Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

100 Follower!!!

"Douple or Nothing?"(Gấp đôi hay thôi?)(Kise)

"Thằng nhãi! Ngươi đã ăn gian phải không?! Không thể nào ngươi lại may mắn đến thế được!"

Mặc dù Kise đã ngồi vào bàn chơi trong mười phút, lúc đầu ai cũng nghĩ cậu là nổ thằng nhóc lạc vào đây. Thế nhưng họ lập tức thay đổi khi thấy lời nói, hành động và thái độ bình tĩnh của cậu.

Luật trò chơi rất đơn giản, người phục vụ sẽ thả một quả bóng nhỏ vào một cái vòng đang quay. Và cái vòng đã được chia thành nhiều ô được đánh dấu từ 1 đến 100. Và chỉ cần đặt cược vào ô mà quả bóng sẽ rơi vào, có thể đặt cược khi quả bóng đang ở trong chiếc vòng. Cũng có thể đặt cược nhiều ô cùng một lúc để tăng tỉ lệ thắng, nếu quả bóng rơi vào ô mà mình đặt thì mình thắng số tiền của đối thủ đặt cược. Nếu quả bóng không rơi vào ô mà mình đã đặt thì mình mất số tiền đó.

Và Kise đã đặt cược vào đúng một ô trong khi quả bóng đang được thả và quả bóng rơi đúng vào ô đó. Trong nhiều lần liên tiếp, Kise luôn đoán chính xác ô mà quả bóng sẽ rơi vào. Khiến cho nhiều đối thủ bức xúc và mất tiền.

"Chết tiệt! Đây là số gia tài còn lại của ta. Ta đặt hết vào các ô từ 1 đến 99 để ngươi còn cười được nữa không! Tối nay nhất quyết phải để ngươi thua một trận!"

"Vậy à, vậy thì tôi chỉ có thể đặt ô 100 thôi nhỉ"(Kise)

Tên quý tịch đặt mỗi ô là năm đồng vàng và tổng tất cả gần như là năm đồng bạch kim .Nhưng trước khi người phục vụ thả quả bóng xuống thì Kise dừng tay anh ta lại

"Có thể cho tôi danh dự này chứ"(Kise)

Anh nhân viên hơi lưỡng lự rồi đưa cho quả bóng cho Kise.

"Haha, cứ vùng vẫy đi, mày không thể thắng được đâu"

"Ai biết trước được"(Kise)

Kise thả quả bóng vào vòng quay, nó nhảy tung tăng trong đó và rơi vào cái ô ngẫu nhiên(hoặc thế) khi hết đà.

Sau đó, quả bóng dừ lại ở ô 100, khiến cho tất cả những người trong căn phòng á khẩu và mắt tên quý tộc như sắp lồi ra đến nơi. Không thể biết được đó là may mắn hay là một loại ma thuật nào đó như Kise đã thắng và tất cả năm đồng bạch kim vào tay cậu.

"K-không thể nào?! Thằng nhãi kia mày đã gia lận đúng không!? Mày đã làm gì quả bóng để do rơi đúng vào chỗ đó hả!"

Tên quí tộc tức tối giận và chửi bới thế nhưng sự thật là hắn ta đã thua. Và Kise đã để ý đến Mary đang đứng trong đám đông mỉm cười với cậu.

"Xin thứ lỗi, tôi có việc bận. Hi vọng một ngày nào đó chúng ta tái đấu"(Kise)

"Một lần nữa! Ngồi xuống và đấu với ta một ván nữa! Ta nhất quyết về tay không thế này được!"

Anh nhân viên bắt đầu lên tiếng sau bị một thời gian phớt lờ với một nụ cười thân thiện trên môi

"Xin lỗi quý khách nhưng mà ngài đã hết tiền rồi. Cả ngân hàng đã thông báo với chúng tôi rằng là ngài đã hết tiền trong tài khoản đã đến con số âm. Tôi nghĩ ngài nên thôi"

"Tên thường dân đừng có dạy đời ta!"

Tên quý tộc tức giận gào lên thậm chí còn đe doạ anh nhân viên. Thế nhưng người đó vẫn tiếp tục giữ nụ cười chào khách đó

Và một nguồn sát khí nổi lên khiến tên quý tộc ngã xuống vì áp lực. Nó cũng không quá to để cho Kise để ý nhưng nó cũng khiến nhiều người sợ tái mét

"Thứ quý khách, nếu ngài thua ván tiếp theo thì số tiền mà trả cho vị khách kia(Kise) sẽ là chúng tôi và ngài sẽ mắc nợ. Và chắc chắn chúng tôi sẽ ghi nhớ, nếu ngài không trả thì chúng tôi sẽ đến tận nhà lấy, nếu vẫn không đủ thì quý khách sẽ phải trả bằng bộ phận cơ thể người đó"

Tên quý tộc tái mặt và chỉ ngồi đó im bặt. Và anh nhân viên vẫy tay với Kise với dấu hiệu là cứ đi đi.

Số tiền thì cậu đã cho hết vào chiếc túi không gian khiến cho nhiều người trầm trồ hơn nữa. Những bà chị lập tức đi theo Kise khi biết cậu có được số tiền đó.

Là họ cũng lập tức tránh xa khi thấy năm cô gái đứng cạnh tôi. Ánh mắt năm người con gái như gửi thông điệp vậy

"Cứ thử lại gần xem, mấy người sẽ không còn toàn thân đâu"

Số tiền mà cậu kiếm được hôm nay cũng kha khá, hơn mười đồng bạch kim và vài trăm đồng vàng nữa. Một lần nữa cậu lại dư giả trong tiền bạc.

"Ara, tớ không biết cậu còn là một người chơi Casino chuyên nghiệp nữa đó"(Mary)

"Bình thường thôi, cái trò đó quá đơn giản để chơi"(Kise)

"Đơn giản? Không phải trò đó đều dựa vào may mắn sao?"(Mary)

"Không nhất thiết là may mắn, chỉ cần căn giờ và dự đoán xem quả bóng sẽ rơi vào đâu là được"(Kise)

"Cậu nói thế thì ai mà làm được"(Mary)

Hồi còn ở tổ chức thì hầu hết Kise tự kiếm tiền để nuôi chính mình. Cậu vẫn nhận được tiền lương nhưng đó không đủ để mua thêm vũ khí, thế nên cậu đã đến sòng bạc. Cậu phá đảo từng trò một bằng cách lách luật và ăn gian một chút. Để cậu có tiền mua vũ khí và trang chải lại cuộc sống.

"Chúng ta đi thôi"(Kise)

Sau đó Mary dẫn nhóm Kise qua một cánh cửa lớn có hàng chục bảo vệ đứng xung quanh. Và cuối căn phòng là một chiếc thang máy đơn giản dựa hoàn toàn vào lực kéo.

Và chỗ ở của bố Mary chính là tầng cao nhất. Tiếp tục, khi cánh cửa thang máy mở ra thì trước Kise là một căn phòng làm việc khá là rông lớn, cả sàn nhà được bao phủ bởi một chiếc thảm đỏ đắt tiền.

Và đập ngay vào mắt Kise là người đang ông mặc véc đang ngồi ở cuối căn phòng và đằng sau ông là một cái cửa sổ bằng kính với chiều rộng chiều dài là 4x5 mét.

Bên cạnh ông là hai người bảo vệ, theo như cách ăn mặc thì đó là một kiếm sĩ và một sát thủ. Từ khí tức của người kiếm sĩ đó Kise có thể nhận ra được đó không phải là một người bình thường và cả người sát thủ kia nữa.

Khi Mary đóng cánh cửa, thì ánh mắt của người đàn ông cũng hướng vào Kise soi xét cậu. Sau đó cậu cũng đáp lại ông ta với ánh mắt gan góc khiến ông ta nở một nụ cười.

"Hahaha, được lắm, khí thế rất được. Thằng nhóc này giỏi đó, ta chấp nhận nó"

"Hả?!"(Kise)

Trong khi cậu nghiêng đầu nối rối thì Mary đứng bên cạnh cũng giới thiệu luôn

'Hở? Ông đang nói cái gì thế?'(Kise)

"Bố đừng có nói như thế chứ! Xin lỗi Kise, ông ấy luôn như thế. Giới thiệu với cậu luôn đây là bố tớ Hayase người đứng đầu Underworld, đây là Kise người mà bố muốn gặp"(Mary)

"Rất hân hạnh"(Kise)

Kise cúi đầu xuống trong khi để một tay ở bên ngực và một chân đi chuyển ra phía sau khiến cho năm cô gái á khẩu. Lập tức năm cô lùi lại trong khi đổ mồ hôi lạnh có vẻ như trong đầu các cô cùng có ý nghĩ giống nhau

"N-ngươi là ai!"

Thế như nó lại không phát ra thành lời, chỉ có Mary không biết truyện gì đang xảy ra. Vì năm người kia đã sống với cậu suốt mấy năm tháng nên mấy cô biết rõ tính cách của cậu như thế nào nên cậu tự dung cậu cúi đầu trước người khác là không thể nào.

"Hửm, theo những phản ứng của mấy cô gái kia thì đây không phải là thái độ thường xuyên của cậu nhỉ?"(Hayase)

Sau đó cậu quay đầu lại trong khi cúi xuống bốn cô với cái lườm. Ánh mắt của cậu thể hiện rõ một thông điệp.

"Nee, trong mắt mấy cô tôi là cái gì thế hả? Nee~"(Kise)

Bị Kise lườm bốn cô lập tức đảo mắt đi.

"Không cần phải kính lễ đâu, cứ cư xử như bình thường đi"(Hayase)

"Vậy thì đỡ mệt, trước khi chúng ta nói cái gì thì ông có thể bảo những người ở bên ngoài lùi lại được không? 20 người là số lượng hơi lớn để canh một cánh cửa đó. Đừng có nghĩ tôi không để ý tiếng bước chân ngay khi chúng tôi vào phòng"(Kise)

"Cậu muốn ta ra lệnh cho bảo vệ lùi lại á, mặc dù cậu là người lạ"(Hayase)

"Đó là điều kiện của tôi, và bảo cả những người ở trên mái và sàn nhà nhé. Họ trốn khá là kĩ đó"(Kise)

"Hmp, phát hiện được cả những người đó nữa sao. Ta đang tự hỏi nhóc có phải là một thằng nhóc bình thường không đó?"(Hayase)

"Tôi là một thằng nhóc bình thường, tôi có thể đảm bảo điều đó. Với lại chẳng phải hai người bên cạnh ông là đủ rồi sao, mặc dù họ không phải là người thường"(Kise)

"Sao cậu biết được?!"(Hayase)

Hayase chuyển ánh mắt sang Mary, người đang dựa vào kệ sách. Cô cũng chỉ đáp lại bằng cách nhún vai làm ông chịu thua

"Được rồi, mấy người lùi lại đi"(Hayase)

"Nhưng mà.....!"

Từ đằng sau cánh cửa những lời phản đối bắt đầu lên tiếng

"Đừng lo, ta sẽ không sao đâu"(Hayase)

"V-vâng"

Sau khi nghe thấy những tiếng chân lùi lại, Kise với thả lỏng tay.

"Vậy, ông muốn hỏi gì tôi nào?"(Kise)

"Không, không, ta không muốn cái gì từ cậu cả. Ta chỉ muốn nhìn thấy người con rể tương lai của ta trông như thế nào thôi"(Hayase)

"Bố!"(Mary)

" " " " "Cái gì cơ?!" " " " "(Minami, Janet, Alpha, Bravo, Charlie)

"Haizzzzz"(Kise)

Mary giận dữ gọi bố cô và nhóm Minami sắp mất bình tĩnh bất cứ lúc nào

"Trong cậu có vẻ như khá là bình tĩnh nhỉ,trong trường hợp này"(Hayase)

"Tôi đã từng gặp những lần tệ hơn rồi"(Kise)

"Haha"(Hayase)

"Chắc ông không gọi tôi chỉ nói điều này thôi đâu nhỉ"(Kise)

"Mary, ta bắt đầu thích thằng nhóc này rồi đấy. Và đúng vậy, ta muốn thoả thuận với nhóc"(Hayase)

"Thoả thuận?"(Kise)

"Đúng thế, ta muốn nhóc giúp ta lật đổ Giáo Hội"(Hayase)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top