Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Cầm 5.000.000, gả cho Giang Chính Hình

(1)

Vì gia tộc của mình, Giang Chính Hình phải cưới Thịnh Tuyến Ninh.

Nhưng anh lại không có bất kỳ tình cảm gì với cậu.

Mỗi tháng anh cho Thịnh Tuyến Ninh năm trăm ngàn tiền tiêu vặt, cũng chẳng thèm về nhà, để Thịnh Tuyến Ninh sống một mình trong căn biệt thự to bự.

*500.000 NDT = 1.651.630.000 VND

Đối với việc này, Thịnh Tuyến Ninh đã phát biểu như sau: người như Giang Chính Hình không xứng làm chồng tôi... Anh ấy phải làm ba tôi mới đúng!

Có được cuộc hôn nhân này, cậu cảm thấy cứ như có bánh từ trên trời rớt xuống ấy chứ.

Lúc nhà họ Thịnh gọi điện tới, Thịnh Tuyến Ninh đang uống rượu cùng khách hàng.

Cậu làm nhân viên bán hàng của một công ty nhỏ. Khách hàng lớn của cậu cũng chỉ là một ông chủ người Đông Bắc mới nhận được chút tiền đền bù đất nên rảnh rỗi mà thôi.

Hiện tại Thịnh Tuyến Ninh mới tròn hai mươi tuổi nhưng đã làm trong ngành được ba năm rồi, giờ cũng luyện ra được một chiếc dạ dày bằng thép cực cứng cáp. Trong công ty những người có học lực cao hơn cậu thì chưa chắc có nhan sắc và năng lực hơn cậu; người mà đẹp hơn làm việc giỏi hơn cậu thì chưa chắc uống lại cậu; coi như uống được như Thịnh Tuyến Ninh đi thì cũng chẳng bằng sức trẻ của cậu có thể uống được cả rượu tây ta lẫn lộn, đành phải chịu thua Thịnh Tuyến Ninh thôi.

Sự nỗ lực trong công việc của Thịnh Tuyến Ninh, thường xuyên khiến cho ông chủ của công ty nhỏ này cảm thấy cậu đang phải thu mình làm một nhân tài không được trọng dụng trong công ty ông. Nhưng mà biết làm sao đây, Thịnh Tuyến Ninh chỉ có bằng tốt nghiệp cấp hai, chẳng được mấy công ty chịu nhận. Huống hồ trên lưng cậu còn cõng một cục nợ, trích phần trăm một đơn hàng được tận 700, đối với cậu đã là của trời cho rồi, nào dám mạo hiểm nhảy việc chứ.

Nhà vệ sinh của khách sạn nhỏ này không ổn lắm, Thịnh Tuyến Ninh tranh thủ lúc đi vệ sinh để nghe điện thoại.

Gương ở bồn rửa tay của nhà vệ sinh dính đầy một lớp dầu mỡ, Thịnh Tuyến Ninh nhìn một cái là đã buồn nôn, che loa điện thoại lại rồi huệ hết ra.

Rượu trộn với dịch vị trôi theo dòng nước chảy xuống cống. Cậu vốc một vốc nước máy có mùi kỳ lạ để rửa mặt, dạ dày nóng ran lên.

"Alo, vừa nãy tín hiệu không được tốt, nói tiếp đi!" Rõ là một giọng điệu nhẹ nhàng nhưng xen lẫn sự lưu manh của khói lửa nhân gian.

*Cái khói lửa nhân gian là kiểu thường dân hay sao ấy, chỉ có tiên mới không dính cái khói lửa này thôi, còn người thường thì ai cũng phải chịu cảnh cơm áo gạo tiền cực khổ kiếm sống.

Đầu dây bên kia là một giọng nữ cậu chẳng hề quen thuộc: "Thịnh Tuyến Ninh, cho cậu năm triệu, thay Thịnh Vãn Hâm gả cho Giang Chính Hình đi."

Thịnh Tuyến Ninh ngẩng phắt đầu lên như bị sét đánh, nhìn chính mình trong gương, đầu óc trống rỗng, chỉ còn sót lại năm triệu…năm triệu!

Năm! Triệu!

Thịnh Tuyến Ninh không dám tin phun hết ngụm nước máy ra, nước bắn tung toé lên mặt gương, giọng cậu cũng trở nên chói tai hơn: "Bao... Bao nhiêu cơ?" 

Đầu dây bên kia đáp lại:" Năm triệu."

Cậu thì thầm:" Năm triệu, không phải năm trăm..."

Cậu nhìn lại điện thoại, là số điện thoại trong nước, nhìn số cũng không giống kiểu lừa đảo.

Thịnh Tuyến Ninh cảm thấy tình huống hiện tại có thể tương đương với việc cậu trúng độc đắc. Năm triệu lận đó! Đừng nói là thay người khác kết hôn, thay người ta đi tù tui cũng đi!

"Chị ơi, nếu mà chị tính lừa tiền, thì đến năm trăm em còn chả có đây này!" Thịnh Tuyến Ninh đã lăn lộn ở trường đời nhiều năm, việc ăn nói đưa đẩy khéo léo cậu đã quá thành thạo rồi. Mặc dù giọng nữ trong điện thoại nghe có vẻ đáng tuổi mẹ của cậu, nhưng vừa mở miệng một cái là gọi ngay hai chữ "chị ơi".

"Cậu yên tâm, năm triệu này cũng chẳng phải cho không cậu, đổi lại cậu phải gả cho Giang Chính Hình. Tôi có thể cho cậu suy nghĩ thêm một thời gian, cách ngày kết hôn đã định sẵn vẫn còn dài..."

"Không cần suy nghĩ thêm" Thịnh Tuyến Ninh đã đánh mất tôn nghiêm "Kêu tôi gả cho thái giám cũng được!"

Trong điện thoại truyền đến tiếng cười nhẹ của đối phương, như là trào phúng việc Phương Tuyến Ninh vừa thấy tiền liền sáng mắt :" Thù lao và công sức luôn tương đương nhau, cậu gả cho Giang Chính Hình thì gần như làm một quả phụ, cũng chả khác mấy việc gả cho một thái giám. Thịnh Tuyến Ninh, năm năm trước, ba mẹ cậu gánh khoản nợ dự án mấy triệu bạc, rồi qua đời vì rò rỉ khí gas. Cậu mới mười lăm tuổi đã mồ côi, vừa tốt nghiệp cấp hai là phải kiếm tiền trả nợ. Chúng ta cũng coi như là bà con họ hàng, dựa theo vai vế thì cậu cũng phải gọi tôi một tiếng bác đấy."

Thịnh Tuyến Ninh cũng chẳng quan tâm bà là bác hay chị, cậu cứ như sợ bên kia đổi ý khiến cho năm triệu của mình mọc cánh bay mất, nên chỉ trong vòng mười lăm phút đã đồng ý với các yêu cầu của đối phương. Cậu nhìn tin nhắn thông báo của ngân hàng tài khoản vừa cộng thêm năm triệu, mặt mày hớn hở quay lại phòng riêng của quán, không thèm nhìn mặt ông chủ Đông Bắc "nhà có đất"* lấy một cái, trong lúc "khách hàng lớn" còn đang mơ màng gào tên cậu "cậu Thịnh, uống tiếp đi" thì cậu lập tức nhăn mày, bỏ chạy.

*Cái "nhà có đất" này không biết để như nào luôn, gốc là 房二代 theo mình hiểu là ba mẹ mua bất động sản sẵn cho con, sinh ra một cái là có nhà ở ấy. 

Một chữ thôi, SƯỚNG!

Dựa theo ước định với bà bác Thịnh này, Thịnh Tuyến Ninh sẽ lấy thân phận người nhà họ Thịnh để thay Thịnh Vãn Hâm hoàn thành hôn ước với Giang Chính Hình, trừ khi là Giang Chính Hình chủ động còn không thì ít nhất trong vòng hai năm không được ly hôn. Trong khoảng thời gian hai năm này, cậu có thể phải chịu đựng cơn thịnh nộ và sự khó dễ đến từ Giang Chính Hình khi anh phát hiện đối tượng kết hôn đã bị tráo đổi, đối mặt với sự lạnh nhạt và dày vò từ anh, hoặc thậm chí anh ta sẽ gây sự vô cớ muốn ly hôn với cậu, phải cố gắng cầm cự đủ hai năm tới đây.

Thịnh Tuyến Ninh cạn lời rồi.

Một thanh niên tươi trẻ vừa tròn đôi mươi như cậu đây mà phải chịu cảnh bị ghét bỏ bởi một chú già ba mươi tuổi.

Nhưng mà ai cho mình tiền thì là ba mình, năm triệu đã vào túi, giờ muốn chạy cũng không được.

Ai mà ngờ vừa nhận được năm triệu, Thịnh Tuyến Ninh đã đổi một người ba mới!

Thịnh Tuyến Ninh nhận được năm triệu từ nhà họ Thịnh thì từ chức luôn trong ngày. Cậu trở về căn phòng trọ đơn sơ của mình, tính toán ngày mai sẽ đổi sang nơi ở khác tốt hơn, thì lại có một người đàn ông mặc tây trang giày da đến gõ cửa nhà cậu.

Người đàn ông mặc đồ công sở, tay cầm giấy tờ trông rất chuyên nghiệp, nở một nụ cười cực kì thân thiện: "Chào cậu Thịnh Tuyến Ninh, tôi là thư ký của anh Giang Chính Hình, giám đốc của của tập đoàn nhà họ Giang. Hôm nay tôi tới đây với một yêu cầu hơi quá đáng, đó là hy vọng cậu có thể cùng ông chủ của tôi ký một hợp đồng hôn nhân, kết hôn cùng anh Giang Chính Hình thay cho anh Thịnh Vãn Hâm. Hiệu lực hai năm, thù lao tám triệu."

Thịnh Tuyến Ninh vừa uống một hớp nước, lập tức phun hết lên mặt thư ký.

Đây là cách mấy người giàu xài tiền hả?

(2)

Thư ký rút khăn tay ra lau mặt, cười gượng nói:" Tôi biết đối với anh Thịnh mà nói việc như này là một sự hy sinh rất lớn…"

Thịnh Tuyến Ninh cố gắng nhịn cười: Không, nào có hy sinh gì!!!

Mấy cái này đâu có quan trọng, mười ba triệu mới quan trọng.

"Kết hôn với một người lạ chẳng hề quen biết, hai năm sau còn phải chịu cái danh đã có một đời chồng."

Mấy cái này đâu có quan trọng, mười ba triệu mới quan trọng.

"Nhưng chúng ta có thể xem cuộc hôn nhân này như một cuộc giao dịch, anh Giang Chính Hình có thể đảm bảo với cậu, trong khoảng thời gian kết hôn sẽ không làm gì xúc phạm cậu! Cậu cũng thấy đó, việc ký hợp đồng cũng là tôi tới thay anh ấy."

Mấy cái này đâu có quan trọng, mười ba triệu mới quan trọng.

"Thế nên, ngoài thù lao tám triệu chúng ta vừa nói tới, trong thời gian kết hôn, anh Giang Chính Hình cũng sẽ phụ trách thêm phí sinh hoạt hằng tháng của cậu, cậu xem năm trăm ngàn có đủ không?"

Mấy cái này… mấy cái này quan trọng nha… 2×12×500000+13000000= 25000000! %@*~...

Trong mắt Thịnh Tuyến Ninh bắn đầy pháo hoa sặc sỡ, những tia lửa nối đuôi nhau rơi xuống, hoá thành từng tờ tiền bay phấp phới, tạo thành từng chồng từng chồng tiền!

"Cậu Thịnh, cậu Thịnh!"

Thịnh Tuyến Ninh vì bị tiền đập vào mặt mà choáng váng mặt mày, cậu sững sờ như hồn đã bay lên chín tầng mây, một dòng màu đỏ uốn lượn từ mũi cậu chảy xuống.

"Cậu Thịnh, cậu không khoẻ sao?"

Thịnh Tuyến Ninh định thần lại, cúi đầu lau máu mũi:" Không không không, chỉ tại nóng quá ấy mà, sức khoẻ của tôi rất tốt, tinh thần ổn định, rất thích hợp để kết hôn."

Thư ký cười cười:" Vậy bây giờ, chúng ta có thể ký hợp đồng chưa nhỉ?"

Thịnh Tuyến Ninh gần như là đẩy anh ta vào nhà:" Đương nhiên có thể rồi!"

Không thể không khen, Giang Chính Hình nghiêm túc hơn bà bác bên nhà họ Thịnh của cậu nhiều.

Trong hợp đồng không chỉ là quyền lợi và nghĩa vụ của hai bên trong thời gian kết hôn, mà còn có rất nhiều quy định tinh tế. Ví dụ như: trong thời gian kết hôn, Giang Chính Hình không được có ý đồ xấu với cậu; Thịnh Tuyến Ninh không được gây ảnh hưởng xấu tới danh tiếng của Giang Chính Hình; trước mặt người nhà của cả hai phải thể hiện quan hệ chồng chồng ân ái; không được cố ý khiêu khích người khác*.

*Khúc này mình cũng không hiểu, raw là 不得故意令旁人起意。

Vì cuộc hôn nhân này mà Giang Chính Hình còn viết cả một câu chuyện về hai người nhất kiến chung tình giữa phố xá nhộn nhịp, vừa thấy nhau đã như qua ngàn năm rồi, mọi âm thanh dường như biến mất, dây tơ hồng từ kiếp trước đã dẫn dắt hai người gặp nhau giữa thành thị đông đúc, cả hai chạy về phía nhau, ôm chặt lấy đối phương. Mà vừa hay hai nhà Giang Thịnh có hôn ước…

Đọc đến đây, Thịnh Tuyến Ninh đặt hợp đồng xuống, cúi đầu xoa xoa mắt, mắt cứ cay cay thế nào ấy nhờ?

Thịnh Tuyến Ninh lật xem từ đầu tới cuối, rồi ký ở chỗ ký tên. Ngay lập tức, tài khoản cộng tám triệu, số dư: 13000963,3.

Cảm ơn Giang Chính Hình, cảm ơn Thịnh Vãn Hâm…

Tiễn thư ký ra tới cửa, Thịnh Tuyến Ninh chần chừ hỏi anh:" Có thể hỏi anh một câu tế nhị không, Giang Chính Hình với cái anh Thịnh Vãn Hâm ghét nhau lắm à?"

Thư ký mỉm cười, đáp rất lịch sự:" Không phải ạ, nhưng mà nếu kết hôn, thì đêm tân hôn ít nhất sẽ có một người nằm cáng khiêng ra ngoài."

Sau khi tiễn thư ký đi, Thịnh Tuyến Ninh nhìn số dư lấp lánh ánh vàng của mình, trong lòng tràn đầy cảm giác an toàn. Trước hết cậu chuyển đi hơn ba chục triệu để trả nợ, trả hết nợ nần năm năm này.

Sau đó cậu từ chức, chuyển nhà, đổi công việc…

Thịnh Tuyến Ninh bận trước bận sau, cứ thế hai tháng trôi qua trong chớp mắt, đã đến ngày kết hôn.

Giang Chính Hình đúng là làm theo y như trên hợp đồng, đến cả việc đi đăng ký kết hôn cũng là thư ký đi thay anh ta. May mắn là hiện tại đi đăng ký đã không còn cần chụp ảnh chung, thư ký chỉ việc đưa bức ảnh đã photoshop cho cục dân chính là có thể lấy giấy kết hôn rồi.

Tới tận khi nhìn thấy bức ảnh chụp chung nhờ photoshop, Thịnh Tuyến Ninh mới biết mặt của Giang Chính Hình. Ái chà, cậu lời rồi!

Thư ký đưa cho cậu một chùm chìa khoá với một địa chỉ, nói là nhà tân hôn do Giang Chính Hình sắp xếp, cũng sẽ là chỗ ở sau này của cậu. Còn một thời gian nữa mới tới hôn lễ, trước hết cậu cứ dọn vào ở, đỡ bị lòi đuôi.

Biệt thự trong khu nhà giàu đắt giá nhất thành phố, được lắm, cậu lại bị tên tư bản Giang Chính Hình doạ thêm một lần nữa.

Cũng đã gần hai tháng rồi, cậu cũng quen dần với cái vận cứt chó của mình. Chuyện này đơn giản chỉ là hai tên thanh niên Giang Chính Hình với Thịnh Vãn Hâm bất mãn chuyện bị ép duyên, trong quá trình đấu đá với người nhà, thì tiện thay rải tiền tiêu vặt cho cậu xài. Dù nói là vận may của cậu tốt, nhưng thực tế đi ra đường mua vé số cũng đâu có trúng nổi năm đồng.

Thịnh Tuyến Ninh có hỏi thử thư ký:" Nếu cả hai người kia không thích thì tại sao không từ chối đi?"

Thư ký đáp là do hôn ước của họ liên quan đến nhiều hiệp ước khác, nói chung là rất nhiều rất nhiều tiền Thịnh Tuyến Ninh nghe hông có hiểu, không cùng đơn vị với số tiền cậu được trả, nếu không thì sao thứ tốt như vậy lại tới lượt cậu hưởng.

Thịnh Tuyến Ninh cho biết đây là điều vượt tầm hiểu biết của cậu, nên cậu sẽ cầm tiền và ngậm miệng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top