Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3


Ruka lại thấy mình đứng trước căn hộ của Pharita một lần nữa vào ngày cuối cùng của tháng 9 với chiếc túi tote quàng trên vai, cảm nhận cái se lạnh của không khí mùa thu khi nó đi qua mũi cô. Pharita đã nhắn tin cho cô để cô đến sớm hơn vào sáng hôm đó mà không giải thích gì thêm.

Thế nên bây giờ cô đã ở đây, bấm chuông trong khi kiên nhẫn đợi bạn gái mở cửa và mời cô vào. Vài giây trôi qua và cánh cửa gỗ bật ra ngoài, suýt tông vào Ruka. Pharita ngay lập tức kéo cô lại, khiến Ruka mất thăng bằng và vấp phải thềm nhà nhưng không hề ngã.

Pharita có thể cao hơn Ruka nhưng em yếu hơn nhiều so với cô. Nên nếu Ruka không rời khỏi em trong 8 giây tiếp theo, cả hai sẽ thực sự ngã.

Ruka có vẻ hiểu ý nên đứng dậy và đỡ Pharita. "Xin chào" cô mỉm cười, đưa tay tìm đến eo bạn gái, nhìn thẳng vào đôi mắt nâu sẫm của em ấy.

"Xin chào" Pharita trả lời, bắt chước nụ cười ngốc nghếch trên khuôn mặt Ruka trước khi em hướng ánh mắt về phía cánh cửa phía sau họ. "Có phiền để em đóng cửa trước không?"

"Ồ" mặt Ruka đỏ bừng khi nhận ra mình đã nhốt em ấy trong vòng tay, ngăn không cho em ấy đi đâu cả, "Được rồi, xin lỗi" cô lúng túng lùi lại một bước nhưng đó là lúc cô nhận ra mọi chuyện - Chiếc áo sơ mi Pharita đang mặc trông hơi giống với chiếc áo của cô, "Đó là áo của chị phải không?"

"Không, của emm" em khóa cửa và bước về phòng, ra hiệu cho Ruka đi theo em.

"Mình khá chắc chắn rằng hình vẽ con lười trên áo giống mình" Ruka lẩm bẩm trong hơi thở, đảm bảo rằng Pharita không nghe thấy cô. Chiếc áo đó có lẽ là chiếc duy nhất em ấy lấy phải không? Ồ không.

Nhìn kỹ hơn vào phòng, cô thấy áo khoác của mình treo trên ghế của Pharita. Đó chính là chiếc áo khoác cô đã mặc vài tuần trước khi kéo em ra khỏi trường và ở lối vào trên đường về nhà cả hai đã hôn nhau.

Nhưng Pharita chưa bao giờ giải thích.

Cô cũng không buồn thắc mắc, chỉ là không biết bằng cách nào mà nó lại xuất hiện trong phòng em. Cô cởi túi ra và treo nó lên giá tủ quần áo của Pharita.

“Em bảo chị đến đây chỉ để ngủ thôi à?” Ruka hỏi, nhìn bạn gái mình đang nằm dài trên giường như một con mèo duỗi thẳng tay chân một cách thoải mái.

"Không. Em đói, làm gì đó cho em điii" Pharita quay đầu lại đối mặt với Ruka và qua vẻ mặt của em ấy, Ruka có thể thấy rằng em ấy không có ý định đứng dậy. 

"Bố mẹ em có nhà không? Chị phải xin phép họ trước đã" cô ngồi xuống cạnh Pharita và vén tóc em lên trước khi đặt một nụ hôn nhẹ lên trán em, "Và chị cũng đang giúp em làm bữa sáng."

“Ừm” em nằm xuống đồng ý. "Bố mẹ em đi làm và em đã nói với họ là chị sẽ qua nên em chắc chắn họ sẽ không phiền đâu" em uể oải ngồi dậy và với tay vào ngăn kéo đầu giường lấy hai chiếc dây buộc tóc, "Đây” em nói, đưa một cái cho Ruka, bảo cô cũng buộc tóc lên. Việc dính tóc vào thức ăn không bao giờ là tốt.

Ruka gần như phải kéo tay áo em - thực ra là của Ruka - và dẫn em vào bếp vì em không chịu rời khỏi giường mặc dù đã đồng ý giúp đỡ.

Cô buộc tóc lên chỉ bằng một động tác nhanh nhẹn nhưng theo quan điểm của Pharita thì nó trông rất khác. Em cảm thấy như thời gian trôi chậm lại khi Ruka luồn ngón tay vào tóc chị và giữ chúng cố định, để lộ phần gáy của chị.

Ánh mắt của em dõi theo bàn tay còn lại của bạn gái đang giữ chiếc dây buộc tóc màu đen, những ngón tay duỗi ra để nhét tóc vào trong, và quá trình này lặp lại một lần nữa với động tác xoắn, vén gọn gàng toàn bộ phần tóc vương vãi. Có điều gì đó ở nó khiến em cảm thấy bay bổng.

Có lẽ em hơi phấn khích quá nhưng ai có thể trách Pharita khi bạn gái em chính là Kawai Ruka?

Pharita thậm chí còn không nhận ra khi em bước tới và nhốt Ruka giữa quầy bếp, cứ như thể cơ thể em đang ở chế độ lái tự động. "Sao thế?" Ruka hỏi, bối rối. Tuy nhiên, cô cố gắng suy nghĩ xem bạn gái mình muốn gì, không bao lâu sau cô mới phát hiện ra bạn gái đang nhìn chằm chằm vào môi mình và đôi mắt hơi nheo lại.

Cô nghĩ việc hỏi tiếp là điều không cần thiết bây giờ nên cô đi thẳng vào vấn đề là nghiêng người về phía trước để đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên môi em nhưng khi cô rời ra, Pharita đã túm lấy gáy cô và bắt cô đứng yên tại chỗ, từ từ đưa môi em áp vào môi cô. Nụ hôn của họ chỉ là nụ hôn nhẹ và em đã muốn thay đổi điều đó từ lâu.

Ruka sửng sốt trước hành động đột ngột này, đứng đơ người với đôi mắt mở to. Việc không được đáp lại khiến Pharita rút lui, sợ rằng mình đã làm sai điều gì đó hoặc khiến Ruka khó chịu, hoảng loạn cả trong lẫn ngoài.

"Xin lỗi, em-" Pharita bị một đôi môi cắt ngang, ngậm lấy môi mình. Ruka cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh và hôn bạn gái mình với sự nhiệt tình tương tự mà Pharita ngay lập tức làm theo, ấn mạnh hơn một chút vào gáy cô để kéo cô lại gần hơn.

Ngay khi Ruka chuẩn bị thử điều gì đó mới, điện thoại của cô bắt đầu tràn ngập thông báo nên họ phải (do dự) tạm dừng một chút. Cô nhấc điện thoại lên và thấy tên nhóm trò chuyện của mình hiện ra nên cô nhấp vào cuộc trò chuyện và cau mày nhìn những bức ảnh của Rorasa.

"Asa nói hôm nay cô ấy bận, thì ra là thế" Pharita liếc nhìn điện thoại của cô.

Ruka gật đầu và gõ nhanh câu trả lời cho Asa.

Sau đó họ không tiếp tục làm việc dang dở mà chuyển sang làm bánh kếp vì Pharita đang đói và họ đã có hỗn hợp bánh kếp ăn liền trong tủ bếp. Điều đáng ngạc nhiên là em đã cư xử đúng mực và làm tất cả những điều mà Ruka bảo như ngồi yên và bưng bát đĩa.

Sau khi ăn và rửa bát xong, họ đi loanh quanh trong phòng Pharita. Em lấy laptop ra, nằm sấp, đeo tai nghe xem video trên YouTube trong khi chị ngồi trên sàn chơi trò chơi.

Giây biến thành phút, phút biến thành giờ, Pharita không đếm nổi mình đã xem bao nhiêu video trước khi Ruka chiếm chỗ bên cạnh em. Pharita rút tai nghe ra và tạm dừng video để chú ý đến bạn gái đang dụi đầu vào vai mình.

"Có chuyện gì vậy?"

"Không có gì" cô trả lời. “Chỉ chán thôi” cô vòng tay ôm lấy bạn gái, bắt em ấy đóng laptop lại và nằm nghiêng. Pharita cho rằng chị muốn được âu yếm nên em tựa cằm lên đầu Ruka và quàng tay qua vai, để Ruka làm bất cứ điều gì chị muốn.

Thật kỳ lạ, chị ấy vùng vẫy khỏi vòng tay của em. Nếu đó không phải là những cái ôm mà chị ấy muốn thì còn có thể là gì nữa? Em mở miệng định hỏi nhưng Ruka đã đẩy em xuống và đè lên người em, ngồi trên hông em. 'Ừm..????'

"Chị muốn thử một cái gì đó."

Pharita nuốt nước bọt, rõ ràng không biết phải làm gì tiếp theo và cố gắng xử lý những gì đang xảy ra. Bạn gái của em đã đè em xuống giường. Điều đó có nghĩa là gì..."Nó là gì?"

"Chị muốn thử ngủ trên em." Đợi đã, c-cái gì.

"C-chị muốn gì?" Em bối rối.

"Chị muốn ngủ trên người em. Em biết không? Giống như một tấm nệm" chị cúi xuống, dùng tay đỡ phần thân trên của mình. Trong mắt chị lấp lánh sự phấn khích, giống như chị ấy đã muốn làm điều đó từ khá lâu rồi nên Pharita chỉ đồng ý, "Nói thì kỳ lạ nhưng chắc chắn rồi."

Và chị ấy đã làm như vậy, sử dụng Pharita như một tấm nệm với sự đồng ý của em một cách vui vẻ. Pharita cảm thấy thật ngớ ngẩn khi em đã nghĩ đến điều gì khác. Suy cho cùng, họ vẫn còn đi học nên điều đó hoàn toàn không thể chấp nhận được và thực sự không phù hợp.

Nhưng ngay sau khi em nghĩ đó là tất cả những gì Ruka muốn, em cảm thấy hơi ấm từ những đầu ngón tay của bạn gái đang bò dưới áo em. Vâng, điều gì xảy ra tiếp theo? Pharita có lẽ sắp phát hiện ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top