Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

13. Âm thầm nhưng không vĩ đại

Bị hôn rồi.

Không lầm đâu, nhất định không lầm đâu mà.

Cả người Lee Hyun Woo đều cứng đờ, không dám ngoảnh đầu lại, càng không dám xác nhận.

Còn Kim Soo Hyun lại như chẳng có chuyện gì xảy ra mà đi lướt qua cậu, sải những bước dài sang một bên.

Nhưng bước chân nhìn thế nào cũng không được tự nhiên cho lắm, Lee Hyun Woo hiếm khi tinh mắt phát hiện ra bàn tay đang siết lại thật chặt của Kim Soo Hyun.

Anh ấy cố ý.

Giống như trạng thái trong cơn say rượu, khi khẽ cúi đầu xuống anh chỉ có thể nhìn thấy một ngấn cổ trắng nõn, loáng thoáng có thể nghe thấy hương vị dễ chịu tỏa ra từ mái tóc đó.

Do là cảnh quay dài, nên thời gian cũng bị kéo dài ra. Nhưng đối với anh mà nói thì chuyện đó chỉ trong tích tắc mà thôi.

Rõ ràng nhiệm vụ của anh chỉ là ôm lấy Hyun Woo, nhưng làm sao anh có thể cho qua như thế?

Cho dù chỉ một phút cũng được, anh muốn được chìm đắm.

Đã bao lâu rồi…

Thích người này đã bao lâu rồi?

Nhưng chỉ mãi dồn nén dưới đáy lòng, khó khăn lắm mới nghĩ đến chuyện cạy hòn đá nặng dưới đáy lòng lên, hạ quyết tâm lớn.

Những nhánh cây tình cảm bỗng chốc đâm chồi nảy lộc, nhanh đến nỗi mình không thể kiểm soát được nữa, bao trùm lấy cả trái tim của mình.

“Cắt!”

Ngừng quay rồi, người trong vòng tay lại chỉ có thể là một hậu bối mà thôi.

Do có sự cử động nên phần ót sau thoáng lắc lư trong mắt anh, tựa như muốn giãy giụa khỏi anh.

Một cái, chỉ một cái thôi.

Anh cứ như bị thôi miên vậy, trong khoảnh khắc đó, anh nghiêng đầu, nhanh chóng chạm lên phần ót mà anh đã nhìn suốt nửa ngày trời một cái thật ngắn ngủi.

Nhưng khi ngẩng đầu lên anh lại cảm thấy sợ, vừa mong đợi mà vừa thấp thỏm nghĩ xem Lee Hyun Woo có phát giác ra hay không.

Chỉ biết rảo bước bỏ đi, thoát khỏi cái tình cảnh khiến người ta lạc mất phương hướng này.

Lee Hyun Woo trông theo bóng lưng thậm chí có chút vội vã mà càng lộ rõ vẻ quẫn bách của anh, theo bản năng sờ sờ lên phần ót sau.

Rõ ràng chỉ bị chạm nhẹ một cái, nhưng nơi đó lại nóng ran như bị lửa đốt vậy.

Gió mát hiu hiu, song không thể cuốn đi cái nóng hầm hập trong lòng cậu.

Nhờ hai người NG thế này thế nọ nên khi quay take cuối cùng thì trời đã khuya lắm rồi. Kim Soo Hyun hối hả rời khỏi, đến câu chào cũng chẳng kịp nói. Mọi người cứ ngỡ rằng anh có việc bận, cũng chẳng lấy làm lạ.
Chỉ có Lee Hyun Woo, không rõ cảm xúc, ngóng theo hướng anh rời khỏi.

Khi về đến nhà rõ ràng đã quá mười hai giờ, cơ thể rã rời đang kêu gào, nhưng Lee Hyun Woo chẳng có chút nào gọi là buồn ngủ cả, cậu không muốn nghĩ đến những chuyện trước đó, biểu hiện của cậu trong trường quay hôm nay đã đủ mất mặt rồi.

Chỉ biết thừ người ra, rỗi hơi lướt điện thoại.

Nghĩ đến chuyện đã đâu lắm rồi chưa thăm fanclub của mình trên website chính thức, thế là lại lướt web đọc comment.

“Noona yêu em ~ Hwating!”

“Oppa cười lên trông baby đáng yêu lắm!”

“Oppa đóng phim điện ảnh phải chú ý chăm sóc bản thân đó nha *trái tim trái tim*!”

Chậc chậc ~ quả nhiên các fan mới là tình yêu thực sự của mình ~

Lee Hyun Woo lại được một phen cảm động nho nhỏ trước sự tiếp sức của fan, ngón tay tiếp tục lướt xuống phía dưới, thuận tay nhấp vào một post đòi chứng thực:

“Hyun Woo ssi rốt cuộc cao bao nhiêu thế? Nhưng bất kể cao bao nhiêu thì hyung cũng thích. Trái tim.

23. 10. 2012”

Phía dưới là một loạt các reply cùng một sắc thái, đó chính là

“Hyun Woo hai mét tám!”

“Like cho Hyun Woo chân dài!”

Không khỏi có chút buồn cười.

Khoan đã, fanboy ư?

Ma xui quỷ khiến thế nào mà cậu lại nhấp vào tài khoản đó.

Trang cá nhân rất đơn giản, lười tới mức đến phần giới thiệu vắn tắt cũng chẳng thèm viết gì, nhưng trong nhật ký hoạt động vẫn hiển thị rất nhiều cái like cho những topic liên quan đến mình.

ID: Âm thầm nhưng không vĩ đại

Phụt, đặt tên kiểu gì thế này… Lee Hyun Woo vừa định cười trừ cho qua thì vô tình quét mắt qua avatar của cái ID kỳ lạ này:

Hình như là ảnh tiện tay tự chụp, dưới chiếc bóng do ánh nắng rọi xuống, một đôi chân tùy tiện xỏ vào đôi dép lào trông đặc biện quen mắt.

Lee Hyun Woo cười không nổi nữa.

Cậu lại xem lại thời gian -23.10.2013

Hai mươi ba tháng mười, cậu nhớ rất rõ hôm đó mình vừa gia nhập đoàn phim.

“Hyun Woo à.”

“Nae.”

“Cậu cao 175 thật sao?”

“… Nếu tiền bối thực sự muốn biết thì có thể gia nhập fanclub của em.”

“Hyun Woo à, anh phát hiện, anh thích một người con trai rồi.”

“Hyun Woo ssi rốt cuộc cao bao nhiêu thế? Nhưng mà bất kể cao bao nhiêu hyung vẫn thích.”

“Thích, thích em.”

Dường như tất cả bỗng dưng được xâu chuỗi lại, từng chút từng chút ít ỏi đó không ngừng tuần hoàn lặp đi lặp lại trong đầu cậu.

Chỗ ót sau như bị lửa đốt, sắp thiêu bỏng dòng suy nghĩ của cậu.

TBC

“Đây có lẽ là chương mà mình thích và ưng ý nhất cho đến thời điểm hiện tại. Mong mọi người đều thích.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top