Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

DRINKING GAME (END)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rikimaru cắn chặt môi, không cam tâm làm tiếng mèo kêu. Anh cố dùng ánh mắt mơ màng vì men năn nỉ Santa bỏ qua, nhưng chẳng hiểu sao cậu lại nghiêm túc đến vậy. Santa tất nhiên không để anh thoát. Nếu không có được trái tim của anh, ít nhất có thể dùng cách này thỏa mãn ước mơ bé nhỏ của mình.

Anh biết mình không lay chuyển được cậu, bèn tính kế trả thù. Rikimaru quan sát đối phương từ lúc bắt đầu cuộc chơi đến giờ, hoàn toàn khẳng định được Santa không hề bài xích hay ghét bỏ anh, thậm chí còn thoải mái tiếp xúc thân mật với anh. Vẫn có khả năng người cậu thích là anh đúng không? Mà kể cả không phải, liệu cậu có cưỡng được sự mê hoặc này?

Santa thấy anh đột nhiên bò đến chỗ cậu, khoảng cách ngày càng gần khiến cậu trở nên căng thẳng, không hiểu anh tính làm gì. Rikimaru liếm môi, dùng má cọ vào người cậu từ ngực lên cổ, rồi kề sát môi vào tai cậu.

- Meo meo ~

- Anh… Anh làm gì vậy? - Cậu lo lắng, tim đập ngày càng mạnh.

Với khoảng cách giữa hai cơ thể chưa đến mười phân, hương sữa tắm thơm ngọt thoáng qua mũi cậu, pha chút mùi cồn, Santa toát mồ hôi, cố gắng giữ lí trí dù cho hơi men trong người không hề ít.

- Chẳng phải mèo rất hay cọ người sao? - Rikimaru cười ranh mãnh. - Santa thấy anh có giống mèo không?

- Anh… - Cậu nhìn vào đôi mắt anh, mặt đỏ cả lên. - Giống lắm, anh giỏi thật.

- Nhưng sao người em nóng thế? - Nói rồi anh áp má mình vào má cậu. - Nóng thật đấy.

- Do… do em uống nhiều đấy. - Cậu giật mình, đẩy anh ra. - Anh xong nhiệm vụ rồi.

Nếu anh còn làm thêm gì nữa, sợ rằng bản thân sẽ không kiềm chế được nữa mất.

Rikimaru nhìn phản ứng của cậu, cảm thấy cuộc chơi này mình nắm chắc phần thắng rồi. Bây giờ chỉ cần khiến cậu uống nhiều thêm một chút nữa là được.

Tuy nhiên những lá bài sau đó cũng là những trò tẻ nhạt, họ dễ dàng vượt qua. Thoáng một cái đã gần hết bộ bài. Santa bốc phải lá gần cuối.

“Chụt vào môi người đối diện hoặc nốc.”

Vì để tránh việc anh cứ chồm tới xem nội dung lá bài, rồi sau đó vô tình hay cố ý khiến cổ áo trũng xuống, cả khuôn ngực đập vào mắt cậu, cậu quyết định bốc được gì liền để lên bàn cho cả hai cùng xem.

- Thú vị thật đấy. - Anh cười.

- Cái này… anh không phiền chứ?

- Anh độc thân mà, hơn nữa cũng chỉ là một trò chơi. - Anh thản nhiên.

Nhưng có lẽ anh không biết, người dò xét đối phương trong trò chơi này không chỉ mỗi mình anh. Santa nhận thấy anh bạo gan quá mức bình thường, nếu chỉ vì cồn thì không đủ để giải thích. Liệu anh chỉ để cậu hôn anh, hay sẽ đồng ý với bất cứ ai chơi trò chơi này cùng anh?

Một phép thử.

Rikimaru thấy cậu có vẻ sẽ thực hiện nhiệm vụ nên tươi cười nhắm mắt chờ trước. Tuy nhiên điều anh không ngờ rằng cậu sẽ tiến đến, một tay nâng cằm anh, tay còn lại nhẹ nhàng đỡ sau gáy, sau đó môi anh được bao trùm lấy bởi môi cậu.

Anh cứ nghĩ mình nắm chặt cậu trong tay, nhưng không nghĩ đến cậu cũng rất hiểu tâm tư của anh. Hai người là soulmate cơ mà. Cậu biết rõ, ẩn sau bộ dạng quyến rũ và luôn nắm thế chủ động, thực chất bên trong anh vô cùng cô đơn và yếu đuối. Trái tim cần ai đó vỗ về an ủi, nó khao khát sự dịu dàng nâng niu. Và Santa hoàn toàn đáp ứng được điều đó.

Tuy chỉ là môi chạm môi, nhưng cậu đã truyền tải được sự ân cần của mình. Và từ biểu hiện của anh, cậu biết anh thích nó, nụ hôn phớt này.

Chỉ còn một lá cuối cùng, và bia cũng vậy. Hai người quyết định sẽ cùng nhau thực hiện nhiệm vụ.

“Nếu yêu đối phương thì nốc.”

Một khoảng lặng. Hai người nhìn nhau, lại nhìn vào lá bài. Tuy họ đều nắm chắc phần thắng trong tay, nhưng họ vẫn sợ vậy nên không ai dám tiến lên.

Santa sợ khi anh biết rồi, sẽ từ chối cậu, sẽ nói rằng hôm nay anh chỉ là chơi hăng say quá, hoàn toàn không có ý đồ gì với cậu.

Rikimaru sợ khi cậu biết rồi, sẽ ngại ngùng xin lỗi anh, vì cậu là một chàng trai tử tế mà, kể cả khi từ chối đối phương.

Nhưng rồi cả hai cùng có một suy nghĩ, hãy đánh cược. Nếu màn cược này thua, họ sẽ vờ như không nhớ gì vào sáng hôm sau.

Cuối cùng cả hai đều vươn tay chạm đến cốc bia cuối cùng. Bốn mắt nhìn nhau, ngỡ ngàng. Ván cược này cả hai cùng thắng rồi. Chỉ tiếc rằng suy nghĩ của anh không nhanh bằng cậu, chỉ biết giương mắt ra nhìn cậu nốc cạn ly bia rồi bế anh lên giường.

- Khoan đã, có thể anh say rồi… - Anh đưa bàn tay lên chặn đôi môi đang chuẩn bị ăn sạch anh. - Chúng ta…

- Vậy em nói rõ trước. - Cậu gỡ tay anh ra, nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay ấy. - Em yêu anh. Em không biết anh có yêu em hay không, nhưng em tin rằng là có. Và bây giờ em muốn dày vò anh cả đêm. Còn anh?

- Vậy thì… nhẹ nhàng với anh thôi, được không?

- Không biết.

Rikimaru tất nhiên không chấp nhận câu trả lời như thế, nhưng cũng đành chịu, miệng anh đã bị chặn lại bởi môi cậu, và những âm thanh rên rỉ đã bị lưỡi cậu cuốn lấy rồi nuốt xuống bụng.

Santa cuối cùng có thể thỏa sức mân mê ngắt nhéo hai nụ hoa trên ngực anh, thứ khiến cậu ngứa ngáy cả buổi tối. Chúng cứ thoắt ẩn thoắt hiện sau lớp áo mỏng, vậy nên thứ vải đó đã bị quẳng xuống sàn một cách tàn nhẫn, còn nụ hoa kia bị cắn mút đến sưng tấy lên.

Rikimaru không phải người chịu nằm yên để người khác làm càn, anh dùng hết sức đẩy cậu ra, sau đó lần mò xuống hạ thân cậu, lấy ra thứ to lớn nam tính đã cương một nửa. Ban đầu anh dùng tay tuốt dọc rồi lại chà xát phần đỉnh, khiến nó ngày càng to hơn. Sau đó anh quyết định thực hiện khẩu giao, để cậu không thể coi thường anh.

Santa nhìn anh quỳ trên giường cật lực chăm sóc dương vật cậu, cứ phun ra nuốt vào liên tục, hơn nữa mông anh run lên theo từng cử động, cậu được thỏa mãn về cả xúc giác lẫn thị giác, tất nhiên không dám phàn nàn. Tuy nhiên cậu muốn được bắn vào trong miệng dưới của anh, không phải miệng trên, vậy nên đành nuối tiếc ngăn anh lại.

- Bên trong anh mềm thật đấy. - Santa đưa hai ngón tay vào hậu huyệt, ngạc nhiên cảm thán.

- Ưm… không cần nới ra nữa đâu. - Anh dâm đãng năn nỉ. - Mau đút vào đi, anh muốn cái đó của Santa.

Cậu cảm giác như bản thân được đưa lên thiên đường. Không ngờ có ngày được nhìn thấy anh dạng chân mời gọi cậu. Biết thế đã tỏ tình sớm hơn, lo sợ điều gì không biết. Người này yêu cậu nhiều đến thế, tại sao cậu lại không nhìn ra chứ. Yêu cậu đến mức ngày nào cũng tự thủ dâm chỉ để mong được cậu đút vào, cậu càng không thể để anh thất vọng rồi.

Trái ngược với Santa, Rikimaru cảm giác mình bị đẩy xuống địa ngục rồi. Dương vật của cậu lớn hơn anh tưởng. Nó như một quả pháo, vừa nóng vừa nhanh, đâm thẳng vào bên trong anh không chút chần chừ. Tuy bị chèn ép đau đớn nhưng mỗi lần thứ đó đi ra, anh đều luyến tiếc thắt chặt hậu huyệt, như muốn giam giữ nó lại, không được trốn thoát. Nhưng mỗi lần dương vật của cậu được níu kéo, cậu càng hưng phấn, vận hết sức đâm mạnh vào trong, vừa nhanh vừa sâu, thành huyệt bị ma sát đến tê tái.

Anh biết thể lực của cậu tốt, nhưng thế này quá là đáng sợ rồi. Anh vội vàng đưa tay lên nắm lấy thành giường. Nếu với lực đẩy này, chẳng mấy chốc anh sẽ bị đập đầu vào tưởng mất thôi. Tuy nhiên anh đã hơi coi thường sự ăn ý của Soulmate chính hiệu. Cậu đổi tư thế, nhấc anh lên, để anh ngồi lên người mình. Tư thế này vừa khiến quả pháo nóng kia vào sâu hơn, vừa khiến da thịt tiếp xúc được nhiều hơn. Anh bị nhấc lên đột ngột, chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra bị kéo xuống, cảm nhận dương vật cậu đi vào sâu đến không tưởng, như khai phá một vùng đất mới bên trong anh. Tiếng rên rỉ của anh ngày một lớn, tiếp thêm sức mạnh cho cậu.

- Santa~ Sâu quá!

- Còn có thể sâu hơn đó. - Cậu thì thầm bên tai anh.

- Không… Không thể đâu! - Anh run sợ.

- Anh nhìn này, dương vật của em đang ở đây. - Cậu lấy tay anh đặt lên nơi nhô lên ở bụng dưới. - Em có thể khiến nó lên tới đây đó.

- Không! Đừng! Anh ra mất!

- Nếu vậy lúc đó anh có thể nói anh yêu em không? - Cậu nhấc người anh lên, chuẩn bị cho cú thúc sâu.

- Đừng mà Santa! Đừng!

- Sai rồi, nói “anh yêu em”. Em nói rồi, anh cũng phải nói.

- Agh! Anh yêu em! Agh! Sâu quá! Santa! Anh ra ~

Rikimaru mệt lử gục đầu vào người cậu. Bụng cậu dính đầy tinh dịch do anh bắn ra, đồng thời chất lỏng màu trắng đục cũng chảy ra từ hậu huyệt của anh.

Cậu đặt anh nằm xuống giường, không ngừng hôn khắp nơi trên mặt anh, rồi đến cổ anh. Anh vẫn tưởng đây là chút âu yếm sau ân ái, nhưng đến khi phát hiện cậu chưa hề rút ra, hơn nữa bên trong anh cảm nhận được thứ đó đang tăng trưởng kích cỡ, anh liền nhớ ra người anh yêu là người nói được làm được.

- Riki à, đêm chỉ vừa mới bắt đầu.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top