Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

like you see, i'm fine now !

Thế giới này đã mở cửa chào đón em chưa ?

Có phải em đang chìm đắm trong bộn bề cuộc sống ? Không phải là cơm áo gạo tiền mà là bộn bề của cuộc đời mới chớm trổ bông.

Em than trách cuộc sống này mấy ai hiểu được em ? Mỗi khi em ngỏ lời kêu mệt mỏi, em chỉ nhận được cái bĩu môi của người bề trên, họ nói rằng em đã làm được cơm cháo gì đâu mà mệt mỏi, sau này ra đời em còn mệt mỏi gấp bội lần hiện tại. Họ nói rằng cuộc sống của em đang là quãng thời gian đẹp nhất, cớ gì em cứ kêu mệt hoài vậy ?

Thế là em cho rằng thế giới này đang đóng cửa, một bóng tối chìm sâu xuống đáy lòng em và em tự phủ nhận bản thân, em rơi vào suy tư và trầm lắng; em lặng lẽ về nhà, rúc mặt vào chăn bông và bắt đầu nức nở.

Em ghét phải lớn nhưng em lại khao khát được thực hiện ước mơ của mình, em ngại khổ đau nhưng lại thèm muốn những phút giây huy hoàng, em chán ghét bố mẹ nhưng lại luôn mong họ hạnh phúc và bình an, em ghét cuộc sống hiện tại nhưng em lại không chịu thay đổi.

Đứng dậy và lau nước mắt đi em, thế giới này không phải chỉ có một cánh cửa, cánh cửa này khép lại chính là để mở ra cánh cửa tiếp theo, rực rỡ và rộng mở hơn em à!

Cuộc đời có thể tàn nhẫn đối với em nhưng cuộc sống thì không, cuộc sống cho em niềm tin và hi vọng, trao cho em cơ hội để lội ngược dòng và nhìn em chầm chậm đi đến đình vinh quang. Thế giới này luôn vận hành theo cách như thế, là đỉnh núi và thung lũng thăm thẳm; là sườn ngang đèo dọc; là vô vàn trắc trở và gian nan.

Vì vậy đừng nản lòng, không có cơn bão nào không tan, chỉ cần ta kiên trì chịu đựng hết mùa giông tố mà thôi.

Như em thấy đấy, chúng ta vẫn ổn, vẫn luôn ổn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top