Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C51-55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có gan nghĩ bậy không có gan làm liều chính là style của Hứa Trích Tinh.

Kỳ thật tà tâm cũng không bao nhiêu, làm một fan mẹ sự nghiệp cần cù chăm chỉ, cô vẫn rất chính phái! Nếu thật sự nói muốn làm gì khác, thật ra cô rất muốn mời idol đi trung y mát xa xoa bóp toàn thân......

Trước kia Sầm Phong vì tập nhảy mà cả người đều là chấn thương cũ, đều là do khi làm trainee quá bạt mạng. Mát xa toàn thân trợ giúp hoạt huyết tan bầm, tiêu trừ mệt nhọc, thật sự là bài thuốc hay cho trainee nghỉ ngơi thả lỏng.

Nhưng nghe thì có vẻ không được đứng đắn lắm, có hiềm nghi với bảo vệ trong sạch.

Nghĩ tới nghĩ lui, Hứa Trích Tinh quyết định giao sự lựa chọn này vào tay idol, cô reply: Sao cũng được ạ ~!

Ăn cơm nói chuyện phiếm rồi đi ăn kem cũng đã rất vui vẻ rồi.

Sầm Phong nhắn lại rất mau: Được, tết Dương gặp.

Hứa Trích Tinh: tết Dương gặp ạ QVQ~!

Vì thế tết Nguyên Đán năm nay trở thành năm mới mà Hứa Trích Tinh chờ mong nhất. Cúp điện thoại xong cô liền bắt đầu chuẩn bị cho lần "Hẹn hò" này, tìm tiệm cơm tra con đường chọn quần áo.Tiệm cơm phải phù hợp với khẩu vị của idol, lại không thể ở quá xa idol, rốt cuộc tiền gọi xe đắt quá không có lợi. Không thể tìm cái chỗ giống nơi hẹn hò như lần trước, phải sáng sủa hào phóng nhưng không được quá sang chảnh. Cơm nước xong ra ngoài thì đường phố xung quanh cũng phải nhộn nhịp tí, có thể đi dạo một lúc. Bây giờ mà ăn kem thì lạnh lắm, gần đấy tốt nhất nên có tiệm trà sữa uống ngon một chút.

Có hi vọng, thời gian liền bắt đầu trở nên chậm rãi.

Trước kia cô vừa đi học vừa đi làm cảm thấy thời gian không đủ dùng, bây giờ mỗi ngày đếm ngược còn cảm thấy quá chậm.

Ngày nhớ đêm mong, rốt cuộc một ngày trước tết Nguyên Đán, Hứa Trích Tinh đã chuẩn bị tất cả ổn thoả, lúc lên trường tâm tình rất tốt, cảm thấy buổi toạ đàm khoa tổ chức bắt phải tham gia hôm nay cũng không đến nỗi nhàm chán lắm.

Khoa Truyền thông thường xuyên tổ chức toạ đàm, nội dung đã nhạt như nước ốc thì chớ, còn không được xin nghỉ tham gia, không tới thì trừ điểm rèn luyện, lâu lâu làm một lần, sinh viên của khoa đều gầm gào oán than dậy đất.

Hứa Trích Tinh đi theo bạn cùng phòng cùng vào giảng đường tìm vị trí ngồi, nhìn giáo sư già hơn sáu chục trên bục giảng cũng cảm thấy thân thiết đáng yêu.

Có thể là sự hưng phấn trong mắt cô quá rõ ràng, Tân Huệ tò mò hỏi: "Có chuyện gì vui thế, kể cho chúng tớ vui lây với."

Chu Duyệt ghé vào bàn uể oải xoay xoay bút viết, nói trúng tim đen: "Không rõ ràng sao? Cười hơn hớn như thế, vừa nhìn là biết yêu vào mụ đầu rồi."

Hứa Trích Tinh: "?" Cô giơ tay gõ đầu bạn, "Câm cái miệng của cậu lại."

Chu Duyệt còn chưa hết buồn ngủ, hữu khí vô lực, cũng lười trốn: "Có bạn trai thì cũng có mất mặt đâu, nhớ mang tới cho bọn tớ xem mặt, bọn chị em giúp cậu check hàng."

Hai người còn đang ồn ào, chủ nhiệm khoa mở microphone quở mắng: "Mau tìm vị trí ngồi tử tế đi, toạ đàm sắp sửa bắt đầu, di động để hết về chế độ im lặng. Nghiêm túc nghe cho tôi, nghe xong thầy phụ trách mỗi lớp đi thu bài cảm nghĩ 2000 chữ."

Giảng đường tức khắc toàn là tiếng kêu rên.

Chu Duyệt gào lên to nhất: "Rốt cuộc tui học đại học hay cấp 3 đây!"

Có gào nữa cũng vô ích, gặp được khoa có chủ nhiệm quản lý nghiêm khắc đều là cái số rồi.

Nhưng thôi cũng may hôm nay giảng viên lớn tuổi diễn thuyết không như những lần trước, còn tương đối hài hước. Hứa Trích Tinh nghe xong một lúc cảm thấy rất hứng thú, lấy vở bút ra bắt đầu nghiêm túc nghe giảng.

Toạ đàm tiến hành hết ba tiếng, tới tận chạng vạng mới kết thúc, Bạch Phi Phi vừa thu đồ đạc vừa nói với Hứa Trích Tinh cũng nghiêm túc ghi chép: "Viện khoa nên tìm nhiều giảng viên dí dỏm hài hước như vầy."

Hứa Trích Tinh tán đồng gật gật đầu.

Cô nhét vở vào, lấy di động đang để chế độ im lặng ra, mới mở khoá ra, liền thấy có hai cuộc gọi nhỡ.

Tại sao?!

Tại sao cô luôn lỡ mất điện thoại của idol???

Chị gái thần tiên lại là chị à???

Điện thoại đã từ hơn hai giờ trước, Hứa Trích Tinh vô cùng đau đớn, không đợi bạn cùng phòng, cầm di động chạy ra khỏi phòng học, vừa chạy vừa gọi lại.

Điện thoại còn chưa có người tiếp, giáo viên phụ trách vội vàng gọi cô lại: "Ấy ấy, Hứa Trích Tinh, em chờ một chút, em đừng chạy."

Hứa Trích Tinh phanh gấp một cái, xoay người nhìn giáo viên phụ trách: "Dạ? Có chuyện gì hở thầy?"

Thầy phụ trách đi tới: "Đơn xin vào Đảng của em hồi trước còn thiếu một tờ nội dung đấy, em mau bổ sung đi, tí nữa thầy phải đi đệ trình lên rồi."

Hứa Trích Tinh nghi hoặc nói: "Em viết bốn trang cơ mà, còn chưa đủ ạ?"

Thầy phụ trách nói: "Trang đầu của em toàn là giới thiệu tư liệu, nội dung xin vào đảng mới được 3 trang, các bạn học khác có bạn còn viết hẳn 10 trang, em mau viết thêm 1000 chữ đi." Hứa Trích Tinh: Bệnh hình thức không hay gì đâu nha?!

Thầy phụ trách thấy vẻ mặt không tình nguyện của cô, nói thẳng: "Em theo thầy vào văn phòng viết luôn đi. Lần này lớp mình có năm suất, em đừng vì đơn xin không hợp quy cách mà bị rớt lãng phí, mau, đi theo thầy."

Hứa Trích Tinh nhìn di động, Sầm Phong vẫn chưa tiếp, bất đắc dĩ đành cùng thầy phụ sách vào văn phòng.

Vào đảng là một sự kiện vô cùng nghiêm túc thần thánh, Viện khoa sàng lọc cũng vô cùng nghiêm khắc, Hứa Trích Tinh lần này là nhóm sinh viên đầu tiên vào đảng, đương nhiên cũng không thể qua loa.

Thư xin vào đảng còn không thể đánh máy, phải viết tay, thầy phụ trách đưa cô tới văn phòng, cầm tờ giấy viết thư chính quy và bút đưa cho cô, giám sát cô viết thêm nốt.

Hứa Trích Tinh lại bắt đầu vắt hết óc viết luận văn.

Viết chưa được một nửa, điện thoại vang lên, cô vồ lấy liền thấy quả nhiên là Sầm Phong gọi lại.

Cô vụng trộm nhìn thầy phụ trách đang làm việc công trước mặt, che ống nghe nhận điện thoại, thì thầm: "Alo, anh ơi, nãy em đang học."

Đầu kia nghe thấy cô thì thào thì sửng sốt một chút, thấp giọng hỏi: "Vẫn đang học à?"

Hứa Trích Tinh vội vàng nói: "Không có không có, em ở văn phòng thầy bổ sung tài liệu ạ. Anh ơi, chuyện gì thế?"

Sầm Phong ngưng vài giây, giọng nói có chút trầm: "Ngày mai không thể đi chơi Nguyên Đán với em rồi, xin lỗi."

Đầu óc Hứa Trích Tinh chết máy mất một giây, cũng chỉ một giây thôi, lập tức nói: "Không sao anh ơi! Không sao không sao, chuyện của anh quan trọng nhất ạ!"

Sầm Phong nói: "Gọi điện thoại là muốn hỏi chiều nay em có rảnh không."

Trong lòng Hứa Trích Tinh quả thực ứa máu, giọng điệu vẫn nhẹ nhàng: "Buổi chiều viện khoa em mở tọa đàm, di động để chế độ im lặng. Anh ơi, lần sau anh hẹn em lúc nào cũng được ạ, em đều rất rảnh!"

Sầm Phong một hồi lâu không nói gì.

Hứa Trích Tinh còn tưởng là không có tín hiệu, bỏ tai nghe nhìn màn hình, nhỏ giọng gọi: "Anh ơi, anh còn đó không ạ?"

"Còn." Anh thấp giọng hỏi, "Bây giờ có rảnh không? Cùng nhau ăn tối đi."

Hứa Trích Tinh trợn mắt một chút, có chút không thể tưởng tượng, cúi đầu nhìn thư xin vào đảng mình còn chưa viết được một nửa, tức khắc thống khổ, lắp bắp nói: "Em...... Em còn phải lúc nữa, em vẫn đang ở trường, khả năng phải một giờ nữa mới xong."

Sau đó cô liền nghe được idol nói: "Anh tới trường em tìm em."

Hứa Trích Tinh suýt thì ngất đi.

Cô nghe được gì thế???

Có phải idol điên rồi không???

Hứa Trích Tinh cả kinh đến mức rít lên: "Không cần mà anh, em không sao mà! Lần sau gặp cũng được!"

Thầy phụ trách ngồi đối diện ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn về phía này.

Hứa Trích Tinh xin lỗi cười cười một chút, chỉ chỉ điện thoại, chạy ra ngoài phòng, lúc đi tới cửa, ống nghe truyền tới giọng nói trầm thấp của Sầm Phong: "Hứa Trích Tinh, ngày mai anh phải đi rồi."

Bước chân cô khựng lại, theo bản năng hỏi: "Đi đâu ạ?"

Anh nói: "Công ty sắp xếp đi Hàn Quốc huấn luyện, ngày mai xuất phát." Anh dừng một chút, khẽ nói: "Đi hai năm."

Hứa Trích Tinh giống như bị đánh đòn cảnh cáo, muốn ngất ra.

Hai người đồng thời trầm mặc thật lâu.

Sau một lúc lâu, Sầm Phong nói: "Lần sau lâu lắm, hôm nay gặp đi."

---------

Edit + Beta: meomeoemlameo.

Chuyện đưa trainee đến Hàn Quốc huấn luyện là đề nghị của Ôn Đình Đình, hai tháng trước cô ta đã đệ trình kiến nghị lên tổng bộ. Tổng bộ sau khi thương thảo vài lần thì đồng ý với đề nghị của cô ta, kí hiệp nghị hợp tác với công ty giải trí Hàn Quốc, gần đây tin tức mới tung ra.

F-Fly debut khiến Trung Thiên thấy được thị trường của boy group, cũng khiến bọn họ nhận ra chỉ cho trainee huấn luyện trong nước thì không đủ. Nếu tham khảo không thể thành công, vậy trực tiếp giao người cho đối phương huấn luyện, chắc sẽ không có sai sót nữa.

Văn hoá Hallyu là thứ các quản lý cấp cao của Trung Thiên nhất trí tán thành. F-Fly xem như là bán thành phẩm, bây giờ thấp không thành cao không phải, cũng chỉ có thể bước từng bước một. Nhưng hai năm sau, chọn lọc từ đám trainee đã chịu đựng qua cơ chế huấn luyện hoàn mỹ này, lập nhóm debut, tất nhiên sẽ có tương lai không tầm thường.

Kế hoạch ra nước ngoài huấn luyện quyết định xong, Ôn Đình Đình phải chọn 30 cá nhân trúng tuyển từ hơn một trăm trainee của công ty, Sầm Phong không có gì bất ngờ lọt vào danh sách.

Kỳ thật lấy năng lực của anh, hoàn toàn không cần đi huấn luyện tiếp. Nhưng Ôn Đình Đình cũng hiểu thái độ của anh, nếu cứ để cậu ta lưu tại trong nước, cậu ta vẫn sẽ vẫn buông thả bản thân như cũ, cô ta tự hỏi, có lẽ đổi hoàn cảnh có thể thay đổi tâm thái của cậu ta.

Nhìn thấy nền văn hoá giải trí Hàn Quốc phát đạt thế nào, lại thấy những trainee ra làm thần tượng idol hiện giờ huy hoàng ra sao, nói không chừng cậu ta sẽ thay đổi suy nghĩ?

Hơn nữa mấy năm nay, cô ta cũng sẽ làm người tổng phụ trách theo sang. Cô ta vốn có ý với Sầm Phong, đương nhiên sẽ không ném anh ở trong nước hai năm không nhìn thấy mặt nhau.

Bây giờ đã rất lãnh đạm, để hai năm không thấy mặt, lúc đó lại chẳng coi cô ta như người xa lạ ấy chứ?

Lúc Sầm Phong nhận được thông báo, hiếm khi chủ động đi tìm cô ta một lần. Anh không muốn đi Hàn Quốc, kêu cô ta chọn người khác.

Ôn Đình Đình đã sớm đoán được anh sẽ từ chối, nhưng mang hợp đồng trên người, bị quản chế với người, không chấp nhận sự từ chối của anh. Cô ta bác bỏ yêu cầu của anh cực kì quyết đoán. Anh tựa hồ phát hiện thái độ kiên quyết của cô ta, cũng không đến tìm cô ta nữa, bình tĩnh tiếp nhận rồi sắp xếp.

Những trainee được chọn đều rất có tiềm lực, tương lai là hạt giống debut tốt. Hơn nữa miễn phí ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu, còn có thể tăng cường thực lực, mọi người đều rất vui vẻ với cơ hội này.
Trước kia thông báo xuất phát sau tết Nguyên Đán, công ty còn cho bọn anh nghỉ bốn hôm. Rốt cuộc đi một cái là đi tận hai năm, trong hai năm đó cũng không về nước, cần phải về nhà tạm biệt người thân.

Sầm Phong chẳng có ai cần từ biệt.

Đang lúc nghĩ vậy, trong đầu bỗng dưng nhảy đâu ra một cái tên.

Anh click mở Weibo của Hứa Trích Tinh.

Từ lần đi ăn trong nhà hàng tư cao cấp trở đi, phong cách trên Weibo của cô lại biến thành nghiêm trang như trước, trồng hoa chạy bộ làm công ích, làm bộ healthy and balanced tích cực hướng về phía trước.

Sầm Phong cơ hồ có thể nhìn xuyên tới vẻ mặt ấm ức khóc thầm của cô lúc đăng Weibo, khiến người ta nhịn không được bật cười.

Anh muốn gọi điện nói chuyện này cho cô.

Anh muốn nói với cô, anh phải đi rồi.

Nhưng dường như không cần thiết.

Cô đối với anh mà nói, là ánh mặt trời duy nhất rọi vào thế giới tăm tối của anh, khiến anh không đến mức hoàn toàn thất vọng với thế giới này.

Mà anh đối với cô mà nói, đại khái chỉ là một người anh trai hơn tuổi mà cô hơi ngưỡng mộ thôi. Ngưỡng mộ? Có lẽ là vậy, có lẽ bởi vì gương mặt anh, có lẽ vì khả năng ca hát của anh, tất cả đều chỉ là rung động nhất thời của tuổi dậy thì và sự thiện lương dịu dàng trời sinh của cô.

Anh không có lập trường gì để từ biệt riêng với cô.

Nghĩ vậy, anh bèn rời khỏi Weibo của cô.

Kết quả ngay sau đó liền nhận được tin nhắn của cô, cô vui vẻ hỏi anh, anh ơi, anh có muốn đi chơi tết Dương với nhau hông.

Anh còn nợ cô một lời mời khách.

Anh đáp ứng xong, thậm chí còn chủ động hỏi cô, ngoại trừ ăn cơm còn muốn làm gì nữa không. Rốt cuộc lần này từ biệt, lần sau hẹn gặp lại có lẽ đã chẳng khác gì người dưng.

Cô có lẽ sẽ có hoạt động của đời sinh viên, có một người bạn trai, có những thứ yêu thích khác, sau đó quên đi chàng ca sĩ lưu lạc như anh.

Khiến kỉ niệm chia tay lần này thật tốt đẹp là điều duy nhất anh có thể làm được.

Không ngờ bởi nguyên nhân thị thực và chuyến bay, hành trình đi Hàn Quốc bị đẩy lên hai ngày.

Giữa trưa hôm nay mới nhận được thông báo, mấy trainee vẫn còn đang ở quê sôi nổi đặt vé máy bay vé tàu cao tốc vội vàng chạy về trong đêm để chuẩn bị xuất phát. Anh không muốn lỡ hẹn, định chuyển cuộc gặp ngày mai sang hôm nay.

Ngay cả khi chắc chỉ có thể ăn một bữa tối với nhau.

Tiếng thở trong ống nghe mỗi lúc một nặng nề hơn, cô gái nhỏ chắc là thật sự bị dọa cho sợ rồi.

Anh kiên nhẫn chờ, hồi lâu, nghe thấy giọng cô hơi nhẹ nhàng: "Được ạ, vậy hẹn anh tối nay, anh ơi anh ở đâu, em tới tìm anh."

Sầm Phong nói: "Không phải em còn phải bổ sung tài liệu à?"

Đầu bên kia khựng lại, lại nhẹ nhàng cười nói: "Chuyện kia không sao đâu ạ, mai em làm cũng được."

Anh thấp giọng: "Không cần đâu, em cứ làm đi. Đưa địa chỉ cho anh."

Vài giây sau, Hứa Trích Tinh cười nói được.

Anh cúp điện thoại, rất nhanh nhận được tin nhắn của cô. Trước kia cô từng khoe thư nhập học trên Weibo, thật ra anh đã biết trường cô ở đâu rồi. Biết cô thi được đại học tốt như vậy, anh rất vui cho cô.

Mùa đông trời mau tối, lúc ra khỏi nhà, gió lạnh thổi, tuyết rơi lất phất, có chút âm u đè nén.

Anh gọi xe đi Đại học Truyền thông.

40 phút sau, xe dừng lại trước cổng trường đông đúc người đến người đi.

Tuy rằng đã chạng vạng, trời lại lạnh, bốn phía vẫn vô cùng náo nhiệt, khắp nơi đều là sinh viên trẻ trung tinh thần phơi phới, mấy quán ăn vặt đèn điện sáng choang, trong không khí không chỉ có bông tuyết mà còn có mùi đồ ăn.

Anh đi đến dưới đèn đường gần cổng ra, không nhắn tin cho Hứa Trích Tinh, khẽ dựa vào cột điện chờ cô.

Anh đội mũ đeo khẩu trang, đôi mắt đều giấu dưới vành mũ, rũ mắt không nói một lời. Bảo vệ trông cửa cảnh giác liếc anh mấy cái, cuối cùng nhịn không được đi tới hỏi: "Nài, cậu làm gì đó?"

Sầm Phong ngẩng đầu nhìn chú ta một cái, giọng nói nhạt nhẽo: "Chờ người."

Bảo vệ đánh giá từ đầu đến chân anh một lần: "Chờ ai vậy?"

Anh còn chưa kịp trả lời, đằng sau cửa có một bóng dáng chạy chậm tới, thở hồng hộc gọi anh: "Anh ơi!"

Bảo vệ và Sầm Phong đồng thời quay đầu lại, Hứa Trích Tinh chạy đến mức thở hổn hển, tóc mái trên trán bị gió thổi tốc hết lên. Không biết là tại trời lạnh quá hay vì nguyên nhân khác, hốc mắt cô hơi đỏ, lúc chạy đến cạnh anh cô thở phì phò lo lắng hỏi: "Anh ơi, anh chờ lâu lắm rồi ạ? Có lạnh không anh?"

Anh kéo khẩu trang xuống dưới cằm, lộ ra chiếc mũi cao thẳng và đôi môi cong cong xinh đẹp.

Đôi môi cong thành một đường cung dịu dàng: "Vừa tới, không lạnh."

Bảo vệ đi xong rồi về, lúc xoay người còn lẩm bẩm một câu: "Chờ bạn gái thì chờ bạn gái, bao kín mít như vậy làm gì."

Hứa Trích Tinh nhìn gương mặt cô thương nhớ ngày đêm kia, trái tim nảy lên kịch liệt, nhưng nghĩ đến hiện thực ngày mai anh phải rời đi, suýt thì lại bật khóc như mưa như lúc cúp điện thoại đứng trước cửa văn phòng.

Cô vội vàng cắn chặt răng, nỗ lực cười vui vẻ với anh: "Anh ơi anh muốn ăn cái gì? Gần trường em có nhiều đồ ăn ngon lắm!"

Sầm Phong ngẩng đầu nhìn con phố ăn vặt nhốn nháo nhộn nhạo, không nói 'gì cũng được' như mọi khi, anh bảo: "Dạo một vòng đi."

Vì thế Hứa Trích Tinh chịu đựng khổ sở và trái tim khẽ run rẩy đau đớn, bắt đầu đưa idol đi dạo phố ăn vặt.

Chỗ ăn vặt gần trường luôn rất phong phú, cũng rẻ nữa, có thể ăn từ đầu đường ăn đến cuối phố. Nửa năm đi học này, Hứa Trích Tinh cùng nhóm bạn cùng phòng đã đi dạo qua rất nhiều lần, rõ như lòng bàn tay hương vị và mỹ thực của mỗi quán.

Đi mua trà sữa trước đã.

Đầu đường đêm đông, một ly trà sữa nóng ngọt ngào sẽ mang cho người ta cảm giác ấm áp hạnh phúc.

Cô vẫn theo lẽ thường gọi 100% đường, thêm đậu đỏ và pudding, bỏ đầy một cốc lớn. Chờ Sầm Phong uống một ngụm xong liền thấp thỏm hỏi: "Uống ngon không ạ?"

Anh gật đầu: "Ngon."

Cô mới thả lỏng mà cười.

Hai người vừa uống trà sữa vừa tiếp tục đi về phía trước, Hứa Trích Tinh nện bước nhẹ nhàng đi lên, mỗi khi đến một quán phù hợp với khẩu vị của Sầm Phong đều sẽ dừng lại nói: "Anh ơi, nhà này ăn siêu ngon nhá!"

Vừa đi vừa mua, đồ trên tay đã sớm đầy. Đang lúc phố ăn vặt náo nhiệt nhất, trên đường dòng người chen chúc xô đẩy. Hứa Trích Tinh phát hiện lúc idol đi đường luôn cố ý tránh tiếp xúc tứ chi với người khác, trong lòng tức khắc đau xót, lập tức chỉ vào mặt tiền một nhà hàng Trung Quốc thanh tĩnh gần đó nói: "Anh ơi, chúng mình qua kia ăn đi!"

Sầm Phong đồng ý.

Sau khi vào tiệm, tìm một góc ngồi vào, đồ ăn vặt lúc trước mua bày tràn đầy một bàn, Hứa Trích Tinh lại cầm thực đơn ông chủ đưa bảo Sầm Phong gọi món.

Kỳ thật số đồ ăn vặt kia là đủ no rồi, nhưng anh không muốn cô buồn, vẫn gọi thêm mấy món đem lên.

Hứa Trích Tinh mở hết mấy túi ra, bày từng hộp đồ ăn ra trước mặt anh: "Anh ơi, anh nếm thử món gà rán cay này đi, ăn ngon lắm đó! Còn cái này cái này nữa, da heo nướng than ăn cũng ngon lắm ạ!"

Cô nói cái gì, anh liền ăn cái đó.

Đồ ăn đã gọi cũng bưng lên rất nhanh, toàn bộ cái bàn bày đầy thức ăn, so với lần trước còn phong phú hơn. Tuy rằng đều là đồ ăn vặt rẻ tiền, nhưng cô nghĩ anh hẳn là sẽ thích.

Anh quả nhiên cũng ăn rất nhiều.

Hứa Trích Tinh nỗ lực ngăn mình suy nghĩ đến sự thật mai anh phải rời đi, hơn nữa vừa đi là đi liền hai năm. Cô nhanh nhảu kể anh nghe đời sống đại học, nói cô bị thầy phụ trách bắt viết thêm vào thư xin vào đảng, nói khoa toàn tổ chức mấy cái tọa đàm chán ngắt.

Sầm Phong vẫn luôn yên lặng nghe, những món ăn vặt cô đẩy đến trước mặt anh anh đều ăn hết.

Nói xong câu cuối cùng, cô cũng không biết mình nên nói gì để che giấu sự khổ sở trong lòng.

Cô sợ dừng lại sẽ nhịn không được bật khóc.

Cũng không chỉ là sự luyến tiếc bi thương lúc chia xa, mà bao hàm thật nhiều cảm xúc không thể diễn tả thành lời. Cô biết cô không nên như vậy, cô phải tôn trọng bất kì quyết định nào của idol.

Kỳ thật cẩn thận ngẫm lại, đi Hàn Quốc huấn luyện rất hữu ích với anh. Anh sẽ càng ưu tú hơn, được dạy dỗ huấn luyện càng tốt hơn nữa. Hơn nữa Trung Thiên nguyện ý tiêu tiền đưa anh đi huấn luyện, đủ chứng minh bọn họ coi trọng anh, anh tất nhiên sẽ không gặp tình huống bị chèn ép như ngày xưa nữa.

Anh sẽ trưởng thành càng lúc càng mạnh mẽ, sau đó nghênh đón tương lai mới tinh.

Cô nên mừng thay cho anh.

Cô cũng đích xác làm như vậy, không nhỏ một giọt nước mắt trước mặt anh.

Sầm Phong uống xong trà sữa, thấy gương mặt mỉm cười miễn cưỡng của cô, lấy từ trong túi ra một cái hộp nho nhỏ đưa qua, anh nói: "Quà tết Nguyên Đán."

Hứa Trích Tinh sửng sốt, bình tĩnh nhìn chằm chằm hộp quà màu lam kia, hồi lâu mới chậm rãi nhận lấy, cẩn thận mở ra.

Trong hộp là một cái kẹp tóc hình quả anh đào, vừa đáng yêu vừa xinh xắn.

Cô ngẩng đầu ngắm nghía anh, hốc mắt rốt cuộc bắt đầu đau xót. Cô mím môi, cố nén nghẹn ngào, nhẹ giọng hỏi: "Anh ơi, anh muốn đi Hàn Quốc à?"

Sầm Phong nhìn cô.

Khi cô hỏi những lời này, cả mặt đều là lo lắng và quan tâm, như thể sợ anh bị ép phải đi.

Trong lòng Sầm Phong hơi muốn bật cười.

Sao có thể để một cô gái nhỏ như vậy lo lắng cho mình, cô nên lo những chuyện của tuổi cô chứ.

Muốn đi hay không có gì quan trọng đâu, trả lời cô là không muốn đi, cũng không thay đổi được kết quả này, lại còn khiến cô khổ sở lo lắng.

Anh dịu dàng cười: "Ừ, anh muốn đi."

Anh cười, ý lệ trong mắt cô tan đi, cũng mỉm cười ngọt ngào, nghiêm túc gật gật đầu với anh: "Dạ! Anh ơi cố lên, em chờ anh trở về!"

Đã là nguyện vọng của anh, thì em không giữ anh nữa, em ủng hộ anh.

Chờ anh trở về, em sẽ tặng anh một vương quốc.

----------

Edit + Beta: meomeoemlameo.

Lúc li biệt không nên chỉ có buồn đau không rời, mà còn nên có chờ mong gặp lại. Không phải chỉ là hai năm sao, coi như hai năm không thể đu được hoạt động của idol, dù sao cô còn có video độc nhất vô nhị solo và ảnh chụp có thể liếm!

Hứa Trích Tinh trải qua nhiều chuyện đến mức đã tu luyện được tinh thần AQ đạt level max, tự mình điều tiết và an ủi một lúc, rất nhanh đã thoát khỏi cảm giác khổ sở.

Cô lấy kẹp tóc cherry ra kẹp lên mái tóc, vui vẻ hỏi Sầm Phong: "Anh ơi, đẹp không ạ?"

Thật ra cô đã quá tuổi đeo loại kẹp tóc này rồi.

Tự dưng cô cảm thấy mình cưa sừng làm nghé.

Nhưng thôi bởi vì là idol đưa, cưa sừng cũng vẫn kute, cô cảm thấy mình đeo kẹp tóc vào bỗng hóa thành cô gái dễ thương nhất phố.

Kẹp tóc cherry là Sầm Phong vào cửa hàng chọn mua lúc trên đường tới đây, vừa là quà tết Nguyên Đán, cũng là quà chia tay.

Anh chưa từng tặng quà cho con gái, chỉ nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy Hứa Trích Tinh, trên áo cô có một cái trâm hình cherry, anh cảm thấy cô có lẽ sẽ thích cái này.

Anh gật gật đầu: "Đẹp."

Hứa Trích Tinh bắn pháo hoa trong lòng: "Em siêu thích món quà này! Em cảm ơn anh nhiều!" Cô nói xong bỗng sửng sốt, lại lo lắng nói: "Nhưng mà em chưa chuẩn bị quà tết Nguyên Đán cho anh."

Bây giờ tính lại, idol đã tặng cô trà sữa, kem, robot cún con, 《 Đừng nghĩ trốn được! Tổng tài bá đạo chọc giận cô vợ nhỏ 》 ( cái này bỏ qua), bây giờ lại tặng cô kẹp tóc cherry, nhưng dường như cô chưa từng tặng gì cho anh.
Làm fan sao có thể ăn không của idol nhiều thế!

Sầm Phong thấy khuôn mặt nhỏ buồn rầu của cô, chủ động nói: "Vậy bây giờ đi mua đi."

Hứa Trích Tinh đứng bật dậy: "Ông chủ! Tính tiền!"

Trên phố ăn vặt cũng có cửa hàng, đều là mấy gian bán những thứ sinh viên học sinh thích, cái gì cũng có, mà cũng không đắt. Hứa Trích Tinh nhìn một vòng, cảm thấy mấy thứ trên con phố này đều không xứng với idol!

Cô thử thăm dò dò hỏi: "Anh ơi, hay chúng mình gọi taxi đi trung tâm thương mại đi?"

Sầm Phong nói: "Mua ở đây được rồi."

Hứa Trích Tinh nhỏ giọng lẩm bẩm: "Nhưng chỗ này chẳng có gì tốt cả."

Sầm Phong nhìn cô cười: "Thích là tốt rồi."

Quà trước nay không cần giá đắt cũng chẳng cần quá xịn, chỉ cần thích là tốt nhất rồi.

Hứa Trích Tinh cảm thấy idol nói gì cũng đúng!

Cô hỏi: "Vậy anh ơi anh thích gì ạ?"

Ánh mắt kia nghiêm túc lại kiên định, rất có khí thế anh thích cái gì em liền mua cho anh cái đó. Sầm Phong bị chọc cười một chút, anh nào cần quà cáp gì đâu, chỉ là không muốn thấy cô buồn mà thôi.

Anh liếc mắt tới cửa hàng nhỏ bán khăn quàng đối diện.

Hứa Trích Tinh nhìn theo tầm mắt anh, hiểu rõ mà gật đầu một cái: "Dạ! Vậy mua cái kia!"

Đang là mùa đông, Hàn Quốc cũng lạnh hơn ở đây, mua khăn quàng cổ rất thích hợp. Hứa Trích Tinh chạy tới, đứng trước kệ hàng nghiêm túc chọn rất lâu, không ngừng hỏi anh: "Anh ơi, anh thích màu gì ạ? Kiểu dáng này thì sao ạ? Cái này có tua nè, cái này lông lông sờ tương đối mềm."

Cuối cùng Sầm Phong chọn một cái khăn quàng cổ bông màu đen thuần.

Hứa Trích Tinh vô cùng vui vẻ thanh toán tiền, quay đầu thấy Sầm Phong đã xé nhãn, đeo khăn quàng cổ lên. Anh đẹp trai, đeo cái gì cũng rất đẹp. Khăn quàng bao lấy cần cổ thon dài, thoáng che khuất chiếc cằm nhọn, đường cong trên gương mặt nhu hòa không ít, cả người đều có vẻ dịu dàng.

Thử hỏi có fangirl đu idol nào không hy vọng idol mặc quà của chính mình lên người cơ chứ! Hứa Trích Tinh cảm thấy, đâu có phải là cô tặng quà idol, là idol đang thỏa mãn cô đấy chứ!

Cuộc đời này của mình thật sự đáng giá.

Thời gian đã không còn sớm.

Vừa rồi phố ăn vặt còn người đến người đi nay đã dần dần quạnh quẽ, có mấy quán hàng rong đã bắt đầu dọn hàng. Đêm dài trời giá rét, Hứa Trích Tinh biết đã tới lúc nói lời tạm biệt rồi.

Cô thấp thỏm đưa Sầm Phong đến chỗ có thể gọi xe.

Có rất nhiều lời muốn nói, đến bên miệng đều hóa thành một câu: "Anh ơi, phải chăm sóc bản thân thật tốt nha, ăn cơm đúng giờ, ngủ đủ giấc."

Sầm Phong nói: "Em cũng thế."

Có xe taxi dừng lại bên cạnh.

Hứa Trích Tinh nỗ lực cong khóe môi, vẫy vẫy tay với anh: "Anh ơi hẹn gặp lại, em chờ anh trở về."

Sầm Phong gật gật đầu.

Anh kéo cửa xe, cúi người lên xe. Khi đóng cửa xe, Hứa Trích Tinh nhịn không được bước lên trước hai bước, ngón tay cô đặt lên cửa sổ xe, có hơi run rẩy, nhưng vẫn cười, chần chờ nói: "Anh ơi, em...... ngày mai em có thể tới sân bay tiễn anh được không ạ?"

Sầm Phong nhìn đôi mắt cô: "Bay sớm lắm, hơn nữa lại xa nhà em quá."

Hứa Trích Tinh hiểu rõ ý của anh. Cô nghẹn ngào một chút, nghe lời gật gật đầu, rồi lại nhịn không được nhỏ giọng hỏi: "Vậy...... vậy chờ anh sang bên kia rồi, có thể nhắn tin báo bình an cho em được không ạ?"

Sầm Phong nói: "Được."

Cô còn định nói cái gì: "Vậy......"

Nhưng tâm lý đã gào lên, đủ rồi Hứa Trích Tinh, đủ rồi!

Cô khép đôi mắt, khi mở ra, rụt cái tay để trên cửa sổ xe lại, sau đó lui về phía sau hai bước, cười nói: "Anh ơi hẹn gặp lại anh."

Ánh mắt Sầm Phong rất đạm, tất cả cảm xúc đều ẩn dưới ánh đèn đường mờ ảo, giọng anh lại rất trầm: "Hẹn gặp lại."

Xe taxi chậm rãi chạy về phía trước, cách cô càng ngày càng xa. Hứa Trích Tinh nhìn bóng dáng phía sau cửa sổ, theo bản năng đuổi theo hai bước, sau đó buộc mình dừng lại, bụm mặt khóc không thành tiếng.

Tuyết rơi mỗi lúc một nặng hạt, lông mi ướt đẫm đã kết một tầng băng mỏng.

Cô vừa khóc vừa giơ tay sờ sờ lên kẹp tóc cherry trên đầu.

Cô nói thầm trong lòng: Lần này mình sẽ khóc.

Mình sẽ khóc lần này là lần cuối, sau đó sẽ dùng trạng thái tốt nhất chờ đợi anh trở về.

Ngày hôm sau, 30 trainee của Trung Thiên Entertainment lên đường đi Hàn Quốc huấn luyện. Hứa Trích Tinh sa sút tinh thần suốt một ngày, Chu Duyệt lại hoài nghi cô thất tình.

Tới lúc gần sẩm tối, cô nhận được inbox của Sầm Phong trên Weibo.

Anh nói: Anh tới rồi, mọi thứ đều ổn.

Đại khái chưa kịp làm sim mới, cho nên lựa chọn cách inbox. Hứa Trích Tinh nhìn chằm chằm tin nhắn kia thật lâu, nước mắt dâng đầy hốc mắt, nhưng nghĩ đến tối qua mình đã thề chỉ khóc một lần, nên cố gắng không rơi lệ nữa.

Cô không có phản hồi gì dư thừa, chỉ nói: Dạ dạ, anh ơi cố lên!

Đằng sau còn có một cái emo mặt phấn đấu, trông vừa nghịch ngợm lại vui vẻ.

Tin tức Trung Thiên đưa trainee đi Hàn Quốc huấn luyện rất nhanh truyền khắp showbiz, làm nổi lên một trận oanh động. Đây chính là một khoản chi không hề nhỏ, cũng là một quyết định lớn mật, rốt cuộc không phải ai cũng có sự tự tin của Trung Thiên.

Nhưng đây cũng là một tín hiệu, nói cho mọi người biết Trung Thiên rất quan tâm đến thị trường thần tượng idol, thị trường này về sau nhất định rất có tương lai.

Nếu nói trước kia F-Fly debut chỉ khiến những người khác bắt đầu ngo ngoe rục rịch, bây giờ có tín hiệu này, chính là tiếng súng bắt đầu cuộc chạy đua, khiến tất cả mọi người ra sức chạy như bay.

Hứa Duyên nói cho Hứa Trích Tinh, chỉ là theo anh biết, vài công ty tên tuổi lâu đời đã bắt đầu chuẩn bị đẩy ra boy group của nhà mình. Trong khoảng nửa năm nữa, sẽ có khoảng 4, 5 cái boy group ra mắt.

Hứa Trích Tinh trước kia từng đoán được hình thức idol và văn hóa fandom sẽ phát triển trước tiên thì quả nhiên, nuôi lớn idol và giới fangirl là hai từ đầu tiên dần dần đi vào tầm nhìn công chúng.

Mà trong lúc các công ty hiện giờ đều tranh nhau đẩy ra boy group, sẵn sàng xông pha vào thị trường như tằm ăn dâu, chi nhánh thực tập sinh của Thần Tinh lại chẳng có động tĩnh gì, vẫn thanh thản ổn định mà huấn luyện như cũ.

Theo quan điểm của Hứa Trích Tinh, làm idol, ăn xổi là tội to nhất.

Thực lực mới là trên hết.

Nắm bắt cơ hội thì đúng là quan trọng, nhưng nếu năng lực chuyên môn không ổn thì cuối cùng sẽ bị thị trường đào thải thôi. Cô xem qua trainee của Thần Tinh biểu diễn rồi, khoảng cách tới lúc debut trở thành thần tượng còn kém xa lắm.

Đương nhiên một phần cũng tại tầm nhìn của cô quá cao, rốt cuộc sau khi xem được phong thái sân khấu tuyệt diệu của Sầm Phong, thì những kẻ tép riu khác thật khó cho vào mắt. Nhưng như vậy cũng chứng tỏ, một khi cô tán thành, tất nhiên sẽ không thành vấn đề.

Lúc các công ty khác đang đánh nhau sứt đầu mẻ trán để giành giật tài nguyên boy group chiếm lĩnh thị trường thì Thần Tinh an ổn ở nhà làm gameshow.

Gameshow trong nước vẫn còn yếu kém, rất khó tham gia thị trường, nhưng một khi vào được, cơ bản chính là có địa vị làm đâu chắc đấy. Sau khi Sầm Phong đi không lâu, gameshow 《 Khách đến chơi nhà 》 do Thần Tinh tự sản xuất liền chính thức bắt đầu khởi quay.

Weibo của 《 Khách đến chơi nhà 》 cũng đồng thời online, đầu tiên Thần Tinh tung ra một chiến dịch tuyên truyền công khai, sau đó hâm nóng bằng danh sách các khách mời bí ẩn. Mỗi lần chỉ đưa ra một hai câu mập mờ, tỷ như "Cô ấy là một ca sĩ gợi cảm", "Anh ấy được ca ngợi là có đôi mắt giống biển rộng nhất trên đời". Poster cũng chỉ có bóng người, căn bản nhìn không ra khách quý là ai, thu hút sự tò mò của khán giả.

Loại gameshow mới mẻ này không ngoài dự kiến đạt được độ chú ý và viral siêu cao.

Gameshow lựa chọn hình thức vừa quay vừa chiếu. Sau khi quay xong hai số đầu, tập 1 sẽ được chiếu trên kênh Video Giải Trí của Tinh Thần.

Lượng người dùng trên Video Giải Trí vốn đã rất lớn, Tinh Thần lại còn cho 《 Khách đến chơi nhà 》 vị trí tuyên truyền tốt nhất, lớn nhất. Hâm nóng chừng một tháng, khi kì nghỉ đông bắt đầu, lượng người đặt xem trước đã đạt 50 vạn người.

Đây là số liệu đột phá về gameshow chưa phát sóng ở trong nước.

Để thu hút khán giả, Tập 1 cho xem miễn phí, khách quý kì này chọn người cũng rất xịn, có độ đề tài siêu cao. Một người là nam diễn viên đại lục cực kì đứng đắn ngay thẳng Phùng Hành Chi vừa mới li hôn, một người là nữ ca sĩ Đài Loan nóng bỏng gợi cảm trứ danh Diêu Sanh.

Chưa cần xem, chỉ tưởng tượng thôi cũng biết hai người có tính cách bất đồng này ở chung sẽ thú vị thế nào.

Hơn nữa mấu chốt nhất chính là, bọn họ đều không biết thân phận của nhau.

Phùng Hành Chi không biết ai sắp tới nhà mình làm khách, anh đinh ninh người tới là một ông bạn, còn ở nhà chuẩn bị bia và đậu phộng, dự định cùng bro của mình tâm sự nhân sinh.

Diêu Sanh cũng không biết mình tới thăm nhà ai, cảm thấy dựa theo phong cách gameshow uyển chuyển của đại lục, hẳn là một cô gái nhỏ, vì thế chuẩn bị chocolate và lắc tay làm lễ gặp mặt.

Khúc đạo đầu hài hước như vậy cực kì thành công, rating tập đầu của 《 Khách đến chơi nhà 》 ước chừng cao hơn các gameshow khác cùng đợt đến tận 5 điểm, trong một đêm cơ bản mọi nhà đều bàn tán về cái gameshow này.

Mà từ tập 2 trở đi, 《 Khách đến chơi nhà 》 liền yêu cầu người xem trả phí, không những không có quảng cáo, mà còn có những tập VIP được xem trước. Bởi vì hiệu ứng và nội dung của tập 1 thực sự rất tốt, 90% người xem đều lựa chọn đăng kí hội viên của Video Giải Trí để xem tiếp.

Vì thế Tinh Thần và Thần Tinh lại một lần nữa đôi bên cùng có lợi. Sau khi phát sóng 《 Khách đến chơi nhà 》, đề tài và độ phổ biến đều cao không tưởng, không ít nhà tài trợ sôi nổi tìm tới cửa, Hứa Trích Tinh cầm đầu team hồi trước bắt đầu lên kế hoạch cho season 2.

Lúc 《 Khách đến chơi nhà 》 quay đến kỳ thứ 9, Triệu Tân Tân thành công trở thành khách mời trong một kỳ. Đương nhiên nhiệm vụ của cô nàng không chỉ là tham gia gameshow mà chủ yếu là vì tuyên truyền 《 Trúc Sơn Hà 》, rốt cuộc 《 Trúc Sơn Hà 》 sẽ lên sóng vào lúc nghỉ hè mà.

Vì thế Thần Tinh còn đặc biệt mời Tô Dã đến làm khách quý thần bí, kiếm cho đủ độ đề tài.

Thần Tinh bằng 《 Khách đến chơi nhà 》 mà thành công giành được chỗ đứng trong giới chương trình tạp kỹ, về sau muốn đẩy ra gameshow mới sẽ dễ dàng hơn trước rất nhiều. Cuối cùng giới tư bản và thị trường đều đã công nhận Thần Tinh. Hứa Trích Tinh rèn sắt khi còn nóng, cùng team kế hoạch lên kế hoạch cho ba gameshow mới, phân biệt là show du lịch chậm, show thực tế thi đấu ngoài trời, và Escape horror room*, đều được quản lý cấp cao nhất trí thông qua, đưa kế hoạch vào chương trình nghị sự.

(*Escape room: trò chơi nhốt nhiều người vào trong một căn phòng có gợi ý, người chơi phải giải được hết tất cả gợi ý để lấy chìa khóa thoát khỏi phòng trong khoảng thời gian nhất định. Thần Tinh làm show trốn thoát khỏi căn phòng kinh dị)

Đến lúc nghỉ hè, 《 Trúc Sơn Hà 》 phát sóng ở đài tỉnh, cũng đồng thời phát trên Video Giải Trí. Triệu Tân Tân và Tô Dã trước khi 《 Trúc Sơn Hà 》 chiếu phim đã chạy không ít gameshow và việc chung, đều là vì tuyên truyền cho bộ phim cổ trang quyền mưu lớn này.

Hai người đều có độ phổ biến rất cao, số lượng fans cũng lớn, hơn nữa Video Giải Trí và bộ phận marketing của Thần Tinh tận hết sức lực mà tuyên truyền, ngày 《 Trúc Sơn Hà 》 khởi chiếu trên TV và internet rating đều tăng lên no 1.

Đây là một bộ phim đến chi tiết phù văn trên đai lưng của nam chính còn phải tỉ mỉ, nó chế tác hoàn mỹ thế nào, hình ảnh đồ sộ bao nhiêu khỏi cần nói.

Dùng lời của fans chính là: Chỉ cần bác xem xong tập đầu, bác mà không cày phim thì em cũng thua.

Hứa Trích Tinh đoán không lầm, năm đó bộ phim đi đạo còn có thể ăn khách trên cả nước, không lý gì nguyên tác lại không hot cả. 《 Trúc Sơn Hà 》 nổi hẳn lên như dự đoán, Triệu Tân Tân bằng bộ phim này mà lên hương, một bước lên hàng tứ đại tiểu hoa đứng đầu, không ít phim điện ảnh đều chủ động tìm tới cửa.

Hiện giờ Thần Tinh đều phát triển không ngừng trên cả ba phương diện phim ảnh âm nhạc gameshow. Một công ty từng bị người ta coi là xó xỉnh, nay đang dùng tốc độ kinh người phất lên.

Vương quốc mà Hứa Trích Tinh hứa hẹn tặng cho Sầm Phong đã bắt đầu manh nha.

Nhưng cô lại chẳng nói cho ai biết, cô luôn luôn đếm ngày tháng, đếm ngược từng ngày, chờ anh trở về.

-----------

Edit + Beta: meomeoemlameo.

Trong lúc Trung Thiên gửi trainee sang Hàn Quốc huấn luyện, năm boy group hai girl group trong nước lần lượt ra mắt. Thần tượng idol debut solo cũng không ít, hình thức lưu lượng mới xuất hiện trong thị trường showbiz, thu hút rất nhiều fans.

Môi trường đã bắt đầu phát triển theo hướng fandom, Hứa Trích Tinh thấy mình như lại quay lại ngày tháng đu idol quen thuộc lúc xưa. Quỹ đạo thay đổi khiến các sự kiện của kiếp sau được đẩy lên sớm hơn, cô đã không còn có thể đoán trước tương lai được nữa.

Đây là một thế giới mới.

Điều duy nhất có thể làm là dựa theo quy hoạch, làm đến nơi đến chốn, từng bước một tiến về phía trước.

Thời điểm cuối năm, trải qua nguy cơ phá sản, Tạp chí Mỹ Nhân lại phất lên, tiến thẳng vào tầm nhìn của người đọc. Hứa Trích Tinh trước đó thật ra đã giúp không ít việc. Lúc An Nam tới tìm cô, chỉ cần ở trong phạm vi năng lực của mình, cô đều sẽ đáp ứng.

Tỷ như hữu nghị cho Triệu Tân Tân đi chụp ảnh bìa, liên hệ Tô Dã hỗ trợ phỏng vấn một lần, liên kết hoạt động của Thuyền Quyên và công bố tác phẩm thiết kế mới của cô, đều sẽ đưa cho Tạp chí Mỹ Nhân làm.

Cô biết Tạp chí Mỹ Nhân sẽ có một lần phá kén hồi sinh, tuy rằng đúng thật ý định trên nhất là tạo dựng được mối quan hệ này thì tài nguyên thời trang về sau sẽ không bao giờ thiếu, nhưng cô cũng thật sự coi An Nam như bạn bè, muốn giúp anh một phen.Chỉ là đánh chết cô cũng không ngờ, cuối cùng vị tổng giám đốc ngăn cơn sóng dữ một lần nữa đưa Tạp chí Mỹ Nhân lên đỉnh cao tứ đại tạp chí lại là An Nam.

Rõ ràng lúc trước cô hóng được tên người đó có ba chữ mà!

Cuối cùng mới biết được An Nam là nghệ danh trong giới của anh, còn tên thật của anh là Mạc Bằng Phi. Cái tên này rốt cuộc kích thích ký ức đã mất của Hứa Trích Tinh. Cô nghĩ ra rồi, người trên bài đưa tin đó đúng thật tên như vậy.

Cô lại get được một ông trùm tương lai, có cảm giác sung sướng như chơi game online nhặt được trang bị Thần Khí vậy.

Mặc kệ thế nào, Tạp chí Mỹ Nhân sống lại lần nữa, tương lai lên đỉnh cao tứ đại tạp chí chỉ là vấn đề thời gian.

Có An Nam và Hứa Trích Tinh, tài nguyên thời trang của Thần Tinh hoàn toàn không thiếu. Mấy năm gần đây Thuyền Quyên đã có chỗ đứng vững chắc trong giới, còn lên fashion show quốc tế mấy bận, trở thành nhãn hiệu mà các sao nữ tranh nhau lựa chọn để bước trên thảm đỏ.

Bây giờ chỉ cần nhắc tới nhãn hàng highend của Trung Quốc, cái tên mọi người nghĩ tới đầu tiên tất nhiên là Thuyền Quyên.

Nhưng dù gì ít nhiều giới thiết kế cũng có vách ngăn với giới giải trí, Hứa Trích Tinh lại tương đối kín tiếng, năm đó lúc đoạt giải mạng internet còn chưa phổ biến, nếu không cố tình đi search video đoạt giải và hóng chuyện cùng các thầy thiết kế thì chưa chắc đã biết. Ngoại trừ những kẻ chuyên nghiệp trong giới, cái tên Hứa Trích Tinh này rất ít có người biết.

Show Thuyền Quyên bây giờ một năm làm một lần, Phí Lão lúc trước biết Hứa Trích Tinh học chuyên ngành truyền thông mà không phải thiết kế còn nổi giận lôi đình, nói thẳng là rất thất vọng với cô, suýt thì hủy bỏ tài trợ Show Thuyền Quyên.

Mãi đến khi Hứa Trích Tinh liên tục thiết kế ra nhiều tác phẩm ưu tú trong thời gian kế tiếp, bộ sau còn xịn hơn bộ trước, mỗi một tác phẩm đều đột phá hơn tác phẩm trước, Phí Lão mới rốt cuộc công nhận cô lần nữa.

Tài nguyên thời trang nắm vững, rất dễ dàng khiến người ta cảm thấy ở trên cơ, Thần Tinh bây giờ trong mắt người ngoài quả thực chính là ví dụ vĩ đại, không ít nghệ sĩ nằm mơ đều muốn kí với Thần Tinh.

Hơn nữa trong giới hình như đã phát hiện ra, Thần Tinh và Video Giải Trí trói chặt lấy nhau như thể mặc chung một chiếc quần. Thần Tinh một khi có tác phẩm nhất định sẽ hợp tác với Video Giải Trí, các nền tảng khác muốn được chia một ngụm cháo cũng không đến lượt. Cùng lý đó, các tác phẩm khác phải đi ôm đùi Giải Trí, nhưng phàm là của Thần Tinh, đều có được slot ngon.

Mãi đến sau này mới có người khui ra, chủ tịch Công ty Truyền thông Tinh Thần đang nắm giữ Video Giải Trí cũng họ Hứa.

Hợp lại hoá ra hai ông là người một nhà à?

Công ty Truyền thông Tinh Thần ở giới giải trí không có tiếng tăm gì, đặt ở giới bất động sản lại là cái tên vang dội. Thần Tinh có chỗ chống lưng là Tinh Thần, mấy công ty lớn có tâm tư muốn đì công ty nhỏ giờ đều nát mộng.

Ôm trùm bất động sản, có thể tát chết người đấy, không thể trêu vào được đâu.

Hứa Trích Tinh cũng không biết vô hình trung cha cô đã giúp cô giải quyết rất nhiều phiền toái, cô bây giờ vừa vui vẻ vừa ưu sầu. Vui vẻ là do ngày idol đi xa trở về mỗi lúc một gần, ưu sầu là bởi sao thời gian càng trôi càng chậm vậy?

Kỳ thật không phải cô không muốn đi Hàn Quốc tìm anh.

Nhưng cô không biết nên dùng lý do gì.

Mặc kệ dùng lý do gì, cũng đều không che giấu được sự thật là cô muốn thấy anh.

Cô không muốn khiến idol có cảm giác mình là loại âm hồn không tan chạy theo tới cả nước ngoài.

Hơn nữa thông qua mấy lần nói chuyện phiếm ngẫu nhiên, cô biết anh ở bên kia huấn luyện rất vất vả, lượng huấn luyện còn hơn trong nước mấy lần. Anh ở tại ký túc xá, ăn ngủ nghỉ đều do công ty nghiêm khắc sắp xếp. Cô mà tới sẽ chỉ làm phiền anh thôi.

Cô chỉ có thể hóa thân thành ong mật chuyên cần, dấn thân vào công việc, tranh thủ trước khi anh trở về, xây dựng vương quốc này lớn hơn một chút, lợi hại hơn một chút.

Sau khai giảng kỳ đầu năm 3, Hứa Trích Tinh không cách nào lên trường đi học được nữa. Chuyên ngành truyền thông chú trọng kinh nghiệm và thực tiễn, cô đệ trình đơn xin thực tập, còn mấy môn khỏi cần học, phần lớn thời gian đều dành ở Thần Tinh.

Chu Duyệt và Bạch Phi Phi đều chạy tới Thần Tinh xin làm làm thực tập. Hết cách rồi, sức hấp dẫn của thần tượng đối với fangirl đu idol thực sự là quá lớn. Ông trời đã cho các cô làm bạn cùng phòng với đại tiểu thư của Thần Tinh, còn không phải là cho các cô có cơ hội làm việc với thần tượng hay sao!

Bạch Phi Phi từ trước đến giờ vẫn luôn rất trung trinh với Thời Lâm. Gia đình cô bình thường, trước kia cũng từng trải qua những ngày tháng rất khổ, nội tâm kỳ thật vô cùng tự ti. Bài hát của Thời Lâm thường viết về đời người, cô rất đồng cảm, cảm thấy thế giới tinh thần của Thời Lâm rất tương thông với mình.

Chu Duyệt thì không như vậy, từ khi cô nàng phát hiện anh trai của Hứa Trích Tinh đối xử với Triệu Tân Tân đặc biệt dung túng, cô nàng liền nhận định Triệu Tân Tân là tình địch của cô.

Mặc cho Hứa Trích Tinh giải thích tái hồi anh trai cô dung túng Triệu Tân Tân là bởi vì Triệu Tân Tân là chị hai của Thần Tinh, Chu Duyệt cũng không tin. Cô nàng tức giận thoát fan, sau đó bắt đầu làm fan của mấy idol nam khác, mấy năm nay đã thay đổi vài cậu idol.

Gần đây cô nàng thích một nam diễn viên mới Thần Tinh vừa kí hợp đồng cùng, cực kì nôn nóng bắt Hứa Trích Tinh xin chữ ký giúp cô nàng.

Nhưng thôi hai người xác thật có năng lực, mấy năm nay điểm thi các môn chuyên ngành đều rất cao, Hứa Trích Tinh cũng không dặn dò gì, để bộ phận nhân sự tự mình phụ trách. Cuối cùng hai người đều thành công thông qua phỏng vấn bằng thực lực bản thân.

Hứa Trích Tinh lúc này mới cho các cô đi cửa sau, không để các cô làm việc vặt mà trực tiếp điều hai cô tới tổ kế hoạch nhỏ của mình.

Dù sao cũng có giao tình ngủ chung một phòng.

Tổ kế hoạch nhỏ của cô bây giờ độc lập với bộ phận tương đương của công ty, do một mình cô đơn độc phụ trách, các thành viên trong tổ trực tiếp tương tác với cô, không giới hạn trong chế độ của công ty.

Cái team con con này bị nhân viên công ty gọi vui là Ngự thư phòng.

Kỳ thật hình thức ban đầu chính là tổ kế hoạch năm đó Hứa Trích Tinh lập ra để làm bản kế hoạch của show 《 Khách đến chơi nhà 》, về sau cô lại mang theo bọn họ lên kế hoạch các gameshow khác. Mọi người cũng đã quen với phong cách của Hứa Trích Tinh, năng lực rất mạnh lại phối hợp ăn ý, vì thế Hứa Trích Tinh dứt khoát thành lập riêng bộ phận này, chủ yếu để phát triển gameshow.

Trước đó không lâu Thần Tinh đã mua bản quyền một gameshow của Hàn Quốc, bây giờ Hứa Trích Tinh phải chỉnh sửa nó làm sao cho phù hợp với tình hình trong nước.

Có mô hình gameshow rồi, điều cầm làm chỉ là cải tiến, như vậy đơn giản hơn nhiều so với làm gameshow mới tinh. Chu Duyệt và Bạch Phi Phi cũng vừa lúc có thời gian thích ứng với tiết tấu công việc, đều tràn ngập ý chí chiến đấu.

Nửa tháng sau, kế hoạch gameshow hoàn chỉnh đã làm xong.

Hứa Duyên rất xem trọng hạng mục này, bằng không cũng sẽ không ra giá cao mua bản quyền. Hứa Trích Tinh vừa mới lấy kế hoạch về, người còn chưa kịp đi, Hứa Duyên đã nói: "Ngày mai bắt đầu nghĩ đến việc mời khách mời đi, gửi luôn thư mời cho quản lý cấp cao của các công ty lớn nhé."

Hứa Trích Tinh sửng sốt, lần đầu phản đối ý anh: "Chờ một chút đi."

Hứa Duyên nhướng mày: "Chờ cái gì?"

Cô trầm mặc một lát mới nói: "Chờ trainee của Trung Thiên về nước."

Hứa Duyên nhìn cô hồi lâu, ngồi xuống sofa: "Em biết là trainee của Trung Thiên sau khi tiếp thu hai năm huấn luyện sẽ hơn hẳn thực lực của chúng ta đúng không?"

Hứa Trích Tinh rũ mắt: "Em biết ạ."

Hứa Duyên tiếp tục nói: "Vậy em cũng biết, cái gameshow này chủ yếu là để đẩy trainee nhà mình ra. Nếu mời đám trainee Trung Thiên mới về nước kia, thực lực chênh lệch quá lớn, kể cả có thao tác trong phòng tối, chúng ta cũng không thể diếm hết được. Rốt cuộc khán giả đều rất tinh mắt. Em tính nhường vị trí Center của nhà mình cho gà của Trung Thiên à?"

Hứa Trích Tinh ngẩng đầu nhìn vào mắt anh, giọng điệu bình tĩnh: "Chỉ nhường một suất thôi."

Hứa Duyên trầm mặc hồi lâu, đột nhiên bật cười.

Anh tựa hồ có chút bất đắc dĩ, lắc đầu, thở dài hỏi: "Em vẫn chưa từ bỏ Sầm Phong à?"

Hứa Trích Tinh cũng cười một chút, cô nói: "Dạ vâng."

Sao có thể từ bỏ chứ.

Đó là ánh sáng của cả cuộc đời cô mà.

----------

Edit + Beta: meomeoemlameo.

Khi xuân về hoa nở khắp phố lớn ngõ nhỏ trong thành phố B, 30 cậu trainee của Trung Thiên đi huấn luyện ở nước ngoài rốt cuộc về nước. Trong giới đều đang đợi động thái lớn của Trung Thiên, suy đoán bọn họ sẽ cho ra mắt boy group kiểu gì, có thể thu hoạch thị trường nhiều ra sao.

Kết quả động tĩnh lớn Trung Thiên chưa chờ được, đã thấy Thần Tinh ra tay.

Thần Tinh ra mắt show tìm tài năng quy mô lớn từ trainee tên là 《 Thần tượng thiếu niên 》, không cần biết là thực tập sinh cá nhân hay là thực tập sinh của các công ty quản lý khác, không cần biết bạn luyện tập được ba ngày hay ba năm, không cần biết bạn bao nhiêu tuổi, là nghiệp dư hay minh tinh, chỉ cần bạn cảm thấy bạn có thể lên sân khấu được, chúng tôi hoan nghênh bạn tới với Thần tượng thiếu niên.

Tư cách debut toàn quyền giao cho người xem lựa chọn, chín trainee cuối cùng có phiếu bầu chung cuộc cao nhất sẽ được nhóm thành group để debut, Thần Tinh sẽ cung cấp tài nguyên và tuyên truyền cho cả nhóm trong vòng một năm.

《 Thần tượng thiếu niên 》 do Công ty giải trí Thần Tinh hợp tác sản xuất với Video Giải Trí. Giải Trí sẽ mở kênh bình chọn chuyên dụng và một số hoạt động ngoài lề, không những có thể nhìn thấy phía trước sân khấu, còn có thể live stream phía sau hậu trường.

Gameshow của Thần Tinh mấy năm nay làm mưa làm gió, cơ bản luôn ra show nào hot show đó, kéo toàn bộ thị trường gameshow đại lục lên tầm cao mới. Đến khán giả cũng phải nói: Hàng nhà Thần Tinh, toàn là hàng hịn.

Tin tức về Thần tượng thiếu niên vừa ra, showbiz liền chấn động.

Nhà người ta đều cho ra mắt group gà nhà mình, sao bên các ông không o bế gà nhà mà ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng thế? Tuy rằng cũng biết ở nước ngoài có kiểu show tìm tài năng thế này, nhưng khi đem về nền giải trí trong nước thì vẫn khiến người ta cảm thấy mới lạ và bất ngờ.

Kế hoạch đã xác định xong, Official weibo của Thần Tinh tuyên bố một tin tức:

――@ Công ty giải trí Thần Tinh: 100 chàng trainee tập kết, chiến đấu vì ước mơ. Ai sẽ là Center trong lòng bạn? Ai sẽ đoạt được sự ưu ái của bạn? Một lớp thần tượng do chính bạn tự chọn. Chín cái tên debut vẫn còn đang bỏ ngỏ, kính mời đón xem 《 Thần tượng thiếu niên 》.

Phía dưới up kèm một bức ảnh giới thiệu nội dung show tìm tài năng.

Ngoại trừ 100 trainee, Thần Tinh còn mời bốn thầy cố vấn và một host điều hành cho Thần tượng thiếu niên.Bốn cố vấn lần lượt là ca sĩ có ca khúc phổ biến nhất ở đại lục – Thời Lâm, nữ ca sĩ Đài Loan gợi cảm nóng bỏng có lá phổi thép – Diêu Sanh, rapper vô cùng nổi tiếng trong giới rap trong nước – Chử Tin Dương, thần tượng hát nhảy vốn debut ở Hàn Quốc, sau lại về nước phát triển danh tiếng – Ninh Tư Nhạc.

Người chấp hành của Thần tượng thiếu niên, Triệu Tân Tân.

Năm vị khách quý này đều có nhiệt độ cực cao ở từng lĩnh vực của họ, thực lực mạnh mẽ, từ hát đến nhảy đến rap đến gây bão, đều vô cùng toàn diện.

Official weibo của Thần Tinh vừa ra tin, các account marketing đều tranh luận sôi nổi, # Thần tượng thiếu niên của Thần Tinh # rất nhanh liền lên no 1 hot search.

Hình thức show tìm tài năng này rất mới mẻ độc đáo, không giống đông đảo các show thi tìm tài năng trong nước. Tuy rằng mọi người đều biết đu thần tượng idol, nhưng chú ý theo dõi từ thủa còn làm trainee vẫn rất ít. Các thực tập sinh lần đầu tiến vào tầm mắt khán giả với quy mô lớn như vậy, cũng đủ khiến người ta tò mò.

Hơn nữa đây lại là gameshow do Thần Tinh tự sản xuất. Gameshow của Thần Tinh tiếng lành đồn xa, gameshow ngày trước khiến người xem vừa cười vừa gạt nước mắt, cắt nối biên tập mượt mà, nội dung có muối, khách quý và đạo diễn đều đặc biệt thu hút.

Bình luận trên Hot search cơ bản toàn là chờ mong, gào thét hú hét lại có gameshow mới để xem rồi.

Quản lý các công ty cũng vô cùng lung lay, dẫu cho trainee nhà mình không thể debut, nhưng có thể lên gameshow của Thần Tinh một chuyến, lộ mặt ra tí cũng ngon mà.

Vì thế khi nhận được thư mời từ Thần Tinh, công ty các nhà cũng chưa từ chối, sôi nổi chọn lựa trainee thích hợp để đi phỏng vấn ở Thần Tinh.

Chỉ có Trung Thiên là miễn cưỡng.

Trung Thiên mấy năm gần đây suy thoái, vốn ban đầu cũng chẳng còn bao nhiêu, vẫn luôn khám phá những hình thức mới. Bọn họ chủ yếu tập trung đánh vào hình tượng idol, chế độ thực tập sinh so với các nhà khác thì cực kì phát triển. Huống chi đám trainee đi huấn luyện giờ đã về nước, bốc bừa một đứa thì thực lực đã rất trâu rồi. Bọn họ đã có kế hoạch lập group cho công ty mình, không muốn để Thần Tinh đục nước béo cò.

Hơn nữa một khi tham gia cuộc thi, nhất định phải ký hợp đồng với Thần Tinh, bị quản lý có thời hạn trong tay Thần Tinh. Người mình đào tạo hai năm lại chạy đi kiếm tiền cho công ty địch thủ, dzị sao chơi, có phải không tự hot được đâu.

Nhưng thôi Trung Thiên cũng không định từ chối thẳng thừng, mà chỉ chọn lựa trong đám trainee không đi Hàn Quốc huấn luyện, rồi gửi danh sách qua. Mấy đứa này nhà tôi chưa chắc đã nâng cho hồng được, ông nâng được thì nâng hộ tôi cái.

Hứa Duyên vừa thấy danh sách liền biết Trung Thiên có chủ ý gì.

Bà chủ nhỏ Hứa nhà mình làm nhiều như vậy, cũng không phải vì mấy kẻ đến tên còn chưa nghe qua này. Anh thở dài gọi điện cho giám đốc quản lý của Trung Thiên.

Theo sự phát triển vượt bậc của Thần Tinh, công ty hai bên đã sớm không còn giương cung bạt kiếm như hồi xưa nữa, bình thường nên hợp tác thì hợp tác, nên liên hoan thì liên hoan, xưng huynh gọi đệ, trên bề mặt cực kì hòa thuận với nhau.

Điện thoại thông xong đầu bên kia liền cười nói: "Ấy, Sếp Hứa, chuyện gì khiến chú phải tự mình gọi điện cho anh thế?"

Hứa Duyên cũng không quanh co lòng vòng với hắn, mỉm cười hỏi thẳng: "Anh Trần này, không gửi 30 trainee nhà anh qua em chơi à? Vẫn còn là nghiệp dư, có cơ hội lộ mặt thế này hiếm lắm đấy."

Đầu bên kia cười có lệ hai tiếng: "Bao nhiêu công ty đưa người qua rồi, nhà anh tới góp vui nữa làm gì."

Hứa Duyên cười nói: "Anh Trần, bên anh làm thế là không hay rồi. Giờ anh không muốn gửi người thì đừng gửi nữa, người ưu tú thì giấu nhẹm, đem toàn đám dở ẹc qua em, bên em cũng không muốn nhận đâu."

Đối phương cũng không ngờ Hứa Duyên xổ toẹt luôn như vậy, xấu hổ đến không biết nói gì.

Hứa Duyên nói: "Như vậy đi, mình thương lượng với nhau, anh phải gửi ít nhất một đứa sang. Nếu không đến lúc show chiếu rồi, trainee của Trung Thiên chẳng được người nào thì anh cũng mất mặt, anh thấy có phải không?"

Đối phương ngẫm ngợi, cảm thấy nói vậy cũng có lý.

Phải đưa trainee mình tốn bao tiền của bồi dưỡng tận hai năm ở nước ngoài đi thì không cam lòng, nhưng không đưa thì lại sợ đắc tội Thần Tinh, lại...... Không đúng!

Hắn bỗng nhớ ra điều gì, giọng nói tức khắc vui vẻ hẳn: "Được được được, để anh gửi sang cho chú một đứa!"

Hứa Duyên nhướn mày, không ngờ đối phương dễ thuyết phục như vậy, lại xác định lần nữa, đối phương cũng bảo đảm lần nữa, tuyệt đối sẽ đưa 1 đứa trong 30 trainee sang, Hứa Duyên mới yên tâm cúp điện thoại.

Đầu này vừa cúp máy, đã lập tức nhanh chóng liên hệ với Ôn Đình Đình.

Ôn Đình Đình nhận được thông báo thì có chút kinh ngạc: "Đưa Sầm Phong đi tham gia show tìm tài năng của Thần Tinh?"

Giám đốc điều hành bảo ngay: "Đúng vậy, không phải nó không muốn debut sao, lưu lại cũng vô dụng, cho nó tham gia Thần tượng thiếu niên còn có thể có chút giá trị, Thần Tinh bên kia cũng dặn dò phải để một đứa sang."

Ôn Đình Đình hơi không tình nguyện: "Sầm Phong có vấn đề về thái độ, nhưng thực lực của cậu ta mạnh nhất trong nhóm, làm vậy không phải hời cho Thần Tinh quá ư?"

Giám đốc điều hành có quen với bố cô ta, xem như là trưởng bối, lập tức trách cứ cô ta: "Thực lực giỏi có ích lợi gì, cháu có thể buộc nó nhảy, buộc nó debut được à? Đình Đình ơi, không phải chú chê trách gì cháu, nhưng cháu vốn biết thái độ nó có vấn đề, lúc trước không nên chọn nó đi huấn luyện, tự dưng lãng phí một suất! Thần Tinh bây giờ một hai đòi phải đưa người sang, chẳng lẽ bên mình nỡ lòng giao hạt giống tốt tới ư? Thế mới là hời cho Thần Tinh ấy! Được rồi chuyện này cứ quyết định như vậy đi, cháu mau chóng sắp xếp đi nhé."

Nói đến như vậy, Ôn Đình Đình dù không tình nguyện cũng chỉ có thể đáp ứng.

Sầm Phong rất nhanh nhận được thông báo phải đi Thần Tinh tham gia show tìm tài năng, lần này anh rất bình tĩnh mà liền tiếp nhận.

Hợp đồng của anh còn ba năm nữa mới đến hạn, bất kể công ty sắp xếp gì đều phải phục tùng. Hơn nữa loại show tìm kiếm tài năng này phải xem thực lực và độ hot. Chỉ cần anh không muốn, rất nhanh sẽ bị đào thải. Đi một chuyến cũng là chuyện râu ria thôi, không cần vì cái chuyện này mà bất hòa với cấp trên.

Nhưng nghe nói lại phải đào tạo tập trung, nên trước khi đi, anh tới gặp cô gái nhỏ.

Sau khi về nước có quá nhiều việc, anh vẫn luôn không bói đâu ra thời gian, chỉ lắp sim vào máy rồi nhắn cho Hứa Trích Tinh một câu, báo cho cô biết anh đã trở về.

Rất nhanh liền thấy cô nhắn lại, cô nói: Anh ơi, hoan nghênh trở về!

Suốt hai năm này, anh vốn dĩ cho rằng sẽ dần dần mất liên lạc với cô gái nhỏ, không ngờ cô luôn cách mấy tháng nhắn cho anh một cái tin.

Khi mùa đông sẽ nói với anh 'anh ơi chú ý giữ ấm nha', lúc mùa hè lại kêu anh 'anh ơi chú ý đề phòng trúng gió nha', một năm bốn mùa, luôn có một hai câu nhắn nhủ của cô nhắc nhở anh, cô vẫn chưa quên anh.

Anh lần đầu tiên có cảm giác được người ta thương nhớ.

Ba ngày sau sẽ bắt đầu thu hình vào đoàn, trên đường từ trụ sở công ty về ký túc xá, anh nhấn số gọi điện cho Hứa Trích Tinh. Sau hai tiếng tút tút, cuộc gọi kết nối, trong ống nghe phát ra giọng nói kiềm chế kích động của cô: "Anh ơi!"

Giọng nói lâu lắm chưa nghe

Anh cười rộ lên: "Đang bận à?"

Hứa Trích Tinh vội vàng nói: "Không bận không bận! Em rảnh lắm!"

Sầm Phong nói: "Vậy mình gặp nhau đi."

Chỗ gặp là chợ đêm lúc xưa anh hay tới hát rong. Từ khi rời đi năm đó, anh chưa từng quay lại đây. Mấy năm qua đi, rất nhiều sạp hàng rong và cửa hàng đã đổi chủ, nhưng tiệm tạp hóa đằng sau nơi anh hát rong vẫn còn đó.

Anh vừa tới, chị chủ tiệm liền nhận ra anh, người đẹp trai luôn khiến kẻ khác nhớ lâu mà.

Chị vui vẻ nói: "A là em à! Mấy năm rồi không gặp lại em."

Sầm Phong lễ phép cười với chị: "Vâng."

Chị chủ tiệm kinh ngạc cảm thán liên tục, lại hỏi mấy câu linh tinh, đột nhiên nhớ ra cái gì, vỗ gáy nói: "Đúng rồi, cái cô bé tặng kẹo cho em năm đó......"

Sầm Phong liếc qua: "Dạ?"

Chị chủ tiệm cười hối lỗi: "Đầu tiên chị phải xin lỗi em trước, lúc ấy chẳng phải em đã kêu chị đừng nói với bé ấy là em từng tới ư? Nhưng về sau chị nhìn bé ấy đau lòng quá, còn suýt bật khóc, thật sự không đành lòng, liền nói thật với bé ấy. Em đừng để ý nhé."

Sầm Phong sửng sốt một chút, nghĩ đến viên kẹo đỏ bọc giấy kính mình vẫn luôn để trên bàn kia.

Hóa ra cô biết.

Nhưng tại sao gặp nhau nhiều lần như vậy, cô trước nay không đề cập tới chuyện này. Dường như cô chưa từng để ý tới sự lạnh nhạt xa cách của anh khi đó.

Sầm Phong cười với chị chủ tiệm: "Không ngại đâu ạ, cảm ơn chị."

Chị chủ tiệm lại tán dóc với anh mấy câu, mãi đến khi trong tiệm có khách vào mới vội vàng trở về. Sầm Phong liền đứng ở nơi anh từng hát rong, nhìn về phía đầu phố.

Hơn mười phút sau, bóng dáng Hứa Trích Tinh xuất hiện trong tầm mắt anh.

Chợ đêm chen chúc, xe không thể đi vào, cô xuống xe từ đầu phố, sau đó chạy chậm cả quãng đường lại đây.

Thời tiết đương lúc xuân về hoa nở, cô mặc một chiếc áo len mỏng màu vàng cam, đôi chân thon dài ẩn dưới chiếc váy kẻ caro, tóc dài ngang vai buông xõa, theo từng bước chạy của cô mà bay bay.

Cô chạy gần tới đây, dừng bên kia đường chờ đèn xanh đèn đỏ, cách anh một hàng vạch sang đường, khoảng cách chỉ tầm 10m. Cô sốt ruột nhìn xung quanh, sau một giây thì nhìn thấy anh.

Sầm Phong không nhìn rõ được biểu cảm của cô, chỉ là thấy cô giơ tay dụi mắt một lúc.

Chờ khi đèn xanh sáng lên, cô chạy như bay đến.

Anh tiến về phía trước, xa xa đã nghe tiếng cô gọi: "Anh ơi!"

Cô cao thêm một ít, vẻ phúng phính trẻ con trên mặt đã không còn, ngũ quan hoàn toàn rút đi nét ngây ngô, hóa thành một cô gái mỹ lệ. Giờ cô ăn mặc cũng rất xinh đẹp, không mặc giống học sinh trung học như trước nữa.

Chỉ là đôi mắt vẫn sáng trong như từ trước đến giờ, tràn ngập ánh sáng mà anh quen thuộc. Trên tóc đeo chiếc kẹp anh đào mà anh tặng cô trước khi đi, tình trạng còn rất mới.

Sầm Phong cười rộ lên: "Đã lâu không gặp."

Hứa Trích Tinh lúc đi trên đường đã làm đủ chuẩn bị tâm lý, vừa rồi ở bên kia đường cũng trộm gạt nước mắt rồi, cô kiên định cho rằng mình có thể bình tĩnh đối diện với idol, nhưng nghe được câu "Đã lâu không gặp" này của anh, nước mắt vẫn không kìm được chảy ra.

Sầm Phong sửng sốt, theo bản năng định lấy giấy lau cho cô, rồi lại nhớ ra hôm nay mình không mang giấy, chỉ có thể thấp giọng hỏi: "Làm sao vậy?"

Hứa Trích Tinh vừa khóc vừa nói: "Anh ơi em không sao, em chỉ là hơi kích động thôi ạ, em...... tuyến lệ nhà em di truyền khỏe lắm, không có việc gì cần khóc cũng khóc được ạ. Anh không cần xen vào đâu huhuhu, tí nữa em ổn ngay thôi huhuhu."

Sầm Phong: "......"

Anh nhịn không được bật cười, sự lạ lẫm sau hai năm mà anh suy đoán lại không hề xuất hiện.

Cô vẫn giống hệt như trước kia.

Hứa Trích Tinh khóc nhanh mà nín cũng nhanh, khóc xong vội vàng lấy khăn giấy trong túi ra lau nước mắt, rồi lại lật mặt sau chấm chấm nước mũi, sau đó quay sang vô cùng lo lắng hỏi anh: "Anh ơi, em có bị lem lớp trang điểm không ạ?"

Hôm nay cô kẻ mắt, lại chuốt mascara. Đôi mắt vốn rất đẹp được trang điểm lại càng thêm thâm thúy sáng ngời. Bây giờ vừa khóc, kẻ mắt nhòe nhoẹt khắp nơi, nhìn qua trông thật thảm thương.

Sầm Phong thấy hết nhưng không biết phải nói thế nào, anh bèn bình tĩnh bảo: "Không lem."

Hứa Trích Tinh không chút nghi ngờ gì tin ngay, trong lòng còn nghĩ, bút kẻ mắt với mascara lần này không thấm nước à.

Cô vui vẻ phấn chấn: "Anh ơi, chúng mình đi mua trà sữa đi!"

Sầm Phong nén cười đồng ý.

Xa cách hai năm lần đầu gặp lại, tất cả đều như cũ, phảng phất như thể anh chưa từng rời đi.

Chợ đêm vô cùng náo nhiệt, Sầm Phong trước kia cũng không thích mấy chỗ ầm ĩ, mà khi Hứa Trích Tinh đi bên anh nhảy nhót tung tăng mua này mua kia thoạt nhìn vô cùng vui vẻ, anh liền cảm thấy nơi này cũng không tệ lắm.

Đi dạo mãi đến 9 giờ tối, Sầm Phong mới đưa cô đi gọi xe.

Chờ cô lưu luyến không rời ngồi trên xe xong, anh mới nói với cô: "Mấy ngày nữa anh phải tham gia một chương trình, trong thời gian ngắn không thể liên hệ với em. Có chuyện gì cứ nhắn trước cho anh nhé."

Hứa Trích Tinh đã biết chuyện anh chuẩn bị tham gia Thần tượng thiếu niên, trong lòng vui vẻ cực kỳ, nhưng trên mặt không dám biểu lộ, ngoan ngoãn mà gật đầu.

Sầm Phong cười cười nhìn cô: "Về nhà đi, lần sau lại gặp,"

Ba ngày sau, 《 Thần tượng thiếu niên 》 chính thức bắt đầu quay.

Sầm Phong tùy tiện sửa soạn vài bộ quần áo, mang theo mô hình và linh kiện của mình, rồi đi tới nơi thu hình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#yt