Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2. BỎ QUA QUÁ KHỨ

              Họ là ai? Sao quen quá, đó là GIA ĐÌNH của mình sao"
          " Gia đình mình có họ sao chẳng phải chỉ có ba người là cha ,mẹ và mình " 
          
      Giọng nói ấm áp của mẹ vang lên     "Con nhìn xem đó mới là nơi con thuộc về" ánh sáng sau chiếc cửa chói lóa
           "Mẹ à, mẹ ở đâu vậy" Callima gào khóc
           " Đến đó đi con ở đó là những người bạn của con họ sẽ bên cạnh con" Cha nói trầm thấp
           " Không cha mẹ con chỉ muốn ở bên... hai người... sống cuộc sống... ba người hạnh phúc thôi" Callima khóc nấc lên
          " Không con yêu con không thuộc về nơi này, hãy đối mặt với hiện thực, cha mẹ sẽ mãi ở bên con" hai người đồng thanh
           " Nhưng con muốn ở bên cạnh hai người" Callima nói lớn lên trên
           " Chúng ta luôn luôn bên cạnh con, ở trong trí nhớ và trái tim con hãy cầm lấy chiếc vòng này và đi đi" cha mẹ đẩy cô tới cánh cửa
           Cơ thể cô bắt đầu phát sáng, thứ gì đó đang từng đợt chảy qua khắp người rồi từ từ nuốt trọn trái tim cô.
           "Chủ nhân à" một giọng nói của một cậu bé vang lên
           Callima chỉ nhìn thấy có bóng tối, nước mắt dàn dụa mơ hồ quơ tay trong vô định tìm kiếm người đó "Là ai"
            " Chủ nhân là tôi, tôi ở đây" giọng nói vang vọng từ một hướng
            Callima quay đầu lại là hình ảnh của một chú chó nhỏ hay có thể là sói đang phát sáng chói lóa " là mày nói sao"
             " Đúng vậy, tôi chính là một phần trong cô, một phần sức mạnh của cô"
              "Cô có muốn bỏ qua quá khứ và mở ra khởi đầu mới với gia đình mới của mình cùng nhau sống cuộc sống khác không"
               " Hay dừng lại ở đây, ở vòng lặp bi kịch đầy đau đớn này "
                "Tôi muốn, tôi..., tôi sẽ đi tiếp, bước đi cùng họ những người bạn của tôi"
                " Callima hãy chạy theo tôi nào" giọng nói kết thúc biến thành vô số con bướm tạo thành một đường sáng rực dẫn ra ngoài.
   

            " CALLIMA ROYOR HỨC ĐỪNG CHẾT MÀ"
            " HỨC TÔI SẼ TÌM NƯỚC DỪA MÀ CẬU THÍCH NHẤT VỀ CHO"
            " HỨC TỈNH LẠI ĐI HỨC"  John đang khóc nóc vì tưởng Callima sẽ chết
         
          "  TÊN NGỐC NÀY EM ẤY CHỈ BẤT TỈNH THÔI VÀI NGÀY NỮA SẼ TỈNH LẠI " Mary tức giận gõ đầu John
       
           Callima từ từ mở mắt " John à cậu sẽ tìm nước dừa cho mình thật sao"
           "Thật hức cậu cứ tỉnh lại đi hức cậu hức hức cậu muốn gì cũng cho, hức cậu muốn thân tớ tớ cũng cho hức hức" John nức nở trả lời
          " Ôi cún cưng của chị tỉnh rồi sao, để chị kiểm tra cho haha" Mary chạy ra chỗ Callima nựng má
          " Cậu cậu tỉnh rồi à tưởng cậu chết chứ " John lau vội nước mắt nước mũi
          " Giữ lời hứa nhá John William haha" Callima cười tươi
          " không" John quay mặt đi
        
          Callima nằm trên giường mếu máo " Chị Mary à. John bắt nạt em nè" 
         Mary nhìn John nói "Được rồi John ra ngoài đi để chị bôi thuốc cho em ấy hay cần chị sử dụng vũ lực đây"
          "E ra e ra được chưa" John lè lưỡi rồi chạy ra ngoài
         Callima" haha tên ngốc bị đuổi ra ngoài rồi kìa lêu lêu"
         "E không thấy đau sao cún con" Mary nhìn cô một cách khó hiểu
        Giờ mới để ý đầu Callima sưng tấy lên một cục lớn, xung quanh đỏ tím lẫn lộn khiến khuôn mặt méo mó
          "Ayzza chị nhắc làm em đau quá" Sau khi nghe Mary nhắc một cảm giác buốt thấu xương truyền đến
           Mary một tay vừa bôi thuốc tay còn lại truyền một ánh sáng xanh lục nhạt mát lạnh vừa nói:" em bị cả quả Sồi Bỏng bắn vô đầu, em còn sống đúng là kì tích với vết chấn thương sọ não, tụ huyết, vỡ xương sọ và những cơn sốt liên miên kéo dài tận một tuần kể từ khi em được đưa tới đây"
          Callima ngạc nhiên khi vết thương của mình không ngờ lại nặng tới vậy 'nhưng chúng hồi phục quá nhanh sao không phải bởi vì chị Mary là một bác sĩ thiên tài trăm năm có một thì cũng quá lạ hay chị ấy lại sử sụng "Nó" thứ sức mạnh ấy
    
      Mary nhìn hiếu kì "Em sao vậy cún con"
    Callima "Không có gì em chỉ nghĩ sao Sồi Bỏng lại mọc ở đám cây Meat được chúng là thiên địch mà"
           " Cái này ai mà biết được, nhưng mà những hạt sồi bỏng đó có vị thịt nướng đó, có thể là một sự lai tạo giữa hai giống chăng" Mary tập trung bôi thuốc và trị liệu
            " Ayzza nhẹ tay thôi chị ơi, đau quá" Callima nhăn nhó vì đau
             " Được rồi, được rồi" " Nếu em bộc phát Forcery thì đã không tới nỗi này" Mery xoa đầu Callima
             " FORCERY sao" lại là nó

       TING TING HẾT CHƯƠNG RỒI CÒN ĐÂY LÀ MỤC BẠN CÓ BIẾT:
                            SỒI BỎNG
        NÓ LÀ SỰ KẾT HỢP GIỮA BỎNG NGÔ VÀ SỒI. KHI CÂY SỒI BỎNG MỌC TỪ ĐẤT CHUI LÊN CHỈ CÓ HAI CHIẾC LÁ VÀ VÀI QUẢ SỒI NHƯNG MỖI QUẢ LẠI TO TỚI GẦN NỬA MÉT. THỜI GIAN CHÚNG CHỒI LÊN MẶT ĐẤT CHỈ CÓ MỘT ĐẾN NĂM PHÚT RỒI SẼ CHẾT HÉO NÊN ĐỂ DUY TRÌ LÒI GIỐNG QUẢ SỒI BẮN RẤT MẠNH VÀ XA ( khi Sồi Bỏng mọc lên thì nhớ tìm chỗ núp ngay nha ) SỒI KHI BAY RA VẪN CÒN NGUYÊN QUẢ CHỈ CẦN PHƠI NẮNG VÀI NGÀY SẼ NỔ THÀNH MỘT MIẾNG BỎNG NGÔ LỚN, TRÊN ĐÓ ĐÍNH NHIỀU HẠT HÌNH QUẢ SỒI NHỎ VÀ PHÂN TÁN KHẮP NƠI ( khi ăn nhớ nhặt ra kĩ không sẽ mọc cây trong bụng đó hehe )
         KHÁC VỚI CÂY MEAT CÓ NHIỀU LOẠI, BỎNG SỒI BÌNH THƯỜNG KHÔNG CÓ VỊ GÌ NÊN KHI ĂN SẼ RẮC GIA VỊ LÊN TRÊN.
        BỎNG SỒI VÀ MEAT LÀ THIÊN ĐỊCH VÌ CHÚNG THƯỜNG SẼ TIẾT RA CHẤT LÀM ĐỐI PHƯƠNG PHẢI KHÔ HÉO NGAY LẬP TỨC HOẶC KHÔNG THỂ GIEO GIỐNG CÂY MỚI.
         BỎNG SỒI CÓ VỊ THỊT NƯỚNG ĐÃ ĐẬP VÀO MẶT CALLIMA CỦA CHÚNG TA CÓ LẼ LÀ KẾT QUẢ CỦA CUỘC TÌNH NGANG TRÁI CHĂNG.
         
         TẤT CẢ CHỈ CÓ Ở LỤC ĐỊA XANH  VÀ HẸN CHƯƠNG SAU MÌNH LÀ CHANH ĐÂY

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top