Part12: Khi đêm đến(1)
" gì chứ sao có thể trùng hợp như vậy "
" đó gọi là định mệnh nó bé iu"
" mà anh này em thấy hình như Ashi có tình cảm với anh đúng không "
" không có đâu em đừng suy nghĩ nhiều ,chỉ là bạn từ nhỏ thôi , lúc nhỏ em cũng chơi với cậu ấy mà "
" không hề nhé , e chơi với cậu ta lúc nào "
" chứ không phải sao , lúc anh gặp em , là em đi cùng cậu ấy mà "
" lúc đó em rất thích chơi với bác Sea bác ấy dịu dàng cực luôn , thấy bác ấy đang tập cầu cho anh nên em mới lại gần vô tình lúc ấy Ashi cũng đến "
" đừng gọi là bác nữa , gọi là ba nhỏ được rồi "
" cơ hội "😒
" anh là vì câu nói của em mà quyết tâm thành vận động viên cầu lông chuyên nghiệp đấy "
"???? câu gì cơ , em chẳng nhớ"
" em nhìn anh , nói là anh chơi rất giỏi , nhìn rất đẹp trai , lớn lên nếu phải lập gia đình em sẽ cưới anh làm chồng em "
" ê neeeeeee đừng có điêu , con nít nào mà nói như vậy , có anh thì có hứ "
" ơ anh nói thật đó ( hôn vào má Keen )"
" đồ đáng ghét ( ngại )"
" ô hô ngại cơ đấy có gì của em mà anh không thấy rồi"
Đang chim chuột với nhau thì bên ngoài có âm thanh bước chân đến gần , là Fot.
" nè con heo kia rớt xuống nước rồi bất tĩnh luôn hay sao vậy , dậy đi chiều rồi , còn có việc phải làm đó "
Keen hốt hoảng đẩy Sea ra vội bận đồ vào
" A tao dậy rồi quên mất , mày xuống trước đi tao xuống ngay "
Sea khó hiểu vội hỏi
" em đi đâu , gấp vậy sao "
" em có chút việc với mấy đứa , đáng lẽ là đi buổi trưa mà giờ chiều luôn rồi , có gì anh về trước đi nhé , em sẽ giải thích sau "
"anh không đi cùng được sao "
" thôi mà em sẽ về ngay na~~"
" được rồi có gì phải gọi anh nhé "
" dạ "
" nhớ bận áo lạnh , che chắn kín vào , nhất là chỗ này ( chỉ vào cổ Keen )
" a~~~~ cái anh này ( đánh tay Sea ) "
Sau khi Keen đi với bạn mình Sea cũng trở về nhà , bước vào nhà đã thấy 2 con báo ngồi đợi .
" e hèm ai đây ta "
" là người ngủ nhà vợ khi lần đầu gặp đó P'Mark"
" được phết nhờ , đúng là em của ta "
" hai người đừng có sà lơ , em chỉ sợ em ấy bị bệnh nên ở lại xem sao thôi"
" em ấy nữa cơ "
" chắc tao tin "
" mày tự coi cái cổ mày đi nhé em "
" giật gió đó ba , rơi xuống nước trúng gió "
" ha hả hà ha éo tin :))))))"
" tùy, ba em đâu "
" mày hỏi ba nào , ba nhỏ đang đi đua xe , ba lớn thì lênh viện rồi "
" vãi ~ cả đua xe sao anh không cản "
" cản chi , đời người có nhiêu đâu mà hững hờ , ba mày còn gân lắm yên tâm "
" ... "
" à mà P'Mark anh gặp crush anh rồi mà phải hong "
" tao cũng không ngờ ẻm cũng về đó "
" sao lại không quê người ta ở đây mà "
" ủa thiệt hả , tao tưởng em quê BangKok"
" không Ford là con nuôi của ba mẹ Keen"
" thật?!! sao mày không nói tao biết "
" có hỏi đâu nói "
" vậy là em ấy mồ côi ?"
" em không rõ nhưng lúc nhỏ em nhớ có gặp ba mẹ cậu ấy , lúc nhỏ làng này ai mà không biết đến cậu ấy , từ nhỏ đã đẹp rồi anh ạ "
" vậy là nhà của em ấy cũng gần đây hả "
" đúng rồi , nhưng nghe ba nhỏ nói bây giờ bỏ hoang "
" anh tò mò quá muốn biết nhà em ấy ra sao ghê "
" muốn thì mình đi "
" được không vậy , lỡ người khác nghĩ mình ăn trộm thì sao "
" không sao nhà đó bỏ lâu rồi chẳng ai để ý làm gì , sao P'Gem đi không "
" anh em đi sao Gem ở nhà được lên đường "
Chuyện kinh hoàng năm đó cả làng ai cũng biết chỉ có Sea là không biết, vì Sea rời nhà từ rất nhỏ , có một điều nữa mà mọi người ở làng đều không biết từ khi căn nhà bị bỏ hoang đã có rất nhiều thứ diễn ra vào mỗi đêm tại đó , sáng thì vẫn là 1 căn nhà bình thường không có người ở , nhưng đêm đến lại có những ánh đèn li ti được thấp lên , tiếng quẹt lửa , tiếng ma sát vào tường làm nên 1 cảnh tượng không thể nào quỷ dị hơn , bởi lẻ căn nhà ấy nằm cuối làng nên chẳng ai để ý , cũng là nơi gây ám ảnh cho nhiều người , nên cũng chẳng ai lại gần .
_____Phía Keen_____
" xin lỗi nhé Ford , tao quên mất chuyện này "
" không sao giờ cũng không muộn lắm , tao chỉ đến xem xíu rồi về "
Lúc này Fot đang quét mắt từ đầu đến chân con heo hồng kia
" nè mày không thấy nóng hả "
" vụ gì , nóng chứ sao hỏi vậy "
" nóng sao bận kín cổng cao tường dữ vậy , mày giấu bọn tao cái gì , chưa kể đó giờ mày có bận áo cồ cao đâu "
" thì ... thì tao lạnh "
" ủa mới nói nóng "
" giờ lạnh rồi "
" pẹc pẹc "
" mày đừng có điên quá đi nhanh , kẻo trời tối "
" ờ ờ * rõ là lạ vl * "
16:05am lúc này trời đã gần tối nhóm Keen cũng đã dần dần đi gần đến căn nhà cuối làng (Keen nhìn từ ngoài vào kéo tay Ford nói )
" mày ơi hay mai đi được hong sao nhìn sợ quá vậy "
" lỡ đến rồi tao vào xem ba , thắp nhang rồi về liên à "
"huhu nhìn sợ quá"
" mắc cỡ quá hai ơi , không sợ trời không sợ đất sợ ma "
" kệ tao mày nín mỏ liền dduj mày giờ "
" ẩu rồi cưng , tao dduj mày thì được "
Ford: thí dụ mình bớt tục được không lỡ ba tao đang đứng nghe rồi sao
Keen+Fot: FORDDDDDDDDDDD
" giỡn thôi mà căng dọ ^^"
Keen: chắc vui
Chuyện không ngờ là lời Ford nói có một nữa là thật , thật sự có ai đó đang đứng nghe , đưa ánh mắt sắt bén nhìn về 3 con người đang đứng đó , đôi mắt đỏ ngầu như 1 con chó sói đang nhìn con mồi vừa vào tầm ngắm của nó , hắn nhìn không rời mắt cười vội sau đó liếm môi " không phải 1 mà là 3"*👀🤤
__________end part 12___________
mai sẽ có chương 13 luôn nha m.n , đoán xem là ai ở trong ngôi nhà đó nhen .
cảm ơn mọi người vẫn còn ở đây với tui yêu lắm ạ Katie hứa sẽ chăm ra truyện hơn nhé 💋💋💋💋
nhớ bình chọn cho mình nữa khạp khun na ja~~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top