Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Lão già lưu manh yêu từ cái nhìn đầu tiên x  Thỏ con EQ thấp]
Từ nhỏ Thẩm Ý An đã sống trong cô nhi viện, một ngày ba bữa miễn cưỡng mới lấp được đầy bụng.
Sau này cậu được một đôi vợ chồng lớn tuổi nhận nuôi, nhưng còn chưa đợi đến lúc cậu lên đại học để đền đáp công ơn nuôi dưỡng thì hai vợ chồng họ đều lần lượt qua đời, bỏ lại một mình Thẩm Ý An tự đi làm nuôi sống bản thân.
Ngay cả khoản học phí cuối cùng để học đại học cũng là vay quỹ hỗ trợ học tập.
Hai mươi mấy năm cuộc đời của Thẩm Ý An chỉ vây quanh một chữ duy nhất – nghèo.
Vì để có thể kiếm đủ tiền chi trả khoản học phí đắt đỏ đồng thời nuôi sống bản thân, Thẩm Ý An quyết định khôi phục lại cuộc sống một ngày làm hai công việc như mọi khi.
Ngày vào lúc cậu mở một app tìm việc làm thêm nào đó ra thì thấy một dòng...
Tuyển dụng một bảo mẫu, nam, mười tám tuổi trở lên, yêu cầu: biết nấu ăn, ít nói, tốt tính, tiền lương một tháng 10 vạn.
Thấy con số chói mắt kia, Thẩm Ý An bật cười.
Một tháng mười vạn mà chỉ cần nấu ăn, có ma mới tin đấy.
"Một phần mềm tuyển dụng nào đó"
Thẩm – ma – Ý An: Xin chào, đây là lý lịch của tôi.
Lúc thấy tin tuyển dụng thì Thẩm Ý An đã cho rằng đây là một nhóm chuyên lừa đảo.
Lúc gặp mặt người phỏng vấn, cậu vẫn đinh ninh cho rằng là như thế.
Nhưng vào lần đầu tiên cậu đến nhà họ Phó, thấy khu biệt thự rộng hàng ngàn héc-ta có thể được gọi là trang viên trước mặt mình thì tay cậu run lên, cuối cùng cậu cũng tin rồi.
Thì ra có người bỏ ra mười vạn một tháng để thuê bảo mẫu thật.
Ngày đầu tiên trở thành nam bảo mẫu, Thẩm Ý An biết người thuê mình là một tổng tài bá đạo bị thương ở chân ——
Có tiền lại đẹp trai, nhưng tuổi hơi cao, hơn nữa còn tàn tật.
Vì để ông chủ mình có trải nghiệm tốt nhất, cũng vì xứng với mười vạn tiền lương của mình, ngày nào Thẩm Ý An cũng cẩn thận đủ điều, ân cần hỏi han.
Sự lạnh lẽo trong đôi mắt của người đàn ông dần dần tan chảy.
Ánh mắt của anh khi nhìn cậu cũng càng ngày càng trở nên sai sai.
Hôm hết hạn hợp đồng, Thẩm Ý An đến tận cửa tạm biệt ông chủ của mình.
Cậu cho rằng mình chào hỏi xong thì ngay sau đó sẽ lên tàu điện ngầm trở về trường.
Nhưng trên thực tế thì bây giờ cậu lại 'lên' đùi của ông chủ mình.
Eo Thẩm Ý An bị một đôi tay mạnh mẽ ôm lấy, cậu như một con thú nhỏ cảnh giác, lên tiếng thăm dò: "... Anh Phó?"
Phó Các cột chặt cậu lại, cảm nhận cảm giác mềm mại nơi bàn tay, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai chàng thanh niên: "Ngày nào em cũng mặc áo sơ mi trắng lượn qua lượn lại trước mặt tôi như thế, sao nào, quyến rũ tôi xong thì muốn chạy à?"
Thẩm Ý An: "?"
Đó là vì áo sơ mi trắng rẻ mà!_________________________

Hoan nghênh các cô nhảy hố mớiiii<3
Ngày đào hố 23/9/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top