Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3

Ba năm mẫu giáo cứ thế trôi qua, chọc nó là việc của hắn mà lần nào nó cũng không kiếm được cách nào để trả thù. Nó cứ lại dùng chiêu cũ, khóc rồi lại khóc, hắn vài lần đầu còn lúng túng, sau đó biết được nó cố tình thì đã đỡ hơn, vẫn chấp nhận bị lừa mà kiên nhẫn dỗ nó nín khóc.

------------------------------------------------------

Năm năm tiểu học cũng không khác nhiều lắm, vẫn chung trường chung lớ. Hắn hằng ngày vẫn qua nhà nó ăn chực rồi cùng đến trường. Đôi lúc nó dậy sớm sẽ qua nhà hắn, lên phòng hắn, leo lên giường hắn làm đủ trò quậy phá để lôi đầu hắn dậy. Tiểu học thì chỉ khác một chút là sỉ số lớp tăng kéo theo những người thích nó và hắn cũng tăng theo. Nói chung thì đẹp là khổ!

------------------------------------------------------

Lên cấp hai, có hẳn hai fanclub của Sakura Haruno và Sasuke Uchiha, và đương nhiên hai bên cực kì cực kì ghét nhau. Nhờ hai cái fanclub nhảm nhí gì đó mà tình cảm hai người càng thân thiết.

Họ là bạn, nhưng dại gì mà tiết lộ sớm, mập mờ như thế. Chỉ cần có người theo đuổi hắn, hắn liền đem nó ra làm bia đỡ đạn. Ngược lại có người theo đuổi nó, chẳng cần nó nhờ, hắn tự động chen vào làm bia đỡ đạn cho nó, chẳng cần biết nó thích hay không.

Cho đến cuối năm cấp hai, có một người con trai dũng cảm theo đuổi nó, mặc cho hắn xuất quân bao nhiêu lần cũng không ngăn cản được anh ta. Trong lòng hắn bắt đầu bất an. Nó không thể thích người khác được. Chỉ được thích hắn!

Anh ta theo đuổi. Nhận xét nó là một tảng băng, ngàn năm cũng không tan, anh không hiểu tại sao nó lạnh nhạt với anh, nhưng lại thân thiết với hắn như thế? Chẳng lẽ lời đồn là có thật?

------------------------------------------------------

-Sakura. Tối nay cậu rảnh không?- Bickslow gọi nó lại

-Làm sao?- Nó ngơ ngác nhìn

-Tớ.. Tớ muốn mời cậu đi ăn.- Anh nói có chút ngập ngừng.

-không cần đâu. Cám ơn.-

Nó nói rồi liền bỏ đi, nó không có hứng thú với bọn này. Hơn nữa nó còn rất nhiều bài tập. Ngồi vào chỗ mình, nó mở sách ra chăm chú đọc.

-Ra chơi cũng học?- Người ngồi bên cạnh nó ngóc đầu dậy.

-Mày biết trong lớp tao không học?- Nó trả lời qua loa rồi lại đọc sách.

-Đi!- Hắn đứng dậy, kéo nó lên.

-Đ*t mẹ đi đâu? Mù hay gì không thấy tao đang bận?- (Sakura bên fic này của mình có hơi không giống bản gốc, cục súc hơn, đanh đá hơn, và dữ hơn, nên ai đang xem mà thất không hợp gu với mình thì mời lướt qua ạ. ) Nó ra sức giãy giụa

-Mày đói rồi- Nó phán câu như hiểu rất rất rỏ cô.

-Không đói!!- Nó không phục!

Ục ục~

"Đậu má cái bụng phản chủ!" nó cắn răng nghiến lợi nhìn hắn, đánh chết nó không chịu đi! Hắn hết cách đành lôi nó xềnh xệch ra ngoài. Nếu đây không phải trường học thì hắn đã bế nó lên rồi, đi học thật là phiền phức!

-Tên kiaaaaaaaaa!!!!!! Thả tao ra chu mi ngaaaaaa- Nó đấm đá túi bụi dù biết chẳng trúng đâu vào đâu cả.

-Không thả!-

Nói thật sức nó so với hắn chẳng là gì, vô lực phản kháng, nó biết điều ngoan ngoãn nghe lời, để hắn tiếp tục lôi đi như thế thật xấu hổ!

-Thả ra. Bà mày tự đi.

Hắn thả nó ra, nhưng tay vẫn nắm chặt tay nó, mười ngón tay đan xen, hai người đi song song nhau đến căn tin, dọc đường ai cũng nhìn. Ai mà chẳng biết hai người nổi tiếng nhất trường này! Trai xinh gái đẹp, lại còn học giỏi.

Trong trường lại còn truyền lại lời đồn, Sakura không bao giờ có quan hệ thân thiết với người khác giới nào ngoài Sasuke, không chừng giữa họ lại xảy ra chuyện gì đó, có người còn nói, sẽ không có ai cua đổ được Sakura đâu. Và thế là từ đó một câu chuyện thú vị bắt đầu.

------------------------------------------------------

-Sakura, ăn gì?- Hắn hỏi nó.

-Kem~- Nó đáp ( Nết mê kem là mị đây=)) )

-Kem không no.- Hắn nhướng mày, nó luôn thích kem.

-Sandwich với sữa là được rồi.- Nó bĩu môi.

-Nhưng phải mua cả kem cho tao nữa.

-Đợi tao.

Hắn vừa rời đi, một cô gái có mái tóc màu vàng nắng, đôi mắt nhỏ có chút thâm quầng, làn da trắng và bờ môi hồng hào, cô ấy là Ino, bạn thân cả quãng đường cấp hai của nó. Cô đi đến ngồi cạnh đối diện nó, có chút giận nhẹ.

-Lại không rũ tao.

-Mày lo đọc hết đống ngôn tình gì gì đó đi. Xem kìa, tối qua lại thức khuya chứ gì!

Nó trừng cô,cô chính là thế, khiến nó rất rất nhiều lần lo lắng.

-Ừ, đọc cho hết,- Cô vừa cười - Mày ăn gì?

-Sasuke đi mua rồi. -Nó nhún vai.

-Bởi thế nói. Mày quá sướng.

-Sướng khỉ. Mày không thấy nó suốt ngày ăn hiếp tao à?- Nó bày ra bộ mày tội nghiệp, than vãn.

-Trời má! Được trai đẹp như thế ăn hiếp mỗi ngày tao cũng tình nguyện. - Mắt cô thiếu tí nữa hiện lên hai trái tim.

-Mày bớt đọc ngôn tình lại đi, bới mà ảo tưởng dùm tao đi má. Soái ca là nhân vật hư cấu. Mày cần tao phải nói đi nói lại bao nhiêu lần nữa hả? Trai tốt như mày nghỉ trên đời này không còn đâu. - Nó chép miệng.

-Đang nói gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#sasusaku