Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Cuốn băng trên tay tôi rơi xuống sàn nhà. Toàn thân tôi cứng đờ ra bất động  bởi quá đỗi ngạc nhiên. Mina cũng giật mình khi nhìn thấy tôi. Cả hai chún

.g tôi đứng bất động vài giây. Mina rụt rè hỏi một câu ngớ ngẩn:"Chị...chị...sao lại ở đây?"

   Tôi cúi xuống nhặt cuốn băng lên. Ngước mặt về phía Mina dò xét:"Câu này chị phải hỏi em mới đúng, sao em lại có chìa khóa-nhà-của-chị?".

  "À...ừm...thì..."

   "Có gì mà em phải lắp bắp? Sao em lại có chìa khóa căn nhà này?"

   "Thì...thì em..."

   "Sao em có?"

   "Chị đừng hỏi dồn dập như thế!"

   "Tại sao em có? Em tới đây làm gì? Tại sao?"

   Tôi lao về phía Mina, đẩy mạnh, và cảm thấy bị kích động. Tôi vừa nói vừa khóc:"Em biết hết phải không? Em biết hết hả? Em biết sao đóng kịch như vậy? Sao em giả vờ như không biết? Hả?"

   "Em không hiểu chị đang nói gì...Chị bị điên à? Bình tĩnh nghe em nói này!"

   Mina nắm lấy hai cánh tay tôi lắc mạnh. Tôi cứ vùng vẫy cho đến khi em ôm chặt lấy tôi. Tôi khóc và thả xuôi mình một cách yếu đuối thổn thức...

   "Chị bình tĩnh chưa?"

   Em vuốt nhẹ lên má tôi. Dịu dàng lau những giọt nước mắt đang rơi lã chã của tôi. Tôi gật đầu. Không nói gì.

   "Em nhận được một phong bì thư, có chìa khóa nhà chị. Em chỉ làm theo tờ giấy trong đó, đến xem có cái gì thôi. Em gọi cho chị để đi cùng nhưng chị không nghe điện thoại, nên em mới đến trước xem sao. Sao chị phản ứng dữ dội vậy?"

   "Thật không? Ai gửi cho em?"

   "Thật! Em thề! Em không biết. Đây, chị xem đi..."

    Mina vừa nói vừa cho tay vào túi quần, rút ra một phong thư màu trắng đã bị xé, đặt vào tay tôi. Tôi quệt nước mắt, cầm phong bì và mở ra. Trong đó là một tờ giấy nhỏ có dòng chữ:' Đây là chìa khóa nhà bạn gái cô. Hãy đến đó, có một thứ đang chờ cô. Đi một mình. Tìm thứ thuộc về cô.'

   Những dòng chữ này là của ai? Mục đích của họ nói Mina tới đây làm gì? Trong căn nhà này còn có cái gì nữa chứ? Tôi hoàn toàn không hiểu. Dường như, mọi chuyện đã đi quá xa. Đây không còn là một vụ tự sát của riêng Sana nữa. Nó đã kéo tôi lún quá sâu vào những vòng xoáy không đầu không đuôi này.

   Tôi vô thức nhìn quanh căn nhà. Ở đây cảnh sát đã kiểm tra và lấy đi những thứ cần phải kiểm tra về cái chết. Những đồ đạc vô tri ở lại chẳng còn một ý nghĩa gì đặc biệt với tôi hay chủ nhân của nó. Hai năm nay, trong căn nhà này, từ lúc tôi bước vào đến lúc Sana "bỏ đi", hầu như chẳng có gì thay đổi cả.

   Chúng tôi vẫn cùng ăn tối cùng nhau trên chiếc bàn trắng gần "cửa sổ mặt trời". Ở đó, mỗi buổi sáng, Sana hay tươi cười, ngó ra ngắm nắng. Màu tóc của Sana luôn là đề tài bàn tán khi đó. Cô ấy thay đổi màu tóc rất nhiều. Nhưng dưới ánh nắng nơi khung cửa đó, trông Sana lúc nào cũng rực rỡ sắc màu.

   Chúng tôi vẫn hay cùng nhau ngồi trên chiếc sofa này. Hai năm trôi qua, có gì đó đổi thay nơi sofa ấy? Có chăng là chiếc TV càng ngày...càng lớn. Sana đã tậu về một "cơ ngơi" giải trí trong không gian nhỏ này. Cô ấy hay ngồi xem phim tới sáng, rồi ăn sáng và đi làm luôn.

   Còn gì nữa nhỉ?

   Phòng của Sana chẳng có gì bí mật cả. Chúng tôi không bao giờ khóa cửa phòng mình. Mọi thứ đều tự do gọi mở. Có gì để ai đó muốn Mina tìm đến nơi này, cứ như đang có một bóng ma  dõi theo, khuấy đảo cuộc đời tôi vậy...

   "Nhưng ...chị nói... em biết hết là chuyện gì cơ?"

   Bất chợt, Mina hỏi, làm tôi giật mình lúng túng.

   "À...à...không...không có gì."

   "Chị có chuyện gì giấu em phải không?"

   "Không, không có mà...Chị bị kích động nên nói linh tinh vậy đó. Cái chết của Sana vẫn làm chị hoảng sợ mỗi khi chị ở đây một mình. Em tới đột ngột quá làm chị..."

   Mina ôm lấy tôi:"Rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi chị yêu. Chuyện đã qua rồi..."

   Tôi cũng ôm lấy em...

   "Chuyện này cứ như một trò đùa. Căn nhà chẳng có gì cả. Chẳng hiểu ai lại nghĩ đây là một ý tưởng vui khi gửi cho em cái trò chơi "trinh thám" dở hơi của kẻ rỗi việc đó. Em nghĩ, chúng mình nên trở về nhà. Đừng ở đây thêm nữa."

   "Vâng..."








#Nhee

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top