Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Lần đầu gặp gỡ

"Mưa rồi"Cô gái nhìn những hạt mưa đang rơi ngoài hiên rồi mở miệng nhỏ nhoi nói ra hai chữ
"Sao về đây" Cô gái bên cạnh quay đầu lại hỏi cô với vẽ mặt chán nản như thể gặp một chuyện xấu vậy
"Cứ về thôi...Nhanh nào...Liên Tử" Tay năm lấy người bên cạnh chạy thật nhanh ra ngoài rồi quay lại cười với người đang được nắm tay
"Ấy...Băng Yên cậu ngốc à...Á" Liên Tử hét lên nhưng trên gương mặt vẫn là nét tươi cười
Dưới mưa hai cô gái trong bộ đồng phục học sinh vui đùa với nhau
"Liên Tử, cậu là đồ ngốc"
"Quây,cậu nói cái gì hả, đứng lại đó..." Hai người con gái cứ thế rượt nhau dưới mưa rồi...
Kítttttttttttt...
Tiếng chiếc xe ô tô phanh gấp như thể sắp đâm vào thứ gì đó may mắn thay thứ bị đâm đã kịp thời được kéo lại một chỗ khác.Chiếc xe lại từ từ lăn bánh để lại một vận mệnh sai trái
"Cô không sao chứ"Một giọng nói trầm ấm cất lên làm người con gái đang hoảng sợ từ từ bình tĩnh ngước lên nhìn người đã cất lên giọng nói ấy
Thịch...Thịch...Tiếng tim đậm mạnh liên miên không có dấu hiệu ngừng lại khuôn mặt vốn trắng bệch bởi sợ hãi giờ đã dần thay đổi thành một loại hường phấn,đôi mắt to tròn sâu hút như bị mê man đắm chìm vô một loại cảm giác mới,đôi môi nhỏ nhắn mấp máy môi lí nhí trả lời
"Tôi...tôi...không sao...Cảm ơn..."Cô cúi đầu nói rồi bỗng thoát ra khỏi vòng tay của người con trai trước mặt sau đó cuối đầu chào liền bỏ chạy một mạch, không kịp để người con trai kia mở miệng hỏi han
"Băng Yên...đợi tớ với"Liên Tử nãy giờ chỉ biết đứng im lo lắng thấy cô bạn thân không sao liền thở dài chưa kịp phản ứng lại thì thấy cô bạn ấy bỗng chạy đi một mạch thì cúi người chào rồi chạy theo
"Băng Yên...Cô gái đó tên là Băng Yên sao"Nhìn bóng dáng hai người con gái dần khuất bóng chàng trai ấy mỉm cười nhẹ nhìn nơi khoảng trống trước ngực rồi nhẩm lại tên người con gái kì lạ lúc nãy, nêu anh không chạy lại kịp kéo cô trở về thì chắc...haha"Cô gái ngốc"cười nhẹ rồi lắc đầu thầm than
"Vương Đằng sao lại đứng dưới mưa thế này, chậc chậc" đặt tay lên vai chàng trai được gọi là Vương Đằng rồi chép miệng vài cái lấy cây dù che mưa cho cậu bạn rồi khoác vai nói thật to vô cùng sảng khoái "Ha Ha Ha! Đồ điên này!đi vô trong thôi còn đứng đây một hồi thì không biết ai sẽ đem cậu vô bệnh viện tâm thần bây giờ"
"Lăng Thiên, mình thật muốn đánh cậu một trận hã hê" Vừa nói vừa trừng mắt nhìn người bên cạnh rồi đi vào trong quán làm thêm của cậu
*Hoa hồng nở rộ, tình cảm thanh xuân nhẹ nhàng lại nở rộ theo đó, vốn dĩ là yêu nhưng lại là đau bởi gai hoa hồng đâm vào tay một cách kì lạ máu chảy nhỏ từng giọt vào khoảng không thời gian đem cảm xúc nhẹ nhàng thành đậm sâu rồi lại gạt bỏ sự đậm sâu đó thành đau đớn.Đừng khóc bởi mạnh mẽ mới có thể đứng dậy được*
                      ~~ Chú Ý ~~
Mình viết truyện theo cảm xúc mong mọi người thông cảm và góp ý.Thành thật cảm ơn 😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: