Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Yeonjun-

Nhà thằng Soobin khá gần trường, là một căn hộ có một phòng ngủ và rộng rãi so với một người ở, không gian thoáng đãng vì trồng rất nhiều cây xanh.

"Nhà mày rộng thật, nhưng mày chỉ ở một mình thôi à?"

"Chứ có thấy ai khác ngoài tao à?"

Thằng này, mày có biết là tao sợ ma không hả?

"Đùa cái mẹ gì vậy chứ."

Tôi so vai, tự dưng thấy ớn lạnh, thôi ngó nghiêng khắp nhà, ngoan ngoãn ngồi xuống sofa. Thôi thì ngồi yên một chỗ cho lành.

"Sợ ma à?"

Nó đã đánh hơi được nét mặt tôi hơi tái khi nhắc đến chữ ma.

"Không, làm gì có, tao chỉ dễ bị giật mình".

Nếu nó biết thì chắc nó cười chết ngất.

"Thế tốt, có người lạ nên đừng có hù người ta".

"Mày nói gì vậy, tao hù ai?"

"Không nói mày, tao nói "nó".

Thằng khốn này, da gà trên người đều nổi lên hết rồi này. Tôi tự động đứng lại sát gần nó, đừng có nhảy ra hù nha, tao đứng tim chết thật đó.

"Đừng có đùa nữa, không vui đâu thằng khốn ạ".

"Tao đâu có đùa chứ".

Mày trêu ngươi tao nữa rồi đó, sao hôm nay đứa nào cũng thích chọc ghẹo tao vậy hả? Hết đám bạn rồi đến mày, biết da mặt tao rất mỏng không, dễ bị ngại nữa. Nhớ lại lúc nó ở trên sân khấu, không hiểu sao tim tao đập đúng nhanh luôn, sợ là đập mạnh quá đứng tim luôn rồi chứ. Tôi định chửi nó nhưng rồi lại có điện thoại, 1 giờ sáng rồi đó, ai lại gọi điện thoại đến vậy, ồ, anh Jooha.

"Alo, anh biết bây giờ là mấy giờ không hả? Anh về Hàn rồi thì sử dụng múi giờ Hàn được không?"

Mấy tuần rồi mà vẫn chưa quen hả trời, cứ nghĩ thoát được rồi chứ, ai ngờ vẫn bị gọi. Đêm nào anh Jooha không ngủ được thì sẽ gọi cho tôi, dù không biết nói chuyện với tôi có khiến anh ấy thích nghi được với múi giờ không?

"Anh chỉ gọi thử thôi, em cũng chưa ngủ hả, vậy nói chuyện với anh đi".

Tôi muốn chửi thề quá, mẹ nó.

"Đang ngủ mà Jooha, anh gọi nên mới thức đó..."

Ơ? Vừa quay qua thì thấy thằng Soobin đứng sát bên, tai kề vào điện thoại tôi, mày muốn nghe lén hả thằng này. Rồi mắc mớ gì lấy điện thoại của tao vậy, còn tắt máy nữa.

"Soobin, đưa điện thoại tao đây".

"Mày nói chuyện với ai vậy? Trễ rồi mà".

"Thì đưa đây đã, để tao nhắn lại, không anh ấy giận bây giờ."

Nè, anh Jooha còn chưa đưa đôi giày mà anh ấy mua tặng tôi nữa, nó là bản giới hạn đó, giận rồi không đưa là mất quà. Tôi lùi lại khi nó đi đến chỗ tôi ngày càng gần, cố lấy điện thoại trong tay nó nhưng không được, rồi sao phải nhìn tao kiểu đó vậy, tao chọc ghẹo gì mày hả?

"Sợ người ta giận sao còn đến ngủ với tao hả?"

"Này Soobin, nói chuyện kiểu gì đấy. Tao ngủ nhờ chứ ngủ với mày hồi nào".

Nó ép tôi đến sát tường rồi, dừng lại chưa hả, tao hết đường lui rồi.

"Vậy ngủ với tao không?"

"..."

Con mẹ nó, mày điên rồi à Soobin, hỏi cái mẹ gì thế hả. Nó hôn tôi??? Khi tôi nhận ra thì nó đã chen lưỡi vào miệng tôi rồi, nó không nể nang gì mà thản nhiên xâm nhập vào, tôi thì ngơ ra để nó muốn làm gì thì làm. Lưỡi nó cuốn lấy lưỡi tôi, bắt tôi phải nhập cuộc, đm, tao chịu thua. Hôn thì hôn.

Lý trí bảo tôi nên đẩy thằng Soobin ra, nhưng miệng tôi đã tự đáp trả lại nó. Tôi cắn môi nó để nó chịu dừng lại chút, cho tao thở cái đã. Tôi vừa há miệng thở thì nó lần nữa đưa lưỡi vào trong.

"Đủ rồi thằng khốn, bỏ tao ra được chưa..."

Tôi cố đẩy nó ra, tao sắp ngạt rồi này, vừa phải thôi.

"Người đó là ai vậy? Nói đi".

Nó vẫn ôm tôi, chặn không cho tôi trốn, buộc phải đối diện với ánh mắt nó, sao lại hung dữ rồi.

"Sao mày quan tâm đến người tao nói chuyện vậy hả?"

"Tao không quan tâm nó, tao quan tâm mày...tao ghen".

"..."

Thẳng thắn vậy luôn hả Soobin. Mày không xấu hổ khi nói ra điều đó, nhưng mà tao thì có đó.

"Sao mày phải ghen?"

"Mày thật sự không biết hả Yeonjun? Mày không cảm nhận được tí gì hả?"

Nó nhìn trực diện tôi mà không hề né tránh, đôi mắt chân thành đó làm tim tôi run rẩy. Tao có nghĩ đến, nhưng không biết là phải như mày nghĩ không?

"Mày muốn ngủ với tao thật à?"

Tôi nói ra cái điều tôi nghĩ, nhưng hình như sai rồi, nó thở dài bất lực.

"Mẹ nó, Yeonjun, tao nghĩ mày ngu mỗi toán thôi chứ".

"Không đúng thì thôi, lại còn chửi tao nữa".

"Tao thích mày, nhưng mà nói tao muốn ngủ với mày cũng được. Rồi vào việc".

Nói xong nó liền lấn tới trong khi tôi còn đực mặt ra đó, chưa kịp hiểu nó nói gì. Tay nó khóa chặt cổ tay tôi rồi kéo lại gần, đặt lên môi tôi một nụ hôn nhẹ. Tôi sững người, nó lại hôn nữa rồi.

"Từ từ đã, Soobin. Nói rõ ràng coi".

"Yeonjun, những lúc thế này thì mày chỉ cần hôn đáp lại thôi".

Tôi mơ hồ nhìn nó, trái tim vẫn chưa chịu đập chậm lại cho đúng nhịp bình thường, nó nói nó thích tôi hả? Mà tôi thì sao? Có thích nó không nhỉ? Không biết nữa, chỉ biết là tôi không có ghét nó đụng chạm mình, cũng không ghét nụ hôn này. Nó dẫn dắt tôi, từng bước một đến khi tôi đáp lại, môi lưỡi quấn quýt nhau. Tôi thấy nhột ở bụng, thằng này, mày sao lại mò vào áo tao.

"Soobin, làm cái mẹ gì vậy, bỏ tay ra".

"Mày cần tao nói rõ ra vậy luôn à? Làm tình chứ làm gì"

"..."

Đm mày mới nói thích tao xong là muốn ôm tao lên giường vậy luôn đó hả, nhanh quá. Tôi không chống cự nữa, bởi lời nói của nó quá thẳng thắn hay vì tôi thật sự cũng muốn như nó?

Nó dời môi xuống cổ, hôn lên yết hầu khiến tôi không kịp kiềm chế tiếng rên rỉ, đầu lưỡi nóng bỏng lướt qua trên cổ rồi nhẹ nhàng mút lấy. Cảm giác tê dại lan dần ra khiến cơ thể nóng bừng, tôi vô thức ngửa cổ ra sau đón nhận nó. Tay nó gấp gáp cởi từng chiếc cúc áo tôi, rồi dời môi xuống.

"Yeonjun..."

"Hả?"

Nó ngừng lại rồi, nhưng vẫn nằm đè lên tôi trên sofa, nó ngẩng đầu hỏi tôi.

"Tao không muốn dừng lại nhưng tao cũng không muốn ép buộc mày. Mày có sẵn sàng tiếp nhận tao không?"

Khi mà mày hỏi ý tao thì đừng dùng ánh mắt van nài đó được không? Tao từ chối kiểu gì bây giờ? Ham muốn cũng bị nó gợi dậy rồi, tới luôn đi.

"Mày biết làm không đó?"

Yeonjun ơi là Yeonjun, mày hỏi kiểu mẹ gì vậy.

"Mày sẽ biết sớm thôi".

Rút lại lời nói kịp không? Nó vẽ vài đường dọc trên ngực tôi, rồi nhẹ nhàng xoa nắn, kích thích ập đến khiến tôi vặn vẹo cơ thể.

"Ư...Soobin, đừng có nhéo, đau".

Tôi cau mày nhìn nó,ngón tay nó vẫn còn chọc phá điểm nhạy cảm trước ngực tôi, vừa ngứa vừa nhột, nhưng có cái gì đó lạ lắm.

"Đừng, đừng, đừng có liếm nó Soobin...ưm.."

Không kịp rồi, vì nó đã đưa môi đến ngậm lấy rồi mút mạnh, bên còn lại thì nó dùng tay cấu nó, sưng chắc luôn. Tay tôi đặt trên lưng nó, bấu chặt móng mình lên tấm lưng rộng của nó, điên mất thôi.

Dù tôi đã cố kiểm soát giọng của mình, nhưng tiếng rên rỉ vẫn không ngừng phát ra từ cổ họng. Nó dời tay xuống hai bên hông của tôi, rồi trượt dần xuống, đến khi tôi hoàn toàn không còn quần áo gì trên người. Sao mày cứ nhìn tao hoài vậy, làm gi làm nhanh lên. Tao ngại muốn chết rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top