Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Câu chuyện bắt đầu theo một hướng mới

Rachel Gardner là một cô gái có một cuộc sống không được bình thường. Ba và mẹ luôn luôn cãi nhau và không quan tâm đến cô cho lắm. Rồi một ngày, cô đã cư xử không như một người bình thường. Cô đã diết một con cún và khâu miệng và bụng của con cún đó và khiến cho ba mẹ cô có một cuộc cãi vã lớn nhưng thay vì diết nhau, họ đã tìm cho cô một bác sĩ trị liệu...
Ở bệnh viện...

- Xin chào, tên em là Rachel Gardner phải không?

- Vâng ( À rế, cái cảm giác quen thuộc này là sao vậy nhỉ? Tự dưng mình có cảm giác như có một viên đạn đi xuyên qua thân mình khi gặp người này vậy)

- Tên anh là Daniel Dickens. Em có thể gọi anh là Danny. ( Tự dưng mình thấy quen thuộc quá. Đôi mắt vô hồn đẹp đẽ này, mình cảm giác như đã nhìn thấy nó ở đâu rồi ấy)

- Vâng.

- Đã vậy thì chúng ta hãy cùng vào phần chính trước nhé. Rachel, tại sao em lại diết con chó đó rồi may vá bụng và miệng nó lại vậy?

- Bởi vì... Em muốn được sở hữu chú chó con đó. Nó rất đáng yêu và cũng rất yêu ớt. Khi em đã xin phép ba mẹ em nhưng... Họ không hề lắng nghe những gì em nói.

- Anh hiểu rồi. Thế em còn muốn nói gì thêm không?

- Có.

- Vậy em hãy nói cho anh biết đi.

- Em tò mò về một lời thề. Em chỉ có thể nhớ được một phần nội dung của lời thề đó và em cũng muốn biết về người mà em đã thề cùng.

- Thế à. Anh thì có cảm giác như anh đã nhìn thấy đôi mắt của em ở đâu đó rồi và... Rachel?

- ...! Họ là ai vậy bác sĩ?

Rachel nhìn ra ngoài cửa sổ phòng thẩm vấn. Cô nhìn thấy một vị mục sư và một người phụ nữ mặc trang phục của người gác các phòng giam những kẻ phạm tội đang trong trại để cải thiện tâm lý. Điều kì lạ thứ hai là cô cũng cảm thấy sự quen thuộc lạ một cách lạ thường. Không chỉ vậy, người phụ nữ kia cũng rất hăng hái khi được gặp cô còn ông mục sư kia thì chỉ cười nhẹ và khi buổi thẩm vấn kết thúc, vị mục sư đó đã hội tụ tất cả những người trong buổi thẩm vấn đó lại và nói...

- Để ta giải thích cho các người nghe, thực sự lời thề của Rachel, và những điều khác chẳng hạn như việc mấy người có cảm giác khá quen thuộc khi nhìn thấy nhau,...tất cả đều xuất phát từ kiếp trước.

- HẢ!! KIẾP TRƯỚC?!! Cả ba đứa kia đồng thanh

Thẳng ra mà nói thì trong tất cả thì chẳng có ai nhớ được sự kiện từ kiếp trước ngoài mục sư Gray.

Ông ta giải thích cho ba con người này về mọi chuyện và kể cho nghe về cái sự kiện ở kiếp trước và mãi một lúc sau...

- Tôi... Tôi nhớ ra rồi. Bác sĩ Danny, Cathy, Mục sư! Tôi đã nhớ lại rồi.

- Em đừng quên cả anh và Cathy đấy nhé. Mà anh cũng ko ngờ là chúng ta lại quên nhau nhỉ,  Rachel?

- Đừng có quên tôi nữa chứ. Mà được gặp lại bé tội đồ này, chả hiểu sao lại...muốn cho bé một trận nữa. Mà thôi, mọi chuyện từ kiếp trước đã qua rồi. Có lẽ nên trả thù bé theo cách...

- Cách gì zậy Cathy-san?
- Cù léc!

- Mà thôi, tất cả giờ đây đã nhớ lại rồi, bây giờ hãy mang theo đồ nghề đi tìm hai người còn lại thôi.

- Ừ. Cả ba đồng thanh

Cả ba mang súng lục, roi da, dây thừng, thuốc an thần và một loại khí rất thơm rồi chia sẻ cho nhau đồ nghề và chia ra tìm Zack và Eddie. Gray và Ray tìm Zack ở các con hẻm còn Danny và Cathy tìm Eddie ở các khu nghĩa trang, nghĩa địa.

Ở chỗ của Zack...

- Ồ, xem ai tới này, một con nhóc và một lão già.

- Zack...

- Hm! Ta sẽ cho nhóc và lão già kia 3 giây chạy trước. Giờ thì-

( Cả hai không thấy sợ lẫn không thấy chạy)

- Tch! Chán phèo. ( Mà sao con nhóc này trông quen quá trời? Mình nhìn thấy ở đâu đó rồi thì phải. Mà thôi, ai mà biết được. Hiện giờ thì cái lời thề gì đó đang lẩn quẩn trong đầu mình mới là vấn đề)

- Zack, xin hãy diết em... ( Rachel nhìn hắn với một đôi mắt vô hồn)

- Hử? ( Nhìn mặt Rachel rồi đi từ từ tiến về phía đường cụt)
... Ọeeeeeeeee.......
Biến đi, ta ko có hứng thú gì tới một con búp bê vô hồn như nhóc hay một tên kì lạ như lão già kia. Mà cả hai trông cũng khá quen đấy.

- Kết thúc cuộc trò chuyện ở đây thôi Zack.

- Hả?

- Đã tới lúc anh nhớ lại rồi.

  Ông mục sư nói rồi kể cho Zack nghe về mọi chuyện và kể cho nghe về cái sự kiện ở kiếp trước cùng với Rachel và mãi một lúc sau...

- Hah. Thì ra là thế. Ai ngờ được là ta lại quên cơ chứ!

- Zack...

- Nếu như nhóc muốn được ta diết thì hãy cười lên đi!

- Thế là đủ rồi! Không biết nhóm của Danny đã tìm thấy Eddie chưa nhưng có lẽ chúng ta nên đi tìm họ thôi.

- Hả?! Vậy là bọn chúng cũng đầu thai sang kiếp sau à?

- Ừ đúng vậy.

- Hừ! Rồi sẽ phiền lắm đây.

- Đủ rồi, đi thôi.

- Rồi, rồi. Biết rồi ko cần ông phải nói đâu.

Rồi bọn họ bắt đầu đi tìm cái nghĩa trang mà nhóm của Danny đang đi tìm Eddie

To be continued......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top