Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 58: Trượng nghĩa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kiều Thời Niệm thu hồi tươi cười trên mặt: "Ai chờ anh ta, tôi xuống uống nước."

"Tiên sinh đã gọi điện thoại về báo rằng hôm nay người đi công tác, sẽ không trở về."

Vương thẩm vẻ mặt hiểu rõ: "Phu nhân, tiên sinh sợ cô không quan tâm, mới gọi điện thoại báo cho tôi biết, thực ra là cho cô biết lịch trình của ngài ấy."

"Tiên sinh chủ động quay về phòng ngủ chính, đây là chuyện tốt. Phu nhân cũng đừng cãi cọ với tiên sinh nữa, hay mang đồ đạc của ngài ấy đặt trở lại trong phòng đi thôi." Vương thẩm tận tình khuyên nhủ.

Kiều Thời Niệm nói: "Dì Vương, nếu không dì giúp tôi thu dọn phòng khách một chút, tôi sẽ nhường lại phòng ngủ chính cho Hoắc Nghiên Từ."

Vương thẩm "...."

Mang nước quay lại phòng, Kiều Thời Niệm gửi cho Chu Dương Ưng một tin nhắn 'Thay tôi cảm ơn bạn của anh, hôm nào đó mời hai người ăn cơm.'

Chu Dương Ưng trả lời đó là việc nhỏ, bảo cô không cần khách sáo.

Toàn bộ quá trình đều không hỏi cô đã xảy ra chuyện gì, vì sao phải hack hệ thống giám sát.

Loại hành động tôn trọng này làm cho Kiều Thời Niệm đối với Chu Dương Ưng lại càng có ấn tượng tốt hơn.

Ngày hôm sau, Kiều Thời Niệm lại tới gặp mặt Đồ Nhã Lệ.

Cô tỏ ý muốn lấy một trăm triệu cá nhân ra đầu tư, làm cho công ty trước mắt xử lý trước một số chuyện, kéo dài thời gian sẽ nghĩ ra biện pháp.

Đồ Nhã Lệ cảm kích Kiều Thời Niệm rất nhiều, kiên trì để Kiều Thời Niệm nắm giữ cổ phần, số lượng cổ phần còn cao hơn giá thị trường hiện tại, hơn nữa còn lập tức mời luật sư làm hợp đồng chuyển nhượng.

"Thời Niệm, tôi vô cùng biết ơn cô, mặc dù biết rõ tình hình hiện tại nhưng vẫn ra tay giúp đỡ, đây đều là những gì cô đáng được nhận, xin đừng từ chối."

Kiều Thời Niệm cũng biết thành ý của Đồ Nhã Lệ là thật, cũng không cự tuyệt nữa.

Sau khi từ chối lời mời dùng bữa của Đồ Nhã Lệ, cô rời khỏi Minh Mao.

Xe vừa đi không bao lâu, Kiều Thời Niệm cảm thấy lốp xe có vẻ không ổn.

Vừa xuống xe muốn kiểm tra tình hình, hai người đàn ông cao lớn trên người mặc tây trang, đeo kính đen từ đâu đi tới phía cô.

Xem bộ dạng bọn họ, có vẻ như vẫn đi theo xe của cô, vì vậy nên đối với tình huống phát sinh này cũng không có chút bất ngờ nào.

Chẳng lẽ, là bọn họ cố tình sắp xếp?

Kiều Thời Niệm cảm thấy không ổn, liền muốn lấy di động ra báo nguy, đối phương lập tức đã mở miệng: "Kiều tiểu thư, Mạc thiếu muốn gặp cô."

Nghe được lời này, Kiều Thời Niệm hơi nhẹ nhàng thở ra, ít nhất cô cũng biết hai người này không phải muốn bắt cóc cô.

Nhưng cũng không thể không cảnh giác, Mạc Tu Viễn cũng không dễ đối phó, đặc biệt lần trước tại quán ba, bọn họ còn xảy ra mâu thuẫn như vậy.

Hai người đàn ông vạm vỡ trước mặt này Kiều Thời Niệm đánh không lại, cũng không thể trốn thoát, vì thế rất hợp tác: "Mạc thiếu của các người đang ở đâu?"

Theo hai người bọn họ lên xe, cả quãng đường Kiều Thời Niệm vẫn im lặng, cũng không có hành động gì gây chú ý.

Sau đó không lâu, xe dừng lại trước một tòa nhà kiến trúc hiện đại, nhìn đến bên trên "Tập đoàn Viễn Chinh", Kiều Thời Niệm có chút ngạc nhiên.

Còn tưởng rằng Mạc Tu Viễn sẽ đưa cô đến một ngôi nhà bỏ hoang nào đó hoặc một khu rừng xa xôi, tra tấn cô sau đó bỏ cô lại mà cô không thể cầu cứu ai.

Kết quả, lại đưa cô tới công ty của hắn?

Rất nhanh, Kiều Thời Niệm được đưa tới văn phòng của Mạc Tu Viễn.

Văn phòng của hắn được thiết kế rất hiện đại, đầy đủ tiện nghi lại trang hoàng xa hoa, rất thoải mái, rất biết hưởng thụ, trái ngược với chỗ kia của Hoắc Nghiên Từ.

Trong văn phòng không chỉ có quầy ba, còn có khu vực trà đạo, còn có một sân gôn nhỏ cùng nhiều thiết bị phục vụ cho việc giải trí.

Kiều Thời Niệm cảm thấy đây không giống như phòng làm việc mà giống như phòng hưởng thụ thì đúng hơn.

"Mạc thiếu, Kiều Thời Niệm đã tới." Một vệ sĩ gõ cửa, cung kính nói.

"Rầm" một tiếng, Mạc Tu Viễn đap vào đống tài liệu trên bàn, tài liệu rơi xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn tú nhưng ác độc của hắn.

Vệ sĩ dường như không ngạc nhiên về chuyện này, đưa Kiều Thời Niệm tới trước mặt hắn, sau đó lui ra ngoài cửa.

"Kiều Thời Niệm, mời ngồi!"

Mạc Tu Viễn nâng ly rượu, chân gác lên bàn làm việc, vẻ mặt bất cần đời nói: "Biết tôi vì sao mời cô tới đây không?"

"Không biết" Kiều Thời Niệm bình tĩnh nói: "Nhưng tôi trước tiên muốn xin lỗi chuyện của Tạ Lập Hùng lần trước đã hiểu nhầm anh."

Mạc Tu Viễn cười lớn: "Cô cũng rất thức thời, còn biết giải thích trước. Cô không nghĩ là Hoắc Nghiên Từ cũng nên xin lỗi vì đã phá chỗ của tôi sao?"

Kiều Thời Niệm biết Mạc Tu Viễn đang cố ý làm khó, liền hòa hoãn nói: "Thực xin lỗi, tôi cũng không biết anh ta sẽ dẫn người tới, còn làm náo loạn như vậy."

Kiều Thời Niệm chỉ xin lỗi vầ cũng không đề cấp đến chuyện Mạc Tu Viễn muốn bắt cóc cô.

Mạc Tu Viễn tâm tình thực sự tốt lên vài phần, hắn chỉ tay vào một chai XO lớn trên quầy ba, ánh mắt giảo hoạt nhìn Kiều Thời Niệm.

"Nếu cô đã biết nhận sai như vậy, uống cạn chai rượu kia để nhận thể hiện thành ý rồi chúng ra tiếp tục nói tiếp vấn đề bồi thường tổn thất tinh thần."

Chưa bàn đến tửu lượng thấp của Kiều Thời Niệm, ngay cả người uống tốt chỉ sợ uống xong chai rượu kia cũng sẽ gục ngã.

Kiều Thời Niệm nói: "Mạc thiếu gia, chai rượu này tôi không uống được. Chuyện xảy ra ở quán ba lần trước là ngoài ý muốn. Tôi tin là anh cũng đã điều tra được. Hoắc Nghiên Từ biết tin tức về Tạ Lập Hùng không liên quan tới tôi, vậy nên tôi cũng không có phản bội anh."

"Nhưng anh ta phá quán ba của tôi thì đúng là vì cô."

Mạc Tu Viễn đặt cái ly xuống nói: "Cô diễn một vở kịch làm như Hoắc Nghiên Từ không có tình cảm với cô, cô phải đối đầu với anh ta. Nhưng anh ta lại quan tâm cô như vậy. Cô không phải đang lợi dụng tôi để củng cố tình cảm của hai người chứ?"

Ở góc nhìn của Mạc Tu Viễn, hiểu theo cách đó cũng không sai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top