Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Trong sáng quyến rũ |[JieJie & Scout]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ai cũng biết Li Ruican, Scout và Duoduo là chàng trai thuần khiết.
Karsa (Hung Hao Hsuan - rừng của Weibo Gaming) luôn nói những điều kỳ lạ như "Anh có thích khi em làm từ phía sau không?" .
Những từ như thế  Triệu Lễ Kiệt rất nhanh dễ hiểu. Nhưng nó làm mất rất nhiều thời gian để Lý Nhuế Xán hiểu được bởi vì đơn giản Lý Nhuế Xán quá trong sáng.

Nhưng mà Triệu Lễ Kiệu cũng thích chọc ghẹo Lý Nhuế Xán giống vậy.
Tất nhiên, khi mới bắt đầu mối quan hệ Triệu Lễ Kiệt không thích đùa giỡn lắm. Lúc đầu cậu ấy chỉ là một thiếu niên tự nói tự làm mình xấu hổ. Cậu ấy cũng không phải người thích nói những từ "đen tối" ấy chút nào.
Lúc đầu, Triệu Lễ Kiệt cũng chưa hay nói những từ ngữ ấy, lúc đó Lý Nhuế Xán chưa có suy nghĩ rất muốn đánh cậu như bây giờ. Nhưng khi thời gian trôi qua, Lý Nhuế xán thực sự không thể hiểu được những lời trêu chọc của Triệu Lễ Kiệt ... thật sự muốn đánh Triệu Lễ Kiệt mỗi ngày.

Lý Nhuế Xán vừa mới tỉnh dậy, anh vẫn còn ngái ngủ, trong khi đó thì Triệu Lễ Kiệt bắt đầu cuộc nói chuyện tình yêu mộc mạc của mình khi đang ngồi trước máy tính, vẻ mặt buồn bã nói:
- Không ai hiểu em cả, chỉ có ông trời mới hiểu em thôi.
Lý Huyễn Quân nghi ngờ nhìn cậu:
- Mày lại bị bệnh gì nữa?
- Bởi vì chỉ có trời mới biết em thích Lý Nhuế Xán đến mức nào.
Lý Nhuế Xán bối rối sờ tóc.
Lý Huyễn Quân đáng giá trong âm thầm: Đồ không biết xấu hổ.

Trong bữa tối, Lý Nhuế Xán thấy Triệu Lễ Kiệt chỉ ăn rau chứ không ăn thịt nên thuận miệng hỏi lí do, Lễ Kiệt ném ra một câu: "Em thật ra thích ăn thịt, nhưng bây giờ gặp anh, em nghĩ mình nên để bụng chỉ ăn rau thôi, tí nữa ăn món chính là anh sau"
Điền Dã khó khăn nuốt xuống một miếng thịt: "Ăn được hay ăn không được, đều cút đi, đưa cho Đáo Hiền ăn hết đi."
Đáo Hiền, người không nghe hiểu gì trên bàn ăn, chỉ quan tâm đến thức ăn trước mắt ngây thơ hỏi: "Anh nói gì thế?"

Một ví dụ khác là khi Lý Nhuế Xán tức giận và phàn nàn điên cuồng trong khi đánh xếp hạng, Triệu Lễ Kiệt sẽ luôn trấn an anh và trả lời:
- Đừng phàn nàn, hãy ôm em.
Lý Nhuế Xán, miệng nhanh hơn não, gần như trực tiếp đồng ý: "Được."
Sau khi nhận thức được mình vừa nói gì, Lý Nhuế Xán nhìn thấy người ngồi bên cạnh cười, cậu ngang nhiên ôm chầm lấy anh.
  Lý Nhuế Xán hét lên: "Cái quái gì đang xảy ra thế!?"

Trong căn cứ, chỉ cần Lý Nhuệ Xán rời khỏi tầm mắt của Triệu Lễ Kiệt, Triệu Lễ Kiệt sẽ gửi tin nhắn cho Lý Nhuế Xán: "Mau gửi vị trí của anh cho em, em sẽ xem trái tim của em đang đi đâu."
Tình cờ đi ngang qua và thoáng thấy Triệu Lễ Kiệt nhận được vị trí của Lý Nhuế Xán gửi cho, Phác Đáo Hiền kỳ lạ hỏi: "Ở trong cùng 1 khu căn cứ mà cũng phải chia sẻ vị trí cho nhau sao?"
- Tôi với anh ấy có mối quan hệ rất tốt đấy nha, cậu không biết được đâu
- ... - Người chơi xạ thủ Hàn Quốc im lặng ghi nhớ, lấy điện thoạt ra bấm vài lần cái gì đó.
Điện thoại Điền Dã vang lên tiếng ting ting. Anh mở khoá điện thoại ra xem, nhìn đi nhìn lại mấy lần, rồi ngẩng mặt lên nhìn thẳng vào mắt xạ thủ của anh: "Mày gửi vị trí cho tao làm gì vậy Phác Đáo Hiền?"
- Muốn thân thiết với Meiko. - Phác xạ thủ nhanh chóng đáp.

Càng ngày Triệu Lễ Kiệt càng dám làm những điều thân mật với anh hơn, đặc biệt là sau khi trở về từ Iceland, cậu ấy đã đi đến một cấp độ hoàn toàn khác, tất cả những gì cậu nói đều không được xem xét kỹ lưỡng.
Trong thời gian cách ly, cả hai cùng nhau chơi những trò chơi nhỏ để giết thời gian, Lý Nhuế Xán đã tạo phòng và gửi lời mời duo cho Triệu Lễ Kiệt, khi Triệu Lễ Kiệt vào phòng chờ, cậu nói: "Em vào rồi đây~"
Thanh âm trấm ấm của người trẻ tuổi như một luồng điện nhẹ truyền vào tai Lý Nhuế Xán, khiến anh nổi da gà ở cánh tay, Triệu Lễ Kiệt lại nói:
- Khi nào thì ta có thể vào phòng vậy ca ca ~"
Lý Nhuế Xán ngạc nhiên, đứa trẻ này không phải đang ở trong phòng chờ trận với anh sao?
- Là phòng của anh trai cơ.
Triệu Lễ Kiệt nhấn thật mạnh chữ "anh trai", sợ Lý Nhuế Xán không biết ý của mình.
Thật không may, Lý Nhuế Xán lại dường như không hiểu ra.
"A ——" Lý Nhuế Xán đột nhiên phát ra một tiếng kêu quỷ dị, Triệu Lễ Kiệt cả kinh.
- Chuyện gì vậy?
- Em vừa nói cái gì? Cái gì vào phòng..
"..." Triệu Lễ Kiệt lập tức trầm mặc, ngươi nói cho hắn biết, không có chuyện gì trước đây tuyệt đối sẽ không để cho hắn yên lặng như vậy.
Thấy đối phương không có trả lời, Lý Nhuế Xán thấp giọng thăm dò: "Kiệt Kiệt"
- Gì ạ?
- Cách ly kết thúc,... được rồi, em có thể vào phòng của anh...
Lý Nhuế Xán nói rất nhỏ, nhưng đến Triệu Lễ Kiệt bên tai, lại là kinh thiên động địa. Triệu Lễ Kiệt dường như có thể tưởng tượng ra cổ của Lý Nhuế Xán đang rụt lại, một nụ cười ngượng ngùng trên khuôn mặt đỏ bừng của anh ấy và cách anh ấy giơ tay lên sờ mái tóc.
Triệu Lễ Kiệt bật điện thoại lên và gửi tin nhắn cho Lý Huyễn Quân: Lý Nhuế Xán thuần khiết trông rất quyến rũ.
Lý Huyễn Quân : ? Có chuyện gì vậy? Bạn thực sự không sợ mất mibugi à.
Zhao Lijie: Mất Lý Nhuế Xán, tôi biết khóc trong lòng ai đây?

Link gốc: https://nizaishuoyibian96143.lofter.com/post/4b72b176_2b5028f33

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top