Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 43 : SLOW DANCE

" Anh có bị sao không ?" Hinh Vi dằn tay mình ra khỏi anh :" Anh làm như vậy để làm gì chứ ?!"

Ngũ Bá Long nhìn cô , hai tay anh đút trong túi quần khẽ siết chặt lại :" Bây giờ em bắt đầu dám chống đối tôi ?" Giọng của anh lạnh lùng , xa cách thấy rõ

" Nhưng tôi không hiểu anh làm như vậy với ba anh.." Cô nhìn anh ánh mắt khó tin .

Ngũ Bá Long bước gần lại với cô , Hinh Vi cho dù sợ hãi vẫn quyết tâm không lùi bước , Ngũ Bá Long cười mỉm giọng nói của anh không hề có chút dịu dàng :" Nếu em đã là người của tôi em chỉ có hai điều phải làm , chấp nhận và bỏ qua "

Hinh Vi ngạc nhiên , tức giận nói :" Ngũ Bá Long tôi không phải con thú của anh "

" Em nói một câu nữa xem " Ngũ Bá Long nắm chặt cằm cô đẩy lên nhìn anh :" Xem tôi có dám ném em xuống biển không ?!"

Hinh Vi nhìn thẳng vào mắt anh :"Anh.."

" Ngũ Bá Long " Bà Trác Nhã Hinh gọi anh từ xa , Ngũ Bá Long khẽ chau mày rồi buông cằm của cô ra , quay lại dịu dàng nói :" Chào bà.."

Bà Trác đi sau là Đạo Vỹ đang nhìn cô và anh chằm chằm , ánh mắt lộ rõ vẻ buồn bã khiến Hinh Vi cũng thắc mắc , còn Ngũ Bá Long thì vẫn là khuôn mặt lạnh lùng không ai biết được anh đang nghĩ gì .

" Cháu lại bắt nạt ai nữa đây " Bà Trác nhìn Hinh Vi :" Cháu mà làm gì cô gái nhỏ này bà sẽ không tha cho cháu đâu !"

Ngũ Bá Long cũng hơi ngạc nhiên :" Bà biết cô ấy sao?"

" Cũng là có duyên gặp thôi " Bà Trác nhìn cô mỉm cười dịu dàng :" Hoá ra cháu là người bạn trai của cô ấy"

" Bạn trai sao? " Anh khẽ nhìn Hinh Vi sau lưng mình ánh mắt như muốn nói cho cô như vậy khiến Hinh Vi xấu hổ cúi đầu xuống :" Cứ cho là vậy đi ạ "

Bà Trác làm sao nhận ra ý tứ sâu sa này của anh , chỉ khẽ gật đầu :" Cháu có rồi cũng tốt cô bé này rất tốt"

Hinh Vi bỗng nhìn bà Trác , cô có cảm giác bà ấy rất thân quen dù chỉ mới gặp lần đầu , còn nữa cô có cảm giác bà ấy như là người nhà của mình :" Cháu không..như thế đâu bà ạ"

Bà Trác đi tới nắm lấy bàn tay của cô , lúc này Ngũ Bá Long mới để ý dấu tím đỏ vì bị tên vệ sĩ bóp mạnh đến nổi bầm như thế :" Tay em bị sao vậy?"

" Cô ấy vì không để ý đã xém tông vào người ta , tên vệ sĩ của ta lo lắng quá thôi" Bà Trác biết nếu để Ngũ Bá Long xử lí thì hậu quả còn nặng hơn rất nhiều.

Anh nghe vậy chỉ khẽ nhíu mày :" Cháu xin phép "

" Khoan đã!" Bà Trác gọi anh lại :" Cháu không được đi"

" Tại sao chứ?"

" Hôm nay cháu dẫn Hinh Vi nhảy slow dance đi , sắp bắt đầu rồi " Bà Trác cười tủm tỉm khi nói như vậy.

Lúc này Đạo Vỹ mới chộp lấy thời cô vì anh cũng không muốn mất cô vào tay Ngũ Bá Long :" Để cháu dẫn cho "

Hinh Vi nhìn Đạo Vỹ bằng ánh mắt không thể tin được , điều này làm cô hoảng thật sự vì nếu như vậy chẳng phải đang là khiêu khích Ngũ Bá Long sao ?

" Xin lỗi cô ấy đã hẹn với tôi rồi cậu Đạo Vỹ " Ngũ Bá Long kéo Hinh Vi vào lòng mình nói.

Hinh Vi bất ngờ nhìn anh , ánh mắt của anh quyến rũ như thế nếu còn nhìn nữa cô sợ cô sẽ rớt sâu vào đó không còn đường ra , Ngũ Bá Long ôm cô trong lòng như vậy mùi nước hoa hugo boss mạnh mẽ của anh vương vấn quanh cô một mùi hương chỉ thuộc về riêng mình anh mà thôi .

" Tôi không biết nhảy " Hinh Vi nói nhỏ vào tai anh :" Hay để lần khác ?"

Ngũ Bá Long bỗng hôn trán cô , dịu dàng và đầy yêu thương :" Tôi dẫn em "

Anh ôm eo cô đi về phía sàn nhảy , bỗng chốt mọi người xung quanh mờ nhạt đi chừa vị trí quan trọng nhất cho anh và Hinh Vi , điệu nhạc du dương bắt đầu vang lên anh nhẹ nhàng vòng tay qua eo cô kéo cô sát vào người anh rồi nhẹ nhàng dẫn cô nhảy theo điệu nhạc . Hai tay cô ôm cổ anh mắt đối mắt với anh , Ngũ Bá Long cũng nhìn cô khiến Hinh Vi mất tự nhiên nhìn đi chỗ khác lúc quay đi còn nghe thấy tiếng anh cười nhẹ. Cô cũng thầm hạnh phúc , chỉ cần khoảng khắc này dừng ở đây mãi mãi là được rồi.

Đạo Vỹ cứ đứng nhìn hai người họ thân mật như thế , bàn tay anh ta siết chặt lại anh không chấp nhận được mình đã đến trễ như vậy , bà Trác nhìn Hinh Vi nhảy , nhìn cô ngại ngùng , tất cả đều rất giống ...con gái của bà nhưng bà Trác không suy nghĩ thêm nữa . Hai người họ cứ đứng như thế mỗi người điều có suy nghĩ riêng cho đến khi tiếng nhạc dứt hẳn.
__________________________________
Ở một nơi ngoài việt nam.

" Cô chủ , cô ấy vẫn chưa tỉnh lại " Một giọng nói lạnh lẽo thông báo cho một người con gái đang đọc sách trong thư phòng , cô ta mặc một chiếc đầm maxi trắng hai dây dài tới gót chân , cho dù khung cảnh căn phòng rất sang trọng nhưng thật chất đó là một nhà tù giam giữ cô gái này.

" Tiếp tục theo dõi đi " Cô lạnh lùng nói :" Phải cứu được cô ấy "

" Vâng tôi biết rồi"

Cô gái đứng dậy bỏ cuốn sách xuống thở dài , khuôn mặt xinh đẹp nhưng khó gần ấy nhìn ra ngoài ánh trăng .

_________________________________
Ngũ Bá Cường và Tuyết Anh đứng ở cửa tàu để tiễn những vị khách đi về , khuôn mặt Tuyết Anh rất mệt mỏi nhưng cô ta phải cố gắng mỉm cười , còn Ngũ Bá Cường thì hứng khởi chào hỏi từng người căn bản không hề để ý đến Tuyết Anh .

Hinh Vi và Ngũ Bá Long đi tới tàu của anh , thì bỗng Ngũ Bá Cường gọi anh :" Ngũ Bá Long ta có chuyện muốn nói con "

Hinh Vi nhìn Tuyết Anh đang dùng ánh mắt căm ghét nhìn cô , Ngũ Bá Long cũng thấy vậy anh hôn lên tóc cô :" Ở lại đợi tôi "

Hai người đàn ông đi ra chỗ khác để nói chuyện , Tuyết Anh thấy vậy liền đi tới chỗ Hinh Vi giọng cô ta không có chút gì gọi là tôn trọng :" Cũng là một đứa con gái hám tiền "

_________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top