Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ ngày hôm đó đến giờ chắc cũng được một tháng rồi, Rindou cũng không biết sao. Em có cảm giác hắn đang tránh mặt em vậy.

Haru luôn đến công ty từ sớm và rồi sẽ về rất muộn khi em đã ngủ thiếp đi. Cũng nhiều lần Rindou cố gắng đợi hắn về nhưng lại ngủ quên trên ghế sô pha, sáng dậy lại thấy bản thân em trên giường. Hắn về sao lại không cho em biết, sáng dậy sao lại không gọi em dậy cùng ? Không có lấy những nụ hôn buổi sáng, không có lấy cái ôm chào tạm biệt..chẳng lẽ..hắn chán em rồi..nhưng sao lại đột nhiên như thế ?

Những suy nghĩ cứ bủa vây lấy tâm trí em, dường như bây giờ em trở nên vô cùng trống rỗng. Nhiều lúc chỉ ngồi thẫn thờ nhìn vào khoảng không vô định, ra ngoài thì lại như người mất hồn..cũng vì thế mà vài lần em đã xém bị xe tông khi không chú ý qua đường.

Do sau khi làm xong hắn cũng lấy tinh dịch ra, điều đó em cũng nhận ra vì đến giờ vẫn chưa có dấu hiệu thụ thai. Rindou cũng có chút nhẹ nhỏm, dù rằng hắn bảo không sao nhưng em vẫn luôn có cảm giác bồn chồn, lo lắng trong người.

Rindou nằm dài trên giường, chán chường chơi trò điện tử, một ngày của em chỉ có vậy, chơi game hoặc ra ngoài đi dạo. Tẻ nhạt !
_____________

"Bé yêu của cậu sẽ buồn đó."

Hắn day day thái dương ngã người ra sau ghế, mắt vẫn chăm chăm nhìn vào laptop. Người phụ nữ kia là bạn mà hắn quen khi ở Mĩ, cô ta cũng theo hắn về phụ giúp công ty, dù gì cũng là tiểu thư giàu có. Ả ta có thể coi là một người xinh đẹp với cái thân hình nóng bỏng trong bộ đồ bó sát kia.

"Cũng không phải việc của cô, Rina."

Hắn thờ ơ, nhìn dáng vẻ ngồi ghế gác chéo hai chân lên bàn của ả liền chau mày.

"Ở đây đi tôi ra ngoài một chút."

Haru rời khỏi phòng chủ tịch, cô ta lập tức phá lên cười.

"Phụt! hahahaha coi nào, coi nào, thử gặp bé yêu của hắn nào."

Ả liền thấy điện thoại hắn bỏ quên, tìm thấy số điện thoại đứng đầu trong danh bạ có tên "Mèo" thì liền bấm gọi.

tút..tút..tút

"Rindou đây ạ, anh gọi có gì sao ?"

"E hèm chị là bạn của Haruchiyo, cậu ta nhờ em đem một bộ vest mới đến công ty."

"Nhưng..sao chị lại cầm điện thoại của Haru...?"

"Không có gì đâu đừng bận tâm, Haruchiyo đang bận nên nhờ chị gọi giúp. Em đến nhanh nhé."

"Vâng.."

Cúp máy, ả ngồi chễm chệ trên ghế sô pha đắt tiền rít lấy một hơi thuốc rồi ngân nga bài hát. Có vẻ như sắp phải trêu chọc con mèo con của tên kia rồi.

Hai mươi phút sau.

Cốc..cốc..cốc

"Vào đi."

Dứt câu cánh cửa lập tức mở ra, em nhìn xung quanh một hồi thì không thấy Haru, chỉ thấy người phụ nữ có vẻ là người gọi em khi nãy.

"À há bé Rin đến rồi, em vào đây ngồi nè~"

Rina chỉnh lại tư thế rồi chỉ về phía ghế đối diện bảo em ngồi xuống, cũng có rót trà các thứ để mời em.

"Haru đâu rồi ạ ?"

"Tên đó ra ngoài gặp đối tác mất tiêu rồi, chút nữa sẽ về, em ngồi đợi chứ."

"À vâng..chắc đợi một chút cũng được.."

Rindou bấu chặt lấy áo, em không thích người phụ nữ này, cô ta khiến
em có cảm giác bất an.

"Chị muốn hỏi em là người yêu của Haruchiyo hay là người tình ?"

Em bất ngờ ngước mặt lên nhìn thẳng vào ánh mắt ả, tim cũng đập loạn nhịp hết cả lên.

"Người..tình..là sao ạ..?"

Giọng em bỗng ngắt quãng.

"Tên đấy không nói với em sao, khi ở bên đó hắn cũng có vài người tình để thỏa mãn. Em biết mà, 21 tuổi thì sao còn là còn trai tân chứ."

"Vài...người..tình.."

Rindou cúi gầm mặt xuống, khoé mắt em rưng rưng, sao mắt em lại mờ thế này..hắn..từng có vài người tình sao ?

"Rindou à, em đương nhiên sẽ không phải là người đầu tiên của Haruchiyo mà. Chị không có ý gì đâu nha chỉ là muốn nói cho em biết, có khi bây giờ hắn ta có người mới rồi chán em không chừng. Đâu phải tự nhiên hắn lại tránh mặt em đâu chứ."

Cạch..cánh cửa mở ra.

Hai người theo phản xạ liền quay sang nhìn.

"Rindou..sao em ở đây ??"

"Ô về rồi à bạn tôi."

Rina vẫy tay chào.

"Cô gọi Rindou đến ?!"

Hắn bước đến quát thẳng vào mặt ả, liếc mắt qua nhìn mèo nhỏ.

..hình như em khóc rồi..

"E-em..chỉ..đến đưa đồ cho anh..thôi..em về đây.."

"Rindou!!"

Em đẩy hắn  một mạch chạy thẳng ra ngoài mặc cho hắn có gọi em như thế nào. Haru đuổi theo em.

"Hình như là mình làm hơi quá rồi, xin lỗi nha Haruchiyo. Ráng mà dỗ bé Rindou, chúc cậu may mắn."

Ra khỏi cửa công ty, hắn kéo mạnh tay khiến em ngã vào lòng, ôm chặt lấy thân thể nhỏ mặc cho em có la hét, giãy dụa kể cả đấm mạnh vào người hắn.

"Tại sao vậy Haru...tại sao anh lại tránh mặt em..Em đã thật sự làm sai chuyện gì ?"

"Hay là chán em rồi..anh có người mới rồi..hay anh ghét em rồi..hức.."

"Em không phải là người đầu tiên của anh..."

"Rindou!"

Hắn nâng cằm em lên cứ thế chiếm lấy môi xinh có chút khô khốc, môi lưỡi quấn quýt nhau trao đi dư vị ái tình. Mặc kệ cho người qua đường có nhìn vào săm soi thì họ cũng không ngừng lại. Cả hai gần như hết dưỡng khí mới lưu luyến rời đi.

"Rindou, em làm tôi đau đấy."

Môi hắn cong lên dễ dàng bế em lên chiếc siêu xe đắt tiền. Hắn để thân thể em nằm lên dãy ghế thuận tay đóng cửa xe, tay bắt đầu nới lỏng cà vạt.

"Này anh định làm gì ?!"

"Em đang cảm thấy uất ức khi em không phải là người đầu tiên của tôi ?"

Haru nắm lấy cổ chân đang cố dãy dụa kia, bàn tay thô có chút lạnh của hắn vuốt ve thân thể mịn màn sau lớp áo len, em rùng mình từng đợt hắn đi qua.

"Thì sao chứ."

Hắn "ồ" một tiếng rồi hiện ra khuôn mặt gian xảo vô cùng, hình như là mèo con của hắn ghen rồi.

Việc từng có người tình hắn sẽ không phủ nhận vì nó có sai đâu. Hắn chẳng có tình cảm gì với mấy con điếm hắn đã làm qua cả, sao em lại phải suy nghĩ rằng hắn chán em cơ chứ ?

"Anh định làm gì, đang ở ngoài đừng có làm bậy!!"

"Im lặng nào."

Hắn lấy cà vạt trói tay để em không dãy dụa, sẽ phiền phức nếu như mất hứng đấy nên ngoan ngoãn chút nhé mèo con. Haru xé toạc áo em ra để lộ cơ thể trắng hồng không tùy vết, những dấu hôn cũ mà hắn để lại đã mờ đi, đương nhiên bây giờ đây hắn sẽ làm nó mới trở lại. Hắn cắn mạnh bên cổ Rindou khiến nó bật cả máu, sau đó liếm sạch cảm nhận dòng máu  đỏ tanh kích thích trong khoang miệng. Từng nơi trên cơ thể em mỗi lần đi qua đều để lại những dư vị ân ái, có vết hôn lẫn cả vết  cắn đến rỉ máu.

"Haru.. không thích.."

Hắn bỗng dừng lại hành động còn dang dở, cởi trói cho em rồi nhẹ nhàng ôm em vào lòng, không biết em đã khóc từ bao giờ nữa, nước mắt tèm nhem hết cả gò má.

"Không thích thì không làm nữa."

"Hức..Haru có yêu em không ?"

"Có, tôi yêu em."

"Vậy tại sao Haru lại tránh mặt em..?"

"Bố của tôi dạo này khó tính về chuyện của tôi và em, tôi đang suy nghĩ cách để thuyết phục ông ta. Tôi xin lỗi vì đã tránh mặt khiến em suy nghĩ nhiều như vậy, nếu em không thích thì tôi không vậy nữa."

"Hức..Haru từng có nhiều người tình.."

"Tôi chưa có tình cảm đặc biệt với ai ngoài em cả, thứ lỗi cho tôi vì đã làm vậy nhé mèo con."

"Ưm.."

Hắn rục đầu vào hõm cổ hít lấy mùi hương mà hắn đã nhung nhớ cả tháng qua, để lại nụ hôn nhẹ nhàng lên nó. Hành động yêu chiều đó chỉ có em mới là người xứng đáng có được, hắn yêu em lắm, nhiều hơn những gì hắn tưởng.
.
.
.
.
.
.
.
.

Sau cuộc trò chuyện đó hắn đưa em về, dành thời gian ngày hôm đấy cho em. Rindou không đòi hỏi muốn đi đâu, em chỉ ngủ thiếp đi trong lòng hắn. Haru cũng cứ thế ngồi đấy ngắm nhìn dáng vẻ em nằm gọn trong lòng, như một con mèo con vậy. Chắc cũng lâu rồi em mới không bị ác mộng xâm nhập vào giấc ngủ.

Ngủ ngon nhé, tình yêu nhỏ của tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top