Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 24: "Đoàn thám hiểm"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Một người có thể chịu được áp suất dưới đáy biển Chết" à...

Saki đưa điếu thuốc lên miệng, khẽ hít một hơi. Cô xoay mình tiến về phía bảo tàng nghệ thuật thành phố.

---

Hai ngày sau, tại trụ sở Diamond Sea

- Saki, ở đây này!

Tamra đứng ở phía bên kia sảnh tiếp tân, vẫy tay với Saki, nụ cười trên mặt nở rạng rỡ.

Diamond Sea có trụ sở nghiên cứu tại thành phố Ánh Sáng, nơi đây đã xây dựng nên cả một hồ thí nghiệm lớn dưới lòng đất để tái tạo lại môi trường áp suất cao như trong lòng đại dương. Trong đó hiện giờ là mô hình thu nhỏ của tàu ngầm Diamond 1.0, bản thật đã được vận chuyển ra bờ biển Chết để sẵn sàng cho ngày lặn xuống đáy biển.

Saki đi về phía Tamra, bắt đầu giới thiệu

- Đây là Tamra, đại diện của Diamond Sea, phụ trách mảng hệ thống phần mềm của dự án.

Quay sang Tamra, Saki hướng tay về phía người đàn ông đang đứng bên cạnh

- Đây là Florian Finn, người sẽ tham gia vào nghiên cứu lần này với vai trò vật thí nghiệm.

Tamra bắt tay Florian, không quên dành chút thời gian quan sát kĩ anh ta. Florian trạc 30 tuổi, dáng người cao gầy, không có vẻ gì là người chơi thể thao hay hoạt động mạnh. Làn da trắng, khuôn mặt hơi xương, đôi mắt màu xanh lục tương phản với mái tóc nâu hạt dẻ. Trông anh ta không khác gì một học giả yếu ớt chỉ suốt ngày cầm bút. Tamra rụt rè hỏi

- Anh Florian, anh có thể cho tôi hỏi nghề nghiệp hiện nay của anh được không?

Trái với vẻ bề ngoài, giọng của anh ta không có vẻ gì là hồi hộp, thậm chí mang chút chán chường

- Tôi là nhà nghiên cứu mỹ thuật tiền Survival Day.

"Nhà nghiên cứu mỹ thuật?"

Mắt Tamra khẽ nhíu lại, cô nhìn ngay qua phía Saki, vẻ mặt hiện lên hai chữ "Tại sao??"

Saki chỉ nói đơn giản

- Đây là Human Tester phù hợp nhất cho thí nghiệm lần này. Nếu không đồng ý, chúng ta có thể hủy hợp đồng.

Nghe câu khẳng định chắc nịch của Saki, Tamra nhất thời không nói được điều gì. Cô cứ tưởng người Saki mang đến sẽ là một vận động viên thế giới về môn lặn, hoặc một người nào đó có sức khỏe phi thường, nhưng cuối cùng lại là một thư sinh ngắm tranh. Người môi giới chuyên nghiệp kiểu gì vậy?

- Cô sẽ cho anh ta luyện tập thể lực và làm quen với bộ đồ lặn tại đây.

Saki nói với Tamra, lúc này đang hơi bất mãn. Tamra mỉm cười gượng gạo

- Vậy anh Florian, chẳng hay anh đã có kinh nghiệm lặn từ trước?

Florian khẽ lắc đầu, Tamra kinh ngạc, cô lắp bắp

- Vậy các người định luyện tập thế nào? Mấy người có biết là để có thể lặn được đòi hỏi kĩ thuật vô cùng cao và thể lực hơn hẳn người thường không? Một tay mơ xuống đó thì chết chắc!

Đôi mắt Florian khẽ lóe lên tia sáng, anh ta cất giọng, lời nói rõ ràng hơn bao giờ hết

- Chỉ cần một tuần thôi. Tôi chắc chắn sẽ làm được.

...

Một tuần sau đó, tại bờ biển Chết

- Hãy nhắc lại một lần nữa kế hoạch của chúng ta nào. Chúng ta sẽ đi tàu ra vị trí đặt tàu ngầm cách bờ biển 100km. Thợ lặn sẽ được nối với tàu ngầm bằng dây bảo hộ và cáp truyền tin có độ dài 20km. Mục đích là kiểm tra xem Diamond 1.0 và Ultimate Challenger có thể vượt qua giới hạn Delta hay không, đồng thời nếu có thể, sẽ xác định độ sâu tối đa của biển Chết bằng thuốc nổ do thợ lặn mang theo. Thời gian tối đa ở dưới nước là 5 tiếng. Mọi người rõ cả chưa?

- Rõ rồi!

Tamra vỗ vỗ hai tay, ra hiệu cho đoàn người chuẩn bị lên tàu. Ánh mắt cô không ngừng nhìn về phía hai bóng người đứng cuối hàng, một nam một nữ. Họ rất nổi bật, không phải do quần áo hay dáng vóc, mà bởi vẻ bình thản của họ, trái ngược hoàn toàn với sự lo lắng hiện lên thấy rõ trên gương mặt thủy thủ đoàn.

- Rốt cuộc anh ta là người như thế nào?

Giọng nói của Yao, huấn luyện viên môn lặn chuyên nghiệp vang lên bên cạnh Tamra, ông đã quá 60 tuổi, làm công việc huấn luyện gần 30 năm cho không ít nhà vô địch quốc gia, nhưng đây là lần đầu tiên ông gặp một trường hợp như thế này. Tamra lắc đầu

- Chỉ trong vòng một tuần, anh ta đã có thể sử dụng thành thạo Ultimate Challenger ở áp suất siêu cường, điều mà thợ lặn lâu năm cũng khó lòng đạt được. Với người mới bắt đầu, họ sẽ luôn tưởng tượng ra cảnh mình bị hết oxy và bị áp suất trăm ngàn tấn đè bẹp, vì thế họ sẽ tự cản trở chuyển động của bản thân.

Yao nói chậm rãi, ánh mắt vẫn không ngừng nhìn về phía Florian

- Nhưng chàng trai này, nói sao nhỉ? Từ đầu... đã hoàn toàn không cảm thấy sự sợ hãi nào từ anh ta hết. Cứ như thể... anh ta vô cùng sẵn sàng...

Tamra không nói gì, cô trong một tuần qua, đã chứng kiến sự tiến bộ vượt trội của vật thí nghiệm mà cô chưa từng thấy thứ nào tương tự từ trước đến nay. Anh ta là một kẻ không bình thường. Nhưng đối với cô, kẻ bất thường nhất...

Là người con gái đứng bên cạnh!

Khi mọi người đã lên tàu hết, Tamra bắt đầu giới thiệu các thành viên sẽ xuống Diamond 1.0 với nhau. Hầu hết mọi người đã biết hết lẫn nhau, chỉ có Saki và Florian là người mới.

Đoàn thám hiểm từ Diamond Sea bao gồm Tamra, Yao và ba người nữa. Trần Tịch khoảng hơn 40 tuổi, có kinh nghiệm làm việc cùng tàu ngầm cho thủy quân hơn 15 năm. Ông ta có dáng người cơ bắp, làn da rám nắng khỏe mạnh. Ông nhìn Saki và Florian, ánh mắt nghiêm nghị quét qua hai người.

- Mong được chỉ giáo.

Saki không bị ánh mắt đó áp chế, vô cùng bình tĩnh cúi chào.

Người tiếp theo trong nhóm là một chàng trai trẻ tên Andy. Gương mặt cậu toát ra vẻ ngây thơ, những lọn tóc xoăn vàng hơi xù lên. Cậu ta có vẻ khá ngượng ngùng nên không nói gì mấy.

- Tôi rất khâm phục sự dũng cảm của hai bạn, cảm ơn đã tham gia cùng chúng tôi trong thí nghiệm này.

Người đàn ông trong cùng hòa nhã lên tiếng. Đây là Raphael Salazar, nhà đại dương học, anh ta còn khá trẻ, gương mặt vô cùng điển trai. Anh ta sở hữu dáng người cao và cân đối, đôi mắt màu xám hút hồn. Đặc biệt là giọng nói vô cùng quyến rũ. Tamra liếc về phía Raphael, trái tim không khỏi xao xuyến.

Saki không chú ý mấy tới lời nói hoa mỹ của Raphael mà thay vào đó, cô quan sát chàng trai trẻ kia nhiều hơn.

Cậu ta quá trẻ để ở đây!

Sau khi giới thiệu lẫn nhau xong, tàu cũng đã đi được một đoạn. Tranh thủ thời gian rảnh rỗi, mọi người bảo nhau đi thay đồ bảo hộ rồi ra phòng chờ trên thuyền. Phòng chờ hơi nhỏ nhưng được thiết kế rất đẹp mắt và đầy đủ tiện nghi. Ở trong đây hoàn toàn không có cảm giác đang lênh đênh trên biển, có lẽ do bộ phận giữ thăng bằng của con thuyền rất tốt. Raphael rót cho Saki và Florian hai ly nước hoa quả, rồi ngồi xuống bên cạnh họ.

- Cô Saki làm nghề gì vậy?

Saki uống một ngụm nước rồi trả lời

- Tôi là nhà môi giới

- Nhà môi giới là sao? Cô môi giới thứ gì?

Tay mân mê ly nước, Saki trả lời dứt khoát

- Vật thí nghiệm!

Raphael ngẩn người, chợt nhìn thấy ánh mắt của Florian, anh ta hiểu ra.

- Tôi không ngờ có nghề này trên đời đấy. Vậy anh Florian là người được cô Saki giới thiệu ư?

- Đúng vậy.

- Chà, công việc của cô thú vị ghê nhỉ. Nhưng chắc cũng vất vả lắm, cô còn đi cùng chúng tôi nữa lận.

Tiếng cười nói của Raphael không khỏi làm Tamra chú ý. Từ lần đầu gặp anh ta, nụ cười đó, gương mặt đó, sự quan tâm đó đã làm cô rung động. Biết được anh muốn tham gia dự án lần này, cô vừa mừng vừa lo, nếu lần này còn có thể trở về mặt đất, cô dự định sẽ tỏ tình với anh. Thế nhưng tại sao từ lúc lên tàu tới giờ, anh ta chỉ chú ý tới hai kẻ lạ mặt kia.

- Công việc của cô ấy mà.

Tamra tiến tới, mỉm cười vui vẻ. Khẽ cụng ly với Raphael, cô nói

- Saki luôn bận rộn với công việc, chắc chắn không có nhiều thời gian riêng tư nhỉ.

Có nghĩa là không có thời gian cho đàn ông.

Saki không đáp, cô chợt đứng lên, tiến về phía Andy đang ngồi cùng Yao trên ghế bành phía bên kia. 

Cảm nhận được có ai đó đang tiến về phía mình, Andy đang nói chuyện với Yao cũng phải quay ra nhìn. Trước mặt cậu là một cô gái xinh đẹp, mái tóc rối được buộc lại phía sau. Gương mặt cô nhìn cậu có vẻ gì đó vô cùng phức tạp.

- Xin...xin hỏi....

Saki cất lời

- Cậu, có phải là người đã tạo ra hieaum?

Lý do một chàng trai trẻ tuổi như vậy tham gia vào thí nghiệm này, chỉ có một...

Andy hơi ngạc nhiên, rồi ánh mắt cậu dịu lại, nụ cười trên môi nở ra tuyệt đẹp

... đó là vì, cậu ta chính là người đã tạo ra Ultimate Challenger...

- Đúng vậy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top