Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

SCP-032. Người vợ

☆ Phân loại: Euclid

[Chưa gì đã thấy tên của SCP này đã đủ sợ rồi. Không biết người vợ này nguy hiểm đến mức nào đây.]

⊙ Mô tả:

  SCP-032 là một thực thể hình người không rõ nguồn gốc thuộc dạng F (không đồng nhất ở bên ngoài, hỗn loạn bên trong). được cấu tạo từ một lớp vỏ silicone có màu dày 5,5 mm, với vô số loại polymer sợi dẻo. SCP-032 mang vẻ bề ngoài là một phụ nữ da trắng khoảng 30 tuổi. Bên trong SCP-032 là dầu tinh chế lỏng, không có cấu trúc xương hoặc cơ. Mặc dù vậy, SCP-032 có khả năng vận động và nói. SCP-032 có thể duy trì hình hài con người ở một khoảng cách cho phép, nhưng ở phạm vi gần hơn, thực thể này sẽ trở nên mờ nhạt hơn, gây khó chịu nhẹ cho người quan sát. Hiệu ứng này đã được coi là không bất thường. Mặc dù có khả năng nhận thức đầy đủ nhưng SCP-032  lại tuyên bố rằng không có bất cứ trí khôn nào mà chỉ là một công cụ của người sáng tạo ra nó. Tổ chức vẫn chưa thể xác minh được tuyên bố này là đúng hay sai.

  SCP-032 có thể gây hại đến bất kỳ thực thể sinh học nào ở gần nó. Các đối tượng sẽ bị ảnh hưởng một cách mạnh mẽ, bị thao túng, chịu sự chi phối mặc dù bản chất của các hiệu ứng này khác nhau. Sự hiện diện của SCP-032 gây ra thương tật nghiêm trọng và vĩnh viễn đối với bất kỳ cơ thể sống nào để trao đổi hoặc sử dụng năng lượng của chúng: thực vật mất khả năng  quang hợp, sản xuất hay tiêu thụ năng lượng, động vật không dùng được các cơ quan hô hấp và hệ tiêu hóa, ...v...v... Điều này cũng xảy ra ở vi sinh vật, dù SCP-032 chỉ phá hoại hệ thống sinh sản của chúng. Có giả thuyết cho rằng sự khác biệt đến từ mối quan hệ cộng sinh giữa một số vi sinh vật với người.

  SCP-032 được phát hiện khi đang ngồi trước cửa Khu phức hợp nội bộ của tổ chức-██ gần ██████████, Slovakia. Khi được các nhân viên an ninh của Tổ chức tra hỏi, SCP-032 đã giải thích về các tác động bất thường của và tuyên bố rằng phải được “quản thúc”. Máy quay giám sát không ghi lại được thời điểm nó đến, và chưa biết vì sao SCP-032 đến được vị trí khu██ mà không bị phát hiện. Khi được hỏi lý do quản thúc, SCP-032 trả lời rằng đó là lệnh của người sáng tạo, tìm kiếm “kho chứa không xác định, cho đến khi được công nhận”.

⊙ Quy trình quản thúc đặc biệt:

  SCP-032 hiện đang được giữ ở Bộ phận Quản thúc Tự động 535/15. Việc tiếp xúc trực tiếp với SCP-032 bị giới hạn và chỉ cho các nghiên cứu liên quan. Việc phỏng vấn, nếu cần thiết, sẽ chỉ được tiến hành từ xa. Mặc dù sự có mặt của SCP-032 không trực tiếp gây hại tới cơ thể con người, nhưng việc tiếp xúc với sẽ bị giới hạn trong 12h do những tác nhân có hại tới các vi sinh vật có lợi. SCP-032 không được tiếp xúc với bất kỳ vật liệu sinh học nào mà không qua xử lý do con người, nhất là với các vật thể sống vô tính. SCP-032 không cần được an ủi dưới bất kì hình thức nào.

PHỤ LỤC:

Phỏng vấn 032-A

Cuộc phỏng vấn này đã được ghi lại gần thời gian quản thúc ban đầu của SCP-032 do Tiến sĩ Alexander Kovac, nhà tâm lý học thường trú tại Khu-██ , sau lần kiểm tra ban đầu của Khu An ninh.

Tiến sĩ Kovac: Trước khi chúng tôi bắt đầu, có một điều tôi cảm thấy tôi nên hỏi bạn, vì an ninh thường bỏ qua việc này. Nó không hẳn là bắt buộc, nhưng tôi thấy nó có thể làm mọi thứ dễ dàng hơn.

SCP-032: Tôi được chỉ thị phải hợp tác.

Tiến sĩ Kovac: Tốt, rất tốt. Nói cho tôi biết, tên của bạn là gì?

SCP-032: Tôi không có. Mọi người đều có tên, nhưng tôi thì không.

Tiến sĩ Kovac: Có đúng vậy không? Người sáng tạo ra bạn đã gọi bạn là gì?

SCP-032: Họ không gọi tên.

Tiến sĩ Kovac: Vậy sao, thế họ nói về bạn thế nào?

SCP-032: Tôi là vỏ vật chất ý chí của họ, và chỉ vậy thôi. Họ không cần phải gọi. Không bao giờ.

Tiến sĩ Kovac: Trong trường hợp đó, bạn có phiền không nếu tôi gọi bạn là SCP-032?

SCP-032: Tôi được chỉ thị phải hợp tác.

Tiến sĩ Kovac: Tùy ý bạn. Nói cho tôi biết, mục đích của việc bạn đến đây là gì?

SCP-032: Tôi sẽ được giam ở đây cho đến khi được triệu tập.

Tiến sĩ Kovac: An ninh đã nhiều lần nói với tôi về điều này, nhưng tại sao là ở đây, và được triệu tập bởi ai?

SCP-032: Được triệu tập bởi những người mà họ muốn tra tấn, và được giam giữ ở đây bởi vì trong thời gian tìm kiếm tôi ở đây, anh ấy sẽ phải chịu đựng thêm nữa.

Tiến sĩ Kovac: Có phải vậy không? Có phải người mà bạn nói thuộc một phần của tổ chức không? Người tạo ra bạn có thù oán gì với một người nào đó à?

SCP-032: Anh ta không chỉ có một đâu. Chỉ là … một kẻ có chút đồng cảm thôi, kiểu đó. Anh ta tin rằng ông đã cố giúp anh ta một lần, và nếu anh ta bị bắt buộc phải ở đây và sau đó tìm thấy tôi ở đây, ông sẽ chết. Điều đó sẽ làm anh ta bị tổn thương. Họ không quan tâm đến bất kỳ ai trong số các ông, hoặc tổ chức này. Ông chỉ là một công cụ, giống như tôi thôi.

Tiến sĩ Kovac: Vậy người đàn ông này là ai? Anh ta đã làm gì để được người tạo ra bạn đối xử như vậy?

SCP-032: Anh ấy không biết vị trí của mình. Anh ta đã thắng trong khi đáng lẽ nên thua, đã tự kiêu trong khi nên khiêm tốn, đã lãng phí với những món quà quá quý giá để dùng.

Tiến sĩ Kovac: Và bạn đang ở đây như là hình phạt?

SCP-032: Anh ta đã bị trừng phạt rất nặng, bị xua đuổi bởi tất cả mọi người, phải đi lang thang vĩnh viễn và giết chết những đồng loại chống lại mình. Để làm vấy bẩn nhân loại bởi sự hiện diện của ông. Mãi mãi cô độc, vấy bẩn bởi tội lỗi vĩnh cửu. Họ đã nói vậy.

Tiến sĩ Kovac: Nếu đúng như vậy, tại sao bạn lại ở đây?

SCP-032: Bởi vì ngay cả khi tồn tại, cũng có một khoảnh khắc khoan dung. Đôi khi, anh ta vẫn có thể nhìn thế giới và thấy những điều anh ta sẽ không phá hủy. Ngắm nhìn thiên nhiên và thấy ấm áp với điều đó, và đắm chìm trong ánh sáng giả tạo của những ký ức cổ xưa, cũ kỹ. Nó giữ cho anh ta tỉnh táo, mang lại hy vọng cho anh ta. Điều đó sẽ không được thỏa mãn. Đó là do sự hiện diện của tôi. Tôi phải là người cuối cùng của anh ta, là lí do cuối cùng.

Tiến sĩ Kovac: Và bạn sẽ xuất hiện như thế nào? Bạn định lừa gạt anh ta theo cách nào đó? Đó là lý do tại sao bạn làm như vậy?

SCP-032: Theo một cách nào đó. Cuối cùng, những chuyến phiêu bạt của anh ta sẽ dẫn anh ta tới đây, với tôi. Trong một ngày, hoặc một tháng, hoặc một thế kỷ. Và anh ấy sẽ nhận ra tôi, và xem họ nghĩ gì về những kỷ niệm quý báu của mình. Họ đã châm chọc anh ta thế nào. Anh ấy sẽ hiểu rằng vì những hành động của anh ta, cô ấy mãi mãi chạy khỏi vòng tay của anh ta, và tất cả những gì còn lại với anh ta là tôi.  Một hình bóng giả tạo như hi vọng của anh ta. Khi anh ta tìm thấy tôi, tôi sẽ bám chặt lấy anh ta, và anh ta sẽ phải xem những lời chế nhạo trong ký ức của anh ta hủy hoại sự an ủi cuối cùng như thế nào. Và nó sẽ diễn ra như vậy.

Tiến sĩ Kovac: Tôi … hmm ... Bạn nói rằng anh ta sẽ nhận ra bạn. Tại sao?

SCP-032: Tôi từng là vợ của anh ta.

Phỏng vấn 032-B

Cuộc phỏng vấn này được làm sau khi SCP-032 bị quản thúc được 6 tháng và là một trong những cuộc phỏng vấn nhằm đánh giá khả năng nhận thức và tính cách của SCP-032, cũng như khiếm khuyết của nó.

SCP-032: Tôi ghét cô ta.

Tiến sĩ Kovac: Vâng … đó chắc chắn là một cách để bắt đầu một cuộc phỏng vấn. Bạn nói kĩ hơn được không?

SCP-032: Cái người mà tôi bị bắt phải trông giống thế. Khuôn mẫu của tôi. Tôi ghét cô ta.

Tiến sĩ Kovac: Một điểm thú vị của bạn là việc bạn liên tục nhấn mạnh rằng bạn không có ý thức hay cảm xúc của riêng bạn.

SCP-032: Tôi không. Tôi ghét cô ấy vì họ muốn tôi như thế. Nó phục vụ mục đích của họ.

Tiến sĩ Kovac: Làm sao bạn có được ấn tượng đó?

SCP-032: Điều đầu tiên họ làm, sau khi tạo ra tôi là cho tôi xem cô ấy. Đó không phải là điều họ thường làm.

Tiến sĩ Kovac: Tôi không hiểu.

SCP-032: Can thiệp vào những kẻ trên cơ. Họ có thể là thù hận, thậm chí là độc ác, nhưng họ thực hiện nhiệm vụ rất nghiêm túc. Chỉ để cho cô ấy thấy tôi, mạo hiểm quấy rối giấc ngủ của cô ấy. Họ sẽ không làm điều đó mà không có mục đích.

Tiến sĩ Kovac: ... ?

SCP-032: Cô ấy rất đẹp. Trông thật yên bình, thanh thản. Toàn bộ. Thậm chí khi đã chết, tôi có thể nhìn thấy người mà cô ấy từng là … của thứ mà cô ấy từng có, và nó sẽ mãi như vậy. Linh hồn của cô ấy. Họ nói với tôi rằng cô ấy không sống lâu như vậy, nhưng khi cô ấy sống cô ấy là cô ấy. Cô ấy vẫn còn sống. Và vì vậy tôi ghét cô ấy.

SCP-032: Ông có biết cảm giác thế nào khi được xem như một trò hề không? Trong từng đường nét trên khuôn mặt bình yên đó, tôi thấy một sự phản chiếu méo mó của riêng tôi. Làn da thơm tho với nhựa dẻo, bộ tóc mềm mại với sợi tổng hợp, máu với dầu. Nhưng không hề có linh hồn.

Tiến sĩ Kovac: Xin lỗi, điều này nghe có vẻ tự phụ, nhưng tôi không thể tưởng tượng được cảm giác như thế này đến từ bất cứ ai khác ngoài bản thân bạn.

SCP-032: *Lắc đầu* Ông không thấy sao? Đó chỉ là một phần kế hoạch của họ. Khi anh ta tìm thấy tôi, khi anh ta nhìn thấy những gì.  Những người anh em đã tạo ra chỉ để trừng phạt anh ta … anh ta sẽ phát điên.

Tiến sĩ Kovac: Bởi những gì họ đã làm với ký ức của vợ anh ta à?

SCP-032: Không chỉ vậy. Bởi anh ấy sẽ gặp tôi. Anh ấy sẽ nhìn thấy tôi ghét cô ấy nhiều thế nào, và tôi ghét bản thân nhiều thế nào vì không phải là cô ấy. Ghét cả việc đang ở đây nữa.

Tiến sĩ Kovac: Vậy thì sao?

SCP-032: Sau đó… sẽ là sự thức tỉnh.

Tiến sĩ Kovac: Và điều đó sẽ là gì?

SCP-032: Anh ấy không bao giờ thắng.

*÷*÷*÷*÷*÷*÷*÷*÷*÷*÷*÷*÷*÷*÷*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #scp