cả em.

chịu đựng cơn đau từ cánh tay, siwoo run rẩy chống tay ngồi dậy. ngay lồng ngực lập tức truyền đến cơn đau nhói, xé nát tim phổi. siwoo che miệng ho dữ dội, mỗi tiếng ho cứ ngỡ như một phần nội tạng trong người quặn thắt lại. nhìn trong lòng bàn tay đã đầy máu tươi, siwoo chỉ có thể cười đến bất lực.

"so ra thì màu của máu cũng giống với màu trái dâu ấy chứ, mà tanh quá."

cầm lấy chiếc cặp đã bị quăng ở góc xó, siwoo xiêu vẹo lết cơ thể tán ươm về đến nhà. em làm gì dám đi cửa chính, mẹ biết thì lại khổ. siwoo trèo từ cửa sổ lên phòng mình, ngã người xuống giường, cảm thấy bản thân về được tới nhà đã là một kỳ tích.

bước vào phòng vệ sinh cởi đồ ra, còn phải nói gì nữa, cả người siwoo chỗ nào cũng bầm tìm, rướm cả máu. nhìn bản thân thảm hại của mình trong gương, em thầm thở dài.

"chắc ngày mai phải mặc thêm áo khoác rồi."

tắm xong đã là một quá trình, siwoo mệt mỏi ngã uỵch xuống giường, ngay sau đó tiếng thông báo từ điện thoại vang lên, thấy người gửi là jaehyuk, siwoo nhanh chóng hớn hở mở hòm thư. nhìn cứ như cơn đau từ nãy đến giờ không phải trên người em vậy.

"xin lỗi bạn nhé, lúc nãy tôi có việc bận nên không gặp bạn được. hôm khác tôi bù cho nhé!"

"cho hỏi là bạn nhỏ của tôi đã về đến nhà chưa nhỉ?"

đọc dòng tin nhắn park jaehyuk gửi cho, trong lòng siwoo liền dâng lên một cổ ấm áp đến nóng bừng. từ trước đến giờ, hiếm có ai đối siwoo với cảm xúc ngọt ngào, nhẹ nhàng như thế. chỉ có jaehyuk...mới đối xứ với em như thế thôi.

"tớ về nhà rồi jaehyuk à. jaehyuk bận nên không sao đâu. hôm khác mình đi chơi cũng được."

"ừm, vậy thôi nhé. tranh thủ ăn cơm rồi nghỉ ngơi đi."

"tuân lệnh hoàng tử!!!"


siwoo nhịn không được mà lăn qua lăn lại trên giường như thằng dở, miệng không ngừng cười đến xán lạn. cơn đau cứ như được park jaehyuk nhẹ nhàng xoa dịu từng chút một vậy.

park jaehyuk của son siwoo, hoàng tử của son siwoo, hoàng tử của tớ.

• • •

- sao mà thấy tôi xây dựng hình tượng anh Thước Kẻ tồi vậy nè:<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top