Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15: Ta là gia bá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Moẹ nó

Tạ Quyển gắt gao nhìn chằm chằm tóc Thẩm Dữ Tinh, trên mặt tựa hồ có hơi phức tạp.

Cùng lúc đó, không ít khả năng nổi lên.

Thẩm Dữ Tinh đã đi vào trong phòng học, cậu bén nhạy chú ý tới ánh mắt Tạ Quyển, chỉ coi hắn bị màu tóc hấp dẫn, không cưỡng nổi đắc ý mà vén vén tóc.

Cậu biết, không người nào có thể thoát khỏi mê hoặc của màu xanh lá cây*.
* Tác giả bị sao ý, lúc xanh biếc lúc xanh lục nên mình chọn xanh lá cây.

Thẩm Dữ Tinh ngồi vào vị trí của mình, Thái Húc Văn lập tức lại gần: "Tinh ca, quá đẹp trai rồi! !"

Thẩm Dữ Tinh cười cười: "Cần ngươi nói?"

Cậu vốn là không sai, coi như nhuộm đầu lông xanh, cũng không cách nào che giấu ngũ quan xuất sắc.

Thái Húc Văn cảm thấy Thẩm Dữ Tinh quá dũng cảm, ngoại trừ hoạt hình, gã chưa từng gặp người trong thực tế dám chơi màu này.

"Nhưng Tinh ca, Thẩm bá phụ không phải không cho ngươi nhuộm tóc sao?" Thái Húc Văn đột nhiên nhớ tới chuyện này.

Thẩm Dữ Tinh: "Nói thật với ngươi, ta là gia bá, gia cũng phải nghe lời của ta."

Cậu thi đứng nhất, Thẩm mẫu hận không thể đem cậu nâng lên cung cấp, cho nên Thẩm Dữ Tinh một phương diện tuyên bố cậu là gia bá.

Cậu thậm chí còn lớn tiếng nói: "Mỗi lần thi đứng nhất, ta đổi màu tóc!."

Thái Húc Văn hai mắt lấp lánh , gọi trâu bò.

Bọn họ đang nói chuyện, Tạ Quyển từ lâu thu hồi ánh mắt, rũ mắt xuống, chỉ có tay nắm bút trở nên trắng.

Vừa mới ý tưởng kia nổi lên liền bị hắn bác bỏ.

Thẩm Dữ Tinh người như vậy, làm sao có khả năng sẽ dùng tiền mua một đống tranh không có giá trị.

Chỉ là trùng hợp thôi.

Tạ Quyển như thế an ủi mình.

Lên lớp Thẩm Dữ Tinh vẫn như cũ gục xuống bàn ngủ, không vì duy trì tính cách thiết lập, mà là tối hôm qua cùng gia sư học được hai, ba giờ sáng.

Lão sư cũng thỉnh thoảng rơi vào cái đầu xanh đọt chuối của Thẩm Dữ Tinh, nguyên nhân không do cậu, thật sự là quá chói mắt.

Tuy rằng lớp học còn có những bạn học khác nhuộm tóc, mà hiển nhiên không có ưu việt như Thẩm Dữ Tinh xung kích.

Thôi, dù sao cũng là số một toàn trường, nói không chắc nhân gia là tốt rồi.

Victoria có diễn đàn danh cho học sinh, có thể từ đó thu được rất nhiều tin tức ngầm, có người chụp trộm Thẩm Dữ Tinh, cho nên không tới giữa trưa, toàn trường người đều biết đến Thẩm Dữ Tinh nhuộm một đầu trâu bò.

Cùng lúc trước Thẩm Dữ Tinh được đứng nhất toàn trường cũng thảo luận, tất cả mọi người biểu thị đã xem không hiểu người này .

【9l: Thẩm Dữ Tinh đứng nhất thật sự là chính hắn thi sao? 】

【36l: Khó giải thích được, Thẩm Dữ Tinh càng ngày càng làm ta cảm thấy thú vị 】

【37l: Đi lên xem một chút đi, trừ hắn ra kia, ai coi hắn là sự việc? 】

【61l: Ỷ vào đây là nặc danh trên diễn đàn thì khoác lác trâu bò a, Thẩm Dữ Tinh có cha hắn đủ khiến người để mắt 】

【68l: Ngươi chính là tiểu đệ đi Thẩm Dữ Tinh, như thế có bản lĩnh liếm hắn】

Trong diễn đàn vì Thẩm Dữ Tinh ầm ĩ đầy đủ mấy trăm lầu, mãi đến tận có một người nhô ra nói một câu:

【 Hắn làm này sẽ không vì hấp dẫn Cố Tuyết Nguyên chú đi? 】

Câu nói này phảng phất một lời thức tỉnh.

Đúng vậy, Thẩm Dữ Tinh nhảy nhót tưng bừng, không phải là vì hấp dẫn Cố Tuyết Nguyên chú ý sao?

Cố Tuyết Nguyên, hoa khôi Victoria, nữ thần 'Thẩm Dữ Tinh'.

Ngày ngày trở thành cẩu liếm Cố Tuyết, 'Thẩm Dữ Tinh' từng vì nàng làm qua rất nhiều điều ngu ngốc, tỷ như trước mặt mọi người bày nến hình trái tim cho nàng, mỗi ngày vì nàng viết một lá thư tình, canh giữ cửa phòng học nàng làm hộ hoa sứ giả vân vân.

Mà Cố Tuyết Nguyên vẫn cứ không thích Thẩm Dữ Tinh, ngược lại với Tạ Quyển ưu ái rất nhiều.

Có thể nói 'Thẩm Dữ Tinh' sở dĩ như vậy chán ghét Tạ Quyển, cũng có rất lớn một phần nguyên nhân chính là Cố Tuyết Nguyên.

Trong diễn đàn Thẩm Dữ Tinh là không phải vì hấp dẫn Cố Tuyết Nguyên chú ý mà rùm beng, chính chủ lại cười thu hồi điện thoại di động.

Vừa nãy lên tiếng đánh thức mọi người chính là Thẩm Dữ Tinh.

Làm một người pháo hôi to lớn trong tiểu thuyết cẩu huyết, chức trách của cậu chính là thúc đẩy nội dung vở kịch, tình cờ trả giá một điểm nhỏ thủ đoạn không tính cái gì.

Rất nhanh Cố Tuyết Nguyên muốn tìm tới cửa .

Thẩm Dữ Tinh suy nghĩ một chút, đem Thái Húc Văn gọi vào trước mặt: "Ngày hôm nay sau khi tan học nhớ chặn đường Tạ Quyển."

Thái Húc Văn ánh mắt sáng lên: "Tinh ca, ngươi lại có kế hoạch?"

Thẩm Dữ Tinh sâu không lường được mà gật gật đầu, Thái Húc Văn một mặt hưng phấn ly khai.

Tan học, Tạ Quyển thu thập xong cặp sách, trên lưng đang chuẩn bị rời đi, mấy người đột nhiên cản ở trước mặt hắn.

Hắn mặt không thay đổi nhìn bọn họ.

Tình cảnh này tựa hồ có hơi nhìn quen mắt, lần trước Thái Húc Văn bọn họ tức giận mắng Thẩm Dữ Tinh cũng như thế.

"Tạ Quyển, qTinh ca có lời muốn nói với ngươi." Thái Húc Văn khẽ nâng cằm, kiêu căng mà nhìn hắn.

Tạ Quyển con ngươi lạnh lùng, mím mím môi, không nói gì.

Thẩm Dữ Tinh một cái tay cắm ở trong túi, từ hậu phương chậm rãi đi ra.

Lúc này học sinh trong phòng học không sai biệt lắm đã đi hết, không nhìn thấy một màn giương cung bạt kiếm cũng không dám ở lại thêm, nhanh chóng dọn dẹp một chút liền chạy.

Chạng vạng ánh nắng chiều xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào, Thẩm Dữ Tinh hơn nửa người đắm chìm trong trong đó.

Thiếu niên biểu tình lộ liễu, mặt mày phảng phất bị hỏa rèn luyện, khóe miệng hơi giương lên, lộ ra cỗ thiếu niên kiệt ngạo.

Trong lúc hoảng hốt Tạ Quyển còn tưởng rằng thấy được thiếu niên bên trong bức hoạ kia, mãi đến tận hắn đi tới trước mặt mình, cũng đem tay khoát lên trên vai hắn, Tạ Quyển mới vừa tỉnh giấc chiêm bao.

Thẩm Dữ Tinh đưa tay khoát lên trên vai Tạ Quyển, ánh mắt chân thành mà nhiệt liệt: "Là như vậy, Tạ Quyển đồng học, nghe nói ngươi gần nhất trong nhà khó khăn, ta muốn trợ giúp ngươi."

Tạ Quyển: "..."

Hắn ngước mắt, nhìn chăm chú vào Thẩm Dữ Tinh, không từ trên mặt của cậu nhìn thấy mảy may trào phúng hoặc là bỡn cợt, phảng phất thật sự cậu nói như vậy đến giúp đỡ hắn.

Đại khái là bị người này đầu độc sự chân thành, Tạ Quyển nhìn cậu, không có phản kháng, cũng không có mở miệng.

Thẩm Dữ Tinh nở nụ cười: "Bảo mẫu nhà ta gần đây nghỉ làm, nghĩ đến ngươi thật hợp thích hợp, như thế nào, có muốn tới hay không thử một lần?"

Dứt lời, Thái Húc Văn chờ người dồn dập cười to.

Người nào không biết mẹ Tạ Quyển của hắn ở công trường làm cơm cho người khác, nếu để cho Tạ Quyển đi làm bảo mẫu nhà Thẩm Dữ Tinh, Thái Húc Văn khẳng định mỗi ngày bái phỏng.

Tạ Quyển sắc mặt cũng khó coi mấy phần.

"Ngươi sẽ không tức giận chứ? Ta chân tâm mà suy nghĩ cho ngươi a, ai cũng có thể không hiểu ta, chỉ có ngươi không được."

Thẩm Dữ Tinh ngữ khí càng khẩn thiết rất nhiều: "Như vậy, ngươi ngày hôm nay cùng ta về nhà đi ~ "

Tạ Quyển hít một hơi thật sâu, kềm chế đáy mắt cuồn cuộn mây đen: "Ngươi..."

Hắn chính muốn nói chuyện, nơi cửa truyền đến một đạo trong suốt giọng nữ: "Thẩm Dữ Tinh, ngươi chớ quá mức."

Thẩm Dữ Tinh làm bộ bị hù đến: "Tuyết Nguyên, sao ngươi lại tới đây?"

Người tới chính là Cố Tuyết Nguyên, bởi vì ban ngày nặc danh trên diễn đàn, nàng lại bị chị em tốt trêu chọc vài câu, tâm lý phi thường không thoải mái, dự định tìm Thẩm Dữ Tinh nói rõ ràng, làm cho cậu từ nay về sau đều đừng tiếp tục quấn quýt lấy mình.

Ai biết nàng vừa tới, gặp được Thẩm Dữ Tinh đang bắt nạt Tạ Quyển.

Cố Tuyết Nguyên rất thưởng thức Tạ Quyển, dĩ nhiên là với thế lực trong nhà Thẩm Dữ Tinh càng nhìn không lọt, không nhịn được đứng ra thay Tạ Quyển nói chuyện.

Cố Tuyết Nguyên nhìn cậu chằm chằm nói: "Tạ Quyển không cần ngươi chó má làm bảo mẫu, bổn tiểu thư sẽ thay hắn tìm người tốt hơn!"

Thẩm Dữ Tinh nở nụ cười.

Mục đích đã đạt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top