Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 7: Dọn dẹp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi trả lời cho thầy William thì tôi và nhóm con gái lớp S phải ngồi nghe dảng đạo trong một nửa tiếng trong khi quỳ xuống.

Cuối cùng thì tôi cũng được về với mọt lời cảnh cáo là lần sau còn những việc như thế này nữa là tôi sẽ là người phải chi trả cho thiệt hại.


Và số tiền mà tôi có hiện giờ là mười đồng bạch kim, do số tiền còn lại tôi đã tiêu để mua thuốc nổ và mấy lọ thuốc hồi Mp cao cấp nên bây giờ tôi chỉ còn từng này tiền. Nhưng thế này cũng đủ để cho tôi sống đến mấy năm rồi, trong lúc đó tôi sẽ lại đi kiếm thêm tiền.

"Này Kise, cậu đang nghĩ cái gì đó?"(Arch)

"À không có gì đâu"(Kise)

Sau khi giải quyết cái vụ kia xong thì tôi và mọi người cùng đi về nhà tôi. Để phụ giúp với việc quét dọn, do tôi đã đi trong mấy tháng liền đồng thời cũng không có ai mua ngôi nhà đó nên nó bị bụi bặm là đúng rồi.

Thường xuyên người quét dọn là chị Magret nhưng bây giờ chị ấy đang gọi những người hầu đã phục vụ cho tôi nên bây giờ chị ấy không có ở nhà.

"Mà nè Izumi, Shina em ấy đâu rồi"(Kise)

"Em ấy vẫn ở nhà tớ, từ lúc cậu đi thì em luôn ở cụp tai xuống trông rất đáng yêu đó"(Izumi)

"Ờ, không thể bàn cãi được"(Scarlet)

"Ừm"(Pravel)

Tôi nhớ cảm giác này, khi có những người mà mình tin tưởng bên cạnh. Luôn có mặt khi mình gặp khó khăn, lúc buồn lúc vui.

Chỉ còn vài bước nữa là đến nhà tôi, ngôi nhà mà tôi đã mua được lại và may mắn là chưa ai mua nó cả nên giá cả vẫn như thế.

Tôi nắm lấy núm cửa vặn nó, cánh cửa kêu tiếng *Kẹt* *Kẹt* quen thuộc rồi mở, và đã có người đã đứng chờ chúng tôi ngay trước cửa

"Mừng ngài trở về, chủ nhân"(?)

"Shina, em đang làm gì ở đây"(Kise)

Ngay khi tôi bước vào nhà thì Shina đã quỳ trước cửa và mười tôi vào nhà. Thật là, tôi có dạy em ấy cái này đâu.

"À đúng rồi, trong lúc cậu đi thì tớ cũng đã dạy cho em ấy một chút cách ứng xử đó. Thế nào, tự hào chứ"(Izumi)

Trong khi ưỡn ngực tự hào thì, Shina nói tiếp như một đứa trẻ lên ba trong em ấy cũng có một chút dễ thương

"Chủ nhân, chủ nhân, em đã học một thứ này hay lắm"(Shina)

"Hể~, thế điều đó là gì thế?"(Kise)

"Vâng, bây giờ em sẽ chỉ cho ngài ngay bây giờ"(Shina)

Em ấy nằm xuống rồi nói các bước mà em ấy phải làm, và các nước đó không bình thường cho lắm

"Đầu tiên, nằm ngửa
.
.
.
Thứ hai, lăn một vòng
.
.
.
Thứ ba, nhìn chủ nhân với ánh mắt van xin
.
.
.
Rồi nói 'Hãy nhẹ nhàng với em'"(Shina)

.......tôi không có cái gì để nói trước cái gì mà Shina đã học. Sau đó những người đã chứng kiến hành động Shina đều đổ dồn ánh mắt vào một người, và đó là người đã dạy cho em ấy điều này.

Bây giờ, mặt của Izumi như đớ người ra khi nhận ra mọi ánh mắt đều hướng về cô

"Bến thái"(Pravel)

"Cậu đã dạy cho Shina cái gì thế hả Izumi?"(Scarlet)

"Ế, không phải do tớ đâu, tớ đâu có dạy cho em ấy mấy cái này! Kise, cậu tin tớ đúng không?!"(Izumi)

Trong cố lấy tay xua đi để phản đối, sau đó cô ấy nhìn tôi với ánh mắt cầu cứu. Còn Arch và Clause đang quay ra chỗ khác trong khi đỏ mặt.

Không hẳn là tôi nghĩ ngờ Izumi nhưng như thế này vẫn chưa đủ để kết tội Izumi nên tôi hỏi Shina

"Shina em học điều này ở đâu?"(Kise)

"Dạ, em học từ bạn em"(Kise)

Hừm, em ấy có bạn à nhưng bây giờ sự tồn tại của Shina phải dấu đi cơ mà, nếu nói để bạn thì chỉ có bốn người kia thôi. Nên những ánh mắt lại hướng về Izumi do Shina đã ở nhà cô từ đầu đến giờ.

"Đã bảo là không phải do tớ mà!"(Izumi)

"Từ từ đã nào Izumi đã có ai đổ tội cho cậu đâu"(Kise)

"Cảm ơn cậu Kise, cậu là người duy nhất mà không nghi ngờ tớ"(Izumi)

Chỉ cần động não một chút tôi đã biết được ai đã dạy cho Shina những điều này, nên tôi hỏi Shina một lần nữa để khẳng định lại.

"Shina, người bạn mà em nói đến là một người bạn cùng loài với em đúng không?"(Kise)

"Dạ, vâng ạ"(Shina)

Thế là đủ để giải thích cho mọi chuyện rồi, người dạy cho Shina là một con chó vô danh nào đó. Thật là cứ phải xé to mọi chuyện lên thế nhỉ

"Được rồi mọi người thay đồng phục ra và chuẩn bị quét dọn đi"(Kise)

" " " " "Oh!" " " " "

Theo thứ tự thì Scarlet sẽ dọn nhà bếp, tôi và Clause sẽ bê một số đồ mà tôi mới mua lại vào nhà. Arch và Pravel sẽ lau dọn hàng lang, cuối cùng thì Izumi và Shina sẽ phủi bụi ở thư viện.

Cuộc dọn dẹp bắt đầu trong vài tiếng và có vài rắc rối xảy ra và người phải dọn đống rắc rối đó chính là tôi.

"Íaááááááááá! Đừng có lại gần tao"(Scarlet)

Quá trình dọn mới diễn trong một vài phút thì một tiếng hét thất thanh cất lên trong nhà bếp đồng thời cũng là chỗ Scarlet dọn.

Kèm theo tiếng hét đó là những tiếng đổ vỡ cùng với tiếng vung tiếng chém, tôi tạm để Clause đang bê đồ nội trợ mà đến tớ chỗ Scarlet và cảnh tượng tôi đang thấy là Scarlet đang vung kiếm loạn xạ cả lên và suýt nữa vung đúng vào chỗ tôi.

"Bình tĩnh đã nào, Scarlet có chuyện gì xảy ra vậy"(Kise)

Một khi cô ấy nhìn đt hất tôi thì cô ấy lập tức chạy ra chỗ tôi và nhảy lên người tôi để chân không chạm xuống sàn nhà, làm cho tôi suýt nữa mất thăng bằng mà ngã.

"Có chuyện gì thế"(Kise)

"Con.....con......"(Scarlet)

"Con gì?"(Kise)

"Con gián!!!"(Scarlet)

Cô ấy hét lên trong khi chỉ vào con gián đang bò đến chỗ tôi, khi con gián càng đến gần thì Scarlet càng ôm chặt tôi hơn. Theo như tôi biết thì hầu hết nữ giới đều ghét những loài côn trùng như thế này thì phải. Với lại tôi tưởng cái gì nguy hiểm cơ, nhưng mà đối với gián đúng là kẻ thù của phụ nữ. Vì cái độ sống dai của nó, nếu cắt đầu nó đi nó vẫn còn sống, cắt chân nó thì một cái khác mọc thay và nó cũng ko chìm xuống dưới nước. Để đối phó những con này rất là đơn giản với chỉ một hành động

*Bẹt*

Chỉ cần giẫm chân lên nó là xong.

"Xong rồi đó, con gián chết rồi. Cậu có thể thả tớ ra được rồi đó"(Kise)

"A....."(Scarlet)

Nhận ra cô đang ôm tôi thật chặt, má cô ấy nhanh chóng nhộm bởi màu đỏ khi nhận ra cô ấy vẫn ôm người tôi.

Sau đó cô ấy nhanh chóng bỏ người tôi ra và ríu rít xin lỗi về việc phá nhà bếp, nhưng may mắn là Tính Năng Sửa chữa mà tôi có trong Skill của tôi không chỉ có thể sửa chữa mà nó có thể sửa bất cứ thứ gì ngoài sinh vật sống hay những cái mà không thể sửa(VD: Nước,...)

Cái bếp sửa lại trong vài phút rồi tôi quay lại giúp Clause với đống đồ lỉnh kỉnh trong khi Scarlet lại xin lỗi tôi.

Trong khi tôi đang bê đồ cùng Clause trong vài phút tiếp theo một thảm họa nữa ập đến đầu

"Này, Kise cậu có ngửi thấy mùi khét không"(Clause)

"Ùa không chỉ khét đâu mà còn cả nóng hơn nữa"(Kise)

Khi ngẩng đầu lên thì trần nhà đã bị bao phủ bởi khói đen rồi và chúng bắt đầu từ thư viện nên tôi nhanh chóng chạy đến thư viện nơi mà Ahnia và Izumi đang dọn ở đó.

Khi tôi đến thì khói bụi mù mịt che hết tầm nhìn của tôi nhưng tôi đã sử dụng Skill Cảm nhận sự sống(Chap 47) và tôi thấy hai người đó đang làm cái gì đó, đồng thời chỗ họ đứng chính là chỗ đám cháy đang phát ra.

"Có chuyện gì thế!"(Kise)

Và cảnh tượng mà tôi thấy chính là Izumi và Shina đang loay hoay cố dập đám cháy từ một cái tủ sách.

Tôi nhanh chóng dập đám cháy bằng Ma thuật Băng nên đám cháy không lan sang những cái tủ sách khác và cũng may mắn là cái tủ cháy đó không có quyển sách nào cả không thì chắc tôi nổi cáu mất.

"Thế, rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra"(Kise)

Bây giờ Izumi và Shina đang quỳ gối xuống đất vì suýt nữa đốt cả cái thư viện nhà Hugo.

"Dạ, có con nhện nhảy lên đầu chị Izumi nên chị ấy chỉ 'loại bỏ' nó thôi ạ"(Shina)

"Thế à"(Kise)

Chậc, con gái sợ mấy cái con như thế này thì không có cái gì để nói nhưng mà chỉ thế thôi mà đốt nó thì hơi phản ứng thái quá phải không. Tôi lấy tay xoa thái dương không biết bao nhiêu lần rồi sửa lại cái tủ sách

"Ế, cậu chỉ nói thế thôi sao"(Izumi)

"Cậu chỉ nói thế thôi sao là thế nào, con gái các cậu sợ mấy con như thế thì làm sao mà tớ trách được, các cậu không có lỗi chỉ vì sợ con nhện nên là cứ dọn đi. Nếu có con gì mà các cậu sợ nữa thì đừng đốt cái thư viện là được"(Kise)

Tuy nơi như thế thì sau vài phút thì một thảm họa nữa lại đến

"Này, Clause cậu có thấy hơi lạnh không"(Kise)

"Nhìn kìa, bức tường đang đóng băng!"(Clause)

Không cần phải nói, tôi biết chắc chắn đây là ai, tôi lập tức lên hàng lang tầng thứ hai và cảnh tượng tôi thấy là cả ngồi nhà đã gần như đã bị đóng băng và người làm việc đó là Pravel

"Lần này là chuyện gì thế, Pravel"(Kise)

Khi nhìn thấy tôi, thì cô ấy lập tức chạy đến chỗ tôi và ôm thật chặt trong khi nói với nước mắt sắp chào ra đến nơi

"Con chuột...."(Pravel)

"Trời ạ"(Kise)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top