Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

I - Trang 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"..."

Thấy em lặng im suy nghĩ một hồi, Amber đành bước nhanh về phía trước:

"À mà, em có định về nhà bây giờ không?"

"Lúc nãy em cũng muốn tới văn phòng..."

Chợt thấy sắc mặt em thay đổi đột ngột. Đúng lúc Lilium sắp khụy xuống, Amber vừa kịp đỡ cả thân người em.

"... nhưng giờ em thấy mệt quá!"

"Lại tác dụng phụ của CAX109 sao?" – em khẽ gật đầu, chẳng còn sức nên dựa cả người vào Amber.

'Lần này nhanh hơn lần trước tận mười hai tiếng. Phải mau gọi Paul tới!!'

Lilium bấu chặt lấy gấu áo của Amber, môi khô khốc cố nói điều gì đó. Hình như là: "Bartender... trốn..."

Lát sau thì Paul tới. Giờ này vẫn blouse trắng, vội vã lao ra khỏi xe, trên khuôn mặt thon nhỏ giờ chứa toàn sự lo lắng.

"Chân và bàn tay bắt đầu co cứng, nhịp thở không ổn định... mọi lần chỉ biểu hiện một trong số đó, còn lần này thì..."

"Lili! Lili! Tỉnh lại ngay! Em không được ngủ lúc này... Paul đến rồi"

Cố gắng lấy lại bình tĩnh, Paul nhanh chóng kiểm tra các vùng động mạch trên cổ và tay Lilium, thoáng chốc cau mày. Vội thúc giục Amber đưa con bé lên xe đến viện nghiên cứu, trong lúc đóng cửa xe bỗng có mùi lạ thoảng qua.

'Là lũ đó?! Chết tiệt!'

Paul gạt cần khởi động xe rồi phát lệnh di chuyển theo lộ trình có sẵn. Trong lúc lấy ra vài lọ dung dịch ức chế có hỏi Amber:

"Phát tác khi nào?"

"Vừa 10 phút trước"

"Cố giữ con bé tỉnh táo. Lần này nghiêm trọng quá!"

Chợt thân mình em cựa quậy, cố gắng nói với ánh mắt mong chờ:

"Lần này em sẽ không chết... đúng chứ, Paul? Amber?"

Có hai kẻ im lặng. Chỉ có thể cố gắng làm tốt phần việc của mình.

.

.

Amber suốt năm tiếng qua không ngừng lo lắng, cô vẫn chưa báo cho Closter. Lilium dẫu bao lần trải qua chuyện như vậy nhưng Amber và Paul vẫn căng thẳng, sợ hãi sự mất mát to lớn mà họ có thể đối mặt. Họ vẫn chưa quen với thứ chất độc quái gở đó. Nó làm cô xém mất cả Eden.

"Paul! Con bé sao rồi?"

Paul bước ra với sự uể oải, nhưng trong đôi mắt lại chứa đầy sự khó hiểu, cả bực bội. Amber vừa lúc chồm dậy khỏi sàn thấy Paul biểu cảm như thế cũng chợt khựng lại.

"Ổn cả rồi, con bé đang nghỉ ngơi trong kia" – Paul nói, rồi tựa vào tường cùng Amber, trượt dài ngồi xuống. Paul vắt tay lên chân với ánh nhìn đăm đăm như xuyên thấu cả bức tường đối diện.

"Rất may. Phải nói là con bé may mắn lắm"

Amber quay sang hỏi:

"Lại là thần à?"

"Ừ! Lần nào cũng cứu nguy đúng lúc. Xem ra tôi sắp bị đuổi việc rồi"

"Đừng nói thế..."

Amber cũng ngồi xuống, đoạn quay sang nhìn thẳng mắt Paul, khẩn thiết.

"... nhân loại và EVE's cần những người như cậu. Spirit cũng vậy... À, cô ấy vẫn khỏe chứ"

Nhận ra bản thân lỡ lời, Amber lập tức quay mặt xuống đất chuẩn bị chịu trận, Paul hẳn là sẽ giận cô rất lâu.

"Thì vẫn nằm đó"

Amber ngạc nhiên. Paul hôm nay bình thản đến mức kỳ lạ. 'À, hôm nay là ngày đặc biệt'

"Tôi bốn mươi tuổi, em vẫn mãi ba mươi hai" – giọng Paul cứ thế nghẹn lại cho đến khi không nghe rõ con số cuối cùng.

"Xin lỗi..."

"Không sao..." – Paul vòng hai tay lại rồi gối đầu lên.

Cả hai cùng ngồi thêm một lúc trong khi Amber cố nhớ lại ngày hôm đó. Nếu không vì cô phân bố nhiệm vụ cho Paul, không khiến Paul trên đường trở về phải xử lý thêm nhiệm vụ phụ, thì có lẽ... Spirit sẽ không nằm bất động trong cái bồn chứa dịch "thanh tẩy" đó.

"Với công nghệ hiện tại, tối tân nhất cũng chỉ có thể khiến cho virus tạm ngủ đông chứ chẳng phải thanh tẩy gì, chẳng khác nào..." càng nói Paul càng không tự chủ được nước mắt, đưa tay gạt đi nhưng ngày một nhiều hơn, Paul quay sang nhìn Amber, trống rỗng nói:

"Chúng ta... hay nhân loại cũng chả khác Spirit là bao, đều đang ở trong những chiếc bình chứa dịch thanh tẩy đó. Amber, tôi biết là có thể, nhưng liệu tất cả chúng ta có đợi được đến ngày đó?"-Paul gắt gao nắm lấy cổ áo cả mình lẫn Amber.

Đáy mắt Amber không chút dao động, thật ra là cố gắng để không dao động. Vì cô biết với Paul hiện tại, chỉ còn sự tin tưởng và hi vọng duy nhất đặt ở cô. Amber cần Paul cho ngày tái sinh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top