Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Tui thật ngu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Moẹ nó
Chiều nay mình đã thi xong nên edit nhanh để bù cho các cô nè
------------------------------------------------
Từ phía đối diện, Lan Lăng Mộ Vương rep lại, Thái Húc Văn cũng ngửi được khí tức nguy hiểm.

Lấy kết quả làm trọng, Lan Lăng Mộ Vương nhảy tùm lum từ bụi cỏ này sang bụi cỏ khác, giết chết Thái Húc Văn.

Giết xong không quên khịa lại.

[ Tất cả ] Ăn ta một pháo ( Lăn Lăng Mộ Vương ): Như thế nào a Chiêu Quân, kêu chồng mày tới giết tao đi.

[ Tất cả ] Xem vị trí của ta ( Trăm Dặm Huyền Sách ): Ha ha, lão bà đừng sợ, anh giúp em trả thù.

[ Tất cả ] Ăn ta một pháo ( Lan Lăng Mộ Vương ): Tao lại sợ mày quá cơ.

Thẩm Dữ Tinh xác thực thực hiện lời hứa, chỉ cần Thái Húc Văn chết một lần, cậu sẽ đuổi Lan Lăng Mộ Vương đến khi bỏ chạy.

Nhiều lần có qua có lại, thi thể Thái Húc Văn cơ hồ trải rộng góc hẻm núi, đoàn chiến bên trong chết trước cũng nhất định là gã, chơi đến cuối cùng Thái Húc Văn tâm trạng muốn nổ tung.

Mặc dù Thẩm Dữ Tinh nổ lực đánh thắng du hí, Thái Húc Văn thành công lên vương giả, mà gã nhìn chiến tích 0/15/7, làm sao cũng không cao hứng nổi.

Thẩm Dữ Tinh quét mắt nhìn chiến tích của gã, khoé miệng cười lên: "Chơi nữa không? Tao tin có thể thắng lần nữa."

Thái Húc Văn: "Không không không không không!"

Gã hành muốn điên luôn, không muốn tiếp tục .

Gã luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng, Anh Tinh hình như cố ý đưa gã tới để Lan Lăng Mộ Vương giết, thế nhưng anh Tinh làm sao hại gã đây, gã vừa không có đắc tội anhTinh, cho nên nhất định là ảo giác của gã.

Thẩm Dữ Tinh hiện tại cằn nhằn: "Đáng tiếc không bảo vệ tốt cho ngươi, là nam nhân nói thật là cực kỳ thất trách, ngươi yên tâm, lần sau ngươi cùng ta chơi, ta mang ngươi giết chết đối diện."

Thái Húc Văn: "Cảm tạ Tinh ca..."

Lúc thời gian nghỉ trưa kết thúc, Thái Húc Văn một mặt hoảng hốt về tới chỗ ngồi của mình, đầy đầu tư tưởng đều là Tinh ca đối với gã thật là tốt a.

Chương trình học buổi chiều Thẩm Dữ Tinh như trước nghe rất nghiêm túc, mà bởi cơ sở không vững, rất nhiều tri thức của cậu đều là kiến thức nửa vời.

Đây đều là lúc trước cậu chưa thức tỉnh ý thức, trầm mê với thiết lập tính cách xây dựng con ông cháu cha, lên lớp không phải ngủ chính là chơi game, dẫn đến cậu hiện tại chỉ có trình độ sơ trung.

Cậu biết đến điều này là không được, tiếp tục như vậy cậu làm sao mới có thể so với Tạ Quyển, sau đó tàn nhẫn mà trào phúng hắn.

Bất quá sau khi thức tỉnh ý thức, Thẩm Dữ Tinh cảm thấy được nội dung trong sách đảo lộn cũng không phải khó như vậy, không biết tại sao trước đây nhìn sách dường như nảy ra sinh lý tính chán ghét học tập.

Biết mình còn có thể cứu, quyết định nhanh chóng có biện pháp đề cao thành tích.

Tan học, Thẩm Dữ Tinh bị vật lý lão sư Vật lý, bố trí năm đề bài thi.

Cẩn thận quan sát biểu tình Thẩm Dữ Tinh lão sư không có nhìn thấy từ trên mặt cậu nét chống cự, trái lại thấy được nồng đậm hứng thú cùng cảm kích.

"Quá tốt rồi lão sư, em đang lo không tìm được bài thi để làm." Trước đây đều bị cậu ném vào thùng rác.

Thẩm Dữ Tinh đem bài thi nhét vào cặp sách, phất tay hướng mặt Mộng lão sư nói đừng.

Ngồi lên siêu xe đón cậu, Thẩm Dữ Tinh lơ đãng nhìn phía ngoài cửa sổ, Tạ Quyển đứng trước tại trạm xe buýt chờ xe.

Thẩm Dữ Tinh biết đến nhà hắn ở rất xa, mỗi ngày đều cần thiết chờ giao thông công cộng, về đến nhà phỏng chừng trời cũng tối rồi.

Cậu ngồi thẳng thân thể, dặn dò tài xế: "Nhìn thấy người phía trước không?"

Tài xế liếc nhìn, là cặp sách ngay lưng thiếu niên: "Hình như là học sinh trường thiếu gia đang học ."

Thẩm Dữ Tinh: "Đúng, đợi lát nữa ngươi trực tiếp tăng tốc từ trước mặt cậu ta xông tới, nhớ kỹ nhất định phải vẽ ra một vòng hoa mỹ bóng xe."

Tài xế: "... Thiếu gia, làm như vậy ý nghĩa gì?"

Thẩm Dữ Tinh: "Đừng hỏi."

Tài xế: "Ừm..."

Tài xế chà xát mồ hôi trán , dựa theo Thẩm Dữ Tinh dặn dò đạp ga nhanh chóng vọt qua, thân xe màu bạc quả thực vẽ ra một vòng bóng xe đẹp đẽ.

Trạm xe buýt tới vừa vặn có học sinh đi qua bị khói đuôi xe phun đầy mặt, oán hận nói: "Ai vậy, như vậy không tố chất."

"Hình như là xe của Thẩm Dữ Tinh."

"Thẩm Dữ Tinh? Kia không sao rồi."

"Ta vừa mới chuyển đến, các ngươi nói Thẩm Dữ Tinh là ai a?"

"Một cái người không dễ trêu chọc, va vào hắn ngươi liền xong."

...

Tạ Quyển đứng ở một bên cạnh rũ mắt vỗ vỗ vạt áo, trầm mặc đi tới xe công cộng vừa tới.

Tạ Quyển ở nội thành lề sách vách trong huyện thành nhỏ, mỗi ngày sau khi tan học phải cưỡi xe hai giờ về đến nhà, làm xong toàn bộ việc trong nhà cùng cả nhà cơm tối mới có thể bắt đầu làm bài tập, đều bận đến hừng đông mới có thể vào ngủ.

Tạ Quyển mới vừa vào cửa, liền nhìn thấy một mảnh ngổn ngang trong phòng khách, trong đó nhiều nhất là vỏ chai rượu, còn có một vỏ chai rượu ngã quắp bên trong ta nam nhân say thành bùn nhão.

Hắn mặt không thay đổi vượt qua đất đầy tàn tạ, đem cặp sách cất vô phòng mới đi ra thu thập.

Trong phòng Tạ Tử Đình nghe thấy tiếng vang chạy đến: "Ca."

"Làm sao vậy?" Tạ Quyển quay đầu.

Tạ Tử Đình ngửa đầu nói: "Ca đi nghỉ ngơi đi, đệ tới thu thập."

Tạ Quyển không đáp ứng: "Viết đệ làm bài tập đi."

Tạ Tử Đình mím môi không nói lời nào, cúi người nhặt lên vỏ chai rượu trên đất, bởi vậy Tạ Quyển cũng không để ý tới nữa.

Cùng đệ đệ đồng thời thu thập xong phòng khách, Tạ Quyển xoay người đi vào nhà bếp làm cơm tối, Tạ Tử Đình ở bên cạnh hắn hỗ trợ, tuy rằng năm nay vừa mới lên tiểu học đệ ấy cũng không giúp đỡ được gì.

Vẫn luôn đợi đến thời điểm cơm làm xong, nam nhân say khướt trên đất mới loạng choà loạng choạng mà đứng lên ngồi xuống bên bàn cơm.

Lúc ăn cơm, Tạ Tử Đình tiểu tâm dực dực đối với Tạ Kiến Sơn nói: "Ba, lão sư nói muốn đóng phí vật chất năm nay, muốn..."

'Năm mươi đồng' ( nguyên văn là miếng, tớ không chắc nên chỉnh đại ) không nói ra, liền bị Tạ Kiến Sơn không nhịn được đánh gãy: "Tiền ở đâu ra, hỏi mẹ ngươi đi."

Tạ Kiến Sơn ngày hôm qua đánh bài đem tiền trên người đều thua sạch , tâm tình buồn bực ông ta đi bên ngoài quầy hàng trong khách sạn xa mua một hòm rượu, uống được hừng đông mới ngủ , lúc này choáng váng , thiếu kiên nhẫn nghe đến chữ 'Tiền' này.

Tạ Tử Đình cúi đầu, cũng không dám nói nữa, vùi đầu ăn cơm.

Sau khi ăn xong, Tạ Quyển đem đệ đệ gọi vào gian phòng, đưa cho đệ một tấm năm mươi.

Tạ Tử Đình lắc đầu một cái, biểu tình kiên định: "Ca, ta không muốn, trường học ca thức ăn nhà ăn rất quý."

Toàn gia đều dựa vào Tạ mẫu ở công trường nấu cơm cho công giãy giụa một chút lưng gầy còm lương chống đỡ, cho nên Tạ Tử Đình lúc nhỏ liền đã hiểu được cực khổ.

Đệ ấy năm nay mới vừa lên năm nhất, vốn muốn nếu là Tạ Kiến Sơn không cho, sau khi tan học đi trên đường nhặt chút bình nước khoáng bán đổi tiền, khẳng định cũng có thể góp đủ đóng tiền vật vật chất.

Tạ Tử Đình đem biện pháp nói cho Tạ Quyển, ngước đầu khẩn cấp muốn lấy được khích lệ của ca ca.

Tạ Quyển chỉ xoa xoa tóc của đệ: "Không cần đệ làm những thứ này. Cầm."

Tạ Quyển đem tiền để vào tay đệ, còn giữ một chút dư.

Tạ Tử Đình há miệng còn muốn nói điều gì, mà Tạ Quyển đã đứng dậy rời đi, đi tới nhà bếp rửa bát.

Nhìn bóng lưng ca ca, Tạ Tử Đình xiết chặt tiền mặt trong tay.

Thẩm Dữ Tinh về tới nhà xanh vàng rực rỡ.

Thẩm phụ không ở nhà, nghe nói là bị chuyện của công ty ngáng chân, Thẩm Dữ Tinh quyết định tạm thời cũng chỉ có thể cùng Thẩm mẫu nói.

"Cái gì? Con muốn mời thầy dạy kèm tại nhà?" Thẩm mẫu một mặt khiếp sợ.

"Đúng, ngày hôm nay lên lớp con lơ đãng ngẩng đầu, bị trong miệng lão sư hàm số sâu sắc hấp dẫn, con như đói như khát mà nghe xong tiết học, lúc này mới ý thức được chính mình trước đây phạm vào lỗi lầm lớn đến mức nào, mà hiện tại , con muốn tận lực bù đắp." Thẩm Dữ Tinh chân thành mà nói: "Con muốn thi đứng đầu."

Thi số một, sau đó làm người song tính.

Thẩm mẫu không biết cậu sâu trong nội tâm chân thật nhất chí nguyện vọng, hiện tại nhi tử rốt cục thông suốt mà vạn phần cảm động.

Ông trời mở mắt, Thẩm gia có người nối nghiệp!

Nàng kích động từ trên ghế sa lông đứng lên: "Ta phải nhanh lên nói cho lão Trầm cái tin tức tốt này!"

Thẩm Dữ Tinh: "Mẹ, kia thầy dạy kèm tại nhà..."

Thẩm mẫu: "Mời, mời 10 người luôn!'' 

Thẩm mẫu đi gọi điện thoại cho Thẩm phụ, Thẩm Dữ Tinh liền trở về phòng của mình làm bài thi.

Muốn từ đáy nhảy một cái thành thứ nhất vẫn có chút độ khó, mà Thẩm Dữ Tinh hạ quyết định chuyện cần làm sẽ không có đường lui ra.

Đầu tiên trước hết bắt đầu từ bài thi vật lý, lão sư vật lý đại khái vẫn lo lắng Thẩm Dữ Tinh sẽ không làm, cho cậu đều là tiêu đề cơ bản, đề đại khái giống nhau, chỉ cần đối phó một đề, còn lại cơ bản cũng không có vấn đề gì.

Thẩm mẫu bưng một bàn hoa quả tiến vào, vừa vui mừng lại lo lắng: "Tuy rằng học tập rất trọng yếu, nhưng vẫn phải chú ý thân thể a."

Thẩm Dữ Tinh thời khắc duy trì thiết lập tính cách đam mê khoác lác: "Lần này, yên tâm đi mẹ, viết này đối với con mà nói cũng chỉ là vui đùa một chút mà thôi."

Thẩm mẫu nhất thời an tâm: "Mẹ và cha con nói muốn thỉnh gia sự, cha nói sẽ đích thân chọn cho con một lão sư."

Trong nhà Thẩm Dữ Tinh cùng Thẩm mẫu quan hệ thân mật nhất, điều này bởi vì Thẩm mẫu vô điều kiện sủng cậu, mà Thẩm phụ làm người đoan chính, không chịu được đứa con nhà mình càng ngày càng sai lệch tính cách, thỉnh thoảng phải chửi mắng cậu một trận, cho nên hai người đã rất lâu không tâm bình khí hòa nói chuyện nhiều .

Thẩm Dữ Tinh nhớ mang máng lần trước cậu cùng Thẩm phụ giao lưu, hay bởi vì cậu đem lọ hoa Thẩm phụ yêu tha thiết đánh nát, hai người không chỉ có cãi lớn một trận, cậu hoàn toàn buông lời muốn đem đồ cổ bảo bối của Thẩm phụ đều đập nát, tức giận đến mức Thẩm phụ suốt đêm báo danh biến hình kế.

Những điều như vậy sự kiện không ít, tổng kết ra một chút chính là, cha không gảy không nút nuôi con bất hiếu.

Thẩm Dữ Tinh: "Là tự mình thiêu cá mập người của ta đi..."

Thẩm mẫu không nghe rõ: "Cái gì?"

Thẩm Dữ Tinh: "Không, ba ba thật tốt!"

Đây là Thẩm Dữ Tinh lần đầu nhắc tới Thẩm phụ không có phẫn nộ như vậy, Thẩm mẫu một bên kinh ngạc, một bên cảm khái hài tử đúng là lớn rồi.

Thẩm mẫu dặn dò vài câu liền rời đi, Thẩm Dữ Tinh ăn hoa quả, không nhịn được hồi tưởng lại trong mộng kết cục vợ chồng Thẩm gia.

'Thẩm Dữ Tinh' bị ép thôi học, Thẩm phụ không muốn nhìn thấy cậu không có việc gì cả ngày suy sụp tinh thần, liền đem cậu mang vào trong công ty học tập, nhưng cậu thật là tên rác rưởi, không chỉ có cái gì cũng làm tốt, thậm chí sau đó cũng bởi vì cậu có một đại khuyết điểm, công ty cao ốc sắp không xong, Thẩm phụ trong một đêm già đi mười tuổi.

Thời điểm Thẩm Dữ Tinh vào trại giam, Thẩm phụ chính vì cứu lại công ty mà sứt đầu mẻ trán, còn phải chung quanh chạy gấp rút tìm kiếm quan hệ cứu cậu ra tù, cuối cùng vất vả mà chết.

Qua đời trước một phút, Thẩm phụ thậm chí bởi vì cứu Thẩm Dữ Tinh đi ra trong điện thoại khi đang cầu người.

Thẩm phụ chết rồi, Thẩm mẫu bất kham trong một đêm biến hóa nghiêng trời, ăn lượng lớn thuốc ngủ theo trượng phu cùng đi.

Nghĩ tới đây, Thẩm Dữ Tinh một trận khó chịu.

Cho dù từ nhỏ đến lớn Thẩm phụ chưa bao giờ đối với cậu từng có sắc mặt tốt, nhưng cuối cùng vẫn cứ tâm niệm cậu, cũng chỉ có không quen ngôn từ của phụ thân.

Thẩm Dữ Tinh không nhịn được nước mắt mông lung, hắn muốn gọi điện thoại cho Thẩm phụ gọi.

Điện thoại chuyển được, Thẩm phụ trước sau như một cẩn thận âm vang lên: "Làm cái gì?"

Thẩm Dữ Tinh: "Nha nha nha ba ba, con chính là ngu ngốc."

Thẩm phụ: "?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top