Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuống báo thức vang lên inh ỏi cắt đứt yên lặng, Châu Chấn Nam giấc ngủ không đủ đầu đau muốn nứt ra, cậu miễn cưỡng chống thân thể đem bàn tay hướng di động, mắt vẫn chưa mở ra, chạm vuốt vài đợt mới chạm tới được, không kiên nhẫn mà đem đồng hồ báo thức tắt đi, hiện tại thời gian là buổi sáng 8 giờ.

Đêm qua cậu mơ mơ màng màng mà ở trên sô pha ngủ quên mất, tư thế ngủ không đúng làm cho hiện tại toàn thân đau nhức, nhiệt độ không khí thấp đem cậu cả người đông lạnh, hiện tại Châu Chấn Nam cấp bách muốn một cái thảm lông làm ấm áp thân mình, nhưng cậu lực bất tòng tâm, toàn thân mềm như bông không có một chút sức lực, chỉ có thể nằm nằm ở trên sô pha nghỉ ngơi.

Sợ là muốn phát sốt, Châu Chấn Nam hít hít cái mũi bị nghẹt mà cản trở hô hấp, hiểu rõ tình hình thân thể hiên giờ, sợ là muốn nằm mấy ngày mới có thể khỏi hẳn, công việc cũng nên nghỉ vài hôm rồi.

May mắn cậu trước đó đã phòng ngừa chu đáo mà chuẩn bị dư một ít tư liêu, liền nếu xin nghỉ một tuần cũng không quan trọng, nhưng ước định tốt công tác thời gian chỉ còn hơn ba tuần lễ là kết thúc nha, như vậy nghỉ thì thật lãng phí, nghĩ nghĩ, cậu phát hiện chính mình lại nhớ Diêu Sâm.

Chẳng lẽ mình thật là gay sao? hoặc là song tính luyến?

Mình cắn CP có phải hay không chính là bởi vì kỳ thật đối với đồng tính có cảm giác?

Nhớ tới lúc bọn họ mới gặp mặt, Châu Chấn Nam đã lời thề son sắt hướng Diêu Sâm bảo đảm chính mình là thẳng, mà sắc mặt ghét bỏ của Diêu Sâm cũng khiến cậu nhớ rõ, nếu là Diêu Sâm phát hiện mình cong, sợ là sẽ không bao giờ phản ứng mình đi?

Nghĩ đến đây Châu Chấn Nam liền chua xót, đôi mắt cũng muốn hồng, đôi mắt xinh đẹp bịt kín một tầng hơi nước, cắn răng ý đồ nhịn xuống cảm xúc, nhưng âm thanh nức nở lại từ kẻ răng đổ xuống mà ra, cậu co rúm thân thể không ngừng khóc nức nở, nước mắt từ trên má lăn xuống, dừng ở trên sô pha, làm ra một cái vũng nho nhỏ.

Trận khóc thút thít này giống như dùng hết toàn thân sức lực, Châu Chấn Nam lại lần nữa chật vật mà ngủ, lần này vẫn như cũ ngủ thực không an ổn, ở trong mộng gặp được đã lâu chưa gặp cha mẹ, mụ mụ nhìn già đi rất nhiều, nàng hai mắt đẫm lệ mà nhìn cậu, trong ánh mắt là thất vọng, ngữ điệu mang theo nội tâm bi thương, nàng hỏi mỗi một vấn đề cậu đều không thể trả lời

"Ta như thế nào lại sinh ra một tên quái thai, có phải hay không ta không ở bên cạnh ngươi không có dạy bảo ngươi? Có phải hay không ta sai?"

"Ngươi như vậy không bình thường ngươi biết không? Nhà của chúng ta chỉ có ngươi là con, ngươi là muốn cho Châu gia tuyệt tử tuyệt tôn sao?"

"Ngươi không phải kết giao qua nữ sinh sao? Đừng thích nam sinh, thích nữ sinh đi! Vì mẹ nỗ lực một chút đi?"

"Mẹ mang ngươi đi trị liệu được không? Ngươi chỉ là sinh bệnh, xem bác sĩ liền sẽ trở lại bình thường..."

Đối mặt vấn đề của mẹ, Châu Chấn Nam không rên một tiếng, không phải là không muốn trả lời, mà là không mở miệng được.

Cậu cảm giác như không quen biết chính mình, không quen biết Châu Chấn Nam mà 21 năm nay cùng cậu sớm chiều ở chung, cậu đối với xu hướng tính dục xa lạ cảm thấy tội ác, đối với người nhà cảm thấy áy náy, sợ hãi ánh mắt xã hội này phê phán, sợ hãi Diêu Sâm chán ghét...

Thực xin lỗi

Thực xin lỗi

Thật sự rất xin lỗi

Trừ bỏ thực xin lỗi Châu Chấn Nam cái gì cũng nói không nên lời, cậu tùy ý mẫu thân ở trên người mình đấm đánh, mẫu thân ở trước mặt khóc đến khàn cả giọng, ánh mắt lạnh nhạt khiển trách của phụ thân bắn về phía mình, Châu Chấn Nam không dám ngẩng đầu, cũng không có cách nào đối mặt

Thực xin lỗi

Thật sự xin lỗi

Châu Chấn Nam rốt cuộc ngăn không được cảm xúc, ở trước mặt cha mẹ lớn tiếng khóc ra.



Đêm qua sau khi Mã Bá Khiên truyền đến tin tức, Diêu Sâm tức muốn hộc máu nhanh chóng đổi xong quần áo liền xuống lầu chờ đợi tiểu hài tử, thời gian đã là nửa đêm canh ba, Diêu Sâm không biết là nên trách cứ Mã Bá Khiên hay là nên cảm tạ hắn, cảm tạ hắn đêm nay đưa Nam Nam trở về, nếu hắn là một tên không đáng tin cõ lẽ đã trực tiếp đưa Nam Nam đến khách sạn không chừng.

Đêm khuya tĩnh lặng trên đường phố chỉ còn mấy cái đèn đường vẫn duy trì chiếu sáng, Diêu Sâm nhìn chằm chằm giao lộ phía trước không có một tia ánh sáng, không có bóng người.

Nhìn thời gian trên di động, Diêu Sâm khó có khi muốn chửi ầm lên, cùng một đám người mới vừa nhận thức chưa lâu ăn cơm còn say thành như vậy, không có một chút ý thức an toàn nào!

Diêu Sâm đợi một hơi nửa tiếng hơn mới thấy được xe Mã Bá Khiên chậm rãi đến nơi, đợi hắn đậu xe ổn thoã Diêu Sâm đã đợi sẵn ở vị trí ghế phụ.

Mã Bá Khiên đem cửa sổ xe hạ xuống, chỉ vào Châu Chấn Nam đang ngủ đến thơm ngọt, dùng khí âm dò hỏi Diêu Sâm: "Tôi ôm cậu ấy đi lên đi? cậu một người không tiện"

Trong nháy mắt Diêu Sâm kéo xuống khóe miệng, hắn nỗ lực áp trụ lửa giận, thay vào đó nhạt nhẽo mỉm cười, "Nơi này gác cổng nghiêm, mang cậu đi vào càng không tiện, tôi đưa cậu ấy trở về là tốt rồi"

Nói xong Diêu Sâm mở cửa xe muốn tháo đai an toàn  trên người Châu Chấn Nam, lại bị Mã Bá Khiên bắt lấy cánh tay, Diêu Sâm nhíu mi, sắc mặt trầm xuống, không khí ở nháy mắt chạm vào là nổ ngay, Mã Bá Khiên ung dung mà dùng  ánh mắt khiêu khích nhìn Diêu Sâm, sau đó mới chậm rì rì mà buông ra tay, tiếp theo cười cười như vừa mới cái gì cũng không phát sinh.

"Vậy... ngủ ngon, Diêu Sâm", Mã Bá Khiên ý vị thâm trường nói.

Diêu Sâm rốt cuộc tiếp được tiểu hài tử đang ngủ say toàn thân mềm yếu vô lực, gắt gao dán ở trên người hắn, mùi thơm cơ thể Châu Chấn Nam lại hỗn tạp mùi rượu , Diêu Sâm nhịn không được nhíu mày, cảm thấy đây không phải hương vị trên người cậu nên có .

Diêu Sâm động tác thực nhẹ ôm Châu Chấn Nam, thật cẩn thận mà nâng lên, liền sợ hơi chút động đến sẽ đem cậu đánh thức, nguyên bản năm phút đồng hồ lộ trình Diêu Sâm đi tới mười lăm phút, trên đường tiểu hài tử ngủ cũng không an ổn, ở trong lòng ngực hắn xoắn đến xoắn đi, dọa Diêu Sâm một chút cử động cũng không dám, qua một lúc xác định tiểu hài tử không tỉnh mới tiếp tục đi.

Chờ khi đến trước cửa phòng cậu, Diêu Sâm đã đầy cả người đều là mồ hôi, bắt đầu tìm chìa khóa, trong ấn tượng thường là đặt ở phía bên phải túi áo khoác, như thế nào hôm nay không có?

Hắn lại hướng túi bên trái tìm kiếm, giống nhau không thu hoạch được gì, Diêu Sâm chưa từ bỏ ý định, đem hết những nơi có túi trên người Châu Chấn Nam đều sờ soạng qua một lần, hắn tự cảm thấy mình giống một tên biến thái nhận cháy nhà mà đi hôi của, rồi lại thuyết phục chính mình chỉ là đang chiếu cố tiểu trợ lý thôi, cưỡng bách chính mình xem nhẹ tiếng tim đập kịch liệt trong lòng ngực.

Cuối cùng Diêu Sâm ở túi tiền bên trái mông Châu Chấn Nam tìm được chìa khóa, Diêu Sâm tay đặt trên mông cậu, tròn trịa lại giàu có co dãn... hắn bị nhiệt độ cơ thể cậu thiêu nóng lên, hắn hít sâu, bức chính mình khôi phục bình tĩnh, tay vặn mở cửa, đem người ôm vào nhà.

May mắn chính là, nhà Châu Chấn Nam cùng nhà hắn giống nhau, Diêu Sâm không cần tốn nhiều sức liền tìm tới được phòng ngủ, phòng ngủ ban đêm đèn còn sáng, hiển nhiên là thói quen ngày thường của cậu.

Giường Châu Chấn Nam thực mềm, Diêu Sâm chậm rãi đem cậu buông xuống, đắp lên chăn bông, lúc xong xui lại phát hiện tiểu hài tử mở to mắt nhìn hắn. Châu Chấn Nam ánh mắt mang theo khát vọng nhìn chăm chú Diêu Sâm, tựa như đang nhìn vật báu đẹp nhất tốt nhất thế gian, Diêu Sâm đắm chìm ở trong ánh mắt này, trong mắt cậu hiện tại chỉ có mỗi Diêu Sâm hắn.

Châu Chấn Nam kéo hắn tới gần, Diêu Sâm cảm nhận được đôi môi đỏ phun ra nhiệt khí, kia nhiệt khí hỗn tạp mùi rượu cùng tình dục, khi cánh môi đẹp tựa thạch trái cây kia dán lên môi hắn, tâm Diêu Sâm giống như bị lấp đầy rồi.

---tbc---

hay là từ giờ làm 2 chương bên này xong lại làm 2 chương "Đằng đẵng 2 năm" nhỉ, cho nó balance

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top