Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C161-165

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit + Beta: meomeoemlameo.

Bạn nhỏ Hứa Trích Tinh bị hố, suốt bữa sáng đều đỏ mặt.

Màn hình bị dấu chấm hỏi và ha ha ha phủ kín, chẳng ai ngờ nổi, Sầm Phong đã từng kiệm lời lạnh lùng cao ngạo lại vì một tiếng chồng ơi mà không từ thủ đoạn!!!

Đến Phong Tranh cũng phải bảo: Cảm giác lại được làm quen với một idol mới.

Lúc vợ chồng nhà Thần Tinh ăn sáng, màn ảnh lại cắt tới phiên hai cặp đôi kia, toàn bộ gameshow cơ bản cứ chiếu đứt quãng như vậy, cho thấy cách sinh sống khác nhau của ba cặp trong cùng một khoảng thời gian.

Tỷ như Đào Khê bây giờ đang sống ở Quảng Châu, lúc này chị ra ngoài cùng bạn trai đến một nhà hàng điểm tâm sáng rất nổi tiếng.

Ăn xong bữa sáng, Đường Cẩm Tú đi theo bạn trai đến thính phòng tập luyện, bạn trai cô ấy gần đây đang chuẩn bị một tour diễn cello, cô ấy không có lịch trình gì, cơ bản đều ở bên anh.

Nếu nói đến nhàn nhã, Thần Tinh đang nghỉ phép vẫn là nhàn nhã nhất.

Lúc màn ảnh cắt về, hai người đã ăn xong bữa sáng, cùng nhau rửa bát trong phòng bếp. Hứa Trích Tinh rửa đợt đầu, Sầm Phong tráng lần hai, hai người trông ăn ý vô cùng, nhìn dáng vẻ không phải lần đầu làm chuyện này.

Chờ Hứa Trích Tinh rửa xong mâm, Sầm Phong kéo tay cô xuống dưới vòi nước, cầm xà phòng xoa trong lòng bàn tay rồi giúp cô rửa tay.Sóng comment chua rụng răng:

―― Hứa Trích Tinh cậu là em bé ba tuổi à mà không biết tự rửa tay?!

―― Yêu đương khiến chỉ số thông minh của con người thoái hóa mà

―― Hứa Trích Tinh hai tuổi đã là nhiều rồi, con gái nhớn ba tuổi của tôi đã biết rửa tay rồi đó!

―― nhìn Sầm Phong, lại nhìn bạn trai bên cạnh tui, đột nhiên lộ ra thần sắc ghét bỏ

―― người dịu dàng lúc yêu đương đúng là ngọt muốn giết người á

......

Dọn dẹp xong phòng bếp, hai người liền chuẩn bị ra ngoài tản bộ, tiện thể mua ít thức ăn về. Máy quay theo họ ra khỏi nhà, thị trấn nhỏ xinh đẹp trải rộng trước mắt người xem. Sóng comment đều đang hỏi đây là ở đâu, lần sau nghỉ phép cũng muốn đi.

Xe đạp chạy qua đường đá phát ra tiếng chuông leng keng leng keng, Hứa Trích Tinh đều quen với mọi người xung quanh, vừa đi vừa chào hỏi người dân. Họ nhìn thấy camera đi theo hai người, còn hưng phấn hỏi: "Tôi cũng có thể lên TV à? Xin chào các bạn ở Trung Quốc."

Hai người mặc áo thun đôi, nắm tay bước chậm dưới ánh mặt trời, thật ra cũng chẳng làm gì thêm, nhưng khán giả lại cảm thấy có bong bóng màu hồng giữa hai người tràn ra màn hình.

Đó là kiểu ngọt ngào thật sự giữa những người yêu nhau, mỗi một ánh mắt, mỗi một nụ cười, đều có thể nhìn ra tình yêu cuồng nhiệt không thể che giấu giữa cả hai.

So với tình yêu như nước chảy sông dài giữa Đường Cẩm Tú và người bạn thời thơ ấu, tình yêu cuồng nhiệt lớn mật của Đào Khê và cậu bạn trai kém tuổi của chị, Hứa Trích Tinh và Sầm Phong gần gũi với những cặp đôi bình thường hơn, bởi vì chứng kiến hằng ngày, cho nên càng cảm thấy ngọt ngào hơn nữa.

Mua xong nguyên liệu nấu ăn, hai người về nhà sửa soạn một chút, Sầm Phong như thường lệ đi vào phòng nhạc. Hứa Trích Tinh lúc này sẽ đều không quấy rầy, chuẩn bị đồ ăn cho buổi trưa, sau đó ôm một đống đồ ăn vặt lớn ngồi xổm trên sofa xem TV.

Đây là một bộ phim sitcom của địa phương, trong nước chưa từng nghe qua, nhưng cốt truyện cũng không đến nỗi nào so với những bộ phim sitcom nổi tiếng trước kia, chiếu từ 10h sáng đến 3h chiều, hoàn mỹ thỏa mãn được Hứa Trích Tinh trong thời gian nhàm chán lúc idol viết nhạc.

Khán giả vô cùng ngưỡng bộ nhìn cô xem phim Engsub không xoắn tí nào.

Sóng comment nói:

―― Dáng vẻ Hứa Trích Tinh ôm đồ ăn vặt nằm cày phim quả là giống tui như đúc

―― thật sự Nhược Nhược có thể giảm tiếng TV một chút, như vậy tớ có thể nghe thấy bài hát mới trước QAQ

―― sao cô ấy ăn lắm snack khoai tây thế mà da vẫn đẹp eo vẫn thon nhỉ???

......

Dường như cảm nhận được suy nghĩ của người xem, chỉ thấy Hứa Trích Tinh đang ôm một bao khoai lát đút khoai vào miệng, cầm lấy điều khiển từ xa, bấm vào nút âm lượng.

Sau đó tăng thêm 50.

Phòng khách nháy mắt bị tiếng phim truyền hình tiếng Anh bao trùm, thiếu nữ đang nhai khoai tây chiên nhồm nhoàm quay đầu nháy mắt với máy quay, "Không thể để các bạn nghe thấy giai điệu của bài hát mới được, bí mật."

Sóng comment:

―― tau giết HTT

―― lần sau tới sự kiện tớ sẽ bóp cổ chết cậu tại chỗ

―― Nhược Nhược làm tốt lắm, giờ mà nghe trước về sau lại không thấy bất ngờ nữa!

......

Lúc tới giữa trưa, Hứa Trích Tinh tắt TV, vào phòng bếp nấu bữa trưa. Sầm Phong đã vào phòng nhạc thì không có khái niệm thời gian, nếu không gọi anh, anh có thể ngồi bên trong một ngày không ăn cơm.

Chờ đồ ăn bưng lên bàn, cô mới chạy lon ton đến cánh cửa có tiếng đàn dương cầm vang ra, đầu tiên ghé cái đầu nhỏ vào nhìn nhìn cái đã, sau đó mới ngoan ngoãn gọi: "Anh ơi, ăn cơm thôi."

Sầm Phong đóng nắp đàn dương cầm, đứng dậy đi tới cửa xoa xoa đầu cô: "Hôm nay ăn gì thế?"

Hứa Trích Tinh lập tức chống nạnh: "Em xịn lắm nhé! Em nấu cơm sườn đó!"

Cô ngửa đầu, hai mắt sáng lên, lấp la lấp lánh như muốn nói: Mau khen em đi mau khen em đi!

Sầm Phong cười một cái, cúi người thơm lên má cô: "Ừa, bảo bối giỏi quá."

Sóng comment:

―― a a a a a a a a bảo bối!!! Tiếng bảo bối này làm xương cốt em mềm nhũn rồi!!!

―― sao lại gọi bảo bối!!! Phải gọi là vợ chứ!!!

―― Hứa Trích Tinh cậu cũng chơi trò chơi bữa trưa với ảnh đi, trả thù chuyện hồi sáng

―― thù oán nỗi gì! Đấy là tình thú đấy! Cờ hó FA không có quyền lên tiếng!

......

Kết quả trước khi ngồi vào bàn cơm, Hứa Trích Tinh quả nhiên thần bí nói: "Anh ơi, muốn chơi trò chơi bữa trưa không?"

Sầm Phong nhướn mày: "Được."

Hứa Trích Tinh húng hắng giọng, nghiêm trang hỏi: "Xin hỏi, món cơm sườn này tại sao lại thơm như vậy?"

Sầm Phong nén cười nói: "Bởi vì là em nấu."

Sóng comment: 【 đây là trò chơi bữa trưa chó má gì đây Hứa Trích Tinh cô không chơi được thì để tôi chơi! 】

Hứa Trích Tinh: "Tại sao món súp hoa trứng rong biển này lại tươi như vậy?"

Sầm Phong: "Bởi vì là em nấu."

Sóng comment: 【 Hứa Trích Tinh bạn đã bị loại cảm phiền bạn tắt mic đi 】

Hứa Trích Tinh: "Vậy tại sao salad hoa quả này lại ngọt như vậy?"

Sầm Phong: "Bởi vì em ngọt ngào."

Sóng comment: 【 Hứa Trích Tinh cậu không thích hợp làm trò chơi đâu thôi tập trung ăn giùm cái đê 】

Hứa Trích Tinh đột nhiên siêu lớn tiếng: "Vậy xin hỏi tại sao phim 《 Cánh đồng hoang vu 》 được chiếu tại rạp từ ngày 12/12 lại hay như vậy?!" Lần này không đợi Sầm Phong trả lời, đôi tay cô bưng thành cái loa nhỏ bên miệng, hướng về phía máy quay hét thật to: "Bởi vì là anh ấy diễn đó!!!"

Sóng comment: 【????????? 】

Đậu con mợ chúng tôi thành thật vờ lờ ngồi xem hai anh chị chơi trò chơi ngọt ngào để cuối cùng hai anh chị cua gắt tuyên truyền phim đấy à???

Các chị em, các chị em có thấy đứa bạn này của mình chơi lố quá rồi không?

Nhưng thôi đúng là hữu hiệu thật.

# Hứa Trích Tinh siêu lớn tiếng tuyên truyền 《 Cánh đồng hoang vu 》# đã lên thẳng hot search từ lúc chương trình còn chưa chiếu hết, cư dân mạng chưa kịp xem gameshow suýt thì bị cái trò tuyên truyền mặn mòi này của cô gái nhỏ làm cho cười chết.

Tập 1 Ngày Yêu chiếu xong, ba cặp đôi đều lên hot search, nhưng chiếm bảng lâu nhất nhiệt độ nhiều nhất vẫn là Thần Tinh. Hiệu ứng tuyên truyền của Hứa Trích Tinh trong chương trình thực sự rất dễ thấy, cụ thể biểu hiện ở chỗ họp báo điện ảnh của 《 Cánh đồng hoang vu 》 đạt được độ chú ý siêu cao của cư dân mạng.

Vài ngày trước khi phim công chiếu, sau buổi họp báo chính là buổi chiếu thử, mời các nhà phê bình điện ảnh khắp nơi, các chuyên gia và một số phương tiện truyền thông trong ngành.

ID group cũng quấn lấy đội trưởng giành được slot vào xem, lúc gặp được Hứa Trích Tinh ở ngoài cửa, các cậu bị đại tiểu thư ân cần dạy bảo: "Đừng tưởng rằng đã xem chiếu sớm thì về sao không tới rạp chiếu phim nữa nhé, doanh số bán vé vẫn phải cống hiến biết chưa?!"

ID group: "Biết rồi ạ thưa chị dâu!"

Hứa Trích Tinh: "............"

Sầm Phong đứng cạnh vẻ mặt thản nhiên dựng một ngón tay cái ở sau lưng với các cậu.

------------

Edit + Beta: meomeoemlameo.

Sau khi vào rạp, ID group và Thần Tinh ngồi chung một hàng. Thi Nhiên yêu cầu ngồi cạnh đội trưởng, bị Ứng Hủ Trạch lời lẽ chính đáng từ chối: "Dựa theo xếp hạng mà ngồi! Mày xếp thứ 9, mày ngồi rìa đi!"

Thi Nhiên: "??? Đậu con mợ tan rã bao năm mày vẫn áp bức tao là sao?!"

Chín thành viên của ID group đều đã có phát triển của riêng mình, Sầm Phong là thần tiên nên không cần so sánh, tám người còn lại cũng đã rất gì và này nọ rồi.

Ứng Hủ Trạch với Thương Tử Minh và Mạnh Tân lại trở về Nhóm K-night của Thần Tinh debut. Bạn Tiểu Ứng ở ID group làm cậu Hai một năm, bị Sầm Phong che đi sự nổi bật, lúc trở lại K-night tự nhiên thành Center, dần dần tỏa sáng rực rỡ.

K-night bây giờ đã là boy group hot nhất cả nước, tuy rằng vẫn hơi kém hơn ID group hồi đó một chút, nhưng trên thị trường cũng không có boy group nào có thể đọ được.

Ba người Tỉnh Hướng Bạch, Phục Hưng Ngôn, Biên Kỳ cuối cùng đều debut solo, gameshow âm nhạc phim truyền hình đều đã đặt chân qua, đang đi con đường phát triển tiêu chuẩn của lưu lượng.

Thi Nhiên cũng trở về nhóm của cậu, tuy rằng không phải Center, nhưng lại có danh tiếng cao nhất nhóm. Hà Tư Niên lại tham gia một show tìm tài năng thuần về thanh nhạc, cuối cùng debut với thành tích hạng 2, bây giờ đã là ca sĩ chuyên nghiệp hát ost cho các bộ phim truyền hình lớn.

Cơ hội cho nhóm 9 người có thể tụ hợp đầy đủ như vậy không nhiều lắm, lần cuối gặp nhau đã là từ năm ngoái.

Nhưng thôi một năm có thể tụ tập một lần cũng không tồi, dù sao mặc kệ xa cách bao lâu, lúc gặp mặt vẫn luôn ồn ào nhiễu sự không có điểm dừng như trước.

Phim sắp chiếu tới nơi Chu Minh Dục mới chạy tới, lồng ngực còn ôm một hộp bắp rang siêu to. Vị trí mọi người giữ cho cậu chàng là ở trong cùng, lúc đi vào bên trong mỗi người đều vốc một vốc, chờ lúc cậu chàng ngồi xuống thì hộp bắp đã thấy đáy rồi.Cậu chàng tức giận nói với Thi Nhiên bên cạnh: "Tụi mày không thấy dơ à! Muốn ăn sao không tự đi mà mua!"

Thi Nhiên: "Haizz, tự mình mua sao ngon bằng ăn của thằng khác."

Hứa Trích Tinh và Sầm Phong ngồi ở giữa, khi ánh đèn tối dần đi, Hứa Trích Tinh hãy còn lo lắng. Dù sao cũng là bộ phim điện ảnh đầu tiên của idol, vừa chờ mong vừa hưng phấn vừa lo lắng, trong lòng trăm mối ngổn ngang.

Đang siết chặt nắm tay, Sầm Phong nhét một bao giấy khô vào tay cô.

Hứa Trích Tinh quay đầu nghi hoặc chớp chớp mắt.

Sầm Phong nói: "Sợ tí nữa em lại khóc."

Hứa Trích Tinh: "!!!"

Vội vàng nhận ngay.

Khi cảnh đầu hiện ra, toàn bộ rạp đều yên tĩnh lại. Hứa Trích Tinh ngồi nghiêm chỉnh, nghiêm túc nhìn màn ảnh lớn. Mở màn bộ phim, chính là Giang Dã do Sầm Phong thủ vai đi giữa một vùng đất hoang vắng không có sinh khí.

Cánh đồng hoang vu trống trải lại yên tĩnh, không thấy sự sống nào, không có thực vật, không có nguồn nước, còn có dấu vết lửa cháy. Anh bước thấp bước cao tiến lên, cảnh xung quanh thê lương, trải dài vô tận.

Như thể thế giới này chỉ còn lại mình anh.

Cảm giác cô tịch trườn lên lưng, đột nhiên ở trước mặt anh xuất hiện một cô bé mặc váy nhỏ. Nhìn từ đằng sau, có lẽ cô bé chỉ khoảng 10 tuổi. Em đi rất chậm, đầu không ngoảnh lại. Bước chân Sầm Phong càng lúc càng nhanh, thần sắc cũng càng ngày càng khẩn trương hơn, đuổi theo em.

Nhưng dù cho anh chạy thế nào thì vẫn luôn cách cô bé một khoảng.

Một tiếng quát chói tai đột nhiên truyền tới bên tai: "Giang Dã!"

Cánh đồng hoang vu biến mất hoàn toàn, người đàn ông tiều tụy cố gắng tỉnh dậy từ trên ghế sofa. Di động vang to, vẻ mặt anh hơi khó chịu, sửng sốt một lúc mới dần dần bình tĩnh lại, lấy di động nhìn thoáng qua, tiếp điện thoại.

Giọng nói ở đầu bên kia rất nôn nóng: "Giang Dã đấy à? Bố của cậu đã qua đời rồi."

Đã mười hai năm kể từ khi anh bị đuổi khỏi ngôi nhà đó.

Bộ phim dùng phương pháp xen kẽ kể lại cuộc đời cậu thiếu niên Giang Dã.

Cậu thiếu niên sinh ra ở bờ biển, mẹ cậu lúc mang thai em gái thì sinh sớm, sau khi sinh em ra đã qua đời vì khó sinh. Người cha trầm mặc ít lời không tái giá nữa, lôi kéo nuôi hai đứa trẻ lớn lên.

Người cha là bác sĩ, cũng là bác sĩ duy nhất ở thị trấn nhỏ ven biển này.

Trấn nhỏ vị trí hẻo lánh, phát triển lạc hậu. Trong thời đại đó, nguồn lực y tế khan hiếm, cha cậu chính là niềm hy vọng của cả thị trấn. Trong hoàn cảnh như vậy, tự nhiên cũng hy vọng đứa con trai duy nhất có thể tiếp tục học y, sau này nhận lấy niềm hi vọng này.

Nhưng Giang Dã không vui.

Tính cách của cậu cũng như cái tên, vừa hoang dã vừa cứng cỏi, từ bé đã bướng bỉnh rồi. Sau khi mẹ qua đời, bố chẳng nói được điều gì hay hớm, đối đãi với em gái còn dịu dàng một chút, nhưng luôn nghiêm khắc với cậu. Mối quan hệ giữa hai bố con không tốt, cứ nhắc đến chuyện học y là khắc khẩu liền.

Giang Dã thích chụp ảnh, ước mơ của cậu bé là trở thành nhiếp ảnh gia. Cậu tự tiết kiệm tiền mua một chiếc máy ảnh, ngày nào cũng ôm chiếc máy ảnh của mình leo núi trèo cây chụp khắp nơi, thậm chí còn chụp được ảnh vụng trộm giữa anh hàng xóm Đại Lâm và cô quả phụ trấn trên.

Em gái từ lúc sinh ra đã chẳng bao giờ nói chuyện, tính tình trái ngược hẳn với cậu, hướng nội lại hay đỏ mặt, luôn mặc một chiếc váy đỏ, lon ton chạy theo cậu.

Giang Dã không kiên nhẫn đưa em đi, bọn con gái phiền phức lắm, lại yếu ớt, nếu đi theo cậu xuống biển trèo cây, lúc về bố biết sẽ lại đánh cậu.

Cậu luôn nạt em: "Về đi! Đừng đi theo anh nữa!"

Em gái mặc chiếc váy đỏ, ấp úng đứng tại chỗ nhìn cậu và các bạn chạy đi thật xa.

Bước ngoặt nằm ở năm 16 tuổi ấy.

Giang Dã mười sáu tuổi nhận được vị trí tham gia cuộc thi nhiếp ảnh, cậu tiến gần ước mơ thêm một bước, ngày nào cũng đi sớm về trễ, đi khắp nơi chụp ảnh để chuẩn bị tác phẩm dự thi.

Một ngày nọ, em gái bí mật đuổi theo cậu.

Thật ra em thường xuyên bí mật đi theo anh trai mình, tính cách anh trai cẩu thả, trước nay đều chưa từng phát hiện ra em. Nhưng lần này em bị lạc, lúc em đến cảng, bóng dáng anh trai em đã biến mất.

Giang Dã đã sớm leo lên tháp quan sát gần bến cảng.

Cậu định chụp một tấm ảnh hoàng hôn trên biển.

Đột nhiên có một cô bé mặc váy đỏ lọt vào ống kính.

Em đang chới với giữa mặt biển, chiếc váy đỏ phập phồng, cánh tay gầy yếu vặn vẹo hướng về phía này, tựa như cầu cứu.

Giang Dã phản ứng được, vội vàng trèo xuống khỏi đài quan sát bơi về phía em. Nhưng đã muộn rồi, lúc em gái được vớt lên bờ, em đã tắt thở từ lâu.

Người cha dường như già thêm mười tuổi chỉ trong một đêm.

Giang Dã biết, sau khi mẹ mất, bố đã dành tất cả tình yêu cho em gái cậu. Cậu thậm chí không dám nói cho bố biết cậu nhìn thấy cảnh em mình chết đuối.

Mãi đến khi rửa được tấm hình đó trong máy ảnh.

Đến chính cậu cũng không biết, trong nháy mắt cậu đã chụp được cảnh tượng kia.

Trong ảnh, biển rộng mênh mông vô bờ, nơi xa là hoàng hôn đang xuống dốc, chiếc váy đỏ tựa như một đóa hoa nở trên mặt biển, sự tuyệt vọng và đấu tranh của đuối nước được thể hiện một cách hoàn hảo với vẻ đẹp bệnh hoạn.

Tấm ảnh Giang Dã đưa đi dự thi đã bị đánh tráo.

Bức ảnh gốc của cậu bị đổi thành ảnh chụp lúc em gái chết đuối.

Là Đại Lâm cách vách làm vì trả thù Giang Dã chụp được cảnh yêu đương vụng trộm của gã. Gã chỉ muốn để Giang Dã thi rớt, tùy tay lấy một tấm ảnh trong ngăn kéo ra đổi với ảnh gốc, lại trời xui đất khiến thế nào, khiến Giang Dã đạt được giải nhất nhờ bức ảnh này.

Mãi đến khi Giang Dã đi lãnh thưởng, mãi đến khi lên sân khấu nhận giải, cậu mới biết tại sao cậu lại đoạt giải.

Bố đập nát máy ảnh của cậu, bắt cậu cút khỏi cái nhà này.

Cậu hết đường chối cãi.

Thiếu niên rời nhà 12 năm, chưa từng về nhà.

Từ đó trở đi anh không đụng vào máy ảnh nữa, anh học y, trằn trọc gia nhập MSF, trở thành một bác sĩ không biên giới. Anh đi qua trại của dân chạy nạn, cũng đi qua khói lửa chiến tranh, xem hết sinh ly tử biệt trên đời, cổ tay trúng đạn ở Syria cuối cùng không thể cầm được con dao mổ nữa. Rốt cuộc anh về nước, mở một phòng khám nhỏ nơi thành thị phồn hoa.

Anh muốn về nhà, trở lại thị trấn nhỏ ven biển nơi anh lớn lên.

Nhưng bố nói: "Đến chết tao cũng không muốn nhìn thấy mặt mày."

Cả đời này anh chưa từng nghe lời bố, chỉ có lần này, anh nghe theo ông.

Sau khi kết thúc đám tang của cha mình, Giang Dã cảm thấy có lẽ mình đã sinh bệnh.

Anh tự kê đơn cho chính mình, nhưng uống bao nhiêu cũng vô dụng.

Chuyện muốn làm càng ngày càng ít, suy nghĩ càng ngày càng ít, cảm giác càng ngày càng ít. Dường như anh đã mất đi hứng thú với tất cả mọi sự, rõ ràng mỗi ngày chẳng làm gì, nhưng lại cảm thấy vô cùng mệt mỏi.

Anh đóng cửa phòng khám, nhốt mình cả ngày trong chung cư tối tăm.

Mỗi lần ngủ là ngủ hết cả một ngày.

Anh thậm chí không cảm giác được sự đói khát, khi cố ép bản thân phải ăn gì đó, sẽ bị cảm giác buồn nôn làm cho ói ra.

Có đôi khi anh ra ngoài, đại gia lầu dưới nuôi chim cảnh sẽ cười chào hỏi anh: "Bác sĩ Giang đấy à, sao gần đây đóng cửa phòng khám suốt thế? Bác còn đang định tìm cháu đo huyết áp đây này."

Giang Dã liền cười cười, ôn hòa nói: "Gần đây cháu sinh bệnh, bác để cháu dưỡng bệnh một thời gian, khỏe rồi lại mở ạ."

Anh vẫn mỉm cười, nét mặt bình thường, nhưng cặp mắt kia đã chết.

Anh là một bác sĩ, lại không thể chữa khỏi cho chính mình.

Cảnh cuối phim, Giang Dã đẩy cửa sổ căn hộ ở tầng 16 của mình ra.

Ngoài cửa sổ mặt trời ngả về Tây, không trung bị hoàng hôn nhiễm một tầng xán lạn, cực kỳ giống ngày em gái anh chết.

Một đàn bồ câu đập cánh bay vút qua cửa sổ.

Anh mỉm cười nhìn bầu trời, nhắm mắt lại.

Bộ phim kết thúc tại đây, chẳng ai biết được, cuối cùng anh có nhảy xuống không.

[HẾT CHƯƠNG 162]

MSF: Bác sĩ không biên giới hay Y sĩ không biên giới (tiếng Pháp: Médecins sans frontières, viết tắt MSF; tiếng Anh: Doctors Without Borders) là một tổ chức phi chính phủ quốc tế do một số bác sĩ người Pháp thành lập vào năm 1971 với mục đích nhân đạo.

Tổ chức này đưa ra những cứu trợ y tế trong các trường hợp khẩn cấp như thiên tai, dịch bệnh, nạn đói hay chiến tranh... Bác sĩ không biên giới còn có những hoạt động dài hạn như cứu trợ sau các thiên tai, trong các cuộc xung đột kéo dài hay giúp đỡ những người lưu vong.

MSF đã được trao giải Nobel Hòa bình vào năm 1999.

---------

Edit + Beta: meomeoemlameo.

Sau khi phim chiếu xong, cả rạp yên lặng thật lâu.

Trầm cảm tựa như không thể hít thở, tựa như bóp nghẹt lấy cuộc sống của bạn, dường như bị trói tay chân ném vào một vùng biển đen tối câm lặng, đến kêu cứu cũng không thể.

Mọi người rốt cuộc cũng hiểu rõ hàm nghĩa của câu đề tựa kia.

Tôi đi qua muôn vàn thế giới, cuối cùng chỉ vương lại trong lòng một mảnh đồng hoang.

Thế giới nội tâm của Giang Dã đã chỉ còn một mảnh tĩnh mịch từ lâu. Tựa như mở đầu phim nhựa lúc anh đứng ở cánh đồng hoang vu ấy, không có sự sống, không có nguồn nước, hoang vắng không tiếng động, cô độc tựa như cả thế giới này chỉ còn mình anh.

Cho nên cuối cùng mặc dù anh đi qua biết bao nhiêu người, cứu vớt bao nhiêu nạn dân chiến tranh, kết giao bao nhiêu bạn bè, cuối cùng định cư nơi phố xá phồn hoa sầm uất.

Nhưng anh vẫn chỉ là người trước kia, cho dù trên đời có bao nhiêu sự náo nhiệt, anh giống như một suối nguồn khô cạn, mất đi từng chút một sự sống của mình.

Thứ người trầm cảm mất đi không phải là hạnh phúc, mà là sức sống.

Sầm Phong gần như không có cảnh cuồng loạn nào trong bộ phim, anh luôn rất bình tĩnh, chẳng ai nhìn thấy được nỗi buồn bên trong anh, thậm chí anh còn không cầu cứu với bên ngoài, bình tĩnh tìm tới cái chết.

Mãi đến khi ánh đèn trong rạp sáng lên, tiếng vỗ tay nặng nề mới dần dần vang vọng.

Hứa Trích Tinh ngồi ở trên vị trí vẫn không nhúc nhích.

Nước mắt đã khô cạn từ lâu.

Chỉ còn lại nỗi đau xé lòng.

Trong lúc phim chiếu, Sầm Phong vẫn luôn nắm tay cô. Lòng bàn tay anh vừa lớn vừa ấm áp, bao lấy bàn tay bé nhỏ của cô bên trong, độ ấm truyền từ đầu ngón tay tới trái tim cô, mới khiến cô không hoàn toàn sụp đổ.

Chẳng ai quen thuộc với nụ cười dịu dàng của Sầm Phong trong phim hơn cô.

Tận mắt cô đã từng nhìn thấy anh cười như thế.Rõ ràng trong lòng đã vỡ nát từ lâu, nhưng vẫn mỉm cười thật dịu dàng, chẳng nhìn ra một chút khác thường nào.

Dường như cô lại trải qua cái chết của anh lần nữa, chân tay đều lạnh lẽo.

Sau khi đèn sáng, Sầm Phong mới thấy sắc mặt cô hơi trắng bệch, nước mắt trên mặt đã khô, trong mắt lộ ra vẻ thống khổ suy sụp, khóe môi mím chặt lại, tựa như nỗ lực kìm chế điều gì.

Khán giả đằng sau bắt đầu đứng dậy đi về phía trước để gặp diễn viên chính và đạo diễn. Đám ID group vẫn đang ngây ra, còn chưa tỉnh ra được từ cốt truyện.

Sầm Phong nắm tay Hứa Trích Tinh đột nhiên đứng lên.

Anh thấp giọng nói: "Chúng mình đi."

Hứa Trích Tinh ngơ ngác, bị anh nắm tay đưa đi.

Đằng Văn gọi anh một tiếng, Sầm Phong không quay đầu lại, chỉ phất phất tay về sau, biến mất rất nhanh ở cửa ra.

Bên ngoài rạp rất yên tĩnh, hôm nay đoàn phim 《 Cánh đồng hoang vu 》 bao cả rạp để phòng ngừa phim bị leak ra ngoài. Bảo mật cũng rất khá, nhân viên không có nhiệm vụ đã bị đuổi đi từ lâu.

Sầm Phong đi đến chỗ rẽ thì dừng lại.

Hứa Trích Tinh giống như một con rối gỗ giật dây cũng dừng lại.

Anh xoay người, kéo cô vào lồng ngực, ôm chặt lấy cô, giọng nói lại dịu dàng: "Đừng sợ, anh ở đây."

Cô không nói gì, duỗi tay ôm lấy eo anh, chôn ở ngực anh.

Nghe thấy tiếng tim đập trầm ổn của anh, nước mắt lặng lẽ chảy ra.

Cái chết của Sầm Phong từ đó đến giờ vẫn là cái gai trong lòng cô, mặc kệ đã qua bao lâu, mặc kệ quỹ đạo đã thay đổi thế nào, cô vẫn không thể làm nó tiêu tan đi được.

So với cuồng loạn, cái chết lặng lẽ càng khó chấp nhận hơn.

Bởi vì không có báo trước.

Mãi đến khi xem hết bộ phim vừa rồi, cô mới đột nhiên ý thức được một chuyện. Khoảng cách cho tới ngày Sầm Phong tự sát ở đời trước, còn chưa đầy nửa năm.

Vào cuối mùa xuân năm sau, khi hoa anh đào rơi rụng.

Quỹ đạo tuy rằng đã thay đổi, nhưng thời gian vẫn cứ tiến lên, chắc chắn sẽ vẫn đi đến cái ngày tuyệt vọng khốn cùng đó. Cô có thể thay đổi tất cả, kể cả sự sống và cái chết ư?

Lỡ như......

Lỡ như mà......

Lỡ như anh không thể tránh khỏi, vẫn chết đi vào ngày hôm đó thì sao?

Nghĩ đến khả năng này, cô dường như không thở nổi nữa.

Sầm Phong cảm giác cô gái nhỏ trong lồng ngực đang run rẩy, là kiểu run rẩy đầy sợ hãi, đến hàm răng cũng run lên. Anh nhẹ nhàng buông cô ra, đôi tay ôm lấy mặt cô, ép cô ngẩng đầu lên.

"Nhìn anh này." Bàn tay anh rất ấm, động tác rất dịu dàng, giọng điệu lại rất cứng rắn, "Hứa Trích Tinh, nhìn anh này."

Hàm răng cô nghiến chặt, hai mắt đẫm lệ mông lung ngẩng đầu nhìn về phía anh.

Anh cầm một bàn tay cô, ấn đến lên vị trí trái tim mình, giọng nói vừa thấp vừa thong thả: "Anh còn sống, còn sống rất tốt. Chỉ cần một ngày em còn ở trên thế giới này, anh vĩnh viễn sẽ không ra đi trước em."

Nước mắt Hứa Trích Tinh cơ hồ trào ra.

Cô chưa bao giờ khóc to như vậy trước mặt anh, như thể vô số đêm khuya trước kia cô từng khóc, tựa như khóc muốn sụp đổ trời đất. Chẳng ai hiểu được sự tuyệt vọng và bất lực khi đó của cô, kể cả bây giờ, cô cũng chẳng cách nào nói với bất cứ ai.

Chính vào giờ khắc này, cảm thụ được nhịp đập con tim anh, nghe thấy lời hứa hẹn của anh, những bí mật và cảm xúc giấu diếm dưới đáy lòng dường như bị xé rách một lỗ hổng, không thể giấu được nữa, cùng tuôn ra với những giọt lệ của cô.

"Em sợ lắm anh ơi, em sợ lắm."

Cô nói rất nhiều lần câu "Em sợ lắm".

Tiếng khóc kia bi thương đến tê tâm liệt phế, "Em không biết nên làm gì bây giờ, em chẳng làm được gì, ngoại trừ khổ sở em chẳng làm được gì......"

Đầu ngón tay anh phát run, anh cúi đầu hôn lên từng giọt nước mắt của cô.

Nước mắt dính lên môi anh, mặn chát.

"Tất cả đã qua rồi, những việc khiến em khổ sở, sẽ không bao giờ xảy ra nữa." Anh cúi đầu, trán dịu dàng dán vào trán cô, nói từng câu từng chữ: "Đâu phải em không làm được gì, em làm được nhiều lắm, em đã khiến cuộc sống của anh một lần nữa có ánh sáng."

"Em bảo anh phải cười nhiều hơn, bắt anh làm một chuyện khiến bản thân hạnh phúc mỗi ngày."

"Em luôn mua trà sữa cho anh uống, vô cùng ngọt ngào, ngọt ngào như em vậy."

"Em tặng kẹo trái cây cho anh, tuy rằng ăn không hết, nhưng anh thích lắm."

"Sinh nhật mỗi năm em đều sẽ cho anh ăn bánh kem và ước điều ước. Ước mơ của anh nhất định ông trời đã nghe thấy rồi, vì bây giờ tất cả đều đã được thực hiện."

"Em giúp anh đuổi hết những người xấu đó, em là bạn nhỏ lợi hại nhất thế giới này."

"Mà bây giờ, em cho anh một gia đình, khiến anh nhớ mong thế giới này, rốt cuộc không nỡ rời đi."

Anh khẽ ngẩng đầu, cong khóe miệng: "Em xem, em đã làm rất nhiều điều như thế, có phải siêu tuyệt không nào?"

Cô hít hít nước mũi, đột nhiên bật cười, vừa khóc vừa cười: "Vâng, em rất tuyệt ạ."

Anh cũng cười, lại ấn cô vào lồng ngực: "Ừa, bảo bối của anh tuyệt nhất. Cho nên đừng sợ, đừng buồn, anh sẽ ở bên em mãi mãi, nhé?"

Cô chôn trong ngực anh, gật gật đầu.

Bây giờ cô khóc xong rồi, cảm xúc và suy nghĩ hơi tỉnh táo lại, trong lòng đột nhiên hiện lên một tia kì lạ, lời nói vừa nãy của anh hình như hơi sai sai? Nhưng còn chưa kịp nghĩ kĩ, phía sau đã truyền tới tiếng bước chân dồn dập.

ID group đã ra theo rồi.

Mỗi người đều mang vẻ mặt buồn bã, bị bộ phim mới nãy ngược cho khổ quá, ra đây lại thấy hai người ôm nhau, cũng không ồn ào, còn làm mặt cảm thông mà an ủi: "Chị dâu còn đang khóc ạ? Haizz, phim thôi mà, giả đó! Chị dâu đừng buồn nữa ha!"

Sau đó lại sôi nổi nịnh hót đội trưởng: "Đội trưởng đúng là thần tiên, kỹ thuật diễn quá là xịn luôn!"

"Không đoạt giải Oscar thì em không phục!"

"Bộ phim này nhất định sẽ bùng nổ! Quả thực là một tác phẩm nghệ thuật, đội trưởng sắp hot rồi!"

"Nhưng mà hơi ảm đạm quá, haizz."

Mọi người còn bận nhiều việc, xem xong cũng không ở lại lâu, từ biệt nhau xong liền vội vã rời đi. Sầm Phong không yên tâm để Hứa Trích Tinh một mình, từ chối phỏng vấn của cánh truyền thông và lời mời của Đằng Văn. Sau khi lái xe đưa cô về nhà, anh lại cùng ăn tối với cô, chơi game một lát, dỗ cô lên giường ngủ xong mới rời đi.

Sau khi hết buổi xem thử, những review liên quan đến 《 Cánh đồng hoang vu 》 đã xuất hiện.

Đương nhiên đều là review không có spoiler, họ đều là những chuyên gia có kinh nghiệm chuyên môn trong giới điện ảnh, xem như cho điểm trước cho phim, cũng gọi là thử nghiệm trước hộ tác giả.

Tất cả các nhà phê bình và nền tảng phim lớn đều ca ngợi:

―― đây không chỉ là một bộ phim, mà thậm chí có thể xưng là một tác phẩm nghệ thuật. Khả năng kiểm soát của đạo diễn với hình ảnh, ánh sáng và bóng tối của phim văn nghệ đã đạt đến trình độ vô cùng thuần thục. Đương nhiên, cũng không thể không kể đến diễn xuất của các diễn viên. Sầm Phong là một diễn viên rất thích hợp với màn ảnh lớn, kỹ thuật diễn của anh ta khiến tôi thấy được tương lai của thế hệ diễn viên mới.

―― Tôi đi qua muôn vàn thế giới, cuối cùng chỉ vương lại trong lòng một mảnh đồng hoang. Tôi chỉ có thể nói những lời này đã diễn giải hoàn hảo câu chuyện, đây thực sự không phải là một câu chuyện sẽ khiến mọi người cảm thấy vui vẻ sau khi xem xong, nhưng tôi không hối hận khi xem nó.

――Phân tích của 《 Cánh đồng hoang vu 》 về thế giới nội tâm của bệnh nhân trầm cảm chân thật đến gần như tàn khốc. Hiện giờ xã hội vẫn còn nhiều thành kiến với người bệnh trầm cảm, vẫn còn cho rằng họ không bệnh tật mà lại rên rỉ, thậm chí cho là ung thư lười giai đoạn cuối. Hy vọng bộ phim này có thể khiến người xem nhìn nhận lại bệnh trầm cảm, có cái nhìn bao dung hơn với nhóm người này.

―― Bộ phim này không theo chiều hướng thoải mái, thậm chí có thể nói là rất bí bích, nhưng tôi cảm thấy tất cả mọi người nên đến rạp chiếu phim để trải nghiệm cảm giác này. Bởi vì áp lực khó thở mà bạn cảm thấy chính là những gì người bệnh trầm cảm mỗi ngày mỗi giờ mỗi phút mỗi giây cảm thấy, mà bạn thật ra chỉ có thể cảm nhận được 1/10 cảm giác ấy.

―― Đằng Văn cực kì am hiểu việc quay những bi kịch của một cá nhân nhỏ. Giang Dã chỉ là một mô hình thu nhỏ của cộng đồng khổng lồ này. Kỹ thuật diễn của Sầm Phong cực kỳ nhuần nhuyễn, thậm chí khiến tôi có ảo giác anh ta chính là một người bệnh trầm cảm. Hy vọng chỉ là ảo giác, hy vọng anh ấy vẫn ổn.

――《 Cánh đồng hoang vu 》 là một kiệt tác chất lượng cao hiếm hoi kể cả về mặt kết cấu màn ảnh hay nhạc phim. Tuy rằng cốt truyện quả thật khiến khán giả cảm thấy tiếc hận khổ sở, nhưng nó đã đạt được mục đích của một bộ phim nghệ thuật. Có thể khiến mọi người đồng cảm như lâm vào cùng trạng thái và tâm trạng của nhân vật chính, kỹ thuật diễn của diễn viên có công không nhỏ. Tôi chưa bao giờ xem thường Sầm Phong, nhưng diễn xuất của anh ấy thật sự còn khiến tôi ngạc nhiên hơn nữa.

......

Những đánh giá này được account marketing chụp lại, up lên Weibo xong, dựa vào công tác tuyên truyền của Thần Tinh, tất nhiên lại lên hot search.

Những lời khen ngợi nhất trí như vậy lại gợi lên sự hiếu kỳ của khán giả, mà con người đều có tâm lý trái nghịch, bạn càng nói bộ phim này rất bí bách, người xem càng không tin.

Chỉ là một bộ phim thôi chứ gì, làm sao có thể khiến tôi cảm thấy khó thở trong rạp được?

Sau buổi chiếu thử, chỉ còn 3 ngày nữa là đến ngày công chiếu chính thức của 《 Cánh đồng hoang vu 》, một số rạp đã mở bán vé trước, tỉ lệ bán suất đầu rất tốt, ngoại trừ hàng ghế đầu và các ghế bên rìa thì hầu như đều kín chỗ.

Mà trước khi 《 Cánh đồng hoang vu 》 công chiếu hai ngày, lại là một ngày thứ sáu. 7h tối, 《 Một ngày của cặp đôi 》 tập 2 đúng giờ lên sóng. Ngày Yêu tập 1 có tỉ suất xem rất tốt, đã có chỗ đứng trong thị trường show tình yêu, tỉ lệ xem theo yêu cầu vẫn duy trì ở mức cao.

Vào cuối Tập 1 có giới thiệu nội dung tập 2, trong đó ba cặp đôi đã nổ ra mâu thuẫn và cãi nhau.

Trong đó trọng tâm là cảnh của Hứa Trích Tinh và Sầm Phong, trailer không đến 30 giây chỉ thấy cô lớn tiếng hét lên "Anh ơi, sao anh có thể như vậy!"

Tập 1 ngọt ngào như vậy, tập 2 liền cãi nhau, việc biên tập cắt nối của Thần Tinh không hề spoil tí nào, sự tò mò của khán giả cũng được lôi cuốn vô cùng.

Tuy rằng cũng biết những người yêu nhau có mâu thuẫn là bình thường, nhưng mọi người vẫn rất tò mò không biết chuyện gì có thể khiến một fan não tàn như Hứa Trích Tinh tức giận như thế.

Tiêu đề của tập 2 cũng rất chiêu trò, viết thẳng là 【 Hứa Trích Tinh Sầm Phong cãi nhau, ba cặp đôi giải quyết mâu thuẫn 】

Ở đầu tập sóng comment đều spam: 【 Thần Tinh phải hòa thuận ân ái nhá đừng cãi nhau nữa mau hòa giải đi! 】

Ăn xong bữa tối, ba cặp đôi đều có công việc riêng.

Đào Khê và bạn trai thay đồ thể thao ra bờ sông chạy bộ, Đường Cẩm Tú và bạn trai đi tới một buổi hòa nhạc, còn Hứa Trích Tinh và Sầm Phong ngồi trên sàn nhà chơi game.

Hai mươi phút đầu vẫn ngọt ngọt ngào ngào.

Mãi đến khi màn đêm trôi qua, nhóm các cặp đôi tiến vào một ngày mới.

Đầu tiên, Đào Khê và bạn trai ít tuổi đi xem fashion show. Đào Khê là nữ thần không tuổi, có rất nhiều fan là những người đàn ông thành đạt, lúc trong hậu trường có rất nhiều người đến xin chụp ảnh chung, thế là bạn trai nhỏ nổi cơn ghen.

Đào Khê tính tình ngay thẳng, nói thẳng luôn "Sao anh trẻ con thế, có thế mà cũng ghen", bạn trai nhỏ vì câu "Trẻ con" này mà tức giận. Khoảng cách tuổi tác vẫn là thứ cư dân mạng lên án bọn họ, Đào Khê nói như vậy, giống như thể vả vào mặt anh.

Không khí giữa họ bỗng chốc trở nên căng thẳng.

Tiếp theo là Đường Cẩm Tú và bạn trai cô ấy. Hai người như thường lệ tới thính phòng luyện tập, Đường Cẩm Tú không cẩn thận đụng ngã chiếc đàn cello xa xỉ trong phòng, bị bạn trai trách cứ hai câu, hai người cũng bắt đầu cãi nhau.

Hình ảnh nhất thời cực kì nghiêm trọng.

Sóng comment cũng thảo luận đến khí thế ngất trời, đều đang nghị luận ai đúng ai sai. Bởi vì lập trường quan điểm của mỗi khán giả là khác nhau, không tránh được lại ầm ĩ một trận trên sóng comment.

Khách mời bên trong ầm ĩ, người xem bên ngoài ồn ào, dù sao nhiệt độ của gameshow cũng nhờ vậy mới sôi nổi lên được.

Mãi đến khi màn ảnh cắt tới cảnh đôi Thần Tinh.

Nhóm chèo thuyền tức khắc spam: 【 Thần Tinh đừng cãi nhau không thể cãi nhau anh trai phải nhường em gái chứ!!! 】

Toàn bộ người xem nín thở ngưng thần, cho dù biết đây là kịch bản của tổ tiết mục, vẫn không nhịn được lo lắng.

Hứa Trích Tinh lại xem TV trong phòng khách, ôm một bao khoai lát cười ha ha.

Thỉnh thoảng có tiếng đàn dương cầm vang lên, là Sầm Phong đang viết nhạc.

Một lát sau, xuất hiện một lời thuyết minh: 【 Hai người từng cãi nhau chưa? 】

Hứa Trích Tinh quay đầu nhìn người vừa nói, giọng điệu rất tùy ý: "Chưa á."

Lời thuyết minh: "Không thể nào? Làm gì có đôi nào không cãi nhau?"

Hứa Trích Tinh: "Chúng tôi cứ không cãi nhau đấy, hâm mộ đi, hì hì."

Cách màn hình cũng cảm nhận được sự cạn lời của giọng thuyết minh.

Sóng comment: 【 phong cách đột nhiên sai vl 】

Qua mấy giây, giọng thuyết minh nói: "Cô đi gây sự với Sầm Phong đi."

Hứa Trích Tinh quay đầu lại cạn lời lườm anh ta một cái: "Anh khùng à?"

Lời thuyết minh: "Người xem thích xem cái này."

Sóng comment: 【 chúng tôi không thích!!! Chúng tôi thích ăn đường!!! Tổ tiết mục các người hiểu lầm gì chúng tôi à??? 】

Hứa Trích Tinh trầm mặc một lúc, đặt khoai lát lên bàn trà, nhảy xuống từ sofa, xỏ dép lê vào: "Được rồi!"

Cô đi thẳng đến cửa phòng nhạc, còn gõ gõ cửa.

Tiếng dương cầm dừng lại. Mấy giây sau, Sầm Phong đi ra mở cửa, dịu dàng hỏi: "Sao vậy em?"

Hứa Trích Tinh lui về phía sau hai bước, làm vẻ mặt tức giận, đôi tay chống nạnh, rất hung dữ quát anh: "Anh ơi, sao anh có thể như vậy?!"

Sầm Phong: "............"

Anh dừng một chút, trên mặt hiện lên một nụ cười bất đắc dĩ, rất phối hợp hỏi: "Như nào em?"

Hứa Trích Tinh siêu hung dữ: "Sao lại có thể đẹp trai như vậy!!!"

Sầm Phong: "............"

Tổ tiết mục: "............"

Sóng comment:?????????

-----------

Edit + Beta: meomeoemlameo.

Hứa Trích Tinh gây sự xong rồi, còn xoa eo thật mạnh "Hừ" một tiếng, thở phì phì nhắc mãi "Thật là sao lại có thể đẹp trai thế chứ, ông trời tạo người không công bằng quá rồi", vừa trở về phòng khách, ngồi vào sofa tiếp tục xem phim truyền hình. Tổ tiết mục bị trò con bò này của cô làm cho ngây ra.

Quay về phía Sầm Phong, anh cười vô cùng yêu chiều, lắc đầu, lại quay về phòng nhạc tiếp tục viết bài hát.

Sóng comment còn đang chửi nhau tơi bời vì hai cặp đôi trước đột nhiên đổi phong cách:

―― đây là hết đỡ nổi trong truyền thuyết đấy à?

―― Hứa Trích Tinh đáng yêu kute vcl trời ơi đất hỡi tui thài, sao lại có em gái đáng yêu như vậy chứ!

―― mị cười đến độ người què trong phạm vi 10 dặm đều nhảy dựng lên che miệng mị lại

―― fangirl đu idol là không thể cãi nhau với idol được đâu!!! Vĩnh viễn không thể đâu! Idol là trời đó, ảnh làm gì cũng đúng! Phải chiều!!!

―― quá đáng vãi hai người kia sao lại có thể đáng yêu như vậy xứng đôi như vậy chứ!!!

―― dạo này hay cua gắt thế các bác nhỉ?

―― hai người này yêu nhau thương nhau như này, cãi nhau sao nổi

―― dạo này em xem review của 《 Cánh đồng hoang vu 》 á, tất cả đều nói ở trỏng Sầm Phong diễn vai chính bị bệnh trầm cảm thật lắm, bây giờ thấy dáng vẻ ấm áp này của anh ấy, em nghĩ ảnh ổn zòi đó
―― ngày 12/12 《 Cánh đồng hoang vu 》 chiếu phim mọi người nhớ đến xem nha!!!

―― dáng vẻ đám fans tận dụng mọi thứ để tuyên truyền phim đúng là chả khác gì Hứa Trích Tinh hồi trước

―― haizz, giỏ nhà ai quai nhà nấy mà

......

Không khí nghiêm trọng và căng thẳng giữa hai cặp đôi trước được Thần Tinh điều hòa lại, khiến toàn bộ tập phim trở nên bớt lo lắng. Hứa Trích Tinh ngồi trở lại phòng khách xong, giọng thuyết minh lại xuất hiện.

Hỏi cô: "Tại sao hai người chưa từng cãi nhau? Có thể chia sẻ một chút bí quyết với khán giả không?"

Hứa Trích Tinh còn xem TV, chẳng thèm ngoảnh đầu lại, rất tự nhiên nói: "Yêu còn chẳng kịp, sao lại gây sự với nhau. Anh ấy được vui vẻ là quan trọng nhất, phàm là chuyện khiến anh ấy không vui, tôi sẽ không làm."

Sóng comment: 【QAQ】

Giọng thuyết minh tỏ vẻ rất hâm mộ: "Có được bạn gái như cô thật tốt."

Hứa Trích Tinh không biết nghĩ đến điều gì, đôi mắt rũ rũ, buông tiếng thở dài rất nhẹ, thấp giọng nói: "Là vì muốn tốt cho anh ấy đó. Trước kia anh ấy đã trải qua quá nhiều khó khăn rồi, những vết thương đã từng không thể xóa bỏ được nữa, chỉ có thể đền bù bằng hiện tại và tương lai thôi."

Cô ngẩng đầu nhìn về phía máy quay, cực kì dịu dàng cười một chút: "Vì vậy đương nhiên phải chiều chuộng anh ấy chứ! Tất cả những gì tốt lành và tình yêu trong thế giới này đều phải cho anh! Phải ngăn chặn tất cả những tổn thương và độc hại đi!"

Hứa Trích Tinh nheo mắt với máy quay, đột nhiên chuyển thành vẻ mặt thâm trầm, lạnh căm căm nói: "Cho nên chớ chọc anh ấy, bằng không tôi sẽ không bỏ qua cho các người đâu."

Lời thuyết minh: "...... Cô đáng sợ quá, giống nhân vật phản diện ghê."

Hứa Trích Tinh thu vẻ mặt lại, vô cùng tùy ý hất tóc: "Hì hì, tôi không nói giỡn đâu nha."

Sóng comment:

――QAQ thật đáng sợ, iem bị dọa rồi nè

―― đù Hứa Trích Tinh yandere thế, mị ưng

(yandere: thuật ngữ Nhật Bản, chỉ những người khi yêu sẽ trở nên đáng sợ)

―― tui cảm thấy cổ thực sự không đùa đâu á, các bác nhìn Trung Thiên đi, bị Thần Tinh chèn ép thành cái dạng gì. Nghĩ lại cảnh ngộ của Trịnh Già Lam bây giờ, còn kết cục của cha ruột Sầm Phong nữa......

―― vờ lờ thú cmn zị đấy! Còn tưởng là đóa hoa trắng mềm mại vô hại, hóa ra là hoa ăn thịt người à!

―― huhuhuhuhuhuhu đúng là vậy đó, anh nhà mình quá khổ, chúng mình phải bảo vệ anh thật tốt, Nhược Nhược vô địch!!!

―― hồi trước xem 《 Bộ đồ mới của minh tinh 》 là thấy rồi còn gì, Hứa Trích Tinh nâng niu Sầm Phong kinh vl

―― không biết các bác có biết một câu lưu truyền trong showbiz không, chọc bà chủ Hứa thì được, chớ chọc Sầm Phong...... Không đùa đâu nha, HTT thực sự rất tàn nhẫn và quyết tuyệt trong những vấn đề liên quan đến SP đấy

―― tuổi còn trẻ đã sáng lập ra Thần Tinh với Hứa Duyên, làm nên trò trống hôm nay thì không thể không có thủ đoạn được đâu. Cô ta chỉ hiền lành vô hại trước mặt Sầm Phong thôi

―― nói bậy!!! Nhược Nhược trước mặt tụi tui cũng rất đáng yêu đó!!!

―― giờ em đi xóa comt anti trên Weibo của Sầm Phong còn kịp không?

―― a a a a a a a em yêu đại tiểu thư!!! Đẹp trai vlll! Em u mê hình tượng này quá đê QAQ

―― thật ra Sầm Phong cũng vậy mà...... Đối xử với bên ngoài lạnh như băng, nhưng ở trước mặt Hứa Trích Tinh liền siêu dịu dàng, hai người này đúng là dành hết sự mềm mại duy nhất cho đối phương rồi

―― cưới lẹ cái cho ông đê!!!

......

Lúc hai cặp đôi kia còn đang giải quyết mâu thuẫn, Thần Tinh vẫn luôn show ân ái như cũ.

Hôm nay Sầm Phong không ở rịt lâu trong phòng nhạc, lúc anh đi ra ngoài phim truyền hình còn chưa chiếu xong. Hứa Trích Tinh ngồi xếp bằng trên ghế sofa nhai khoai lát rốp rốp, thấy anh ra liền tức khắc vui vẻ nói: "Anh ơi anh bận xong rồi ạ?"

Sầm Phong đi tới ngồi xuống cạnh cô, rất tự nhiên ôm cô vào lồng ngực, "Ừa, xem xong TV mình ra ngoài đi dạo nhé?"

Hứa Trích Tinh chôn trong lồng ngực anh làm nũng: "Không đâu, bên ngoài nóng lắm."

Sầm Phong cười xoa nhẹ đầu cô: "Em càng ngày càng lười ra ngoài đó, phải phơi nắng nhiều hơn, vậy mới khỏe được."

Hứa Trích Tinh khẽ thở dài, nghiêm trang nói: "Aizz, xem ra thân phận ma cà rồng của em không giấu được rồi." Cô ngẩng đầu nhìn anh, vươn đầu lưỡi liếm khóe môi: "Chỉ có thể giết người diệt khẩu."

Sầm Phong nén cười, vô cùng nghiêm túc phối hợp với cô: "Vậy em muốn diệt khẩu thế nào?"

Hứa Trích Tinh vươn qua, hôn bẹp một cái vào động mạch chủ của anh: "Đương nhiên là cũng phải biến anh thành ma cà rồng rồi!"

Sóng comment:

―― đừng hôn cái chỗ đó! Nguy hiểm tính mạng đấy!

―― chị em lầu trên nghiêm túc thế, soi hint ăn đường tí đê

―― hai người này trẻ con quá, thế mà mị vẫn phải cười hiền từ

......

Hai người cười cười quậy quậy xem hết phim truyền hình, Hứa Trích Tinh giống gấu koala treo trên người idol, mềm mụp hỏi: "Anh ơi, chúng mình chơi game nhé?"

Sầm Phong suy nghĩ một lúc: "Chơi trò khác đi, em biết chơi cờ caro không?"

Hứa Trích Tinh: "Biết ạ biết ạ! Hồi xưa đi học em hay chơi với bạn cùng bàn lắm, em chơi cờ caro cực giỏi nhé!"

Sầm Phong cười rộ lên, "Ok, thế chúng mình chơi thử một lần."

Hứa Trích Tinh rất nhanh tìm được một quyển vở mới, lấy bút vẽ ô vuông. Hai người ngồi trước bàn trà, mỗi người cầm một chiếc bút, Hứa Trích Tinh nói: "Em vẽ x, anh vẽ v nhé!"

Sầm Phong gật gật đầu, lại hỏi: "Muốn anh nhường em không?"

Hứa Trích Tinh thẳng thắn ưỡn ngực: "Trò chơi còn chưa bắt đầu anh đã xem thường người khác à!"

Anh cười, "Ok, em đi trước đi."

Hứa Trích Tinh lập tức hớn hở vẽ chữ x vào ô vuông chính giữa, Sầm Phong đi lượt sau, vẽ chữ v ở ô bên cạnh.

Hai người anh tới em đi, chơi chưa được một phút đồng hồ, đến phiên Sầm Phong, anh quay đầu cười hỏi: "Muốn anh nhường em không?"

Hứa Trích Tinh: "Không cần!"

Sầm Phong: "Tốt."

Sau đó anh đặt bút, năm chữ v hàng chéo tập hợp thành một đường thẳng.

Hứa Trích Tinh: "???" Đôi mắt cô trợn tròn, "Từ lúc nào vậy?! Em còn chưa phát hiện mà!"

Sầm Phong không tỏ ý kiến mà cười một cái. Hứa Trích Tinh dẩu môi, lật một tờ mới: "Chơi lại chơi lại đi! Ván trước chưa thể hiện được thực lực thật sự của em!"

Sầm Phong vẫn để cô đi trước.

Hứa Trích Tinh vô cùng chuyên chú, cẩn thận phòng bị, cũng chẳng lo cục diện của mình, toàn bộ cản nước của Sầm Phong.

Lần này kiên trì được lâu hơn chút, chừng hai phút, lại nghe thấy idol cười hỏi: "Muốn anh nhường em không?"

Hứa Trích Tinh: "............ Không...... Không cần!"

Vì thế Sầm Phong vẽ một chữ, liền thành một hàng.

Hứa Trích Tinh: "A a a a sao có thể! Rõ ràng em luôn cản anh mà! Chơi lại!"

Ván thứ ba, tròng mắt cô đều dừng trên vở, idol đi một bước cô bèn áp sát ngay, chẳng cho anh cơ hội nào. Sầm Phong khẽ nói: "Chỉ phòng thủ không tiến công là không thắng được đâu."

Hứa Trích Tinh: "............"

Qua hai phút, nghe thấy anh hỏi: "Muốn anh nhường em không?"

Hứa Trích Tinh: "............" Cô khóc chít chít nói: "Muốn ạ QAQ"

Sầm Phong nhướng mày cười một cái, quay đầu nhìn cô: "Xin anh đi."

Cô gái nhỏ dung dẩy ống tay áo anh: "Xin anh xin anh mà."

Sầm Phong: "Chủ ngữ đâu."

Hứa Trích Tinh: "Anh ơi em xin anh QAQ, nhường em một tí đi."

Sầm Phong: "Chủ ngữ sai rồi."

Cô gái nhỏ trông mong nhìn anh, từ ánh mắt như cười như không của anh đã hiểu rõ ý anh, gương mặt tức khắc nhiễm một tầng ửng đỏ.

Sóng comment đều sắp phát điên:

―― a a a a a a a a a a a sao Sầm Phong biết thả thính thế!!!

―― quá ngọt rồi, mau, bác sĩ ơi, tiêm em một mũi insulin

―― chủ ngữ sai rồi!!! Hứa Trích Tinh nghĩ đê! Chị nghĩ kĩ lại đê! Chị nghĩ kĩ xem mình phải gọi là gì đi!

......

Hứa Trích Tinh quay đầu nhìn bàn cờ, giữa một đám chữ x lung tung, bố cục của đám chữ v có vẻ cực kỳ có logic. Cô đã nhìn ra idol chỉ còn một nước nữa là thắng rồi.

Khóe môi nhấp rất lâu, cô chúi đầu nói nhỏ như tiếng muỗi kêu, rầm rì: "Chồng ơi nhường em tí đi QAQ"

Trong mắt Sầm Phong tràn ra ý cười, vô cùng dịu dàng nói: "Được."

Anh vẽ chữ v vào ô vuông bên cạnh.

-----------

Edit + Beta: meomeoemlameo.

Sóng comment suýt thì điên luôn:

―― a a a a a a gọi chồng ơi kìa!!! Gáy lên!!!

―― em gái đi đường vòng, nhưng vẫn rơi vào bẫy của anh trai

―― anh trai vì nghe một tiếng chồng ơi mà đúng là không từ thủ đoạn á

―― mỗi lần chơi trò chơi Hứa Trích Tinh đều mắc mưu, dại dột đáng yêu ghê, đằng này kiến nghị đằng ấy đi tập chơi cho giỏi rồi hẵng khiêu chiến

―― tập cho khỏi bị mắc bẫy mới đúng ấy

―― mị là Cục Dân Chính mị tự tới luôn nè!!! Mau kết hôn tại chỗ cho mị!!!

......

Dưới sự "nhường nhịn" của Sầm Phong, Hứa Trích Tinh rốt cuộc thắng được một ván, cô đóng vở lại, cái miệng nhỏ dẩu tít lên: "Không chơi nữa!"

Sầm Phong cười: "Chúng ta chơi trò khác nhé?"

Hứa Trích Tinh đấm gối ôm: "Không chơi không chơi không chơi gì hết! Chơi cũng thua anh thôi!"

Sầm Phong: "Anh nhường em."

Hứa Trích Tinh lại đỏ mặt, vùi đầu vào gối ôm: "Em chả thèm! Không chơi nữa!"

Sầm Phong cười xoa xoa đầu cô: "Vậy em muốn làm gì?"

Sóng comment:
―― dạ đằng này đề nghị hôn rồi tình tính tang tại chỗ đi ạ

――????? Này chị lầu trên chị vã quá rồi à

―― em đây văn minh hơn một chút, đằng này đề nghị hôn rồi tình tính tang trên giường ạ

―― nhắc mới nhớ nãy lúc Hứa Trích Tinh nằm trên sofa xem TV, có mấy giây cổ áo trượt xuống, các chị có phát hiện chỗ xương quai xanh của cổ có dấu hôn không?

―― vờ lờ??? Em phải tua về nhìn một cái!

―― báo cáo! Tua rồi ạ! Có thật đấy! Em đã tự nghĩ bậy fic pỏn 1 vạn chữ

Vì thế toàn thể người xem tua lại xem dấu hôn nhỏ, bởi vì chỉ là cổ áo trượt xuống, chỗ trên xương quai xanh mờ mờ ảo ảo không lớn lắm, bằng không Hứa Trích Tinh mà biết thì sợ là phải xấu hổ và giận dữ đến chết.

Đến sẩm tối, hàng xóm cạnh nhà qua mời bọn họ sang ăn cơm.

Sầm Phong bây giờ thường xuyên ra biển câu cá với Nick, Hứa Trích Tinh liền truyền thụ cho Saya chị gái Nick, cũng chính là cô gái mà cô đã đa cấp video youtube Sầm Phong nhảy, mấy món tủ của cô.

Hôm nay Saya lần đầu tiên làm sườn heo chua ngọt, rất hưng phấn mời Thần Tinh qua dùng chung bữa tối, nhấm nháp thành quả của chị.

Sau khi được bọn họ đồng ý, camera cũng theo qua.

Căn phòng đông người tức khắc náo nhiệt hẳn lên.

Mọi người ngồi xuống trước bàn ăn, rất nhiệt tình nhìn vào máy quay chào các bạn Trung Quốc. Mọi người vừa ăn vừa nói chuyện, không khí cực kì vui vẻ.

Chờ quay xong nội dung hoà giải của hai cặp kia, lúc cắt cảnh về bên Thần Tinh, mọi người đã uống rượu vang đỏ tán chuyện trên giời dưới biển.

Saya bây giờ đã tính là một nửa fan của Sầm Phong, đã xem hết video trên youtube của anh một lần, còn đọc rất nhiều đánh giá của cư dân mạng với anh, tự nhiên cũng có hiểu biết nhất định với tình yêu của Hứa Trích Tinh và Sầm Phong. Chị phổ cập khoa học cho bố và Nick: "Ở nước bọn họ, người nổi tiếng mà yêu đương là sẽ bị fans mắng, nhưng Sầm và Tinh lại được mọi người chúc phúc, thật là ngoài sức tưởng tượng."

Nick hứng thú bừng bừng hỏi: "Hai em gặp nhau lần đầu khi nào?"

Hứa Trích Tinh sửng sốt, chần chờ liếc idol một cái, đang băn khoăn nên trả lời vấn đề này thế nào đây, Sầm Phong đã cười nói: "Chín năm trước."

Nick: "Oh wow, có thể tâm sự hai người quen nhau thế nào không?"

Sóng comment:

―― vờ lờ??? Chín năm trước đã quen rồi??? Từ từ, khi đó bọn họ mới bao nhiêu tuổi chứ?

―― chín năm trước Sầm Phong vừa mới thành niên nhỉ? Hứa Trích Tinh còn chưa thành niên đâu, đến Thần Tinh còn chưa có đâu!

―― dường như phát hiện ra một việc lớn khó lường......

―― cho nên đây thật ra là một mối tình thanh mai trúc mã à???

―― không không không, chắc là yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên đấy! Anh chờ em lớn lên!

......

Sầm Phong lắc ly rượu vang đỏ, vẻ mặt rất tùy ý, "Đương nhiên. Lúc ấy em hát rong ở chợ đêm, cô ấy khi đó còn đang đi học, đi qua em, dừng lại nghe anh trai hát rong, còn móc hết tiền tiêu vặt trong túi ra cho em."

Nick: "Quá lãng mạn!"

Sóng comment:

―― anh nhà lại còn đi hát rong á??? Khi đó anh ấy vẫn là trainee của Trung Thiên nhỉ? Công ty rác rưởi biss!

―― đậu má lại còn gặp nhau kiểu này, tự dưng thấy vi diệu vãi!

―― thế là Hứa Trích Tinh liếc mắt một cái liền nhìn trúng cái anh hát rong này hả? Còn lấy tiền tiêu vặt tặng, mị đã tưởng tượng được hình ảnh rất vờ lờ kia rồi

―― tại sao tui hổng gặp được anh tui đứng hát rong QAQ, nói không chừng bây giờ người ở cạnh ảnh chính là tui rồi

―― có một số loại đá các chị em không nên đập đâu, kẻo say quá quên mệ cả lối về

―― thật sự lãng mạn quá đê QAQ, đây là tình yêu được trời tác hợp kiểu gì đây!

―― mau! Kể tiếp đi! Đừng có ngừng! Tui còn có thể nghe một ngày một đêm!

......

Saya tò mò hỏi: "Sau đó hai em có để lại tin tức liên lạc không?"

Sầm Phong lắc đầu: "Không ạ, lúc ấy em......" Anh dừng lại một lúc, quay đầu nhìn cô gái nhỏ đang trông mong ngắm anh, cười rất nhẹ: "Bởi vì đã trải qua một số chuyện không tốt, nên rất ác cảm với người khác, không tin bất kì ai cả, cũng ghét người khác tiếp cận em."

Nick buông tiếng thở dài: "Thượng đế phù hộ cậu, tất cả đều đã qua rồi."

Sầm Phong cười cười: "Đương nhiên, tất cả đều đã qua rồi."

Người xem nghe thấy anh nói như vậy, lại nhớ lại những chuyện anh đã từng trải qua, sóng comment tức khắc cảm thán và đau lòng.

Sóng comment có người nói: 【 cho nên lúc ấy em gái hẳn là phải theo đuổi vất vả lắm nhỉ? 】

―― vờ lờ tưởng tượng tới đây thấy ngược quá đê

―― ôi phải dùng bao nhiêu nhiệt tình mới sưởi ấm được trái tim lạnh như băng của anh ấy nhỉ

―― thế là Hứa Trích Tinh theo đuổi chín năm mới theo đuổi được Sầm Phong đấy

―― tớ không ghen ghét với Nhược Nhược, những năm tháng anh nhà cô độc khổ sở, chỉ có mỗi cậu ấy ở đó thôi QAQ

―― tớ nhớ rõ lần đầu anh nhà live stream, nói đã từng có người mỗi lần gặp mặt đều sẽ nói với anh phải ăn cơm đầy đủ, ngủ đủ giấc, chăm sóc bản thân thật tốt. Lúc ấy fans còn suy đoán có phải mối tình đầu không, hóa ra là Nhược Nhược à

―― tốn chín năm theo đuổi một người, lấy thân phận của Hứa Trích Tinh, cớ gì phải như vậy, tình yêu này quá sức sâu nặng

―― vừa ngọt vừa ngược, đột nhiên muốn khóc quá

......

Saya tiếp tục hỏi: "Thế về sau làm sao gặp được nhau nữa vậy?"

Lần này không đợi Sầm Phong trả lời, Hứa Trích Tinh đã mở miệng trước: "Em chờ tới kỳ nghỉ đông lại tới đó tìm anh ấy."

Sầm Phong gật gật đầu: "Đúng vậy, cô ấy mời em uống trà sữa, còn mời em ăn bánh kem. Lúc ấy em xảy ra chút xung đột với công ty quản lý, cô ấy xông tới cãi nhau với đối phương." Anh hạ mắt, giống như đang hồi tưởng, cười cười: "Thở phì phì, đáng yêu lắm."

Saya: "Sau lần này là để lại phương thức liên hệ rồi chứ?"

Sầm Phong: "Không ạ."

Saya không thể tin nổi nhìn Hứa Trích Tinh: "Vậy mà em cũng không lo lắng cậu ấy bỏ đi nơi khác, em rốt cuộc không tìm được cậu ấy sao?"

Hứa Trích Tinh mím môi cười: "Từng lo lắng ạ, nhưng cũng chẳng có cách nào, khi đó em cũng không dám quá phận tiếp cận anh ấy."

Sóng comment:

―― em gái khổ quá

―― em ban đầu còn tưởng đây là chuyện tình yêu ngọt ngào nam theo đuổi nữ......

―― mấy lần gặp đều là ngẫu nhiên, thế này còn khó hơn đu idol

......

Saya tò mò cực kỳ: "Khi đó em đã thích cậu ấy rồi à?"

Hứa Trích Tinh nghiêng đầu cười: "Dạ vâng, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy anh ấy, đã thích vô cùng."

Saya ngạc nhiên vung tay lên: "Trời ơi, sao em không nói cho cậu ấy? Các em suýt thì bỏ lỡ nhau rồi!"

Sóng comment:

―― đúng zị!!! Lỡ như duyên phận không tới, thì hai anh chị bỏ lỡ nhau thật đó! Em bây giờ cũng không có đường để ăn!

―― từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy anh ấy đã thích vô cùng, thích nhiều năm như vậy, năm sau lại thích anh hơn năm trước QAQ

―― tui đang khóc rất to nhé, Sầm Phong anh phải yêu thương em gái thật nhiều!!! Đền bù lại hết cho tui!!!

―― Nhược Nhược xứng đáng với toàn bộ yêu thương chiều chuộng của anh nhà TVT

......

Người nước ngoài nhiệt tình phóng khoáng, một khi thích sẽ bày tỏ tình yêu ngay, cũng không giấu giấu diếm diếm, cho nên hoàn toàn không hiểu này cách làm của cặp đôi này. Nick và Saya cà khịa rất lâu, cuối cùng nói: "Chị cảm thấy chuyện tình cảm của hai đứa hồi đó chẳng ngọt ngào gì cả."

Sầm Phong nhấp một ngụm rượu vang đỏ, "Cũng có ngọt ngào."

Saya hứng thú: "Ví dụ như?"

Khóe môi anh có ý cười rất nhẹ: "Ví dụ như cô ấy muốn em mỗi ngày đều làm một chuyện vui vẻ, gạt em nói đó là bài tập về nhà trong kỳ nghỉ của cô ấy. Vì giúp cô ấy hoàn thành bài tập về nhà, ngày nào em cũng phải nghĩ cách làm chính mình vui vẻ một chút, sau đó ghi lên vở. Lâu dần, tâm tình hình như cũng nhẹ nhàng hơn nhiều."

Hứa Trích Tinh vẻ mặt khiếp sợ nhìn anh: "Sao anh biết em lừa gạt anh?!"

Sầm Phong: "Loại chuyện này, ngẫm lại sẽ biết."

Hứa Trích Tinh: "...... Vậy mà anh còn giúp em viết hẳn một quyển vở."

Sầm Phong: "Tại anh thi đấu thua, nợ em một điều kiện, đã đồng ý thì phải làm chứ."

Hứa Trích Tinh: "Nhưng lúc thi đấu rõ ràng anh cố ý nhường em!"

Sầm Phong: "Là nguyện ý nhường em."

Saya: "Ối giời ơi, bây giờ chị cảm thấy các em đúng là rất ngọt ngào."

Sóng comment:

―― em cũng cảm thấy thế QAQ

―― cho nên anh trai thua em gái một điều kiện, mà điều kiện của em gái là muốn anh trai mỗi ngày làm một việc vui vẻ à

―― trong đao có đường, ngọt ngào đến mức ưu thương

―― mị điên cuồng khóc thút thít vì tình yêu thần tiên này

......

Bữa cơm ở nhà Saya ăn mất chừng hai giờ. Tổ tiết mục cũng không cắt tất cả các cảnh cho vào chương trình, nhưng gần mười phút cũng đủ người xem chắp vá được câu chuyện tình yêu vừa ngọt ngào vừa chua xót kia rồi.

Trước kia mọi người vẫn luôn tò mò, Hứa Trích Tinh và Sầm Phong rốt cuộc quen nhau thế nào. Cách nói phổ biến là, Sầm Phong sau khi tham gia Thần tượng thiếu niên, đại tiểu thư thân là bà chủ Hứa đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên, vì thế mở ra con đường tiếp ứng cuồng nhiệt của fan.

Cuối cùng từ theo đuổi idol thành theo đuổi bạn trai, từ idol trở thành chồng.

Mãi đến đêm nay, mọi người mới rốt cuộc biết, mối tình này đã bắt đầu từ trước khi họ biết rất lâu.

Đó là một cô gái nhỏ thuần túy chân thành tha thiết, sau khi thích một người từ ánh nhìn đầu tiên, đã dùng hết toàn bộ nhiệt tình và tình yêu để truy đuổi và bảo vệ.

Đó là một thiếu niên bị thế giới này thương tổn đến mức mình đầy thương tích đóng cửa trái tim, khi được một tia sáng chiếu vào quãng đời u ám, lại một lần nữa nhận được sự dịu dàng và lương thiện của thế giới bên ngoài.

# tình yêu chín năm của Sầm Phong và Hứa Trích Tinh # sau khi tập này của chương trình phát sóng đã trèo lên no 1 hot search.

Toàn bộ cư dân mạng đều bị thời gian chín năm làm cho kinh hãi. Hội chèo thuyền đã nhanh chóng cắt hết phần này trong chương trình up lên, các cư dân mạng chưa xem gameshow thì sau khi xem xong video cũng rất cảm động trong lòng.

Mấy ai có thể dành chín năm đằng đẵng theo đuổi một người?

Lại còn là một người lạnh như băng, cố ý trốn tránh chính mình, không biết bao lâu mới có thể hâm nóng trái tim anh.

Cho dù là đu idol thì cũng sẽ có lúc hết đu.

Thời thanh xuân đẹp đẽ nhất của một cô gái nhỏ lại trao hết cho mình anh. Dũng khí và tình yêu lớn đến nhường này, không phải ai cũng có thể có được.

Ngẫm lại thời thanh xuân đã qua của chúng ta, có bao nhiêu những cuộc tình đứt gánh đôi đường.

Nhưng cũng may là Hứa Trích Tinh cuối cùng đã theo đuổi được, nếu theo hổng nổi, tụi này chắc nhịn không nổi luôn á!

Đang lúc phần lớn cư dân mạng khóc ròng vì tình yêu của Thần Tinh, Hứa Trích Tinh đã lên Super Topic post bài:

――@ Nếu như anh hóa thành cơn gió: Vị trí no 1 Hot search là để tuyên truyền miễn phí đấy, không tuyên truyền 《 Cánh đồng hoang vu 》 thì còn chờ gì nữa?

Phong Tranh:!!!

Fans nhanh chóng chiếm lĩnh quảng trường hot search, mấy đoạn cut đứng đầu bị đẩy hết xuống, biến thành tuyên truyền cho 《 Cánh đồng hoang vu 》: Tình yêu hay ho, phim điện ảnh còn hay ho hơn, ngày 12 tháng 12 nhớ ra rạp xem 《 Cánh đồng hoang vu 》 nhé!

Cư dân mạng đang hóng hớt:???????

Hứa Trích Tinh cô có còn là người không?

Sao đang chuyện tình củm cô lại còn máy móc chuyển qua tuyên truyền???


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#yt