Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiệm Tạp Hóa 2H

SKIP TO CONTENT

[SNGIL] Chapter 9

9. Quanh co

Lee Hyun Woo nhìn anh mà không nói gì, trong đầu lại tự động trả băng tua lại những lời khi say của Kim Soo Hyun đêm đó.

Quả nhiên là anh đã có người mình thích rồi...

Kim Soo Hyun cứ nhìn cậu chằm chằm, nhìn khuôn mặt không chút cảm xúc của cậu rồi tiếp tục nói: "Hyun Woo, anh phát hiện anh... anh thích một người con trai..."

Mo??!!

Con trai ư??

Trông cũng thẳng thóm lắm mà!

Nhìn khuôn mặt đầy kinh hoàng của Lee Hyun Woo, Kim Soo Hyun cố ý trưng ra bộ mặt thương tâm: "Hyun Woo, không phải đã nói trước là anh nói ra thì cậu không được bỏ mặc anh hay sao... Haizz..."

Thấy Hyun Woo đã hoàn hồn trở lại, lại không nhanh không chậm bồi thêm một câu: "Đến cậu cũng không thể hiểu cho anh sao... Hyung biết rồi... Quả nhiên cậu cũng cảm thấy anh không nên như vậy..."

Lee Hyun Woo nhìn bộ dạng không muốn sống nữa của anh thì vội vàng giải thích: "Không không không, không phải đâu... Em chỉ là... chỉ là có chút kinh ngạc... Em... em không có ý đó..."

Lee Hyun Woo như nhớ ra điều gì: "Hyung, anh xem trong phim này chẳng phải em cũng "ấy ấy" với anh lắm sao. Hi hi..." Lee Hyun Woo dừng lại nhìn anh, đột nhiên vô cùng nghiêm túc nói với anh: "Soo Hyun hyung, em thực sự cảm thấy chuyện này không sao cả... Thật đó! Anh biết gặp được người mà mình thích khó đến mức nào không..."

Cậu gãi gãi đầu, có chút xấu hổ: "Em đó hả, đến tận bây giờ vẫn chưa có mảnh tình vắt vai, hoàn toàn là FA từ lúc lọt lòng! Thế nên, hyung, nếu thực sự thích, nếu cảm thấy đáng, thì cứ thử một lần đi ạ."

Thực sự thì bản thân Lee Hyun Woo cũng không hiểu nổi tư vị trong lòng mình lúc bấy giờ.

Thích con trai ư? Sẽ là ai nhỉ...

Nhưng nhìn khuôn mặt có chút tha thiết thậm chí khẩn khoản của Kim Soo Hyun, cậu biết rằng nếu thực sự không biết làm gì, có lẽ điều Soo Hyun hyung cần chỉ là một người ủng hộ mình, một trái tim có thể thấu hiểu.

Nếu thế thì hình như mình chẳng có lý do gì để từ chối cả.

Đôi mắt kia, bản thân anh đã nhìn vô số lần, nhưng Kim Soo Hyun vẫn dễ dàng bị giam hãm trong sự trong vắt đó.

Anh hoàn hồn lại.

"Vậy Hyun Woo, cậu có ủng hộ anh không?"

Lee Hyun Woo cứ lo là mình lại chạm vào nỗi đau nào đó của anh, thậm chí còn gật gật mấy cái rất mạnh: "Soo Hyun hyung, cố lên!"

"Vậy anh có thể yên tâm mà theo đuổi rồi ~"

Kim Soo Hyun nhìn cậu, tươi cười nói.

Lee Hyun Woo chẳng biết phải diễn tả tâm trạng của mình như thế nào nữa, chỉ biết gật đầu mãi.

Hyun Woo à, nếu người hyung nói là em, em có còn ủng hộ anh như vậy nữa không?

Nhưng Hyun Woo à, anh cảm thấy em nói đúng, anh biết rõ mình thích em đến nhường nào, anh biết rõ gặp được em là điều khó khăn biết bao nhiêu, anh cũng biết rõ, anh muốn giữ lấy em nhiều đến mức nào.

Ngày Kim Soo Hyun chính thức trở lại trường quay là một tuần lễ sau, tiến độ quay phim điện ảnh vốn đã gấp rút, lúc bấy giờ lại càng khẩn trương hẳn lên. Cả đoàn luôn phải túc trực bên máy quay cả ngày, đến một chút thời gian rảnh cũng không chừa cho ai. Trình tự quay cũng có sự thay đổi chứ không đi theo đúng nội dung kịch bản nữa, đồng thời còn phải căn cứ vào tổng tiến độ và bối cảnh mà trù tính.

Kết quả là màn ôm ấp vừa ngất ngây vừa thẹn thùng mà ngay từ đầu Lee Hyun Woo đặc biệt trăn trở đã bị hoãn lại một tuần nữa mới quay. Còn cảnh xối nước trên sân thượng thì được đưa lên trước.

Đối với việc này, Lee Hyun Woo tỏ ý... Được, có thể thẹn thùng trễ được tí nào hay tí nấy.

Kim Soo Hyun ngoài mặt bình tĩnh nhưng nội tâm thì dậy sóng, anh xoay cổ tay than vãn... Người ta muốn được ôm ấp để tự an ủi bản thân!

Đạo diễn lướt qua, tỉnh bơ đáp: Được rồi, đang gấp này, nên làm gì thì làm nấy đi.

Giờ đã vào cuối thu, với tư cách là một nước Đông Bắc, trong lúc truyền bá làn sóng Hallyu, Hàn Quốc còn rất tận chức thả những luồng gió lạnh cuối tháng mười một ra trình làng.

Cảnh diễn hôm nay của Lee Hyun Woo được đưa lên tiến hành quay trước. Mặc dù không có cảnh hành động, mặc dù là một ngày trời quang đãng, nhưng chỉ mặc một lớp áo đứng trên sân thượng xối nước lạnh hứng gió đông mà vẫn tỉnh như thường, thì cũng cần có chút nghị lực.

Trước khi bấm máy đạo diễn bảo cậu chuẩn bị cho tử tế, nếu thực sự không được thì có thể cân nhắc đến việc đổi thành nước ấm mà tiến hành, nói thật thì cậu cũng muốn vậy lắm, nhưng nước ấm sẽ có khói bốc lên... ảnh hưởng đến việc ghi hình. Cậu nhìn đôi dép lào dưới chân Kim Soo Hyun đang chuẩn bị, rồi lại liếc sang cái quần toàn lỗ thủng của Park Ki Woong, liền cười cười: "Không cần phải lo cho em, em có thể tiến hành ghi hình được, hoàn toàn không vấn đề gì."

Kim Soo Hyun nghe cậu nói vậy, liền lết đôi dép lào chậm rãi bước qua, không hề có bất kì lời khuyên ngăn nào, mà chỉ tươi cười nhìn sang hướng cậu, bảo cậu cố lên.

Dù sao thì Lee Hyun Woo nói đến cùng cũng là một diễn viên cần sự tôi luyện, cần những trải nghiệm và cần các cơ hội. Tất cả những gì cậu lựa chọn lúc này, Kim Soo Hyun đều không thể đưa ra quá nhiều ý kiến được. "Cố lên" có lẽ là sự ủng hộ vô lực nhất nhưng cũng trực tiếp nhất.

Không muốn tạo áp lực cho cậu, Kim Soo Hyun không dám cũng không nhẫn tâm ở lại quá lâu, nói xong câu cố lên thì ngoan ngoãn bước sang một bên tán dóc với Park Ki Woong, cũng chẳng biết đã nói những gì mà ở bên đó hai người cười như sắp ngất đến nơi, Kim Soo Hyun cười đến độ bổ nhào lên người Park Ki Woong.

Lee Hyun Woo vừa nhìn thấy Kim Soo Hyun ôm lấy Park Ki Woong với nụ cười khờ khạo trên mặt, phần má của hai người áp sát vào nhau, dưới sự soi rọi của ánh mặt trời tạo thành một bóng mờ nhàn nhạt, ánh sáng rất vừa vặn, không khí giữa hai người cũng rất vừa vặn. Một ý nghĩ rất kì lạ bắt đầu khuếch trương trong đầu cậu nhóc.

Lee Hyun Woo nghĩ ngợi hồi lâu, dường như hiểu ra điều gì: Người Soo Hyun hyung thích chẳng lẽ chính là... Park Ki Woong sao?

Nghĩ lại thì thấy cũng đúng, hai người sớm đã quen biết nhau, quan hệ dường như lúc nào cũng rất thân thiết. Thường hay đi đánh chén nhậu nhẹt (Là để có cớ dẫn cậu theo!) Thường hay nói nói cười cười (Này tỉnh táo lại đi! Park Ki Woong với ai chả thế!) Soo Hyun hyung cũng rất quan tâm đến anh ấy (Vì muốn tạo ấn tượng tốt nên người nào đó cố tình làm cho cậu xem mà!)

Con người dường như đều như thế cả, một khi đã có ý nghĩ gì đó thì sẽ càng lúc càng chắc chắc càng lúc càng cảm thấy sự thực có lẽ chính là như vậy...

Đó... Thế nên... Mọi người biết là mấy chuyện như hiểu lầm thường sẽ nảy sinh trong tích tắc giống như thế này...

Cứ thế cậu vừa tự mình chìm đắm trong mớ suy luận (suy diễn...) của bản thân vừa trang điểm. Trong lòng chẳng biết nghĩ ngợi thế nào mà cứ loạn cào cào, trong khi đó tất cả đã chuẩn bị đâu vào đấy, -ACTION!

TBC

Advertisements

Share this:

TwitterFacebookGoogle

Related

[SNGIL] Chapter 17In "Fanfiction"

[SNGIL] Chapter 8In "Secretly Not Greatly In Love"

[SNGIL] Chapter 10In "Secretly Not Greatly In Love"

8 COMMENTS

Hô hô... chuyện hay rồi đây *cười bỉ*
Sao em thích cái fic này quá >< Iu ss mún chết, lần nào cũng câu này, nhưng em văn vẻ có hạn chả nghĩ được gì hơn cả :v
Vầng vầng, trông anh í thẳng muốn chết được í, trong Vì sao đưa anh tới chả làm bấn loạn bao nhiêu fan gơn còn gì! Có điều ở bên Woo nhỏ thì bao nhiêu tinh hoa biến thái của anh mới có cơ phát tác a~
Và em bị fall in love với anh í vì cái đó đó :3
Fighting ss!!!

posted March 1, 2014 at 9:59 am by Tran Quynh TrangReply

ss cũng thích cái kiểu ở trước mặt người ngoài thì đứng đắn chín chu, còn ở bên cạnh ẻm thì lộ cái bộ mặt thật biến thái gian manh của lão. Iu chết đi được. ^_^

posted March 1, 2014 at 1:50 pm by nttpdhk in reply to Tran Quynh TrangReply

Iu page này quá Fic dịch nhanh ào ào, văn chươg đọc mê ngất ngây
Không bik cái lúc body cuả HyunWoo lộ rõ ra thì Soo Hyun nghĩ j nữa, hehe

posted March 1, 2014 at 11:02 am by duongmeowwReply

Hẳn là suy nghĩ đen tối rồi :3
Chẹp, hôm qua mới bị nhỏ bạn bảo có mười mấy chap mà đến giờ vẫn end được, nay lại được khen fic dịch nhanh ào ào, ngại thật, xem ra phải cố gắng hơn rồi *cúi đầu bứt móng tay tự kiểm điểm*

posted March 1, 2014 at 1:53 pm by nttpdhk in reply to duongmeowwReply

:3 ô hô hô hô, con người ta dù thần thành chứ cũng có lúc thần kinh lắm, anh soo Hyun àh anh đương nhiên là không thể thẳng hơn, còn phải để thằng e dưới dựa dẫm chút chứ, nhân viên tạp hóa àh, bạn nói coi có phải không. Trời ơi, ổng ở bên e (khi chỉnh chu quần áo) mặt còn biến thái thế, hk biết khi dòng nước xuối qua cơ thể thì...ối ối.. thật hk dám nghĩ nữa luôn a~~ dân gian ngày nay nói đố có sai: "Tuyệt định thông minh, là phải biết giả vờ thần kinh trong một vài tình huống" a~~~

posted March 1, 2014 at 11:46 am by nagavalerieReply

*gật gù đồng tình* lão là lão giỏi nhất mấy khoản lấy cái chất phác bên ngoài che giấu sự biến thái vô ngần bên trong ^_^

posted March 1, 2014 at 1:56 pm by nttpdhk in reply to nagavalerieReply

Hay quá ss ơi <333
Fic dịch rất mượt nhé ^^~~ bạn nhỏ woo thì yêu không chịu được :)))
Tiếp tục fic nha ss ~~
*ném tim chíu chíu*

posted March 1, 2014 at 2:40 pm by KyuziziReply

*chụp tim* cảm ơn em, ss sẽ cố gắng ^_^

posted March 1, 2014 at 3:22 pm by nttpdhk in reply to KyuziziReply

LEAVE A REPLY

Your email address will not be published. Required fields are marked *

COMMENT

NAME *

EMAIL *

WEBSITE

NOTIFY ME OF NEW COMMENTS VIA EMAIL.

NOTIFY ME OF NEW POSTS VIA EMAIL.

MARCH 1, 2014

NTTPDHK

SECRETLY NOT GREATLY IN LOVE

Post navigation

BÀN VỀ PHƯƠNG PHÁP NGHỈ NGƠI SAI CÁCH SAU CƠN SỐT

[SNGIL] CHAPTER 10

Search

Blog at WordPress.com.

Follow

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top