Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Gặp anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi mệt đến nỗi ngủ thiếp đi đến sáng, may không quên đặt báo thức không lại muộn mất ngày đầu đi làm. Vội vệ sinh cá nhân,mặc quần áo, mua một chiếc bánh mì rồi chạy đến bến xe bus. Tại đây, tôi để ý thấy có một anh chàng super đẹp trai, ngồi tựa lưng ra sau nghe nhạc, có vẻ anh đang tranh thủ ngủ một giấc vì thế mà tôi mới chiếm được tiện nghi, nhìn anh lâu một chút.
-[Ha, sợ cái c.ho gì, giờ cũng có phải đang yêu đương với ai đâu mà phải chột dạ]
Tôi nghĩ thầm. Một lúc sau, xe cũng đã đến tôi không biết anh chàng đẹp trai kia có đi chuyến này không nhưng tôi vẫn cố tình nhún ghế thật mạnh mong anh sẽ giật mình mà tỉnh giấc. Trời ơii, ngừi đàn ông nhạy cảm. Anh ấy dường như thấy chút động tĩnh, cũng vội vàng chạy lên xe. Tôi có cảm giác như mình làm được một chuyện tốt, tâm trạng cũng vui đáng kể.
Anh ngồi ở hàng bên cạnh, tôi lén nhìn mà súy xoa [  Hà Nội xịn quá, ngồi trên xe cũng có thể gặp được người "không tầm thường"]
Cũng chẳng ngờ, anh lại là quản lí chỗ tôi làm việc. Nhất định sau này tôi sẽ đi làm thật chăm chỉ ekeke.
Anh ấy tận tình lắm, mà cũng lạnh lùng lãnh đạm, ra dáng người trưởng thành, mà chết thật tôi lại thích kiểu người như anh nên nhìn đâu cũng ưng mắt. Ngày làm việc as a bồi bàn hôm nay khá suôn sẻ, cho đến cuối ngày...
^-^Để tôi chỉ cho bạn cách thầy tôi dạy tôi phát triển phần ielts speaking nhé😊
Đầu tiên, nghĩ ra chủ đề, sau đó lầm lượt phát triển chủ đề từ những từ nối sau đây:
Fortunately,.. abcxyz.....
Unfortunately,.. abcxyz.....
Thì tình huống tôi đăng gặp lúc này là:
Fortunately, ngày làm việc của tôi hôm nay diễn ra rất suôn sẻ
Unfortunately, người yêu cũ tôi cũng một cô gái bước vào quán
Fortunately, anh ấy không nhìn thấy tôi
Unfortunately, Khoan đã, con bé bên cạnh anh là bạn thân tôiiii
Kyaaaaa không ngờ cái tình huống máu ch.o này không phải chỉ có trong ngôn tình mà có thật ngoài đời và đang xảy đến với tôi.
Thật không muốn ra ngoài hỏi order chút nào, nhưng ánh mắt anh quản lí ấy cứ dõi theo tôi một cách kì vọng và đầy "trìu mến" như tiếp thêm can đảm để tôi bước ra khỏi vùng an toàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top