Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 5

Tôi mang theo thương nhớ và sự nhớ nhung về nơi cố hương. 

Biển vào mùa đông lạnh lẽo, thê lương và cô quạnh. Phần lớn thời gian, bầu trời màu xanh xám nối liền với mặt biển cũng mang màu xanh xám. Nơi tiếp giáp trời biển là mớ hỗn độn mờ mịt. Bây giờ, nơi đó xuất hiện mặt trời lặn cực lớn. Nó giống một trái tim đang bùng cháy dữ dôi, phóng ra luồng sáng huy hoàng, nhuộm đỏ cả nước biển màu xám, nhuộm đỏ cả bầu trời màu xám, cũng nhuộm đỏ hai thân hình màu đen đứng lặng im trên mỏm đá.

Kyoko bất động nhìn mặt trời lặn, để mặc gió biển thổ tung mái tóc của cô, tung bay vạt áo của cô. 

Mặt trời đã bị sóng biển thôn tính một nửa, nhưng vẫn kiên cường rực cháy. Ánh chiều tà xán lạn ở đường chân trời, khiến mặt biển trở thành một thánh điện huy hoàng. Gió biển mang lại hơi lạnh run người, Izumi cởi áo khoác ngoài, nhẹ nhàng khoác lên vai Kyoko.

Gió biển lạnh dần, thổi tung bay áo khoác gió và chiếc khăn quàng cổ màu trắng trên người Kyoko, khiến cô như một tiên nữ. Cô ngắm nhìn từng đợt sóng cuồn cuộn nhấp nhô, nghe thanh âm sôi sục của biển cả. Lòng cô như quặn thắt lại có chút nhói đau...

...

"Nếu lúc đầu anh nói với em, rằng chúng mình sẽ không có kết quả thì em đã chẳng phải lún sâu đến vậy. Anh xoay người trở lại cuộc sống bình thường, còn em ngay cả lối về cũng tìm chẳng ra."

"Anh xin lỗi, nhưng..."

Anh bước đi, mặc tôi ở lại cái ngỏ cụt tối tăm đó, tâm trạng tôi bất ổn, không ngừng rung lên vì xúc động, tôi lôi ra gói thuốc lá và chăm điếu thuốc.

Bóng lưng anh khuất xa dần, đó cũng là lần cuối tôi có thể nhìn thấy anh trong vô vàn ký ức đã chìm sâu trong tim. 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top