Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Cảnh sát gọi tôi lên trình diện. Tôi có đôi chút hoang mang. Tử Du đi cùng tôi ngày hôm đó. Mọi việc diễn ra chẳng chút vui vẻ gì. Từ suốt hai tuần nay, báo chí cứ mải mê bới móc về vụ tự sát. Cái chết của Sana bỗng dưng trở nên không hề yên ổn chút nào. Nó ồn ào hơi lẽ thường vốn dĩ. Dường như, báo chí đã hết cái để nói rồi. Họ cứ thổi phồng sự việc một cách quá quắt. Những giả thiết về vụ tự sát của Sana  được bàn tán như thể một trò chơi dự đoán kết quả khi cơ quan công an còn đang mải miết điều tra.

   Sana thật đơn độc ngay cả khi cô ấy đã chết. Trên đường đến đồn cảnh sát, tôi ghé qua sạp báo và giật mình vì cái tiêu đề ở đó :' Cô gái có mái tóc màu xám khói tự sát do ảo giác vì shock thuốc!'. Điều này khiến cho tôi thật sự tức giận. Tôi mua hết số báo đó và ném vào thùng rác gần đó nhất.

   Tôi bước vào văn phòng của vị cảnh sát trưởng cùng Tử Du. Ông nhã nhặn mời tôi ngồi xuống. Tử Du ngồi cạnh tôi. Lại một tập giấy được đẩy về phía tôi. Người đàn ông ấy điềm tĩnh bắt đầu câu chuyện :" Cô có biết Sana sử dụng chất kích thích không ?"

    Tôi đứng bật dậy. Phản ứng mạnh mẽ như thể mình bị xúc phạm:" Không thể nào! Các ông đừng làm quá! Có phải chính sở cách sát các ông đã tung ra mấy tin đồn nhảm nhí cho mấy tờ báo lá cải ngoài kia không? Sana không bao giờ dùng chất kích thích gì gì đó cả. Các ông nên có trách nhiệm với lời nói của mình".

   Tôi gần như gào toáng lên. Tử Du giữ tay tôi lại . Em nói tôi cần bình tĩnh lại và ngồi xuống. Tử Du hỏi lại vị cảnh sát một cách lịch sự:"Kết quả xét nghiệm tử thi cho thấy điều gì ạ?"

   "Ừm...Sana đã sử dụng Gamma hydroxy axit butyrat hay còn gọi là GHB một thời gian khá dài trước khi tự sát. Tôi nghĩ điều này ảnh hưởng ít nhiều tới thần kinh của cô ấy, dẫn tới rạch tay tìm đến cái chết lần này".

   "Có chắc không?"

   "Chắc chắn. Hơn nữa, cô ấy cũng đã thừa nhận trong cuốn băng để lại. Cô có thể giữ lại nó. Chúng tôi có thể kết luận, đây hoàn toàn là một vụ tự sát do quá căng thẳng và bị tác động bởi thuốc kích thích nồng độ cao".

   Vị cảnh sát đẩy cuốn băng về phía tôi. Mắt tôi đỏ hoe, nước mắt chực trào trên khóe mi mà không sao rơi xuống được. Tôi cầm lấy cuốn băng, ngước mắt lên hỏi ông ta :" Nhưng tôi nghĩ kết luận này mang tính chất cá nhân. Tôi muốn phía cảnh sát các ông không thông báo cho bên phía báo chí về việc này. Chúng tôi thực sự rất...rất...rất mệt mỏi. Tại sao lại nói với báo chí trước khi nói với người nhà nạn nhân chứ?" Tôi gần như nghẹn lại...không thể nói thêm gì nữa.

   "Tôi rất lấy làm tiếc về chuyện này. Có thể do một số nhân viên của chúng tôi đã làm rò rỉ thông tin này. Đáng ra, chúng tôi nên báo cho cô sớm hơn. Thật xin lỗi" Viên cảnh sát nói. 

   Chúng tôi muốn phía cảnh sát bảo mật chuyện này. Để Sana được yên. Chúng ta không nên rùm beng thêm sự việc. Ông biết đấy, chuyện cũng đã rồi." Tử Du nói với giọng điềm đạm.

   "Tôi cũng hiểu tâm trạng của hai vị. Nhưng tôi e rằng điều này khá khó. Dư luận đang rất quan tâm đến vụ tự sát của cô Sana. Cô cũng biết mà, trước giờ rất hiếm khi xảy ra những vụ việc này, đây là trường hợp hi hữu. Chúng tôi không thể kiềm chế sự tò mò của mọi người."

   "Tôi biết đó không phải trách nhiệm của phía cảnh sát. Nhưng tôi hi vọng các ông sẽ hợp tác giữ kín việc này ?"

   "Ừm... tôi không thể hứa được, nhưng tôi sẽ cố gắng."

   Chỉ là... sẽ cố gắng thôi ư?








#Nhee

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top