Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 85. Hoắc Nghiên Từ đồng ý ly hôn 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương thẩm thì thầm: "Tôi đã hỏi lúc tiên sinh trở về, ngài ấy nói không phải đi xã giao."

"Có thế là có việc đột xuất." Kiều Thời Niệm nói: "Dì làm việc đi, tôi về phòng nghỉ ngơi."

Kiều Thời Niệm trở lại phòng ngủ, Hoắc Nghiên Từ đang ngồi trên sofa như là đang chờ cô.

Kiều Thời Niệm cau mày: "Anh có mất trí nhớ không? Tôi đã nói từ hôm nay trở đi, anh đừng vào phòng này nữa."

Hoắc Nghiên Từ bắt chéo đôi chân dài, lạnh lùng nói: "Kiều Thời Niệm, chúng ta tính toán một chút nhé?"

"Tôi phải tính toán chuyện gì với anh?"

Hoắc Nghiên Từ từ bên cạnh lấy ra một tập tài liệu ném cho cô: "Cô đã đầu tư vào Minh Mao?"

Kiều Thời Niệm không ngạc nhiên khi Hoắc Nghiên Từ biết về điều này, cô lạnh lùng nói: "Không dùng tiền của anh, đó là tiền hồi môn của tôi."

Hoắc Nghiên Từ có chút khó chịu.

"Tôi đang nói về tiền sao?"

"Ngoài tiền ra, còn gì để nói sao?"

"Chuyện xảy ra ở tiệc rượu đêm qua toàn bộ đều là kế hoạch của cô?"

Kiều Thời Niệm lúc này mới có phản ứng: "Anh cảm thấy tôi vì kế hoạch của Minh Mao đêm qua cho nên nghi ngờ tôi mua chuộc người của khách sạn để làm Bạch Y Y bị thương?"

Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng của Kiều Thời Niệm chẳng hề để ý lời anh nói mà chỉ mỉa mai trào phúng, Hoắc Nghiên Từ chỉ cảm thấy cơn giận dữ trong lòng đang từ từ bốc lên.

Hoắc Nghiên Từ lạnh lùng nói: "Những việc như thế này cô cũng không phải chưa từng làm."

Nghe vậy, Kiều Thời Niệm không trả lời mà phá ra cười một tiếng.

Bất kể là kiếp trước hay kiếp này, Hoắc Nghiên Từ vẫn luôn là không tin tưởng cô.

Mỗi lần Bạch Y Y gặp chuyện ngoài ý muốn, anh ta luôn luôn là người đầu tiên nghi ngờ cô.

"Hoắc Nghiên Từ, ly hôn đi, ngay bây giờ."

Kiều Thời Niệm cảm thấy bản thân không thể chịu đựng như thế này thêm một giây nào nữa: "Anh cùng với Bạch Y Y của anh, hai người hãy sống chết mà giữ lấy nhau đi, đừng rời khỏi nhau mà đi ra ngoài gây thị phi nữa."

Lời này của Kiều Thời Niệm thực sự chọc điên Hoắc Nghiên Từ: "Cô đừng cho rằng đem chuyện ly hôn ra là có thể uy hiếp được tôi cho lên hết lần này tới lần khác nhắc tới."

"Vậy anh bị uy hiếp rồi sao?" Kiều Thời Niệm ép hỏi.

"Buồn cười." Hoắc Nghiên Từ lạnh lùng nói: "Ngày mai tôi sẽ kí đơn ly hôn, đến lúc đó cô muốn lập tức lấy chứng nhận ly hôn tôi cũng theo cô tới cùng."

Nói xong, Hoắc Nghiên Từ thô lỗ cầm tập tài liệu, đi thẳng ra ngoài.

Kiều Thời Niệm giật mình sửng sốt một lát, sau đó liền thả lỏng mà nằm trên giường.

Hoắc Nghiên Từ rốt cuộc cũng không chịu được đã đồng ý ly hôn.

Cô có thể được tự do rồi.

Kiều Thời Niệm mở di động ra, muốn đem tin tốt này báo cho Phó Điền Điền.

Lúc này mới biết, dòng trạng thái công khai buổi sáng nhận được rất nhiều bình luận.

Xem một chút, ngoài những thành viên trong ban nhạc của Chu Dương Ưng còn có Mạc Tu Viễn cũng đồng tình với cô, còn để lại cho cô một bình luận "Quay đầu là bở, chúc mừng lên bờ."

Mạc Tu Viễn nói đến chuyện lên bờ, ý chỉ cô không nên yêu Hoắc Nghiên Từ nữa, nên tự yêu chính bản thân mình sao?

Kiều Thời Niệm không quan tâm chuyện hắn vui sướng khi có người gặp họa.

Kiều Thời Niệm đang định gửi tin nhắn báo tin cho Phó Điền Điền thì cô ấy lại gọi video cho cô.

"Điền Điền, mình đang chuẩn bị gọi cho cậu, chúng ta thật là tâm linh tương thông."

"Tương thông cái rắm." Phó Điền Điền có chút tức giận: "Cậu không phải trong bình luận buổi sáng nói đến tối sẽ gọi cho mình sao? mình chờ cả một ngày cũng không nhận được cuộc gọi nào."

Kiều Thời Niệm lúc ấy vội tới Minh Mao, trong tin nhắn nói buổi tối sẽ liên lạc với cô ấy, sau đó cô lại cùng đi chơi với nhóm của Chu Dương Ưng, tâm tình thoải mái tự do, cũng quên mất phải tâm sự với Phó Điền Điền.

"Hiện tại vẫn đúng lúc mà, không sớm không muộn." Kiều Thời Niệm cười cười.

Phó Điền Điền cũng không muốn tranh luận thêm về vấn đề này, trực tiếp hỏi: "Chuyện tối hôm qua là sao vậy? Tin tức nhiều như vậy, mình vừa mở ra liền thấy."

Kiều Thời Niệm đem chuyện phát sinh tối qua kể lại qua loa cho Phó Điền Điền.

"Cho nên, khi cậu phát hiện có người chụp lén phía sau liền tận dụng thời cơ, cho tin tức được phát ra sao?"

"Đúng vậy, dù sao bọn họ cũng sẽ đem mình viết thành một dạng đáng thương buồn thảm, còn chế giễu, vậy mình chỉ còn cách lợi dụng cơ hội này để đứng lên."

"Cậu giỏi thật. Tại sao trong tình huống buồn bã như vậy vẫn có thể nghĩ ra cách để truyền thông chứ?"

Phó Điền Điền lại nói: "Nếu là trước kia, cậu chắc chắn sẽ nghĩ đủ mọi cách để cho Hoắc Nghiên Từ không thể rời khỏi bữa tiệc."

Khi Phó Điền Điền nhắc tới, Kiều Thời Niệm thực sự nghĩ tới bữa tiệc.

Kiếp trước, cô vì Hoắc Nghiên Từ mà đối đầu với Bạch Y Y, nghe theo xúi giục của Trình Uyển Hân, hẹn Bạch Y Y ở một quán cà phê để nói chuyện.

Kết quả chưa nói được vài câu, Bạch Y Y đột nhiên vị đèn chùm ở trong quán rơi trúng.

Mọi người còn chưa kịp phản ứng đã thấy Hoắc Nghiên Từ đột nhiên xuất hiện ở cửa quán.

Nhìn thấy cả người Bạch Y Y toàn là máu, không phân biệt đúng sai liền trách cô cố ý sắp xếp sự việc như vậy.

"Chỉ lệch thêm một chút nữa, chiếc đèn này sẽ rơi trúng đầu Bạch Y Y, cô tại sao lại ác độc như vậy?"

"Không phải em, em không biết tại sao lại như vậy."

"Người là cô hẹn đến, địa điểm là cô chọn, cô còn không biết tại sao ư?"

Hoắc Nghiên Từ vừa trách móc cô, vừa muốn bế Bạch Y Y tới bệnh viện.

Cô tức giận muốn giải thích rõ ràng nhưng bị Hoắc Nghiên Từ đẩy ra, đập vào góc bàn, bị thương cột sống thắt lưng tới tận nửa tháng mới hồi phục.

...............

Kiếp này Bạch Y Y lại bị đèn rơi trúng.

Những sự kiện giống nhau nhưng ở thời điểm và địa điểm khác liệu có phải chỉ là sự trùng hợp hay không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top