Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

15.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Yeonjun-

Sáu đứa tôi có mặt ở chỗ mà anh Jooha gửi định vị, sau đó hùng hùng, hổ hổ đi vào tìm anh ấy. Nhưng mà mọi chuyện lại không giống như tôi nghĩ. Không có đánh nhau, không có ẩu đả, trong quán bar chỉ có tiếng nhạc nhè nhẹ. Mọi người trong quán cũng chẳng có thấy ai xích mích gì với nhau. Anh Jooha thấy tôi đến thì đi về phía này, nhìn cả đám rồi mới hỏi.

"Dẫn theo bạn đến làm gì thế?"

"Tưởng anh đang đánh nhau nên dẫn theo tụi nó".

"Trời ạ, anh thì gây chuyện với ai được chứ. Đến rồi thì ngồi cùng nhau luôn đi nhé".

Anh Jooha hất cằm về phía bàn đằng kia, có vài người bạn cũ của anh, tôi cũng quen biết vài người, nếu mà nói thân thiết thì cũng có. Cả đám nhìn tôi như đợi tôi trả lời, hết cách, chơi thì chơi. Soobin lo lắng nhìn, tôi gật đầu nói mình ổn. Dù gì cũng mất công bọn nó đến rồi. Bạn của anh Jooha cũng nhiệt tình xếp chỗ cho cả bọn, rồi giới thiệu qua lại. Mất một lúc tôi mới hỏi được anh lí do sao lại gọi tôi đến đây làm gì.

"À, anh thua cược. Đang chơi thật hay thách, thằng Jihoon thách anh gọi em đến".

Anh Jihoon ngồi đối diện tôi, người mà tôi thân nhất ở đây là anh ta. Nhưng bây giờ thì không còn như trước nữa. Tôi nhìn sang hướng khác để tránh anh mắt của anh ta, thì chạm mắt với Soobin.

"Có mệt không?"

Nó nhỏ tiếng hỏi tôi.

"Không sao".

"Thì thầm to nhỏ gì vậy hai đứa, uống đi".

Anh Jooha, anh đừng có nhiệt tình như thế nữa được không.

"Yeonjun trông hơi mệt, không khỏe hả?"

Anh Jihoon hỏi, đừng có quan tâm tôi quá vậy. Tôi lắc đầu không trả lời mà quay sang nhìn Soobin. Nó là một hũ dấm to, xem nó liếc tôi kìa. Tụi thằng Jisung nhập cuộc quá nhanh, đứa nào cũng một ly hết rồi. Soobin uống xong ly của nó thì uống cả ly của tôi. Thằng Seonju nhìn tôi với nó rồi cười mờ ám, sau đó quay sang thì thầm to nhỏ với thằng Chanwoo và Taesan. Thằng Jisung có lẽ cũng đã biết rồi nên cũng cười hùa theo. Tao ngại quá rồi nha.

Vì có thêm đám bọn tôi nên mấy anh lại tiếp tục rủ cả đám chơi trò đó tiếp, tôi không muốn chơi nên đã từ chối. Không biết sao mà tự dưng thằng Soobin nó cũng chơi. Bình thường có thấy mày hào hứng vậy đâu chứ.

Anh Jooha và bạn của anh ấy đầu tư hẳn một cái bàn xoay, thật và thách xen giữa nhau, mũi tên chỉ về ai thì người đó sẽ xoay tiếp thêm một lần nữa để biết mình sẽ bốc thăm thật hay thăm thách. Chơi game thôi mà có cần phải như vậy không. Anh Jooha lần nữa dính đạn, anh ấy xoay trúng "thật", nên bốc một lá thăm trong hộp thật.

"Kể về một lần say nhớ đời. Ây cái này dễ rồi".

Anh ấy kể lại lần say xỉn ở tiệc sinh nhật bà, tôi cũng có mặt ở đó nên tôi biết chuyện anh ấy say rồi đòi bơi lại về Mỹ. Anh ấy dễ dàng thoát rồi, sau đó thằng Jisung cũng dính 1 lần thách, nó phải qua bàn bên xin số một người. Với cái tính ham vui của nó thì chuyện này cũng không khó khăn gì.

"Thằng Jihoon, cuối cùng mày cũng dính rồi. Mày bốc mau".

Anh Jooha hào hứng đưa hộp thăm "thật" sang cho anh Jihoon, hẳn là trước khi tôi đến thì anh ấy bị anh Jihoon hành nhiều lắm nên giờ mới hả hê vậy.

"Đưa tao đọc cho, đừng có mà giấu diếm".

Anh Jooha không để anh ta đọc mà tự mình giành lấy rồi đọc to.

"Đã từng thích ai có mặt ở đây chưa?"

Dường như câu hỏi này đều gây tò mò cho mọi người, ai cũng đổ dồn ánh mắt về phía anh ta, chờ câu trả lời.

"Đã từng, bây giờ vẫn vậy".

Anh ta thừa nhận, và không khí nóng dần lên. Một người bạn của anh Jooha ngồi cạnh anh ta tò mò hỏi.

"Ai vậy mày?"

"Chỉ hỏi có 1 câu thôi mà".

Anh Jihoon từ chối trả lời, nhưng nó không làm mọi người bớt tò mò mà chỉ làm người ta càng tò mò hơn về người đó.

"Người tiếp theo đi".

Vòng xoay lại được khởi động, lần này nó quay trúng tôi, nhưng tôi không chơi nên người cạnh tôi được hưởng đặc ân này, đó là Soobin chứ ai. Nó quay thêm lần nữa và dính vào ô thách.

"Đưa thăm cho anh đọc, để xem. Ồ, hay này. Hôn người bạn đang yêu nếu họ có mặt ở đây".

Cái mẹ gì vậy, thật sự là có câu hỏi này trong đó luôn à, cmn câu hỏi này có thẳng quá không? Chẳng khác nào tôi với nó hôn nhau tại đây. Tôi liếc sang nó và nó cũng đang nhìn tôi. Trong quán khá ồn, mọi người cũng vậy, tiếng anh Jooha bên cạnh bảo nhanh lên, tiếng của đám bạn chúng tôi cũng hùa theo, thêm nhiều cặp mắt đang dồn về phía này. Tim tôi thì đập liên tục vì hồi hộp. Nó nắm chặt tay tôi dưới bàn, cái nắm tay khiến tôi bình tĩnh lại, Soobin nhìn thẳng vào mắt tôi không kiêng dè hỏi.

"Tao hôn được không, Yeonjun?"

Tôi cá là mặt mũi tôi đỏ hết rồi, tôi chớp mắt nhìn nó rồi gật đầu. Nó cúi xuống hôn tôi, một cái chạm môi nhẹ nhàng nhưng đầy lưu luyến. Nụ hôn ngọt ngào diễn ra chưa đến hai giây nhưng cả thế giới như tạm thời ngưng đọng vậy. Tôi chưa từng đối diện mắt chạm mắt khi hôn với nó, nên tôi chưa từng thấy ánh mắt nó lúc hôn mình như thế nào. Trong đáy mắt nó chỉ có mỗi hình bóng của tôi, nụ hôn khẳng định với mọi người tôi với nó đang yêu nhau.

Nụ hôn kết thúc và thời gian lại tiếp tục vận hành, âm thanh reo hò dội vào tai khiến tôi giật mình. Không chỉ bọn bạn mà cả bạn của anh Jooha cũng rất ngạc nhiên, và cả thích thú. Anh Jooha mới là người ngạc nhiên nhất.

"Uầy, Yeonjun, có người yêu cũng không thấy nói gì với anh luôn?"

"Em chưa kịp nói".

Thì đúng là vậy mà, tôi không cố ý giấu nhưng đúng là từ lúc nói yêu nhau đến bây giờ mới gặp được anh ấy. Anh Jooha không để ý đến lời tôi mà chỉ chăm chăm quan sát thằng Soobin.

"Em rể, chăm sóc tốt cho Yeonjun nha".

Này, có nhanh quá không? Anh chấp nhận chuyện này cũng nhanh quá rồi đó, em rể cái gì mà em rể. Thằng Soobin cũng thản nhiên gật đầu rồi đón ly rượu từ tay anh ấy, uống sạch. Tôi nói nhỏ với anh.

"Anh Jooha, em muốn về, bọn anh chơi tiếp đi nhé".

Đã hơn 11 giờ, và tôi cũng đau lưng lắm rồi.

"Chơi nốt cái nữa đi rồi về".

Nếu mà hỏi ý kiến em thì để em trả lời rồi hẵng quay tiếp được không? Mũi tên lần nữa lại quay về phía anh Jihoon, lá thăm anh ta phải bốc là "thách". Anh Jooha cười mờ ám rồi đọc to.

"Tỏ tình với người bạn thích".

Mọi người lại ồ lên rồi hóng hớt. Tôi ngước lên nhìn thì chạm mắt với anh ta, nhưng sau đó tôi đã dời mắt đi ngay. Tôi cúi đầu nhìn tay tôi với Soobin đang đan chặt nhau, không hứng thú gì với câu hỏi đó mà chỉ chăm chú nghịch mấy ngón tay nó.

"Tiếc là người đó có người yêu rồi".

Anh ta nói, dù đã cố không muốn nghe, nhưng nó vẫn đi vào đầu tôi rồi.

"Ồ, anh muốn đập chậu cưới hoa không anh Jihoon?"

Thằng chó Jisung, mày xúi gì ngu vậy.

"Hả, có nên không ta?"

Tôi ngẩng đầu lên, anh ta đang nhìn tôi, lời nói nghe cợt nhả như thể đang đùa nhưng anh ta lại nhìn tôi rất nghiêm túc. Soobin cũng nhận ra ánh mắt khác lạ đó, nó khẽ siết tay tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top