Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Quyển 1 - Chương 61 - Không phải là đối thủ của anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


   Cánh tay thon dài mạnh mẽ của anh đặt ở sau gáy Hứa Tình Thâm , ngay cả cơ hội lui về phía sau hoặc quay mặt sang một bên để tránh né cũng không có . Tưởng Viễn Chu một tay cầm ô , dáng người cao lớn tuyệt đối mang lại cảm giác áp bức . Đầu óc của Hứa Tình Thâm vẫn rất tỉnh táo , biết rõ lúc này đang đứng giữa vỉa hè rộng rãi . Tưởng Viễn Chu lại không hề có chút e ngại , thậm chí còn muốn cô đáp lại .

   Anh ôm lấy cô , lúc thì mạnh mẽ xông vào chiếm đoạt , lúc thì dịu dàng lui ra , lướt dọc theo bờ môi hoàn mỹ của cô . Lão Bạch ngồi ở chỗ phụ lái , xuyên qua cửa sổ xe nhạt nhoà vì nước mưa nhìn ra bên ngoài . Thật đúng là cảnh đẹp như tranh vẽ nha !

   Nhân cơ hội lúc Tưởng Viễn Chu vừa kết thúc nụ hôn dây dưa quấn quýt kia , Hứa Tình Thâm quay mặt sang một bên để tránh né . Sợ anh còn muốn hôn tiếp nữa , cô vội vàng đem khuôn mặt nhỏ nhắn gối lên đầu vai của anh . " tôi , tôi đói bụng rồi , mau đi ăn cơm tối thôi . "

   Chuyện này thật đúng là không thể tưởng tượng nổi , hoàn toàn nằm ngoài phong cách làm việc của Tưởng tiên sinh . Hứa Tình Thâm cảm thấy xảy ra sự việc lần này đã là quá đủ rồi .

   Vậy mà những ngày sau đó , cô mới thực sự thấy được cái gì gọi là kinh ngạc đến mức rớt cả cằm .

   Tưởng Viễn Chu không ép buộc cô phải ở lại Cửu Long Thương mỗi đêm , nhưng Hứa Tình Thâm vẫn luôn lo lắng đề phòng . Hôm được nghỉ , lúc chạng vạng tối , cô và Tống Giai Giai mua xong thức ăn quay trở về nhà , thấy có mấy chiếc xe tải lớn đang đỗ ở trước sân của chung cư , trông dáng vẻ hình như là có hộ nào đó đang muốn sửa sang lại nhà cửa .

   Hứa Tình Thâm xách túi thức ăn bước lên lầu , trong lòng còn đang nghĩ thầm chắc tối nay Tưởng Viễn Chu sẽ không đến đâu nhỉ ? Bên tai đột nhiên vang lên âm thanh của một người đang gào thét kéo suy nghĩ của cô trở về , " ối trời ơi ! Anh , anh , anh , các anh là ai vậy ? "

   Hứa Tình Thâm thiếu chút nữa bị vấp phải cái thùng đang đặt ở cửa ra vào mà ngã nhào xuống đất . Nhìn kỹ lại lần nữa , đây không phải là cánh cửa ở nhà các cô sao ?

   Trong nhà có mấy bóng người đang bận rộn đi tới đi lui . Sắc mặt của Tống Giai Giai lập tức thay đổi , " này , các anh vào nhà bằng cách nào thế ? Là ai vậy ? "

   Lúc này , một bóng người bước ra từ trong căn phòng của Tống Giai Giai và Hứa Tình Thâm , mái tóc màu xám trắng , mặt mũi lại đặc biệt đẹp trai . Anh ta giơ ngón trỏ lên khẽ che lại hai lỗ mũi , hình như rất không ưa hoàn cảnh của nơi này . Lão Bạch thấy hai người trở về , tránh cái thùng ở bên chân ra mà bước tới , " Hứa tiểu thư . "

  " đây là đang làm gì vậy ? "

  " Tưởng tiên sinh biết ngài ở chỗ này không được thoải mái . Bọn tôi mới vừa xem qua rồi , căn phòng này quá nhỏ , cần phải sửa sang lại lần nữa . "

   Tống Giai Giai thét lên một tiếng chói tai , " cái gì ! " Cô vứt túi ny lon trong tay xông vào trong phòng ngủ , " tài liệu của tôi , đồ đạc của tôi . Này , mang đi đâu vậy ? "

  " các anh ——" Hứa Tình Thâm đi theo bước vào phòng . Trong nhà bừa bãi không chịu nổi , chất đầy đồ đạc .

   Có hai người đang dọn đồ của Tống Giai Giai từ trong phòng ra ngoài . Cô nhào tới ôm chặt lấy , gào thét vang trời vang đất , " đây là sinh mạng của tôi đấy ! "

  " Tống tiểu thư , món đồ này của ngài không đáng bao nhiêu tiền đâu . Trên đầu giường có đặt hai bình hoa mới , ngài xem có thích không ? "

  " thích cái đầu anh , tôi đập vỡ nó luôn bây giờ ! "

   Khoé miệng lão Bạch khẽ cong lên , " đây là do Tưởng tiên sinh đưa tới , mỗi thứ đều có thể đổi lấy được một căn hộ ở trung tâm , Tống tiểu thư suy nghĩ cho kỹ đi . "

   Tống Giai Giai vội vàng ngồi dậy , hai mắt trợn to như hạt châu , " tha cho tôi đi , thần tài từ trên trời rơi xuống à ? Chờ tí , để tôi đi thắp hai nén nhang trước cái đã . "

   Hứa Tình Thâm vừa thấy cảnh này liền cảm thấy nhức đầu vô cùng . Lão Bạch lôi từ trong túi ra một tấm thẻ mở cửa phòng đưa cho cô , " trong lúc tu sửa , ngài và Tống tiểu thư có thể tạm thời ở khách sạn Quốc Tế trước , có cần thứ gì thì cứ trực tiếp ký hoá đơn cho Tưởng tiên sinh là được . "

  " không phải là chỉ muốn ép tôi quay trở về thôi sao ? Cần gì phải làm to chuyện như vậy . "

   Trên khuôn mặt của lão Bạch xuất hiện một nụ cười , " Tưởng tiên sinh nói , ngài ấy muốn Hứa tiểu thư tự nguyện . "

   Hứa Tình Thâm cắn răng nghiến lợi , trong lòng âm thầm mắng chửi nguyền rủa đồ tiểu nhân . Nhưng thôi bỏ đi , Hứa Tình Thâm cô được giáo dục đàng hoàng tử tế , đừng chấp , ngàn vạn lần đừng chấp !

   Sau khi Tống Giai Giai hoàn toàn hiểu rõ chân tướng của sự việc , thiếu chút nữa còn mừng đến phát điên .

   Cô cười cả ngày không khép được miệng , gặp ai cũng khoe rằng đột nhiên từ trên trời lại rơi xuống một cái bánh thật to . Hai ngày nay ở trong khách sạn Quốc Tế , trời vừa tối liền nằm đè lên người Hứa Tình Thâm mà ngủ , nói rằng cô chính là một vị Phật bằng vàng ròng , khiến cho Hứa Tình Thâm khổ không thể tả .

   Hôm nay , Tống Giai Giai có hẹn một người bạn thân thời đại học đi ăn cơm tối , Hứa Tình Thâm cũng muốn đi cùng .

   Chỗ dùng cơm là một quán ăn nhỏ , cô bạn học vui vẻ ngồi ôn lại chuyện cũ với Hứa Tình Thâm . Đang trò chuyện nửa chừng , cửa liền bị người ta đẩy ra .

   Nhân viên phục vụ của một nhà hàng cao cấp lục tục kéo nhau bước vào , bưng từng đĩa thức ăn vô cùng tinh xảo lên bàn . Giá trị của mỗi món ăn cũng phải tầm hai trăm đồng khiến cho mọi người đều bị hù dọa đến mức bối rối .

  " Hứa tiểu thư , Tưởng tiên sinh nói đồ ăn trong quán cơm nhỏ không hợp vệ sinh , ngài nhìn thử xem có còn món gì muốn ăn nữa không ? "

   Sắc mặt của Hứa Tình Thâm thay đổi liên tục , đột nhiên với lấy túi xách ở trên bàn rồi đi ra ngoài .

   Bước ra khỏi quán ăn , Hứa Tình Thâm trông thấy chiếc xe của Tưởng Viễn Chu đang đậu trên con đường ở đối diện . Từng đường nét màu đen cứng rắn mà lạnh lẽo , cây ngô đồng cao lớn che khuất ánh đèn đường màu cam , khiến cho người ta cảm thấy chiếc xe kia càng tăng thêm mấy phần huyền bí .

   Hứa Tình Thâm nhanh chóng băng qua đường . Tài xế thấy vậy vội vàng bước xuống xe , nhanh nhẹn mở cửa ra cho cô .

   Hứa Tình Thâm cúi người xuống ngồi vào trong xe . Áo khoác mà Tưởng Viễn Chu cởi ra đang đặt ở ghế bên cạnh , vừa khéo bị cô ngồi lên nhưng cô cũng chẳng thèm để ý , " Tưởng tiên sinh , tôi còn có thể quay trở về Cửu Long Thương được không ? "

   Tầm mắt của Tưởng Viễn Chu nâng lên từ trong xấp tài liệu y học , cảm xúc trên khuôn mặt được che giấu tốt vô cùng , " muốn quay trở về à ? "

  " vâng , rất muốn , đặc biệt muốn vô cùng . " Xúc cảm muốn nổi điên bị Hứa Tình Thâm cố gắng đè nén xuống .

   Tưởng Viễn Chu khép lại xấp tài liệu trong tay , vươn tay ra nhéo cái cằm mềm mại của Hứa Tình Thâm một phát , " em đấy , biết vậy lúc đầu còn làm chuyện thừa thãi đòi chuyển ra ngoài ở làm gì thế ? "

   Hứa Tình Thâm khẽ mấp máy cánh môi mỏng . Thôi bỏ đi , cô không phải là đối thủ của anh , chơi không lại anh .

  " lái xe . " Giọng nói của Tưởng Viễn Chu rất sung sướng .

  " dạ . " Động tác phát động cơ của tài xế cũng vô cùng thành thạo .

   Hứa Tình Thâm nhìn ra ngoài cửa sổ , " chờ một chút , các bạn của tôi vẫn còn đang ở trong đó . Tôi còn chưa có ăn cơm tối đâu ! "

  " anh cũng đói bụng rồi . "

   Hứa Tình Thâm ngây thơ nhìn Tưởng Viễn Chu , " nhiều món ăn như vậy , tôi còn chưa đụng vào một miếng nữa . "

  " anh đã đói bụng mấy ngày nay rồi . " Tưởng Viễn Chu ném xấp tài liệu sang bên cạnh , một tay chống lên ghế ngồi , nửa người trên từ từ nghiêng về phía Hứa Tình Thâm . Cô lùi vào trong góc , sống lưng thẳng tắp . Ánh mắt của Tưởng Viễn Chu càng lúc càng trắng trợn tuỳ tiện , chậm rãi ngắm nhìn cô từ trên xuống dưới , " anh đã đói đến mức phát điên lên rồi , coi như có tính theo ngày , một bữa cũng chưa được ăn đâu . "

   Anh quả thật đã xem cô như con mồi của mình , sau khi đưa về Cửu Long Thương cũng chẳng kịp ăn cơm tối , không hề nương tay mà hung hăng ăn sạch cô một bữa .

   Mặc dù Hứa Tình Thâm nhờ có quy tắc ngầm mới được bước vào Tinh Cảng , nhưng vẫn luôn tuân thủ đúng theo nội quy điều lệ của bệnh viện , một lỗi nhỏ cũng không dám vi phạm .

   Hôm nay đến phiên cô trực ban , ăn xong cơm tối liền quay trở lại tầng khám bệnh . Trên màn hình điện tử trong hành lang chợt loé sáng đèn đỏ . Hứa Tình Thâm nghe thấy tên của mình .

   Vẻ mặt của cô rất căng thẳng , bước nhanh tới phía trước , vạt áo trắng tinh mở rộng tung bay sang hai bên . Hứa Tình Thâm chạy tới cửa thang máy , vừa khéo bắt gặp bệnh nhân đang cần cấp cứu .

  " bác sĩ Hứa , bệnh nhân bị tai nạn xe cộ , tình trạng rất nguy cấp ......"

   Người thân ở bên cạnh đang khóc lóc ầm ĩ . Hứa Tình Thâm liếc nhìn bệnh nhân , " tài xế gây tai nạn đâu rồi ? "

  " không nhìn thấy ...... tôi đang trên đường đi đến nhà họ Vạn , vừa khéo ...... vừa khéo trông thấy mẹ tôi xảy ra tai nạn xe cộ . Bác sĩ , mẹ tôi sẽ không chết chứ ? "

   Hứa Tình Thâm khẽ nhướng mày , " nhà họ Vạn ư ? "

   Cùng lúc đó , cô nhìn thấy trong lòng bàn tay trái của bệnh nhân đang nắm chặt một lọ thuốc .

  " đúng vậy , mẹ tôi là quản gia của Vạn tiểu thư . Cầu xin bác sĩ nhất định phải cứu sống bà ấy . "

   Ở toàn bộ Đông Thành này , người có thể được kính cẩn gọi một tiếng Vạn tiểu thư , sợ là chỉ có một mình Vạn Dục Ninh mà thôi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top