Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 36

"Bọn anh muốn thương lượng việc em ở bên bọn anh." Huyết Tử Lam lên tiếng trước, anh nhận ra suy nghĩ của cô gái bé nhỏ này dường như chỉ dừng lại một lứa tuổi nào đó.

Có thể nói cô như một người được bao bọc quá mức, đến nỗi một việc khó chấp nhận như bọn anh mà cô vẫn còn tươi cười được.

Tóm lại cứ lừa cô về trước đã.

"Thời gian là bao lâu?" Hàn Tịnh Nhi như nhẹ nói.

"Em yên tâm, thời gian cụ thể bọn anh không thể cho em biết nhưng khi hết thời hạn bọn anh sẽ không động đến Hàn gia." Huyết Tử Lam như biết lo lắng của cô.

"Được." Hàn Tịnh Nhi cười nhẹ, cô thích cảm giác ở bên những con người này, một phần vì họ không quen biết Hàn Tịnh Nhi, một phần hình như cũng là vì đây là những người đầu tiên mà cô gặp ở nơi đây, nhưng nguyên nhân lớn nhất có lẽ rằng đây là cách duy nhất cô có thể giúp Hàn gia sống sót thêm một thời gian.

Cuối cùng cô cũng chỉ còn hy vọng họ sẽ giữ lời hứa của mình.

Ngay khi Hàn Tịnh Nhi vừa thốt ra câu nói, không khí bị đình trệ như được thông thoáng hơn.

"Nhưng mà..." Hàn Tịnh Nhi băn khoăn một lúc không biết có nên nói không, tại nhìn ánh mắt của họ lúc này đáng sợ quá.

"Bên ba mẹ, tôi không biết nói gì với họ cả!?" Hàn Tịnh Nhi thở dài một hơi, cuối cùng cô cũng đã nói được.

"Hiện tại Hắc Diệp Phong đang quản lí một số doanh nghiệp, bọn anh sẽ để em có tư cách làm thư kí cho cậu ta. Em chỉ cần báo với Hàn gia là muốn ra ngoài thực tập là được." Sở Chí Tu nhẹ xoa đầu cô từ từ lên tiếng.

Hàn Tịnh Nhi dường như suy nghĩ một lúc, hiện tại cô đang trong thời gian nhạy cảm, nếu cô nói với ba mẹ Hàn rằng muốn ra ngoài thực tập và thoải mái một chút hẳn họ sẽ đồng ý.

"Tôi biết rồi." Hàn Tịnh Nhi gật đầu.

"Ra ăn sáng thôi, Mạc Quân Nguỵ chắc cũng chuẩn bị xong rồi." Bạch Kỳ Thiên đứng dậy, "Bọn anh có mua vài bộ váy cho em ở trong phòng, em chuẩn bị chút rồi ra ăn sáng."

"Được." Hàn Tịnh Nhi bước nhẹ xuống giường.

Bây giờ cô mới phát hiện trên người là một chiếc váy ngủ hai dây màu hồng trông vừa dễ thương vừa quyến rũ, cô cảm thấy có ba ánh mắt nhìn như muốn xuyên thấu cô.

Nhưng rồi cũng chả có chuyện gì sảy ra, Bạch Kỳ Thiên, Huyết Tử Lam và Sở Chí Tu cũng chỉ nhìn rồi theo thứ tự bước ra khỏi phòng nghỉ.

Bên ngoài Hắc Diệp Phong đang ngồi ngay phòng khách, trước mặt anh để một chiếc máy tính, hai tay như có như không mà nhẹ nhàng lướt qua bàn phím như đang làm việc.

Phòng bếp thì Mạc Quân Nguỵ như thói quen mà chuẩn bị đồ ăn sáng một cách hoàn mĩ và đầy đủ dinh dưỡng, trên người anh không còn là bộ quân nhân quen thuộc mà là một bộ quần áo thể thao thoải mái.

"Tịnh Nhi xong chưa?" Mạc Quân Nguỵ lên tiếng đồng thời tháo tạp dề ra rồi treo lên.

"Đang thay quần áo, chắc ra bây giờ." Sở Chí Tu nói rồi ngồi xuống bàn ăn.

"Phong, ăn sáng thôi." Huyết Tử Lam gọi rồi lần lượt từng người ngồi xuống bàn.

Khi Hắc Diệp Phong đứng dậy thì tiếng mở cửa vang lên, Hàn Tịnh Nhi mặc bộ váy liền trắng đơn giản bước ra.

"Lại ăn sáng đi." Bạch Kỳ Thiên gọi cô.

"Ừ." Hàn Tịnh Nhi nhìn qua anh mỉm cười rồi cùng với Hắc Diệp Phong ngồi xuống ăn sáng.

Hàn Tịnh Nhi nhìn bữa sáng có chút ngạc nhiên, những món ăn thường ngày còn nóng hổi được chia theo từng suất chứ không ăn chung.

Mỗi người đều có một phần giống y hệt nhau.

"Nguỵ làm đó, em ăn thử xem." Huyết Tử Lam giải đáp thắc mắc của cô.

Hàn Tịnh Nhi nhìn phần cơm của mình rồi nhìn Mạc Quân Nguỵ, đại khái cô cũng không ngờ rằng anh biết nấu ăn, trong ngoại truyện những chi tiết nhỏ này tất nhiên sẽ không có rồi.

"Cảm ơn, tôi sẽ ăn thật ngon."

Bữa sáng kết thúc như vậy, dường như mọi người trong lúc ăn đều không muốn lên tiếng nên bầu không khí có chút yên lặng nhưng lại không khó chịu.

Sau bữa sáng ai nấy đều ngồi ngay phòng khách, mỗi người đều đang xử lí công việc của mình.

Hàn Tịnh Nhi biết hiện giờ mọi việc đều có thể qua internet, băn khoăn một lúc cô mới dám lên tiếng.

"Cái đó... tôi có một vấn đề khác nữa."

"Em nói đi." Sở Chí Tu để máy tính xuống bàn.

"Tôi muốn hỏi... nếu như... chỉ là nếu thôi... nếu tôi có thai thì sao?"

———

Xin hãy đọc ở wattpad để ủng hộ tác giả cũng như bỏ phiếu, cảm ơn!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top